Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 433 : Tôi chỉ nghĩ đến một tương lai mà thôi (3)

    trước sau   
Khi xe củosmda hắzgfdn biếvnann mấvookt, bầhirvu trờdcxni lạdchbi córvvx mộaidat tia chớydtmp lórvvxe lêvhpdn, sau đmgvxórvvx lạdchbi làrtnj mộaidat tiếvnanng sấvookm long trờdcxni lởvkid đmgvxvookt, quảlkrun gia sợjoxw đmgvxếvnann mứwwhuc vộaidai vộaidai vàrtnjng vàrtnjng cầhirvm ôydby quay lạdchbi cửpxeqa.

Khéjoxwp ôydby lạdchbi, quảlkrun gia mớydtmi phádcxnt hiệdcxnn mìugilnh chỉcwcs mớydtmi đmgvxwwhung ra ngoàrtnji mộaidat chúmgvxt đmgvxãypyo ưsdsrydtmt đmgvxfptim quầhirvn ádcxno, ốosmdng quầhirvn đmgvxang títvgvdcxnch nưsdsrydtmc chảlkruy xuốosmdng.

sdsra che khuấvookt cảlkru tầhirvm mắzgfdt, ádcxnnh đmgvxèvnann cảlkrum ứwwhung trêvhpdn cửpxeqa ra vàrtnjo giúmgvxp quảlkrun gia nhìugiln thấvooky đmgvxưsdsrjoxwc ngoàrtnji trờdcxni mưsdsra trắzgfdng đmgvxêvhpdm.

sdsra lớydtmn nhưsdsr vậhxnmy, đmgvxêvhpdm hôydbym khuya khoắzgfdt, ra ngoàrtnji nguy hiểhtnwm đmgvxếvnann nhưsdsrdcxnng nàrtnjo, đmgvxưsdsrdcxnng đmgvxi córvvx thểhtnw bấvookt ổexypn, màrtnj thiếvnanu gia lạdchbi chạdchby xe nhanh nhưsdsr vậhxnmy, córvvx thểhtnw sẽvkid xảlkruy ra chuyệdcxnn gìugil hay khôydbyng?

Quảlkrun gia càrtnjng nghĩwvpcrtnjng lo lắzgfdng, cũmbbeng khôydbyng thay quầhirvn ádcxno ưsdsrydtmt nhẹwgahp đmgvxãypyo vộaidai vàrtnjo nhàrtnj gọegxqi đmgvxiệdcxnn thoạdchbi cho Cốosmdsdsr Sinh.

Đeexuiệdcxnn thoạdchbi reo rấvookt lâqslru cũmbbeng khôydbyng córvvx ngưsdsrdcxni bắzgfdt mádcxny.


Quảlkrun gia cúmgvxp mádcxny xong, tiếvnanp tụzonqc gọegxqi, khôydbyng biếvnant cuốosmdi cùwqjung bàrtnj đmgvxãypyo gọegxqi bao nhiêvhpdu lầhirvn Cốosmdsdsr Sinh cũmbbeng khôydbyng bắzgfdt mádcxny.

Ngoàrtnji cửpxeqa sổexyp lạdchbi làrtnj mộaidat trậhxnmn sấvookm chớydtmp đmgvxùwqjung đmgvxùwqjung, chấvookn đmgvxaidang đmgvxếvnann nỗdcxni cửpxeqa sổexypvhpdu ládcxnch cádcxnch, trờdcxni mưsdsra càrtnjng lớydtmn, cửpxeqa sổexyp trong phòpyamng khádcxnch kêvhpdu càrtnjng dữkczr dộaidai.

Quảlkrun gia sầhirvu lo liếvnanc mắzgfdt nhìugiln cơydtmn mưsdsra ádcxnc liệdcxnt ngoàrtnji cửpxeqa sổexyp, thảlkru đmgvxiệdcxnn thoạdchbi sau mộaidat hồckbci chuôydbyng dàrtnji cũmbbeng khôydbyng córvvx ai bắzgfdt mádcxny xuốosmdng, suy nghĩwvpc mộaidat chúmgvxt, bàrtnj lạdchbi cầhirvm đmgvxiệdcxnn thoạdchbi lêvhpdn, muốosmdn gọegxqi đmgvxếvnann nhàrtnjmbbe, nhưsdsrng vừypyoa bấvookm hai sốosmdrtnj lạdchbi ngừypyong lạdchbi.

Cốosmdypyoo gia tuổexypi cũmbbeng đmgvxãypyo lớydtmn, thiếvnanu gia córvvx xảlkruy ra chuyệdcxnn gìugilmbbeng khôydbyng muốosmdn cho ôydbyng biếvnant, chítvgvnh làrtnj hắzgfdn sợjoxw ôydbyng lo lắzgfdng, nêvhpdn bàrtnj biếvnant chỉcwcs cầhirvn bàrtnj gọegxqi cuộaidac đmgvxiệdcxnn thoạdchbi nàrtnjy, Cốosmdypyoo gia sẽvkid khôydbyng yêvhpdn lòpyamng cảlkru đmgvxêvhpdm, màrtnj Cốosmdsdsr Sinh biếvnant đmgvxưsdsrjoxwc sẽvkid lạdchbi lêvhpdn cơydtmn…

Quảlkrun gia chầhirvn chừypyo mộaidat chúmgvxt, lạdchbi cúmgvxp mádcxny, đmgvxexypi thàrtnjnh gọegxqi cho Lụzonqc Bádcxnn Thàrtnjnh.

Đeexuiệdcxnn thoạdchbi vang lêvhpdn chưsdsra đmgvxưsdsrjoxwc hai tiếvnanng Lụzonqc Bádcxnn Thàrtnjnh đmgvxãypyo bắzgfdt mádcxny, âqslrm thanh còpyamn ngádcxni ngủosmd: “Alo?”

“Lụzonqc tiêvhpdn sinh, làrtnjydbyi, quảlkrun gia củosmda Cốosmd thiếvnanu gia, thậhxnmt ngạdchbi quádcxn đmgvxãypyo trễiief nhưsdsr vậhxnmy rồckbci màrtnjpyamn làrtnjm phiềvkidn ngàrtnji.”

Khôydbyng ngờdcxn giờdcxnrtnjy bàrtnj lạdchbi gọegxqi đmgvxiệdcxnn thoạdchbi đmgvxếvnann, Lụzonqc Bádcxnn Thàrtnjnh ngừypyong vàrtnji giâqslry mớydtmi hỏtvgvi: “Córvvx chuyệdcxnn gìugil khôydbyng?”

“Làrtnj nhưsdsr vầhirvy, Cốosmdsdsr Sinh vừypyoa đmgvxi ra ngoàrtnji, cậhxnmu ấvooky sốosmdt cao, còpyamn chưsdsra đmgvxi thẳaugtng đmgvxưsdsrjoxwc đmgvxãypyo chạdchby xe trong đmgvxiềvkidu kiệdcxnn thờdcxni tiếvnant thếvnanrtnjy, vếvnant thưsdsrơydtmng trêvhpdn ngưsdsrdcxni cậhxnmu ấvooky còpyamn chưsdsra khỏtvgve hẳaugtn, tôydbyi sợjoxw sẽvkid xảlkruy ra chuyệdcxnn gìugil, gọegxqi đmgvxiệdcxnn thoạdchbi cậhxnmu ấvooky cũmbbeng khôydbyng bấvookt mádcxny, tôydbyi cũmbbeng khôydbyng dádcxnm gọegxqi cho Cốosmdypyoo gia, sợjoxw ôydbyng ấvooky lo lắzgfdng…”

Quảlkrun gia nórvvxi tớydtmi đmgvxâqslry, còpyamn chưsdsra kịomzup nórvvxi câqslru tiếvnanp theo, Lụzonqc Bádcxnn Thàrtnjnh cũmbbeng đmgvxãypyo hiểhtnwu ýmbbe củosmda bàrtnj: “Tôydbyi biếvnant rồckbci, bâqslry giờdcxnydbyi đmgvxi tìugilm anh ấvooky.”

“Cảlkrum ơydtmn Lụzonqc tiêvhpdn sinh.”

.......

Trong lòpyamng Cốosmdsdsr Sinh hiểhtnwu rõnugr hắzgfdn làrtnjm nhưsdsr vầhirvy chẳaugtng khádcxnc nàrtnjo mòpyam kim đmgvxádcxny biểhtnwn, khôydbyng thểhtnwugilm thấvooky Tiểhtnwu Phiềvkidn Toádcxni.

Thếvnan nhưsdsrng hắzgfdn cũmbbeng biếvnant, mùwqju quádcxnng tìugilm kiếvnanm nhưsdsr vậhxnmy làrtnj nhádcxnnh cỏtvgv duy nhấvookt màrtnj hắzgfdn córvvx thểhtnw nắzgfdm lấvooky.

Khítvgv trờdcxni rấvookt đmgvxádcxnng sợjoxw, mưsdsra to đmgvxếvnann nỗdcxni cầhirvn gạdchbt cũmbbeng gạdchbt khôydbyng kịomzup nưsdsrydtmc.

Cốosmdsdsr Sinh mởvkid toàrtnjn bộaida cửpxeqa sổexyp, cũmbbeng khôydbyng đmgvxhtnw ýmbbesdsrydtmc mưsdsra đmgvxang xốosmdi xảlkruaeikng vàrtnjo xe, tìugilm dọegxqc theo từypyong con đmgvxưsdsrdcxnng trêvhpdn thàrtnjnh phốosmd.

Mặexypc dùwqju ngồckbci trong xe nhưsdsrng toàrtnjn thâqslrn hắzgfdn đmgvxãypyo ưsdsrydtmt đmgvxfptim trong chớydtmp mắzgfdt, trong xe cũmbbeng sắzgfdp ngậhxnmp vìugilsdsrydtmc mưsdsra.

Vếvnant thưsdsrơydtmng trêvhpdn đmgvxhirvu vàrtnj trêvhpdn châqslrn hắzgfdn còpyamn chưsdsra cắzgfdt chỉcwcs, vếvnant thưsdsrơydtmng bắzgfdt đmgvxhirvu béjoxwn đmgvxau.

Kỳckbc thựyyarc đmgvxau mộaidat chúmgvxt cũmbbeng tốosmdt, córvvx thểhtnwtvgvch thítvgvch nãypyoo đmgvxang mơydtmrtnjng vìugil sốosmdt củosmda hắzgfdn córvvx thểhtnw tỉcwcsnh tádcxno hơydtmn mộaidat chúmgvxt, nhưsdsr vậhxnmy hắzgfdn córvvx thểhtnwugilm kiếvnanm côydbyqslru hơydtmn mộaidat chúmgvxt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.