Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 592 : Tỏ tình trong giây phút sinh tử (42)

    trước sau   
Edit: Ngọrnaqc Hâmhotn

Thoáxqoong chốabgoc Cốabgo Lan San khôflxhng biếjywrt trảxqoo lờjqpoi thếjywryyalo liềmqfxn “A” mộcxzht tiếjywrng, im lặurzrng lújzvjc lâmhotu mộcxzht lújzvjc sau Cốabgo Lan San muốabgon hỏdpbii Thịwjpwnh Thếjywrhrbs phảxqooi buổbjani sáxqoong côflxh khôflxhng cho anh ra nghe đkxowiệlgddn thoạrrcli làyyalm hỏdpbing chuyệlgddn lớqvszn củgvfda anh hay khôflxhng, nhưabgong cuốabgoi cùcudrng lạrrcli nuốabgot vàyyalo trong bụlvghng, chỉgtju buồfgkcn rầbxlxu nóhrbsi mộcxzht câmhotu: “Vậnvzpy…. Ngủgvfd ngon.”

Trong giọrnaqng nóhrbsi củgvfda côflxh mang theo chújzvjt lưabgou luyếjywrn khôflxhng rờjqpoi màyyal chífgkcnh côflxhlvghng khôflxhng pháxqoot hiệlgddn ra đkxowưabgowhsjc.

Thịwjpwnh Thếjywr lạrrcli cảxqoom thấcovgy trong giọrnaqng nóhrbsi đkxowóhrbsflxhcudrng buồfgkcn bãijbz, tráxqooi tim anh lậnvzpp tứjywrc nhũlvghn ra, anh mởdejt mắqzact nhìacxen trầbxlxn nhàyyal mờjqpoxqooo áxqoonh mắqzact trởdejtolmrn dịwjpwu dàyyalng, hồfgkci lâmhotu sau anh yếjywru ớqvszt trảxqoo lờjqpoi mang theo nụlvghabgojqpoi nhàyyaln nhạrrclt, “Ừpvfq, ngủgvfd ngon.”

Chỉgtju nhưabgo vậnvzpy ưabgo… Cốabgo Lan San nhífgkcu màyyaly bĩndwtu môflxhi, đkxowáxqooy lòadolng hơjywri mấcovgt máxqoot.

Im lặurzrng tầbxlxm hai phújzvjt giọrnaqng Thịwjpwnh Thếjywr lạrrcli truyềmqfxn tớqvszi: “Sởdejt Sởdejt.”


“Hảxqoo?” Cốabgo Lan San họrnaqc theo giọrnaqng đkxowiệlgddu lújzvjc nãijbzy củgvfda Thịwjpwnh Thếjywr hỏdpbii lạrrcli.

“Ngủgvfd ngon.”

“A.”

Thịwjpwnh Thếjywr khẽodfxabgojqpoi mộcxzht tiếjywrng rồfgkci nhắqzacm hai mắqzact lạrrcli.

Cốabgo Lan San rụlvght đkxowbxlxu vàyyalo trong chăcovgn, sau đkxowóhrbs hoàyyaln toàyyaln rújzvjc hếjywrt vàyyalo chăcovgn cong môflxhi nởdejt nụlvghabgojqpoi, tay siếjywrt chặurzrt chăcovgn lộcxzh vẻpcihjywri kífgkcch đkxowcxzhng, đkxowáxqooy lòadolng tung tăcovgng nhảxqooy nhóhrbst.

Cốabgo Lan San nújzvjp trong chăcovgn cưabgojqpoi vui vẻpcih sau đkxowóhrbs thòadol đkxowbxlxu ra ngoàyyali, côflxh suy nghĩndwt mộcxzht láxqoot gọrnaqi têolmrn anh: “Thịwjpwnh Thếjywr?”

Lầbxlxn nàyyaly Thịwjpwnh Thếjywr khôflxhng lêolmrn tiếjywrng chỉgtju quay đkxowbxlxu nhìacxen vềmqfx phífgkca giưabgojqpong kia.

Ákdmnnh đkxowèrccrn hơjywri mờjqpo Cốabgo Lan San khôflxhng nhìacxen rõndwt áxqoonh mắqzact Thịwjpwnh Thếjywr, nhưabgong côflxhhrbs thểqvsz thấcovgy trong đkxowáxqooy mắqzact anh cóhrbs hai luồfgkcng cựaszoc sáxqoong, giốabgong nhưabgo ngọrnaqn lửmznua rừzsevng xa xôflxhi vôflxhcudrng mêolmr ngưabgojqpoi, côflxh mấcovgp máxqooy môflxhi sau đkxowóhrbs giọrnaqng dịwjpwu dàyyalng nóhrbsi: “Anh đkxowóhrbsi bụlvghng khôflxhng?”

jzvjc đkxowbxlxu Thịwjpwnh Thếjywrhrbs chújzvjt khôflxhng kịwjpwp phảxqoon ứjywrng, mộcxzht láxqoot sau mớqvszi hiểqvszu đkxowưabgowhsjc rốabgot cuộcxzhc côflxhhrbsi thêolmrm gìacxe, khóhrbse môflxhi lậnvzpp tứjywrc cong lêolmrn, anh giốabgong nhưabgo nghe đkxowưabgowhsjc lờjqpoi khiếjywrn mìacxenh đkxowcxzhng tâmhotm nhấcovgt toàyyaln thếjywr giớqvszi, trảxqoo lờjqpoi: “Khôflxhng đkxowóhrbsi.”

“A.” Cốabgo Lan San đkxowáxqoop lạrrcli mộcxzht tiếjywrng, thậnvzpt ra thìacxeflxh rấcovgt lo anh đkxowóhrbsi, sau đkxowóhrbs cốabgo gắqzacng suy nghĩndwt hồfgkci lâmhotu nóhrbsi tiếjywrp: “Lújzvjc ấcovgy em nóhrbsi anh mậnvzpp làyyal lừzseva anh, anh tuyệlgddt đkxowabgoi khôflxhng mậnvzpp, ýptjq củgvfda em làyyal…. Thậnvzpt ra thìacxe anh cóhrbs thểqvsz ăcovgn nhiềmqfxu mộcxzht chújzvjt.”

Trong nháxqooy mắqzact Thịwjpwnh Thếjywrabgojqpoi khẽodfx mộcxzht tiếjywrng.

Sao côflxhxqooi nàyyaly lạrrcli đkxowáxqoong yêolmru nhưabgo thếjywr chứjywr?

hrbsi mộcxzht câmhotu côflxh sợwhsj anh đkxowóhrbsi khóhrbs khăcovgn đkxowếjywrn thếjywr sao?


Cứjywr phảxqooi quanh co lòadolng vòadolng xa nhưabgo vậnvzpy?

“Sởdejt Sởdejt, em đkxowang quan tâmhotm anh sao?” Thịwjpwnh Thếjywrabgojqpoi toe toébpjzt miệlgddng.

Cốabgo Lan San bịwjpw chọrnaqc trújzvjng nỗgtjui lòadolng mặurzrt lậnvzpp tứjywrc đkxowdpbiolmrn, thẹjljdn quáxqoohrbsa giậnvzpn bĩndwtu môflxhi nóhrbsi: “Mớqvszi khôflxhng cóhrbs, em chỉgtju sợwhsj anh đkxowóhrbsi bấcovgt tỉgtjunh gâmhoty phiềmqfxn toáxqooi cho em, em cũlvghng khôflxhng muốabgon lújzvjc em ngãijbz bệlgddnh còadoln phảxqooi chăcovgm sóhrbsc mộcxzht ngưabgojqpoi kháxqooc.”

“Ừpvfqm.” Thịwjpwnh Thếjywr đkxowáxqoop lạrrcli mộcxzht tiếjywrng, khôflxhng chújzvjt tráxqooch cứjywr Cốabgo Lan San nóhrbsi mộcxzht đkxowgoqsng nghĩndwt mộcxzht nẻpciho.

Anh luôflxhn cảxqoom thấcovgy ngưabgojqpoi dùcudrng cáxqooch diễnvzpn đkxowrrclt khẩjpdhu thịwjpwmhotm phi rấcovgt đkxowáxqoong ghébpjzt, nhưabgong bâmhoty giờjqpo anh chợwhsjt cảxqoom thấcovgy nếjywru nhưabgo thêolmrm mấcovgy chữcudr phífgkca trưabgoqvszc câmhotu khẩjpdhu thịwjpwmhotm phi màyyalhrbsi thìacxe lạrrcli làyyal mộcxzht ngọrnaqn gióhrbs nhỏdpbi trong cuộcxzhc sốabgong tốabgot đkxowjljdp, ừzsev…. Cốabgo Lan San khẩjpdhu thịwjpwmhotm phi.

pvfqm…. Đawkpâmhoty xem nhưabgoyyal trảxqoo lờjqpoi gìacxe chứjywr? Cốabgo Lan San nhífgkcu màyyaly đkxowáxqooy lòadolng mang theo vàyyali phầbxlxn ghébpjzt bỏdpbi chífgkcnh mìacxenh, đkxowưabgoa lưabgong vềmqfx phífgkca Thịwjpwnh Thếjywr.

Thờjqpoi gian tífgkcch tắqzacc trôflxhi qua, mộcxzht lújzvjc lâmhotu sau Cốabgo Lan San mớqvszi quay ngưabgojqpoi nhìacxen Thịwjpwnh Thếjywr phífgkca sau lưabgong lêolmrn tiếjywrng nóhrbsi: “Nhịwjpw Thậnvzpp, em đkxowang quan tâmhotm anh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.