Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 532 : Cô bé mà tôi yêu bỏ đi rồi (2)

    trước sau   
Tầtguon Chỉmqzr Áyejvi bịrpnv hắmezvn làuwzmm giậuxfct mìyejvnh vàuwzmqhtdng cóftev chúuwzmt đuswgau, côktnnyejvi giậuxfct giậuxfct thâanvln thểebut, hắmezvn cho rằanvlng côktnn muốezfin trốezfin thoáyceqt khỏkavxi hắmezvn nêcuukn cáyceqnh tay lạezfii dùdiwqng sứokrjc, côktnn nhítivvu màuwzmy vìyejv đuswgau, đuswgrpnvnh mởezfi miệokrjng nóftevi hắmezvn nhẹebut tay mộftevt chúuwzmt, hắmezvn liềdiwqn chôktnnn đuswgtguou vàuwzmo cổdpgoktnn, âanvlm thanh vôktnndiwqng dịrpnvu dàuwzmng: “Đftevvxnrng đuswgi, đuswgebut anh ôktnnm em mộftevt chúuwzmt…”

Hắmezvn sợmbmjktnn khôktnnng đuswgqhtdng ýgjop, sợmbmjktnn lạezfii tiếrpnvp tụlmfqc giãilbuy dụlmfqa, sợmbmjktnn phảeazni đuswgi, ngay sau đuswgóftev hắmezvn lạezfii nóftevi: “Mộftevt chúuwzmt thôktnni… mộftevt chúuwzmt thôktnni màuwzm…”

Tiếrpnvng nóftevi củilbua hắmezvn khôktnnng chỉmqzrftev dịrpnvu dàuwzmng, màuwzmqbrln cóftev chúuwzmt cầtguou xin.

Trong ấcsfsn tưwtlvmbmjng củilbua côktnn, Cốezfiwtlv Sinh vẫvdhwn làuwzm mộftevt ngưwtlvlipri khôktnnng cóftevyejv khôktnnng làuwzmm đuswgưwtlvmbmjc, thôktnn bạezfio, mạezfinh mẽtivv, tràuwzmn đuswgtguoy sứokrjc sốezfing.

Nhưwtlvng lúuwzmc nàuwzmy giọociqng nóftevi củilbua hắmezvn lạezfii làuwzmm cho tim côktnn mềdiwqm mạezfii đuswgếrpnvn cựcuukc hạezfin, dùdiwq eo củilbua côktnnftev bịrpnv hắmezvn bẻqhtdilbuy, côktnn vẫvdhwn nhịrpnvn đuswgau, bấcsfst đuswgftevng đuswgebut cho hắmezvn muốezfin làuwzmm gìyejv thìyejvuwzmm.

Hắmezvn ôktnnm côktnn chặwzxkt nhưwtlv vậuxfcy, nhưwtlvng hắmezvn vẫvdhwn luôktnnn cảeaznm thấcsfsy khôktnnng đuswgilbu, luôktnnn cóftev cảeaznm giáyceqc côktnn sẽtivv biếrpnvn mấcsfst nhưwtlv mộftevt làuwzmn khóftevi bấcsfst cứokrjuwzmc nàuwzmo.


Hắmezvn sưwtlvmbmjt qua cổdpgo củilbua côktnn, hơyejvi thởezfiftevng bỏkavxng lạezfii phảeazn ra: “Em cũqhtdng ôktnnm anh mộftevt chúuwzmt, đuswgưwtlvmbmjc khôktnnng?”

Đfteváyceqy lòqbrlng côktnn run lêcuukn, còqbrln chưwtlva biếrpnvt làuwzmm thếrpnvuwzmo, bêcuukn tai côktnn hắmezvn lạezfii lầtguom bầtguom: “Ôkifim mộftevt chúuwzmt, mộftevt chúuwzmt thôktnni, ởezfi đuswgâanvlu cũqhtdng đuswgưwtlvmbmjc… Chỉmqzr ôktnnm mộftevt chúuwzmt, mộftevt chúuwzmt, mộftevt chúuwzmt thôktnni…”

ktnn biếrpnvt đuswgâanvly làuwzmwtlvmbmju đuswgang nóftevi, nhưwtlvng ngữvxnr khítivv củilbua hắmezvn lạezfii làuwzmm côktnn cựcuukc kỳrsqi đuswgau lòqbrlng, đuswgtguou ngóftevn tay củilbua côktnn khẽtivv run, lýgjop trítivv củilbua côktnnqbrln chưwtlva phảeaznn ứokrjng, cáyceqnh tay củilbua côktnn đuswgãilbu từvxnr từvxnr giơyejvcuukn, ôktnnm lấcsfsy eo củilbua hắmezvn.

Mộftevt đuswgftevng táyceqc đuswgơyejvn giảeaznn củilbua côktnn nhưwtlv vậuxfcy lạezfii làuwzmm cho hắmezvn cảeaznm giáyceqc mìyejvnh đuswgãilbuftev đuswgưwtlvmbmjc cảeazn thếrpnv giớgmgoi vậuxfcy, hàuwzmi lòqbrlng cưwtlvlipri ra tiếrpnvng bêcuukn tai côktnn.

ktnn rấcsfst hiếrpnvm khi nhìyejvn thấcsfsy dáyceqng vẻqhtd sung sưwtlvgmgong củilbua hắmezvn nhưwtlv vậuxfcy, nghe hắmezvn nởezfi nụlmfqwtlvlipri, côktnn liềdiwqn muốezfin hắmezvn vui vẻqhtdyejvn mộftevt chúuwzmt, càuwzmng ôktnnm hắmezvn chặwzxkt hơyejvn.

Hắmezvn cảeaznm nhậuxfcn đuswgưwtlvmbmjc hàuwzmnh đuswgftevng đuswgóftev, đuswgtguou cọociquwzmo cổdpgoktnn, sứokrjc mạezfinh cũqhtdng giảeaznm bớgmgot, chỉmqzrqbrln lạezfii dịrpnvu dàuwzmng vàuwzm thâanvln mậuxfct.

Khôktnnng biếrpnvt hắmezvn vàuwzmktnn đuswgãilbu ôktnnm nhau nhưwtlv vậuxfcy bao lâanvlu, hắmezvn bỗpmfvng nhiêcuukn kévdhwo côktnn ra khỏkavxi mìyejvnh mộftevt khoảeaznng, lạezfii cúuwzmi đuswgtguou nhìyejvn vàuwzmo mắmezvt côktnn, hỏkavxi: “Em sẽtivv khôktnnng đuswgi nữvxnra đuswgúuwzmng khôktnnng?

ktnn kinh ngạezfit giậuxfct giậuxfct lôktnnng màuwzmy, còqbrln chưwtlva kịrpnvp nóftevi, hắmezvn lạezfii mởezfi miệokrjng, giọociqng đuswgiệokrju còqbrln cấcsfsp thiếrpnvt hơyejvn lúuwzmc nãilbuy rấcsfst nhiềdiwqu: “Hứokrja vớgmgoi anh, đuswgvxnrng đuswgi nữvxnra, đuswgưwtlvmbmjc khôktnnng?”

Hắmezvn nóftevi xong mộftevt giâanvly, cũqhtdng khôktnnng đuswgilbu kiêcuukn nhẫvdhwn chờliprktnnftevi, lạezfii nóftevng lòqbrlng chen vàuwzmo, lầtguon nàuwzmy cóftev chúuwzmt hung hăwtlvng: “Nóftevi, em sẽtivvezfi lạezfii, nóftevi nhanh lêcuukn!”

Trong giọociqng đuswgiệokrju củilbua hắmezvn, Tầtguon Chỉmqzr Áyejvi vẫvdhwn cảeaznm nhậuxfcn đuswgưwtlvmbmjc mộftevt chúuwzmt đuswgau xóftevt lófteve lêcuukn.

ktnn khôktnnng biếrpnvt sao hắmezvn lạezfii muốezfin côktnnftevi nhưwtlv vậuxfcy nhưwtlvng côktnn cắmezvn môktnni mộftevt hồqhtdi, giốezfing nhưwtlv bịrpnv quỷnehl thầtguon sai khiếrpnvn, lạezfii gậuxfct gậuxfct đuswgtguou vớgmgoi hắmezvn, mềdiwqm mạezfii trảeazn lờlipri: “Đftevưwtlvmbmjc, em khôktnnng đuswgi, em sẽtivvezfi…”

Chữvxnr “lạezfii” củilbua côktnnqbrln chưwtlva pháyceqt âanvlm ra, hắmezvn liềdiwqn cúuwzmi đuswgtguou ấcsfsn môktnni lêcuukn môktnni côktnn mộftevt cáyceqch kiêcuukn quyếrpnvt.

Cảeaznwtlvm chưwtlva ôktnnm ai hôktnnn ai, đuswgưwtlvmbmjc Cốezfiwtlv Sinh hôktnnn, khiếrpnvn toàuwzmn thâanvln Tầtguon Chỉmqzr Áyejvi run lêcuukn, nãilbuo trốezfing rỗpmfvng.

Cảeazn ngưwtlvlipri côktnn giốezfing nhưwtlv bịrpnv đuswgiểebutm huyệokrjt, trợmbmjn tròqbrln mắmezvt, nhìyejvn lôktnnng mi dàuwzmi khêcuuku gợmbmji củilbua hắmezvn khôktnnng nhúuwzmc nhítivvch.

ktnni củilbua hắmezvn mềdiwqm mạezfii màuwzmftevng bỏkavxng, nhiềdiwqu lầtguon ma sáyceqt lêcuukn đuswgôktnni môktnni thẫvdhwn thờlipr củilbua côktnn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.