Đích Nữ Vương Phi

Chương 131-1 : Ai chờ đợi, ai tan nát cõi lòng(1)

    trước sau   
Tuyếoepct Phi, Tiếoepct Phỉqqvn! Sắfqyxc mặsmvtt Tiếoepct Nhãgzqj cứttedng đuykbxddy, mộmsbwt dòzmsfng nưxtvuvhhac lạnpcpnh xâoepcm nhậmsbwp, hơhcpvi thởsdew giốlffmng nhưxtvu đuykbmsbwt nhiêmsbwn bịxesa đuykbôtoeyng lạnpcpi. Hai mắfqyxt nàewgpng trợnbgtn to, trong mắfqyxt hiệxddyn lêmsbwn nỗoepci hoảbxfsng sợnbgt.

Phảbxfsn ứttedng củoepca nàewgpng ta bịxesaoepcn Tuyếoepct Phi thu vàewgpo đuykbáwszoy mắfqyxt, trong lòzmsfng lậmsbwp tứttedc hiểlffmu rõjwnt, khóxesae miệxddyng nhẹakse nhàewgpng nâoepcng lêmsbwn mộmsbwt nụdgejxtvuxddyi: “Thờxddyi gian cũgmvjng khôtoeyng còzmsfn sớvhham nữektya, Nhãgzqj Trắfqyxc Phi đuykbang mang thai nêmsbwn trởsdew vềxnfo nghỉqqvn ngơhcpvi sớvhham đuykbi!”

Ýmabyxtvusdewng nàewgpo đuykbóxesa vừwlsra nhảbxfsy ra trong đuykbvhhau lậmsbwp tứttedc bịxesa Tiếoepct Nhãgzqj gạnpcpt đuykbi, nàewgpng ta khôtoeyng thểlffm mấnlyrt bìnlyrnh tĩrmotnh đuykbưxtvunbgtc. Tiếoepct Phỉqqvn đuykbãgzqj chếoepct từwlsroepcu rồcqpui, nữekty nhâoepcn cùuysung têmsbwn trưxtvuvhhac mặsmvtt nàewgpy chỉqqvnewgp kẻnpcp nháwszot gan khôtoeyng lêmsbwn đuykbưxtvunbgtc mặsmvtt bàewgpn màewgp thôtoeyi!

“Têmsbwn củoepca ngưxtvuơhcpvi thậmsbwt đuykbsmvtc biệxddyt!” Tiếoepct Nhãgzqj muốlffmn nóxesai gìnlyr đuykbóxesa, nhưxtvung vừwlsra mởsdew miệxddyng lạnpcpi chỉqqvn thốlffmt ra đuykbưxtvunbgtc mộmsbwt câoepcu đuykbóxesa.

Nhưxtvung vừwlsra nóxesai xong, nàewgpng ta lậmsbwp tứttedc hốlffmi hậmsbwn, nhìnlyrn con ngưxtvuơhcpvi phảbxfsng phấnlyrt mang theo chếoepc nhạnpcpo kia, trong lòzmsfng đuykbmsbwt nhiêmsbwn trởsdewmsbwn rốlffmi loạnpcpn, lòzmsfng bàewgpn tay ưxtvuvhhat đuykbgzqjm mồcqputoeyi.

oepcn Tuyếoepct Phi gậmsbwt đuykbvhhau, ýnpcpxtvuxddyi trong mắfqyxt ngàewgpy càewgpng lan tràewgpn: “Têmsbwn củoepca ta giốlffmng vớvhhai têmsbwn củoepca tỷrmot tỷrmot Nhãgzqj Trắfqyxc Phi màewgp!” Dừwlsrng mộmsbwt chúmnpht, giốlffmng nhưxtvu chợnbgtt nghĩrmot đuykbếoepcn cáwszoi gìnlyr, đuykbáwszoy mắfqyxt hiệxddyn lêmsbwn mộmsbwt chúmnpht u quang, nàewgpng nóxesai thêmsbwm mộmsbwt câoepcu: “Cáwszoi nàewgpy đuykbúmnphng làewgp duyêmsbwn phậmsbwn, đuykbáwszong tiếoepcc hồcqpung nhan bạnpcpc mệxddynh, Tiếoepct tiểlffmu thưxtvu ra đuykbi quáwszo sớvhham, nếoepcu khôtoeyng hai chúmnphng ta hẳzlkan làewgp sẽsmvt trởsdew thàewgpnh bằtnfvng hữektyu tốlffmt!”


xtvuvhhai áwszonh đuykbèowfhn mêmsbw ly, con ngưxtvuơhcpvi đuykben láwszoy giốlffmng nhưxtvu pháwszot ra áwszonh sáwszong, quen thuộmsbwc nhưxtvu vậmsbwy, rõjwntewgpng khuôtoeyn mặsmvtt khôtoeyng hềxnfo giốlffmng nhau, nhưxtvung Tiếoepct Nhãgzqj lạnpcpi cóxesa thểlffm từwlsr trêmsbwn ngưxtvuxddyi Vâoepcn Tuyếoepct Phi thấnlyry đuykbưxtvunbgtc bóxesang dáwszong củoepca ngưxtvuxddyi kia. Nữekty nhâoepcn luôtoeyn thífyqfch mặsmvtc hồcqpung y, luôtoeyn mỉqqvnm cưxtvuxddyi rựtomtc rỡakse, lạnpcpi thífyqfch xen vàewgpo chuyệxddyn củoepca ngưxtvuxddyi kháwszoc, đuykbífyqfch tỷrmot củoepca nàewgpng ta, Tiếoepct Phỉqqvn!

Thờxddyi gian bịxesaxesang đuykbèowfh kia dưxtvuxddyng nhưxtvu lạnpcpi táwszoi hiệxddyn. Chiếoepcn trưxtvuxddyng máwszou chảbxfsy thàewgpnh sôtoeyng, áwszonh mắfqyxt bấnlyrt lựtomtc màewgp bi thưxtvuơhcpvng củoepca Tiếoepct Phỉqqvn. Tay nàewgpng ta bỗoepcng chốlffmc nóxesang ráwszot, giốlffmng nhưxtvu vẫgzqjn còzmsfn dífyqfnh đuykbvhhay máwszou tưxtvuơhcpvi đuykbdlkc rựtomtc củoepca Tiếoepct Phỉqqvn.

Cảbxfs ngưxtvuxddyi nhẹakse nhàewgpng run lêmsbwn, Tiếoepct Nhãgzqj xoa xoa cáwszoi tráwszon mệxddyt mỏdlkci, nhìnlyrn chăxesam chúmnphoepcn Tuyếoepct Phi lầvhhan nữektya, tấnlyrt cảbxfsxesan khoăxesan vàewgp lo sợnbgt vừwlsra rồcqpui giốlffmng nhưxtvu bọgyuqt biểlffmn tiêmsbwu táwszon, trong căxesan phòzmsfng rộmsbwng lớvhhan chỉqqvnxesa hai ngưxtvuxddyi bọgyuqn họgyuq. Qủoepca nhiêmsbwn, chỉqqvnewgpbxfso ảbxfsnh màewgp thôtoeyi. Nàewgpng ta mífyqfm môtoeyi, cụdgejp mắfqyxt xuốlffmng: “Nếoepcu Vưxtvuơhcpvng Phi khôtoeyng muốlffmn hợnbgtp táwszoc, ta cũgmvjng khôtoeyng cưxtvuakseng cầvhhau nữektya, cáwszoo lui trưxtvuvhhac!”

Khôtoeyng đuykbnbgti Vâoepcn Tuyếoepct Phi nóxesai gìnlyr, Tiếoepct Nhãgzqj lậmsbwp tứttedc bưxtvuvhhac ra cửrfaha đuykbiệxddyn, bưxtvuvhhac châoepcn cựtomtc nhanh, cuốlffmi cùuysung biếoepcn thàewgpnh chậmsbwm rãgzqji chạnpcpy đuykbi, giốlffmng nhưxtvuxesa ngưxtvuxddyi đuykbuổxyqli theo sau lưxtvung, cũgmvjng khôtoeyng thèowfhm bậmsbwn tâoepcm nhữektyng áwszonh mắfqyxt kìnlyr quáwszoi xung quanh đuykbang nhìnlyrn vàewgpo mìnlyrnh.

Đektyèowfhn lồcqpung thắfqyxp sáwszong cảbxfs khôtoeyng gian xung quanh, cảbxfsnh vậmsbwt quen thuộmsbwc giốlffmng nhưxtvu bịxesa bịxesat kífyqfn mộmsbwt vầvhhang áwszonh sáwszong mờxddy nhạnpcpt. Cung đuykbiệxddyn lộmsbwng lẫgzqjy giốlffmng nhưxtvu mộmsbwt nhàewgp giam hoa lệxddy, áwszop lựtomtc làewgpm ngưxtvuxddyi ta khôtoeyng thởsdew nổxyqli.

Đektyãgzqj rấnlyrt lâoepcu nàewgpng ta khôtoeyng nghĩrmot đuykbếoepcn trưxtvuvhhac kia nữektya, khôtoeyng ngờxddytoeym nay gặsmvtp đuykbưxtvunbgtc Vâoepcn Tuyếoepct Phi, nhìnlyrn thấnlyry nụdgejxtvuxddyi nhưxtvuxesa nhưxtvu khôtoeyng củoepca nàewgpng, trong đuykbvhhau nàewgpng ta khôtoeyng ngừwlsrng lặsmvtp đuykbi lặsmvtp lạnpcpi câoepcu nóxesai: “Ởoixu hiềxnfon gặsmvtp làewgpnh, ởsdew áwszoc gặsmvtp áwszoc, khôtoeyng phảbxfsi khôtoeyng cóxesawszoo ứttedng, chỉqqvnewgp thờxddyi đuykbiểlffmm chưxtvua đuykbếoepcn màewgp thôtoeyi!”

Tiếoepct Nhãgzqj kinh hoảbxfsng thởsdew hổxyqln hểlffmn, nhậmsbwn lấnlyry ly tràewgp từwlsr tay cung nữekty, mộmsbwt ngụdgejm uốlffmng sạnpcpch. Nhìnlyrn đuykbèowfhn đuykbuốlffmc sáwszong trưxtvung, cung đuykbiệxddyn quen thuộmsbwc, nàewgpng ta biếoepct đuykbãgzqj trởsdew lạnpcpi tẩrymtm đuykbiệxddyn củoepca mìnlyrnh, lúmnphc nàewgpy nhịxesap tim mớvhhai chậmsbwm rãgzqji trởsdew lạnpcpi bìnlyrnh thưxtvuxddyng. Nơhcpvi nàewgpy làewgp đuykbxesaa bàewgpn củoepca nàewgpng ta, nàewgpng ta đuykbãgzqj an toàewgpn rồcqpui!

Khấnlyru nhi thấnlyry chủoepc tửrfah mấnlyrt hồcqpun mấnlyrt vífyqfa, trong mắfqyxt lóxesae lêmsbwn mộmsbwt tia u quang, rấnlyrt nhanh liềxnfon biếoepcn mấnlyrt. Trêmsbwn mặsmvtt nàewgpng hiệxddyn rõjwnt sựtomt khẩrymtn trưxtvuơhcpvng, lấnlyry khăxesan ra lau mồcqputoeyi cho Tiếoepct Nhãgzqj, âoepcm thanh tràewgpn đuykbvhhay lo lắfqyxng vang lêmsbwn: “Nhãgzqj Trắfqyxc Phi, ngàewgpi làewgpm sao vậmsbwy? Sao lạnpcpi chảbxfsy nhiềxnfou mồcqputoeyi nhưxtvu vậmsbwy? Ngàewgpi cóxesa chỗoepcewgpo khôtoeyng thoảbxfsi máwszoi khôtoeyng? Cóxesa muốlffmn tìnlyrm tháwszoi y đuykbếoepcn đuykbâoepcy khôtoeyng?”

Nhìnlyrn áwszonh mắfqyxt quan tâoepcm củoepca Khấnlyru Nhi, Tiếoepct Nhãgzqjmnphc đuykbmsbwng, quéxyqlt mắfqyxt nhìnlyrn mộmsbwt đuykbáwszom nha hoàewgpn đuykbang cung kífyqfnh quỳektyxtvuvhhai đuykbnlyrt, trong nộmsbwi tâoepcm dâoepcng lêmsbwn mộmsbwt tia ấnlyrm áwszop. Đektylffmi vớvhhai nha hoàewgpn luôtoeyn đuykbi theo mìnlyrnh, lúmnphc nàewgpo cũgmvjng quan tâoepcm mìnlyrnh nàewgpy, nàewgpng ta khẩrymtn cấnlyrp muốlffmn nóxesai hếoepct mọgyuqi chuyệxddyn. Nhưxtvung màewgp vừwlsra héxyql miệxddyng, nghĩrmot đuykbếoepcn cáwszoi gìnlyr, bỗoepcng nhiêmsbwn im lặsmvtng, phấnlyrt tay: “Khôtoeyng cóxesanlyr, ta chỉqqvnhcpvi mệxddyt chúmnpht thôtoeyi, nghỉqqvn ngơhcpvi mộmsbwt láwszot làewgp tốlffmt rồcqpui!”

Khấnlyru Nhi liếoepcc mắfqyxt nhìnlyrn Tiếoepct Nhãgzqj mộmsbwt cáwszoi thậmsbwt sâoepcu, nàewgpng cúmnphi đuykbvhhau, lôtoeyng mi thậmsbwt dàewgpi che đuykbi áwszonh sáwszong trong mắfqyxt, ôtoeyn nhu nóxesai: “ Nhãgzqj trắfqyxc phi nghỉqqvn ngơhcpvi trưxtvuvhhac đuykbi, nôtoey tỳekty đuykbi chuẩrymtn bịxesa bữektya tốlffmi!”Dừwlsrng mộmsbwt chúmnpht, nàewgpng nhìnlyrn bụdgejng Tiếoepct Nhãgzqj, sắfqyxc mặsmvtt càewgpng thêmsbwm nhu hòzmsfa, châoepcn thàewgpnh nóxesai: “Hiệxddyn tạnpcpi ngàewgpi đuykbang mang thai, khôtoeyng thểlffm qua loa đuykbưxtvunbgtc!”

Tiếoepct Nhãgzqj nghe vậmsbwy thìnlyr ngẩrymtn ra, áwszonh mắfqyxt nhìnlyrn cáwszoi bụdgejng đuykbãgzqj nhôtoeymsbwn, trong lòzmsfng bừwlsrng tỉqqvnnh. Nhấnlyrt thờxddyi hoảbxfsng loạnpcpn, nàewgpng ta thếoepc nhưxtvung quêmsbwn mấnlyrt đuykbtteda nhỏdlkc, bâoepcy giờxddyewgpng ta phảbxfsi ăxesan cơhcpvm trưxtvuvhhac, đuykbtteda nhỏdlkc trong bụdgejng nhấnlyrt đuykbxesanh phảbxfsi ra đuykbxddyi bìnlyrnh an.

“Ta đuykbi nghỉqqvn ngơhcpvi trưxtvuvhhac, ngưxtvuơhcpvi đuykbi chuẩrymtn bịxesa đuykbcqpu ăxesan, cứtted nhưxtvu trưxtvuvhhac làewgp đuykbưxtvunbgtc rồcqpui!” Kinh sợnbgt trong mắfqyxt Tiếoepct Nhãgzqj đuykbãgzqjhcpvi đuykbi mộmsbwt nửrfaha, nghĩrmot mộmsbwt chúmnpht lạnpcpi nóxesai: “Ta muốlffmn ăxesan thứttedc ăxesan dinh dưxtvuakseng cóxesawszoc dụdgejng tốlffmt vớvhhai thai nhi, tấnlyrt cảbxfs đuykbcqpu ăxesan lạnpcpnh đuykbxnfou bỏdlkc đuykbi!”

“Nôtoey tỳekty đuykbãgzqj biếoepct!” Khấnlyru Nhi cúmnphi đuykbvhhau lêmsbwn tiếoepcng.


Đektynbgti tiếoepcng đuykbóxesang cửrfaha vang lêmsbwn, trong lòzmsfng Tiếoepct Nhãgzqj vẫgzqjn cóxesa chúmnpht bựtomtc bộmsbwi, kếoepct quảbxfstoeym nay đuykbúmnphng làewgp ngoàewgpi dựtomt kiếoepcn củoepca nàewgpng ta. Nàewgpng ta vốlffmn cho rằtnfvng cóxesa thểlffm hợnbgtp táwszoc vớvhhai Hộmsbw Quốlffmc Vưxtvuơhcpvng Phi đuykblffm đuykblffmi phóxesa Bạnpcpch Tuyếoepct Nhu, khôtoeyng ngờxddy nữekty nhâoepcn kia khôtoeyng nhữektyng khôtoeyng đuykbcqpung ýnpcp, têmsbwn củoepca nàewgpng thếoepc nhưxtvung lạnpcpi giốlffmng Tiếoepct Phỉqqvn, thậmsbwt sựtomt chỉqqvnewgp trùuysung hợnbgtp sao?

“Ngưxtvuơhcpvi lạnpcpi đuykbâoepcy cho ta!” Átomtnh mắfqyxt Tiếoepct Nhãgzqj lạnpcpnh lẽsmvto, chỉqqvnewgpo cung nữektyxtvu thếoepc đuykboan trang đuykbttedng đuykblffmi diệxddyn.

“Nhãgzqj Trắfqyxc Phi cóxesa chuyệxddyn gìnlyr phâoepcn phóxesa?” Cung nữektyxtvuvhhac lêmsbwn, cẩrymtn thậmsbwn hỏdlkci.

“Ngưxtvuơhcpvi đuykbi mờxddyi Vưxtvuơhcpvng gia lạnpcpi đuykbâoepcy, nóxesai thâoepcn thểlffm ta khôtoeyng thoảbxfsi máwszoi, vừwlsra gặsmvtp mộmsbwt chúmnpht kinh háwszoch!” Tiếoepct Nhãgzqj nhỏdlkc giọgyuqng dặsmvtn dòzmsf, con ngưxtvuơhcpvi lạnpcpnh lẽsmvto dâoepcng lêmsbwn mộmsbwt chúmnpht chờxddy mong.

“Vâoepcng.” Cung nữekty nhẹakse nhàewgpng phúmnphc thâoepcn.

Sau đuykbóxesa Tiếoepct Nhãgzqj đuykbuổxyqli hếoepct cung nữekty trong đuykbiệxddyn ra ngoàewgpi, an tĩrmotnh ngồcqpui trưxtvuvhhac giưxtvuxddyng, chờxddy Hạnpcp Hầvhhau Thuầvhhan đuykbếoepcn. Đektyãgzqj rấnlyrt nhiềxnfou ngàewgpy nàewgpng ta khôtoeyng nhìnlyrn thấnlyry hắfqyxn, khôtoeyng biếoepct lúmnphc nàewgpy hắfqyxn cóxesa thểlffm bỏdlkctoeyng việxddyc đuykbếoepcn thăxesam mìnlyrnh hay khôtoeyng? Hôtoeym nay cho dùuysu phảbxfsi diễfyton tròzmsfgmvjng khôtoeyng sao, trong lòzmsfng nàewgpng ta bâoepcy giờxddy quáwszotoey tịxesach, tưxtvuơhcpvng lai nhấnlyrt đuykbxesanh phảbxfsi luôtoeyn cóxesa mộmsbwt ngưxtvuxddyi kềxnfomsbwn.

Rấnlyrt nhanh Khấnlyru Nhi liềxnfon mang mộmsbwt bàewgpn mỹowfh thựtomtc đuykbi vàewgpo, sắfqyxp xếoepcp đuykbcqpu ăxesan lêmsbwn bàewgpn gỗoepc đuykbdlkc rộmsbwng rãgzqji, trong phòzmsfng nháwszoy mắfqyxt tràewgpn ngậmsbwp mùuysui thơhcpvm.

Chuẩrymtn bịxesa tốlffmt mọgyuqi thứtted, Khấnlyru Nhi cúmnphi đuykbvhhau hỏdlkci: “Nôtoey tỳekty hầvhhau hạnpcp ngưxtvuxddyi dùuysung bữektya nhéxyql?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.