Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1040 : Cô ấy là chị dâu của tôi (10)

    trước sau   
btmac Tôtbmwrrinnh giơmsvi tay gọlfwzi xe taxi, mớwkjmi pháxfhst hiệhvmbn lòdrkjng bàvwwen tay củxcida côtbmw đgdbrãbhvv bịyznq chízpranh mìrrinnh bấspnem chảibcmy máxfhsu, côtbmw nhìrrinn chằlfwzm chằlfwzm dòdrkjng máxfhsu kia, ngơmsvi ngẩmsvin, sau đgdbrówkjm lạspozi cówkjm mộoxlnt chiếlnndc taxi dừyvkqng trưvyrmwkjmc mặopsst côtbmw, côtbmw mớwkjmi mởyiou cửukpqa xe, ngồrrini vàvwweo, nówkjmi đgdbryznqa chỉhugx cho báxfhsc tàvwwei.

Xe chạspozy, côtbmw nhìrrinn chằlfwzm chằlfwzm bówkjmng đgdbrêtbmwm ngoàvwwei cửukpqa sổvrld, tầiamhm mắczqkt dầiamhn trởyioutbmwn mơmsvi hồrrin.

Từyvkq rấspnet nhiềyiouu năpmqgm trưvyrmwkjmc đgdbrâwkjmy, hắczqkn vàvwwetbmw mộoxlnt dao cắczqkt đgdbraceut, đgdbrâwkjmy làvwwe chuyệhvmbn quáxfhskplpvwweng, cho đgdbrếlnndn hôtbmwm nay gặopssp lạspozi, côtbmw mớwkjmi biếlnndt thìrrin ra thờngtfi gian hắczqkn vàvwwetbmwxfhsch xa nhau, hai ngưvyrmngtfi đgdbrãbhvv từyvkqwkjmu bịyznqoegxo vàvwweo hai thếlnnd giớwkjmi kháxfhsc nhau, khôtbmwng còdrkjn nhưvyrm trưvyrmwkjmc kia nữnvnoa.

-

Xe dừyvkqng hẳvyrmn ởyiou trưvyrmwkjmc biệhvmbt thựxovp củxcida Cốkcfevyrm Sinh rấspnet lâwkjmu, Tầiamhn Gia Ngôtbmwn ngồrrini ởyiou ghếlnnd sau vẫxnrgn khôtbmwng cówkjm ýuikt muốkcfen xuốkcfeng xe.

Qua khoảibcmng năpmqgm phúbtmat, tàvwwei xếlnnd lạspozi nówkjmi lầiamhn thứaceu ba: “Tầiamhn tiêtbmwn sinh, đgdbrếlnndn rồrrini.”




Tầiamhn Gia Ngôtbmwn nháxfhsy mắczqkt mộoxlnt cáxfhsi, mớwkjmi hồrrini phụwkjmc lạspozi tinh thầiamhn ừyvkq vớwkjmi báxfhsc tàvwwei mộoxlnt tiếlnndng, sau đgdbrówkjm lạspozi ngồrrini cứaceung ngưvyrmngtfi, lúbtmac báxfhsc tàvwwei lạspozi nhắczqkc hắczqkn lầiamhn thứaceuvyrm, hắczqkn mớwkjmi mởyiou cửukpqa xe, ung dung chậuzmam rãbhvvi bưvyrmwkjmc vàvwweo biệhvmbt thựxovp.

Mởyiou cửukpqa nhàvwwe, đgdbrvrldi giàvwwey xong, lúbtmac đgdbri vàvwweo phòdrkjng kháxfhsch, hắczqkn mớwkjmi pháxfhst hiệhvmbn Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi còdrkjn chưvyrma ngủxcid, đgdbrang nằlfwzm trêtbmwn ghếlnnd salon xem tivi.

Bởyioui vìrrin tốkcfei rồrrini, dùccca biệhvmbt thựxovpxfhsch âwkjmm rấspnet tốkcfet nhưvyrmng Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi vẫxnrgn cówkjm chúbtmat sợwdopvwwem phiềyioun mọlfwzi ngưvyrmngtfi nêtbmwn bậuzmat âwkjmm lưvyrmwdopng ởyiou mứaceuc thấspnep nhấspnet.

tbmw nhìrrinn thấspney Tầiamhn Gia Ngôtbmwn vềyiou, liềyioun hỏotmqi: “Ăzpran khuya khôtbmwng?”

Tầiamhn Gia Ngôtbmwn cởyioui âwkjmu phụwkjmc, tháxfhso cravat xong, mớwkjmi lắczqkc đgdbriamhu vớwkjmi Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi, nówkjmi “khôtbmwng” xong sau đgdbrówkjm lạspozi ngồrrini lêtbmwn ghếlnnd: ‘Đvlojãbhvv trễlnnd nhưvyrm vậuzmay rồrrini, sao chịyznqdrkjn chưvyrma ngủxcid?”

“lúbtmac nãbhvvy Đvlojuzmau Phộoxlnng Nhỏotmq đgdbrau bụwkjmng gọlfwzi chịyznq dậuzmay, bâwkjmy giờngtf chịyznq lạspozi ngủxcid khôtbmwng đgdbrưvyrmwdopc.” Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi cầiamhm mộoxlnt túbtmai hạspozt thôtbmwng, mởyiou ra đgdbrưvyrma cho Tầiamhn Gia Ngôtbmwn mộoxlnt hồrrini, hắczqkn lạspozi lắczqkc đgdbriamhu khôtbmwng ăpmqgn, liềyioun ôtbmwm trong ngựxovpc mìrrinnh, lạspozi giốkcfeng nhưvyrmwkjmi chuyệhvmbn phiếlnndm mởyiou miệhvmbng nówkjmi: “Hôtbmwm nay em đgdbri gặopssp Lâwkjmm tiểsdinu thưvyrm cảibcmm giáxfhsc thếlnndvwweo?”

wkjmu hỏotmqi củxcida Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi lạspozi làvwwem cho Tầiamhn Gia Ngôtbmwn nghĩwrxm đgdbrếlnndn hìrrinnh ảibcmnh củxcida Tôtbmwrrinnh bịyznq chồrrinng đgdbráxfhsnh.

“Tạspozi sao lạspozi khôtbmwng nówkjmi chuyệhvmbn đgdbrâwkjmy?” Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi thấspney Tầiamhn Gia Ngôtbmwn trầiamhm mặopssc, lạspozi hỏotmqi.

Tầiamhn Gia Ngôtbmwn hoàvwwen hồrrinn: “Cũotmqng tốkcfet.”

“Mỗsdini lầiamhn em đgdbryiouu trảibcm lờngtfi nhưvyrm vậuzmay, mỗsdini lầiamhn đgdbryiouu khôtbmwng gặopssp lạspozi họlfwz lầiamhn thứaceu hai…” Tầiamhn Gia Ngôtbmwn oáxfhsn giậuzman nówkjmi: “Hay làvwwe giớwkjmi thiệhvmbu em họlfwz củxcida anh Báxfhsn Thàvwwenh cho em? Em gặopssp rồrrini đgdbrówkjm, con béoegx rấspnet đgdbrakynp, xuấspnet thâwkjmn lạspozi tốkcfet nữnvnoa!”

Dịyznqch Quảibcm Quảibcm... Tầiamhn Gia Ngôtbmwn cówkjm chúbtmat ấspnen tưvyrmwdopng, côtbmwspney thậuzmat sựxovp kháxfhs đgdbrakynp, tízpranh cáxfhsch cũotmqng rấspnet rộoxlnng rãbhvvi, nhưvyrmng hắczqkn vẫxnrgn lắczqkc lắczqkc đgdbriamhu: “Quêtbmwn đgdbri chịyznq!”

“Gia Ngôtbmwn, em thậuzmat sựxovp đgdbrãbhvv trưvyrmyioung thàvwwenh rồrrini, cũotmqng khôtbmwng thểsdin cứaceu nhưvyrm vậuzmay đgdbrưvyrmwdopc, nếlnndu chịyznq nhớwkjm khôtbmwng lầiamhm em cówkjm mộoxlnt ngưvyrmngtfi bạspozn từyvkq thờngtfi phổvrld thôtbmwng đgdbrãbhvv kếlnndt hôtbmwn đgdbrếlnndn hai lầiamhn rồrrini khôtbmwng phảibcmi sao? Ngưvyrmngtfi ta đgdbrãbhvvvyrmwkjmi hai ngưvyrmngtfi vợwdop rồrrini…”

Tầiamhn Gia Ngôtbmwn biếlnndt Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi muốkcfen nówkjmi gìrrin, hắczqkn theo bảibcmn năpmqgng ôtbmwm quầiamhn áxfhso chuẩmsvin bịyznq đgdbraceung lêtbmwn vềyiou phòdrkjng tắczqkm rửukpqa, kếlnndt quảibcmdrkjn chưvyrma đgdbraceung lêtbmwn đgdbrãbhvv bịyznq Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi tówkjmm lấspney ốkcfeng tay áxfhso củxcida hắczqkn: “Em ngồrrini xuốkcfeng cho chịyznq, chịyznqdrkjn cówkjm chuyệhvmbn đgdbraceung đgdbrczqkn muốkcfen hỏotmqi em!”

Tầiamhn Gia Ngôtbmwn nhìrrinn thấspney Tầiamhn Chỉhugx Ávegzi cówkjm chúbtmat nghiêtbmwm túbtmac, liềyioun khôtbmwng dáxfhsm nhúbtmac nhízprach.

“Gia Ngôtbmwn, em còdrkjn nhớwkjm chuyệhvmbn lúbtmac trưvyrmwkjmc cha vừyvkqa mớwkjmi qua đgdbrngtfi, mẹakyn thìrrin bịyznq bệhvmbnh khôtbmwng cówkjm tiềyioun trảibcm tiềyioun việhvmbn phízpra khôtbmwng? lúbtmac đgdbrówkjm suýuiktt nữnvnoa thìrrin bịyznq đgdbruổvrldi ra khỏotmqi bệhvmbnh việhvmbn thìrrin lạspozi cówkjm ngưvyrmngtfi đgdbrówkjmng giúbtmap chúbtmang ta 200 ngàvwwen tiềyioun thuốkcfec thang khôtbmwng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.