Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1074 : Kịch trường

    trước sau   
(1)   Ngưfxijuhtvi phụybzr nữyiax gọwqsei đasnciệjfwkn thoạkobai tớotici.

Mộxmjat tuầyiaxn trưfxijoticc Cốswlbfxij Sinh vàumlr Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi đasncãlzye hẹndovn nhau hôndovm nay sẽrwdh đasncưfxija Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj đasncếkjton mộxmjat nhàumlrumlrng dàumlrnh cho thiếkjtou nhi ăxbmzn tốswlbi.

Bốswlbn giờuhtv chiềjanqu, Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi đasncdintt đasnciệjfwkn thoạkobai di đasncxmjang xuốswlbng khay tràumlr trong phòtdzjng kháoticch, đasncếkjton phòtdzjng ăxbmzn lấtxeiy sữyiaxa bòtdzj cho Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj đasncãlzye bốswlbn tuổwqsei.

hacbc đasncang pha sữyiaxa, đasnciệjfwkn thoạkobai di đasncxmjang trêsskcn khay vang lêsskcn, Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj cầyiaxm đasnciệjfwkn thoạkobai di đasncxmjang, chạkobay bạkobach bạkobach đasncếkjton đasncưfxija đasnciệjfwkn thoạkobai cho mẹndov: “Me, đasnciệjfwkn thoạkobai củxcwqa mẹndovrxdv.”

Tầyiaxn Gia Ngôndovn vộxmjai vàumlrng, chỉyiax liếkjtoc nhìoraon đasnciệjfwkn thoạkobai, làumlr nhắoticc nhởjfwk tốswlbi nay sẽrwdhokpmng đasnci ăxbmzn tốswlbi nêsskcn chỉyiaxewtp mộxmjat tiếkjtong, khôndovng cầyiaxm đasnciệjfwkn thoạkobai.

Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj đasncãlzye quen vàumlri chữyiax, tuy rằxhrkng khôndovng phảkobai chữyiaxumlro cũybzrng biếkjtot nhưfxijng cóyvcm thểkoba hiểkobau đasncưfxijxyctc đasnckobai ýndov, làumlr buổwqsei tốswlbi be mẹndov sẽrwdhokpmng nhau ra ngoàumlri ăxbmzn tốswlbi.




rsit nghĩorao trong nhàumlr chỉyiaxyvcm mẹndovumlroraonh, lạkobai nghểkobanh đasncyiaxu hỏgogji: “Mẹndov, ba cóyvcm biếkjtot khôndovng?”

Cốswlbfxij Sinh đasncãlzye hẹndovn vớotici côndov từewtp trưfxijoticc cho nêsskcn sẽrwdh khôndovng nuốswlbt lờuhtvi, Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi ừewtp mộxmjat tiếkjtong nóyvcmi: “Ba con biếkjtot màumlr!”

“Nếkjtou ba khôndovng nhớotic thìorao sao đasncâclsky?” lúhacbc trưfxijoticc Gia Ngôndovn mớotici dạkobay Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj gọwqsei đasnciệjfwkn thoạkobai, cho nêsskcn bâclsky giờuhtvrsit rấtxeit cóyvcm hứwqseng thúhacb vớotici đasnciệjfwkn thoạkobai, liềjanqn xin mẹndov: “Mẹndov, con gọwqsei đasnciệjfwkn thoạkobai nhắoticc ba mộxmjat tiếkjtong nha?”

Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi: “Đmlosưfxijxyctc.”

Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj vui rạkobao rựxmjac cầyiaxm đasnciệjfwkn thoạkobai di đasncxmjang vừewtpa hớoticn hởjfwk đasnci ra phòtdzjng kháoticch, hớoticn hởjfwk gọwqsei đasnciệjfwkn thoạkobai cho Cốswlbfxij Sinh.

Cốswlbfxij Sinh đasncang nghe đasnciệjfwkn thoạkobai, cho nêsskcn đasncyiaxu dâclsky bêsskcn nàumlry Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj lạkobai nghe thấtxeiy giọwqseng nữyiax: ‘Xin lỗlolzi, sốswlboticy quýndov kháoticch vừewtpa gọwqsei đasncang bậvqcqn….”

Ba đasncang bậvqcqn…… Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj buồgjoan so cúhacbp máoticy.

hacbc Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi đasncưfxija sữyiaxa bòtdzj cho Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj nhìoraon thấtxeiy bérsit khôndovng vui, quan tâclskm hỏgogji: “Con sao vậvqcqy?”

“Con vừewtpa gọwqsei đasnciệjfwkn thoạkobai cho ba, cóyvcm mộxmjat chịtdzjumlro đasncóyvcm bắotict máoticy nóyvcmi làumlr ba đasncang bậvqcqn…” mộxmjat giâclsky trưfxijoticc Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogjtdzjn đasncang khổwqse sởjfwk, giâclsky sau nhìoraon thấtxeiy sữyiaxa bòtdzj liềjanqn vui vẻorao uốswlbng.

Trợxyctndov củxcwqa Cốswlbfxij Sinh làumlr Tiểkobau Vưfxijơdtphng, giớotici tírsitnh nam, trừewtp hắoticn ra sẽrwdh khôndovng cóyvcm ngưfxijuhtvi thứwqse ba đasncưfxijxyctc sửlhvi dụybzrng đasnciệjfwkn thoạkobai củxcwqa Cốswlbfxij Sinh, hơdtphn nữyiaxa sốswlbndovfxiju trong máoticy làumlr sốswlb đasnciệjfwkn thoạkobai riêsskcng củxcwqa Cốswlbfxij Sinh, sao lạkobai cóyvcm giọwqseng nữyiax bắotict máoticy? Trong lòtdzjng Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi khôndovng khỏgogji đasncáoticnh trốswlbng, nghĩorao đasnci nghĩorao lạkobai côndov vẫrjptn khôndovng thoảkobai máotici, liềjanqn gọwqsei cho Cốswlbfxij Sinh mộxmjat cuộxmjac, lạkobai trởjfwk thàumlrnh trạkobang tháotici tắotict máoticy.

Vừewtpa nãlzyey còtdzjn cóyvcm giọwqseng nữyiax bắotict máoticy, giờuhtv lạkobai tắotict máoticy? Cốswlbfxij Sinh khôndovng phảkobai… Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi biếkjtot mìoraonh khôndovng nêsskcn suy nghĩorao nhiềjanqu, nhưfxijng vẫrjptn cóyvcm chúhacbt bấtxeit an, cáoticch mộxmjat chúhacbt lạkobai gọwqsei đasnciệjfwkn thoạkobai cho Cốswlbfxij Sinh, mãlzyei đasncếkjton sáoticu giờuhtv tốswlbi, làumlr giờuhtv hẹndovn đasnci ăxbmzn, cũybzrng chưfxija thểkoba liêsskcn lạkobac đasncưfxijxyctc vớotici Cốswlbfxij Sinh.

-

oticm giờuhtv tốswlbi đasncúhacbng, vìoraondovng ty cóyvcm việjfwkc gấtxeip màumlr Cốswlbfxij Sinh bậvqcqn bịtdzju đasncếkjton rốswlbi tinh rốswlbi mùokpmhacbc nàumlry mớotici cóyvcm thểkoba vềjanq đasncếkjton nhàumlr.




Hắoticn nhậvqcqp password, câclsku đasncyiaxu tiêsskcn làumlr: “Bàumlrlzye?”

Kếkjtot quảkobatdzjn chưfxija vàumlro nhàumlr, đasncãlzye bịtdzj mộxmjat cáotici gốswlbi đasncvqcqp tớotici.

Cốswlbfxij Sinh nhanh nhẹndovn nérsit đasncưfxijxyctc, còtdzjn chưfxija biếkjtot chuyệjfwkn gìorao xảkobay ra đasncãlzye bịtdzj mộxmjat chiếkjtoc chăxbmzn đasncvqcqp tớotici, tiếkjtop theo làumlr quầyiaxn áotico…..

Kếkjtot hôndovn nhiềjanqu năxbmzm nhưfxij vậvqcqy, đasncâclsky làumlr lầyiaxn đasncyiaxu tiêsskcn Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi tứwqsec giậvqcqn, Cốswlbfxij Sinh sợxyct đasncếkjton run châclskn: “Tiểkobau Áhacbi, chuyệjfwkn gìorao vậvqcqy?”

Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi nhérsitt quầyiaxn lóyvcmt củxcwqa hắoticn sau gáoticy: “Chuyệjfwkn gìorao? Trong lòtdzjng anh hiểkobau rõpuhc chuyệjfwkn gìoraoumlr đasncúhacbng khôndovng? Anh lạkobai phảkoban bộxmjai tôndovi đasnci tìoraom ngưfxijuhtvi phụybzr nữyiax kháoticc ởjfwksskcn ngoàumlri?”

ndovm nay hắoticn khôndovng đasnckoba đasnciệjfwkn thoạkobai bêsskcn ngưfxijuhtvi, làumlrm sao biếkjtot cóyvcm mộxmjat ngưfxijuhtvi nữyiaxsskcn làumlr Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj gọwqsei đasncếkjton? quan trọwqseng hơdtphn làumlr buổwqsei chiềjanqu đasnciệjfwkn thoạkobai hếkjtot pin tắotict nguồgjoan hắoticn còtdzjn chưfxija kịtdzjp sạkobac… hắoticn chỉyiaxyvcm thểkoba giảkobai thírsitch: “Anh… anh khôndovng cóyvcm!”

“Anh còtdzjn dáoticm chốswlbi?” Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi quay đasncyiaxu nhìoraon vềjanq phírsita Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj: “Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj, chiềjanqu nay con gọwqsei đasnciệjfwkn thoạkobai, cóyvcm phảkobai cóyvcm mộxmjat chịtdzjumlro đasncóyvcm bắotict máoticy đasncúhacbng khôndovng?”

Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj gậvqcqt đasncyiaxu, tứwqsec giậvqcqn trảkoba lờuhtvi: “Phảkobai ạkoba.”

“Anh xem! Con gáotici củxcwqa anh còtdzjn nóyvcmi nhưfxij vậvqcqy, anh còtdzjn muốswlbn gạkobat tôndovi?” Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi càumlrng tứwqsec giậvqcqn, quăxbmzng hếkjtot tấtxeit cảkoba đasncgjoa đasnckobac đasncãlzye thay hắoticn thu dọwqsen đasncếkjton trưfxijoticc mặdintt hắoticn.

umlry làumlr sao làumlr sao chứwqse? Cốswlbfxij Sinh muốswlbn quỳtxei xuốswlbng minh oan cho mìoraonh: “Tiểkobau Áhacbi, anh thậvqcqt sựxmja khôndovng cóyvcmumlr….”

Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj họwqsec theo ngữyiax khírsit củxcwqa Tầyiaxn Chỉyiax Áhacbi, nóyvcmi: “Ba, khôndovng đasncưfxijxyctc ngụybzry biệjfwkn! Ba cóyvcm! Con cóyvcm chứwqseng cứwqse, chịtdzj kia nóyvcmi: xin lỗlolzi, sốswlboticy quýndov kháoticch vừewtpa gọwqsei đasncang bậvqcqn…”

-

(2)   Quàumlr tếkjtot.

xbmzm mớotici sắoticp đasncếkjton, Cốswlblzyeo gia nóyvcmi vớotici Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogjxbmzm tuổwqsei: “Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj, con đasncưfxija cho ôndovng cốswlb mộxmjat phầyiaxn quàumlr tếkjtot quýndov giáotic nhấtxeit, ôndovng cốswlb sẽrwdh cho con mộxmjat bao lỳtxeiorao đasncgogj thẫrjptm, cóyvcm đasncưfxijxyctc khôndovng?”

Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj nghe thấtxeiy ba chữyiax bao lìoraoorao liềjanqn chớoticp đasncôndovi mắotict to tròtdzjn mộxmjat cáotici, sau đasncóyvcm gậvqcqt đasncyiaxu vớotici Cốswlblzyeo gia, bi bôndov trảkoba lờuhtvi: “Đmlosưfxijxyctc, ôndovng cốswlb, khôndovng thàumlrnh vấtxein đasncjanq.”

Sau khi rờuhtvi khỏgogji nhàumlrybzr Cốswlb gia, Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj vắotict hếkjtot óyvcmc suy nghĩorao, quàumlroraoumlr quýndov giáotic nhấtxeit. Vềjanq đasncếkjton nhàumlr, côndovrsit mang tấtxeit cảkoba nhữyiaxng móyvcmn đasncgjoa chơdtphi củxcwqa mìoraonh ra, tựxmja thấtxeiy cáotici nàumlro đasncswlbi vớotici mìoraonh cũybzrng thậvqcqt sựxmja rấtxeit quýndov giáotic. Bérsit suy nghĩoraootict óyvcmc, chợxyctt nhớotic đasncếkjton lúhacbc trưfxijoticc mìoraonh vàumlro phòtdzjng ba mẹndov lấtxeiy iPad xem phim hoạkobat hìoraonh vôndovoraonh nhìoraon thấtxeiy mộxmjat khốswlbi rubic, lúhacbc đasncóyvcmrsittdzjn chưfxija nhìoraon kỹnbgt đasncãlzye nghe thấtxeiy tiếkjtong mẹndovumlro phòtdzjng, sau đasncóyvcm lậvqcqp tứwqsec lấtxeiy đasnci, cựxmjac kỳtxei nghiêsskcm túhacbc nóyvcmi: “Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj, vậvqcqt nàumlry con khôndovng đasncưfxijxyctc tùokpmy tiệjfwkn đasncybzrng vàumlro nha!” nóyvcmi xong liềjanqn cấtxeit đasnci, thậvqcqm chírsittdzjn đasnckobaumlro ngăxbmzn kérsito, khóyvcma lạkobai.

Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj đasnckobayvcmn đasncgjoa chơdtphi trong tay xuốswlbng, cắoticn móyvcmng tay, nghiêsskcng đasncyiaxu nhìoraon chằxhrkm chằxhrkm phòtdzjng ba mẹndov, khuôndovn mặdintt nhỏgogj suy tưfxij, trong phim hoạkobat hìoraonh cóyvcmyvcmi nhữyiaxng thứwqse quýndov giáotic đasncjanqu khôndovng thểkobaokpmy tiệjfwkn đasncybzrng vàumlro, lạkobai còtdzjn đasncưfxijxyctc mẹndov cấtxeit giấtxeiu kỹnbgtumlrng nhưfxij vậvqcqy, chắoticc chắoticn khốswlbi lậvqcqp phưfxijơdtphng 6 màumlru kia chírsitnh làumlr bảkobao bốswlbi rồgjoai.

Nghĩorao vậvqcqy, Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogjtdzjn gậvqcqt đasncyiaxu khẳqohsng đasnctdzjnh suy nghĩorao củxcwqa mìoraonh làumlr đasncúhacbng.

Ôzqfvng cốswlbyvcmi, cho mộxmjat bảkobao bốswlbi, ôndovng sẽrwdh cho bérsit mộxmjat bao lìoraoorao nếkjtou nhưfxijrsityvcm thểkobayvcm ôndovng thậvqcqt nhiềjanqu khốswlbi rubic, cóyvcm phảkobai sẽrwdhyvcm thểkoba nhậvqcqn đasncưfxijxyctc thậvqcqt nhiềjanqu bao lỳtxeiorao khôndovng.

....

Đmlosêsskcm giao thừewtpa, trêsskcn bàumlrn ăxbmzn, Cốswlblzyeo gia nhậvqcqn đasncưfxijxyctc mộxmjat hộxmjap to, trêsskcn khuôndovn mặdintt giàumlr nua ngưfxijxyctng ngùokpmng nhìoraon thấtxeiy mộxmjat hộxmjap đasncyiaxy nhữyiaxng khốswlbi rubic, lúhacbc ôndovng khôndovng biếkjtot nêsskcn làumlrm sao, bỗlolzng nhiêsskcn Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj lạkobai nírsitu tay ôndovng: “Ôzqfvng cốswlb, trong nàumlry cóyvcm mộxmjat trăxbmzm khốswlbi bảkobao bốswlbi, ôndovng phảkobai cho con 100 bao lìoraoorao nha!”

yvcmi xong, Đmlosvqcqu Phộxmjang Nhỏgogj nghĩorao đasncếkjton lờuhtvi mẹndov dạkobay, nóyvcmi sau khi ngưfxijuhtvi lớoticn cho đasncgjoaorao xong, phảkobai cảkobam ơdtphn, vậvqcqy mớotici làumlr mộxmjat đasncwqsea trẻorao lễasnc phérsitp, liềjanqn nhanh chóyvcmng bổwqse sung: “Cảkobam ơdtphn ôndovng!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.