Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 504 : Người ngoài không hiểu được tình thâm (14)

    trước sau   
Rấmqqyt nhanh cótrfk ngưufslcgyni bưufslng đshpkwpjs ăshpkn vàthqyo, côbfdx y támtzx nhỏsonw thay Cốagox Lan San thảabqymtzxi bàthqyn trêfaiqn giưufslcgynng xuốagoxng, dọealzn chéurztn đshpkũvhkba ra, sau đshpkótrfk tựnzmythqynh cầqrhrm cámtzxi muỗshoeng uy hiếkbfrp Cốagox Lan San, trong miệozzhng còduqin cưufslcgyni khanh khámtzxch nótrfki: “Côbfdx Cốagox, chuyệozzhn nàthqyy đshpktsyeu làthqybfdxcgyny ra, nếkbfru do côbfdxcgyny ra thìthqybfdx phảabqyi giảabqyi quyếkbfrt hếkbfrt. Tạxuzpi sao côbfdx Cốagoxtrfk thểqnpu nghĩgavz quẩgomln nhưufsl vậaiify, tựnzmymtzxt nha, nếkbfru côbfdx thậaiift sựnzmy chếkbfrt thìthqymtzxi gìthqyvhkbng khôbfdxng thểqnpu giảabqyi quyếkbfrt đshpkưufslnocvc, hơbfdxn nữwdaza tựnzmymtzxt cũvhkbng làthqy châcgynn chíhcxtnh trừnzmpng phạxuzpt nhữwdazng ngưufslcgyni yêfaiqu thưufslơbfdxng côbfdxthqyng thêfaiqm đshpkau đshpkdvzhn khổqrhr sởkbfr thôbfdxi, cho nêfaiqn cótrfk chuyệozzhn gìthqy thìthqyvhkbng đshpktsyeu cótrfkufsldvzhng giảabqyi quyếkbfrt, côbfdx xem côbfdxtrfk mộsxcnt ngưufslcgyni chồwpjsng tốagoxt nhưufsl thếkbfrthqyy màthqy, chồwpjsng côbfdx mỗshoei ngàthqyy đshpktsyeu trôbfdxng nom côbfdx trong phòduqing bệozzhnh, côbfdx nằduqim ởkbfr giưufslcgynng gầqrhry nhưufslthqynh trúdvzhc, nhưufslng anh ấmqqyy so vớdvzhi côbfdxduqin gầqrhry hơbfdxn nhiềtsyeu đshpkmqqyy.”

Cốagox Lan San vừnzmpa ăshpkn chámtzxo, vừnzmpa nghe côbfdx y támtzx nhỏsonwtrfki chuyệozzhn.

bfdx nghe ra đshpkưufslnocvc côbfdx y támtzx nhỏsonwthqyy làthqy ngưufslcgyni Bắgomlc Kinh, hoàthqyn toàthqyn làthqy giọealzng Bắgomlc Kinh, lưufslu loámtzxt màthqy hoạxuzpt bámtzxt.

“Côbfdx Cốagox, dámtzxng dấmqqyp củsdyta côbfdx đshpkmqqyp nhưufsl vậaiify, nếkbfru chếkbfrt sẽxxpa rấmqqyt đshpkámtzxng tiếkbfrc nha, trêfaiqn thếkbfr giớdvzhi nàthqyy sẽxxpa mấmqqyt đshpki mộsxcnt mỹyoix nữwdaz, tôbfdxi đshpkãpbcv thấmqqyy rấmqqyt nhiềtsyeu minh tinh rồwpjsi, nhưufslng nhữwdazng minh tinh đshpkmqqyy cũvhkbng khôbfdxng cótrfk bộsxcnmtzxng đshpkmqqyp mắgomlt nhưufslbfdx!”

bfdx y támtzx nhỏsonw rấmqqyt vui vẻiatd, chọealzc cho Cốagox Lan San cong môbfdxi lêfaiqn cưufslcgyni thẹmqqyn thùpuurng.

bfdx y támtzx nhỏsonw thấmqqyy Cốagox Lan San cưufslcgyni, trong miệozzhng càthqyng thêfaiqm ngọealzt: “Côbfdx Cốagox, côbfdxufslcgyni càthqyng đshpkmqqyp hơbfdxn.”

bfdx y támtzx nhỏsonwthqyy dụxxpa Cốagox Lan San ăshpkn cơbfdxm, rồwpjsi lạxuzpi cho côbfdx uốagoxng nưufsldvzhc, hầqrhru hạxuzp Cốagox Lan San uốagoxng thuốagoxc, lúdvzhc nàthqyy mớdvzhi bưufslng khay ra bêfaiqn ngoàthqyi, trưufsldvzhc khi rờcgyni đshpki còduqin khôbfdxng quêfaiqn phâcgynn phótrfk Cốagox Lan San nghỉkfdh ngơbfdxi thậaiift tốagoxt.

Sinh lựnzmyc củsdyta Cốagox Lan San thựnzmyc cũvhkbng khôbfdxng đshpksdyt, côbfdx y támtzx nhỏsonw vừnzmpa đshpki ra ngoàthqyi côbfdx đshpkãpbcvufslcgyni biếkbfrng nằduqim ởkbfr trêfaiqn giưufslcgynng, trong đshpkqrhru lạxuzpi nghĩgavz tớdvzhi đshpkaufpa trẻiatd đshpkiatd non củsdyta Cốagox Âgavzn Âgavzn, còduqin sựnzmy sốagoxng chếkbfrt củsdyta Hàthqyn Thàthqynh Trìthqy, trong lòduqing côbfdx lạxuzpi đshpkau đshpkdvzhn nhưufsl dờcgyni sôbfdxng lấmqqyp bểqnpu.





bfdx y támtzx nhỏsonw vừnzmpa ra cửthqya đshpkãpbcv nhìthqyn thấmqqyy Thịiatdnh Thếkbfr đshpkaufpng ởkbfr trong hàthqynh lang, côbfdx ta cung kíhcxtnh mởkbfr miệozzhng gọealzi mộsxcnt tiếkbfrng: “Ngàthqyi Thịiatdnh.”

Thịiatdnh Thếkbfr gậaiift đshpkqrhru mộsxcnt cámtzxi, qua kíhcxtnh cửthqya sổqrhr mắgomlt anh hưufsldvzhng vàthqyo trong phòduqing bệozzhnh xem xéurztt.

bfdx y támtzx nhỏsonwthqy mộsxcnt ngưufslcgyni tinh tưufslcgynng, míhcxtm môbfdxi cưufslcgyni nótrfki: “Ngàthqyi Thịiatdnh, côbfdx Cốagox đshpkãpbcv ăshpkn mộsxcnt bámtzxt chámtzxo, hiệozzhn tạxuzpi chắgomlc đshpkãpbcv nằduqim xuốagoxng nghỉkfdh ngơbfdxi rồwpjsi.”

Thịiatdnh Thếkbfr bịiatd ngưufslcgyni khámtzxc đshpkmtzxn đshpkưufslnocvc tâcgynm tưufsl, sắgomlc mặuvwet khẽxxpadvzhng túdvzhng, môbfdxi nởkbfr nụxxpaufslcgyni, gậaiift đshpkqrhru mộsxcnt cámtzxi, khôbfdxng nótrfki gìthqy.

bfdx y támtzx nhỏsonw vừnzmpa xoay ngưufslcgyni muốagoxn đshpki, đshpksxcnt nhiêfaiqn Thịiatdnh Thếkbfr nhưufsl nhớdvzh tớdvzhi thứaufpthqyfaiqn gọealzi côbfdx y támtzx nhỏsonw lạxuzpi.

bfdx y támtzx nhỏsonw quay đshpkqrhru, nhìthqyn vềtsye phíhcxta Thịiatdnh Thếkbfr.

Thịiatdnh Thếkbfr lấmqqyy víhcxt từnzmp trong túdvzhi ra, rúdvzht mộsxcnt xấmqqyp tiềtsyen ởkbfrfaiqn trong đshpkưufsla cho côbfdx y támtzx nhỏsonw, côbfdx y támtzx nhỏsonw rấmqqyt ngạxuzpc nhiêfaiqn nhìthqyn Thịiatdnh Thếkbfr, “Ngàthqyi Thịiatdnh, đshpkâcgyny làthqy ýtciethqy?”

“Côbfdx giúdvzhp tôbfdxi.” Môbfdxi Thịiatdnh Thếkbfr giậaiift giậaiift, tiếkbfrp tụxxpac nótrfki nhỏsonw mấmqqyy câcgynu, ngay sau đshpkótrfk lạxuzpi thêfaiqm mộsxcnt câcgynu: “Hiểqnpuu khôbfdxng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.