Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1057 : Đi theo anh, được không? (17)

    trước sau   
Đdhmbnwjii đhwloếuxbdn khi xe củgdgka Tầaabvn Gia Ngôplqun biếuxbdn mấetebt ởzywb khúundfc quanh, Tôplquiagpnh vốlnfqn đhwlotmxang nghiêwizfm ven đhwloưfptedhmbng lạdltji lảumioo đhwloumioo lùtbiei mộqljst bưfptehwtec, sau đhwloóivns dựknqpa lêwizfn gốlnfqc câdwvdy, từnmct từnmct trưfptenwjit xuốlnfqng, ngồxxuyi xổmuxnm dưfptehwtei đhwloetebt, chôplqun mặgejtt vàuxkqo lònwjing bàuxkqn tay, khóivnsc.

Cho dùtbie nhiềmsaeu năorsom trưfptehwtec đhwloâdwvdy, côplqu đhwloãdjkg biếuxbdt giữhwaaa hắwizfn vàuxkqplquuxkq hữhwaau duyêwizfn vôplqu phậundfn.

Nhưfpteng hôplqum nay lúundfc chấetebm dứtmxat triệaabvt đhwlotbie, Tôplquiagpnh mớhwtei phámxhst hiệaabvn, cõgyzai lònwjing mìiagpnh đhwloang vỡrhhx vụiagpn thàuxkqnh từnmctng mảumionh.

Gia Ngôplqun, xin lỗowati, em thậundft sựknqpwizfu anh, năorsom đhwloóivnsiagptbieng đhwloưfptedhmbng cho nêwizfn mớhwtei rờdhmbi khỏakqdi anh.

Gia Ngôplqun, em yêwizfu anh, chílmainh làuxkqiagp em quámxhswizfu anh cho nêwizfn mớhwtei đhwlotbie bảumion thâdwvdn mìiagpnh chịdhmbu oan ứtmxac, cũlutvng khôplqung muốlnfqn liêwizfn lụiagpy đhwloếuxbdn anh.

Gia Ngôplqun, tạdltjm biếuxbdt anh, Tầaabvn Gia Ngôplqun………


Cho dùtbieplquivns cốlnfq đhwloèorsoenkkn tâdwvdm tìiagpnh củgdgka chílmainh mìiagpnh bao nhiêwizfu, tiếuxbdng khóivnsc từnmct trong miệaabvng côplqu lạdltji nứtmxac nởzywb ngàuxkqy mộqljst lớhwten.

-

Tầaabvn Gia Ngôplqun nhìiagpn thẳatyxng con đhwloưfptedhmbng trưfptehwtec mặgejtt màuxkqorsong tốlnfqc, nhanh đhwloếuxbdn nỗowati xe tựknqp đhwloqljsng bámxhso vậundfn tốlnfqc tốlnfqi đhwloa, hắwizfn cũlutvng khôplqung dừnmctng lạdltji.

undfc sắwizfp vềmsae đhwloếuxbdn “Nhãdjkg Uyểtbien”, hắwizfn đhwloqljst nhiêwizfn đhwlodltjp thắwizfng, đhwlotmxang ởzywb con đhwloưfptedhmbng phílmaia trưfptehwtec lớhwtei vàuxkqo mộqljst lúundfc lâdwvdu, giốlnfqng nhưfpte mộqljst ngưfptedhmbi mấetebt hồxxuyn, trốlnfq mắwizft nhìiagpn mộqljst hồxxuyi, sau đhwloóivns mớhwtei khởzywbi đhwloqljsng xe lầaabvn nữhwaaa, quay đhwloaabvu lámxhsi xe vềmsae biệaabvt thựknqp củgdgka Cốlnfqfpte Sinh.

Đdhmbêwizfm đhwloãdjkg khuya, mọogcbi ngưfptedhmbi đhwlomsaeu đhwloãdjkg ngủgdgk, Tầaabvn Gia Ngôplqun róivnsn réenkkn nhậundfp password, đhwlotvjiy cửtgvta vàuxkqo, đhwloang chuẩtvjin bịdhmbwizfn phònwjing cửtgvta phònwjing trêwizfn lầaabvu mộqljst bỗowatng nhiêwizfn bịdhmb mởzywb ra, mẹgejt Tầaabvn mặgejtc ámxhso ngủgdgk đhwloi ra: “Gia Ngôplqun, làuxkq con sao,….”

Tầaabvn Gia Ngôplqun cóivns chúundft hổmuxn thẹgejtn vìiagp nửtgvta đhwloêwizfm lạdltji làuxkqm mẹgejt tỉlgmknh giấetebc, vừnmcta chuẩtvjin bịdhmb xin lỗowati nhưfpteng mẹgejt hắwizfn liềmsaen nhậundfn ra hắwizfn cònwjin đhwloang mặgejtc đhwloxxuy ngủgdgk, lạdltji hỏakqdi: “Gia Ngôplqun, sao con cònwjin mặgejtc đhwloxxuy ngủgdgk lạdltji đhwloếuxbdn đhwloâdwvdy rồxxuyi hảumio? Cóivns chuyệaabvn gìiagp sao?”

“Khôplqung cóivns, chỉlgmkuxkq nửtgvta đhwloêwizfm con chợnwjit nhớhwte ra cóivns mộqljst tậundfp tàuxkqi liệaabvu cầaabvn cho cuộqljsc họogcbp ngàuxkqy mai cho nêwizfn con mớhwtei chạdltjy tớhwtei đhwloâdwvdy.” Tầaabvn Gia Ngôplqun lấetebp liếuxbdm trảumio lờdhmbi.

Mẹgejt Tầaabvn tin, thởzywb phàuxkqo nhẹgejt nhõgyzam, sau đhwloóivns lạdltji nóivnsi: “Con đhwloóivnsi bụiagpng khôplqung? Cóivns muốlnfqn ăorson khuya khôplqung?”

Tầaabvn Gia Ngôplqun đhwlotmxang trêwizfn bậundfc thang lắwizfc đhwloaabvu vớhwtei mẹgejt Tầaabvn: “Mẹgejt, mẹgejt nghỉlgmk ngơzixji sớhwtem đhwloi, con cũlutvng lêwizfn phònwjing ngủgdgk đhwloâdwvdy.”

Mẹgejt Tầaabvn gậundft đhwloaabvu, quay ngưfptedhmbi trởzywb lạdltji phònwjing ngủgdgk.

Tầaabvn Gia Ngôplqun dựknqpa vàuxkqo cầaabvu thang, nhìiagpn thấeteby sợnwjii tóivnsc bạdltjc trêwizfn đhwloaabvu bàuxkq, nghĩcwfe đhwloếuxbdn mấeteby năorsom nay sau khi chịdhmb hai lấeteby chốlnfqng sốlnfqng hạdltjnh phúundfc xong, tấetebt cảumio nhữhwaang lo lắwizfng củgdgka mẹgejt đhwlomsaeu tậundfp trung trêwizfn ngưfptedhmbi hắwizfn, ngàuxkqy ngóivnsng đhwloêwizfm trôplqung hắwizfn nhanh chóivnsng thàuxkqnh gia lậundfp thấetebt, cóivns mộqljst cuộqljsc sốlnfqng an ổmuxnn, trong cổmuxn họogcbng hắwizfn ngạdltjnh mộqljst hồxxuyi, đhwloqljst nhiêwizfn mởzywb miệaabvng gọogcbi mộqljst tiếuxbdng: “Mẹgejt.”

Mẹgejt Tầaabvn dừnmctng lạdltji, cưfptedhmbi dịdhmbu dàuxkqng nhìiagpn hắwizfn.

Tầaabvn Gia Ngôplqun nuốlnfqt mộqljst ngụiagpm nưfptehwtec bọogcbt, nhưfpte quyếuxbdt tâdwvdm chuyệaabvn gìiagp, tiếuxbdp tụiagpc nóivnsi: “Gầaabvn đhwloâdwvdy con khámxhs rảumionh, cóivnsiagp mẹgejt sắwizfp xếuxbdp cho con xem mắwizft đhwloi!”

Mẹgejt Tầaabvn nghe vậundfy, mặgejtt màuxkqy lạdltji hớhwten hởzywb: “đhwloưfptenwjic!”

Tầaabvn Gia Ngôplqun cưfptedhmbi ôplqun hònwjia: “Mẹgejt ngủgdgk ngon!”

Đdhmbnwjit đhwloếuxbdn khi mẹgejt Tầaabvn vàuxkqo phònwjing xong, Tầaabvn Gia Ngôplqun mớhwtei quay ngưfptedhmbi đhwloi lêwizfn lầaabvu.

iagp chuyệaabvn khôplqung rõgyzauxkqng vớhwtei Tôplquiagpnh màuxkq hắwizfn đhwloãdjkg tốlnfqn bao nhiêwizfu làuxkq thờdhmbi gian, khiếuxbdn bảumion thâdwvdn chịdhmbu thiệaabvt thònwjii rấetebt lâdwvdu, đhwloêwizfm nay hắwizfn lạdltji cóivnslutvng khílmai bỏakqdplqu lạdltji, hắwizfn nghĩcwfe, thậundft sựknqpwizfn bắwizft đhwloaabvu sốlnfqng mộqljst cuộqljsc sốlnfqng mớhwtei rồxxuyi.

Đdhmbtvjiy cửtgvta phònwjing ngủgdgk, hắwizfn đhwloi đhwloếuxbdn bệaabv cửtgvta sổmuxn, nhìiagpn bóivnsng đhwloêwizfm bêwizfn ngoàuxkqi, trong lònwjing tựknqp nhủgdgk: “Tầaabvn Gia Ngôplqun, hếuxbdt hy vọogcbng đhwloi, Tôplquiagpnh, tạdltjm biệaabvt!”

Nhẩtvjim đhwloi nhẩtvjim lạdltji đhwloếuxbdn cuốlnfqi cùtbieng, vàuxkqnh mắwizft hắwizfn lạdltji đhwloakqdwizfn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.