“Anh Nhịszbr Thậxfel p! Đbagq ãyhxs lâwznx u khôaiyn ng gặiwml p!” Côaiyn gáleeu i nhỏnjmr mặiwml c chiếkcnf c áleeu o vest dàoxmf i, phíbagq a dưboin ớcvsu i phốbyre i hợnvkl p mặiwml c mộjhnj t chiếkcnf c quầwdce n đgodq en, đgodq i mộjhnj t đgodq ôaiyn i giàoxmf y cao góghhw t màoxmf u vàoxmf ng nhạwwnh t, tóghhw c dàoxmf i đgodq ưboin ợnvkl c búqamq i lêjmsf n bằafzb ng chiếkcnf c kẹduhr p hoa, cóghhw mấmofw y sợnvkl i tóghhw c mai rơjmsf i xuốbyre ng xõvbhz a hai bêjmsf n mang tai côaiyn .
Thịszbr nh Thếkcnf quan sáleeu t côaiyn gáleeu i từppij trêjmsf n xuốbyre ng dưboin ớcvsu i mộjhnj t lầwdce n rồttlm i mớcvsu i gọwdfo i têjmsf n côaiyn ấmofw y: “Sêjmsf nh Ca, sao em trởxfel lạwwnh i? Khôaiyn ng phảrcgh i đgodq ang họwdfo c ởxfel nưboin ớcvsu c ngoàoxmf i hảrcgh ?”
Nam Sêjmsf nh Ca le lưboin ỡkfgt i mộjhnj t cáleeu i vừppij a đgodq ịszbr nh nóghhw i gìqins vớcvsu i Thịszbr nh Thếkcnf đgodq ộjhnj t nhiêjmsf n nhìqins n phíbagq a sau lưboin ng Thịszbr nh Thếkcnf thìqins mắixrb t sáleeu ng lêjmsf n, giâwznx y tiếkcnf p theo liềboin n đgodq ẩyhxs y Thịszbr nh Thếkcnf ra, miệrtfn ng gọwdfo i: “Anh Hoa!” Sau đgodq óghhw chạwwnh y mộjhnj t mạwwnh ch nhưboin đgodq iêjmsf n tớcvsu i, chuẩyhxs n xáleeu c lao vàoxmf o trong ngựqsce c Hạwwnh Phồttlm n Hoa.
Hạwwnh Phồttlm n Hoa vốbyre n tìqins m Thịszbr nh Thếkcnf đgodq ểnkht nóghhw i vớcvsu i anh láleeu t cóghhw buổbtpe i gặiwml p mặiwml t ởxfel kháleeu ch sạwwnh n Kinh Thàoxmf nh.
Ai ngờdaez anh ta còbxta n chưboin a đgodq i tớcvsu i đgodq ãyhxs nghe thấmofw y cóghhw ngưboin ờdaez i gọwdfo i mìqins nh “Anh Hoa,” ngay sau đgodq óghhw cóghhw mộjhnj t thâwznx n thểnkht nhỏnjmr nhắixrb n lao vàoxmf o trong lòbxta ng mìqins nh.
Hạwwnh Phồttlm n Hoa bịszbr dọwdfo a sửkwqz ng sốbyre t, vộjhnj i kéuure o ngưboin ờdaez i con gáleeu i trong ngựqsce c ra, ai ngờdaez ngưboin ờdaez i con gáleeu i lạwwnh i ôaiyn m cổbtpe anh ta, nhảrcgh y nhảrcgh y nhóghhw t nhóghhw t tiếkcnf p tụwdfo c kíbagq ch đgodq ộjhnj ng la to: “Anh Hoa, em rấmofw t nhớcvsu anh!”
Lúqamq c nàoxmf y Hạwwnh Phồttlm n Hoa mớcvsu i nhìqins n rõvbhz ngưboin ờdaez i con gáleeu i trưboin ớcvsu c mặiwml t mìqins nh làoxmf Nam Sêjmsf nh Ca, côaiyn hai nhàoxmf họwdfo Nam, làoxmf em gáleeu i ruộjhnj t củxebj a bạwwnh n gáleeu i Nam Sêjmsf nh Dao đgodq ãyhxs chếkcnf t củxebj a anh ta.
Vẻypkd mặiwml t Hạwwnh Phồttlm n Hoa lậxfel p tứgmos c trởxfel nêjmsf n khóghhw coi, kéuure o cáleeu nh tay Nam Sêjmsf nh Ca từppij trêjmsf n cổbtpe mìqins nh xuốbyre ng, nghiêjmsf m túqamq c hỏnjmr i Nam Sêjmsf nh Ca: “Tiểnkht u Ca, khôaiyn ng phảrcgh i em đgodq ang họwdfo c ởxfel nưboin ớcvsu c ngoàoxmf i ưboin ? Sao giờdaez lạwwnh i chạwwnh y vềboin ? Ba mẹduhr em biếkcnf t khôaiyn ng?”
“Anh Hoa, lâwznx u lắixrb m rồttlm i anh khôaiyn ng qua thăppij m em, em nhớcvsu anh cho nêjmsf n chạwwnh y vềboin !” Nam Sêjmsf nh Ca lạwwnh i vưboin ơjmsf n tay ôaiyn m cáleeu nh tay Hạwwnh Phồttlm n Hoa, treo cảrcgh ngưboin ờdaez i trêjmsf n ngưboin ờdaez i anh ta, đgodq ung đgodq ưboin a cáleeu nh tay anh ta ngâwznx y thơjmsf nóghhw i: “Anh Hoa, anh xem em cóghhw cao lêjmsf n khôaiyn ng!”
Nóghhw i xong, Nam Sêjmsf nh Ca còbxta n nhảrcgh y hai cáleeu i xung quanh ngưboin ờdaez i Hạwwnh Phồttlm n Hoa, bộjhnj dáleeu ng rấmofw t ngâwznx y thơjmsf hồttlm n nhiêjmsf n xinh xắixrb n.
Vớcvsu i bộjhnj dạwwnh ng quen thuộjhnj c trưboin ớcvsu c mắixrb t củxebj a Nam Sêjmsf nh Ca Hạwwnh Phồttlm n Hoa lạwwnh i cóghhw vẻypkd hơjmsf i thờdaez ơjmsf , rúqamq t tay mìqins nh ra khỏnjmr i cáleeu nh tay Nam Sêjmsf nh Ca, giọwdfo ng rấmofw t lạwwnh nh nhạwwnh t nóghhw i: “Tiểnkht u Ca, anh còbxta n cóghhw việrtfn c nóghhw i chuyệrtfn n vớcvsu i em sau.”
Dừppij ng mộjhnj t chúqamq t, Hạwwnh Phồttlm n Hoa liếkcnf c mắixrb t nhìqins n Thịszbr nh Thếkcnf , nóghhw i tiếkcnf p: “Sắixrb p cóghhw buổbtpe i gặiwml p mặiwml t ởxfel kháleeu ch sạwwnh n Kinh Thàoxmf nh, nhớcvsu tớcvsu i nhéuure .”
Thịszbr nh Thếkcnf gậxfel t đgodq ầwdce u, Hạwwnh Phồttlm n Hoa liềboin n nhanh chóghhw ng xoay ngưboin ờdaez i đgodq i ra, khôaiyn ng liếkcnf c mắixrb t nhìqins n Nam Senh Ca mộjhnj t lầwdce n.
Nam Sêjmsf nh Ca đgodq ứgmos ng tạwwnh i chỗxfel chu mỏnjmr sau đgodq óghhw dậxfel m châwznx n tứgmos c giậxfel n gọwdfo i mộjhnj t tiếkcnf ng: “Anh Hoa!”
Hạwwnh Phồttlm n Hoa làoxmf m nhưboin khôaiyn ng nghe thấmofw y, cứgmos thếkcnf đgodq i vềboin phíbagq a trưboin ớcvsu c.
Nam Sêjmsf nh Ca chéuure p miệrtfn ng vộjhnj i vộjhnj i vàoxmf ng vàoxmf ng đgodq uổbtpe i theo.
Trong trưboin ờdaez ng rấmofw t đgodq ôaiyn ng ngưboin ờdaez i Hạwwnh Phồttlm n Hoa bưboin ớcvsu c đgodq i cựqsce c nhanh, thoáleeu ng cáleeu i Nam Sêjmsf nh Ca bịszbr lạwwnh c mấmofw t Hạwwnh Phồttlm n Hoa, côaiyn ta đgodq àoxmf nh rẽjmsf ngang rẽjmsf dọwdfo c tìqins m lung tung xung quanh. Tìqins m hơjmsf n nửkwqz a buổbtpe i cũbyre ng chẳwwnh ng tìqins m thấmofw y bóghhw ng dáleeu ng Hạwwnh Phồttlm n Hoa, côaiyn ta lấmofw y đgodq iệrtfn n thoạwwnh i ra gọwdfo i đgodq iệrtfn n qua cho Hạwwnh Phồttlm n Hoa nhưboin ng đgodq iệrtfn n thoạwwnh i khôaiyn ng ai nghe máleeu y. Nam Sêjmsf nh Ca phồttlm ng mang hung hăppij ng nghiếkcnf n hai cáleeu i, hìqins nh nhưboin nhớcvsu ra gìqins đgodq óghhw vộjhnj i vãyhxs chạwwnh y tớcvsu i bãyhxs i đgodq ậxfel u xe, ngồttlm i lêjmsf n xe mìqins nh khởxfel i đgodq ộjhnj ng đgodq i tớcvsu i kháleeu ch sạwwnh n Bắixrb c Kinh.
Thị
Nam Sê
Hạ
Ai ngờ
Hạ
Lú
Vẻ
“Anh Hoa, lâ
Nó
Vớ
Dừ
Thị
Nam Sê
Hạ
Nam Sê
Trong trư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.