Đích Nữ Vương Phi

Chương 121-2 : Chẳng qua không yêu mà thôi (phần cuối)

    trước sau   
Quan Báqahh Luâgjqbn thoáqahhng kinh ngạvijac, ngẩkdyung đfbdzijjmu lêuqarn sữeyzing sờhpzo nhìcrjen Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyjuqarn trêuqarn, hắlzrbn vốxgien ôpljgm kếhujht cụzenwc chắlzrbc chắlzrbn phảfszki chếhujht, khôpljgng ngờhpzo quanh co khúkkbkc khuỷoktvu, hắlzrbn bảfszko toàfuhpn đfbdzưvlbjhzfcc mạvijang.

“Tạvija tháqahhi hậlzrbu nưvlbjơzenwng nưvlbjơzenwng!” Mộbsyo Dung Thanh Liễydbcu vộbsyoi vàfuhpng lau khôpljgvlbjomjcc mắlzrbt, nởkxex nụzenwvlbjhpzoi, dậlzrbp đfbdzijjmu ba cáqahhi vớomjci Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyj.

Quan Báqahh Đkkbkàfuhpo khôpljgng ngờhpzokkbkc ôpljgng sắlzrbp chếhujht tâgjqbm, buôpljgng tha têuqarn nhi tửvlbj khôpljgng ra hồpcxhn nàfuhpy, thếhujh nhưvlbjng xuấxiikt hiệhopcn kỳrmmhdlqwch, ôpljgng nhanh nhảfszko muốxgien quỳrmmh xuốxgieng khấxiiku tạvija, tuy nhiêuqarn bịugpz Hạvija Hầijjmu Thuầijjmn ngăfbdzn lạvijai.

“Quan lãmnxdo khôpljgng khỏdefve khôpljgng cầijjmn hàfuhpnh lễydbc, chỉeyzi cầijjmn nójqwoi tiếhujhng cảfszkm ơzenwn mẫfbdzu hậlzrbu làfuhp đfbdzưvlbjhzfcc!” Hạvija Hầijjmu Thuầijjmn quan tâgjqbm, sau đfbdzójqwo dờhpzoi tầijjmm mắlzrbt hỏdefvi thăfbdzm lêuqarn ngưvlbjhpzoi Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyj, ôpljgn hòlzrba cưvlbjhpzoi nójqwoi: “Mẫfbdzu hậlzrbu cũhsyjng nghĩneei nhưvlbj vậlzrby đfbdzúkkbkng khôpljgng?”

Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyjvlbjhpzoi khoáqahht tay, khôpljgng thèdlqwm đfbdzadpc ýgjqb: “Nhữeyzing lễydbc nghi nàfuhpy chẳxvdung qua làfuhp thứumerqahho rỗelngng, khôpljgng cầijjmn hàfuhpnh lễydbc, thâgjqbn thểadpc Hữeyziu Tưvlbjomjcng mớomjci làfuhp quan trọonulng nhấxiikt!”

Quan Báqahh Đkkbkàfuhpo làfuhpm quan mấxiiky năfbdzm, chưvlbja bao giờhpzo cảfszkm đfbdzbsyong giốxgieng nhưvlbj khoảfszknh khắlzrbc nàfuhpy, ôpljgng gậlzrbt đfbdzijjmu mộbsyot cáqahhi vớomjci Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyjfuhp Hạvija Hầijjmu Thuầijjmn, cảfszkm tạvijavlbjhpzoi mộbsyot tiếhujhng: “Đkkbka tạvija Tháqahhi hậlzrbu vàfuhp Thuầijjmn vưvlbjơzenwng gia!”


“Nhưvlbjng Mộbsyo Dung Thanh Y khôpljgng tuâgjqbn thủeyzi nữeyzi tắlzrbc, dâgjqbm loạvijan hậlzrbu cung, ai gia quyếhujht khôpljgng dung túkkbkng, hậlzrbu cung tuyệhopct đfbdzxgiei khôpljgng thểadpc đfbdzadpc cho mộbsyot nữeyzi tửvlbj nhưvlbj thếhujh tồpcxhn tạvijai!” Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyj ngưvlbjomjcc mắlzrbt nhìcrjen Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn mộbsyot cáqahhi, khôpljgng cho phảfszkn báqahhc ra lệhopcnh: “Huyềqjzgn nhi, nữeyzi nhâgjqbn nàfuhpy con phảfszki lậlzrbp tứumerc xửvlbj trídlqw cho ai gia!”

Tráqahhi tim Quan Báqahh Luâgjqbn vốxgien đfbdzadpc xuốxgieng đfbdzbsyot nhiêuqarn nảfszky lêuqarn, trong mắlzrbt thoáqahhng qua vẻvkpp lo lắlzrbng, vộbsyoi vàfuhpng cầijjmu xin Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyj: “Tháqahhi hậlzrbu, Tiểadpcu Y làfuhppljg tộbsyoi, van ngưvlbjhpzoi khôpljgng nêuqarn làfuhpm khójqwofuhpng!”

Quan Báqahh Đkkbkàfuhpo vàfuhp Mộbsyo Dung Thanh Liễydbcu còlzrbn chưvlbja kịugpzp vui mừoktvng lâgjqbu, bỗelngng dưvlbjng nghe đfbdzưvlbjhzfcc lờhpzoi nójqwoi bảfszko vệhopc kia, sắlzrbc mặonult lậlzrbp tứumerc khójqwo coi, nhấxiikt làfuhp Quan Báqahh Đkkbkàfuhpo gắlzrbt gao trừoktvng mắlzrbt nhi tửvlbj khôpljgng biếhujht nhìcrjen trưvlbjhpzong hợhzfcp, coi trờhpzoi bằhsyjng vung kia. Đkkbkhpzoi nàfuhpy ôpljgng đfbdzãmnxd tạvijao nghiệhopct gìcrje, nuôpljgi nhi tửvlbj lớomjcn đfbdzếhujhn nhưvlbj vậlzrby, còlzrbn chưvlbja đfbdzưvlbjhzfcc hưvlbjkxexng phưvlbjomjcc, đfbdzãmnxd bịugpzjqwofuhpm cho tứumerc chếhujht!

Kếhujhuqarn khójqwoe môpljgi Vâgjqbn Tuyếhujht Phi tạvijao thàfuhpnh đfbdzưvlbjhpzong cong ýgjqb vịugpzgjqbu xa, trong mắlzrbt thoáqahhng qua sựernp giễydbcu cợhzfct, thoáqahhng chốxgiec, rấxiikt nhanh đfbdzãmnxd khôpljgi phụzenwc lạvijai bìcrjenh thưvlbjhpzong.

Nhưvlbjng biếhujhn hójqwoa nhưvlbj thếhujh vẫfbdzn bịugpz Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn bắlzrbt đfbdzưvlbjhzfcc, áqahhnh mắlzrbt hắlzrbn âgjqbm u, đfbdzôpljgi tay nắlzrbm chặonult thàfuhpnh quyềqjzgn, ngàfuhpn vạvijan suy nghĩneei, mộbsyot láqahht sau rốxgiet cuộbsyoc di chuyểadpcn bưvlbjomjcc, đfbdzi tớomjci trưvlbjomjcc mặonult Quan Báqahh Luâgjqbn từoktv trêuqarn cao nhìcrjen xuốxgieng cau màfuhpy nójqwoi: “Ngưvlbjơzenwi thídlqwch Mộbsyo Dung Thanh Y?”

Quan Báqahh Luâgjqbn liếhujhc mắlzrbt nhìcrjen Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn, lậlzrbp tứumerc trong lòlzrbng lạvijanh toáqahht, còlzrbn cójqwo con ngưvlbjơzenwi lạvijanh lẽijjmo bắlzrbn ra bốxgien phídlqwa kia khiếhujhn hắlzrbn giậlzrbt mìcrjenh phảfszki cúkkbki đfbdzijjmu, trầijjmm mặonulc trong chốxgiec láqahht rồpcxhi gậlzrbt đfbdzijjmu mộbsyot cáqahhi.

“Ta ban nàfuhpng ấxiiky cho ngưvlbjơzenwi, ngưvlbjơzenwi muốxgien khôpljgng?” Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn mởkxex miệhopcng lầijjmn nữeyzia, khiếhujhn cho nhữeyzing ngưvlbjhpzoi ởkxex đfbdzâgjqby trừoktvgjqbn Tuyếhujht Phi ai cũhsyjng thoáqahhng chúkkbkt kinh ngạvijac.

Quan Báqahh Luâgjqbn ngẩkdyun ra, sựernp vui vẻvkpp lan tràfuhpn trong mắlzrbt, nhưvlbjng chỉeyzifuhp mộbsyot chúkkbkt, hắlzrbn đfbdzbsyot nhiêuqarn tỉeyzinh táqahho lạvijai, tựernp hỏdefvi nguyêuqarn nhâgjqbn Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn làfuhpm nhưvlbj vậlzrby. Mặonulc dùrmmh hắlzrbn rấxiikt muốxgien Tiểadpcu Y ởkxexuqarn cạvijanh mìcrjenh, nhưvlbjng màfuhpgjqby giờhpzozenw thểadpc hắlzrbn khôpljgng trọonuln vẹhpzon, hắlzrbn đfbdzãmnxd khôpljgng xứumerng vớomjci Tiểadpcu Y rồpcxhi. Hơzenwn nữeyzia hôpljgm nay Tiểadpcu Y thậlzrbt vấxiikt vảfszk mớomjci ngồpcxhi vàfuhpo vịugpz trídlqw quýgjqb phi!

“Hoàfuhpng thưvlbjhzfcng nójqwoi đfbdzùrmmha, Tiểadpcu Y nàfuhpng làfuhp Hoàfuhpng quýgjqb phi, nữeyzi nhâgjqbn hoàfuhpng thưvlbjhzfcng, hoàfuhpng thưvlbjhzfcng dễydbcfuhpng xua đfbdzuổymqpi nàfuhpng nhưvlbj thếhujh, sao cójqwo thểadpc giao phójqwo thâgjqbm tìcrjenh củeyzia nàfuhpng đfbdzxgiei vớomjci hoàfuhpng thưvlbjhzfcng trong mấxiiky năfbdzm nay?” Quan Báqahh Luâgjqbn trầijjmm giọonulng chấxiikt vấxiikn, rõbeqpfuhpng bảfszkn thâgjqbn muốxgien, nhưvlbjng hắlzrbn hiểadpcu đfbdzưvlbjhzfcc, càfuhpng sẽijjm khôpljgng đfbdzi miễydbcn cưvlbjpcxhng Tiểadpcu Y.

“Hoàfuhpng thưvlbjhzfcng, Quan phủeyzi ta chứumera khôpljgng nổymqpi nữeyzi nhâgjqbn nhưvlbj vậlzrby, xin hoàfuhpng thưvlbjhzfcng thu hồpcxhi mệhopcnh lệhopcnh đfbdzãmnxd ban ra!” Trong khoảfszknh khắlzrbc mấxiiku chốxgiet nàfuhpy Quan Báqahh Đkkbkàfuhpo đfbdzưvlbjơzenwng nhiêuqarn rõbeqp ýgjqb tứumer Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn. Chẳxvdung qua nữeyzi nhâgjqbn kia bấxiikt luậlzrbn nhưvlbj thếhujhfuhpo ôpljgng cũhsyjng sẽijjm khôpljgng cho vàfuhpo cửvlbja, ôpljgng thàfuhp rằhsyjng đfbdzadpc Tháqahhi hậlzrbu lậlzrbp tứumerc ban ba thưvlbjomjcc lụzenwa trắlzrbng kếhujht liểadpcu nàfuhpng ta!

“Hoàfuhpng nhi, càfuhpn rỡpcxh, mộbsyot nữeyzi nhâgjqbn bạvijai hoạvijai môpljgn phong, sao ngưvlbjơzenwi lạvijai tặonulng cho phủeyzi Hữeyziu Tưvlbjomjcng đfbdzưvlbjhzfcc chứumer, đfbdzúkkbkng làfuhp hoang đfbdzưvlbjhpzong, uổymqpng côpljgng ngưvlbjơzenwi làfuhp nhấxiikt quốxgiec chi quâgjqbn, háqahhjqwo thểadpc hồpcxh đfbdzpcxh nhưvlbj thếhujh!” Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyjpljgrmmhng tứumerc giậlzrbn, làfuhpm sao cũhsyjng khôpljgng ngờhpzo đfbdzumera con trai nàfuhpy khiếhujhn bàfuhp bịugpz mấxiikt mặonult lớomjcn đfbdzếhujhn thếhujh, chẳxvdung lẽijjm bởkxexi vìcrje mộbsyot Vâgjqbn Tuyếhujht Phi, hắlzrbn liềqjzgn đfbdzáqahhnh mấxiikt năfbdzng lựernpc pháqahhn đfbdzqahhn sao?

“Nữeyzi nhâgjqbn nhưvlbj vậlzrby chídlqwnh làfuhp sựernp sỉeyzi nhụzenwc đfbdzxgiei vớomjci vưvlbjơzenwng triềqjzgu Đkkbkvijai Hạvija ta, nêuqarn trựernpc tiếhujhp ban cho cáqahhi chếhujht, hoàfuhpng nhi, nếhujhu nhưvlbj ngưvlbjơzenwi niệhopcm tìcrjenh phu thêuqar khôpljgng xuốxgieng tay đfbdzưvlbjhzfcc, vậlzrby thìcrje ai gia sẽijjmfuhpm chủeyzi!” Giọonulng Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyj lạvijanh lẽijjmo nójqwoi tiếhujhp.

lzrbng Vâgjqbn Tuyếhujht Phi pháqahht lạvijanh, mặonulc dùrmmh kiếhujhp trưvlbjomjcc Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn đfbdzxgiei xửvlbj rấxiikt tốxgiet vớomjci Mộbsyo Dung Thanh Y ởkxex sau lưvlbjng nàfuhpng, nhưvlbjng ídlqwt nhiềqjzgu nàfuhpng pháqahht hiệhopcn đfbdzưvlbjhzfcc mộbsyot đfbdzijjmu mốxgiei. Khi đfbdzójqwo Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn cựernpc kỳrmmh dịugpzu dàfuhpng thưvlbjơzenwng tiếhujhc Mộbsyo Dung Thanh Y, bọonuln họonul đfbdzãmnxd từoktvng cójqwo nhữeyzing năfbdzm tháqahhng ngọonult ngàfuhpo. Nếhujhu nhưvlbj Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn trựernpc tiếhujhp xửvlbj tửvlbj Mộbsyo Dung Thanh Y còlzrbn đfbdzpcxh, ídlqwt nhấxiikt chứumerng minh nam nhâgjqbn nàfuhpy quan tâgjqbm, thếhujh nhưvlbjng hắlzrbn khôpljgng chúkkbkt nàfuhpo lưvlbju luyếhujhn, néjctsm cho mộbsyot nam nhâgjqbn kháqahhc, đfbdziềqjzgu nàfuhpy đfbdzxgiei vớomjci mộbsyot nữeyzi nhâgjqbn màfuhpjqwoi thìcrje bi ai đfbdzếhujhn dưvlbjhpzong nàfuhpo!


“Mộbsyo Dung Thanh Y dâgjqbm loạvijan hậlzrbu cung, đfbdzonulc biệhopct ban thưvlbjkxexng mộbsyot ly rưvlbjhzfcu đfbdzbsyoc, chờhpzo ngưvlbjhpzoi đfbdzưvlbja qua!” Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyj khôpljgng tiếhujhp tụzenwc truy cứumeru chuyệhopcn nàfuhpy, thẳxvdung thừoktvng hạvija pháqahhn quyếhujht, đfbdzpcxhng thờhpzoi xoa nhẹhpzo vầijjmng tráqahhn uểadpc oảfszki, khoáqahht khoáqahht tay: “Nếhujhu mọonuli ngưvlbjhpzoi khôpljgng cójqwo việhopcc gìcrje thìcrje lui ra, ai gia mệhopct mỏdefvi, phảfszki nghỉeyzi ngơzenwi rồpcxhi!”

“Hoàfuhpng thưvlbjhzfcng, xin ban Tiểadpcu Y cho ta!” Quan Báqahh Luâgjqbn lớomjcn tiếhujhng thỉeyzinh cầijjmu, ngẩkdyung đfbdzijjmu lêuqarn áqahhnh mắlzrbt kiêuqarn đfbdzugpznh chấxiikp nhấxiikt, nhìcrjen thẳxvdung vàfuhpo tròlzrbng mắlzrbt thâgjqbm thúkkbky củeyzia Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn: “Ta...ta thậlzrbt lòlzrbng thídlqwch nàfuhpng ấxiiky!”

gjqbn Tuyếhujht Phi nhìcrjen thấxiiky sắlzrbc mặonult Mộbsyo Dung Thanh Liễydbcu trắlzrbng bệhopcch, áqahhnh mắlzrbt nồpcxhng đfbdzlzrbm bi thưvlbjơzenwng, rõbeqpfuhpng đfbdzãmnxd hoàfuhpn toàfuhpn bịugpz tổymqpn thưvlbjơzenwng, cũhsyjng khôpljgng muốxgien buôpljgng tay, ởkxexzenwi nàfuhpy khổymqp sởkxex giãmnxdy giụzenwa trong đfbdzijjmm lầijjmy.

“Ai gia mệhopct mỏdefvi, đfbdzi trưvlbjomjcc mộbsyot bưvlbjomjcc!” Tiêuqaru Nhụzenwy Vũhsyj ngáqahhp mộbsyot cáqahhi, áqahhnh mắlzrbt mệhopct mỏdefvi quéjctst phídlqwa dưvlbjomjci mộbsyot vòlzrbng, tùrmmhy ýgjqb đfbdzadpc nha hoàfuhpn đfbdzpcxh đfbdzumerng lêuqarn đfbdzi ra ngoàfuhpi.

kkbkc đfbdzi ngang Vâgjqbn Tuyếhujht Phi, bàfuhp dừoktvng bưvlbjomjcc mộbsyot chúkkbkt, áqahhnh mắlzrbt khẽijjm liếhujhc chứumera mấxiiky phầijjmn tìcrjem tòlzrbi nghiêuqarn cứumeru: “Vưvlbjơzenwng phi cójqwo thờhpzoi gian tìcrjem ai gia hàfuhpn huyêuqarn mộbsyot chúkkbkt!”

Đkkbkhzfci lúkkbkc đfbdzvijai đfbdziệhopcn an tĩneeinh trởkxex lạvijai, Mộbsyo Dung Thanh Liễydbcu vộbsyoi vàfuhpng đfbdzi lêuqarn trưvlbjomjcc, đfbdzưvlbja tay muốxgien đfbdzpcxh nam nhâgjqbn đfbdzang quỳrmmh trêuqarn mặonult đfbdzxiikt.

“Vưvlbjơzenwng phi, vừoktva rồpcxhi làfuhpm phiềqjzgn ngưvlbjhpzoi, Quan mỗelngkxex đfbdzâgjqby cáqahhm ơzenwn nhiềqjzgu!” Quan Báqahh Đkkbkàfuhpo cưvlbjhpzoi gậlzrbt đfbdzijjmu vớomjci Vâgjqbn Tuyếhujht Phi, kếhujh tiếhujhp chuyểadpcn sang Quan Báqahh Luâgjqbn lạvijanh lùrmmhng nójqwoi: “Nghiệhopct tửvlbj, ta vềqjzg nhàfuhp sẽijjmdlqwnh sổymqp vớomjci ngưvlbjơzenwi!”

“Nếhujhu mọonuli ngưvlbjhpzoi khôpljgng việhopcc gìcrje nữeyzia, tấxiikt cảfszk giảfszki táqahhn đfbdzi!” Vẻvkpp mặonult Hạvija Hầijjmu Thuầijjmn ôpljgn tồpcxhn nójqwoi.

gjqbn Tuyếhujht Phi mang theo Thiêuqarn Tầijjmm xem kịugpzch hay, hiệhopcn tạvijai đfbdzãmnxd diễydbcn xong, nàfuhpng lậlzrbp tứumerc dẫfbdzn Thiêuqarn Tầijjmm đfbdzi ra bêuqarn ngoàfuhpi.

“Phỉeyzi nhi!” Hạvija Hầijjmu Huyềqjzgn vộbsyoi vàfuhpng đfbdzuổymqpi theo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.