Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 431 : Tôi chỉ nghĩ đến một tương lai mà thôi (1)

    trước sau   
Chu Tịdfumnh gọjohqi Tiểqdcau Khấvaoqu hai tiếtkzyng cũjfxqng khôafnfng thấvaoqy côafnfzyuz dấvaoqu hiệtxdfu sẽznaa trảiqgn lờznaai mìaraenh chỉlmrh ngồasmci yêpcmvn khôafnfng nhúlzeqc nhíaqwpch, Chu Tịdfumnh vẫvqjdn điqgnpcrui cho điqgnếtkzyn khi tiếtkzyng khózyuzc nhỏarae dầlzeqn, Chu Tịdfumnh mớfxsgi giậjohqt hai tờznaa khădnknn giấvaoqy, nhẹnsgd nhàjlwong điqgnpfvrng mộicwut vàjlwoi củwheza Lưuzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu: “Đrvnuưuzkspcruc rồasmci, điqgnimhang khózyuzc nữnzdna.”

uzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu gụpfvrc lêpcmvn tay lápuyfi, giọjohqng nghẹnsgdn ngàjlwoo, khôafnfng điqgnápuyfp lạdltfi.

Qua mộicwut phúlzeqt, Chu Tịdfumnh lạdltfi điqgnpfvrng vàjlwoo vai củwheza côafnf, nhìaraen côafnf vẫvqjdn khôafnfng cózyuz dấvaoqu hiệtxdfu muốnxmfn ngẩubjdng điqgnlzequ lêpcmvn, khẽznaa thởjfxqjlwoi mộicwut hơvqjdi, liềzyuzn giữnzdn bờznaa vai củwheza côafnf, kédmwgo côafnf ngồasmci dậjohqy khỏaraei bápuyfnh lápuyfi, cầlzeqm khădnknn ădnknn giấvaoqy nhẹnsgd nhàjlwong lau nưuzksfxsgc mắnxkxt cho côafnf: “Đrvnuưuzkspcruc rồasmci, điqgnimhang khózyuzc nữnzdna, khózyuzc cũjfxqng khôafnfng thểqdca giảiqgni quyếtkzyt điqgnưuzkspcruc vấvaoqn điqgnzyuzarae.”

uzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu muốnxmfn nózyuzi nhưuzksng vìarae khózyuzc quápuyfjbnku cũjfxqng khôafnfng thểqdcazyuzi điqgnưuzkspcruc gìarae, cuốnxmfi cùnrbong chỉlmrh nhậjohqn khădnknn giấvaoqy từimha trong tay Chu Tịdfumnh lau lung tung lêpcmvn mặaqwpt.

Chu Tịdfumnh lấvaoqy chai nưuzksfxsgc trong xe, điqgnưuzksa cho Lưuzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu.

uzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu mởjfxq nắnxkxp chai, uốnxmfng hai ngụpfvrm mớfxsgi khàjlwon khàjlwon nózyuzi điqgnưuzkspcruc hai tiếtkzyng: “Cảiqgnm ơvqjdn.”

Chu Tịdfumnh khôafnfng nózyuzi gìarae, chỉlmrh ngồasmci mộicwut bêpcmvn yêpcmvn lặaqwpng nhìaraen côafnf.

Nhiềzyuzu nădnknm hợpcrup tápuyfc nhưuzks vậjohqy, hàjlwonh điqgnicwung nàjlwoy củwheza Chu Tịdfumnh cũjfxqng điqgnwhez điqgnqdcauzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu hiểqdcau côafnfvaoqy vẫvqjdn điqgnang chờznaaaraenh kểqdca lạdltfi toàjlwon bộicwu nhữnzdnng chuyệtxdfn điqgnãodla xảiqgny ra tốnxmfi nay, côafnf tiếtkzyp tụpfvrc uốnxmfng hơvqjdn nửlzeqa chai nưuzksfxsgc, ngồasmci nghỉlmrh mộicwut hồasmci mớfxsgi kểqdca lạdltfi toàjlwon bộicwu điqgnoạdltfn hộicwui thoạdltfi củwheza côafnfjlwo Cốnxmfuzks Sinh từimha điqgnlzequ điqgnếtkzyn cuốnxmfi cho Chu Tịdfumnh nghe, nózyuzi xong câjbnku cuốnxmfi cùnrbong, Lưuzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu trởjfxqpcmvn hơvqjdi bấvaoqt lựdltfc: “Chu Tịdfumnh, cậjohqu nózyuzi xem bâjbnky giờznaa chúlzeqng ta phảiqgni làjlwom gìarae? Cốnxmfuzks Sinh hoàjlwon toàjlwon chưuzksa điqgnădnknng kývgxc kếtkzyt hôafnfn, hôafnfn thúlzeq trong tay tớfxsgjlwo giảiqgn…”

Chu Tịdfumnh nhìaraen chằiqftm chằiqftm bózyuzng điqgnêpcmvm ngoàjlwoi cửlzeqa xe, khôafnfng lêpcmvn tiếtkzyng.

Sựdltf trầlzeqm mặaqwpc củwheza côafnfjlwom Lưuzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu phápuyft sợpcru: “Hắnxkxn bâjbnky giờznaauixdn điqgnuổdrpgi tớfxsg ra ngoàjlwoi, hắnxkxn sẽznaaaraem con bédmwg giảiqgn mạdltfo kia, nếtkzyu nhưuzks hắnxkxn thậjohqt sựdltfaraem điqgnưuzkspcruc, chúlzeqng ta thậjohqt sựdltf sẽznaa chếtkzyt chắnxkxc.”

“Sẽznaa khôafnfng.” Chu Tịdfumnh vẫvqjdn bìaraenh tĩdnknnh bỗpgsang nhiêpcmvn dờznaai tầlzeqm mắnxkxt lêpcmvn ngưuzksznaai Lưuzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu.

uzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu nghe thấvaoqy hai chữnzdnjlwoy lạdltfi sữnzdnng sờznaa, Chu Tịdfumnh lạdltfi nózyuzi: “Cốnxmfuzks Sinh sẽznaa khôafnfng tìaraem thấvaoqy con bédmwg kia.”

“Bởjfxqi vìarae tớfxsg điqgnãodla sớfxsgm chuẩubjdn bịdfum, ngàjlwoy con bédmwg kia rờznaai khỏaraei mìaraenh cũjfxqng điqgnãodlazyuza hếtkzyt mọjohqi liêpcmvn hệtxdf củwheza cậjohqu vớfxsgi con bédmwg kia, dùnrbo Cốnxmfuzks Sinh cózyuz thầlzeqn thôafnfng quảiqgnn điqgndltfi điqgnếtkzyn mứnvwcc nàjlwoo cũjfxqng khôafnfng thểqdcajlwoo tìaraem ra điqgnưuzkspcruc dấvaoqu vếtkzyt gìarae điqgnâjbnku, trừimha phi làjlwo chíaqwpnh miệtxdfng tớfxsgzyuzi ra, bằiqftng khôafnfng sẽznaa khôafnfng cózyuz ngưuzksznaai thứnvwc ba biếtkzyt cuốnxmfi cùnrbong con bédmwg nghèvqjdo kiếtkzyt xápuyfc kia làjlwo ai.”

“Thìarae ra cậjohqu điqgnãodla xửlzeqvgxc tốnxmft từimha trưuzksfxsgc hếtkzyt rồasmci.” Lưuzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu khôafnfng phảiqgni khôafnfng biếtkzyt Chu Tịdfumnh rấvaoqt thôafnfng minh, chỉlmrhjlwoafnf khôafnfng nghĩdnkn điqgnếtkzyn Chu Tịdfumnh điqgnãodla xửlzeqvgxc xong tấvaoqt cảiqgn nhữnzdnng điqgnlzequ dâjbnky mốnxmfi nhợpcru điqgnqdca ngưuzksznaai khápuyfc cózyuz thểqdcaaraem ra điqgnưuzkspcruc con bédmwg kia từimhaafnf.

“Đrvnuúlzeqng, vìarae vậjohqy, cậjohqu cũjfxqng khôafnfng cầlzeqn quápuyf lo lắnxkxng, con bédmwg nghèvqjdo kiếtkzyt xápuyfc kia điqgnãodla điqgni rồasmci, côafnf ta nghe điqgnưuzkspcruc điqgnoạdltfn ghi âjbnkm chúlzeqng ta nózyuzi, sẽznaa khôafnfng thểqdcajlwoo trởjfxq vềzyuzaraem Cốnxmfuzks Sinh, nhưuzks vậjohqy Cốnxmfuzks Sinh sẽznaa khôafnfng tìaraem điqgnưuzkspcruc côafnf ta, bọjohqn họjohq sẽznaa khôafnfng điqgnpfvrng nhau, nhưuzks vậjohqy Cốnxmfuzks Sinh bâjbnky giờznaa so vớfxsgi Cốnxmfuzks Sinh trưuzksfxsgc kia cũjfxqng chỉlmrhjlwo mộicwut ngưuzksznaai thôafnfi.” Nózyuzi tớfxsgi điqgnâjbnky, Chu Tịdfumnh giơvqjd tay lêpcmvn an ủwhezi vỗpgsa vai Lưuzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu ba lầlzeqn: “Màjlwo cậjohqu khôafnfng phảiqgni còuixdn cózyuz Cốnxmfodlao gia sao? Chỉlmrh cầlzeqn lấvaoqy lòuixdng ôafnfng, cậjohqu còuixdn sợpcru sẽznaa khôafnfng díaqwpnh vớfxsgi hắnxkxn sao?”

ChuTịdfumnh nózyuzi vậjohqy làjlwom Lưuzksơvqjdng Đrvnujohqu Khấvaoqu yêpcmvn tâjbnkm hơvqjdn rấvaoqt nhiềzyuzu: “Chu Tịdfumnh, mìaraenh biếtkzyt chỉlmrh cầlzeqn cózyuz cậjohqu, dùnrbozyuz khózyuz khădnknn điqgnếtkzyn thếtkzyjlwoo cũjfxqng cózyuz thểqdca giảiqgni quyếtkzyt màjlwo.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.