Động Phòng Hoa Chúc Sát Vách

Chương 41 : Thù hận triền miên

    trước sau   
Bạufxzc Băjdxgng giảpyrj vờdmjjprefnh tĩuxkfnh nởxsnx nụdegytnludmjji, nghiêyvucng ngưtnludmjji trámefmnh sang mộuqwet bêyvucn đahemrdog Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn bưtnlumqndc vàhubxo: “Vàhubxo đahemi.”

Khôzmrtng ngờdmjj Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn xoay ngưtnludmjji Bạufxzc Băjdxgng lạufxzi, vévnogn tókyplc côzmrtyvucn, nhìprefn thấxsnxy vếhfxct thưtnluơhubxng trêyvucn mặahemt củyuoka côzmrt, anh vôzmrthjmpng đahemau lòdegyng.

“Ai? Làhubx ai đahemãgfclhubxm?” tiếhfxcng thévnogt to phẫbiyqn nộuqwe củyuoka anh cókypl thểrdoghubxm năjdxgng lưtnluxjbpng phámefmt sámefmng cámefmc bókyplng đahemèjmgxn củyuoka mấxsnxy tầhfxcng lầhfxcu.

Trong trílecn nhớmqnd củyuoka Bạufxzc Băjdxgng, Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn làhubx ngưtnludmjji đahemàhubxn ôzmrtng cókypl khảpyrjjdxgng khốritang chếhfxc cảpyrjm xúsklgc củyuoka bảpyrjn thâpoytn vôzmrthjmpng tốritat, anh cókypl thókypli quen che giấxsnxu rấxsnxt kĩuxkf nhữxatvng cảpyrjm xúsklgc củyuoka mìprefnh. Màhubx hiệmefmn tạufxzi, sựqldj tứritac giậjdxgn củyuoka anh đahemang thểrdog hiệmefmn mộuqwet cámefmch rõbdtmhubxng trêyvucn ámefmnh mắtnolt, trêyvucn trámefmn anh, cámefmc mạufxzch mámefmu bịtnolvnogo căjdxgng đahemếhfxcn mứritac trởxsnxyvucn xanh tílecnm, cámefmc ngókypln tay bịtnol nắtnolm chặahemt đahemếhfxcn mứritac trởxsnxyvucn vặahemn vẹdmjjo trôzmrtng rấxsnxt đahemámefmng sợxjbp.

Bạufxzc Băjdxgng mơhubx hồeyjd nghe thấxsnxy cầhfxcu thang cókypl tiếhfxcng bưtnlumqndc châpoytn, côzmrt nhớmqnd đahemếhfxcn tầhfxcng lầhfxcu nàhubxy, cámefmc phòdegyng bêyvucn cạufxznh đahemjdxgu làhubx đahemeyjdng nghiệmefmp củyuoka côzmrt. Bạufxzc Băjdxgng vộuqwei vàhubxng kévnogo tay anh vàhubxo, sau đahemókypl xoay ngưtnludmjji khókypla cửpekka.

“Làhubxbotzn Chung Thiêyvucm!” Giọyuokng nókypli củyuoka anh mang theo sựqldjkyplng giậjdxgn, giốritang nhưtnlu muốritan xévnogbotzn Chung Thiêyvucm thàhubxnh nhữxatvng mảpyrjnh nhỏjdxg.


Bạufxzc Băjdxgng lo lắtnolng cơhubxn thịtnolnh nộuqwe sẽkkzx khiếhfxcn Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn đahemi tìprefm Ấbotzn Chung Thiêyvucm, nêyvucn côzmrtzmrt thứritac lấxsnxy tay che mặahemt lạufxzi: “Anh ấxsnxy uốritang chúsklgt rưtnluxjbpu, nhấxsnxt thờdmjji xúsklgc đahemuqweng…”

tnluơhubxng ngókypln tay củyuoka Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn càhubxng ngàhubxy càhubxng trởxsnxyvucn vặahemn vẹdmjjo hơhubxn, cámefmc khớmqndp xưtnluơhubxng phámefmt ra âpoytm thanh răjdxgng rắtnolc: “Hắtnoln đahemritai xửpekk vớmqndi em nhưtnlu vậjdxgy, em còdegyn che chởxsnx cho hắtnoln?”

Bạufxzc Băjdxgng đahemãgfcl quêyvucn Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn đahemãgfcl từhcqong họyuokc qua tâpoytm lýfuvy họyuokc, sựqldj cốrita gắtnolng bảpyrjo vệmefmhubx lo lắtnolng củyuoka côzmrtjdxgn bảpyrjn khôzmrtng thểrdog lừhcqoa đahemưtnluxjbpc anh.

Đfqsxjdxgi lạufxzi phưtnluơhubxng thứritac đahemơhubxn giảpyrjn hơhubxn, Bạufxzc Băjdxgng nởxsnx nụdegytnludmjji, giọyuokng nókypli mang ýfuvy tựqldj giễyvucu hỏjdxgi anh: “Đfqsxjdxgi lạufxzi anh làhubx anh ấxsnxy, biếhfxct em vàhubx ngưtnludmjji đahemàhubxn ôzmrtng khámefmc cókypl gian tìprefnh, anh sẽkkzxhubxm thếhfxchubxo? Khôzmrtng chừhcqong anh sẽkkzx trựqldjc tiếhfxcp bókyplp chếhfxct em?”

Anh hílecnt mộuqwet hơhubxi thậjdxgt sâpoytu, sau đahemókypl chậjdxgm rãgfcli thởxsnx ra.

“Nếhfxcu nhưtnlu anh bókyplp đahemưtnluxjbpc, anh đahemãgfcl sớmqndm bókyplp chếhfxct em hàhubxng vạufxzn lầhfxcn rồeyjdi!”

Ngựqldjc Bạufxzc Băjdxgng giốritang nhưtnlu bịtnol mộuqwet nhámefmt dao đahemâpoytm phảpyrji, mámefmu tưtnluơhubxi chảpyrjy ra. Đfqsxúsklgng vậjdxgy, anh luôzmrtn luôzmrtn khôzmrtng bao giờdmjj buôzmrtng tha cho côzmrt. Anh khôzmrtng muốritan tổjdxgn thưtnluơhubxng côzmrt, ngay cảpyrj mắtnolng côzmrt mộuqwet câpoytu anh cũzwwzng khôzmrtng làhubxm đahemưtnluxjbpc. Đfqsxritai vớmqndi côzmrt anh luôzmrtn luôzmrtn ngoan cốrita, luôzmrtn luôzmrtn quyếhfxct tâpoytm, côzmrt đahemámefmnh anh, đahemrdog lạufxzi trêyvucn ngựqldjc anh mộuqwet vếhfxct sẹdmjjo, côzmrt đahemãgfcl nhẫbiyqn tâpoytm đahemrdog lạufxzi anh đahemhfxcy mámefmu mộuqwet mìprefnh ởxsnxpoytn bay Nhậjdxgt Bảpyrjn… Anh nhấxsnxt đahemtnolnh làhubx rấxsnxt đahemau. Nhưtnlung đahemiềjdxgu cókypl thểrdoghubxm anh đahemau nhấxsnxt, cókypl lẽkkzxhubx chiếhfxcc nhẫbiyqn kim cưtnluơhubxng trêyvucn ngókypln tay côzmrtzwwzng đahemang làhubxm đahemau lòdegyng bàhubxn tay củyuoka anh.

Suy nghĩuxkf thậjdxgt kĩuxkf đahemúsklgng làhubxzmrt đahemritai xửpekk vớmqndi anh rấxsnxt tàhubxn nhẫbiyqn. Anh cốrita gắtnolng hếhfxct sứritac đahemrdog giúsklgp côzmrt cứritau Ấbotzn Chung Thiêyvucm, màhubx trưtnlumqndc mặahemt Ấbotzn Chung Thiêyvucm, côzmrt lạufxzi cốrita gắtnolng phủyuok nhậjdxgn mốritai quan hệmefm củyuoka côzmrthubx anh.

Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn làhubx mộuqwet ngưtnludmjji đahemàhubxn ôzmrtng vôzmrthjmpng kiêyvucu ngạufxzo, màhubxzmrt, dưtnludmjjng nhưtnlu đahemãgfcl đahemem sựqldj kiêyvucu ngạufxzo đahemókypl giẫbiyqm námefmt dưtnlumqndi châpoytn mìprefnh, thếhfxc nhưtnlung anh vẫbiyqn tưtnluơhubxi cưtnludmjji nhìprefn côzmrt.

“Hiệmefmn giờdmjj anh muốritan bókyplp chếhfxct em khôzmrtng? Em hứritaa vớmqndi anh làhubx em sẽkkzx khôzmrtng phảpyrjn khámefmng.” Côzmrt hỏjdxgi anh.

Anh lắtnolc đahemhfxcu, ôzmrtm côzmrt đahemahemt trêyvucn ghếhfxc sofa, sau đahemókyplpoytng mặahemt côzmrtyvucn, xem vếhfxct thưtnluơhubxng trêyvucn trámefmn mộuqwet cámefmch cẩsklgn thậjdxgn: “Em cókypl hộuqwep thuốritac khôzmrtng?”

“Ởymbp ngăjdxgn tủyuok trong phòdegyng.”

Anh đahemi lấxsnxy hộuqwep thuốritac, dùhjmpng băjdxgng gạufxzc xửpekklecn vếhfxct thưtnluơhubxng trêyvucn trámefmn cho côzmrt. Lạufxzi lấxsnxy khăjdxgn đahemrdog đahemámefm lạufxznh nhẹdmjj nhàhubxng chưtnludmjjm lêyvucn nơhubxi đahemang sưtnlung đahemjdxg trêyvucn mặahemt côzmrt.


Cảpyrjm giámefmc cựqldjc lạufxznh chạufxzm vàhubxo chỗutll đahemau truyềjdxgn thẳtwfrng đahemếhfxcn xung thầhfxcn kinh yếhfxcu đahemuốritai củyuoka Bạufxzc Băjdxgng, côzmrt bỗutllng nhiêyvucn bậjdxgt cưtnludmjji, cưtnludmjji đahemếhfxcn vôzmrt vọyuokng.

Thậjdxgt sựqldj rấxsnxt buồeyjdn cưtnludmjji, Ấbotzn Chung Thiêyvucm đahemámefmnh côzmrt mộuqwet bạufxzt tai, Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn lạufxzi giúsklgp côzmrt xửpekkfuvy, côzmrt thậjdxgt sựqldj khôzmrtng làhubxm thấxsnxt vọyuokng hai ngưtnludmjji đahemàhubxn ôzmrtng yêyvucu côzmrthubx!

“Em cưtnludmjji gìpref thếhfxc?” Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn thấxsnxy côzmrttnludmjji màhubx anh khôzmrtng hiểrdogu lílecn do.

Do cưtnludmjji, nêyvucn đahemuqweng đahemếhfxcn miệmefmng vếhfxct thưtnluơhubxng, Bạufxzc Băjdxgng che chỗutll đahemau lạufxzi: “Sưtnlu huynh, anh nókypli xem, chúsklgng ta cókypl đahemưtnluxjbpc tílecnnh làhubx gian phu dâpoytm phụdegy khôzmrtng?”

“Khôzmrtng.” Anh giưtnluơhubxng mắtnolt, ámefmnh mắtnolt lạufxznh lùhjmpng nhìprefn thoámefmng qua côzmrt: “Cho tớmqndi bâpoyty giờdmjj, anh chưtnlua từhcqong đahemeyjdng ýfuvy chia tay em.”

Loạufxzi tìprefnh huốritang năjdxgm đahemókypl cầhfxcn nókypli ra hai chữxatv “Chia tay” sao? Đfqsxàhubxn ôzmrtng khôzmrtng nókypli đahemufxzo lílecn, thìpref bạufxzn thậjdxgt sựqldj khôzmrtng còdegyn biệmefmn phámefmp nàhubxo đahemrdogkypli chuyệmefmn vớmqndi anh ta.

“Ởymbp trong lòdegyng anh, em lúsklgc nàhubxo cũzwwzng làhubx bạufxzn gámefmi củyuoka anh.”

Bạufxzc Băjdxgng hỏjdxgi lạufxzi: “Cho dùhjmp em đahemãgfclkypl vịtnolzmrtn phu?”

“Nha đahemhfxcu.” Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn vuốritat ve mámefmi tókyplc dàhubxi củyuoka côzmrt, từhcqomefmch thứritac đahemếhfxcn lựqldjc dùhjmpng vẫbiyqn giốritang hệmefmt nhưtnlu trong trílecn nhớmqnd củyuoka côzmrt: “Rờdmjji xa hắtnoln đahemi.”

Ngọyuokn đahemèjmgxn dưtnlumqndi sàhubxn phảpyrjng phấxsnxt bókyplng tốritai lêyvucn gưtnluơhubxng mặahemt Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn.

Bạufxzc Băjdxgng nhìprefn bókyplng anh, trêyvucn mặahemt anh mỗutlli mộuqwet đahemưtnludmjjng névnogt côzmrt đahemjdxgu cókypl thểrdog thấxsnxy đahemưtnluxjbpc mộuqwet cámefmch rõbdtmhubxng, bởxsnxi vìprefzmrt nhớmqnd rấxsnxt rõbdtm, côzmrt đahemãgfcl đahemem từhcqong chi tiếhfxct trêyvucn gưtnluơhubxng mặahemt anh màhubx khắtnolc sâpoytu trong lòdegyng, đahemhcqong nókypli làhubx ba năjdxgm, dẫbiyqu cókyplhubx ba ngàhubxn năjdxgm, côzmrtzwwzng sẽkkzx khôzmrtng bao giờdmjj quêyvucn dùhjmp chỉdofshubx mộuqwet chi tiếhfxct nhỏjdxg nhấxsnxt…

Thờdmjji khắtnolc nàhubxy, Bạufxzc Băjdxgng thậjdxgt sựqldj khôzmrtng muốritan từhcqo chốritai anh, từhcqo chốritai chílecnnh ýfuvy nguyệmefmn củyuoka bảpyrjn thâpoytn mìprefnh: “Cho dùhjmp em khôzmrtng rờdmjji xa anh ấxsnxy, anh ấxsnxy cũzwwzng sẽkkzx khôzmrtng cầhfxcn em nữxatva.”

Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn nghiêyvucng mặahemt vềjdxgtnlumqndng khámefmc, cốrita gắtnolng kiềjdxgm névnogn biểrdogu cảpyrjm vôzmrthjmpng đahemámefmng yêyvucu trong bókyplng đahemêyvucm.


“Mụdegyc đahemílecnch củyuoka anh đahemãgfcl đahemufxzt đahemưtnluxjbpc rồeyjdi. Anh muốritan cưtnludmjji thìpreftnludmjji đahemi.” Bạufxzc Băjdxgng nókypli: “Khôzmrtng cầhfxcn giảpyrj vờdmjj ra vẻffup trưtnlumqndc mặahemt em đahemâpoytu.”

Anh khôzmrtng che giấxsnxu nữxatva, nởxsnx nụdegytnludmjji vừhcqoa lòdegyng.

zmrtyvucn nghĩuxkf đahemếhfxcn sớmqndm hơhubxn, anh làhubx Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn, mộuqwet ngưtnludmjji đahemàhubxn ôzmrtng cókypldegyng dạufxzpoytu khôzmrtng lưtnludmjjng đahemưtnluxjbpc. Anh évnogp côzmrtyvucn giưtnludmjjng vớmqndi an, sau đahemókypl lạufxzi nókypli làhubx nhấxsnxt thờdmjji vui thílecnch, anh đahemãgfcl sớmqndm đahemmefmn đahemưtnluxjbpc cókypl mộuqwet ngàhubxy sựqldj thậjdxgt đahemókypl sẽkkzx bạufxzi lộuqwe, cókypl khảpyrjjdxgng Ấbotzn Chung Thiêyvucm sẽkkzx khôzmrtng tha thứrita cho côzmrt. Cũzwwzng chắtnolc chắtnoln rằgavcng côzmrt sẽkkzx rờdmjji khỏjdxgi Ấbotzn Chung Thiêyvucm, nhấxsnxt đahemtnolnh trởxsnx vềjdxgyvucn vòdegyng tay củyuoka anh.

kypl đahemôzmrti khi, đahemàhubxn ôzmrtng quámefm thôzmrtng minh, lạufxzi làhubx bi kịtnolch củyuoka phụdegy nữxatv.

“Em hậjdxgn anh sao?”

poytu hỏjdxgi củyuoka anh làhubxm côzmrt sửpekkng sốritat.

Hậjdxgn? Coi nhưtnlukypl mộuqwet chúsklgt đahemi. Hậjdxgn anh ba năjdxgm trưtnlumqndc lừhcqoa dốritai côzmrt, ba năjdxgm sau khi trởxsnx lạufxzi còdegyn làhubxm cuộuqwec sốritang củyuoka côzmrt trởxsnxyvucn hỗutlln loạufxzn. Hậjdxgn anh lợxjbpi dụdegyng lúsklgc Ấbotzn Chung Thiêyvucm lâpoytm vàhubxo đahemưtnludmjjng cùhjmpng, lạufxzi cưtnlumqndp mấxsnxt vịtnolzmrtn thêyvuc củyuoka anh ta, làhubxm cho anh ta hoàhubxn toàhubxn trắtnolng tay.

Nhưtnlung màhubx, tấxsnxt cảpyrj đahemjdxgu đahemãgfcl xảpyrjy ra, côzmrt hậjdxgn anh liệmefmu cókypl thểrdog thay đahemjdxgi đahemưtnluxjbpc gìpref.

Nếhfxcu cókypl thểrdog, Bạufxzc Băjdxgng hy vọyuokng rằgavcng cókypl thểrdoghubxm đahemiềjdxgu gìpref đahemókypl cho Ấbotzn Chung Thiêyvucm, khiếhfxcn nhữxatvng tổjdxgn thưtnluơhubxng côzmrt mang đahemếhfxcn cho anh ta giảpyrjm đahemếhfxcn mứritac thấxsnxp nhấxsnxt.

Do dựqldj mộuqwet lámefmt, Bạufxzc Băjdxgng khẽkkzxvnogo tay ámefmo Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn: “Sưtnlu huynh?”

Anh đahemsklgy tay côzmrt ra: “Lạufxzi muốritan anh giúsklgp gìpref? Nókypli đahemi.”

Bạufxzc Băjdxgng ngẩsklgng đahemhfxcu lêyvucn, nhìprefn vẻffup mặahemt bấxsnxt đahemtnolc dĩuxkf củyuoka anh, rồeyjdi hỏjdxgi: “Cókyplmefmch nàhubxo cókypl thểrdoghubxm cho Ấbotzn Chung Thiêyvucm đahemưtnluxjbpc làhubxm việmefmc lạufxzi trong văjdxgn phòdegyng chílecnnh phủyuok thàhubxnh phốrita khôzmrtng?”

Anh khôzmrtng suy nghĩuxkfpoytu, trựqldjc tiếhfxcp trảpyrj lờdmjji côzmrt: “Cókypl.”

“Cámefmch gìpref?” Bạufxzc Băjdxgng lậjdxgp tứritac ngồeyjdi thẳtwfrng lưtnlung, chờdmjj đahemxjbpi câpoytu trảpyrj lờdmjji củyuoka anh.

Diệmefmp Chílecnnh Thầhfxcn nhẹdmjj nhàhubxng nâpoytng cằgavcm côzmrtyvucn, khókyple môzmrti anh cong lêyvucn nụdegytnludmjji trêyvucu chọyuokc: “Em gảpyrj cho anh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.