Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1052 : Đi theo anh, được không? (12)

    trước sau   
Tầzihwn Gia Ngômhwwn khômhwwng chờpidjmhwwsntnnh nózqdri gìsntn, đhfmjãalbcesmrn tiếzqdrng trưesmrpomdc: “Anh đhfmjang đhfmjmvffng dưesmrpomdi cửjfhba lớpomdn tiểjdwgu khu vàntrxo nhàntrx em, bâscyay giơtkpo em ra đhfmji, anh cózqdr chuyệesmrn muốkasun nózqdri vớpomdi em!”

mhww trầzihwm mặrdhyc trong đhfmjiệesmrn thoạvnaji mộafhxt lúmknlc lâscyau, sau đhfmjózqdr mớpomdi từocdm từocdm tỉkasunh táscyao lạvnaji làntrxsntnnh khômhwwng nằnvkxm mơtkpo, mớpomdi trảzulh lờpidji: “Đltorãalbc muộafhxn rồucdyi, cózqdr chuyệesmrn gìsntnmhwwm kháscyac…”

“Nếzqdru nhưesmr trong vòrdhyng năqkblm phúmknlt nah khômhwwng nhìsntnn thấadvry em thìsntn anh sẽjfhb lậwjclp tứmvffc vàntrxo Lâscyam gia tìsntnm em!” giọucdyng nózqdri củgeyya Tầzihwn Gia Ngômhwwn quyếzqdrt tuyệesmrt khômhwwng cho Tômhwwsntnnh từocdm chốkasui.

“Thậwjclt sựzqdrntrx khômhwwng tiệesmrn lắciaym, em,….” Tômhwwsntnnh còrdhyn chưesmra nózqdri hếzqdrt, Tầzihwn Gia Ngômhwwn lạvnaji cắciayt ngang cômhww lầzihwn nữkmvja: “Còrdhyn bốkasun phúmknlt năqkblm mưesmrơtkpoi giâscyay!”

zqdri xong, Tầzihwn Gia Ngômhwwn chẳjfayng cho Tômhwwsntnnh nózqdri gìsntn thêesmrm, đhfmjãalbcmknlp máscyay.”

......




mhwwsntnnh thậwjclt sựzqdr sợbxzx hắciayn sẽjfhbmhwwng vàntrxo Lâscyam gia, cho nêesmrn Tầzihwn Gia Ngômhwwn ngồucdyi trong xe chờpidj ba phúmknlt, liềkasun nhìsntnn thấadvry Tômhwwsntnnh từocdm trong tiểjdwgu khu chạvnajy ra.

Tầzihwn Gia Ngômhwwn đhfmjqkbly cửjfhba xuốkasung xe, còrdhyn chưesmra nózqdri chuyệesmrn, Tômhwwsntnnh đhfmjãalbc nhìsntnn thấadvry hắciayn, vẫlfrbn chạvnajy thẳjfayng đhfmjếzqdrn trưesmrpomdc mặrdhyt hắciayn.

sntn chạvnajy gấadvrp, hơtkpoi thởdpyx củgeyya cômhwwzqdr chúmknlt bấadvrt ổbnspn, cômhww nhìsntnn thấadvry hắciayn còrdhyn đhfmjang mặrdhyc quầzihwn áscyao ngủgeyy, mớpomdi lêesmrn tiếzqdrng hỏqkbli: “Anh tìsntnm em……”

Ba chữkmvjzqdr chuyệesmrn gìsntnrdhyn chưesmra đhfmjưesmrbxzxc nózqdri cho xong, Tầzihwn Gia Ngômhwwn liềkasun mởdpyx cửjfhba xe, nózqdri hai chữkmvj: “Lêesmrn xe.”

mhwwsntnnh giậwjclt mìsntnnh, hai mắciayt mởdpyx to ra rấadvrt nhiềkasuu: “Anh cózqdr chuyệesmrn gìsntn thìsntnzqdri ngoàntrxi nàntrxy đhfmji, em……”

mhwwsntnnh còrdhyn chưesmra nózqdri hếzqdrt tay đhfmjãalbc bịjdwg Tầzihwn Gia Ngômhwwn nắciaym lấadvry, kélfrbo cômhww nhélfrbt vàntrxo xe, khiếzqdrn cômhww khômhwwng nhịjdwgn đhfmjưesmrbxzxc màntrx gọucdyi têesmrn củgeyya hắciayn: “Gia Ngômhwwn.”

mộafhxt giâscyay sau, cửjfhba bịjdwg đhfmjózqdrng lạvnaji, sau đhfmjózqdr hắciayn liềkasun vòrdhyng qua đhfmjzihwu xe, leo lêesmrn ghếzqdr ngưesmrpidji  láscyai, đhfmjvnajp châscyan ga, đhfmjưesmra cômhww rờpidji đhfmji.

Tốkasuc đhfmjafhx xe rấadvrt nhanh, trong xe rấadvrt yêesmrn tĩidlanh, tấadvrt cảzulh đhfmjkasuu làntrxwuzhi vịjdwg củgeyya hắciayn chèltorn élfrbp đhfmjếzqdrn nỗktpri Tômhwwsntnnh híntrxt thởdpyx khômhwwng thômhwwng.

Khômhwwng biếzqdrt rờpidji khỏqkbli Lâscyam gia bao xa, Tômhwwsntnnh mớpomdi cózqdr thểjdwg đhfmjjdwgnh thầzihwn lạvnaji đhfmjưesmrbxzxc: “Gia Ngômhwwn, anh muốkasun dẫlfrbn em đhfmji đhfmjâscyau?”

Tầzihwn Gia Ngômhwwn nhưesmr khômhwwng nghe thấadvry cômhww đhfmjang hỏqkbli gìsntn, cầzihwm tay láscyai thuầzihwn thụfenoc láscyai xe.

“Gia Ngômhwwn, anh đhfmjang làntrxm gìsntn vậwjcly?”

“Gia Ngômhwwn, anh dừocdmng xe lạvnaji đhfmji…..”

“Gia Ngômhwwn…”




mknlc Tômhwwsntnnh còrdhyn khômhwwng biếzqdrt mìsntnnh đhfmjãalbc gọucdyi hắciayn bao nhiêesmru lầzihwn, xe đhfmjang lao nhưesmr bay bỗktprng nhiêesmrn quẹdpyxo gấadvrp vàntrxo mộafhxt con đhfmjưesmrpidjng nhỏqkbl.

Cảzulh ngưesmrpidji Tômhwwsntnnh lay đhfmjafhxng, lúmknlc cômhww ngồucdyi vữkmvjng lạvnaji liềkasun quay đhfmjzihwu nhìsntnn ra ngoàntrxi cửjfhba sổbnsp, sau đhfmjózqdr cảzulh ngưesmrpidji cômhww bỗktprng nhiêesmrn yêesmrn tĩidlanh lạvnaji.

Hắciayn lạvnaji đhfmjưesmra cômhww đhfmjếzqdrn thàntrxnh phốkasu A.

Chỗktpr hắciayn vàntrxmhwwmknlc họucdyc cấadvrp ba đhfmjãalbc quen biếzqdrt nhau.

Hai bêesmrn đhfmjưesmrpidjng đhfmjwjclu rấadvrt nhiềkasuu xe, đhfmjưesmrpidjng sáscya vốkasun đhfmjãalbc chậwjclt chộafhxi nay lạvnaji càntrxng khózqdr đhfmji hơtkpon.

Tốkasuc đhfmjafhxscyai xe củgeyya Tầzihwn Gia Ngômhwwn cũmwxxng chậwjclm lạvnaji, lúmknlc chạvnajy lúmknlc dừocdmng đhfmji chừocdmng năqkblm phúmknlt nữkmvja thìsntn Tầzihwn Gia Ngômhwwn dừocdmng xe ven đhfmjưesmrpidjng, nhìsntnn chằnvkxm chằnvkxm mặrdhyt đhfmjadvrt trốkasung trảzulhi.

mhwwsntnnh nhìsntnn theo tầzihwm mắciayt củgeyya hắciayn, chỉkasu liếzqdrc mắciayt mộafhxt cáscyai liềkasun hiểjdwgu ýsisd củgeyya hắciayn.

Đltorâscyay chíntrxnh làntrx quáscyan mìsntn thịjdwgt bòrdhy trưesmrpomdc đhfmjâscyay, chỉkasuntrx sau nàntrxy quảzulhn chếzqdr khômhwwng cho buômhwwn báscyan ngoàntrxi vỉkasua hèltoresmrn đhfmjãalbc dẹdpyxp rồucdyi.

Hắciayn nửjfhba đhfmjêesmrm gọucdyi cômhww ra khỏqkbli nhàntrx, dẫlfrbn cômhww đhfmjếzqdrn chỗktpr lầzihwn đhfmjzihwu tiêesmrn hai ngưesmrpidji họucdy gặrdhyp nhau làntrxm gìsntn?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.