Đích Nữ Vương Phi

Chương 107 : Hạ Hầu Cảnh, ngươi muốn gì?

    trước sau   
Trong lòmfwong Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi hơdkisi hồdknui hộbjqzp mộbjqzt chúxzdft, édtxtp buộbjqzc mìdkisnh tỉmbainh tásabfo lạjnzqi, nặoywpn ra mộbjqzt nụdhvlxlzjdruii nócetbi: “Ta vìdkisdkism ngưxlzjơdkisi mànewa bỏmlkv ra khôrrorng ínlqht côrrorng sứdruic!”

Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh khôrrorng nócetbi thêcetbm gìdkis nữhkrna, chỉmbai nhìdkisn Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi.

Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh ngưxlzjdruii thìdkissabfm ásabfp nhưxlzjng gưxlzjơdkisng mặoywpt lạjnzqi lạjnzqnh nhưxlzjjhqung khiếmfwon tim nànewang nhảxdhxy dựcudlng mộbjqzt cásabfi, Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi hừgerq Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh: “Ta thậoywpt xa xôrrori tớqnbbi tìdkism ngưxlzjơdkisi, ngưxlzjơdkisi thìdkis cho ta vẻnlqh mặoywpt nhưxlzj vậoywpy?” diễpopgn,^đhkrnànewan*lêcetb%quýdrui,,đhkrnôrrorn

Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh nhìdkisn Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi, ásabfnh mắxbdqt dásabfn chặoywpt vànewao mặoywpt củnlqha nànewang, trong mắxbdqt mộbjqzt mảxdhxnh tĩjlcanh mịezptch, mínlqhm môrrori mộbjqzt cásabfi nócetbi: “Ta khôrrorng cócetb lạjnzqnh nhạjnzqt vớqnbbi ngưxlzjơdkisi, chẳyzylng qua muốnhsgn biếmfwot sao ngưxlzjơdkisi biếmfwot ta ởqnbb đhkrnâbvrpy, chỗdknuneway chỉmbaicetb ta vànewa Phỉmbai nhi biếmfwot, ngay cảxdhxxlzj Nam Tuyệomdwt cũygysng khôrrorng biếmfwot, ngưxlzjơdkisi nócetbi hắxbdqn đhkrnang trêcetbn đhkrnưxlzjdruing, đhkrnócetb chẳyzylng phảxdhxi lànewamfwon chưxlzja tìdkism tớqnbbi nơdkisi nàneway, vậoywpy ngưxlzjơdkisi thếmfwonewao tìdkism đhkrnưxlzjngoic?”

Ádhvlnh mắxbdqt nócetbng rựcudlc khiếmfwon trásabfn Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi đhkrnezpt mồdknurrori lạjnzqnh, nànewang che giấsabfu sựcudl chộbjqzt dạjnzq, cụdhvlp mínlqh nhỏmlkv giọwymsng nócetbi: “Ngưxlzjơdkisi mộbjqzt ngưxlzjdruii lớqnbbn sốnhsgng sờdrui sờdrui nhưxlzj vậoywpy, chỉmbai cầjnzqn dùkvxqng tâbvrpm tìdkism, sao khôrrorng tìdkism đhkrnưxlzjngoic? Huốnhsgng chi. . . . . .”

“Huốnhsgng chi cásabfi gìdkis?” Tròmfwong mắxbdqt Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh sắxbdqc bédtxtn lẫoytsn đhkrne dọwymsa bắxbdqn thẳyzylng tớqnbbi nữhkrn nhâbvrpn cúxzdfi đhkrnjnzqu khôrrorng biếmfwot đhkrnang nghĩjlcadkis, ởqnbbdkisi Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi khôrrorng nhìdkisn thấsabfy, ásabfnh sásabfng trong mắxbdqt hắxbdqn nhưxlzj bịezpt vỡruhp vụdhvln, vôrrorkvxqng rựcudlc rỡruhp. diễpopgn&%$đhkrnànewan&lêcetb,quýdrui..đhkrnôrrorn


Đxbdqbjqzt nhiêcetbn cócetb dựcudl cảxdhxm xấsabfu, lôrrorng mi dànewai củnlqha Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi rung đhkrnbjqzng nhèbjqz nhẹkjyj, che giấsabfu sựcudl do dựcudl trong mắxbdqt, ngưxlzjqnbbc mắxbdqt chốnhsgng lạjnzqi con ngưxlzjơdkisi sắxbdqc bédtxtn nócetbi: “Ẩjhqun vệomdw Nam Tuyệomdwt chưxlzja đhkrnếmfwon mứdruic tìdkism mộbjqzt ngưxlzjdruii cũygysng khôrrorng tìdkism đhkrnưxlzjngoic!”

Tròmfwong mắxbdqt Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh lócetbe sásabfng, cau màneway hoànewai nghi nócetbi: “Vậoywpy Nam Tuyệomdwt đhkrnâbvrpu? Khôrrorng phảxdhxi ngưxlzjơdkisi nócetbi hắxbdqn vẫoytsn còmfwon ởqnbb trêcetbn đhkrnưxlzjdruing?” diễpopgn@@đhkrnànewan%lêcetb*quýdruihkrnôrrorn

“Ngưxlzjơdkisi rốnhsgt cuộbjqzc muốnhsgn đhkrni theo ta hay khôrrorng?” Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi khôrrorng nhịezptn đhkrnưxlzjngoic trừgerqng mắxbdqt têcetbn nam nhâbvrpn nhấsabft quyếmfwot khôrrorng bỏmlkv qua kia, nócetbi nhiềhdkbu sai nhiềhdkbu, nếmfwou cứdruicetbi tiếmfwop, sớqnbbm muộbjqzn cũygysng lòmfwoi đhkrnrrori! Nànewang nghĩjlca nếmfwou nànewang nócetbi mìdkisnh tựcudldkism đhkrnưxlzjngoic hắxbdqn, hắxbdqn cócetb thểzbxf sẽzwpj hoànewai nghi, đhkrnếmfwon lúxzdfc đhkrnócetbdkisnh nócetbi qua loa thìdkis xong rồdknui, khôrrorng ngờdrui hắxbdqn còmfwon khócetbbvrpy dưxlzja hơdkisn cảxdhx nữhkrn nhâbvrpn!

“Ngưxlzjơdkisi khôrrorng cho ta câbvrpu trảxdhx lờdruii rõzhhwnewang, ta sẽzwpj khôrrorng đhkrni!” Ádhvlnh mắxbdqt Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh lấsabfp lásabfnh, cócetb chúxzdft tínlqhnh trẻnlqh con nócetbi.

bvrpn Tuyếmfwot Phi tứdruic thìdkis nổezpti giậoywpn, thiêcetbn tâbvrpn vạjnzqn khổezpt tớqnbbi đhkrnâbvrpy cứdruiu hắxbdqn, kếmfwot quảxdhx hắxbdqn còmfwon cùkvxqng lànewam bộbjqznewam tịezptch nócetbi đhkrniềhdkbu kiệomdwn vớqnbbi mìdkisnh, nhìdkisn ásabfnh mắxbdqt phásabfch lốnhsgi cốnhsg chấsabfp kia, nànewang thậoywpt muốnhsgn phấsabft tay mặoywpc kệomdw

Nhưxlzjng mànewa, thậoywpt sựcudlcetb thểzbxf mặoywpc kệomdw sao? Nànewang bấsabft đhkrnxbdqc dĩjlca thởqnbbnewai nócetbi: “Nếmfwou ta nócetbi cho ngưxlzjơdkisi biếmfwot, cócetb phảxdhxi ngưxlzjơdkisi sẽzwpj theo ta trởqnbb vềhdkb?”

Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh nghe vậoywpy ásabfnh mắxbdqt sásabfng lêcetbn, vộbjqzi vànewang gậoywpt đhkrnjnzqu.

“Đxbdqưxlzjngoic rồdknui, đhkrnãcetbcetbi trưxlzjqnbbc, ngưxlzjơdkisi cũygysng đhkrngerqng trásabfch ta!” Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi nâbvrpng cao giọwymsng nócetbi, ho khan hai tiếmfwong, sau đhkrnócetb chăjhqum chúxzdf nhìdkisn vànewao gưxlzjơdkisng mặoywpt trànewan đhkrnjnzqy trànewan đhkrnjnzqy khao khásabft củnlqha hắxbdqn.

“Chắxbdqc chắxbdqn khôrrorng trásabfch ngưxlzjơdkisi, nócetbi mau đhkrni!” Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh khẩdxurn trưxlzjơdkisng kínlqhch đhkrnbjqzng thúxzdfc giụdhvlc, ngắxbdqm ngưxlzjdruii trưxlzjqnbbc mặoywpt, lòmfwong bànewan tay hắxbdqn đhkrnhdkbu lànewa mồdknurrori.

“Thậoywpt ra thìdkis vừgerqa rồdknui lànewa ta lừgerqa ngưxlzjơdkisi, chỉmbaicetbdxurn vệomdw củnlqha Nam Tuyệomdwt theo ta tớqnbbi, nhưxlzjng ngưxlzjơdkisi lànewa ta tìdkism đhkrnưxlzjngoic!” Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi lạjnzqi nhìdkisn Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh hồdknui lâbvrpu, hínlqht mộbjqzt hơdkisi thậoywpt sâbvrpu, thốnhsgt ra nhữhkrnng lờdruii nàneway.

“Nócetbi tiếmfwop!” Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh cảxdhxm giásabfc đhkrnbjqzt nhiêcetbn másabfu huyếmfwot toànewan thâbvrpn sôrrori trànewao, khôrrorng nhásabfy mắxbdqt nhìdkisn chằojotm chằojotm ngưxlzjdruii trưxlzjqnbbc mặoywpt, cànewang xem cànewang cảxdhxm thấsabfy đhkrniệomdwu bộbjqz kia giốnhsgng nhưxlzj trùkvxqng khínlqht lêcetbn hìdkisnh ảxdhxnh nữhkrn tửkvxq đhkrnãcetb khắxbdqc sâbvrpu vànewao xưxlzjơdkisng tủnlqhy củnlqha mìdkisnh.

bvrpn Tuyếmfwot Phi chợngoit run lêcetbn vìdkis lạjnzqnh, bịezpt ásabfnh mắxbdqt nhưxlzj thiêcetbu ngưxlzjdruii nhìdkisn chăjhqum chúxzdf khiếmfwon tim nànewang đhkrnoywpp chậoywpm nửkvxqa nhịezptp, sao nànewang khôrrorng biếmfwot hắxbdqn đhkrnang mong đhkrnngoii cásabfi gìdkis? Nànewang chuyểzbxfn mắxbdqt, đhkrni tớqnbbi trưxlzjqnbbc cửkvxqa sổezpt ngắxbdqm ásabfnh nắxbdqng vànewang rựcudlc rỡruhp trêcetbn đhkrnưxlzjdruing phốnhsg, thậoywpt ra thìdkis khôrrorng cócetb Tiếmfwot Phỉmbai, hắxbdqn sẽzwpj sốnhsgng tốnhsgt hơdkisn!

“Ta cócetb thểzbxfdkism đhkrnưxlzjngoic ngưxlzjơdkisi lànewa bởqnbbi vìdkis ngàneway ấsabfy lúxzdfc ngưxlzjơdkisi trócetbi ta, ta đhkrnãcetb hạjnzq trêcetbn ngưxlzjdruii ngưxlzjơdkisi mộbjqzt loạjnzqi hưxlzjơdkisng vôrror sắxbdqc vôrror vịezpt, Tầjnzqm Đxbdqiệomdwt hưxlzjơdkisng, đhkrnâbvrpy lànewa thuốnhsgc dùkvxqng đhkrnzbxf theo dõzhhwi ngưxlzjdruii, chỉmbai cầjnzqn ngưxlzjdruii đhkrnócetbmfwon sốnhsgng, theo huyếmfwot dịezptch lưxlzju đhkrnbjqzng, nócetb sẽzwpjmfwoa nhậoywpp vànewao trong cơdkis thểzbxf, mặoywpc kệomdw ngưxlzjơdkisi trốnhsgn đhkrnếmfwon châbvrpn trờdruii gócetbc biểzbxfn, chỉmbai cầjnzqn ta muốnhsgn, lànewacetb thểzbxfdkism đhkrnưxlzjngoic ngưxlzjơdkisi!” Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi mộbjqzt hơdkisi nócetbi trôrrori chảxdhxy lýdrui do mìdkisnh đhkrnãcetb nghĩjlca kỹjhqu, cũygysng khôrrorng quảxdhxn nam nhâbvrpn trưxlzjqnbbc mặoywpt cócetb tin hay khôrrorng, nànewang tiếmfwop tiếmfwop tụdhvlc nócetbi: “Bâbvrpy giờdrui ngưxlzjơdkisi cócetb thểzbxf đhkrni theo ta rồdknui !”


Vốnhsgn lànewa trànewan đhkrnjnzqy mong đhkrnngoii, giờdrui phúxzdft nàneway mộbjqzt chúxzdft ásabfnh sásabfng cũygysng từgerq từgerq bịezpt dậoywpp tắxbdqt, nócetbng rựcudlc biếmfwon mấsabft, thay vànewao đhkrnócetbnewa sựcudl lạjnzqnh lẽzwpjo, giọwymsng đhkrniệomdwu Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh hơdkisi trầjnzqm xuốnhsgng: “Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi, ta khôrrorng phảxdhxi đhkrndruia trẻnlqh ba tuổezpti, ngưxlzjơdkisi cho rằojotng ta sẽzwpj tin nhữhkrnng lờdruii vớqnbb vẫoytsn nàneway sao?”

“Mặoywpc kệomdw ngưxlzjơdkisi tin hay khôrrorng, đhkrnâbvrpy lànewa sựcudl thậoywpt!” Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi khôrrorng trásabfnh nédtxt ásabfnh mắxbdqt hoànewai nghi củnlqha Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh, nhìdkisn thẳyzylng vànewao mắxbdqt hắxbdqn, kiêcetbn trìdkiscetbi: “Ta khôrrorng cầjnzqn thiếmfwot phảxdhxi lừgerqa ngưxlzjơdkisi, trêcetbn thếmfwo giớqnbbi nàneway cũygysng cócetb thuốnhsgc lànewam cho ngưxlzjdruii ta chếmfwot đhkrni sốnhsgng lạjnzqi, mộbjqzt loạjnzqi Tầjnzqm Đxbdqiệomdwt hưxlzjơdkisng nho nhỏmlkv nhưxlzj vậoywpy sao khôrrorng cócetb chứdrui?”

“Ta mặoywpc kệomdwcetb hay khôrrorng, ta chỉmbai biếmfwot ngưxlzjơdkisi đhkrnang gạjnzqt ta!” Cảxdhx ngưxlzjdruii Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh lộbjqz ra hơdkisi thởqnbb trong trẻnlqho lạjnzqnh lùkvxqng, giọwymsng nócetbi đhkrnjnzqy giậoywpn dữhkrn.

“Ta lừgerqa ngưxlzjơdkisi cásabfi gìdkis?” Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi cócetb chúxzdft tứdruic giậoywpn, giọwymsng nócetbi hơdkisi nặoywpng, mắxbdqt hung hăjhqung trừgerqng nam nhâbvrpn đhkrnang gâbvrpy sựcudlneway: “Lànewa ngưxlzjơdkisi kiêcetbn quyếmfwot muốnhsgn hỏmlkvi ta, ta nócetbi thậoywpt, ngưxlzjơdkisi lạjnzqi khôrrorng tin, ngưxlzjơdkisi rốnhsgt cuộbjqzc muốnhsgn ta thếmfwonewao?”

“Ha ha ~ Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi, nếmfwou ngưxlzjơdkisi thậoywpt sựcudl quen thuộbjqzc vớqnbbi mêcetbxlzjơdkisng, lúxzdfc trưxlzjqnbbc cũygysng sẽzwpj khôrrorng bịezpt ta dễpopgnewang bỏmlkv thuốnhsgc nhưxlzj vậoywpy, trócetbi đhkrnếmfwon Hổezpt Đxbdqjnzqu bang!” Trong mắxbdqt Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh cócetb mộbjqzt ínlqht sựcudl đhkrnùkvxqa cợngoit, ýdrui vịezptbvrpu xa nhìdkisn nànewang mộbjqzt cásabfi nócetbi: “Ngưxlzjơdkisi rốnhsgt cuộbjqzc đhkrnang sợngoisabfi gìdkis?”

Khôrrorng nócetbi đhkrnếmfwon chuyệomdwn nàneway thìdkis thôrrori, vừgerqa nhắxbdqc tớqnbbi liềhdkbn tứdruic. Uổezptng côrrorng nànewang tin tưxlzjqnbbng hắxbdqn nhưxlzj vậoywpy, kếmfwot quảxdhx hắxbdqn cócetb chuyệomdwn cũygysng khôrrorng thưxlzjơdkisng lưxlzjngoing vớqnbbi mìdkisnh trưxlzjqnbbc, mànewa hạjnzq thuốnhsgc mêcetb trócetbi nànewang lạjnzqi!

Nghĩjlca tớqnbbi đhkrnâbvrpy, Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi trúxzdft hếmfwot bựcudlc tứdruic trong lòmfwong, trêcetbn mặoywpt tứdruic giậoywpn cànewang sâbvrpu, nànewang lớqnbbn tiếmfwong nócetbi: “Vìdkis ta tin ngưxlzjơdkisi sẽzwpj khôrrorng tổezptn thưxlzjơdkisng ta, mớqnbbi theo ngưxlzjơdkisi rờdruii vưxlzjơdkisng phủnlqh, tin ngưxlzjơdkisi cócetb nỗdknui khổezptbvrpm, biếmfwot rõzhhwcetbn trong cócetb thuốnhsgc mêcetb vẫoytsn ngoan ngoãcetbn nuốnhsgt vànewao, vìdkis đhkrnzbxf cho ngưxlzjơdkisi khôrrorng phásabft giásabfc đhkrnưxlzjngoic sựcudl khásabfc thưxlzjdruing, còmfwon lànewam bộbjqz nhưxlzj ăjhqun rấsabft ngon. . . . . . Đxbdqócetb hếmfwot thảxdhxy đhkrnhdkbu lànewa bởqnbbi vìdkis ta coi ngưxlzjơdkisi nhưxlzj bằojotng hữhkrnu, nhưxlzjng ngưxlzjơdkisi thìdkis sao? Ngoànewai mặoywpt thìdkismfwoa nhãcetb, trêcetbn thựcudlc tếmfwo hoànewan toànewan khôrrorng cócetb coi ta ra gìdkis, đhkrnjnzqu tiêcetbn lànewa trócetbi lạjnzqi ta, hiệomdwn tạjnzqi lạjnzqi ởqnbb đhkrnâbvrpy hùkvxqng hổezpt dọwymsa ngưxlzjdruii, ngưxlzjơdkisi rốnhsgt cuộbjqzc muốnhsgn gìdkis?”

bvrpn Tuyếmfwot Phi dùkvxqng hếmfwot sứdruic quásabft xong thìdkis uấsabft ứdruic đhkrnmlkv mắxbdqt, âbvrpm thanh nồdknung nặoywpc giọwymsng mũygysi nócetbi: “Ngưxlzjơdkisi cócetb đhkrni hay khôrrorng, ta khôrrorng muốnhsgn lãcetbng phínlqh thờdruii gian vớqnbbi ngưxlzjơdkisi ởqnbb đhkrnâbvrpy nữhkrna, ta đhkrni trưxlzjqnbbc, sau nàneway ta cũygysng sẽzwpj khôrrorng quan tâbvrpm đhkrnếmfwon ngưxlzjơdkisi!”

Khôrrorng hềhdkbxlzju luyếmfwon xoay ngưxlzjdruii, nhấsabfc châbvrpn đhkrni tớqnbbi cửkvxqa lớqnbbn, nhịezptp bưxlzjqnbbc chậoywpm chạjnzqp, giốnhsgng nhưxlzj đhkrnang đhkrnngoii cásabfi gìdkis.

Ádhvlnh mắxbdqt Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh chợngoit lócetbe, nhậoywpn thấsabfy đhkrnưxlzjngoic mìdkisnh vìdkis chuyệomdwn củnlqha Tiếmfwot Phỉmbainewa thầjnzqn trínlqhcetb muộbjqzi, buộbjqzc nànewang thừgerqa nhậoywpn cásabfch nghĩjlca khôrrorng thiếmfwot thựcudlc củnlqha mìdkisnh, thếmfwo nhưxlzjng trêcetbn đhkrndruii tạjnzqi sao cócetb thểzbxf xảxdhxy ra kỳxlzjnlqhch nhưxlzj thếmfwo?

Sảxdhxi bưxlzjqnbbc tiếmfwon lêcetbn, vộbjqzi vànewang đhkrnưxlzja tay kédtxto lấsabfy cásabfnh tay Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi, vẻnlqh mặoywpt thànewanh thậoywpt nhìdkisn nànewang, giọwymsng khànewan khànewan nócetbi: “Thậoywpt xin lỗdknui, lànewa ta sai rồdknui!” Nhìdkisn Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi khôrrorng chúxzdft cửkvxq đhkrnbjqzng, hắxbdqn mínlqhm môrrori mộbjqzt cásabfi tiếmfwop tụdhvlc mởqnbb miệomdwng nócetbi: “Ta tin ngưxlzjơdkisi, còmfwon cócetbsabfm ơdkisn ngưxlzjơdkisi đhkrnãcetb quan tâbvrpm ta nhưxlzj vậoywpy!”

bvrpn Tuyếmfwot Phi nghẹkjyjn ngànewao, mềhdkbm mạjnzqi nócetbi: “Ta cócetb thểzbxf tiếmfwop nhậoywpn lờdruii xin lỗdknui vànewasabfm ơdkisn củnlqha ngưxlzjơdkisi, nhưxlzjng ta khôrrorng cho phédtxtp ngưxlzjơdkisi còmfwon nhưxlzj vậoywpy!”

Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh đhkrnásabfp mộbjqzt tiếmfwong: “Đxbdqưxlzjngoic, ta đhkrndknung ýdrui vớqnbbi ngưxlzjơdkisi!” Tuy cảxdhxm xúxzdfc trong mắxbdqt giấsabfu rấsabft kỹjhqu, nhưxlzjng vẫoytsn trànewan ra mộbjqzt ínlqht chua chásabft.

Thấsabfy chuyệomdwn đhkrnãcetb chuyểzbxfn biếmfwon tốnhsgt, Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi lấsabfy khăjhqun tay ra, lau nưxlzjqnbbc mắxbdqt ởqnbb khócetbe mắxbdqt, sau đhkrnócetb mỉmbaim cưxlzjdruii vớqnbbi Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh: “Vậoywpy lầjnzqn nàneway tha thứdrui cho ngưxlzjơdkisi! Bâbvrpy giờdrui chúxzdfng ta phảxdhxi xuấsabft phásabft trởqnbb vềhdkbxlzjơdkisng phủnlqh, khôrrorng thểzbxf đhkrnngoii nữhkrna, Tiêcetbu thásabfi hậoywpu phásabfi ngưxlzjdruii sớqnbbm muộbjqzn sẽzwpjdkism đhkrnưxlzjngoic nơdkisi nàneway, khôrrorng thểzbxf liêcetbn lụdhvly tớqnbbi dâbvrpn chúxzdfng ởqnbb đhkrnâbvrpy!”

Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh gậoywpt đhkrnjnzqu, cẩdxurn thậoywpn nhìdkisn Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi mộbjqzt cásabfi, nghiêcetbm mặoywpt nócetbi: “Bâbvrpy giờdrui chưxlzja thểzbxf lậoywpp tứdruic đhkrni đhkrnưxlzjngoic, ngưxlzjơdkisi vànewa ta đhkrnếmfwon nhànewa Đxbdqócetba Nhi từgerq giãcetb đhkrnãcetb!”

bvrpn Tuyếmfwot Phi nhásabfy mắxbdqt mộbjqzt cásabfi, lásabft sau bừgerqng tỉmbainh hiểzbxfu ra, đhkrnưxlzja tay chỉmbai Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh, nhásabfy mắxbdqt ra hiệomdwu nócetbi: “Ồqnbb, thìdkis ra lànewa ngưxlzjơdkisi thínlqhch tiểzbxfu mỹjhqu nhâbvrpn ngâbvrpy thơdkis đhkrnócetb!”

Đxbdqócetbn nhậoywpn tầjnzqm mắxbdqt Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi, Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh im lặoywpng, sao nữhkrn nhâbvrpn nàneway lạjnzqi vui mừgerqng nhưxlzj vậoywpy nhỉmbai? Hắxbdqn buôrrorng cásabfnh tay nànewang ra, khẽzwpj thởqnbbnewai mộbjqzt cásabfi, vôrror lựcudlc nócetbi: “Ngưxlzjơdkisi hiểzbxfu lầjnzqm, ta đhkrnếmfwon lànewa đhkrnzbxfsabfo biệomdwt phụdhvl mẫoytsu củnlqha nànewang ấsabfy, nhữhkrnng ngàneway qua đhkrnãcetbnewam phiềhdkbn bọwymsn họwyms chăjhqum sócetbc ta!”

Hoásabf ra lànewa nhưxlzj vậoywpy, Vâbvrpn Tuyếmfwot Phi nhìdkisn vềhdkb Hạjnzq Hầjnzqu Cảxdhxnh mỉmbaim cưxlzjdruii gậoywpt đhkrnjnzqu: “Chúxzdfng ta đhkrni thôrrori!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.