Đích Nữ Vương Phi

Chương 117-1 : Không cách nào vứt bỏ ràng buộc (1)

    trước sau   
Mộjkjht bộjkjh quầrcbon áuljno bằhfycng gấllxmm trắobqjng nhưncov tuyếfeeht, ngũhyaf quan tinh xảumpgo, da thịuljnt trắobqjng nõbsodn nhưncov ngọllxmc mơrrau hồjxegalgo áuljnnh sáuljnng lưncovu đsbomjkjhng, tóalgoc đsbomen đsbomưncovvljtc cộjkjht cao lêllxmn, cóalgoyxfwi sợvljti rớqphot trêllxmn vai, áuljno trắobqjng tóalgoc đsbomen, cựahogc kỳnxqzbsodhyaft, thỉchitnh thoảumpgng gióalgo thổufmai vàyxfwo trong phòrjqlng, khẽgrza phấllxmt phơrrau, khiếfeehn cảumpg ngưncovuhuhi tựahoga nhưncovumpgo mộjkjhng, giốyxfwng nhưncov từuyry trong tranh đsbomi ra.

dantn Tuyếfeeht Phi sửharpng sốyxfwt mộjkjht chúgcykt, lấllxmy lạwylgi tinh thầrcbon, hơrraui đsbombkpt mặexdft, háuljn miệgcykng: “Huynh đsbomếfeehn khi nàyxfwo vậljyry?”

ncov Nam Tuyệgcykt nghiêllxmm túgcykc nhìuhuhn Vâdantn Tuyếfeeht Phi chốyxfwc láuljnt, sau đsbomóalgo thu hồjxegi tầrcbom mắobqjt, hừuyry khẽgrza mộjkjht tiếfeehng: “Thậljyrt làyxfw nữhutm nhâdantn khôuhuhng cóalgouhuhnh cảumpgm!”

Nhưncov vậljyry đsbomãacnz tứheprc giậljyrn? Nhưncovng hìuhuhnh nhưncovyxfwng khôuhuhng cóalgoalgoi gìuhuh, Vâdantn Tuyếfeeht Phi vộjkjhi vàyxfwng bưncovqphoc xuốyxfwng giưncovuhuhng, đsbomi tớqphoi trưncovqphoc mặexdft Tưncov Nam Tuyệgcykt, cẩharpn thậljyrn quan sáuljnt gưncovơrraung mặexdft củwdcka hắobqjn, tráuljni phảumpgi trêllxmn dưncovqphoi. Sau đsbomóalgo mởufma to hai mắobqjt, bừuyryng tỉchitnh hiểhepru ra nóalgoi: “Huynh muốyxfwn nghe ta nóalgoi ta nhớqpho huynh?”

ncov Nam Tuyệgcykt nghe vậljyry, cũhyafng khôuhuhng nóalgoi chuyệgcykn, chỉchityxfw khóalgoe môuhuhi khẽgrzadantng lêllxmn tiếfeeht lộjkjhdantm tìuhuhnh củwdcka hắobqjn.

Con ngưncovơrraui Vâdantn Tuyếfeeht Phi đsbomumpgo quanh, sau đsbomóalgo đsbomưncova tay ôuhuhm lấllxmy eo củwdcka hắobqjn, dáuljnn thâdantn thểhepr mềnrklm mạwylgi vàyxfwo trong ngựahogc hắobqjn, đsbomrcbou cọllxm dọllxm, cảumpgm nhậljyrn đsbomưncovvljtc hơrraui thởufmallxmm áuljnp quen thuộjkjhc, tráuljni tim treo lêllxmn rốyxfwt cuộjkjhc cũhyafng hạwylg xuốyxfwng. Mộjkjht lúgcykc sau nàyxfwng ngẩharpng đsbomrcbou lêllxmn, nhóalgon châdantn chủwdck đsbomjkjhng hôuhuhn trêllxmn cáuljnch môuhuhi hắobqjn mộjkjht cáuljni, cưncovuhuhi nóalgoi: “Nhưncov vậljyry đsbomưncovvljtc chưncova?”


Khóalgoe miệgcykng Tưncov Nam Tuyệgcykt nhếfeehch lêllxmn, sóalgong mắobqjt lưncovu chuyểheprn, đsbomưncova tay ôuhuhm eo Vâdantn Tuyếfeeht Phi, ngửharpi mùnxqzi thơrraum phảumpgng phấllxmt, hừuyry mộjkjht tiếfeehng: “Coi nhưncov trẻhqpn nhỏbkpt dễauau dạwylgy ~”

uljni ôuhuhm quen thuộjkjhc, cáuljnnh tay mạwylgnh mẽgrza, gòrjqluljndantn Tuyếfeeht Phi đsbombkptharpng, nhẹhwjx nhàyxfwng rúgcykc vàyxfwo trong ngựahogc Tưncov Nam Tuyệgcykt, lạwylgi hỏbkpti mộjkjht lầrcbon nữhutma “Huynh tớqphoi bao lâdantu rồjxegi?”

rjqlng tay đsbomang ôuhuhm eo Vâdantn Tuyếfeeht Phi đsbomjkjht nhiêllxmn siếfeeht chặexdft, bầrcbou khôuhuhng khíxetq ôuhuhn hòrjqla loáuljnng thoáuljnng bịuljnrraui lạwylgnh xâdantm nhậljyrp, giọllxmng nóalgoi Tưncov Nam Tuyệgcykt cóalgo mộjkjht chúgcykt tốyxfwi tăhmwdm: “Lúgcykc ai đsbomóalgoyxfwacnz nam nhâdantn ăhmwdn cơrraum, thìuhuh ta đsbomãacnz tớqphoi, chẳhwjxng qua ngưncovuhuhi nọllxm chỉchit lo chăhmwdm chúgcyk ăhmwdn cơrraum, cho nêllxmn vẫchitn khôuhuhng pháuljnt hiệgcykn!”

Từuyry ai đsbomóalgo đsbomếfeehn ngưncovuhuhi nọllxm, Vâdantn Tuyếfeeht Phi xấllxmu hổufma, vịuljn chua trêllxmn thâdantn nam nhâdantn nàyxfwy quáuljn nặexdfng rồjxegi, nàyxfwng ngẩharpng đsbomrcbou lêllxmn, nhìuhuhn chằhfycm chằhfycm Tưncov Nam Tuyệgcykt nóalgoi: “Ngay cảumpg Hạwylg Hầrcbou Huyềnrkln cũhyafng khôuhuhng pháuljnt hiệgcykn ra huynh, thìuhuhyxfwm sao ta biếfeeht chứhepr?” Lúgcykc nàyxfwy nàyxfwng mớqphoi cảumpgm thấllxmy quảumpg thậljyrt vôuhuhnxqzng may mắobqjn khi nãacnzy mặexdft lạwylgnh khôuhuhng ăhmwdn nhữhutmng móalgon têllxmn kia gấllxmp cho, lòrjqlng dạwylg nam nhâdantn nàyxfwy khôuhuhng phảumpgi loạwylgi nhỏbkptuhuhnh thưncovuhuhng!

Suy nghĩchit mộjkjht láuljnt, rốyxfwt cuộjkjhc màyxfwy Tưncov Nam Tuyệgcykt cũhyafng dãacnzn ra, đsbomưncova mắobqjt nhìuhuhn thậljyrt sâdantu Vâdantn Tuyếfeeht Phi, sau đsbomóalgogcyki đsbomrcbou xuốyxfwng, dáuljnn lêllxmn đsbomôuhuhi môuhuhi mềnrklm mạwylgi củwdcka nàyxfwng, trằhfycn trọllxmc múgcykt thỏbkpta thíxetqch, sau khi đsbomưncovvljtc nếfeehm mộjkjht chúgcykt ngọllxmt ngàyxfwo nhèuljn nhẹhwjx, dụxxdzc vọllxmng lậljyrp tứheprc kéhyafo đsbomếfeehn ngàyxfwy mộjkjht mãacnznh liệgcykt, càyxfwng thêllxmm cảumpgm thấllxmy chưncova đsbomwdck. Hắobqjn đsbomưncova đsbomrcbou lưncovhfyci đsbomharpy hàyxfwm răhmwdng nàyxfwng ra, quấllxmn quanh chơrraui đsbomùnxqza cáuljni lưncovhfyci củwdcka nàyxfwng, hếfeeht sứheprc triềnrkln miêllxmn, mãacnzi cho đsbomếfeehn khi Vâdantn Tuyếfeeht Phi thởufma hồjxegng hộjkjhc, hôuhuh hấllxmp khóalgo khăhmwdn, gưncovơrraung mặexdft hoàyxfwn toàyxfwn đsbombkpt lựahog, hắobqjn mớqphoi buôuhuhng nàyxfwng ra.

Toàyxfwn thâdantn Vâdantn Tuyếfeeht Phi vôuhuh lựahogc, chỉchitalgo thểhepr đsbomem trọllxmn sứheprc nặexdfng thâdantn thểhepr dựahoga vàyxfwo trêllxmn ngưncovuhuhi củwdcka Tưncov Nam Tuyệgcykt, đsbomjkjht nhiêllxmn nghĩchit đsbomếfeehn gìuhuh đsbomóalgo, nàyxfwng ngưncovqphoc mắobqjt mởufma miệgcykng, ngữhutm đsbomiệgcyku hơrraui nũhyafng nịuljnu: “Tiêllxmu Nhụxxdzy Vũhyaf cốyxfw ýexdf giữhutm ta lạwylgi trong cung, làyxfwuhuh muốyxfwn dẫchitn dụxxdz Hạwylg Hầrcbou Cảumpgnh, huynh xem chừuyryng hắobqjn, đsbomuyryng đsbomhepr hắobqjn vàyxfwo cung trúgcykng kếfeeh Tiêllxmu Nhụxxdzy Vũhyaf!”

Trong lòrjqlng Tưncov Nam Tuyệgcykt đsbomjkjht nhiêllxmn lạwylgnh lẽgrzao, con ngưncovơrraui trong trẻhqpno nháuljny mắobqjt giăhmwdng đsbomrcboy mâdanty đsbomen, vòrjqlng tay ôuhuhm eo Vâdantn Tuyếfeeht Phi, nắobqjm mộjkjht miếfeehng thịuljnt mềnrklm bêllxmn hôuhuhng, nhẫchitn tâdantm ngắobqjt mộjkjht cáuljni, đsbomvljti nhìuhuhn đsbomếfeehn khi nhìuhuhn thấllxmy sắobqjc mặexdft bịuljn đsbomau củwdcka ngưncovuhuhi trong ngựahogc, mớqphoi nớqphoi tay, đsbomharpy nàyxfwng ra, sắobqjc mặexdft lạwylgnh nhạwylgt lạwylgnh lẽgrzao, tiếfeehng nóalgoi giốyxfwng nhưncov từuyry giữhutma kẽgrzahmwdng nặexdfn ra: “Vâdantn Tuyếfeeht Phi, nàyxfwng rấllxmt tốyxfwt, dưncovqphoi tìuhuhnh huốyxfwng nhưncov vậljyry nàyxfwng còrjqln nhớqpho nhữhutmng nam nhâdantn kháuljnc!”

Chưncova chuẩharpn bịuljndantm lýexdf, Vâdantn Tuyếfeeht Phi lảumpgo đsbomumpgo rớqphot xuốyxfwng, sau khi đsbomheprng vữhutmng bĩchitu môuhuhi xoa xoa eo, dùnxqzng lớqphon nhưncov vậljyry lựahogc, nhấllxmt đsbomuljnnh đsbomãacnz bịuljn nhéhyafo đsbombkpt rồjxegi, nàyxfwng giưncovơrraung mắobqjt hung áuljnc trợvljtn mắobqjt nhìuhuhn Tưncov Nam Tuyệgcykt mộjkjht cáuljni, oáuljnn giậljyrn nóalgoi: “Nhưncovng hắobqjn làyxfw biểhepru đsbomgcyk củwdcka huynh, ta quan tâdantm hắobqjn làyxfw đsbomiềnrklu nêllxmn làyxfwm!”

ncov Nam Tuyệgcykt nhíxetqu màyxfwy, làyxfwnh lạwylgnh liếfeehc nữhutm nhâdantn nóalgoi dốyxfwi khôuhuhng đsbombkpt mặexdft kia, giọllxmng nóalgoi dịuljnu dàyxfwng pha chúgcykt trầrcbom vang lêllxmn: “Nàyxfwng chắobqjc chắobqjn chỉchituhuh hắobqjn làyxfw biểhepru đsbomgcyk củwdcka ta?”

dantn Tuyếfeeht Phi chầrcbon chừuyry chốyxfwc láuljnt, dưncovqphoi tầrcbom mắobqjt dòrjqlhyaft bứheprc ngưncovuhuhi củwdcka hắobqjn, ho khan mộjkjht tiếfeehng, sắobqjc mặexdft hơrraui ửharpng đsbombkpt, do dựahog mởufma miệgcykng nóalgoi: “Dầrcbou gìuhuh ta vàyxfw hắobqjn cũhyafng làyxfw bạwylgn tốyxfwt, biếfeeht rõbsod gặexdfp nguy hiểheprm màyxfw khôuhuhng nóalgoi, thìuhuh khôuhuhng phảumpgi đsbomwylgo rồjxegi!”

“Vâdantn Tuyếfeeht Phi, chíxetqnh trong lòrjqlng nàyxfwng rõbsodyxfwng hắobqjn vàyxfwyxfwng khôuhuhng đsbomơrraun giảumpgn chỉchityxfwuhuhnh bằhfycng hữhutmu!” Con ngưncovơrraui Tưncov Nam Tuyệgcykt âdantm trầrcbom, quanh thâdantn bao trùnxqzm mộjkjht tầrcbong sưncovơrraung lạwylgnh lẽgrzao: “Nàyxfwng tíxetqnh gạwylgt mìuhuhnh hay cóalgo ýexdf đsbomuljnnh gạwylgt ta?”

bsodyxfwng vừuyrya rồjxegi còrjqln nhiệgcykt tìuhuhnh nhưncov lửharpa, nhưncovng bâdanty giờuhuh lạwylgi lạwylgnh nhưncovhmwdng, khôuhuhng khíxetq đsbomèuljnhyafn làyxfwm cho ngưncovuhuhi ta thởufmahyafng khôuhuhng dáuljnm thởufma mạwylgnh.

Sao Vâdantn Tuyếfeeht Phi khôuhuhng biếfeeht khúgcykc mắobqjc trong lòrjqlng hắobqjn, cảumpgnh tưncovvljtng nhưncov vậljyry dưncovuhuhng nhưncov xuấllxmt hiệgcykn rấllxmt nhiềnrklu lầrcbon. Mỗqjywi lầrcbon nàyxfwng giảumpgi thíxetqch cũhyafng nhưncov khôuhuhng, vôuhuh sốyxfw lầrcbon bảumpgo đsbomumpgm cuốyxfwi cùnxqzng đsbomnrklu chỉchityxfwalgoi suôuhuhng, nàyxfwng chỉchitalgo thểhepr ngơrrau ngáuljnc nhìuhuhn Tưncov Nam Tuyệgcykt, mộjkjht lúgcykc sau ấllxmp úgcykng nóalgoi: “Thậljyrt xin lỗqjywi!”


Liếfeehc nàyxfwng mộjkjht cáuljni, Tưncov Nam Tuyệgcykt hơrraui mệgcykt mỏbkpti xoa xoa cáuljni tráuljnn, mớqphoi vừuyrya rồjxegi lờuhuhi ra khỏbkpti miệgcykng, hắobqjn liềnrkln hốyxfwi hậljyrn. Nhấllxmt làyxfw khi nhìuhuhn thấllxmy dáuljnng vẻhqpn uấllxmt ứheprc khóalgo chịuljnu củwdcka nàyxfwng, hắobqjn biếfeeht lúgcykc nãacnzy giọllxmng đsbomiệgcyku củwdcka mìuhuhnh cóalgo bao nhiêllxmu áuljnc liệgcykt, nhưncovng vừuyrya nghĩchit tớqphoi nàyxfwng quan tâdantm đsbomếfeehn mộjkjht nam nhâdantn kháuljnc. Thậljyrm chíxetq thờuhuhi đsbomiểheprm đsbomang cùnxqzng hắobqjn triềnrkln miêllxmn, đsbomáuljny lòrjqlng đsbomnrklu cóalgouhuhnh bóalgong dáuljnng củwdcka hắobqjn ta, trong lòrjqlng hắobqjn khôuhuhng nhịuljnn đsbomưncovvljtc chua xóalgot, khôuhuhng nhịuljnn đsbomưncovvljtc muốyxfwn nổufmai giậljyrn.

“Nàyxfwng vàyxfw hắobqjn cóalgo chung quáuljn khứhepr, đsbomóalgoyxfw ta khôuhuhng cáuljnch nàyxfwo chạwylgm đsbomưncovvljtc, ta íxetqch kỷhyaf muốyxfwn xóalgoa bỏbkpt dấllxmu vếfeeht củwdcka hắobqjn trong lòrjqlng nàyxfwng, nhưncovng chỉchityxfw si tâdantm vọllxmng tưncovufmang. Vâdantn Tuyếfeeht Phi, nàyxfwng nóalgoi nàyxfwng khôuhuhng yêllxmu hắobqjn, chẳhwjxng qua làyxfw bằhfycng hữhutmu. Nhưncovng ta vàyxfwyxfwng đsbomnrklu biếfeeht khôuhuhng ai cóalgo thểhepr thay thếfeeh đsbomuljna vịuljn củwdcka hắobqjn ởufma trong lòrjqlng nàyxfwng!” Tưncov Nam Tuyệgcykt tựahog giễauauu cưncovuhuhi nóalgoi: “Cho dùnxqz sốyxfwng lạwylgi, hắobqjn vàyxfwyxfwng cũhyafng khôuhuhng cáuljnch nàyxfwo vứheprt bỏbkptyxfwng buộjkjhc!”

dantn Tuyếfeeht Phi mởufma to hai mắobqjt, nhịuljnp tim bắobqjt đsbomrcbou đsbomljyrp lộjkjhn xộjkjhn, khôuhuhng thểhepr tin nhìuhuhn Tưncov Nam Tuyệgcykt, thìuhuh ra nam nhâdantn nàyxfwy đsbomãacnz biếfeeht hếfeeht tấllxmt cảumpg!

Chứheprng kiếfeehn vẻhqpn mặexdft hắobqjn tịuljnch mịuljnch, lồjxegng ngựahogc Vâdantn Tuyếfeeht Phi giốyxfwng nhưncov bịuljn mộjkjht tảumpgng đsbomáuljn lớqphon đsbomèuljn phảumpgi khôuhuhng thởufma nổufmai, đsbomiềnrklu muốyxfwn nóalgoi bịuljn mắobqjc kẹhwjxt trong cổufma họllxmng, nhảumpg khôuhuhng ra, cũhyafng nuốyxfwt khôuhuhng trôuhuhi, châdantn nàyxfwng giốyxfwng nhưncov bịuljn cốyxfw đsbomuljnnh ngay tạwylgi chỗqjyw, đsbomjkjhng cũhyafng khôuhuhng thểhepr đsbomjkjhng mộjkjht cáuljni.

“Nàyxfwng đsbomãacnz khôuhuhng buôuhuhng bỏbkpt đsbomưncovvljtc hắobqjn, vậljyry ta liềnrkln......” Tưncov Nam Tuyệgcykt dừuyryng mộjkjht chúgcykt, sắobqjc mặexdft hơrraui ảumpgm đsbomwylgm, mấllxmp máuljny môuhuhi: “Ta chỉchitalgo thểhepr......”

Tựahoga nhưncov biếfeeht kếfeeh tiếfeehp hắobqjn sẽgrzaalgoi gìuhuh, Vâdantn Tuyếfeeht Phi đsbomjkjht nhiêllxmn cảumpgm thấllxmy cảumpg tráuljni tim giốyxfwng nhưncovrraui vàyxfwo hang tốyxfwi vôuhuhnxqzng tậljyrn, liêllxmn tụxxdzc rơrraui xuốyxfwng, khôuhuhng thấllxmy đsbomưncovvljtc áuljnnh mặexdft trờuhuhi phíxetqa trưncovqphoc.

“Khôuhuhng, huynh khôuhuhng đsbomưncovvljtc, huynh khôuhuhng đsbomưncovvljtc buôuhuhng tay ta!” Vâdantn Tuyếfeeht Phi gấllxmp giọllxmng cắobqjt đsbomheprt, nưncovqphoc mắobqjt đsbomumpgo quanh trong hốyxfwc mắobqjt, giốyxfwng nhưncov chỉchit cầrcbon chớqphop mắobqjt mộjkjht cáuljni, sẽgrza theo gưncovơrraung mặexdft nhỏbkpt xuốyxfwng. Nhưncovng nàyxfwng lạwylgi quậljyrt cưncovuhuhng kiềnrklm chếfeeh khôuhuhng khóalgoc, bưncovqphoc nhanh tiếfeehn lêllxmn, đsbomưncova tay che đsbomôuhuhi môuhuhi đsbomang nhúgcykc nhíxetqch, ngang ngưncovvljtc tuyêllxmn bốyxfw: “Ta khôuhuhng cho phéhyafp huynh nóalgoi, khôuhuhng cho phéhyafp huynh nóalgoi muốyxfwn buôuhuhng tay ta!”

ncov Nam Tuyệgcykt hìuhuhnh nhưncovalgo chúgcykt ngâdanty ngưncovuhuhi, sau đsbomóalgo khẽgrza mỉchitm cưncovuhuhi, vẻhqpn u áuljnm trêllxmn gưncovơrraung mặexdft dầrcbon dầrcbon biếfeehn mấllxmt, nhìuhuhn khuôuhuhn mặexdft nhỏbkpt nhắobqjn khẩharpn trưncovơrraung lo lắobqjng, hắobqjn vui mừuyryng đsbomjxegng thờuhuhi trong lòrjqlng cũhyafng đsbomau nhóalgoi mộjkjht cáuljni

“Nàyxfwng đsbomhepr ýexdf ta?” Tưncov Nam Tuyệgcykt kéhyafo bàyxfwn tay đsbomang che miệgcykng mìuhuhnh xuốyxfwng nắobqjm trong tay, cảumpgm giáuljnc lạwylgnh lẽgrzao từuyryrjqlng bàyxfwn tay củwdcka hắobqjn truyềnrkln đsbomếfeehn đsbomáuljny lòrjqlng, trong lòrjqlng hắobqjn căhmwdng thẳhwjxng, càyxfwng thêllxmm nắobqjm thậljyrt chặexdft nàyxfwng, muốyxfwn truyềnrkln lạwylgi sựahogllxmm áuljnp củwdcka mìuhuhnh sang đsbomrcbou ngóalgon tay củwdcka nàyxfwng, sưncovufmai ấllxmm tráuljni tim yếfeehu ớqphot kia.

dantn Tuyếfeeht Phi khôuhuhng cóalgo pháuljnt hiệgcykn vẻhqpn mặexdft bấllxmt thưncovuhuhng củwdcka Tưncov Nam Tuyệgcykt, mộjkjht lòrjqlng đsbomnrklu dừuyryng ởufma nửharpa câdantu còrjqln lạwylgi, nàyxfwng lo lắobqjng nếfeehu đsbomhepr hắobqjn nóalgoi ra, nàyxfwng vàyxfw hắobqjn sẽgrza khôuhuhng thểhepr quay lạwylgi, khôuhuhng còrjqln cóalgoncovơrraung lai.

“Ta đsbomhepr ýexdf huynh!” Vâdantn Tuyếfeeht Phi vộjkjhi vàyxfwng nóalgoi, mộjkjht đsbomôuhuhi mắobqjt chăhmwdm chúgcyk nhìuhuhn nam nhâdantn ởufma trưncovqphoc mắobqjt, giốyxfwng nhưncov chỉchit cầrcbon từuyry trong miệgcykng hắobqjn nóalgoi ra nửharpa chữhutmyxfwng khôuhuhng muốyxfwn nghe, nàyxfwng sẽgrza lầrcbon nữhutma lấllxmy cáuljni tay còrjqln lạwylgi đsbomi chặexdfn miệgcykng củwdcka hắobqjn. Làyxfw hắobqjn trêllxmu chọllxmc nàyxfwng trưncovqphoc, còrjqln muốyxfwn buôuhuhng tay, khôuhuhng cóalgo cửharpa đsbomâdantu, Vâdantn Tuyếfeeht Phi nàyxfwng tuyệgcykt đsbomyxfwi khôuhuhng đsbomjxegng ýexdf, bởufmai vìuhuhufma trong kếfeeh hoạwylgch tưncovơrraung lai củwdcka nàyxfwng đsbomãacnz sớqphom cóalgo sựahog hiệgcykn hữhutmu củwdcka hắobqjn!

ncov Nam Tuyệgcykt nghe đsbomưncovvljtc lờuhuhi nàyxfwy, chúgcykt u áuljnm còrjqln sóalgot lạwylgi trong lòrjqlng liềnrkln biếfeehn mấllxmt, cảumpg việgcykc tráuljni tim lo đsbomưncovvljtc lo mấllxmt cũhyafng trởufma vềnrkl nguyêllxmn chỗqjyw. Hắobqjn vưncovơrraun cáuljnnh tay, kéhyafo Vâdantn Tuyếfeeht Phi vàyxfwo trong ngựahogc, ôuhuhm vòrjqlng eo mảumpgnh khảumpgnh củwdcka nàyxfwng, di chuyểheprn tay đsbomếfeehn chỗqjywgcykc nãacnzy đsbomãacnz nhéhyafo nhẹhwjx nhàyxfwng vuốyxfwt ve, gưncovơrraung mặexdft dịuljnu dàyxfwng nhìuhuhn Vâdantn Tuyếfeeht Phi hỏbkpti: “Chỗqjywyxfwy còrjqln đsbomau khôuhuhng?”

dantn Tuyếfeeht Phi gậljyrt đsbomrcbou mộjkjht cáuljni, lạwylgi lắobqjc đsbomrcbou, âdantm thanh nghẹhwjxn ngàyxfwo, cựahogc kỳnxqz đsbomèuljnhyafn nóalgoi: “Huynh vẫchitn kiêllxmn trìuhuh muốyxfwn buôuhuhng tay ta, muốyxfwn vạwylgch rõbsod giớqphoi hạwylgn vớqphoi ta sao?” Nàyxfwng khôuhuhng biếfeeht vìuhuh sao khi hỏbkpti xong nhữhutmng lờuhuhi nàyxfwy, lòrjqlng nàyxfwng lạwylgi rấllxmt đsbomau, giốyxfwng nhưncov sau mộjkjht khắobqjc sẽgrza chếfeeht vìuhuh đsbomau.

“Đhkdxúgcykng làyxfw đsbomjxeg ngốyxfwc!” Tưncov Nam Tuyệgcykt ngắobqjm nghíxetqa gưncovơrraung mặexdft nhỏbkpt nhắobqjn uấllxmt ứheprc, khóalgoe miệgcykng khôuhuhng nhịuljnn đsbomưncovvljtc lờuhuh mờuhuh cong lêllxmn, vui vẻhqpn hỏbkpti “Khi nàyxfwo thìuhuh ta nóalgoi muốyxfwn buôuhuhng tay nàyxfwng, muốyxfwn vạwylgch rõbsod giớqphoi hạwylgn vớqphoi nàyxfwng?” Giọllxmng nóalgoi trong trẻhqpno dễauau nghe nhưncov suốyxfwi máuljnt mang theo chảumpgy sựahogllxmm áuljnp vàyxfw mộjkjht chúgcykt đsbomau lòrjqlng.

dantn Tuyếfeeht Phi giậljyrt mìuhuhnh, nhìuhuhn con ngưncovơrraui cưncovuhuhi chúgcykm chíxetqm nàyxfwy, đsbomjkjht nhiêllxmn cóalgo loạwylgi cảumpgm giáuljnc xuâdantn vềnrkl hoa nởufma, hoàyxfwn toàyxfwn khôuhuhng còrjqln sựahog lạwylgnh lẽgrzao thấllxmu xưncovơrraung vừuyrya rồjxegi, chẳhwjxng lẽgrza hắobqjn khôuhuhng hềnrkl tứheprc giậljyrn?

“Lúgcykc nãacnzy ta chỉchit muốyxfwn nóalgoi, chỉchit cầrcbon trong lòrjqlng nàyxfwng cóalgo ta, ta sẽgrza nguyệgcykn ýexdf chờuhuhyxfwng, chờuhuh đsbomếfeehn ngàyxfwy nàyxfwng làyxfwm xong nhữhutmng chuyệgcykn cho Hạwylg Hầrcbou Cảumpgnh, hoàyxfwn toàyxfwn quêllxmn mấllxmt hắobqjn!” Ábvhonh mắobqjt Tưncov Nam Tuyệgcykt nghiêllxmm túgcykc, thậljyrt sâdantu nhìuhuhn Vâdantn Tuyếfeeht Phi, khẽgrza thởufmayxfwi: “Ta hi vọllxmng ngàyxfwy đsbomóalgo đsbomếfeehn sớqphom mộjkjht chúgcykt!”

“Đhkdxâdanty chíxetqnh làyxfw toàyxfwn bộjkjh lờuhuhi huynh đsbomuljnnh nóalgoi?” Vâdantn Tuyếfeeht Phi cảumpgm giáuljnc tráuljni tim u tốyxfwi đsbomjkjht nhiêllxmn đsbomưncovvljtc bắobqjn vàyxfwo mộjkjht tia áuljnnh nắobqjng ấllxmm áuljnp, gạwylgt ra màyxfwn sưncovơrraung mờuhuh mịuljnch, hạwylgnh phúgcykc đsbomang ởufma chỗqjyw đsbomyxfwi diệgcykn nàyxfwng khôuhuhng xa, cùnxqzng lúgcykc vừuyrya rơrraui xuốyxfwng, mứheprc nưncovqphoc chêllxmnh lệgcykch củwdcka lòrjqlng sôuhuhng so vớqphoi mặexdft biểheprn khiếfeehn nàyxfwng cảumpgm giáuljnc giốyxfwng nhưncov đsbomưncovvljtc uốyxfwng cam lộjkjh sau thờuhuhi gian dàyxfwi bịuljn khôuhuh cạwylgn, sợvljt trưncovqphoc mặexdft chỉchityxfwncovufmang tưncovvljtng!

ncov Nam Tuyệgcykt khôuhuhng phảumpgn báuljnc, phụxxdz họllxma gậljyrt đsbomrcbou mộjkjht cáuljni, vôuhuh tộjkjhi nóalgoi: “Lúgcykc nãacnzy ta muốyxfwn nóalgoi hếfeeht, nhưncovng nàyxfwng lạwylgi che miệgcykng củwdcka ta khôuhuhng đsbomhepr cho ta nóalgoi!”

“Cũhyafng chíxetqnh làyxfw huynh chưncova từuyryng nghĩchit tớqphoi sẽgrzaalgoi ra câdantu kia, biếfeeht rấllxmt rõbsodyxfwng ta hiểhepru lầrcbom, lạwylgi khôuhuhng chịuljnu giảumpgi thíxetqch, nhìuhuhn ta ngốyxfwc nghếfeehch nhưncov mộjkjht con háuljnt đsbomang diễauaun hàyxfwi kịuljnch, vìuhuh huynh đsbomau lòrjqlng vìuhuh huynh khổufma sởufma, trong lòrjqlng huynh nhấllxmt đsbomuljnnh rấllxmt vui đsbomúgcykng chứhepr!” Sắobqjc mặexdft Vâdantn Tuyếfeeht Phi âdantm trầrcbom, cắobqjn răhmwdng nghiếfeehn lợvljti, cảumpg khuôuhuhn mặexdft bởufmai vìuhuh tràyxfwn đsbomrcboy tứheprc giậljyrn biếfeehn thàyxfwnh màyxfwu đsbombkpt.

Biếfeeht đsbomãacnz đsbomùnxqza hơrraui quáuljn trớqphon, Tưncov Nam Tuyệgcykt vộjkjhi vàyxfwng thu hồjxegi đsbomjkjh cong ởufma khóalgoe miệgcykng, sắobqjc mặexdft nghiêllxmm chỉchitnh, đsbomưncova tay kéhyafo cáuljni tay còrjqln lạwylgi củwdcka Vâdantn Tuyếfeeht Phi, áuljnnh mắobqjt trịuljnnh trọllxmng nghiêllxmm túgcykc: “Phi Nhi, vừuyrya rồjxegi nghe nàyxfwng nóalgoi nhưncov vậljyry, ta rấllxmt vui mừuyryng nàyxfwng vìuhuhyxfwng lạwylgi đsbomhepr ýexdf ta. Vềnrkl sau ta sẽgrza khôuhuhng tùnxqzy tiệgcykn ăhmwdn dấllxmm lung tung nữhutma, nàyxfwng đsbomuyryng tứheprc giậljyrn cóalgo đsbomưncovvljtc khôuhuhng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.