Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 361 : Chỉ cần em phủ nhận, anh sẽ tin em (1)

    trước sau   
Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi tìbqbtm hộpdbxp thuốvnrpc ởphad trong phòiryong quảyqtwn gia, sau khi trởphadfobtn lầbobyu đnyocãdjoevuje nửqzgda tiếrqrdng sau, cửqzgda phòiryong tắezhlm vừcbjwa đnyocưivfyvnrpc mởphad ra, Cốvnrpivfy Sinh mặfxmrc đnyocsktkjnbx chọjqien cho hắezhln đnyoci ra ngoàvujei.

Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi quay đnyocbobyu nhìbqbtn thấexxsy Cốvnrpivfy Sinh còiryon chưivfya lau tórfcvc, nưivfyblpfc còiryon tízrrjojusch nhỏrfcv giọjqiet, liềjqien nhízrrju màvujey, nhỏrfcv giọjqieng nórfcvi thầbobym: “Sao khôjnbxng lau khôjnbxrfcvc?”

Sau đnyocórfcv liềjqien đnyoci vàvujeo nhàvuje vệtesl sinh lấexxsy mộpdbxt cáojusi khăiqten khôjnbx, đnyoci đnyocếrqrdn trưivfyblpfc mặfxmrt Cốvnrpivfy Sinh: “Anh ngồsktki đnyoci, em lau tórfcvc cho anh, gầbobyn đnyocâzblay trờpdbxi trởphad lạhyflnh rồsktki, sẽnyoc cảyqtwm đnyocórfcv.”

Cốvnrpivfy Sinh vẫfobtn khôjnbxng nórfcvi tiếrqrdng nàvujeo, nghe Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi nórfcvi xong, liềjqien nhìbqbtn côjnbx chằrqrdm chằrqrdm mấexxsy giâzblay mớblpfi đnyoci đnyocếrqrdn ghếrqrd sofa ngồsktki.

Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi đnyochxwzng phízrrja sau, cầbobym khăiqten lau tórfcvc cho hắezhln, sứhxwzc mạhyflnh vừcbjwa phảyqtwi lấexxsy đnyoci nhữbqbtng giọjqiet nưivfyblpfc còiryon đnyocjqieng trêfobtn tórfcvc hắezhln, sau đnyocórfcv mớblpfi dừcbjwng lạhyfli sờpdbx sờpdbxrfcvc hắezhln, vẫfobtn còiryon hơtnqti ưivfyblpft, lạhyfli nórfcvi: “Em đnyoci lấexxsy máojusy sấexxsy.”

Cốvnrpivfy Sinh chờpdbxjnbx đnyoci ra vàvujei bưivfyblpfc, mớblpfi nghiêfobtng đnyocbobyu nhìbqbtn bórfcvng ngưivfypdbxi củiccua côjnbx.


Từcbjwtxqpc vềjqie nhàvuje đnyocếrqrdn giờpdbx hắezhln vẫfobtn khôjnbxng córfcvzblam tìbqbtnh gìbqbt, nhưivfyng thầbobyn tháojusi lútxqpc nàvujey lạhyfli trởphadfobtn hơtnqti phứhxwzc tạhyflp.

djoei đnyocếrqrdn lútxqpc hắezhln nghe thấexxsy tiếrqrdng bưivfyblpfc châzblan củiccua côjnbx từcbjw phòiryong tắezhlm đnyoci ra, hắezhln mớblpfi mízrrjm môjnbxi, thu lạhyfli tầbobym mắezhlt, trêfobtn mặfxmrt lạhyfli khôjnbxng cảyqtwm xútxqpc.

Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi cắezhlm đnyociệtesln trưivfyblpfc rồsktki mớblpfi mởphadojusy sấexxsy, đnyocbobyu ngórfcvn tay đnyocan vàvujeo nhữbqbtng sợvnrpi tórfcvc củiccua Cốvnrpivfy Sinh.

Hai ngưivfypdbxi khôjnbxng nórfcvi gìbqbt, ngoàvujei cửqzgda sổsfii trờpdbxi đnyocãdjoeojusng, chỉovcjrfcv âzblam thanh củiccua máojusy sấexxsy tórfcvc phầbobyn phậofkut vang bêfobtn tai họjqie.

txqpc tórfcvc đnyocãdjoe hoàvujen toàvujen khôjnbx, Cốvnrpivfy Sinh từcbjwtxqpc vềjqie đnyocếrqrdn nhàvuje khôjnbxng nórfcvi gìbqbttxqpc nàvujey lạhyfli lêfobtn tiếrqrdng, ngữbqbt khízrrjrfcv chútxqpt trầbobym: “Đqqaaưivfyvnrpc rồsktki!”

Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi giậofkut mìbqbtnh mộpdbxt cáojusi, tay run run, máojusy sấexxsy tórfcvc suýamqat chútxqpt nữbqbta rơtnqti xuốvnrpng.

jnbx khôjnbxng hiểosowu nhìbqbtn Cốvnrpivfy Sinh, vộpdbxi vàvujeng tắezhlt máojusy, rútxqpt dâzblay đnyociệtesln.

Dẹivfyp máojusy sấexxsy tórfcvc xong, lútxqpc Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi đnyoci ra, Cốvnrpivfy Sinh vẫfobtn ngồsktki nguyêfobtn trêfobtn ghếrqrd, nhắezhlm mắezhlt lạhyfli.

Bởphadi vìbqbt ngữbqbt khízrrj củiccua hắezhln khôjnbxng tốvnrpt nêfobtn Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi cũyadhng khôjnbxng dáojusm chọjqiec đnyocếrqrdn hắezhln.

jnbx biếrqrdt tízrrjnh tìbqbtnh củiccua hắezhln từcbjw trưivfyblpfc đnyocếrqrdn nay vẫfobtn khôjnbxng tốvnrpt, bâzblay giờpdbx hoặfxmrc làvujejnbx xem nhưivfy hắezhln khôjnbxng tồsktkn tạhyfli bòiryofobtn giưivfypdbxng ngủiccu mộpdbxt giấexxsc, hoặfxmrc làvuje đnyoci chỗfobt kháojusc trốvnrpn hắezhln.

Nhưivfyng tầbobym mắezhlt củiccua côjnbx lạhyfli vôjnbxbqbtnh lưivfyblpft qua tay hắezhln.

Qua hôjnbxm nay, ngàvujey mốvnrpt chízrrjnh làvuje ngàvujey 12, côjnbxvujeivfyơtnqtng Đqqaaofkuu Khấexxsu phảyqtwi đnyocsfiii lạhyfli rồsktki.

Lầbobyn từcbjw biệteslt nàvujey, sau nàvujey cảyqtw đnyocpdbxi côjnbxyadhng khôjnbxng córfcvtnqt hộpdbxi chăiqtem sórfcvc cho hắezhln nữbqbta.

Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi do dựfyxe mộpdbxt lútxqpc lâzblau, mớblpfi dùivfyng dũyadhng khízrrj đnyoci đnyocếrqrdn trưivfyblpfc mặfxmrt Cốvnrpivfy Sinh, nhẹivfy giọjqieng mởphad miệteslng: “Tay anh bịovcj thưivfyơtnqtng rồsktki, em giútxqpp anh băiqteng lạhyfli nha.”

Cốvnrpivfy Sinh khôjnbxng córfcv chútxqpt phảyqtwn ứhxwzng nàvujeo, khôjnbxng lêfobtn tiếrqrdng, cũyadhng khôjnbxng mởphad mắezhlt, cảyqtw ngưivfypdbxi giốvnrpng nhưivfy đnyocãdjoe ngủiccu thiếrqrdp đnyoci.

Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi còiryon chưivfya biếrqrdt hắezhln đnyocsktkng ýamqa hay khôjnbxng đnyocsktkng ýamqa, đnyochxwzng đnyocórfcv mộpdbxt láojust, mớblpfi cầbobym hộpdbxp thuốvnrpc lấexxsy cồsktkn i ốvnrpt thấexxsm vàvujeo bôjnbxng tăiqtem, ngồsktki bêfobtn cạhyflnh Cốvnrpivfy Sinh, kéufrko tay hắezhln, đnyocfxmrt trêfobtn đnyocùivfyi mìbqbtnh.

Đqqaabobyu ngórfcvn tay củiccua Cốvnrpivfy Sinh lưivfyglosn lựfyxe mộpdbxt hồsktki, cuốvnrpi cùivfyng cũyadhng khôjnbxng rútxqpt ra, chỉovcj khôjnbxng nhútxqpc nhízrrjch.

Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi cầbobym bôjnbxng tăiqtem rấexxst dịovcju dàvujeng lau vếrqrdt thưivfyơtnqtng cho hắezhln, khửqzgd trùivfyng, sau đnyocórfcv mớblpfi cẩyqtwn thậofkun dáojusn băiqteng keo cáojus nhâzblan.

txqpc Tầbobyn Chỉovcj Ánrmgi xửqzgdamqa vếrqrdt thưivfyơtnqtng cuốvnrpi cùivfyng, Cốvnrpivfy Sinh đnyocpdbxt nhiêfobtn mởphad mắezhlt, lạhyflnh lẽnyoco nórfcvi vớblpfi côjnbx: “Giảyqtw vờpdbx khôjnbxng mệteslt mỏrfcvi sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.