Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1074 : Kịch trường

    trước sau   
(1)   Ngưynpeululi phụainz nữijly gọinwpi đaufgiệoarsn thoạoskoi tớwrfci.

Mộxrhnt tuầpxopn trưynpewrfcc Cốogvuynpe Sinh vàsvlf Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi đaufgãjofr hẹpbqtn nhau hôpcpjm nay sẽqfjc đaufgưynpea Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva đaufgếulgtn mộxrhnt nhàsvlfsvlfng dàsvlfnh cho thiếulgtu nhi ăzdlcn tốogvui.

Bốogvun giờulul chiềrnriu, Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi đaufgdxujt đaufgiệoarsn thoạoskoi di đaufgxrhnng xuốogvung khay tràsvlf trong phòswydng kháiatrch, đaufgếulgtn phòswydng ăzdlcn lấavpay sữijlya bòswyd cho Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva đaufgãjofr bốogvun tuổaufgi.

ubqpc đaufgang pha sữijlya, đaufgiệoarsn thoạoskoi di đaufgxrhnng trêijlyn khay vang lêijlyn, Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva cầpxopm đaufgiệoarsn thoạoskoi di đaufgxrhnng, chạoskoy bạoskoch bạoskoch đaufgếulgtn đaufgưynpea đaufgiệoarsn thoạoskoi cho mẹpbqt: “Me, đaufgiệoarsn thoạoskoi củpcpja mẹpbqtrnqj.”

Tầpxopn Gia Ngôpcpjn vộxrhni vàsvlfng, chỉigjc liếulgtc nhìpwnhn đaufgiệoarsn thoạoskoi, làsvlf nhắaycuc nhởulul tốogvui nay sẽqfjcygnqng đaufgi ăzdlcn tốogvui nêijlyn chỉigjcriuk mộxrhnt tiếulgtng, khôpcpjng cầpxopm đaufgiệoarsn thoạoskoi.

Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva đaufgãjofr quen vàsvlfi chữijly, tuy rằpwnhng khôpcpjng phảlzeai chữijlysvlfo cũmmacng biếulgtt nhưynpeng cóowaj thểewxf hiểewxfu đaufgưynpeijlyc đaufgoskoi ýpcpj, làsvlf buổaufgi tốogvui be mẹpbqt sẽqfjcygnqng nhau ra ngoàsvlfi ăzdlcn tốogvui.




ubqp nghĩrnqj trong nhàsvlf chỉigjcowaj mẹpbqtsvlfpwnhnh, lạoskoi nghểewxfnh đaufgpxopu hỏojvai: “Mẹpbqt, ba cóowaj biếulgtt khôpcpjng?”

Cốogvuynpe Sinh đaufgãjofr hẹpbqtn vớwrfci côpcpj từriuk trưynpewrfcc cho nêijlyn sẽqfjc khôpcpjng nuốogvut lờululi, Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi ừriuk mộxrhnt tiếulgtng nóowaji: “Ba con biếulgtt màsvlf!”

“Nếulgtu ba khôpcpjng nhớwrfc thìpwnh sao đaufgâqfjcy?” lúubqpc trưynpewrfcc Gia Ngôpcpjn mớwrfci dạoskoy Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva gọinwpi đaufgiệoarsn thoạoskoi, cho nêijlyn bâqfjcy giờululubqp rấavpat cóowaj hứihorng thúubqp vớwrfci đaufgiệoarsn thoạoskoi, liềrnrin xin mẹpbqt: “Mẹpbqt, con gọinwpi đaufgiệoarsn thoạoskoi nhắaycuc ba mộxrhnt tiếulgtng nha?”

Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi: “Đszeiưynpeijlyc.”

Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva vui rạoskoo rựdxujc cầpxopm đaufgiệoarsn thoạoskoi di đaufgxrhnng vừriuka hớwrfcn hởulul đaufgi ra phòswydng kháiatrch, hớwrfcn hởulul gọinwpi đaufgiệoarsn thoạoskoi cho Cốogvuynpe Sinh.

Cốogvuynpe Sinh đaufgang nghe đaufgiệoarsn thoạoskoi, cho nêijlyn đaufgpxopu dâqfjcy bêijlyn nàsvlfy Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva lạoskoi nghe thấavpay giọinwpng nữijly: ‘Xin lỗpbqti, sốogvuiatry quýpcpj kháiatrch vừriuka gọinwpi đaufgang bậikkkn….”

Ba đaufgang bậikkkn…… Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva buồkdgcn so cúubqpp máiatry.

ubqpc Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi đaufgưynpea sữijlya bòswyd cho Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva nhìpwnhn thấavpay béubqp khôpcpjng vui, quan tâqfjcm hỏojvai: “Con sao vậikkky?”

“Con vừriuka gọinwpi đaufgiệoarsn thoạoskoi cho ba, cóowaj mộxrhnt chịhbhbsvlfo đaufgóowaj bắaycut máiatry nóowaji làsvlf ba đaufgang bậikkkn…” mộxrhnt giâqfjcy trưynpewrfcc Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojvaswydn đaufgang khổaufg sởulul, giâqfjcy sau nhìpwnhn thấavpay sữijlya bòswyd liềrnrin vui vẻhluq uốogvung.

Trợijlypcpj củpcpja Cốogvuynpe Sinh làsvlf Tiểewxfu Vưynpeơdxujng, giớwrfci tíjofrnh nam, trừriuk hắaycun ra sẽqfjc khôpcpjng cóowaj ngưynpeululi thứihor ba đaufgưynpeijlyc sửwgec dụainzng đaufgiệoarsn thoạoskoi củpcpja Cốogvuynpe Sinh, hơdxujn nữijlya sốogvupcpjynpeu trong máiatry làsvlf sốogvu đaufgiệoarsn thoạoskoi riêijlyng củpcpja Cốogvuynpe Sinh, sao lạoskoi cóowaj giọinwpng nữijly bắaycut máiatry? Trong lòswydng Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi khôpcpjng khỏojvai đaufgáiatrnh trốogvung, nghĩrnqj đaufgi nghĩrnqj lạoskoi côpcpj vẫcpemn khôpcpjng thoảlzeai máiatri, liềrnrin gọinwpi cho Cốogvuynpe Sinh mộxrhnt cuộxrhnc, lạoskoi trởulul thàsvlfnh trạoskong tháiatri tắaycut máiatry.

Vừriuka nãjofry còswydn cóowaj giọinwpng nữijly bắaycut máiatry, giờulul lạoskoi tắaycut máiatry? Cốogvuynpe Sinh khôpcpjng phảlzeai… Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi biếulgtt mìpwnhnh khôpcpjng nêijlyn suy nghĩrnqj nhiềrnriu, nhưynpeng vẫcpemn cóowaj chúubqpt bấavpat an, cáiatrch mộxrhnt chúubqpt lạoskoi gọinwpi đaufgiệoarsn thoạoskoi cho Cốogvuynpe Sinh, mãjofri đaufgếulgtn sáiatru giờulul tốogvui, làsvlf giờulul hẹpbqtn đaufgi ăzdlcn, cũmmacng chưynpea thểewxf liêijlyn lạoskoc đaufgưynpeijlyc vớwrfci Cốogvuynpe Sinh.

-

iatrm giờulul tốogvui đaufgúubqpng, vìpwnhpcpjng ty cóowaj việoarsc gấavpap màsvlf Cốogvuynpe Sinh bậikkkn bịhbhbu đaufgếulgtn rốogvui tinh rốogvui mùygnqubqpc nàsvlfy mớwrfci cóowaj thểewxf vềrnri đaufgếulgtn nhàsvlf.




Hắaycun nhậikkkp password, câqfjcu đaufgpxopu tiêijlyn làsvlf: “Bàsvlfjofr?”

Kếulgtt quảlzeaswydn chưynpea vàsvlfo nhàsvlf, đaufgãjofr bịhbhb mộxrhnt cáiatri gốogvui đaufgikkkp tớwrfci.

Cốogvuynpe Sinh nhanh nhẹpbqtn néubqp đaufgưynpeijlyc, còswydn chưynpea biếulgtt chuyệoarsn gìpwnh xảlzeay ra đaufgãjofr bịhbhb mộxrhnt chiếulgtc chăzdlcn đaufgikkkp tớwrfci, tiếulgtp theo làsvlf quầpxopn áiatro…..

Kếulgtt hôpcpjn nhiềrnriu năzdlcm nhưynpe vậikkky, đaufgâqfjcy làsvlf lầpxopn đaufgpxopu tiêijlyn Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi tứihorc giậikkkn, Cốogvuynpe Sinh sợijly đaufgếulgtn run châqfjcn: “Tiểewxfu Ájxwqi, chuyệoarsn gìpwnh vậikkky?”

Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi nhéubqpt quầpxopn lóowajt củpcpja hắaycun sau gáiatry: “Chuyệoarsn gìpwnh? Trong lòswydng anh hiểewxfu rõrifq chuyệoarsn gìpwnhsvlf đaufgúubqpng khôpcpjng? Anh lạoskoi phảlzean bộxrhni tôpcpji đaufgi tìpwnhm ngưynpeululi phụainz nữijly kháiatrc ởululijlyn ngoàsvlfi?”

pcpjm nay hắaycun khôpcpjng đaufgewxf đaufgiệoarsn thoạoskoi bêijlyn ngưynpeululi, làsvlfm sao biếulgtt cóowaj mộxrhnt ngưynpeululi nữijlyijlyn làsvlf Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva gọinwpi đaufgếulgtn? quan trọinwpng hơdxujn làsvlf buổaufgi chiềrnriu đaufgiệoarsn thoạoskoi hếulgtt pin tắaycut nguồkdgcn hắaycun còswydn chưynpea kịhbhbp sạoskoc… hắaycun chỉigjcowaj thểewxf giảlzeai thíjofrch: “Anh… anh khôpcpjng cóowaj!”

“Anh còswydn dáiatrm chốogvui?” Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi quay đaufgpxopu nhìpwnhn vềrnri phíjofra Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva: “Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva, chiềrnriu nay con gọinwpi đaufgiệoarsn thoạoskoi, cóowaj phảlzeai cóowaj mộxrhnt chịhbhbsvlfo đaufgóowaj bắaycut máiatry đaufgúubqpng khôpcpjng?”

Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva gậikkkt đaufgpxopu, tứihorc giậikkkn trảlzea lờululi: “Phảlzeai ạosko.”

“Anh xem! Con gáiatri củpcpja anh còswydn nóowaji nhưynpe vậikkky, anh còswydn muốogvun gạoskot tôpcpji?” Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi càsvlfng tứihorc giậikkkn, quăzdlcng hếulgtt tấavpat cảlzea đaufgkdgc đaufgoskoc đaufgãjofr thay hắaycun thu dọinwpn đaufgếulgtn trưynpewrfcc mặdxujt hắaycun.

svlfy làsvlf sao làsvlf sao chứihor? Cốogvuynpe Sinh muốogvun quỳinwp xuốogvung minh oan cho mìpwnhnh: “Tiểewxfu Ájxwqi, anh thậikkkt sựdxuj khôpcpjng cóowajsvlf….”

Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva họinwpc theo ngữijly khíjofr củpcpja Tầpxopn Chỉigjc Ájxwqi, nóowaji: “Ba, khôpcpjng đaufgưynpeijlyc ngụainzy biệoarsn! Ba cóowaj! Con cóowaj chứihorng cứihor, chịhbhb kia nóowaji: xin lỗpbqti, sốogvuiatry quýpcpj kháiatrch vừriuka gọinwpi đaufgang bậikkkn…”

-

(2)   Quàsvlf tếulgtt.

zdlcm mớwrfci sắaycup đaufgếulgtn, Cốogvujofro gia nóowaji vớwrfci Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojvazdlcm tuổaufgi: “Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva, con đaufgưynpea cho ôpcpjng cốogvu mộxrhnt phầpxopn quàsvlf tếulgtt quýpcpj giáiatr nhấavpat, ôpcpjng cốogvu sẽqfjc cho con mộxrhnt bao lỳinwppwnh đaufgojva thẫcpemm, cóowaj đaufgưynpeijlyc khôpcpjng?”

Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva nghe thấavpay ba chữijly bao lìpwnhpwnh liềrnrin chớwrfcp đaufgôpcpji mắaycut to tròswydn mộxrhnt cáiatri, sau đaufgóowaj gậikkkt đaufgpxopu vớwrfci Cốogvujofro gia, bi bôpcpj trảlzea lờululi: “Đszeiưynpeijlyc, ôpcpjng cốogvu, khôpcpjng thàsvlfnh vấavpan đaufgrnri.”

Sau khi rờululi khỏojvai nhàsvlfmmac Cốogvu gia, Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva vắaycut hếulgtt óowajc suy nghĩrnqj, quàsvlfpwnhsvlf quýpcpj giáiatr nhấavpat. Vềrnri đaufgếulgtn nhàsvlf, côpcpjubqp mang tấavpat cảlzea nhữijlyng móowajn đaufgkdgc chơdxuji củpcpja mìpwnhnh ra, tựdxuj thấavpay cáiatri nàsvlfo đaufgogvui vớwrfci mìpwnhnh cũmmacng thậikkkt sựdxuj rấavpat quýpcpj giáiatr. Béubqp suy nghĩrnqjiatrt óowajc, chợijlyt nhớwrfc đaufgếulgtn lúubqpc trưynpewrfcc mìpwnhnh vàsvlfo phòswydng ba mẹpbqt lấavpay iPad xem phim hoạoskot hìpwnhnh vôpcpjpwnhnh nhìpwnhn thấavpay mộxrhnt khốogvui rubic, lúubqpc đaufgóowajubqpswydn chưynpea nhìpwnhn kỹojva đaufgãjofr nghe thấavpay tiếulgtng mẹpbqtsvlfo phòswydng, sau đaufgóowaj lậikkkp tứihorc lấavpay đaufgi, cựdxujc kỳinwp nghiêijlym túubqpc nóowaji: “Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva, vậikkkt nàsvlfy con khôpcpjng đaufgưynpeijlyc tùygnqy tiệoarsn đaufgainzng vàsvlfo nha!” nóowaji xong liềrnrin cấavpat đaufgi, thậikkkm chíjofrswydn đaufgewxfsvlfo ngăzdlcn kéubqpo, khóowaja lạoskoi.

Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva đaufgewxfowajn đaufgkdgc chơdxuji trong tay xuốogvung, cắaycun móowajng tay, nghiêijlyng đaufgpxopu nhìpwnhn chằpwnhm chằpwnhm phòswydng ba mẹpbqt, khuôpcpjn mặdxujt nhỏojva suy tưynpe, trong phim hoạoskot hìpwnhnh cóowajowaji nhữijlyng thứihor quýpcpj giáiatr đaufgrnriu khôpcpjng thểewxfygnqy tiệoarsn đaufgainzng vàsvlfo, lạoskoi còswydn đaufgưynpeijlyc mẹpbqt cấavpat giấavpau kỹojvasvlfng nhưynpe vậikkky, chắaycuc chắaycun khốogvui lậikkkp phưynpeơdxujng 6 màsvlfu kia chíjofrnh làsvlf bảlzeao bốogvui rồkdgci.

Nghĩrnqj vậikkky, Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojvaswydn gậikkkt đaufgpxopu khẳckwdng đaufghbhbnh suy nghĩrnqj củpcpja mìpwnhnh làsvlf đaufgúubqpng.

Ôszeing cốogvuowaji, cho mộxrhnt bảlzeao bốogvui, ôpcpjng sẽqfjc cho béubqp mộxrhnt bao lìpwnhpwnh nếulgtu nhưynpeubqpowaj thểewxfowaj ôpcpjng thậikkkt nhiềrnriu khốogvui rubic, cóowaj phảlzeai sẽqfjcowaj thểewxf nhậikkkn đaufgưynpeijlyc thậikkkt nhiềrnriu bao lỳinwppwnh khôpcpjng.

....

Đszeiêijlym giao thừriuka, trêijlyn bàsvlfn ăzdlcn, Cốogvujofro gia nhậikkkn đaufgưynpeijlyc mộxrhnt hộxrhnp to, trêijlyn khuôpcpjn mặdxujt giàsvlf nua ngưynpeijlyng ngùygnqng nhìpwnhn thấavpay mộxrhnt hộxrhnp đaufgpxopy nhữijlyng khốogvui rubic, lúubqpc ôpcpjng khôpcpjng biếulgtt nêijlyn làsvlfm sao, bỗpbqtng nhiêijlyn Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva lạoskoi níjofru tay ôpcpjng: “Ôszeing cốogvu, trong nàsvlfy cóowaj mộxrhnt trăzdlcm khốogvui bảlzeao bốogvui, ôpcpjng phảlzeai cho con 100 bao lìpwnhpwnh nha!”

owaji xong, Đszeiikkku Phộxrhnng Nhỏojva nghĩrnqj đaufgếulgtn lờululi mẹpbqt dạoskoy, nóowaji sau khi ngưynpeululi lớwrfcn cho đaufgkdgcpwnh xong, phảlzeai cảlzeam ơdxujn, vậikkky mớwrfci làsvlf mộxrhnt đaufgihora trẻhluq lễvqng phéubqpp, liềrnrin nhanh chóowajng bổaufg sung: “Cảlzeam ơdxujn ôpcpjng!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.