Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 414 : Là tiểu phiền toái, không phải lương đậu khấu (4)

    trước sau   
Gửrfkni xong, Lưtdfnơfhqing Đbdrwknwhu Khấdnsgu lạcsvxi nhớlotp điqviếtfmhn nhữoiffng lờbwofi Tầldtsn Chỉahgl Ámrcyi vừlisxa nóglati, lạcsvxi gửrfkni thêiqvim mộxhaqt tin nhắmognn: “Anh tỉahglnh lạcsvxi rồcsvxi sao? Thâoedrn thểvwglglat khỏlhbve khômrfwng?”

.......

Cốbtostdfn Sinh nhìgptcn thấdnsgy câoedru nàglaty xong, trong lòffnbng lạcsvxi cảllobm thấdnsgy chúlgkzt châoedrn thậknwht!

Xem ra sau khi hắmognn tỉahglnh lạcsvxi cũsvsnng chưtdfna cóglatgptc thay điqvimtayi, Tiểvwglu Phiềixsmn Toálplki vẫahgln làglat Tiểvwglu Phiềixsmn Toálplki.

Cốbtostdfn Sinh khômrfwng điqvivwgl ýtmnu, lúlgkzc bálplkc sĩuuge điqviếtfmhn kiểvwglm tra sứtxdec khỏlhbve củmtaya hắmognn, hắmognn lạcsvxi lưtdfnbwofi biếtfmhng soạcsvxn mộxhaqt tin nhắmognn: “Khômrfwng sao rồcsvxi, khi nàglato thìgptc em xong việbvrgc?”

......

tdfnơfhqing Đbdrwknwhu Khấdnsgu điqvimrfwc tin nhắmognn xong lạcsvxi nóglati chuyệbvrgn vớlotpi Chu Tịmrfwnh, sau khi Chu Tịmrfwnh trảllob lờbwofi chắmognc chắmognn xong mớlotpi nhắmognn tin trảllob lờbwofi hắmognn: “Cóglat thểvwgl sớlotpm nhấdnsgt làglat thứtxde ba.”

......

“Ừhdbt điqviưtdfnyrvjc rồcsvxi.” Cốbtostdfn Sinh điqviơfhqin giảllobn trảllob lờbwofi vừlisxa nghe bálplkc sĩuuge dặvwgln dòffnb vừlisxa điqvivwgl điqviiệbvrgn thoạcsvxi xuốbtosng, suy nghĩuuge mộxhaqt chúlgkzt lạcsvxi nhắmognn thêiqvim mộxhaqt tin: “Chăbwofm sóglatc bảllobn thâoedrn cho tốbtost.”

......

tdfnơfhqing Đbdrwknwhu Khấdnsgu xem tin nhắmognn, lạcsvxi trảllob lờbwofi ba chữoiff: “Em biếtfmht rồcsvxi.” sau điqvióglat lạcsvxi dùxhheng icon mặvwglt cưtdfnbwofi.

Sau khi điqvivwgl điqviiệbvrgn thoạcsvxi xuốbtosng, cômrfw lạcsvxi hỏlhbvi Chu Tịmrfwnh: “Cậknwhu nóglati thửrfkn xem con béhntz kia cóglat nghe thấdnsgy điqvioạcsvxn hộxhaqi thoạcsvxi chúlgkzng ta làglatm giảllob nhữoiffng lờbwofi nóglati củmtaya Cốbtostdfn Sinh khômrfwng?”

“Hẳhdbtn làglat nghe điqviưtdfnyrvjc.”ChuTịmrfwnh bưtdfnng cốbtosc tràglatiqvin uốbtosng: “Chúlgkzng ta biếtfmht thờbwofi gian cômrfw ta lêiqvin lầldtsu, điqviãqfsv canh rấdnsgt chuẩnmscn xálplkc rồcsvxi, hơfhqin nữoiffa lúlgkzc cômrfw ta điqvii vàglato còffnbn điqvilhbv cảllob mắmognt, chắmognc chắmognn làglat khóglatc vìgptc nghe nộxhaqi dung tròffnb chuyệbvrgn củmtaya chúlgkzng ta.”

“Nghe điqviưtdfnyrvjc làglat tốbtost rồcsvxi, vậknwhy cậknwhu nóglati xem, sau điqvióglat chắmognc chắmognn cômrfw ta sẽvinb khômrfwng dâoedry dưtdfna vớlotpi Dưtdfn Sinh nữoiffa điqviúlgkzng khômrfwng?” Lưtdfnơfhqing Đbdrwknwhu Khấdnsgu mớlotpi khỏlhbvi bệbvrgnh, sắmognc mặvwglt khômrfwng tốbtost cho lắmognm, trêiqvin mặvwglt lạcsvxi lộxhaq ra ýtmnutdfnbwofi, álplknh mắmognt nhìgptcn Chu Tịmrfwnh cũsvsnng cóglat chúlgkzt hưtdfnng phấdnsgn: “Chu Tịmrfwnh, lầldtsn nàglaty phảllobi cảllobm ơfhqin cậknwhu nhiềixsmu, cũsvsnng may khi điqvióglat cậknwhu cóglat thểvwgltdfnu lạcsvxi nhữoiffng âoedrm thanh củmtaya Cốbtostdfn Sinh, vềixsm chỉahgl cầldtsn chỉahglnh sửrfkna mộxhaqt chúlgkzt nữoiffa lạcsvxi làglat xong.”

“Ừhdbt, dùxhhe sao cóglat rấdnsgt nhiềixsmu thứtxdelgkzc điqvióglat khômrfwng cóglatlplkc dụxulwng, nhưtdfnng sau nàglaty lạcsvxi cóglat thểvwglxhheng tớlotpi chứtxde.”ChuTịmrfwnh dừlisxng lạcsvxi mộxhaqt chúlgkzt, lạcsvxi giậknwht giậknwht mômrfwi, khuômrfwn mặvwglt lạcsvxi nặvwglng nềixsmoedrm sựmrfw: “Cóglat điqviiềixsmu…”

tdfnơfhqing Đbdrwknwhu Khấdnsgu thấdnsgy Chu Tịmrfwnh khômrfwng nóglati tiếtfmhp, nhímrgnu màglaty hỏlhbvi: “Cóglat điqviiềixsmu thếtfmhglato?”

“Lúlgkzc trưtdfnlotpc chúlgkzng ta dùxhheng video lạcsvxi khômrfwng thậknwht sựmrfw hiệbvrgu quảllob, mụxulwc điqviímrgnch củmtaya video điqvióglatglat điqvivwgl Cốbtostdfn Sinh lạcsvxnh nhạcsvxt vớlotpi cômrfw ta nhưtdfnlgkzc ban điqvildtsu điqvivwgl hắmognn khômrfwng phálplkt hiệbvrgn cômrfw ta chỉahglglat ngưtdfnbwofi điqvióglatng thếtfmh nhưtdfnng ai biếtfmht điqviưtdfnyrvjc hômrfwm qua hắmognn lạcsvxi xảlloby ra chuyệbvrgn, tuy rằlotpng khômrfwng rõuoyc điqviãqfsv xảlloby ra chuyệbvrgn gìgptc nhưtdfnng tớlotp nghĩuuge nếtfmhu hắmognn thậknwht sựmrfw tin chuyệbvrgn nàglaty làglat thậknwht thìgptc dựmrfwa vàglato tímrgnnh tìgptcnh củmtaya hắmognn, sao lúlgkzc nàglaty còffnbn chủmtay điqvixhaqng gửrfkni tin nhắmognn cho cậknwhu?”ChuTịmrfwnh giơfhqi tay lêiqvin xoa xoa thálplki dưtdfnơfhqing điqviau nhứtxdec vìgptc sựmrfwgptcnh bỗllobng nhiêiqvin lạcsvxi ngoàglati tầldtsm kiểvwglm soálplkt, lạcsvxi mởnler miệbvrgng nóglati tiếtfmhp: ‘Ngưtdfnbwofi tímrgnnh khômrfwng bằlotpng trờbwofi tímrgnnh, nếtfmhu sựmrfw việbvrgc điqviãqfsv phálplkt triểvwgln theo hưtdfnlotpng nàglaty thìgptc chúlgkzng ta cũsvsnng chỉahglglat thểvwgl tiếtfmhp tụxulwc phóglatng lao theo lao thômrfwi, nhưtdfnng tớlotp chỉahgl sợyrvj điqviếtfmhn lúlgkzc điqvióglat Cốbtostdfn Sinh lạcsvxi tiếtfmhp xúlgkzc vớlotpi cậknwhu quálplk nhiềixsmu, cậknwhu nêiqvin cẩnmscn thậknwhn mộxhaqt chúlgkzt, điqvilisxng điqvivwgl hắmognn phálplkt hiệbvrgn chuyệbvrgn điqvióglatng giảllobglaty, gầldtsn nhấdnsgt mìgptcnh điqviãqfsv sắmognp xếtfmhp cho cậknwhu tham gia rấdnsgt nhiềixsmu lịmrfwch trìgptcnh, cũsvsnng cóglat thểvwgl trálplknh mặvwglt hắmognn càglatng nhiềixsmu càglatng tốbtost, điqvivwgl hắmognn khômrfwng nhớlotp điqviếtfmhn cảllobm giálplkc con béhntz kia mang điqviếtfmhn cho hắmognn…”

......

gptclgkzc ởnler bộxhaq điqvixhaqi Cốbtostdfn Sinh điqviãqfsv từlisxng tômrfwi rèhdbtn thểvwgl lựmrfwc rấdnsgt tốbtost nêiqvin sứtxdec khỏlhbve củmtaya hắmognn phụxulwc hồcsvxi rấdnsgt nhanh chóglatng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.