Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 1052 : Cuộc sống của Thịnh Thế và Cố Lan San (27)

    trước sau   
yjadn Thàyjadnh Trìrspw vẫtecrn bộpvmq dạklhfng nhưqnfbevej, táaquic phong bìrspwnh tĩobmsnh tựwkto nhiêfowan bốureoc bàyjadi, sau đihzkófezk nhếqlevch môtzppi nófezki: “Ùxrsv.”

Rồgwdri đihzkudimy bàyjadi lêfowan vẻdcyj mặdcyjt bìrspwnh thảjfqkn thu tiềihzkn trong tay nhữptzong ngưqnfbezrzi kháaquic.

Sau đihzkófezkoicuc xàyjado bàyjadi di đihzkpvmqng Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspw vang lêfowan, anh ta lấghfly đihzkiệdcyjn thoạklhfi ra liếqlevc mắeffnt nhìrspwn têfowan ngưqnfbezrzi hiểptzon thịgwdr trêfowan màyjadn hìrspwnh liềihzkn nghe máaquiy: “A lôtzpp… Ừdiaz…. Đdcyjang chơoicui mạklhft chưqnfbwoktc, sau đihzkófezk vềihzk nhàyjad… Đdcyjưqnfbwoktc…. Ngàyjady 14 tháaquing 2 thìrspw 14 tháaquing 2, lễmjsnrspwnh nhâaeknn rấghflt thímcotch hợwoktp kếqlevt hôtzppn… Ừdiaz…. Láaquit nữptzoa anh gọaslgi lạklhfi cho em… Tạklhfm biệdcyjt.”

Sau khi cúoicup máaquiy Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspw liềihzkn néqwdmm bàyjadi xuốureong, ngồgwdri phímcota đihzkureoi diệdcyjn anh ta chímcotnh làyjad mộpvmqt ngưqnfbezrzi phụdkdy nữptzomjsnmjsn lắeffnm chuyệdcyjn hỏoicui mộpvmqt câaeknu: “Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspw, ngàyjady 14 tháaquing 2 ai kếqlevt hôtzppn vậklhfy, khôtzppng phảjfqki làyjad anh đihzkghfly chứghfl?”

yjadn Thàyjadnh Trìrspw ngưqnfbzuxuc mắeffnt lêfowan liếqlevc nhìrspwn côtzppaquii trưqnfbzuxuc mặdcyjt, gậklhft đihzkvfxuu nófezki: “Đdcyjúoicung vậklhfy, đihzkếqlevn lúoicuc đihzkófezk gửkprwi thiệdcyjp mừwvrsng vẫtecrn hi vọaslgng mọaslgi ngưqnfbezrzi tớzuxui quậklhfy mộpvmqt trậklhfn.”

aquich đihzkófezk khôtzppng xa, bốureon ngưqnfbezrzi Thịgwdrnh Thếqlev, Cốureo Lan San, Quýypgoqnfbu Niêfowan, Hạklhf Phồgwdrn Hoa ngồgwdri mộpvmqt bàyjadn nghe thấghfly lờezrzi nhưqnfb vậklhfy cũevejng ngẩudimn ngưqnfbezrzi ra, nhưqnfbng mọaslgi ngưqnfbezrzi vẫtecrn khôtzppng nófezki gìrspw vẻdcyj mặdcyjt bìrspwnh tĩobmsnh đihzkáaquinh bàyjadi.


Cuốureoi cùcrhqng, Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspw đihzki vềihzk trưqnfbzuxuc tiêfowan, sau khi anh ta đihzki bêfowan trong phòmjsnng yêfowan tĩobmsnh lạklhfi, cófezk ngưqnfbezrzi liềihzkn kéqwdmo đihzkihzkyjadi lêfowan ngưqnfbezrzi anh ta.

“Hiệdcyjn giờezrzyjadn Thàyjadnh Trìrspwyjadng ngàyjady càyjadng giảjfqk tạklhfo, khôtzppng phảjfqki mấghfly năkprwm trưqnfbzuxuc còmjsnn bao nuôtzppi mộpvmqt ca sĩobms sao? Têfowan gọaslgi làyjadtzpp Kiềihzku Kiềihzku gìrspwrspw đihzkófezk?”

“Hìrspwnh nhưqnfb đihzkófezkyjadoicuc Cốureo Âobmsn Âobmsn gảjfqk cho ngưqnfbezrzi kháaquic.”

“Đdcyjúoicung vậklhfy, vìrspw anh ta pháaqui sảjfqkn nêfowan Cốureo Âobmsn Âobmsn vứghflt bỏoicu anh ta, nhưqnfbng phỏoicung chừwvrsng Cốureo Âobmsn Âobmsn cũevejng khôtzppng nghĩobms tớzuxui cuốureoi cùcrhqng Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspw thếqlevyjad thàyjadnh côtzppng nhưqnfb vậklhfy?”

“Khôtzppng phảjfqki vừwvrsa rồgwdri Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspw đihzkãtzppfezki anh ta muốureon kếqlevt hôtzppn sao? Khôtzppng biếqlevt làyjadqnfbzuxui ngưqnfbezrzi nàyjado?”

“Tôtzppi còmjsnn tưqnfbypgong rằvwlgng anh ta sẽqnfb lấghfly Cốureo Âobmsn Âobmsn đihzkghfly….”

“Cậklhfu nófezki giờezrz anh ta còmjsnn yêfowau Cốureo Âobmsn Âobmsn khôtzppng, mớzuxui vừwvrsa nãtzppy lúoicuc nhắeffnc tớzuxui Cốureo Âobmsn Âobmsn, vẻdcyj mặdcyjt anh ta bìrspwnh tĩobmsnh nhưqnfb vậklhfy, tôtzppi cảjfqkm thấghfly cófezk lẽqnfb khôtzppng còmjsnn yêfowau nữptzoa….”

“Đdcyjúoicung thếqlev, chắeffnc khôtzppng còmjsnn yêfowau, thậklhft sựwkto cảjfqkm thấghfly khôtzppng thểptzoqnfbypgong tưqnfbwoktng đihzkưqnfbwoktc, hai ngưqnfbezrzi đihzkãtzpp từwvrsng tốureot đihzkevejp nhưqnfb vậklhfy, nófezki khôtzppng yêfowau làyjad khôtzppng yêfowau nữptzoa?”

Truyệdcyjn bêfowan lequydoon

Hạklhf Phồgwdrn Hoa nghe thấghfly mấghfly ngưqnfbezrzi nófezki chuyệdcyjn cũevejng lặdcyjng lẽqnfb thởypgoyjadi mộpvmqt cáaquii, nófezki: “Thậklhft khôtzppng nghĩobms tớzuxui Cốureo Âobmsn Âobmsn lạklhfi gảjfqk cho ngưqnfbezrzi kháaquic, Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspwevejng muốureon cưqnfbzuxui ngưqnfbezrzi kháaquic.”

“Vợwokt chưqnfba cưqnfbzuxui củhblja Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspwtzppi cũevejng gặdcyjp qua mộpvmqt lầvfxun rồgwdri, dáaquing dấghflp rấghflt xinh đihzkevejp mớzuxui 20 tuổbrssi, rấghflt biếqlevt đihzkiềihzku khéqwdmo léqwdmo, xuấghflt thâaeknn khôtzppng giàyjadu sang, ba mẹevej đihzkihzku làyjad giáaquio viêfowan bìrspwnh thưqnfbezrzng.” Quýypgoqnfbu Niêfowan đihzkureot mộpvmqt đihzkiếqlevu thuốureoc thấghflp giọaslgng nófezki.

Thịgwdrnh Thếqlevyjad Cốureo Lan San vẫtecrn im lặdcyjng nhưqnfbevej, tiếqlevp tụdkdyc bốureoc bàyjadi đihzkáaquinh.

…….

Sau khi ra khỏoicui Kim Bímcotch Huy Hoàyjadng, Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspwfezk chúoicut ngâaekny ngốureoc, bêfowan tai vẫtecrn còmjsnn vang vọaslgng câaeknu nófezki kia: “Cốureo Âobmsn Âobmsn hảjfqk, lúoicuc trưqnfbzuxuc tôtzppi tớzuxui Mỹzmlnfezk gặdcyjp côtzppghfly, cófezk bạklhfn trai rấghflt tuấghfln túoicu ngưqnfbezrzi Mỹzmln đihzki bêfowan cạklhfnh côtzppghfly, thoạklhft nhìrspwn quảjfqk thậklhft cũevejng khôtzppng tệdcyj lắeffnm.”

Áyskenh mắeffnt Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspwfezk chúoicut mờezrz mịgwdrt, anh ta lẳgwdrng lặdcyjng dừwvrsng xe ven đihzkưqnfbezrzng đihzkureot mộpvmqt đihzkiếqlevu thuốureoc, vẻdcyj mặdcyjt bìrspwnh tĩobmsnh húoicut thuốureoc, nhưqnfbng mớzuxui vừwvrsa hímcott hai cáaquii anh ta cảjfqkm thấghfly cófezk chúoicut nhạklhft nhẽqnfbo vôtzpp vịgwdrfowan dậklhfp tắeffnt thuốureoc néqwdmm vàyjado thùcrhqng ráaquic bêfowan trong xe.

Sau đihzkófezk anh ta lạklhfi ngẩudimn ngơoicu mộpvmqt lúoicuc rồgwdri đihzkklhfp châaeknn ga láaquii xe lêfowan đihzkưqnfbezrzng cáaquii.

….

Vềihzk sau Cốureo Lan San cófezk gặdcyjp vợwokt chưqnfba cưqnfbzuxui củhblja Hàyjadn Thàyjadnh Trìrspw mộpvmqt lầvfxun, dáaquing dấghflp thậklhft đihzkúoicung nhưqnfb Quýypgoqnfbu Niêfowan nófezki vậklhfy, bộpvmq dạklhfng vợwokt hiềihzkn dâaeknu thảjfqko rấghflt biếqlevt đihzkiềihzku khéqwdmo léqwdmo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.