Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 1050 : Cuộc sống của Thịnh Thế và Cố Lan San (25)

    trước sau   
“Anh Nhịszbr Thậxfelp! Đbagqãyhxswznxu khôaiynng gặiwmlp!” Côaiynleeui nhỏnjmr mặiwmlc chiếkcnfc áleeuo vest dàoxmfi, phíbagqa dưboincvsui phốbyrei hợnvklp mặiwmlc mộjhnjt chiếkcnfc quầwdcen đgodqen, đgodqi mộjhnjt đgodqôaiyni giàoxmfy cao góghhwt màoxmfu vàoxmfng nhạwwnht, tóghhwc dàoxmfi đgodqưboinnvklc búqamqi lêjmsfn bằafzbng chiếkcnfc kẹduhrp hoa, cóghhw mấmofwy sợnvkli tóghhwc mai rơjmsfi xuốbyreng xõvbhza hai bêjmsfn mang tai côaiyn.

Thịszbrnh Thếkcnf quan sáleeut côaiynleeui từppij trêjmsfn xuốbyreng dưboincvsui mộjhnjt lầwdcen rồttlmi mớcvsui gọwdfoi têjmsfn côaiynmofwy: “Sêjmsfnh Ca, sao em trởxfel lạwwnhi? Khôaiynng phảrcghi đgodqang họwdfoc ởxfelboincvsuc ngoàoxmfi hảrcgh?”

Nam Sêjmsfnh Ca le lưboinkfgti mộjhnjt cáleeui vừppija đgodqszbrnh nóghhwi gìqins vớcvsui Thịszbrnh Thếkcnf đgodqjhnjt nhiêjmsfn nhìqinsn phíbagqa sau lưboinng Thịszbrnh Thếkcnf thìqins mắixrbt sáleeung lêjmsfn, giâwznxy tiếkcnfp theo liềboinn đgodqyhxsy Thịszbrnh Thếkcnf ra, miệrtfnng gọwdfoi: “Anh Hoa!” Sau đgodqóghhw chạwwnhy mộjhnjt mạwwnhch nhưboin đgodqjmsfn tớcvsui, chuẩyhxsn xáleeuc lao vàoxmfo trong ngựqscec Hạwwnh Phồttlmn Hoa.

Hạwwnh Phồttlmn Hoa vốbyren tìqinsm Thịszbrnh Thếkcnf đgodqnkhtghhwi vớcvsui anh láleeut cóghhw buổbtpei gặiwmlp mặiwmlt ởxfel kháleeuch sạwwnhn Kinh Thàoxmfnh.

Ai ngờdaez anh ta còbxtan chưboina đgodqi tớcvsui đgodqãyhxs nghe thấmofwy cóghhw ngưboindaezi gọwdfoi mìqinsnh “Anh Hoa,” ngay sau đgodqóghhwghhw mộjhnjt thâwznxn thểnkht nhỏnjmr nhắixrbn lao vàoxmfo trong lòbxtang mìqinsnh.

Hạwwnh Phồttlmn Hoa bịszbr dọwdfoa sửkwqzng sốbyret, vộjhnji kéuureo ngưboindaezi con gáleeui trong ngựqscec ra, ai ngờdaez ngưboindaezi con gáleeui lạwwnhi ôaiynm cổbtpe anh ta, nhảrcghy nhảrcghy nhóghhwt nhóghhwt tiếkcnfp tụwdfoc kíbagqch đgodqjhnjng la to: “Anh Hoa, em rấmofwt nhớcvsu anh!”

qamqc nàoxmfy Hạwwnh Phồttlmn Hoa mớcvsui nhìqinsn rõvbhz ngưboindaezi con gáleeui trưboincvsuc mặiwmlt mìqinsnh làoxmf Nam Sêjmsfnh Ca, côaiyn hai nhàoxmf họwdfo Nam, làoxmf em gáleeui ruộjhnjt củxebja bạwwnhn gáleeui Nam Sêjmsfnh Dao đgodqãyhxs chếkcnft củxebja anh ta.

Vẻypkd mặiwmlt Hạwwnh Phồttlmn Hoa lậxfelp tứgmosc trởxfeljmsfn khóghhw coi, kéuureo cáleeunh tay Nam Sêjmsfnh Ca từppij trêjmsfn cổbtpeqinsnh xuốbyreng, nghiêjmsfm túqamqc hỏnjmri Nam Sêjmsfnh Ca: “Tiểnkhtu Ca, khôaiynng phảrcghi em đgodqang họwdfoc ởxfelboincvsuc ngoàoxmfi ưboin? Sao giờdaez lạwwnhi chạwwnhy vềboin? Ba mẹduhr em biếkcnft khôaiynng?”

“Anh Hoa, lâwznxu lắixrbm rồttlmi anh khôaiynng qua thăppijm em, em nhớcvsu anh cho nêjmsfn chạwwnhy vềboin!” Nam Sêjmsfnh Ca lạwwnhi vưboinơjmsfn tay ôaiynm cáleeunh tay Hạwwnh Phồttlmn Hoa, treo cảrcgh ngưboindaezi trêjmsfn ngưboindaezi anh ta, đgodqung đgodqưboina cáleeunh tay anh ta ngâwznxy thơjmsfghhwi: “Anh Hoa, anh xem em cóghhw cao lêjmsfn khôaiynng!”

ghhwi xong, Nam Sêjmsfnh Ca còbxtan nhảrcghy hai cáleeui xung quanh ngưboindaezi Hạwwnh Phồttlmn Hoa, bộjhnjleeung rấmofwt ngâwznxy thơjmsf hồttlmn nhiêjmsfn xinh xắixrbn.

Vớcvsui bộjhnj dạwwnhng quen thuộjhnjc trưboincvsuc mắixrbt củxebja Nam Sêjmsfnh Ca Hạwwnh Phồttlmn Hoa lạwwnhi cóghhw vẻypkdjmsfi thờdaez ơjmsf, rúqamqt tay mìqinsnh ra khỏnjmri cáleeunh tay Nam Sêjmsfnh Ca, giọwdfong rấmofwt lạwwnhnh nhạwwnht nóghhwi: “Tiểnkhtu Ca, anh còbxtan cóghhw việrtfnc nóghhwi chuyệrtfnn vớcvsui em sau.”

Dừppijng mộjhnjt chúqamqt, Hạwwnh Phồttlmn Hoa liếkcnfc mắixrbt nhìqinsn Thịszbrnh Thếkcnf, nóghhwi tiếkcnfp: “Sắixrbp cóghhw buổbtpei gặiwmlp mặiwmlt ởxfel kháleeuch sạwwnhn Kinh Thàoxmfnh, nhớcvsu tớcvsui nhéuure.”

Thịszbrnh Thếkcnf gậxfelt đgodqwdceu, Hạwwnh Phồttlmn Hoa liềboinn nhanh chóghhwng xoay ngưboindaezi đgodqi ra, khôaiynng liếkcnfc mắixrbt nhìqinsn Nam Senh Ca mộjhnjt lầwdcen.

Nam Sêjmsfnh Ca đgodqgmosng tạwwnhi chỗxfel chu mỏnjmr sau đgodqóghhw dậxfelm châwznxn tứgmosc giậxfeln gọwdfoi mộjhnjt tiếkcnfng: “Anh Hoa!”

Hạwwnh Phồttlmn Hoa làoxmfm nhưboin khôaiynng nghe thấmofwy, cứgmos thếkcnf đgodqi vềboin phíbagqa trưboincvsuc.

Nam Sêjmsfnh Ca chéuurep miệrtfnng vộjhnji vộjhnji vàoxmfng vàoxmfng đgodquổbtpei theo.

Trong trưboindaezng rấmofwt đgodqôaiynng ngưboindaezi Hạwwnh Phồttlmn Hoa bưboincvsuc đgodqi cựqscec nhanh, thoáleeung cáleeui Nam Sêjmsfnh Ca bịszbr lạwwnhc mấmofwt Hạwwnh Phồttlmn Hoa, côaiyn ta đgodqàoxmfnh rẽjmsf ngang rẽjmsf dọwdfoc tìqinsm lung tung xung quanh. Tìqinsm hơjmsfn nửkwqza buổbtpei cũbyreng chẳwwnhng tìqinsm thấmofwy bóghhwng dáleeung Hạwwnh Phồttlmn Hoa, côaiyn ta lấmofwy đgodqiệrtfnn thoạwwnhi ra gọwdfoi đgodqiệrtfnn qua cho Hạwwnh Phồttlmn Hoa nhưboinng đgodqiệrtfnn thoạwwnhi khôaiynng ai nghe máleeuy. Nam Sêjmsfnh Ca phồttlmng mang hung hăppijng nghiếkcnfn hai cáleeui, hìqinsnh nhưboin nhớcvsu ra gìqins đgodqóghhw vộjhnji vãyhxs chạwwnhy tớcvsui bãyhxsi đgodqxfelu xe, ngồttlmi lêjmsfn xe mìqinsnh khởxfeli đgodqjhnjng đgodqi tớcvsui kháleeuch sạwwnhn Bắixrbc Kinh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.