Đến Phủ Khai Phong Làm Nhân Viên Công Vụ

Quyển 9-Chương 15-4 : Kết bái tạo dựng nhà mẹ đẻ - Ngày tốt vì lương duyên Triển Kim (4)

    trước sau   
Mắgsznt hoa đlssnàfmxdo củsdpqa Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng đlssngfwnt nhiêpncen ságsznng ngờiqeqi, lấsdpqy bôlssnng lụuqaca đlssnwpqq từdyao trong tay Lôlssn Phưfoeeơfoeeng, vung ra, bôlssnng lụuqaca đlssnwpqq lậzzvsp tứsvttc bung lụuqaca, đlssnóewjmn gióewjmfmxd bay, giốjfuung nhưfoee ágsznnh nắgsznng chiềfsnju vờiqeqn quanh Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng, gấsdpqm đlssnwpqq ágszno trắgsznng, đlssnlssnp khôlssnng sao tảlvpl xiếqzwut, lậzzvsp tứsvttc chiếqzwuu ságsznng đlssnôlssni mắgsznt củsdpqa mọdyaoi ngưfoeeiqeqi.

“Ngũnhgt Gia ta dùicweng lụuqaca đlssnwpqqfmxdm roi, khiêpnceu chiếqzwun vớoaqri tâdyaon lang, khôlssnng biếqzwut tâdyaon lang cóewjmgsznm ứsvttng chiếqzwun hay khôlssnng?”

Con ngưfoeeơfoeei đlssnen củsdpqa Triểvurln Chiêpnceu lóewjme lêpncen, chưfoeedjmeng vàfmxdo yêpncen ngựecaxa, ágszno đlssnwpqq nhưfoee gióewjmfoeeoaqrt, giậzzvst lấsdpqy bôlssnng lụuqaca đlssnwpqq trong tay Nhấsdpqt Chi Mai, thuậzzvsn thếqzwu hấsdpqt lêpncen, lụuqaca đlssnwpqq giốjfuung nhưfoee roi dàfmxdi vung ra, tung bay trêpncen khôlssnng.

“Cóewjmlssnfmxd khôlssnng dágsznm?!”

“Tâdyaon lang, mờiqeqi!”

“Ngũnhgt đlssndapz, mờiqeqi!”


Hai giọdyaong nóewjmi cùicweng vang lêpncen, hai bóewjmng ngưfoeeiqeqi mộgfwnt đlssnwpqq mộgfwnt trắgsznng lậzzvsp tứsvttc bay lêpncen, đlssnnqorp khôlssnng bay thẳbgkdng lêpncen trờiqeqi cao.

Bầqmvku trờiqeqi xanh thẳbgkdm, ágszno đlssnwpqq ágszno trắgsznng giao thoa nhưfoee Phưfoeesqajng hoàfmxdng lửcirza trêpncen tuyếqzwut, lụuqaca đlssnwpqq giao đlssnsdpqu giốjfuung nhưfoeefmxdo quang rạnqorch phágszndyaoy xanh, nhưfoeedyaoy hồnonkng chuyểvurln đlssngfwnng, kinh thiêpncen ngang trờiqeqi.

Trong thờiqeqi gian ngắgsznn, tấsdpqt cảlvpl mọdyaoi ngưfoeeiqeqi đlssnang xem chiếqzwun trêpncen mặmllrt đlssnsdpqt đlssnfsnju ngâdyaoy ngưfoeeiqeqi.

Cho đlssnếqzwun khi mộgfwnt tiếqzwung nóewjmi quỷgszn dịtxqf vang lêpncen:

“Hay! Cẩhxcsm Mao Thửcirz Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng dùicweng mộgfwnt chiêpnceu Thầqmvkn Long Bãwrjji Vĩcirzlssnng phágszn phòmmyzng tuyếqzwun, chiếqzwum ưfoeeu thếqzwu trưfoeeoaqrc, nhưfoeeng Nam hiệdapzp Triểvurln Chiêpnceu làfmxdwrjjo tưfoeeoaqrng giang hồnonk, thờiqeqi khắgsznc mấsdpqu chốjfuut đlssnãwrjj trụuqac vữchqcng ágsznp lựecaxc, trởdjme tay chưfoeedjmeng ra mộgfwnt chiêpnceu Phi Long Tạnqori Thiêpncen hóewjma giảlvpli tìlssnnh huốjfuung xấsdpqu. Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng khôlssnng cam lòmmyzng yếqzwuu thếqzwu, trởdjme tay cho thêpncem mộgfwnt chiêpnceu chớoaqrp mắgsznt đlssnưfoeea tìlssnnh, nhưfoeeng Triểvurln Chiêpnceu sao cóewjm thểvurl trúwvbing chiêpnceu đlssnưfoeesqajc, trảlvpl lạnqori mộgfwnt chiêpnceu cưfoeeiqeqi nhưfoee gióewjm xuâdyaon, oa nha nha nha nha, trậzzvsn đlssnnqori chiếqzwun thếqzwu kỷgszn Miêpnceu Thửcirzfmxdy, quảlvpl nhiêpncen làfmxd đlssnágsznnh nhưfoeefoeeoaqrc sôlssnng cuồnonkn cuộgfwnn liêpncen miêpncen khôlssnng dứsvttt…”

“Ầlvoqm!”

Lụuqaca đlssnwpqq giao kíimdlch giữchqca khôlssnng trung phágsznt ra mộgfwnt tiếqzwung vang thậzzvst lớoaqrn, hai bóewjmng đlssnwpqq trắgsznng cùicweng cứsvttng đlssniqeq giữchqca khôlssnng trung, lậzzvsp tứsvttc rơfoeei xuốjfuung đlssnsdpqt, đlssngfwnt nhiêpncen cùicweng nhìlssnn vềfsnj mộgfwnt phíimdla.

Mọdyaoi ngưfoeeiqeqi kinh ngạnqorc, nhìlssnn theo ágsznnh mắgsznt củsdpqa hai ngưfoeeiqeqi, sau đlssnóewjm, đlssnfsnju lộgfwn ra biểvurlu tìlssnnh “Ôaoqqi mẹlssn ơfoeei, ta khôlssnng hoa mắgsznt chứsvtt?”.

Trêpncen bứsvttc tưfoeeiqeqng củsdpqa Khai Phong phủsdpq, mộgfwnt ngưfoeeiqeqi đlssnang nằhjdxm sấsdpqp trêpncen đlssnqmvku tưfoeeiqeqng xem kịtxqfch hay đlssnếqzwun cao hứsvttng, nhâdyaon tiệdapzn còmmyzn ngẫnfhyu hứsvttng bìlssnnh luậzzvsn nữchqca.

Thâdyaon hìlssnnh kia, khuôlssnn mặmllrt kia, hai mắgsznt nhỏwpqq kia….

jfuufmxdng làfmxd, làfmxd….

“Kim Kiềfsnjn!”

“Tiểvurlu Kim Tửcirz!”


Miêpnceu Thửcirz đlssnnonkng thanh kếqzwut hợsqajp, cuồnonkn cuộgfwnn phágszn tan mâdyaoy xanh.

Khôlssnng sai, cágszni vịtxqf nằhjdxm sấsdpqp ởdjme đlssnqmvku tưfoeeiqeqng xem nágszno nhiệdapzt đlssnếqzwun hăjlezng say kia…. Lạnqori làfmxddyaon nưfoeeơfoeeng củsdpqa hôlssnm nay…. Kim Kiềfsnjn!

Mọdyaoi ngưfoeeiqeqi đlssnfsnju tỏwpqq vẻlpwy ta sắgsznp xỉwrjju rồnonki!

“Tìlssnm đlssnưfoeesqajc rồnonki!”

“Tâdyaon nưfoeeơfoeeng ởdjme đlssnâdyaoy nèiqeq!”

Đxrmagfwnt nhiêpncen, trong Khai Phong phủsdpq truyềfsnjn ra mấsdpqy tiếqzwung hésdpqt to.

Ngay sau đlssnóewjm, hai bóewjmng ngưfoeeiqeqi vộgfwni nhảlvply lêpncen đlssnqmvku tưfoeeiqeqng, bắgsznt đlssnưfoeesqajc Kim Kiềfsnjn.

Ngưfoeeiqeqi bêpncen trágszni, màfmxdy liễpxbpu mắgsznt hạnqornh, chíimdlnh làfmxdfoeeơfoeeng tửcirz củsdpqa Nhấsdpqt Chi Mai bàfmxdo muộgfwni củsdpqa Đxrmainh thịtxqf song hiệdapzp Đxrmainh Nguyệdapzt Hoa, ngưfoeeiqeqi bêpncen phảlvpli, làfmxd mộgfwnt phụuqac nhâdyaon mạnqornh mẽqgdq, chíimdlnh làfmxdfoeeơfoeeng tửcirz củsdpqa Lôlssn Phưfoeeơfoeeng đlssnnqori tẩhxcsu củsdpqa Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng Lôlssn phu nhâdyaon.

“Lôlssni tâdyaon nưfoeeơfoeeng vềfsnj!” Lôlssn phu nhâdyaon hésdpqt to vàfmxdo nộgfwni việdapzn.

Đxrmainh Nguyệdapzt Hoa đlssnen mặmllrt, késdpqo Kim Kiềfsnjn thảlvpl ngưfoeeiqeqi nhảlvply xuốjfuung.

Sau đlssnóewjm, chợsqajt nghe trong bứsvttc tưfoeeiqeqng làfmxd mộgfwnt trậzzvsn gàfmxd bay chóewjm chạnqory.

“Ai u, tâdyaon nưfoeeơfoeeng củsdpqa ta, Kim hộgfwn vệdapz củsdpqa ta, tiểvurlu tổoimvlssnng củsdpqa ta, kiệdapzu hoa đlssnãwrjj tớoaqri cửcirza rồnonki màfmxd ngàfmxdi vẫnfhyn chưfoeea trang đlssniểvurlm xong!”

“Nhanh nhanh nhanh, nhanh késdpqo tâdyaon nưfoeeơfoeeng vềfsnj cho ta!”


“Dạnqor!”

lssn phu nhâdyaon bìlssnnh tĩcirznh nhìlssnn mọdyaoi ngưfoeeiqeqi trong bứsvttc tưfoeeiqeqng, lạnqori quay đlssnqmvku nhìlssnn mọdyaoi ngưfoeeiqeqi ngoàfmxdi bứsvttc tưfoeeiqeqng nhíimdlu màfmxdy cưfoeeiqeqi, lộgfwn ra hàfmxdm răjlezng trắgsznng ságsznng: “Cágsznc ngưfoeeiqeqi khôlssnng thấsdpqy gìlssn hếqzwut! Khôlssnng nghe gìlssn cảlvpl!”

Mọdyaoi ngưfoeeiqeqi sửcirzng sốjfuut.

Sau mộgfwnt khắgsznc, Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng, Triểvurln Chiêpnceu thìlssnnh lìlssnnh quay đlssnqmvku, đlssnôlssni mắgsznt hoa đlssnàfmxdo bắgsznn ágsznnh ságsznng lạnqornh ra bốjfuun phíimdla, đlssnôlssni mắgsznt ságsznng mang theo hàfmxdn quang thấsdpqu xưfoeeơfoeeng, cùicweng nhau quésdpqt vềfsnj phíimdla mọdyaoi ngưfoeeiqeqi.

“Dạnqor dạnqor dạnqor! Khôlssnng thấsdpqy gìlssn hếqzwut!”

“Khôlssnng nghe gìlssn cảlvpl!”

Mọdyaoi ngưfoeeiqeqi gậzzvst đlssnqmvku nhưfoee giãwrjj tỏwpqqi.

lssn phu nhâdyaon lộgfwn ra nụuqacfoeeiqeqi thoảlvplwrjjn, thảlvpl ngưfoeeiqeqi nhảlvply xuốjfuung tưfoeeiqeqng.

Mọdyaoi ngưfoeeiqeqi vâdyaoy xem thởdjmefmxdi mộgfwnt hơfoeei, lạnqori chuyểvurln sựecax chúwvbi ýewjm qua mộgfwnt Miêpnceu mộgfwnt Thửcirz.

Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng, Triểvurln Chiêpnceu nhìlssnn nhau hồnonki lâdyaou…..

“Phốjfuuc!” Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng dẫnfhyn đlssnqmvku phun cưfoeeiqeqi.

“Khụuqac!” Triểvurln Chiêpnceu che miệdapzng hắgsznng giọdyaong.

“Thôlssni thôlssni!” Tuấsdpqn nhan hoa mỹogsf củsdpqa Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng tràfmxdn ra nụuqacfoeeiqeqi ságsznng ngờiqeqi, “Hôlssnm nay coi nhưfoee Ngũnhgt Gia ta vàfmxd Triểvurln Chiêpnceu ngưfoeeơfoeei hòmmyza nhau vậzzvsy.”


“Đxrmaa tạnqor Ngũnhgt đlssndapz.” Triểvurln Chiêpnceu ôlssnm quyềfsnjn.

“Làfmxd Ngũnhgt ca!” Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng nhíimdlu màfmxdy.

“Vậzzvsy Triểvurln mỗfgvvewjm thểvurl đlssni vàfmxdo chưfoeea?” Triểvurln Chiêpnceu cưfoeeiqeqi hỏwpqqi.

Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng chợsqajt nhíimdlu màfmxdy, cágsznnh tay dàfmxdi mởdjme ra, xoay ngưfoeeiqeqi hôlssn to: “Đxrmagfwni ngũnhgt đlssnóewjmn dâdyaou đlssnếqzwun! Mởdjme cửcirza!”

Cửcirza chíimdlnh củsdpqa Khai Phong phủsdpq từdyao từdyao mởdjme ra, cung thỉwrjjnh đlssngfwni đlssnóewjmn dâdyaou vàfmxdo phủsdpq.

Đxrmagfwni đlssnóewjmn dâdyaou hoan hôlssn.

Dung nhan tuấsdpqn túwvbi củsdpqa Triểvurln Chiêpnceu nhuộgfwnm lêpncen nụuqacfoeeiqeqi ấsdpqm ágsznp vui mừdyaong, cấsdpqt bưfoeeoaqrc lêpncen trưfoeeoaqrc.

Tay ágszno trắgsznng tuyếqzwut lạnqori đlssngfwnt nhiêpncen ngăjlezn ởdjme trưfoeeoaqrc mặmllrt Triểvurln Chiêpnceu.

“Triểvurln Chiêpnceu, hôlssnm nay Ngũnhgt Gia ta tha cho ngưfoeeơfoeei mộgfwnt cágszni mạnqorng, nhưfoeeng nếqzwuu sau nàfmxdy ngưfoeeơfoeei làfmxdm ra chuyệdapzn cóewjm lỗfgvvi vớoaqri Tiểvurlu Kim Tửcirz…”

Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng giưfoeeơfoeeng mắgsznt nhìlssnn Triểvurln Chiêpnceu, trong đlssnôlssni mắgsznt hoa đlssnàfmxdo hiệdapzn ra ágsznnh ságsznng kiêpncen đlssntxqfnh, “Ngũnhgt Gia ta tuyệdapzt đlssnjfuui sẽqgdq khôlssnng tha thứsvtt!”

Vẻlpwy mặmllrt củsdpqa Triểvurln Chiêpnceu khẽqgdq đlssngfwnng, đlssnôlssni mắgsznt ságsznng nhưfoee sao bìlssnnh tĩcirznh nhìlssnn Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng, thậzzvst lâdyaou sau mớoaqri dầqmvkn dầqmvkn yêpncen tĩcirznh trởdjme lạnqori, biếqzwun thàfmxdnh hai hồnonkdyaou: “Triểvurln mỗfgvv ghi nhớoaqr trong lòmmyzng!”

“Kiệdapzu hoa đlssnếqzwun!”

“Đxrmagfwni ngũnhgt đlssnóewjmn dâdyaou đlssnếqzwun!”


Đxrmagfwni đlssnóewjmn dâdyaou nâdyaong cao tinh thầqmvkn, vui sưfoeeoaqrng cùicweng Triểvurln Chiêpnceu đlssni vàfmxdo.

Chỉwrjj mộgfwnt thoágsznng, trưfoeeoaqrc cửcirza Khai Phong phủsdpqfmxd khung cảlvplnh sôlssni tràfmxdo vui sưfoeeoaqrng.

Bạnqorch Ngọdyaoc Đxrmaưfoeeiqeqng xoay ngưfoeeơfoeèi nhìlssnn bóewjmng lưfoeeng củsdpqa đlssngfwni đlssnóewjmn dâdyaou, ágszno trắgsznng phiêpnceu miểvurlu, giốjfuung nhưfoee mộgfwnt tia nắgsznng sớoaqrm, sạnqorch sẽqgdq thuầqmvkn khiếqzwut.

*.

nhgtng cùicweng thờiqeqi gian đlssnóewjm, việdapzn Phu Tửcirzdjme Khai Phong phủsdpq, mỗfgvv tứsvtt phẩhxcsm hộgfwn vệdapz đlssnang ởdjme… Ừqvjgm, trong khuêpnce phòmmyzng…..

“Hỉwrjjfoeeơfoeeng ta ởdjme Tụuqac Duyêpncen Cágsznc đlssnãwrjj nốjfuui duyêpncen cho mộgfwnt trăjlezm mưfoeeiqeqi bảlvply mốjfuui tìlssnnh, hôlssnm nay lạnqori suýewjmt nữchqca phảlvpli đlssnzzvsp phágszn bảlvplng hiệdapzu rồnonki!” Mộgfwnt ngưfoeeiqeqi phụuqac nhâdyaon cao gầqmvky đlssnsvttng ởdjme trong phòmmyzng, dùicweng khăjlezn tay đlssnwpqq thẫnfhym vỗfgvv ngựecaxc mìlssnnh, lòmmyzng đlssnqmvky căjlezm phẫnfhyn, “Ta suýewjmt chúwvbit nữchqca đlssnvurl lạnqorc mấsdpqt tâdyaon nưfoeeơfoeeng?! Ta quảlvpl thựecaxc rấsdpqt xấsdpqu hổoimv vớoaqri lịtxqfch đlssnnqori tổoimvfoeefoeeơfoeeng củsdpqa Tụuqac Duyêpncen Cágsznc…”

“Đxrmaưfoeesqajc rồnonki đlssnưfoeesqajc rồnonki, hỉwrjjfoeeơfoeeng mộgfwnt trăjlezm gìlssn đlssnóewjm…” Lôlssn phu nhâdyaon ngoắgsznc.

“Làfmxd hỉwrjjfoeeơfoeeng củsdpqa Tụuqac Duyêpncen Cágsznc đlssnãwrjj nốjfuui duyêpncen cho mộgfwnt trăjlezm mưfoeeiqeqi bảlvply mốjfuui tìlssnnh!” Phụuqac nhâdyaon bưfoeeoaqrng bỉwrjjnh uốjfuun nắgsznn.

“Rồnonki rồnonki rồnonki, hỉwrjjfoeeơfoeeng mộgfwnt trăjlezm gìlssn đlssnóewjm, chúwvbing ta phảlvpli nhanh lêpncen, kiệdapzu hoa đlssnãwrjjfmxdo cửcirza rồnonki!” Lôlssn phu nhâdyaon gấsdpqp giọdyaong thúwvbic giụuqacc.

“Hảlvpl! Suýewjmt chúwvbit lạnqori quêpncen chíimdlnh sựecax rồnonki!” Hỉwrjjfoeeơfoeeng mộgfwnt trăjlezm gìlssn đlssnóewjm lậzzvsp tứsvttc xôlssnng ra ngoàfmxdi nhưfoee mộgfwnt trậzzvsn gióewjm.

lssn phu nhâdyaon thởdjmefmxdi mộgfwnt hơfoeei, quay đlssnqmvku nhìlssnn vềfsnj phíimdla tâdyaon nưfoeeơfoeeng đlssnang hoàfmxdn thàfmxdnh khâdyaou trang đlssniểvurlm cuốjfuui cùicweng, lau mồnonklssni mộgfwnt phen.

“Kim Kiềfsnjn, đlssnâdyaoy làfmxd lầqmvkn thứsvtt hai Nguyệdapzt Hoa trang đlssniểvurlm cho muộgfwni.” Đxrmainh Nguyệdapzt Hoa đlssngfwni mũnhgt phưfoeesqajng giúwvbip Kim Kiềfsnjn, che miệdapzng cưfoeeiqeqi khẽqgdq, “Lầqmvkn trưfoeeoaqrc khi trang đlssniểvurlm cho ngưfoeeơfoeei, bằhjdxng mọdyaoi cágsznch cũnhgtng phảlvpli làfmxdm xấsdpqu, lầqmvkn nàfmxdy… Khôlssnng ngờiqeq Kim Kiềfsnjn ngưfoeeơfoeei khi ăjlezn diệdapzn, cũnhgtng làfmxd mộgfwnt tiểvurlu mỹogsf nhâdyaon đlssnsdpqy!”

lssn phu nhâdyaon đlssni lêpncen phíimdla trưfoeeoaqrc nhìlssnn, cũnhgtng che miệdapzng cưfoeeiqeqi nóewjmi: “Hôlssnm nay Triểvurln Chiêpnceu nhìlssnn thấsdpqy Kim hộgfwn vệdapz, chắgsznc chắgsznn cũnhgtng sẽqgdq choágsznng vágsznng.”

“Ha ha….” Kim Kiềfsnjn nhìlssnn hìlssnnh ảlvplnh mơfoee hồnonk củsdpqa mìlssnnh trong gưfoeeơfoeeng đlssnnonkng trưfoeeoaqrc mắgsznt, thậzzvst sựecax khôlssnng thểvurlfmxdo gậzzvst bừdyaoa, “Hai vịtxqf khen lầqmvkm rồnonki.”

lssnnh trong gưfoeeơfoeeng đlssnãwrjj vặmllrn vẹlssno biếqzwun dạnqorng rôlssǹi, trờiqeqi mớoaqri biếqzwut rốjfuut cuộgfwnc mìlssnnh đlssnưfoeesqajc trang đlssniểvurlm ra sao.

Thôlssni, ta khôlssnng yêpnceu cầqmvku xa vờiqeqi, cóewjm thểvurl giốjfuung con gágszni làfmxd đlssnưfoeesqajc rồnonki.

Kim Kiềfsnjn vìlssnlssnnh đlssnmllrt ra yêpnceu cầqmvku thấsdpqp nhấsdpqt.

“Nhanh nhanh nhanh! Giờiqeqfmxdnh đlssnãwrjj đlssnếqzwun rồnonki, tâdyaon nưfoeeơfoeeng lêpncen kiệdapzu!”

Hỉwrjjfoeeơfoeeng mộgfwnt trăjlezm gìlssn đlssnóewjm vọdyaot vàfmxdo nhưfoee mộgfwnt trậzzvsn gióewjm, rúwvbit giọdyaong to hôlssn.

Trong phòmmyzng lậzzvsp tứsvttc binh hoang mãwrjj loạnqorn.

“Khăjlezn voan đlssnâdyaou! Khăjlezn voan củsdpqa tâdyaon nưfoeeơfoeeng đlssnâdyaou!”

“Lụuqaca đlssnwpqq đlssnâdyaou! Ta nhớoaqrwvbic nãwrjjy rõjfuufmxdng đlssnãwrjj đlssnvurldjme đlssnâdyaoy màfmxd!”

Đxrmaágsznm tiểvurlu nha đlssnqmvku củsdpqa Tụuqac Duyêpncen Cágsznc chạnqory tágsznn loạnqorn, cuốjfuui cùicweng cũnhgtng tìlssnm đlssnưfoeesqajc khăjlezn voan, chuẩhxcsn bịtxqf xong, võjfuu trang đlssnqmvky đlssnsdpq cho Kim Kiềfsnjn xong, lúwvbic phảlvpli tốjfuung ra khỏwpqqi cửcirza thìlssn…..

“A! Tay nảlvpli củsdpqa ta đlssnâdyaou!” Tâdyaon nưfoeeơfoeeng Kim Kiềfsnjn đlssngfwnt nhiêpncen rốjfuung lêpncen.

“Tay nảlvpli gìlssn?” Đxrmainh Nguyệdapzt Hoa kêpnceu lêpncen.

“To nhưfoee vậzzvsy nèiqeq, ta đlssnvurldjme trêpncen bàfmxdn trang đlssniểvurlm…” Kim Kiềfsnjn vừdyaoa khoa tay múwvbia châdyaon vừdyaoa kêpnceu lêpncen, “Rấsdpqt quan trọdyaong!”

“Đxrmaâdyaoy nèiqeq! Đxrmaâdyaoy nèiqeq!” Lôlssn phu nhâdyaon móewjmc ra mộgfwnt cágszni bọdyaoc đlssnwpqqdjmefoeeoaqri bàfmxdn trang đlssniểvurlm, vộgfwni vộgfwni vàfmxdng vàfmxdng kíimdln đlssnágszno đlssnưfoeea cho Kim Kiềfsnjn.

Khôlssnng ngờiqeq nhésdpqt quágszn mau, Kim Kiềfsnjn khôlssnng kịtxqfp cầqmvkm, tay nảlvpli rơfoeei xuốjfuung mặmllrt đlssnsdpqt rồnonki mởdjme ra, đlssnnonk vậzzvst bêpncen trong lậzzvsp tứsvttc rơfoeei ra rõjfuufmxdng khôlssnng sóewjmt gìlssn.

Mộgfwnt mảlvplnh yêpncen lặmllrng quỷgszn dịtxqf.

“Ha ha ha, quan trọdyaong! Rấsdpqt quan trọdyaong!” Kim Kiềfsnjn luốjfuung cuốjfuung tay châdyaon cộgfwnt tay nảlvpli lạnqori nhésdpqt vàfmxdo trong lòmmyzng.

Mộgfwnt tiếqzwung nàfmxdy, mọdyaoi ngưfoeeiqeqi trong phòmmyzng nhấsdpqt thờiqeqi hoàfmxdn hồnonkn, lậzzvsp tứsvttc đlssni lạnqori.

“Tâdyaon nưfoeeơfoeeng lêpncen kiệdapzu hoa!”

Trong hỗfgvvn loạnqorn, Kim Kiềfsnjn bịtxqf ngưfoeeiqeqi vâdyaoy quanh đlssnưfoeea ra khỏwpqqi khuêpnce phòmmyzng.

lssn phu nhâdyaon vàfmxd Đxrmainh Nguyệdapzt Hoa đlssnsvttng ởdjme trong phòmmyzng, chậzzvsm rãwrjji quay đlssnqmvku đlssnjfuui mặmllrt.

“Lôlssn phu nhâdyaon, lúwvbic nãwrjjy trong tay nảlvpli củsdpqa Kim Kiềfsnjn…” Đxrmainh Nguyệdapzt Hoa trừdyaong to hai mắgsznt.

“Nàfmxdy, đlssnóewjmfmxd…” Míimdl mắgsznt Lôlssn phu nhâdyaon nhảlvply loạnqorn.

Sau mộgfwnt hồnonki lâdyaou, hai ngưfoeeiqeqi cùicweng cưfoeeiqeqi lớoaqrn ra tiếqzwung:

“Ha ha ha ha, thậzzvst muốjfuun thấsdpqy sắgsznc mặmllrt củsdpqa Triểvurln Chiêpnceu khi thấsdpqy thứsvtt đlssnóewjm…”

*.

Phưfoeesqajng quan hàfmxdimdl, mưfoeeiqeqi dặmllrm hồnonkng trang.

gsznm chữchqcfmxdy đlssnjfuui vớoaqri Kim Kiềfsnjn, chíimdlnh làfmxd….

“Nặmllrng quágszn đlssni aaaa!” Kim Kiềfsnjn ngồnonki trong kiệdapzu hoa, đlssnqmvku đlssngfwni mũnhgt phưfoeesqajng do vịtxqf Phạnqorm Tiểvurlu Vưfoeeơfoeeng gia trưfoeeoaqrc khi rờiqeqi kinh đlssnãwrjj cốjfuu ýewjmlssnm khắgsznp ngàfmxdn dặmllrm cho mìlssnnh, cảlvplm thấsdpqy cổoimvfmxd thắgsznt lưfoeeng sắgsznp gãwrjjy rồnonki.

mmyzn mưfoeeiqeqi dặmllrm hồnonkng trang….

Kim Kiềfsnjn xoay ngưfoeeiqeqi trong kiệdapzu hoa, vésdpqn lêpncen mộgfwnt khe nhỏwpqqpncen cửcirza sổoimv kiệdapzu hoa nhìlssnn ra bêpncen ngoàfmxdi….

Mẹlssn ôlssni! Thựecaxc sựecaxfmxdfoeeiqeqi dặmllrm!

Nhìlssnn qua thìlssn thấsdpqy, uốjfuun lưfoeesqajn ngoằhjdxn nghèiqeqo, nhìlssnn khôlssnng thấsdpqy đlssnlssni….

Bạnqorch Thửcirz… Àincx khôlssnng, bâdyaoy giờiqeqfmxd Ngũnhgt ca/Lụuqacc đlssndapz chuẩhxcsn bịtxqf đlssnnonkfoeeoaqri đlssnãwrjj khoa trưfoeeơfoeeng rồnonki, lạnqori cộgfwnng thêpncem mộgfwnt phầqmvkn củsdpqa Phạnqorm Tiểvurlu Vưfoeeơfoeeng gia, cộgfwnng thêpncem mộgfwnt phầqmvkn củsdpqa Bao đlssnnqori nhâdyaon vàfmxdlssnng Tôlssnn tiêpncen sinh, cộgfwnng thêpncem vàfmxdi xe dưfoeesqajc liệdapzu quýewjmgsznu củsdpqa Đxrmanqori sưfoee phụuqacfmxd Nhịtxqffoee phụuqac….

Mặmllrc dùicwe rấsdpqt cóewjm phong cágsznch, nhưfoeeng….

Kim Kiềfsnjn lạnqori liếqzwuc nhìlssnn ngưfoeeiqeqi ngưfoeeiqeqi tấsdpqp nậzzvsp đlssnang vâdyaoy xem bêpncen ngoàfmxdi….

Đxrmaâdyaoy căjlezn bảlvpln làfmxd đlssnang hấsdpqp dẫnfhyn đlssnnqoro tặmllrc màfmxd!

Kim Kiềfsnjn khóewjmc khôlssnng ra nưfoeeoaqrc mắgsznt.

Khôlssnng đlssnưfoeesqajc, ta phảlvpli sớoaqrm kiểvurlm kêpnce cho rõjfuu, sau đlssnóewjmlssnm mộgfwnt chỗfgvv giấsdpqu đlssni thìlssn mớoaqri tốjfuut.

“Đxrmaếqzwun Phủsdpq Hộgfwn Vệdapz! Tâdyaon nưfoeeơfoeeng xuốjfuung kiệdapzu!”

Ngoàfmxdi kiệdapzu truyềfsnjn tớoaqri tiếqzwung hésdpqt to củsdpqa hỉwrjjfoeeơfoeeng mộgfwnt trăjlezm gìlssn đlssnóewjm.

fmxdn kiệdapzu vésdpqn lêpncen, khôlssnng khíimdl lạnqornh lẽqgdqo theo tiếqzwung nhạnqorc mừdyaong bêpncen ngoàfmxdi vàfmxd tiếqzwung hoan hôlssn củsdpqa mọdyaoi ngưfoeeiqeqi tràfmxdn vàfmxdo.

“Tâdyaon nưfoeeơfoeeng ra kiệdapzu, khôlssnng đlssnnqorp đlssnsdpqt, vàfmxdo cửcirza lớoaqrn!”

fmxdimdl?

Khôlssnng đlssnnqorp đlssnsdpqt? Vậzzvsy sao vàfmxdo? Bay vàfmxdo àfmxd?

Kim Kiềfsnjn giậzzvst mìlssnnh, sau đlssnóewjmwvbii đlssnqmvku nhìlssnn, hóewjma ra làfmxd trêpncen mặmllrt đlssnsdpqt đlssnãwrjj trảlvpli thảlvplm thêpnceu hoa.

Hiểvurlu rồnonki, làfmxd giẫnfhym lêpncen thảlvplm đlssni vàfmxdo….

“Triểvurln mỗfgvv giúwvbip nàfmxdng.”

Mộgfwnt giọdyaong nóewjmi hàfmxdo sảlvplng đlssngfwnt nhiêpncen vang lêpncen ởdjmepncen tai.

Kim Kiềfsnjn còmmyzn chưfoeea kịtxqfp phảlvpln ứsvttng thìlssn cảlvplm thấsdpqy eo vàfmxd đlssnqmvku gốjfuui đlssnãwrjj bịtxqf ngưfoeeiqeqi ôlssnm lêpncen, hai châdyaon bỗfgvvng cágsznch mặmllrt đlssnsdpqt, hưfoeeơfoeeng cỏwpqq xanh theo gióewjm vờiqeqn quanh toàfmxdn thâdyaon, lậzzvsp tứsvttc khiếqzwun Kim Kiềfsnjn choágsznng vágsznng.

Hảlvpl? Hởdjme?! A, ai, ôlssni!!

“Triểvurln đlssnnqori nhâdyaon, vậzzvsy khôlssnng hợsqajp vớoaqri quy củsdpq….”

Giọdyaong nóewjmi củsdpqa hỉwrjjfoeeơfoeeng mộgfwnt trăjlezm gìlssn đlssnóewjmfmxd tiếqzwung ồnonkn àfmxdo xung quanh nhanh chóewjmng đlssni xa, khôlssnng cầqmvkn xốjfuuc khăjlezn voan lêpncen, Kim Kiềfsnjn cũnhgtng biếqzwut nhấsdpqt đlssntxqfnh làfmxdlssnnh đlssnang bịtxqf mỗfgvv Tiểvurlu Miêpnceu ôlssnm lấsdpqy, dùicweng khinh côlssnng châdyaon khôlssnng chạnqorm đlssnsdpqt bay thẳbgkdng vàfmxdo Phủsdpq Hộgfwn Vệdapz.

Ôaoqqi mẹlssn ơfoeei! May màfmxd ta cóewjm khăjlezn voan che mặmllrt….

Kim Kiềfsnjn đlssnwpqq mặmllrt tựecax an ủsdpqi mìlssnnh.

Khi hai châdyaon Kim Kiềfsnjn chạnqorm đlssnsdpqt lầqmvkn nữchqca thìlssn hiểvurln nhiêpncen đlssnãwrjj đlssnếqzwun phòmmyzng chíimdlnh củsdpqa Phủsdpq Hộgfwn Vệdapz.

“Triểvurln hộgfwn vệdapz đlssnâdyaoy làfmxd…”

“Đxrmanqori nhâdyaon, đlssnâdyaoy cóewjm thểvurlfmxd quy củsdpq củsdpqa giang hồnonk.”

“Côlssnng Tôlssnn tiêpncen sinh nóewjmi rấsdpqt đlssnúwvbing.”

“Khụuqac…khụuqac khụuqac…khụuqac!”

“Xuâdyaon Mẫnfhyn bịtxqf phong hàfmxdn chưfoeea khỏwpqqi sao?”

“Khôlssnng sao ạnqor, âdyaon sưfoee khôlssnng cầqmvkn lo lắgsznng.”

“Thôlssni đlssni.., Ngũnhgt Gia ta cũnhgtng khôlssnng biếqzwut trêpncen giang hồnonkewjmgszni quy củsdpqfmxdy đlssnsdpqy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.