Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 600 : Tỏ tình trong giây phút sinh tử (50)

    trước sau   
Edit: Ngọhapnc Hâqzuun

“Thậqiyat sựxbmq khôxbmqng cóevfe.” Cốtgat Lan San vôxbmquodvng khẳhcvzng đnhbchkepnh trảqshs lờnotdi mộzedat câqzuuu, sau đnhbcóevfe đnhbciệgfrmn thoạobrzi di đnhbczedang côxbmq vang lêzrkxn, làgbla Thịhkepnh Thếkunm gọhapni tớehgbi, khóevfee môxbmqi Cốtgat Lan San khôxbmqng kiềgblam chếkunm đnhbcưlbovhfyic cong lêzrkxn.

Diệgfrmp Tưlbov nhìkhkvn vẻuodv mặrvnxt Cốtgat Lan San càgblang thêzrkxm khẳhcvzng đnhbchkepnh suy nghĩobrz củgblaa mìkhkvnh, vưlbovơokutn đnhbcjmueu tớehgbi trưlbovehgbc mártxvy vi tínupinh củgblaa Cốtgat Lan San, chỉgfrm tiếkunmc côxbmqjmcdy chưlbova kịhkepp nhìkhkvn rõuodvzrkxn hiệgfrmn lêzrkxn trêzrkxn màgblan hìkhkvnh đnhbciệgfrmn thoạobrzi Cốtgat Lan San đnhbcãkclu giơokut tay lêzrkxn gọhapnn gàgblang dứzzvzt khoártxvt đnhbcrtqvy đnhbcjmueu côxbmq sang mộzedat bêzrkxn. Diệgfrmp Tưlbovgblao khóevfec mộzedat tiếkunmng, Cốtgat Lan San liềgblan cưlbovnotdi khẽhwfh cầjmuem đnhbciệgfrmn thoạobrzi đnhbci qua bêzrkxn kia nghe mártxvy: “Đhkepãkclu tớehgbi chưlbova?”

“Rồeufei, cògfrmn em? Xong chưlbova?”

“Vâqzuung, em xuốtgatng ngay.”

Cốtgat Lan San cúossdp mártxvy trởnndl vềgbla trưlbovehgbc bàgblan làgblam việgfrmc củgblaa mìkhkvnh dọhapnn dẹkwfcp qua loa đnhbceufe đnhbcobrzc, cầjmuem túossdi mìkhkvnh lêzrkxn đnhbci ra phínupia cửtgata phògfrmng làgblam việgfrmc.

“Chịhkep Cốtgat chờnotd em mộzedat chúossdt.” Diệgfrmp Tưlbovnotdng cầjmuem túossdi xártxvch mìkhkvnh lêzrkxn: “Em đnhbci cùuodvng vớehgbi chịhkep.”

Đhkepi xuốtgatng lầjmueu Cốtgat Lan San liếkunmc mắhfyit liềgblan nhìkhkvn thấjmcdy xe Thịhkepnh Thếkunm.

xbmqgfrmn chưlbova đnhbci tớehgbi Thịhkepnh Thếkunm đnhbcãkclu từvptfzrkxn trong xe đnhbci xuốtgatng, vògfrmng qua đnhbczzvzng trưlbovehgbc cửtgata xe bêzrkxn cạobrznh tàgblai xếkunm ártxvnh mắhfyit sâqzuuu hun húossdt nhìkhkvn chằkzqfm chằkzqfm côxbmq.

Diệgfrmp Tưlbov thuộzedac dạobrzng mêzrkx trai, liếkunmc mắhfyit thấjmcdy Thịhkepnh Thếkunm lậqiyap tứzzvzc kézzvzo cártxvnh tay Cốtgat Lan San ngạobrzc nhiêzrkxn hôxbmqzrkxn: “Chịhkep Cốtgat, chịhkep xem ngưlbovnotdi đnhbcàgblan ôxbmqng kia bộzeda dạobrzng đnhbckwfcp trai quártxv! Nhưlbovng, thoạobrzt nhìkhkvn rấjmcdt quen mắhfyit, hìkhkvnh nhưlbov đnhbcãkclu gặrvnxp ởnndl đnhbcâqzuuu rồeufei đnhbcjmcdy?”

Cốtgat Lan San hoàgblan toàgblan khôxbmqng đnhbcqiya ýcocn tớehgbi Diệgfrmp Tưlbov giẫhkepm gàgblay cao góevfet đnhbci vềgbla phínupia Thịhkepnh Thếkunm, càgblang đnhbcếkunmn gầjmuen Diệgfrmp Tưlbovgblang kínupich đnhbczedang, bàgblay ra vẻuodv mặrvnxt đnhbcrvnxc sắhfyic gắhfyit gao nhìkhkvn Thịhkepnh Thếkunm, sau đnhbcóevfe thấjmcdp giọhapnng khen ngợhfyii khôxbmqng dứzzvzt: “Chịhkep Cốtgat, thậqiyat sựxbmq rấjmcdt đnhbckwfcp trai màgbla, rấjmcdt đnhbckwfcp trai….. Em nhớehgb ra rồeufei, anh ấjmcdy chínupinh làgbla tổrtqvng giártxvm đnhbctgatc Thậqiyap Lýcocn Thịhkepnh Thếkunm…. Trờnotdi ạobrz, so vớehgbi ảqshsnh thìkhkv ngưlbovnotdi thậqiyat nhìkhkvn đnhbckwfcp trai hơokutn nhiềgblau! Sao anh ấjmcdy ởnndllbovehgbi lầjmueu côxbmqng ty chúossdng ta, anh ấjmcdy chờnotd ai nhỉgfrm?”

Thịhkepnh Thếkunm vẫhkepn đnhbchfyii đnhbcếkunmn lúossdc Cốtgat Lan San tớehgbi gầjmuen anh mớehgbi lêzrkxn tiếkunmng gọhapni mộzedat câqzuuu: “Sởnndl Sởnndl.”

Diệgfrmp Tưlbov lậqiyap tứzzvzc quay đnhbcjmueu nhìkhkvn xung quanh phártxvt hiệgfrmn khôxbmqng cóevfe ngưlbovnotdi phụpzkc nữvxiigblao khártxvc xuấjmcdt hiệgfrmn, giờnotdxbmqjmcdy mớehgbi phártxvt hiệgfrmn Cốtgat Lan San vốtgatn đnhbci bêzrkxn cạobrznh mìkhkvnh khôxbmqng biếkunmt từvptfossdc nàgblao đnhbcãkclu chạobrzy tớehgbi trưlbovehgbc mặrvnxt Thịhkepnh Thếkunm. Lúossdc nàgblay côxbmqjmcdy trợhfyin hai mắhfyit đnhbcártxvy lògfrmng càgblang thêzrkxm kínupich đnhbczedang, trờnotdi ạobrz đnhbcâqzuuy làgbla tin tứzzvzc cóevfe sứzzvzc bùuodvng nổrtqv cỡxlfqgblao chứzzvz, tổrtqvng giártxvm đnhbctgatc Thậqiyap Lýcocn Thịhkepnh Thếkunm vậqiyay màgblanndluodvng mộzedat chỗnupi chịhkep Cốtgat củgblaa bọhapnn họhapn….

Thịhkepnh Thếkunm đnhbcãkclu sớehgbm chúossd ýcocn Diệgfrmp Tưlbov đnhbci ra cùuodvng Cốtgat Lan San, anh nghi hoặrvnxc nhìkhkvn Diệgfrmp Tưlbov hỏzedai Cốtgat Lan San: “Đhkepâqzuuy làgbla?”

Cốtgat Lan San cògfrmn chưlbova lêzrkxn tiếkunmng thay Diệgfrmp Tưlbov giớehgbi thiệgfrmu, Diệgfrmp Tưlbov đnhbcãkclu nhanh chóevfeng đnhbci tớehgbi trưlbovehgbc mặrvnxt Thịhkepnh Thếkunm, giọhapnng nóevfei lưlbovu loártxvt lêzrkxn tiếkunmng giớehgbi thiệgfrmu vềgblakhkvnh: “Xin chàgblao anh, tôxbmqi làgbla bạobrzn tốtgatt củgblaa chịhkep Cốtgat, tôxbmqi têzrkxn Diệgfrmp Tưlbov.”

Thịhkepnh Thếkunmxbmquodvng lễeufe đnhbczeda đnhbcưlbova tay ra vớehgbi Diệgfrmp Tưlbov, “Chàgblao côxbmq, tôxbmqi làgbla Thịhkepnh Thếkunm.”

Diệgfrmp Tưlbovlbovơokutn tay bắhfyit tay vớehgbi Thịhkepnh Thếkunm, đnhbcártxvy lògfrmng thézzvzt lêzrkxn a a a a, tôxbmqi thếkunmgbla tiếkunmp xúossdc rấjmcdt gầjmuen ngưlbovnotdi xứzzvzng vớehgbi têzrkxn thậqiyat cao phúossd soártxvi củgblaa thàgblanh phốtgat Bắhfyic Kinh ởnndl khoảqshsng cártxvch!

Ngay sau đnhbcóevfe giọhapnng Diệgfrmp Tưlbov khiếkunmn ngưlbovnotdi ta kinh ngạobrzc hézzvzt ầjmuem lêzrkxn: “Chịhkep Cốtgat, chịhkep thếkunmgbla đnhbcang quen bạobrzn trai đnhbckwfcp trai lạobrzi cóevfe tiềgblan nhưlbov vậqiyay, khóevfe trártxvch gầjmuen đnhbcâqzuuy côxbmqng ty chúossdng ta cóevfe hoạobrzt đnhbczedang chịhkep đnhbcgblau khôxbmqng đnhbci! Lúossdc nàgblao thìkhkv mờnotdi em uốtgatng rưlbovhfyiu mừvptfng hảqshs….”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.