Đích Nữ Vương Phi

Chương 116-1 : Nương tử, ta nhớ nàng lắm! (1)

    trước sau   
“Báesqw, Báesqw Luâvwdhn, làhuif chàhuifng thậvbqkt sao?” Còlisin chưpjloa kịvqydp vui mừtfflng, liềudxrn bịvqyd sựgnlqvqydnh trưpjlowhebc mắsvpht làhuifm cho hoảoxvsng sợdrbpttmhi khôtopxng ra lờvbqki, giọkhleng Mộfqzt Dung Thanh Y khôtopxng thểfqzt tin mang sựgnlq rung đdrbpfqztng nhèfgsz nhẹrldj: “Chàhuifng... sao chàhuifng......”

“Nếdljsu ngưpjlovbqki đdrbpãzkec đdrbpưpjloa đdrbpếdljsn, Tạitwtp gia vôtopx sựgnlq, xin đdrbpưpjlodrbpc cáesqwo lui trưpjlowhebc ~” Trưpjloơlising côtopxng côtopxng hàhuifnh lễhuifttmhi.

Mộfqzt Dung Thanh Y khôtopxng hềudxr phảoxvsn ứmcwing, đdrbpôtopxi con ngưpjloơlisii chỉvbqk tậvbqkp trung lêakckn khuôtopxn mặvwdht nam nhâvwdhn trưpjlowhebc mặvwdht, nhìvqydn ấvxxhn đdrbpưpjlovbqkng củryuxa hắsvphn, tỉvbqk mỉvbqk quan sáesqwt, khôtopxng bỏmivi qua bấvxxht kỳllhp chỗdljshuifo.

Đlapcâvwdhy rõnsplhuifng làhuifesqw Luâvwdhn củryuxa nàhuifng, nhưpjlong khi nhìvqydn thấvxxhy áesqwnh mắsvpht tĩvbqknh nhưpjlopjlowhebc đdrbpkhleng kia, sựgnlq bấvxxht an trong lòlising nàhuifng bắsvpht đdrbphkpyu lan tỏmivia rộfqztng ra.

“Báesqw Luâvwdhn, chàhuifng...chàhuifng cóttmh khỏmivie khôtopxng?” Mộfqzt Dung Thanh Y giậvbqkt giậvbqkt khóttmhe miệbcyqng, làhuifm thếdljshuifo cũkhleng khôtopxng cưpjlovbqki nổqvpqi, sau khi cứmcwing ngắsvphc nóttmhi ra nhữesqwng lờvbqki nàhuify, chỉvbqkttmh thểfqzt sữesqwng sờvbqk đdrbpmcwing đdrbpóttmh.

“Đlapca tạitwt quýoodq phi nưpjloơlising nưpjloơlising quan tâvwdhm, nôtopxhuifi rấvxxht khỏmivie ~” Tròlising mắsvpht Quan Báesqw Luâvwdhn giốxirzng nhưpjlo mộfqztt vũkhleng nưpjlowhebc tùleok, khôtopxng chúzmjot phậvbqkp phồlising, cung kínqcmnh nhưpjlopjlodrbpng gỗdljs.


“Báesqw Luâvwdhn, chàhuifng sao vậvbqky? Cóttmh phảoxvsi chàhuifng giậvbqkn ta khôtopxng? Tráesqwch ta lâvwdhu nhưpjlo vậvbqky khôtopxng đdrbpếdljsn cứmcwiu chàhuifng?” Hốxirzc mắsvpht Mộfqzt Dung Thanh Y ửxumlng đdrbpmivi, âvwdhm thanh nghẹrldjn ngàhuifo run rẩalwzy, nàhuifng run run đdrbpưpjloa bàhuifn tay trắsvphng muốxirzt nhưpjlo sứmcwi, muốxirzn vuốxirzt ve gưpjloơlising mặvwdht củryuxa ngưpjlovbqki thưpjloơlising, chứmcwing minh hắsvphn thậvbqkt sựgnlq tồlisin tạitwti, đdrbpang ởlakc trưpjlowhebc mặvwdht nàhuifng.

Nhưpjlong tạitwti thờvbqki đdrbpiểfqztm sắsvphp chạitwtm đdrbpếdljsn, Quan Báesqw Luâvwdhn nghiêakckng mộfqztt cáesqwi, láesqwch ngưpjlovbqki tráesqwnh xa, lầhkpyn nữesqwa cung kínqcmnh cúzmjoi đdrbphkpyu: “Xin nưpjloơlising nưpjloơlising tựgnlq trọkhleng!”

“Ha ha ~ tựgnlq trọkhleng? Bâvwdhy giờvbqk ngay cảoxvs việbcyqc đdrbpfqzt ta đdrbpezbkng mộfqztt cáesqwi cũkhleng khôtopxng đdrbpưpjlodrbpc sao?” Hốxirzc mắsvpht Mộfqzt Dung Thanh Y hơlisii ẩalwzm, ngữesqw đdrbpiệbcyqu thêakckpjloơlising: “Trong khoảoxvsng thờvbqki gian nàhuify mỗdljsi thờvbqki mỗdljsi khắsvphc ta đdrbpudxru nhớwheb đdrbpếdljsn chàhuifng, thậvbqkm chínqcmvqyd cứmcwiu chàhuifng khôtopxng tiếdljsc đdrbpsvphc tộfqzti Tháesqwi hậvbqku vàhuif Hoàhuifng thưpjlodrbpng ~”

Tròlising mắsvpht Quan Báesqw Luâvwdhn hơlisii đdrbpoxvso, nhưpjlong chỉvbqkhuif thoáesqwng qua, rấvxxht nhanh đdrbpãzkec khôtopxi phụezbkc lạitwti bìvqydnh thưpjlovbqkng, lạitwtnh nhạitwtt nhưpjlokhle, khôtopxng nóttmhi câvwdhu nàhuifo.

“Báesqw Luâvwdhn, chàhuifng biếdljst khôtopxng? Giờvbqk đdrbpâvwdhy ta cáesqwi gìvqydkhleng khôtopxng cóttmh, chỉvbqkttmh chàhuifng...chàhuifng đdrbptfflng dùleokng tháesqwi đdrbpfqzt nhưpjlo vậvbqky đdrbpxirzi vớwhebi ta đdrbpưpjlodrbpc khôtopxng?” Giọkhleng Mộfqzt Dung Thanh Y hơlisii run, cóttmh chúzmjot lo lắsvphng, trong mắsvpht mơlisi hồlisi toáesqwt ra sựgnlq khẩalwzn cầhkpyu.

esqwng vẻtmoc tiểfqztu Y nhưpjlo thếdljs khiếdljsn mìvqydnh làhuifm sao hạitwt quyếdljst tâvwdhm đdrbpâvwdhy? Hai bêakckn cáesqwnh tay Quan Báesqw Luâvwdhn nắsvphm chặvwdht thàhuifnh quyềudxrn, trong áesqwnh mắsvpht bìvqydnh tĩvbqknh dưpjlovbqkng nhưpjlo xuấvxxht hiệbcyqn vàhuifi vếdljst nứmcwit, lộfqzt ra tia máesqwu máesqwu đdrbpmivi.

“Báesqw Luâvwdhn, chàhuifng...chàhuifng sao vậvbqky?” Mộfqzt Dung Thanh Y trôtopxng thấvxxhy nam nhâvwdhn trưpjlowhebc mắsvpht kháesqwc thưpjlovbqkng, vộfqzti vàhuifng chạitwty tớwhebi khẩalwzn trưpjloơlising hỏmivii thăoxvsm.

Quan Báesqw Luâvwdhn khẽwcnepjlovbqki mộfqztt tiếdljsng, sắsvphc mặvwdht trắsvphng bệbcyqch cóttmh chúzmjot khôtopxng bìvqydnh thưpjlovbqkng, hắsvphn lắsvphc đdrbphkpyu mộfqztt cáesqwi, háesqw miệbcyqng, âvwdhm thanh khôtopx khốxirzc nóttmhi: “Ta khôtopxng sao, đdrbptfflng lo!”

“Thậvbqkt àhuif?” Mộfqzt Dung Thanh Y khôtopxng yêakckn tâvwdhm tiếdljsp tụezbkc hỏmivii, giơlisi tay muốxirzn kiểfqztm tra mộfqztt phen, lạitwti bịvqyd mộfqztt đdrbpôtopxi bàhuifn tay ngăoxvsn lạitwti.

Nhìvqydn vẻtmoc mặvwdht nữesqw nhâvwdhn trưpjlowhebc mắsvpht khẩalwzn trưpjloơlising khôtopxng thôtopxi, hìvqydnh nhưpjlo Quan Báesqw Luâvwdhn nởlakc nụezbkpjlovbqki, mặvwdht màhuify hơlisii cong cong. Hắsvphn do dựgnlq chốxirzc láesqwt, rốxirzt cuộfqztc khôtopxng nhịvqydn đdrbpưpjlodrbpc vưpjloơlisin tay nhẹrldj nhàhuifng vuốxirzt ve mặvwdht củryuxa Mộfqzt Dung Thanh Y, chỗdljs đdrbphkpyu ngóttmhn tay chứmcwia đdrbpgnlqng sựgnlqpjlou luyếdljsn khôtopxng nỡleok.

“Tiểfqztu Y, sau nàhuify ta cóttmh thểfqzt luôtopxn ởlakc cạitwtnh nàhuifng ~” Giọkhleng nóttmhi Quan Báesqw Luâvwdhn hơlisii trầhkpym, nhưpjlo nỉvbqk non vớwhebi tìvqydnh nhâvwdhn, chẳvwdhng qua trong khoảoxvsnh khắsvphc ấvxxhy lạitwti trộfqztn lẫtblmn mộfqztt chúzmjot bi thưpjloơlising.

“Cóttmh thậvbqkt khôtopxng?” Mộfqzt Dung Thanh Y chợdrbpt mởlakc to mắsvpht, bỏmivi qua sựgnlq khóttmh chịvqydu trong lòlising khi nãzkecy, trong mắsvpht đdrbphkpyy tràhuifn mừtfflng rỡleok, nàhuifng đdrbpưpjloa tay kéryuxo chặvwdht vạitwtt áesqwo trưpjlowhebc ngựgnlqc hắsvphn, muốxirzn cho hắsvphn dựgnlqa vàhuifo nàhuifng gầhkpyn hơlisin mộfqztt chúzmjot.

“Thậvbqkt ~” Quan Báesqw Luâvwdhn nhẹrldj nhàhuifng gậvbqkt đdrbphkpyu, phínqcma dưpjlowhebi con ngưpjloơlisii đdrbpen nháesqwnh che giấvxxhu sóttmhng lớwhebn mãzkecnh liệbcyqt.


“Thậvbqkt tốxirzt quáesqw, Báesqw Luâvwdhn!” Mộfqzt Dung Thanh Y kínqcmch đdrbpfqztng đdrbpưpjloa tay vòlising chắsvphc eo Quan Báesqw Luâvwdhn, vùleoki đdrbphkpyu vàhuifo trong ngựgnlqc củryuxa hắsvphn, nhỏmivi nhẹrldjttmhi: “Báesqw Luâvwdhn, đdrbpdrbpi thêakckm mộfqztt thờvbqki gian ngắsvphn nữesqwa, chúzmjong ta cóttmh thểfqzt danh cháesqwnh ngôtopxn thuậvbqkn ởlakcleokng mộfqztt chỗdljs, đdrbpếdljsn lúzmjoc đdrbpóttmh ta muốxirzn sinh con cho chàhuifng, lưpjlou giữesqw đdrbpmcwia béryux mang huyếdljst thốxirzng hai ngưpjlovbqki chúzmjong ta!”

Mộfqzt Dung Thanh Y từtffl trong lòlising hắsvphn ngẩalwzng đdrbphkpyu lêakckn, mắsvpht sáesqwng trong, ngọkhlet ngàhuifo cưpjlovbqki nóttmhi: “Nhấvxxht đdrbpvqydnh rấvxxht đdrbpáesqwng yêakcku!”

Quan Báesqw Luâvwdhn tham luyếdljsn ngưpjlovbqki dịvqydu dàhuifng nhưpjlopjlowhebc nàhuify, ngửxumli đdrbpưpjlodrbpc mùleoki hưpjloơlising nữesqw nhâvwdhn thoang thoảoxvsng quen thuộfqztc, đdrbpsvphm mìvqydnh vàhuifo trong đdrbpóttmh, nhưpjlong khi nghe đdrbpưpjlodrbpc hai từtffl đdrbpmcwia béryux, toàhuifn thâvwdhn hắsvphn chấvxxhn đdrbpfqztng, từtffl từtfflryuxo dàhuifi khoảoxvsng cáesqwch vớwhebi nàhuifng.

“Tiểfqztu Y, chúzmjong ta khôtopxng thểfqzt, ta khôtopxng thểfqzt cho......” Quan Báesqw Luâvwdhn giốxirzng nhưpjlo đdrbpèfgszryuxn khổqvpq sởlakc cựgnlqc lớwhebn, nhỏmivi giọkhleng nóttmhi.

“Khôtopxng thểfqzt cho cáesqwi gìvqyd?” Mộfqzt Dung Thanh Y cau màhuify, khôtopxng rõnspl châvwdhn tưpjlowhebng, cong môtopxi, hơlisii sợdrbp hỏmivii: “Chàhuifng...Cóttmh phảoxvsi chàhuifng cóttmh chuyệbcyqn gìvqyd gạitwtt ta khôtopxng?”

Mớwhebi vừtffla rồlisii còlisin ôtopxn hòlisia bắsvphn ra bốxirzn phínqcma, nhưpjlong bâvwdhy giờvbqk lạitwti rơlisii vàhuifo yêakckn tĩvbqknh nhưpjlo chếdljst, loáesqwng thoáesqwng cóttmh thểfqzt nghe thấvxxhy tiếdljsng láesqwvwdhy bịvqyd gióttmh thổqvpqi pháesqwt ra âvwdhm thanh sàhuifn sạitwtt.

Đlapcúzmjong lúzmjoc bầhkpyu khôtopxng khínqcm lạitwtnh lẽwcneo ngàhuify mộfqztt khuếdljsch đdrbpitwti, Quan Báesqw Luâvwdhn chợdrbpt cúzmjoi đdrbphkpyu nởlakc nụezbkpjlovbqki, lắsvphc đdrbphkpyu mộfqztt cáesqwi, ngưpjlong mắsvpht nhìvqydn Mộfqzt Dung Thanh Y, giọkhleng nóttmhi đdrbphkpyy tràhuifn tuyệbcyqt vọkhleng: “Ta khôtopxng thểfqzt cho nàhuifng đdrbpmcwia béryux, khôtopxng cho đdrbpưpjlodrbpc, ta đdrbpãzkec khôtopxng còlisin làhuif mộfqztt nam nhâvwdhn châvwdhn chínqcmnh rồlisii, làhuifm sao cho nàhuifng đdrbpmcwia béryux đdrbpâvwdhy?” Càhuifng nóttmhi đdrbpếdljsn phínqcma sau càhuifng kínqcmch đdrbpfqztng khổqvpq sởlakc, cho đdrbpếdljsn khi khóttmhe mắsvpht cóttmh chúzmjot ưpjlowhebt, hắsvphn muốxirzn ởlakcleokng nàhuifng cảoxvs đdrbpvbqki, nhưpjlong hắsvphn lạitwti đdrbpáesqwnh mấvxxht tưpjloesqwch làhuifm mẹrldj củryuxa nàhuifng!

Giốxirzng nhưpjlo sấvxxhm séryuxt giữesqwa trờvbqki quang, ầhkpym vang khiếdljsn đdrbphkpyu óttmhc Mộfqzt Dung Thanh Y chợdrbpt trởlakcakckn trốxirzng rỗdljsng. Lúzmjoc nàhuify nàhuifng mớwhebi chúzmjo ýoodq tớwhebi quầhkpyn áesqwo Quan Báesqw Luâvwdhn, nhớwheb lạitwti nụezbkpjlovbqki quỷajwx dịvqyd củryuxa Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn, thìvqyd ra hắsvphn nóttmhi đdrbpfqztesqw Luâvwdhn vĩvbqknh viễhuifn ởlakc chung vớwhebi nàhuifng làhuif ýoodqhuify, hắsvphn biếdljsn Báesqw Luâvwdhn củryuxa nàhuifng thàhuifnh tháesqwi giáesqwm!

“Bâvwdhy giờvbqkhuifng khôtopxng phảoxvsi bắsvpht đdrbphkpyu ghéryuxt bỏmivi ta đdrbpóttmh chứmcwi?” Quan Báesqw Luâvwdhn nhìvqydn vàhuifo gưpjloơlising mặvwdht trắsvphng bệbcyqch, hoảoxvsng sợdrbp giốxirzng nhưpjlo nhìvqydn thấvxxhy quỷajwx củryuxa nữesqw tửxuml, trong lòlising vừtffla đdrbpau lạitwti vừtffla thưpjloơlising: “Tiểfqztu Y, nếdljsu nhưpjlohuifng khôtopxng muốxirzn nhìvqydn thấvxxhy ta...hiệbcyqn tạitwti ta liềudxrn xin hoàhuifng thưpjlodrbpng đdrbpfqzt ta xuấvxxht cung!”

Tạitwti mộfqztt khắsvphc tuyệbcyqt vọkhleng xoay ngưpjlovbqki kia, Mộfqzt Dung Thanh Y bỗdljsng nhiêakckn di chuyểfqztn, xôtopxng lêakckn ôtopxm lấvxxhy hắsvphn, lớwhebn tiếdljsng khóttmhc nóttmhi: “Đlapctfflng đdrbpi đdrbptfflng đdrbpi...... Tạitwti sao? Tạitwti sao hắsvphn phảoxvsi làhuifm nhưpjlo vậvbqky? Vìvqyd sao lạitwti đdrbpxirzi xửxuml vớwhebi ta nhưpjlo vậvbqky? Ta chỉvbqk muốxirzn đdrbpưpjlodrbpc hạitwtnh phúzmjoc, tạitwti sao lạitwti khóttmh khăoxvsn đdrbpếdljsn vậvbqky?”

Quầhkpyn áesqwo trêakckn lưpjlong nóttmhng rựgnlqc, khiếdljsn Quan Báesqw Luâvwdhn khôtopxng thểfqzt cấvxxht bưpjlowhebc tiếdljsp, nhẫtblmn tâvwdhm muốxirzn rờvbqki khỏmivii, hắsvphn xoay ngưpjlovbqki ôtopxm Mộfqzt Dung Thanh Y vàhuifo trong ngựgnlqc, dịvqydu dàhuifng an ủryuxi: “Tiểfqztu Y, nhưpjlo vậvbqky cũkhleng tốxirzt, nàhuifng cóttmh thểfqzt an tâvwdhm làhuifm Hoàhuifng quýoodq phi củryuxa nàhuifng, màhuif ta cũkhleng cóttmh thểfqzt danh cháesqwnh ngôtopxn thuậvbqkn ởlakc chung vớwhebi nàhuifng!”

“Nhưpjlong ta khôtopxng muốxirzn chàhuifng biếdljsn thàhuifnh nhưpjlo vậvbqky!” Mộfqzt Dung Thanh Y khàhuifn khàhuifn héryuxt lêakckn, thiếdljsu niêakckn cao gầhkpyy nho nhãzkec trong trínqcm nhớwheb giốxirzng nhưpjlo thoáesqwng cáesqwi cáesqwch xa nàhuifng, hắsvphn khôtopxng nêakckn bịvqyd nhưpjlo vậvbqky! Khôtopxng nêakckn!

“Báesqw Luâvwdhn, chàhuifng ởlakc đdrbpâvwdhy chờvbqk ta!” Mộfqzt Dung Thanh Y giãzkecy từtffl trong ngựgnlqc Quan Báesqw Luâvwdhn ra ngoàhuifi, áesqwnh mắsvpht kiêakckn đdrbpvqydnh, lan tỏmivia dàhuify đdrbpvwdhc thùleok hậvbqkn: “Ta muốxirzn đdrbpi tìvqydm hắsvphn, tìvqydm hắsvphn hỏmivii cho rõnspl!”


Trưpjlovbqkng Nhạitwtc đdrbpiệbcyqn làhuiflisii an tĩvbqknh nhấvxxht trong hoàhuifng cung, cáesqwch Càhuifn Thanh đdrbpiệbcyqn rấvxxht xa, cung đdrbpiệbcyqn nàhuify bìvqydnh thưpjlovbqkng làhuif cho mệbcyqnh phụezbk củryuxa triềudxru đdrbpìvqydnh ởlakc, Vâvwdhn Tuyếdljst Phi bịvqyd an bàhuify tạitwti đdrbpâvwdhy.

“Phỉvbqk nhi, thứmcwic ăoxvsn nàhuify đdrbpudxru làhuif nhữesqwng móttmhn trưpjlowhebc kia nàhuifng thínqcmch nhấvxxht, ta đdrbpvwdhc biệbcyqt tìvqydm vềudxrakckn đdrbphkpyu bếdljsp đdrbpãzkecesqwo lãzkeco hồlisii hưpjloơlising, nàhuifng nếdljsm thửxuml mộfqztt chúzmjot mùleoki vịvqydttmh phảoxvsi giốxirzng nhau nhưpjlo đdrbpúzmjoc hay khôtopxng!” Állhpnh mắsvpht Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn cưpjlong chiềudxru, cầhkpym đdrbpũkhlea gấvxxhp thứmcwic ăoxvsn bỏmivihuifo trong chéryuxn Vâvwdhn Tuyếdljst Phi, khóttmhe miệbcyqng thỉvbqknh thoảoxvsng vui thínqcmch cong lêakckn.

Con ngưpjloơlisii Vâvwdhn Tuyếdljst Phi bỗdljsng nhiêakckn trầhkpym xuốxirzng, gấvxxhp từtfflng đdrbpũkhlea thứmcwic ăoxvsn đdrbpfqzt lạitwti lêakckn bàhuifn, sau đdrbpóttmh tựgnlqvqydnh đdrbpưpjloa tay gấvxxhp lấvxxhy thứmcwic ăoxvsn.

Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn che giấvxxhu mấvxxht máesqwc đdrbpau đdrbpwhebn trong mắsvpht, đdrbpmcwing lêakckn róttmht mộfqztt ly tràhuif, săoxvsn sóttmhc đdrbpvwdht ởlakcakckn tay tráesqwi Vâvwdhn Tuyếdljst Phi.

“Ta cóttmh tay cóttmh châvwdhn, khôtopxng cầhkpyn ngưpjloơlisii vìvqyd ta làhuifm nhữesqwng chuyệbcyqn nàhuify!” Vâvwdhn Tuyếdljst Phi đdrbpalwzy nưpjlowhebc tràhuif ra, từtffl chốxirzi thẳvwdhng thừtfflng.

Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn chau màhuify lạitwti, thậvbqkt sâvwdhu ngưpjlong mắsvpht nhìvqydn Vâvwdhn Tuyếdljst Phi, yếdljsu ớwhebt đdrbpáesqwp nhưpjlo tiếdljsng muỗdljsi kêakcku: “Phỉvbqk nhi, ta chỉvbqk muốxirzn đdrbpxirzi xửxuml tốxirzt vớwhebi nàhuifng!”

vwdhn Tuyếdljst Phi đdrbpùleokng mộfqztt tiếdljsng đdrbpfqzt đdrbpũkhlea xuốxirzng, làhuifnh lạitwtnh liếdljsc mắsvpht nhìvqydn Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn, áesqwnh mắsvpht trầhkpym tĩvbqknh lýoodq trínqcm: “Ta vàhuif ngưpjloơlisii sớwhebm đdrbpãzkec khôtopxng còlisin mộfqztt phâvwdhn quan hệbcyq, ta làhuifvwdhn Tuyếdljst Phi, khôtopxng phảoxvsi Tiếdljst Phỉvbqk, kínqcmnh xin hoàhuifng thưpjlodrbpng nhớwheb đdrbpiểfqztm nàhuify, chớwheb gọkhlei Phỉvbqk nhi, chúzmjong ta khôtopxng quen!”

Trôtopxng thấvxxhy áesqwnh mắsvpht giốxirzng nhưpjlo đdrbpang nhìvqydn mộfqztt ngưpjlovbqki xa lạitwt, Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn khổqvpq sởlakc, im lặvwdhng hồlisii lâvwdhu, ngưpjlowhebc mắsvpht khẩalwzn cầhkpyu: “Phỉvbqk nhi, đdrbptfflng từtffl chốxirzi ta nhưpjlo vậvbqky...ta biếdljst sai rồlisii, cho ta mộfqztt cơlisi hộfqzti đdrbpudxrn bùleok đdrbpi!”

“Đlapcudxrn bùleok? Ha ha ~ Hoàhuifng thưpjlodrbpng nghiêakckm trọkhleng quáesqw rồlisii!” Vâvwdhn Tuyếdljst Phi mấvxxhp máesqwy môtopxi, ngữesqw đdrbpiệbcyqu hơlisii trầhkpym xuốxirzng.

“Phỉvbqk nhi, ta rấvxxht nghiêakckm túzmjoc, nàhuifng ra bấvxxht cứmcwi đdrbpiềudxru kiệbcyqn gìvqyd ta cũkhleng đdrbpudxru đdrbpáesqwp ứmcwing, chỉvbqk cầhkpyn nàhuifng vui vẻtmoc!” Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn cóttmh chúzmjot kínqcmch đdrbpfqztng nóttmhi.

“Vậvbqky bâvwdhy giờvbqk ngưpjloơlisii đdrbpfqzt ta xuấvxxht cung, ta liềudxrn vui vẻtmoc!” Vâvwdhn Tuyếdljst Phi nhínqcmu chặvwdht lôtopxng màhuify, chốxirzng tầhkpym mắsvpht lạitwti Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn, kiêakckn đdrbpvqydnh nóttmhi.

“Trừtffl đdrbpiềudxru nàhuify!” Hạitwt Hầhkpyu Huyềudxrn khôtopxng chúzmjot nghĩvbqk ngợdrbpi cựgnlq tuyệbcyqt, hắsvphn thậvbqkt vấvxxht vảoxvs mớwhebi chờvbqk đdrbpưpjlodrbpc cơlisi hộfqzti mộfqztt mìvqydnh ởlakc chung vớwhebi nàhuifng, sao cóttmh thểfqzt dễhuifhuifng thảoxvshuifng đdrbpi nhưpjlo vậvbqky!

“Vậvbqky thìvqydkhleng đdrbptfflng cóttmhttmhi dễhuif nghe nhưpjlo vậvbqky, sẽwcne chỉvbqkhuifm ta càhuifng thêakckm ghêakck tởlakcm thôtopxi!” Sắsvphc mặvwdht Vâvwdhn Tuyếdljst Phi hơlisii trầhkpym xuốxirzng, cháesqwn ghéryuxt nóttmhi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.