Đích Nữ Vương Phi

Chương 103 : Phong thủy luân chuyển

    trước sau   
Mộddffc Thanh Lan đmqdlưyyvcsceuc Thưyyvc Đbmrklswui dìtlhtu tớlswui âggmtm trầochum đmqdljtfong ởonje sau lưyyvcng nàpgmzng ta, mắcfett đmqdlyoqpp chợsceut lóbjyie áddffnh sang phứjtfoc tạumsbp.

Sữbusqng sờsmgc mộddfft chúhnlbt, tiếzpqep theo sợsceuqaeii kéarjdo đmqdlếzpqen ùghbpn ùghbpn, Tốzocxng Thi Linh mởonje to mắcfett, khôzmerng thểwfuy tin đmqdlôzmeri môzmeri run rẩdbidy nóbjyii: “Côzmer, báddffc, sao ngưyyvcsmgci lạumsbi tớlswui đmqdlâggmty? Lúhnlbc nàpgmzy khôzmerng phảumsbi ngưyyvcsmgci nêklczn ởonjesmgcnh Tâggmtm viêklczn nghỉcakq ngơmqdli sao?”

“Nếzpqeu ta khôzmerng đmqdlếzpqen thìtlhtpgmzm sao biếzpqet thìtlht ra đmqdljtfoa cháddffu gáddffi ta yêklczu thưyyvcơmqdlng bấzocxy lâggmtu nay chẳuocsng qua chỉcakq giảumsb vờsmgc nhu nhưyyvcsceuc ởonje ngoàpgmzi mặsmgct. . . . . .” Mộddffc Thanh Lan cưyyvcsmgci lạumsbnh, giọhnlbng nóbjyii khôzmerng che giấzocxu đmqdlưyyvcsceuc sựhfsj thấzocxt vọhnlbng lẫyknon đmqdlau lòstkrng.

“Khôzmerng, khôzmerng phảumsbi vậzmery, báddffc ngưyyvcsmgci hiểwfuyu lầochum rồyknoi!” Tốzocxng Thi Linh vộddffi vàpgmzng đmqdli lêklczn, cuốzocxng quíqofot giảumsbi thíqofoch: “Con...con chỉcakqpgmz. . . . . .”

“Ngưyyvcơmqdli chỉcakqpgmzddffi gìtlht? Tốzocxng Thi Linh, ai cho ngưyyvcơmqdli quyềrgwan hạumsbn càpgmzn rỡntrgonje hộddff quốzocxc vưyyvcơmqdlng phủwfuy nhưyyvc thếzpqe?” Ájtfonh mắcfett Mộddffc Thanh Lan lạumsbnh lẽbjyio, trêklczn gưyyvcơmqdlng mặsmgct khuynh thàpgmznh phủwfuyklczn mộddfft tầochung sưyyvcơmqdlng lạumsbnh. diễjpkfn,đmqdlÀcakqn.Lêklcz,quýzpqemqdlôzmern

Thưyyvc Đbmrklswui khôzmerng ngờsmgc Tháddffi phi đmqdlddfft nhiêklczn muốzocxn tảumsbn bộddff, đmqdlúhnlbng lúhnlbc đmqdlwfuy cho bàpgmz bắcfett quảumsb tang Linh Nhi, trong lòstkrng nóbjying nảumsby. Lầochun nàpgmzy hìtlhtnh tưyyvcsceung Linh Nhi ởonje trưyyvclswuc mặsmgct Tháddffi phi coi nhưyyvc đmqdlãqaei mấzocxt sạumsbch. Trưyyvclswuc kia mọhnlbi hàpgmznh đmqdlddffng củwfuya Linh Nhi ởonje Phong phủwfuy, bàpgmz đmqdlrgwau giấzocxu giếzpqem qua loa tắcfetc tráddffch, cũyyvcng làpgmzm cho nha hoàpgmzn xung quanh ngậzmerm chặsmgct miệyyvcng, chíqofonh làpgmz lo lắcfetng truyềrgwan tớlswui tai Tháddffi phi, thậzmert khôzmerng nghĩsmgc tớlswui trătjffm mậzmert cuốzocxi cùghbpng cóbjyi mộddfft sơmqdl!


“Báddffc, ngưyyvcsmgci phảumsbi tin con, con. . . . . .” Tốzocxng Thi Linh nhưyyvc kiếzpqen bòstkr trêklczn chảumsbo nóbjying, trong lúhnlbc nhấzocxt thờsmgci đmqdlochuu óbjyic trốzocxng rỗlswung, trong lòstkrng càpgmzng thêklczm lan tràpgmzn vôzmer tậzmern sợsceuqaeii, báddffc làpgmz chỗlswu dựhfsja duy nhấzocxt củwfuya nàpgmzng, nàpgmzng khôzmerng thểwfuy đmqdlwfuy cho báddffc cháddffn ghéarjdt mìtlhtnh. Nếzpqeu khôzmerng sau nàpgmzy sẽbjyi khôzmerng cóbjyimqdl hộddffi trởonje lạumsbi vưyyvcơmqdlng phủwfuy, nàpgmzng khôzmerng muốzocxn cảumsb đmqdlsmgci ởonje chung vớlswui têklczn nam nhâggmtn đmqdláddffng ghéarjdt Phong Cựhfsjc kia! diễjpkfn#đmqdlàpgmznlee^quýzpqemqdlôzmern

pgmzng hưyyvclswung áddffnh mắcfett cầochuu cứjtfou vềrgwa Thưyyvc di ngưyyvcsmgci luôzmern coi nàpgmzng làpgmz nữbusq nhi, nhưyyvc ngưyyvcsmgci chếzpqet đmqdluốzocxi bắcfett đmqdlưyyvcsceuc câggmty cỏzmer cứjtfou mạumsbng, trong mắcfett tràpgmzn đmqdlochuy sựhfsj khẩdbidn thiếzpqet.

Thưyyvc Đbmrklswui thởonjepgmzi mộddfft hơmqdli, giảumsb bộddff tứjtfoc giậzmern Tốzocxng Thi Linh nóbjyii: “Ngưyyvcơmqdli nha đmqdlochuu nàpgmzy khi nàpgmzo trởonjeklczn lớlswun mậzmert vậzmery hảumsb, lạumsbi dáddffm vôzmer lễjpkf vớlswui vưyyvcơmqdlng phi nhưyyvc thếzpqe, cho dùghbp ngưyyvcơmqdli muốzocxn vìtlht Tháddffi phi ra mặsmgct, nhưyyvcng vưyyvcơmqdlng phi háddffpgmz ngưyyvcơmqdli cóbjyi thểwfuyghbpy tiệyyvcn làpgmzm càpgmzn!”

Ájtfonh mắcfett Mộddffc Thanh Lan chợsceut lóbjyie, hoàpgmzi nghi liếzpqec mắcfett nhìtlhtn Thưyyvc Đbmrklswui bêklczn cạumsbnh, rồyknoi chuyểwfuyn mắcfett đmqdlếzpqen Tốzocxng Thi Linh, giọhnlbng nóbjyii nghe khôzmerng ra hỉcakq nộddff: “Ngưyyvcơmqdli ra mặsmgct thay ta?” diễjpkfn&đmqdlàpgmzn.lêklcz*quýzpqemqdlôzmern

Đbmrkochuu chợsceut lóbjyie ýzpqeyyvconjeng, nàpgmzng vộddffi vàpgmzng gậzmert đmqdlochuu mộddfft cáddffi: “Con thấzocxy nàpgmzng ta kiêklczu ngạumsbo quáddff mứjtfoc, khôzmerng coi báddffc ra gìtlht, trong lòstkrng tứjtfoc giậzmern, nêklczn mớlswui nóbjyii nătjffng lỗlswuqaeing nhưyyvc vậzmery!”

Nhìtlhtn Mộddffc Thanh Lan từghbp từghbp tiêklczu táddffn tứjtfoc giậzmern, Tốzocxng Thi Linh trôzmeri lơmqdl lửhebnng ởonje giữbusqa khôzmerng trung, tráddffi tim khôzmerng cóbjyi cảumsbm giáddffc an toàpgmzn rốzocxt cuộddffc cũyyvcng trởonje vềrgwa, nàpgmzng thậzmern trọhnlbng đmqdli qua, đmqdlưyyvca tay ôzmerm cáddffnh tay củwfuya Mộddffc Thanh Lan, dẫyknou môzmeri làpgmzm nũyyvcng nóbjyii: “Báddffc, ngưyyvcsmgci đmqdlghbpng tứjtfoc giậzmern, vềrgwa sau cùghbpng lắcfetm thìtlht, con nhìtlhtn thấzocxy nàpgmzng ta sẽbjyi đmqdli vòstkrng, đmqdlntrg phảumsbi nghe nàpgmzng ta bấzocxt kíqofonh vớlswui ngưyyvcsmgci!”

“Nàpgmzng ta kiêklczu ngạumsbo bấzocxt kíqofonh thếzpqepgmzo?” Hai mắcfett đmqdlyoqpp củwfuya Mộddffc Thanh Lan cựhfsjc kỳezxt sắcfetc béarjdn, mang theo ýzpqe tứjtfostkrarjdt, tựhfsja nhưyyvcyyvcntrgi đmqdlao bằuocsng bătjffng bắcfetn tớlswui.

Nhịpgmzp tim Tốzocxng Thi Linh bắcfett đmqdlochuu đmqdlzmerp loạumsbn, tròstkrng mắcfett đmqdlumsbo xung quanh, đmqdlsceui chạumsbm phảumsbi áddffnh mắcfett cảumsbnh cáddffo củwfuya Thưyyvc Đbmrklswui, lấzocxy lạumsbi tinh thầochun éarjdp buộddffc mìtlhtnh trấzocxn đmqdlpgmznh, nhìtlhtn Mộddffc Thanh Lan nóbjyii: “Nàpgmzng ta nóbjyii nàpgmzng ta làpgmz nữbusq chủwfuy nhâggmtn duy nhấzocxt trong vưyyvcơmqdlng phủwfuypgmzy, chỉcakq cầochun nàpgmzng ta còstkrn ởonje đmqdlâggmty mộddfft ngàpgmzy, sẽbjyi khôzmerng cho biểwfuyu ca đmqdlynyfng vàpgmzo nữbusq nhâggmtn kháddffc, cho dùghbppgmzddffc cũyyvcng khôzmerng làpgmzm gìtlht đmqdlưyyvcsceuc!”

“Hảumsb? Nàpgmzng ta thậzmert sựhfsjbjyii nhưyyvc vậzmery?” Hai tay ngọhnlbc Mộddffc Thanh Lan nắcfetm chặsmgct thàpgmznh quyềrgwan, áddffnh mắcfett sắcfetc béarjdn lia qua lia lạumsbi giữbusqa Thưyyvc Đbmrklswui vàpgmz Tốzocxng Thi Linh, sau đmqdlóbjyi lạumsbnh lùghbpng nóbjyii: “Vâggmtn Tuyếzpqet Phi, cho dùghbp ta khôzmerng thíqofoch, nàpgmzng ta cũyyvcng làpgmzyyvcơmqdlng phi củwfuya vưyyvcơmqdlng phủwfuypgmzy, nưyyvcơmqdlng tửhebn Nam Tuyệyyvct, chỉcakq cầochun mộddfft ngàpgmzy nàpgmzng ta còstkrn ngồyknoi trêklczn vịpgmz tríqofo đmqdlóbjyi, khôzmerng cho phéarjdp cáddffc ngưyyvcơmqdli láddffo xưyyvcsceuc hiếzpqep đmqdláddffp nóbjyi!”

Thưyyvc Đbmrklswui cảumsb kinh, nhìtlhtn áddffnh mắcfett đmqdlãqaeizocx mọhnlbi chuyệyyvcn củwfuya Mộddffc Thanh Lan, vộddffi vàpgmzng quỳezxt xuốzocxng nóbjyii: “Làpgmzzmer tỳezxtyyvcsceut khuôzmern, xin Tháddffi phi thứjtfo tộddffi!”

Tốzocxng Thi Linh khẩdbidn trưyyvcơmqdlng còstkrn chưyyvca thảumsb lỏzmerng, nhìtlhtn ngưyyvcsmgci luôzmern cẩdbidn thậzmern nhưyyvc Thưyyvc di thếzpqe nhưyyvcng quỳezxt xuốzocxng, ýzpqe thứjtfoc vấzocxn đmqdlrgwa nghiêklczm trọhnlbng, cũyyvcng quỳezxt xuốzocxng theo.

Bỗlswung nhiêklczn Mộddffc Thanh Lan cảumsbm giáddffc nhưyyvc bừghbpng tỉcakqnh từghbp trong giấzocxc mộddffng, tầochum mắcfett nặsmgcng nềrgwa quéarjdt lêklczn hai ngưyyvcsmgci đmqdlang quỳezxt rạumsbp trêklczn mặsmgct đmqdlzocxt, sựhfsj bấzocxt an trong lòstkrng từghbp từghbp mởonje rộddffng, nhưyyvcng khôzmerng biếzpqet rõzocx đmqdlóbjyipgmztlht, bàpgmz xoa xoa cáddffi tráddffn mệyyvct mỏzmeri, khoáddfft tay mộddfft cáddffi nóbjyii: “Tấzocxt cảumsb lui xuốzocxng đmqdli, đmqdlwfuy cho ta mộddfft mìtlhtnh yêklczn tĩsmgcnh.”

Thưyyvc Đbmrklswui sữbusqng sờsmgc, ngẩdbidng đmqdlochuu lêklczn, tràpgmzn đmqdlochuy sựhfsj quan tâggmtm: “Vậzmery nôzmer tỳezxtpgmz Linh Nhi lui xuốzocxng trưyyvclswuc, Tháddffi phi cóbjyi chuyệyyvcn gìtlht cứjtfo trựhfsjc tiếzpqep gọhnlbi, nôzmer tỳezxt lậzmerp tứjtfoc đmqdlếzpqen!”


Mộddffc Thanh Lan nhìtlhtn hai ngưyyvcsmgci trêklczn đmqdlzocxt quỳezxt. Thưyyvc Đbmrklswui qua nhiềrgwau nătjffm nhưyyvc vậzmery vẫyknon đmqdli theo bàpgmz, nếzpqeu quảumsb thậzmert cóbjyi ýzpqe xấzocxu, đmqdlãqaei sớlswum gâggmty bấzocxt lợsceui cho mìtlhtnh rồyknoi, nghĩsmgc đmqdlếzpqen lầochun nàpgmzy nàpgmzng ta cũyyvcng chỉcakqtlht Linh Nhi, hơmqdli lạumsbnh trong khoảumsbnh khắcfetc tảumsbn đmqdli, bàpgmz lạumsbnh nhạumsbt bồyknoi thêklczm mộddfft câggmtu: “Lầochun sau khôzmerng đmqdlưyyvcsceuc đmqdlwfuy chuyệyyvcn nhưyyvc vậzmery xảumsby ra nữbusqa!”

Sau đmqdlóbjyi đmqdlochuu cũyyvcng khôzmerng ngoảumsbnh lạumsbi xoay ngưyyvcsmgci cấzocxt bưyyvclswuc đmqdli vềrgwayyvclswung Tĩsmgcnh Tâggmtm việyyvcn.

Đbmrksceui sau khi khôzmerng còstkrn nhìtlhtn thấzocxy bóbjying củwfuya Mộddffc Thanh Lan, Tốzocxng Thi Linh lậzmerp tứjtfoc tỉcakqnh táddffo lạumsbi, đmqdlưyyvca tay đmqdlntrg Thưyyvc Đbmrklswui từghbp trêklczn mặsmgct đmqdlzocxt lêklczn, cóbjyi chúhnlbt sợsceubjyii: “Thưyyvc di, sau nàpgmzy báddffc cóbjyi thểwfuy khôzmerng thíqofoch con khôzmerng!”

Thưyyvc Đbmrklswui chỉcakq tiếzpqec rèranxn sắcfett khôzmerng thàpgmznh théarjdp nhìtlhtn nha đmqdlochuu vẫyknon coi làpgmz nữbusq nhi nàpgmzy, lắcfetc đmqdlochuu mộddfft cáddffi nhẹyoqp nhàpgmzng thởonjepgmzi: “Sớlswum muộddffn Vâggmtn Tuyếzpqet Phi cũyyvcng sẽbjyi bịpgmzyyvclswuc bỏzmer vịpgmz tríqofo hộddff quốzocxc vưyyvcơmqdlng phi, ngưyyvcơmqdli gấzocxp cáddffi gìtlht, tạumsbi sao lạumsbi đmqdli trêklczu chọhnlbc nàpgmzng ta?”

Tốzocxng Thi Linh nâggmtng mắcfett nhìtlhtn Thưyyvc Đbmrklswui, hơmqdli uấzocxt ứjtfoc nóbjyii: “Lúhnlbc trưyyvclswuc nàpgmzng ta vẫyknon luôzmern chèranxn éarjdp ătjffn hiếzpqep con, lúhnlbc đmqdlóbjyi con vấzocxt vảumsb lắcfetm mớlswui bắcfett đmqdlưyyvcsceuc cơmqdl hộddffi bỏzmer đmqdláddff xuốzocxng giếzpqeng, khôzmerng ngờsmgc lạumsbi bịpgmzddffc nghe thấzocxy!”

Trong lòstkrng Thưyyvc Đbmrklswui vốzocxn cũyyvcng đmqdlang phiềrgwan nãqaeio, mìtlhtnh cốzocx gắcfetng nhiềrgwau nătjffm nhưyyvc vậzmery, thậzmert vấzocxt vảumsb mớlswui làpgmzm cho Tháddffi phi xem trọhnlbng bàpgmz, đmqdlpgmznh lợsceui dụynyfng mốzocxi quan hệyyvc thâggmtn thiếzpqet nàpgmzy, khiếzpqen Tháddffi phi sau khi kếzpqe hoạumsbch thàpgmznh côzmerng nâggmtng Linh Nhi lêklczn vịpgmz tríqofo trắcfetc phi, nhưyyvcng dựhfsja theo tìtlhtnh huốzocxng hiệyyvcn tạumsbi, chỉcakq sợsceupgmz khôzmerng thểwfuypgmzo.

“Thưyyvc di, con nêklczn làpgmzm gìtlhtggmty giờsmgc?” Tốzocxng Thi Linh thấzocxy bàpgmzklczn lặsmgcng khôzmerng nóbjyii, biếzpqet tíqofonh nghiêklczm trọhnlbng củwfuya vấzocxn đmqdlrgwa, khẩdbidn trưyyvcơmqdlng lo lắcfetng hỏzmeri.

Nhìtlhtn Tốzocxng Thi Linh nhưyyvc vậzmery, Thưyyvc Đbmrklswui cũyyvcng yếzpqeu lòstkrng, vỗlswu vỗlswu tay củwfuya nàpgmzng, cóbjyi chúhnlbt ýzpqe vịpgmzggmtu xa nóbjyii: “Ngưyyvcơmqdli tạumsbm thờsmgci vềrgwa Phong phủwfuy trưyyvclswuc, chờsmgc ta xửhebnzpqe tốzocxt chuyệyyvcn nàpgmzy, ngưyyvcơmqdli hãqaeiy tớlswui nữbusqa!” Bàpgmz theo Mộddffc Thanh Lan lâggmtu nhưyyvc vậzmery, dĩsmgc nhiêklczn biếzpqet nguyêklczn nhâggmtn Mộddffc Thanh Lan tứjtfoc giậzmern khôzmerng phảumsbi vìtlht Linh Nhi mạumsbo phạumsbm Vâggmtn Tuyếzpqet Phi, màpgmzpgmz Mộddffc Thanh Lan còstkrn chưyyvca thâggmtu tóbjyim đmqdlưyyvcsceuc gia sảumsbn Tôzmer Thầochun Tưyyvcsmgcng, đmqdlãqaei bịpgmz nha đmqdlochuu ngu ngốzocxc nàpgmzy pháddffddfft.

zmerm qua mớlswui vừghbpa đmqdlếzpqen, chỉcakqonje đmqdlưyyvcsceuc mộddfft buổjjsti tốzocxi đmqdlãqaei phảumsbi trởonje vềrgwa, dáddffm chắcfetc Tốzocxng Thi Linh rấzocxt khôzmerng tìtlhtnh nguyệyyvcn. Huốzocxng chi hôzmerm qua trưyyvclswuc khi đmqdli, nàpgmzng còstkrn ởonje trưyyvclswuc mặsmgct Phong Cựhfsjc khoe Tháddffi phi cưyyvcng chiềrgwau nàpgmzng nhiềrgwau thếzpqepgmzo, mấzocxy ngàpgmzy sắcfetp tớlswui nàpgmzng sẽbjyionje lạumsbi vưyyvcơmqdlng phủwfuy. Bâggmty giờsmgc đmqdli vềrgwa đmqdlóbjyi chẳuocsng phảumsbi mấzocxt hếzpqet mặsmgct mũyyvci, đmqdlãqaei vậzmery cóbjyi thểwfuy sẽbjyi bịpgmz Phong Cựhfsjc vàpgmz con tiệyyvcn nhâggmtn Hồyknong Nguyệyyvct kia cưyyvcsmgci nhạumsbo.

“Thưyyvc di, cóbjyi thểwfuy khôzmerng đmqdli đmqdlưyyvcsceuc khôzmerng, sau nàpgmzy con nhấzocxt đmqdlpgmznh sẽbjyi ngậzmerm chặsmgct miệyyvcng, tuyệyyvct đmqdlzocxi khôzmerng nóbjyii lung tung!” Tốzocxng Thi Linh cẩdbidn thậzmern hỏzmeri, giơmqdl tay phảumsbi trịpgmznh trọhnlbng bảumsbo đmqdlumsbm.

Nếzpqeu nhưyyvcpgmz thưyyvcsmgcng ngàpgmzy, dựhfsja vàpgmzo mứjtfoc đmqdlddff Thưyyvc Đbmrklswui thíqofoch Tốzocxng Thi Linh, nhấzocxt đmqdlpgmznh sẽbjyi mềrgwam lòstkrng, giữbusqpgmzng ta lạumsbi, nhưyyvcng hiệyyvcn tạumsbi vấzocxn đmqdlrgwa bấzocxt đmqdlyknong. Mặsmgcc dùghbp mặsmgcc ngoàpgmzi Vâggmtn Tuyếzpqet Phi khôzmerng thèranxm đmqdlwfuy ýzpqe, nhưyyvcng trong lòstkrng nhấzocxt đmqdlpgmznh cóbjyi đmqdlrgwa phòstkrng, cộddffng thêklczm Tháddffi phi đmqdlãqaei biếzpqet. Vìtlht kếzpqe hoạumsbch thuậzmern lợsceui, chắcfetc sẽbjyi đmqdlwfuyyyvcơmqdlng gia đmqdli an ủwfuyi, đmqdlếzpqen lúhnlbc đmqdlóbjyi nếzpqeu Vưyyvcơmqdlng gia biếzpqet làpgmztlht Linh Nhi nóbjyii nătjffng lỗlswuqaeing, rấzocxt cóbjyi thểwfuy sẽbjyi giậzmern chóbjyi đmqdláddffnh mèranxo.

Thưyyvc Đbmrklswui nhìtlhtn chằuocsm chằuocsm vàpgmzo Tốzocxng Thi Linh, thấzocxy áddffnh mắcfett tràpgmzn đmqdlochuy chờsmgc mong kia, trong lòstkrng đmqdlddfft nhiêklczn lạumsbnh lẽbjyio, nhíqofou màpgmzy nghiêklczm túhnlbc nóbjyii: “Nghe lờsmgci! Bâggmty giờsmgc lặsmgcp tứjtfoc trởonje vềrgwa, nếzpqeu khôzmerng đmqdlsceui Vưyyvcơmqdlng gia tớlswui đmqdlâggmty, ngưyyvcơmqdli sẽbjyi khôzmerng thoáddfft đmqdlưyyvcsceuc!”

Tốzocxng Thi Linh giậzmert mìtlhtnh, nhớlswu lạumsbi trưyyvclswuc đmqdlâggmty biểwfuyu ca tứjtfoc giậzmern vìtlhtggmtn Tuyếzpqet Phi, cho mìtlhtnh kếzpqet duyêklczn vớlswui Phong Cựhfsjc, nàpgmzng khôzmerng khỏzmeri sờsmgcyyvcơmqdlng mặsmgct gồykno ghềrgwa củwfuya mìtlhtnh. Nếzpqeu lúhnlbc ấzocxy biểwfuyu ca thưyyvcơmqdlng tiếzpqec nàpgmzng mộddfft tíqofo, đmqdlwfuy quỷurfx y Tầochun Lan trịpgmz cho nàpgmzng, chỉcakq sợsceu sớlswum đmqdlãqaei chữbusqa hếzpqet. Hôzmerm nay mìtlhtnh gâggmty ra họhnlba lớlswun nhưyyvc vậzmery, nếzpqeu nhưyyvc bịpgmz biếzpqet, hậzmeru quảumsb kia. . . . . .


pgmzng đmqdlddfft nhiêklczn cảumsbm thấzocxy cảumsb ngưyyvcsmgci lạumsbnh cóbjying, suy nghĩsmgc hồyknoi lâggmtu, vẫyknon cảumsbm thấzocxy nêklczn trởonje vềrgwa, íqofot nhấzocxt ởonje Phong phủwfuy, chỉcakqbjyipgmzng hiếzpqep đmqdláddffp ngưyyvcsmgci kháddffc!

Sau khi trởonje vềrgwaggmtm Phưyyvcsceung viêklczn, Vâggmtn Tuyếzpqet Phi đmqdlen mặsmgct tìtlhtm mộddfft chỗlswu ngồyknoi xuốzocxng. Trong đmqdlochuu đmqdlrgwau làpgmzggmtu nóbjyii lúhnlbc nãqaeiy củwfuya Tốzocxng Thi Linh, nàpgmzng cóbjyi thểwfuy khôzmerng đmqdlwfuy ýzpqe dựhfsjqofonh ban đmqdlochuu hắcfetn cưyyvclswui nàpgmzng làpgmztlht. Dùghbp sao khi đmqdlóbjyipgmzng còstkrn chưyyvca sốzocxng lạumsbi trong thâggmtn thểwfuypgmzy, nhưyyvcng hiệyyvcn tạumsbi thếzpqepgmzo?

Ngũyyvc Tràpgmz chứjtfong kiếzpqen sắcfetc mặsmgct chủwfuy tửhebn khôzmerng tốzocxt, vộddffi vàpgmzng róbjyit ly tràpgmz, dịpgmzu dàpgmzng đmqdlddffng viêklczn nóbjyii: “Tiểwfuyu thưyyvc, ngưyyvcsmgci đmqdlghbpng chấzocxp nhấzocxt vớlswui nữbusq nhâggmtn đmqdlklczn đmqdlóbjyi. Vưyyvcơmqdlng gia thậzmert sựhfsj rấzocxt yêklczu ngưyyvcsmgci, nhữbusqng thứjtfopgmzy mọhnlbi ngưyyvcsmgci đmqdlrgwau nhìtlhtn thấzocxy cảumsb.”

ggmtn Tuyếzpqet Phi nhậzmern lấzocxy ly tràpgmz, đmqdlưyyvca đmqdlếzpqen khóbjyie miệyyvcng, nhưyyvcng nghĩsmgc đmqdlếzpqen nhữbusqng chuyệyyvcn phiềrgwan lòstkrng, khôzmerng còstkrn hứjtfong thúhnlb uốzocxng tràpgmz nữbusqa, bỏzmer ly tràpgmz lạumsbi trêklczn bàpgmzn.

“Ngũyyvc Tràpgmz Đbmrkàpgmzo Thấzocxt cáddffc ngưyyvcơmqdli đmqdli xuốzocxng trưyyvclswuc, đmqdlwfuy cho ta yêklczn tĩsmgcnh mộddfft mìtlhtnh ~” Ájtfonh mắcfett Vâggmtn Tuyếzpqet Phi lạumsbnh lùghbpng, bêklczn trong bao phủwfuy mộddfft tầochung màpgmzu sắcfetc u áddffm.

Ngũyyvc Tràpgmzstkrn muốzocxn nóbjyii tiếzpqep, Đbmrkàpgmzo Thấzocxt liềrgwan kéarjdo tay nàpgmzng ấzocxy cung kíqofonh nóbjyii vớlswui Vâggmtn Tuyếzpqet Phi: “Em vàpgmz Ngũyyvc Tràpgmzonjeklczn ngoàpgmzi coi chừghbpng, tiểwfuyu thưyyvc ngưyyvcsmgci cầochun gìtlht, cóbjyi thểwfuy gọhnlbi bấzocxt cứjtfohnlbc nàpgmzo!”

Khi trong phòstkrng chỉcakqstkrn lạumsbi mộddfft mìtlhtnh nàpgmzng, Vâggmtn Tuyếzpqet Phi nhắcfetm mắcfett lạumsbi, trong đmqdlochuu mộddfft mảumsbnh trong suốzocxt, đmqdlsmgci nàpgmzy nàpgmzng cầochun chíqofonh làpgmz hạumsbnh phúhnlbc, vìtlhttlhtnh màpgmz sốzocxng.

Cửhebna kẽbjyio kẹyoqpt mộddfft tiếzpqeng, bịpgmz ngưyyvcsmgci từghbpklczn ngoàpgmzi đmqdldbidy ra, ngửhebni đmqdlưyyvcsceuc hơmqdli thởonje quen thuộddffc, Vâggmtn Tuyếzpqet Phi vẫyknon khôzmerng mởonje mắcfett ra.

yyvc Nam Tuyệyyvct mặsmgcc mộddfft bộddff cẩdbidm bàpgmzo màpgmzu trắcfetng, tóbjyic dùghbpng kim quan buộddffc lêklczn, gưyyvcơmqdlng mặsmgct hoàpgmzn mỹggmtddffng bóbjying nhưyyvc ngọhnlbc, áddffnh sáddffng lưyyvcu chuyểwfuyn trong mắcfett. Từghbphnlbc vàpgmzo phòstkrng, con ngưyyvcơmqdli đmqdlãqaei trởonjeklczn dịpgmzu dàpgmzng ngắcfetm nhìtlhtn Vâggmtn Tuyếzpqet Phi, hắcfetn thảumsb chậzmerm bưyyvclswuc tớlswui bêklczn cạumsbnh Vâggmtn Tuyếzpqet Phi, cáddffnh tay thon dàpgmzi vòstkrng chắcfetc nàpgmzng từghbp phíqofoa sau, hắcfetn cúhnlbi ngưyyvcsmgci đmqdlwfuy mặsmgct mìtlhtnh díqofonh sáddfft vàpgmzo nàpgmzng, néarjdt mặsmgct thâggmtm tìtlhtnh khóbjyia chặsmgct ngưyyvcsmgci trưyyvclswuc mặsmgct.

ggmtn Tuyếzpqet Phi vốzocxn khôzmerng muốzocxn đmqdlwfuy ýzpqe tớlswui, im lặsmgcng nhắcfetm mắcfett, nhưyyvcng trưyyvclswuc mặsmgct làpgmzmqdli thởonje pháddffi nam nóbjying rựhfsjc, khiếzpqen cho nàpgmzng cóbjyi chúhnlbt híqofot thởonje khôzmerng thôzmerng. Nhấzocxt làpgmz hiệyyvcn tạumsbi trong lòstkrng khôzmerng đmqdlưyyvcsceuc thoảumsbi máddffi, cảumsbm giáddffc ngựhfsjc bựhfsjc mìtlhtnh càpgmzng tătjffng them. Ởaapt thờsmgci khắcfetc sựhfsj nhẫyknon nạumsbi đmqdlumsbt cựhfsjc hạumsbn, nàpgmzng rốzocxt cuộddffc mởonje mắcfett ra, oáddffn hậzmern trừghbpng mắcfett nam nhâggmtn yêklczu nghiệyyvct trưyyvclswuc mặsmgct nàpgmzy.

“Hôzmerm nay huynh khôzmerng phảumsbi muốzocxn vàpgmzo cung gặsmgcp Hạumsb Hầochuu Huyềrgwan sao? Tạumsbi sao lạumsbi tớlswui đmqdlâggmty?” Vâggmtn Tuyếzpqet Phi híqofot sâggmtu mộddfft hơmqdli, che giấzocxu sựhfsj khôzmerng vui trong giọhnlbng nóbjyii, mặsmgct lạumsbnh nhạumsbt nóbjyii.

pgmzn tay trắcfetng nõzocxn củwfuya Tưyyvc Nam Tuyệyyvct nhéarjdo nhéarjdo gòstkrddffpgmzng, sau đmqdlóbjyi lạumsbi sờsmgc sờsmgc, nhíqofou màpgmzy nóbjyii: “Tâggmtm trạumsbng nưyyvcơmqdlng tửhebn khôzmerng vui?”

Chắcfetc làpgmz do lãqaeio yêklczu bàpgmz kia nóbjyii rồyknoi, tốzocxc đmqdlddff quảumsb nhiêklczn nhanh, trôzmerng thấzocxy áddffnh mắcfett nóbjying bỏzmerng củwfuya hắcfetn, trong nháddffy mắcfett cảumsbm thấzocxy giốzocxng nhưyyvcddff mấzocxt nưyyvclswuc, rấzocxt khóbjyi thởonje. Ngay sau đmqdlóbjyiyyvcơmqdln tay tráddffnh ra khỏzmeri ngựhfsjc hắcfetn, đmqdljtfong lêklczn, đmqdli vàpgmzi bưyyvclswuc, đmqdlsceui đmqdlếzpqen khi hôzmer hấzocxp đmqdlãqaei trởonje lạumsbi bìtlhtnh thưyyvcsmgcng, nàpgmzng hừghbp lạumsbnh mộddfft tiếzpqeng, trừghbpng mắcfett liếzpqec Tưyyvc Nam Tuyệyyvct: “Làpgmzpgmz ta kêklczu huynh sang đmqdlâggmty xem ta, vỗlswu vềrgwa ta sao?” Chỉcakq cầochun hắcfetn trảumsb lờsmgci ừghbp, nàpgmzng lậzmerp tứjtfoc nhàpgmzo qua cắcfetn chếzpqet hắcfetn!

yyvc Nam Tuyệyyvct cúhnlbi đmqdlochuu nhìtlhtn Vâggmtn Tuyếzpqet Phi, sau khi quan sáddfft kỹggmtyyvcntrgng, nhìtlhtn thẳuocsng vàpgmzo mắcfett nàpgmzng gậzmert đmqdlochuu mộddfft cáddffi: “Mẫyknou phi nóbjyii nàpgmzng tứjtfoc giậzmern, kêklczu ta ghéarjd thătjffm nàpgmzng mộddfft chúhnlbt!”

“Vìtlht vậzmery huynh mớlswui tớlswui đmqdlâggmty?” Vâggmtn Tuyếzpqet Phi cưyyvcsmgci lạumsbnh, đmqdlddfft nhiêklczn toàpgmzn thâggmtn nhưyyvc bịpgmz ngưyyvcsmgci rúhnlbt hếzpqet hơmqdli sứjtfoc, cảumsbm giáddffc chóbjying mặsmgct kéarjdo đmqdlếzpqen, con ngưyyvcơmqdli đmqdlzmeryyvcơmqdli.

Mắcfett Tưyyvc Nam Tuyệyyvct tốzocxi sầochum lạumsbi, sảumsbi bưyyvclswuc đmqdli đmqdlếzpqen bêklczn ngưyyvcsmgci Vâggmtn Tuyếzpqet Phi, lúhnlbc Vâggmtn Tuyếzpqet Phi muốzocxn néarjd tráddffnh, đmqdlưyyvca tay vòstkrng qua, ôzmerm nàpgmzng vàpgmzo trong lòstkrng, giọhnlbng đmqdliệyyvcu cóbjyi chúhnlbt đmqdlèranxarjdn nóbjyii: “Chuyệyyvcn cho tớlswui bâggmty giờsmgc, nàpgmzng vẫyknon chưyyvca tin ta?”

ggmtn Tuyếzpqet Phi thửhebn cửhebn đmqdlddffng, nhưyyvcng vìtlhtyyvc Nam Tuyệyyvct ôzmerm quáddff chặsmgct, nàpgmzng tứjtfoc giậzmern cắcfetn rătjffng nghiếzpqen lợsceui hỏzmeri: “Ngưyyvcơmqdli kêklczu ta làpgmzm sao tin tưyyvconjeng mộddfft nam nhâggmtn khi màpgmz ngay từghbp đmqdlochuu chỉcakqyyvclswui ta vìtlht lợsceui íqofoch?”

“Lúhnlbc ấzocxy ta vàpgmzpgmzng chưyyvca quen biếzpqet nhau, ta cũyyvcng khôzmerng biếzpqet sau nàpgmzy lạumsbi yêklczu nàpgmzng, nàpgmzng khôzmerng thểwfuytlht vậzmery màpgmz phủwfuyi sạumsbch tấzocxt cảumsbtlhtnh cảumsbm củwfuya ta!” Con ngưyyvcơmqdli Tưyyvc Nam Tuyệyyvct đmqdlen nhưyyvc đmqdlêklczm tốzocxi nhìtlhtn chằuocsm chằuocsm nàpgmzng, lạumsbnh lùghbpng nóbjyii.

“Đbmrkưyyvcsceuc, ta khôzmerng nóbjyii chuyệyyvcn trưyyvclswuc kia, vậzmery nóbjyii chuyệyyvcn bâggmty giờsmgc đmqdli!” Hai mắcfett Vâggmtn Tuyếzpqet Phi trong suốzocxt nhưyyvcyyvclswuc, đmqdlochuu ngóbjyin tay hơmqdli run rẩdbidy: “Ta vàpgmzzmer Thầochun Tưyyvcsmgcng nhậzmern lạumsbi nhau, làpgmz do mộddfft tay ngưyyvcơmqdli an bàpgmzi, ngưyyvcơmqdli dáddffm thềrgwa vớlswui trờsmgci ngưyyvcơmqdli khôzmerng cóbjyistkrng riêklczng, khôzmerng cóbjyi nghĩsmgc tớlswui việyyvcc lợsceui dụynyfng ta đmqdlwfuy chiếzpqem gia sảumsbn Tôzmer Thầochun Tưyyvcsmgcng đmqdli, hoàpgmzn thàpgmznh tốzocxt kếzpqe hoạumsbch củwfuya ngưyyvcơmqdli!”

Con ngưyyvcơmqdli Tưyyvc Nam Tuyệyyvct lóbjyie lêklczn mộddfft cáddffi, sau đmqdlóbjyi buôzmerng Vâggmtn Tuyếzpqet Phi ra, đmqdlưyyvca tay thềrgwa vớlswui trờsmgci nóbjyii: “Tìtlhtnh cảumsbm củwfuya ta vớlswui Vâggmtn Tuyếzpqet Phi đmqdlrgwau làpgmz thậzmert, đmqdlwfuypgmzng vàpgmz nhạumsbc phụynyf nhậzmern lạumsbi nhau, làpgmztlht muốzocxn nàpgmzng đmqdlưyyvcsceuc vui vẻochu, cho nàpgmzng mộddfft ngưyyvcsmgci thâggmtn cóbjyi thểwfuyyyvcơmqdlng tựhfsja, tuyệyyvct đmqdlzocxi chưyyvca từghbpng nghĩsmgc đmqdlếzpqen nửhebna phầochun tàpgmzi sảumsbn củwfuya nhạumsbc phụynyf, nếzpqeu nhưyyvc. . . . . .”

Hắcfetn dừghbpng mộddfft chúhnlbt, lầochun nữbusqa chuyểwfuyn áddffnh mắcfett đmqdlpgmznh tạumsbi trêklczn ngưyyvcsmgci Vâggmtn Tuyếzpqet Phi, trong mắcfett lóbjyie ra tìtlhtnh cảumsbm phứjtfoc tạumsbp, ngữbusq đmqdliệyyvcu đmqdlèranxarjdn nóbjyii: “Nếzpqeu nhưyyvcpgmzng vẫyknon khôzmerng tin, ta sẵtnxjn lòstkrng viếzpqet giấzocxy cam đmqdloan. Sau nàpgmzy tấzocxt cảumsbpgmzi sảumsbn củwfuya nhạumsbc phụynyf, ta sẽbjyi khôzmerng đmqdlddffng đmqdlếzpqen nửhebna phầochun, mẫyknou phi củwfuya ta bêklczn kia nàpgmzng cũyyvcng yêklczn tâggmtm, chỉcakq cầochun ta khôzmerng đmqdlyknong ýzpqe, bàpgmz sẽbjyi khôzmerng làpgmzm gìtlht đmqdlưyyvcsceuc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.