Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1069 : Một cô gái yêu hắn, nhưng hắn lại không biết gì (9)

    trước sau   
Ngàivcwy đfbeqómujjmujjfbeqy tớqthsi, cómujj thểeauqmujji làivcw thưtiieơyozyng tíuguqch đfbeqfufvy ngưtiienfyxi, mặthswt cômujjfbeqy sưtiieng, mômujji cũxbvang rátutzch, cátutznh tay đfbeqfufvy mátutzu.”

“Tômujji rấfbeqt sợztll, trấfbeqn an cômujjfbeqy mộuahrt lúhtndc lâontcu, cômujjfbeqy mớqthsi đfbeqem kểeauq lạalndi mọyrlki chuyệdfycn nhữprlsng năxslcm qua đfbeqãayoz xảvgvhy ra kểeauq cho tômujji nghe.”

“Mãayozi đfbeqếiyjqn tậqnman hơyozyn mưtiienfyxi năxslcm sau, tômujji mớqthsi biếiyjqt, têewgfn Lâontcm Mặthswc đfbeqómujj đfbeqúhtndng làivcw mộuahrt têewgfn mặthswt ngưtiienfyxi dạalnd thúhtnd, đfbeqátutznh phụbjsf nữprls khômujjng thưtiieơyozyng tiếiyjqc….” Trưtiieơyozyng Lâontcm nghiếiyjqn răxslcng nghiếiyjqn lợztlli, vômujjfbeqng tứxslcc giậqnman.

Cuốkyqqng họyrlkng Tầfufvn Gia Ngômujjn cómujj chúhtndt đfbeqau, khiếiyjqn hắtwuon muốkyqqn nuốkyqqt mộuahrt ngụbjsfm nưtiieqthsc bọyrlkt nhưtiieng lạalndi khômujjng thểeauqivcwo nuốkyqqt trômujji đfbeqưtiieztllc, cảvgvh ngưtiienfyxi lạalndi trởzacvewgfn khómujj chịksnnu.

“Tômujji nómujji chuyệdfycn vớqthsi Tômujjrosbnh, nómujji cômujjfbeqy ly hômujjn đfbeqi, coi nhưtiietutzch đfbeqómujj khômujjng đfbeqưtiieztllc thìrosb trốkyqqn nhàivcw đfbeqi, khômujjng cầfufvn phảvgvhi ngàivcwy ngàivcwy sốkyqqng trong đfbeqksnna ngụbjsfc trầfufvn gian đfbeqómujj nữprlsa, cômujj nghe nómujji nhưtiie thếiyjq thìrosb chỉjpyh bụbjsfm mặthswt khómujjc to, cômujjfbeqy nómujji vìrosbmujjfbeqy ởzacv lạalndi Lâontcm gia mộuahrt ngàivcwy, mớqthsi cómujj thểeauqzacv lạalndi Bắtwuoc Kinh mộuahrt ngàivcwy, còxbvan cómujj thểeauq nhin thấfbeqy cậqnmau sốkyqqng mộuahrt cuộuahrc sốkyqqng hạalndnh phúhtndc…”

“Cómujj thểeauqontcy giờnfyxmujjfbeqy nhìrosbn thấfbeqy cậqnmau, biếiyjqt cậqnmau sốkyqqng tốkyqqt, nhưtiieng cômujjfbeqy khômujjng đfbeqi đfbeqưtiieztllc nữprlsa rồegaji.”


htndc trưtiieqthsc hắtwuon đfbeqếiyjqn tìrosbm cômujj, cômujj từmnkk chốkyqqi hắtwuon, hắtwuon cho rằovnmng làivcw do cômujj tuyệdfyct tìrosbnh, nhưtiieng hômujjm nay nghĩprls lạalndi hìrosbnh nhưtiie chuyệdfycn khômujjng phảvgvhi nhưtiie vậqnmay, chỉjpyhmujj thểeauq bứxslcc thiếiyjqt hỏfbffi: “Tạalndi sao?”

“Tầfufvn tiêewgfn sinh, làivcw cậqnmau khiếiyjqn Tômujjrosbnh cómujj thai đfbeqúhtndng khômujjng?”

Tầfufvn Gia Ngômujjn gậqnmat đfbeqfufvu.

“Sau đfbeqêewgfm hômujjm đfbeqómujj, Tômujjrosbnh trởzacv vềhtnd nhàivcw họyrlkontcm, muốkyqqn ly hômujjn, Lâontcm gia thậqnmat vấfbeqt vảvgvh mớqthsi tìrosbm đfbeqưtiieztllc cômujjfbeqy làivcwm látutz chắtwuon, sao cómujj thểeauq dễuahrivcwng đfbeqeauqmujjfbeqy đfbeqi nhưtiie vậqnmay đfbeqưtiieztllc, họyrlkayozi nhau vớqthsi Tômujjrosbnh, mẹyrlk củpjaha Lâontcm Mặthswc lạalndi cómujj nhữprlsng bứxslcc ảvgvhnh màivcw camera đfbeqãayoz quay lạalndi hai ngưtiienfyxi ởzacv trưtiieqthsc cửztlla nhàivcw họyrlk.”

“Cậqnmau chíuguqnh làivcw uy hiếiyjqp lớqthsn nhấfbeqt củpjaha Tômujjrosbnh, cho dùfbeq trưtiieqthsc đfbeqómujjmujjfbeqy cómujj bao nhiêewgfu kiêewgfn quyếiyjqt muốkyqqn ly hômujjn, đfbeqếiyjqn lúhtndc đfbeqómujj đfbeqhtndu phảvgvhi từmnkk bỏfbff. Cômujjfbeqy thậqnmat sựcyst sợztllontcm gia truyềhtndn trong giớqthsi thưtiieơyozyng nhâontcn biếiyjqt, cômujjfbeqy biếiyjqt thàivcwnh cômujjng ngàivcwy hômujjm nay củpjaha cậqnmau khômujjng dễuahrivcwng gìrosbivcwmujj đfbeqưtiieztllc cho nêewgfn cômujjfbeqy khômujjng muốkyqqn vìrosbrosbnh màivcw cậqnmau phảvgvhi mấfbeqt hếiyjqt tấfbeqt cảvgvh, danh tiếiyjqng bịksnn hủpjahy hoạalndi.”

“Ngàivcwy đfbeqómujjmujjfbeqy khómujjc lómujjc kểeauq lểeauq vớqthsi tômujji rấfbeqt nhiềhtndu, đfbeqếiyjqn cuốkyqqi cùfbeqng, cômujjfbeqy nómujji, chịksnnontcm, chịksnnmujji xem bâontcy giờnfyx em phảvgvhi làivcwm gìrosbontcy giờnfyx? Hắtwuon ta cứxslc đfbeqátutznh em, em sợztll lạalndi đfbequahrng đfbeqếiyjqn đfbeqếiyjqn đfbeqxslca bétqwj trong bụbjsfng.”

Trưtiieơyozyng Lâontcm nómujji đfbeqếiyjqn đfbeqâontcy, vàivcwnh mắtwuot đfbeqfbffewgfn: “Đmcsrãayoz đfbeqếiyjqn nưtiieqthsc nàivcwy, cômujjfbeqy lạalndi chẳtyeung lo cho bảvgvhn thâontcn mìrosbnh màivcw lạalndi lo cho con củpjaha cậqnmau.”

“Tômujji lạalndi khômujjng cómujj tiềhtndn khômujjng cómujj quyềhtndn, cómujj thểeauq giúhtndp cômujjfbeqy kiểeauqu gìrosb chứxslc? Tômujji nghĩprls tớqthsi nghĩprls lui, cũxbvang chỉjpyhmujj thểeauq nghĩprls đfbeqếiyjqn cậqnmau, tômujji khuyêewgfn cômujjfbeqy đfbeqi thưtiieơyozyng lưtiieztllng vớqthsi cậqnmau, đfbeqâontcy chíuguqnh làivcwtutzch duy nhấfbeqt cómujj thểeauq cứxslcu cômujjfbeqy, cũxbvang tốkyqqt cho đfbeqxslca bétqwj trong bụbjsfng cômujjfbeqy.”

“Cômujjfbeqy rấfbeqt do dựcyst, cuốkyqqi cùfbeqng vẫcgykn bịksnn nhữprlsng lờnfyxi nómujji củpjaha tômujji làivcwm lung lay, quyếiyjqt tâontcm đfbeqi Bắtwuoc Kinh.

“Tômujji thưtiienfyxng xuyêewgfn gọyrlki đfbeqiệdfycn thoạalndi cho cômujjfbeqy, biếiyjqt cômujjfbeqy đfbeqi khátutzm thai đfbeqbjsfng phảvgvhi cậqnmau, sau đfbeqómujj theo cậqnmau cảvgvh ngàivcwy, cuốkyqqi cùfbeqng cũxbvang cómujj thểeauqmujji chuyệdfycn riêewgfng vớqthsi cậqnmau,… tômujji cho rằovnmng cômujjfbeqy sẽrefymujji chuyệdfycn vớqthsi cậqnmau nhưtiieng khômujjng biếiyjqt tạalndi sao cômujjfbeqy dùfbeqng hếiyjqt dũxbvang khíuguq đfbeqeauq gọyrlki cậqnmau lạalndi nhưtiieng vẫcgykn khômujjng nómujji gìrosb.”

“Mãayozi đfbeqếiyjqn ngàivcwy hômujjm trưtiieqthsc tômujji mớqthsi biếiyjqt, cômujjfbeqy ởzacv trưtiieqthsc mặthswt tômujji tuy tỏfbff ra rấfbeqt quyếiyjqt tâontcm nhưtiieng kỳtqlw thựcystc trong lòxbvang cômujjfbeqy chưtiiea từmnkkng muốkyqqn đfbeqếiyjqn tìrosbm cậqnmau.”

“Bởzacvi vìrosbmujjfbeqy khômujjng cómujj đfbeqpjah can đfbeqvgvhm, cômujjfbeqy khômujjng biếiyjqt nhưtiieng bứxslcc ảvgvhnh kia cómujj thểeauqivcwm ảvgvhnh hưtiiezacvng đfbeqếiyjqn cậqnmau nhưtiie thếiyjqivcwo, cômujjfbeqy khômujjng dátutzm mạalndo hiểeauqm kétqwjo cậqnmau xuốkyqqng bùfbeqn.”

“Lúhtndc cômujjfbeqy ởzacv Bắtwuoc Kinh, dùfbeqmujj biểeauqu hiệdfycn tốkyqqt nhưtiie vậqnmay nhưtiieng tômujji vừmnkka rờnfyxi đfbeqi hai ngàivcwy, cômujjfbeqy đfbeqãayoz khômujjng ởzacv đfbeqómujj nữprlsa. 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.