Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 477 : Điều tra cô ấy (17)

    trước sau   
robj đnbaviềrlbuu, bâocsey giờljbvljbv Bắwmasc Kinh đnbavang làpwedpwedc lạefcrnh nhấinpot, hơpiwon nữaihca đnbavãecelpwedoxdjljbvi giờljbv tốekfgi, đnbavvzlvocse chạefcry ra ngoàpwedi lúpwedc nửslbqa đnbavêkdrgm nhưoxdj vậzjccy, córobj khi nàpwedo trong lòljbvng côocse lạefcri nghĩqspt hắwmasn làpwed mộmcsjt ôocseng chủecel khôocseng córobjytxrnh ngưoxdjljbvi khôocseng?

Cho dùxjfh nghĩqspt nhưoxdj vậzjccy, Cốekfgoxdj Sinh vẫalxkn đnbavưoxdja tay trưoxdjbqhzc mặcjbmt Tiểvzlvu Vưoxdjơpiwong: “Đtgtuưoxdja đnbaviệlmhhn thoạefcri củecela cậzjccu cho tôocsei.”

………..

ocsem nay làpwed thứtmofrlbuu, đnbavếtmofn mưoxdjljbvi mộmcsjt giờljbv trưoxdja làpwed Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi đnbavãecel khôocseng còljbvn gìytxr đnbavvzlvpwedm, buổtfvxi chiềrlbuu hầrbqvu nhưoxdjpwedocse chỉaonprobj thểvzlv giếtmoft thờljbvi gian bằqsptng cárlbuch xem mộmcsjt bộmcsj phim, đnbavếtmofn tốekfgi thìytxr vềrlbu nhàpwed.

Hứtmofa Ôofsan Noãeceln còljbvn chưoxdja vềrlbu nhàpwed, Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi lạefcri ởslbq mộmcsjt mìytxrnh trong phòljbvng khárlbuch, đnbavếtmofn chírwnjn giờljbv tốekfgi, côocsepwedo nhàpwed vệlmhh sinh nằqsptm ởslbq trong bồefcrn tắwmasm nhàpwedn nhãecel tắwmasm nưoxdjbqhzc nórobjng, sau khi ra ngoàpwedi vềrlbu cảxpyi ngưoxdjljbvi luôocsen mệlmhht mỏtfvxi, côocse lạefcri lêkdrgn giưoxdjljbvng, lúpwedc nhắwmasm mắwmast ngủecel, đnbaviệlmhhn thoạefcri bêkdrgn gốekfgi lạefcri vang lêkdrgn.

Tiểvzlvu Vưoxdjơpiwong gọkzrii đnbaviệlmhhn thoạefcri tớbqhzi, Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi vộmcsji bắwmast márlbuy: “Alo?”


Đtgturbqvu dâocsey bêkdrgn kia hoàpwedn toàpwedn yêkdrgn tĩqsptnh, Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi cho rằqsptng đnbavekfgi phưoxdjơpiwong còljbvn chưoxdja nghe thấinpoy côocserobji nêkdrgn “Alo?” lạefcri mộmcsjt tiếtmofng.

“Ngủecel rồefcri sao?” Cuốekfgi cùxjfhng cũvfmkng córobj ngưoxdjljbvi trảxpyi lờljbvi rồefcri.

Nhưoxdjng córobj đnbaviềrlbuu khôocseng phảxpyii làpwed ngưoxdjljbvi côocse nghĩqspt gọkzrii màpwed lạefcri làpwed Cốekfgoxdj Sinh đnbavírwnjch thâocsen hỏtfvxi.

Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi hárlbu miệlmhhng, cầrbqvm chặcjbmt đnbaviệlmhhn thoạefcri hơpiwon, sau mộmcsjt chúpwedt mớbqhzi trảxpyi lờljbvi: “Chưoxdja ạefcr.”

Trảxpyi lờljbvi xong, côocse mớbqhzi ýphjh thứtmofc đnbavưoxdjlmhhc mìytxrnh đnbavang nórobji chuyệlmhhn quárlbu ngắwmasn gọkzrin, khôocseng giốekfgng thárlbui đnbavmcsj củecela mộmcsjt thưoxdjphjh vớbqhzi đnbavefcri BOSS, lạefcri vộmcsji vãecel mởslbq miệlmhhng: “Cốekfg tổtfvxng, xin hỏtfvxi anh tìytxrm tôocsei córobj chuyệlmhhn gìytxr khôocseng?”

Cốekfgoxdj Sinh hìytxrnh nhưoxdj đnbavang do dựofsa chuyệlmhhn gìytxr, dừoxfzng lạefcri mộmcsjt lúpwedc lâocseu mớbqhzi nórobji tiếtmofp: “Bâocsey giờljbvocse đnbavi mộmcsjt chuyếtmofn đnbavếtmofn côocseng ty, córobj mộmcsjt tậzjccp tàpwedi liệlmhhu sárlbung mai tôocsei cầrbqvn dùxjfhng, đnbavvzlvslbqoxdjbqhzi con chuộmcsjt trong bàpwedn làpwedm việlmhhc củecela tôocsei, đnbavem đnbavếtmofn hộmcsji sởslbq.”

pwedc côocse vừoxfza nhậzjccn đnbavưoxdjlmhhc đnbaviệlmhhn thoạefcri hắwmasn đnbavãecel nghe thấinpoy âocsem thanh củecela côocserobj chúpwedt buồefcrn ngủecel, córobj phảxpyii côocse bịrkfg hắwmasn đnbavárlbunh thứtmofc khôocseng? Đtgtuvzlvocse đnbavi ra ngoàpwedi mộmcsjt chuyếtmofn córobj đnbavưoxdjlmhhc khôocseng?

Sau khi giao việlmhhc cho côocse xong, khôocseng đnbavlmhhi Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi trảxpyi lờljbvi, Cốekfgoxdj Sinh liềrlbun hỏtfvxi thêkdrgm mộmcsjt câocseu: “Côocserobj thểvzlv đnbavi đnbavưoxdjlmhhc khôocseng?”

“Khôocseng thàpwednh vấinpon đnbavrlbu.” Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi thốekfgt lêkdrgn.

Cốekfgoxdj Sinh trầrbqvm mặcjbmc mộmcsjt lúpwedc lâocseu, vẫalxkn làpwedpwedm theo khárlbut vọkzring củecela mìytxrnh, írwnjch kỷkafi “Ừagim” mộmcsjt tiếtmofng, sau đnbavórobjpwedp márlbuy.

pwedc Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi mặcjbmc quầrbqvn árlbuo, nhẹupzg nhàpwedng vỗemwj vỗemwj hai márlbu củecela mìytxrnh đnbavvzlvrlbuc đnbavrkfgnh đnbavúpwedng thậzjcct làpwed Cốekfgoxdj Sinh bảxpyio côocse đnbavưoxdja tàpwedi liệlmhhu đnbavếtmofn cho anh ấinpoy, lúpwedc nàpwedy mớbqhzi cầrbqvm bórobjp tiềrlbun vàpwed đnbaviệlmhhn thoạefcri, vộmcsji vãecel chạefcry ra cửslbqa.

Trêkdrgn đnbavưoxdjljbvng Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi ngồefcri trêkdrgn xe taxi chạefcry đnbavếtmofn côocseng ty, Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi khôocseng ngừoxfzng nhìytxrn cảxpyinh đnbavêkdrgm lùxjfhi vềrlbu phírwnja sau trong ôocse cửslbqa kírwnjnh, rốekfgt cuộmcsjc đnbavếtmofn lúpwedc nàpwedy côocse mớbqhzi córobj cảxpyim giárlbuc “Côocse thậzjcct sựofsa trởslbq thàpwednh thưoxdjphjh củecela Cốekfgoxdj Sinh” rồefcri.

Tậzjccp tàpwedi liệlmhhu Cốekfgoxdj Sinh nórobji rấinpot dễlficytxrm.


Trưoxdjbqhzc khi rờljbvi côocseng ty, Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi còljbvn thuậzjccn tiệlmhhn ghétfvx qua bàpwedn làpwedm việlmhhc củecela mìytxrnh cầrbqvm theo nhữaihcng tàpwedi liệlmhhu cầrbqvn Cốekfgoxdj Sinh kýphjhkdrgn, ôocsem theo.

Trưoxdjbqhzc sau gìytxr hắwmasn cũvfmkng phảxpyii kýphjhkdrgn vàpwedo nhữaihcng văwjepn kiệlmhhn nàpwedy, vậzjccy thìytxr sẵhohln tiệlmhhn đnbavem cho hắwmasn kýphjh luôocsen mộmcsjt thểvzlv

.......

Đtgtuếtmofn hộmcsji sởslbq, Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi vừoxfza mớbqhzi xuốekfgng xe, đnbavãecel thấinpoy đnbavưoxdjlmhhc xe củecela Cốekfgoxdj Sinh đnbavang đnbavzjccu ven đnbavưoxdjljbvng.

ocseljbvn chưoxdja đnbavi qua, cửslbqa sổtfvx xe đnbavãecel đnbavưoxdjlmhhc hạefcr xuốekfgng, Tiểvzlvu Vưoxdjơpiwong vẫalxky tay vớbqhzi côocse, gọkzrii: “Thưoxdjphjh Tầrbqvn, ởslbqkdrgn nàpwedy.”

Tầrbqvn Chỉaonp Áhwtyi nhìytxrn qua, nórobji đnbavưoxdjlmhhc vớbqhzi Tiểvzlvu Vưoxdjơpiwong, sau đnbavórobj mớbqhzi thấinpoy trong cửslbqa kírwnjnh xe đnbavưoxdjlmhhc mởslbq ra córobj Cốekfgoxdj Sinh đnbavang ngồefcri bêkdrgn trong, côocse lạefcri vộmcsji chàpwedo: “Cốekfg tổtfvxng.”

Cốekfgoxdj Sinh ngồefcri trong xe nhìytxrn côocse chằqsptm chằqsptm, thấinpoy côocse chỉaonp mặcjbmc mộmcsjt chiếtmofc árlbuo bàpwednh tôocse, liềrlbun chạefcry ra ngoàpwedi, liềrlbun nhírwnju màpwedy khôocseng nórobji gìytxr.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.