Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 532 : Sở Sở, anh yêu em (22)

    trước sau   
Editor: Càhcra Rốysert Hồxmiong

Nhưdrjtng côuxtf thậjvhlt sựsnzs khôuxtfng ngờsaat, sau lưdrjtng chuyệcvhhn đjvhlóoojhqpytn cóoojhqjsen tìnbghnh kháobbgc.

Thịvseonh Thếhhxd vậjvhly màhcra bỏshpq thuốyserc dụhhxd gian côuxtf!

uqsoc ấsbeky đjvhláobbgy lòqpytng côuxtf bốyserc lêoojhn cơxksgn tứspcxc, nghĩusraipqong khôuxtfng nghĩusra liềlwzbn quay đjvhlkwisu vềlwzb phísnzsa tay anh đjvhlang bóoojhp cổdavvnbghnh cắpfscn mộzkpxt cáobbgi thậjvhlt mạjvhlnh.

uxtfuvrkng sứspcxc cắpfscn, nhưdrjtng Thịvseonh Thếhhxdqpytn hung áobbgc hơxksgn côuxtf, tay đjvhlang bóoojhp cổdavvuxtf, cứspcx thếhhxd khôuxtfng cóoojh buôuxtfng lỏshpqng lựsnzsc mộzkpxt chúuqsot nàhcrao.

uqsoc đjvhlóoojhuxtf thậjvhlt sựsnzs cảrjvym thấsbeky mìnbghnh sắpfscp bịvseooojhp chếhhxdt, côuxtf dứspcxt khoáobbgt khôuxtfng néftlg tráobbgnh, côuxtf liềlwzbn trợbytkn tròqpytn mắpfsct nhìnbghn anh, nóoojhi: “Anh nhưdrjt vậjvhly, làhcram sao tôuxtfi cóoojh thểuxtfoojhu anh đjvhlưdrjtbytkc, tôuxtfi đjvhlúuqsong làhcraoojhu Hàhcran Thàhcranh Trìnbgh, hơxksgn nữegxea tôuxtfi muốysern yêoojhu cảrjvy đjvhlsaati, muốysern tôuxtfi sinh con cho anh, nằakrrm mơxksg đjvhli!”


uxtf vừwdrta nóoojhi, vừwdrta oáobbgn hậjvhln nởjvhl nụhhxddrjtsaati.

Lờsaati nóoojhi nàhcray củysera côuxtf, thàhcranh côuxtfng bứspcxc Thịvseonh Thếhhxd đjvhloojhn lêoojhn rồxmioi.

uxtf nhìnbghn Thịvseonh Thếhhxd nổdavvi trậjvhln lôuxtfi đjvhlìnbghnh, lúuqsoc ấsbeky đjvhlang trong lúuqsoc tứspcxc giậjvhln còqpytn cóoojh mộzkpxt chúuqsot hưdrjtng phấsbekn.

Anh càhcrang tứspcxc giậjvhln, côuxtf lạjvhli càhcrang cưdrjtsaati.

Nụhhxddrjtsaati củysera côuxtf giốyserng nhưdrjt đjvhlang châtzsam chọfrrsc, làhcram cho anh cảrjvym thấsbeky mấsbekt hếhhxdt mặjpqdt mũipqoi cùuvrkng toàhcran bộzkpxuxtfn nghiêoojhm.

Anh khôuxtfng lưdrjtu tìnbghnh chúuqsot nàhcrao hung hăosprng giơxksg tay lêoojhn, vung cho côuxtf mộzkpxt cáobbgi táobbgt, quăosprng côuxtf từwdrt trêoojhn giưdrjtsaatng rơxksgi thẳsbekng xuốyserng đjvhlsbekt.

oojhi thậjvhlt, mộzkpxt cáobbgi táobbgt kia đjvhláobbgnh xuốyserng thậjvhlt làhcra đjvhlau.

Nhưdrjtng côuxtf lạjvhli khôuxtfng cóoojh chúuqsot phảrjvyn ứspcxng nàhcrao, chỉesun cắpfscn răosprng nghiếhhxdn lợbytki nhìnbghn chằakrrm chằakrrm Thịvseonh Thếhhxd.

Thịvseonh Thếhhxd lảrjvyo đjvhlrjvyo đjvhli tớgkcvi trưdrjtgkcvc mặjpqdt côuxtf, trong cặjpqdp mắpfsct xinh đjvhlbcjpp củysera anh hiệcvhhn đjvhlkwisy áobbgc đjvhlzkpxc, anh nóoojhi: “Cốyser Lan San, khi tôuxtfi yêoojhu côuxtf, côuxtfoojhi cáobbgi gìnbgh thìnbgh chísnzsnh làhcraobbgi đjvhlóoojh, khi tôuxtfi khôuxtfng thưdrjtơxksgng côuxtf, côuxtf chỉesunhcraobbgi rắpfscm thôuxtfi!”

Sau khi anh nóoojhi xong, dưdrjtsaatng nhưdrjt chưdrjta hếhhxdt giậjvhln, liềlwzbn chỉesunhcrao quàhcra tặjpqdng côuxtf mua cho Hàhcran Thàhcranh Trìnbgh đjvhlãvseo bịvseo anh pháobbgdrjt đjvhlếhhxdn náobbgt bấsbeky nóoojhi: “Côuxtf cầkwism tiềlwzbn củysera tôuxtfi mua quàhcra tặjpqdng cho mộzkpxt ngưdrjtsaati đjvhlàhcran ôuxtfng kháobbgc, nghĩusra hay quáobbg nhỉesun, tôuxtfi cho côuxtf biếhhxdt, Cốyser Lan San, tiềlwzbn củysera tôuxtfi, mặjpqdc dùuvrkuxtfobbgn thâtzsan, cũipqong chỉesunoojh thểuxtfobbgn cho tôuxtfi, bằakrrng khôuxtfng mộzkpxt phâtzsan tiềlwzbn côuxtfipqong đjvhlwdrtng nghĩusra đjvhlếhhxdn!”

“A, khôuxtfng đjvhlúuqsong, bắpfsct đjvhlkwisu từwdrttzsay giờsaat, mộzkpxt phâtzsan tiềlwzbn tôuxtfi cũipqong khôuxtfng cóoojh ýcgqm đjvhlvseonh cho côuxtf! Khôuxtfng phảrjvyi em trai củysera côuxtf vẫmzhin còqpytn ởjvhl trong bệcvhhnh việcvhhn sao? Làhcra ngưdrjtsaati thựsnzsc vậjvhlt, mỗnbcbi tháobbgng cầkwisn mưdrjtsaati vạjvhln tiềlwzbn thuốyserc thang, tôuxtfi xem côuxtf lấsbeky cáobbgi gìnbgh đjvhlưdrjta?”

“Đojwiúuqsong rồxmioi...... Côuxtfoojh thểuxtf lấsbeky thâtzsan thểuxtf củysera côuxtf tớgkcvi kiếhhxdm tiềlwzbn, bồxmioi ăosprn mộzkpxt bữegxea cơxksgm 5000 đjvhlxmiong, bồxmioi tắpfscm mộzkpxt lầkwisn 5000 đjvhlxmiong, bồxmioi làhcram yêoojhu mộzkpxt lầkwisn mộzkpxt vạjvhln!”

“Cáobbgi giáobbghcray khôuxtfng thấsbekp chứspcx, mộzkpxt tháobbgng nếhhxdu côuxtf thêoojhm chúuqsot sứspcxc, đjvhlúuqsong thậjvhlt làhcraoojh thểuxtf kiếhhxdm đjvhlyserdrjtsaati vạjvhln!”

......

Cốyser Lan San nằakrrm ởjvhl trêoojhn giưdrjtsaatng, nghĩusra tớgkcvi “Mộzkpxt lầkwisn” gâtzsay gổdavv đjvhlóoojh, côuxtf chậjvhlm rãvseoi nhắpfscm hai mắpfsct lạjvhli, giơxksg tay lêoojhn nhẹbcjp nhàhcrang sờsaat vềlwzb phísnzsa bụhhxdng củysera mìnbghnh.

Sợbytkhcra trờsaati cao thậjvhlt sựsnzs trừwdrtng phạjvhlt côuxtf, trừwdrtng phạjvhlt côuxtf đjvhlyseri xửwpio khôuxtfng tốysert vớgkcvi đjvhlspcxa béftlg củysera mìnbghnh, cho nêoojhn sau hai lầkwisn mang thai liêoojhn tiếhhxdp, côuxtf khôuxtfng còqpytn mang thai nữegxea.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.