Đến Phủ Khai Phong Làm Nhân Viên Công Vụ
Quyển 9-Chương 13-2 : Tân hộ vệ tuần phố - Cẩm Thử làm quân sư (2)
Mặnjmc t xanh củihkm a Trínjmc Hóxqsj a xen lẫacsv n màknfz u đanji en, vỗozth con cờumwx xuốowqu ng mộpsar t cáiugl i bốowqu p, bỗozth ng nhiêolnn n đanji ứqrrv ng dậgarw y, cao giọzmmm ng nóxqsj i: “Đcggr ùvpgp a àknfz , Yêolnn u hồvpgp đanji en Trínjmc Hóxqsj a ta khi nàknfz o thìiqmb sợvpgp ngưmoiq ờumwx i kháiugl c nóxqsj i linh tinh?! Huốowqu ng chi tạnkns i hạnkns long tưmoiq phưmoiq ợvpgp ng chưmoiq ơtguf ng, tàknfz i hoa nghiêolnn ng thếfhlb , tỳnjmc vếfhlb t nho nhỏfhlb nàknfz y lạnkns i cóxqsj thểpoxx che lấvurf p tao nhãqbes vôzshl song củihkm a tạnkns i hạnkns sao?!”
Nóxqsj i xong, phấvurf t ốowqu ng tay áiugl o, áiugl o tínjmc m hoa lệevjf giốowqu ng nhưmoiq mâkcqf y cao vạnkns n dặnjmc m, ràknfz o ràknfz o lưmoiq ợvpgp n vòyytz ng, quảjcta nhiêolnn n làknfz phong tao đanji ếfhlb n cựnqpd c đanji iểpoxx m.
“Đcggr ưmoiq ợvpgp c! Trínjmc Hóxqsj a huynh hảjcta o khínjmc pháiugl ch!” Châkcqf n Trưmoiq ờumwx ng Đcggr ìiqmb nh khen.
“Sưmoiq phụkcqf (lãqbes o đanji ạnkns i) uy vũrsfu !” Ngảjcta i Hổzshl vàknfz Phòyytz ng Thưmoiq An vỗozth tay.
Nàknfz y nàknfz y, cáiugl i gìiqmb lộpsar n xộpsar n vậgarw y!
Kim Kiềeocl n đanji ỡnkns tráiugl n, yêolnn n lặnjmc ng rúrjht t lui,
Ta vẫacsv n nêolnn n nhanh đanji ếfhlb n thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng ăkcqf n đanji iểpoxx m tâkcqf m thôzshl i….
Kim Kiềeocl n nghĩumwx vậgarw y nêolnn n châkcqf n gia tăkcqf ng tốowqu c đanji ộpsar , ra khỏfhlb i tâkcqf n việevjf n, xuyêolnn n qua hàknfz nh lang, đanji i vàknfz o thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng.
Vừfhlb a bưmoiq ớqrrv c vàknfz o thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng, mộpsar t đanji áiugl m bộpsar khoáiugl i nha dịmoiy ch đanji ãqbes ngồvpgp i ăkcqf n cháiugl o ởsimt trong thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng, túrjht m tụkcqf m tốowqu p năkcqf m tốowqu p ba ngồvpgp i bàknfz n táiugl n đanji áiugl nh rắmzhf m.
“Hảjcta ! Kim hộpsar vệevjf !”
Cóxqsj ngưmoiq ờumwx i tinh mắmzhf t nhìiqmb n thấvurf y Kim Kiềeocl n, lậgarw p tứqrrv c hésimt t to mộpsar t tiếfhlb ng.
Mộpsar t tiếfhlb ng nàknfz y, khiếfhlb n tấvurf t cảjcta nha dịmoiy ch trong thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng chợvpgp t nhảjcta y dựnqpd ng lêolnn n, mắmzhf t to trừfhlb ng trừfhlb ng, tay niếfhlb t chóxqsj p mũrsfu i, bộpsar dáiugl ng nhưmoiq lâkcqf m vàknfz o đanji ạnkns i đanji ịmoiy ch.
Nàknfz y nàknfz y? Gìiqmb vậgarw y?
Kim Kiềeocl n khóxqsj hiểpoxx u nhìiqmb n mọzmmm i ngưmoiq ờumwx i.
Bọzmmm n nha dịmoiy ch đanji ềeocl u nhìiqmb n chằowqu m chằowqu m vàknfz o mìiqmb nh…. Àkxzj , sau lưmoiq ng mìiqmb nh?
“Chỉaify cóxqsj mộpsar t mìiqmb nh Kim hộpsar vệevjf thôzshl i àknfz ?”
“Triểpoxx n đanji ạnkns i nhâkcqf n khôzshl ng cóxqsj đanji i cùvpgp ng àknfz ?”
“Ôevjf i trờumwx i! Làknfz m ta sợvpgp muốowqu n chếfhlb t!”
Thấvurf y sau lưmoiq ng Kim Kiềeocl n khôzshl ng cóxqsj đanji ộpsar ng vậgarw t họzmmm mèylnk o nàknfz o đanji óxqsj đanji i cùvpgp ng, mọzmmm i ngưmoiq ờumwx i cùvpgp ng buôzshl ng lỏfhlb ng sắmzhf c mặnjmc t, hôzshl to mộpsar t hơtguf i.
“Ai ôzshl ôzshl , hôzshl m nay ta nhấvurf t đanji ịmoiy nh khôzshl ng thểpoxx gặnjmc p Triểpoxx n đanji ạnkns i nhâkcqf n đanji ưmoiq ợvpgp c!”
“Ta cũrsfu ng vậgarw y, máiugl u mũrsfu i cứqrrv chảjcta y xuốowqu ng, ta vàknfz mấvurf y huynh đanji ệevjf bìiqmb nh thưmoiq ờumwx ng mấvurf y ngàknfz y trưmoiq ớqrrv c đanji âkcqf y, bởsimt i vìiqmb thiếfhlb u máiugl u màknfz tésimt xỉaify u!”
Cáiugl i nàknfz y cũrsfu ng quáiugl khoa trưmoiq ơtguf ng đanji i!
Hắmzhf c tuyếfhlb n trêolnn n đanji ầmoiq u Kim Kiềeocl n đanji ãqbes cóxqsj thểpoxx bệevjf n thàknfz nh mạnkns ng nhệevjf n.
“Kim hộpsar vệevjf , đanji ếfhlb n đanji âkcqf y, ngồvpgp i bêolnn n nàknfz y nàknfz y!” Mộpsar t nha dịmoiy ch gọzmmm i Kim Kiềeocl n vàknfz o thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng, mờumwx i Kim Kiềeocl n ngồvpgp i ởsimt cáiugl i bàknfz n giữrjht a thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng, còyytz n cựnqpd c kỳnjmc âkcqf n cầmoiq n múrjht c cho Kim Kiềeocl n mộpsar t chésimt n cháiugl o nữrjht a.
“Cháiugl o nàknfz y…” Kim Kiềeocl n liếfhlb c mắmzhf t nhìiqmb n nguyêolnn n liệevjf u trong cháiugl o, “Đcggr ậgarw u đanji ỏfhlb , táiugl o đanji ỏfhlb , còyytz n cóxqsj đanji ưmoiq ơtguf ng quy nữrjht a?”
Đcggr ưmoiq ơtguf ng quy: mộpsar t vịmoiy thuốowqu c Đcggr ôzshl ng y.
“Kim hộpsar vệevjf , đanji âkcqf y làknfz thuốowqu c cháiugl o củihkm a Côzshl ng Tôzshl n tiêolnn n sinh, đanji ặnjmc c biệevjf t bổzshl máiugl u.” Nha dịmoiy ch bêolnn n cạnkns nh giớqrrv i thiệevjf u.
“Bổzshl máiugl u?” Da mặnjmc t Kim Kiềeocl n co lạnkns i.
“Đcggr úng vâkcqf ̣y đanji úrjht ng vậgarw y!”
“Gầmoiq n đanji âkcqf y cáiugl c huynh đanji ệevjf bịmoiy mấvurf t máiugl u quáiugl nhiềeocl u!”
“Nhấvurf t làknfz máiugl u mũrsfu i… khàknfz khàknfz khàknfz …”
Kim Kiềeocl n run da mặnjmc t uốowqu ng mộpsar t ngụkcqf m, giưmoiq ơtguf ng mắmzhf t nhìiqmb n bọzmmm n nha dịmoiy ch chung quanh, ai nấvurf y đanji ềeocl u cẩlluz n thậgarw n ngồvpgp i cáiugl ch nàknfz ng ba thưmoiq ớqrrv c.
“Cáiugl c ngưmoiq ờumwx i làknfz m gìiqmb ngồvpgp i xa vậgarw y?” Kim Kiềeocl n trừfhlb ng mắmzhf t.
Bọzmmm n nha dịmoiy ch cưmoiq ờumwx i hắmzhf c hắmzhf c: “Kim hộpsar vệevjf , ngàknfz i hôzshl m nay khôzshl ng giốowqu ng vớqrrv i lúrjht c trưmoiq ớqrrv c, bọzmmm n ta cũrsfu ng khôzshl ng thểpoxx vôzshl lễrdzl đanji úrjht ng khôzshl ng?”
“Nha…” Kim Kiềeocl n dưmoiq ơtguf ng dưmoiq ơtguf ng tựnqpd đanji ắmzhf c ngồvpgp i dậgarw y “Đcggr úrjht ng thếfhlb , hôzshl m nay ta cũrsfu ng làknfz quan lớqrrv n tứqrrv phẩlluz m rồvpgp i….”
“Kim Kiềeocl n!”
Đcggr ộpsar t nhiêolnn n, mộpsar t ngưmoiq ờumwx i vọzmmm t vàknfz o nhanh nhưmoiq chớqrrv p, ngồvpgp i xuốowqu ng bêolnn n cạnkns nh Kim Kiềeocl n, ầmoiq m ĩumwx kêolnn u lêolnn n, “Lầmoiq n nàknfz y ngưmoiq ơtguf i nhấvurf t đanji ịmoiy nh phảjcta i giúrjht p ta!”
Kim Kiềeocl n nhìiqmb n kỹpoxx lạnkns i, ngưmoiq ờumwx i nàknfz y thâkcqf n hìiqmb nh kháiugl cao, đanji ôzshl i mắmzhf t báiugl o, chínjmc nh làknfz ngưmoiq ờumwx i quen Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u.
“Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u? Sao vậgarw y?” Kim Kiềeocl n nuốowqu t vàknfz o mộpsar t ngụkcqf m cháiugl o hỏfhlb i.
Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u nhăkcqf n nhóxqsj : “Cha ta nóxqsj i ta cũrsfu ng trưmoiq ởsimt ng thàknfz nh rôzshl ̀i, nhấvurf t đanji ịmoiy nh phảjcta i đanji ịmoiy nh việevjf c thàknfz nh thâkcqf n cho ta, ta nghĩumwx , Kim Kiềeocl n ngưmoiq ơtguf i đanji ãqbes cóxqsj nghềeocl , cóxqsj thểpoxx giúrjht p ta mộpsar t chúrjht t hay khôzshl ng.”
Nóxqsj i xong, vộpsar i cầmoiq m lấvurf y hai tay Kim Kiềeocl n.
“Hínjmc t!” Trong thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng lậgarw p tứqrrv c cùvpgp ng vang lêolnn n mộpsar t tiếfhlb ng hínjmc t khínjmc .
Kim Kiềeocl n vàknfz Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u nghi hoặnjmc c giưmoiq ơtguf ng mắmzhf t quésimt t mộpsar t vòyytz ng.
Nha dịmoiy ch bốowqu n phínjmc a lậgarw p tứqrrv c rũrsfu mắmzhf t húrjht p cháiugl o, bàknfz y ra bộpsar dáiugl ng khôzshl ng liêolnn n quan đanji ếfhlb n ta.
“Khôzshl ng thàknfz nh vấvurf n đanji ềeocl , cứqrrv tin tưmoiq ởsimt ng ta!” Kim Kiềeocl n hàknfz o sảjcta ng nóxqsj i.
“Thậgarw t sao?! Thậgarw t tốowqu t quáiugl !” Đcggr ôzshl i mắmzhf t báiugl o củihkm a Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u lòyytz e lòyytz e tỏfhlb a sáiugl ng, “Hạnkns nh phúrjht c nửtguf a đanji ờumwx i sau củihkm a ta đanji ặnjmc t trêolnn n ngưmoiq ờumwx i Kim Kiềeocl n ngưmoiq ơtguf i đanji óxqsj !”
“Phụkcqf t!” Bọzmmm n nha dịmoiy ch cùvpgp ng phun ra mộpsar t ngụkcqf m cháiugl o.
Kim Kiềeocl n vàknfz Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u lạnkns i cùvpgp ng ngẩlluz ng đanji ầmoiq u quésimt t qua.
Hay, tấvurf t cảjcta mọzmmm i ngưmoiq ờumwx i đanji ềeocl u uốowqu ng cháiugl o bằowqu ng lỗozth mũrsfu i rồvpgp i.
“Kim Kiềeocl n, cáiugl c huynh đanji ệevjf sao vậgarw y?” Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u mờumwx mịmoiy t chẳtguf ng hiểpoxx u gìiqmb .
“Khôzshl ng biếfhlb t, mấvurf y ngàknfz y nay vẫacsv n luôzshl n làknfz lạnkns .” Kim Kiềeocl n nhếfhlb ch miệevjf ng cưmoiq ờumwx i, “Táiugl m phầmoiq n làknfz do ta đanji ưmoiq ợvpgp c thăkcqf ng chứqrrv c nêolnn n cóxqsj quan uy!”
“Khụkcqf …khụkcqf khụkcqf !” Bọzmmm n nha dịmoiy ch lạnkns i ho khan.
“Kim Kiềeocl n ngưmoiq ơtguf i thìiqmb cóxqsj quan uy gìiqmb chứqrrv !” Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u cưmoiq ờumwx i hắmzhf c hắmzhf c, “Nhấvurf t đanji ịmoiy nh làknfz bởsimt i vìiqmb bọn hắmzhf n biếfhlb t ngưmoiq ơtguf i làknfz nữrjht nhi, cho nêolnn n cóxqsj chúrjht t e lệevjf ! Nhưmoiq ng ta thìiqmb khôzshl ng vậgarw y! Cho dùvpgp Kim Kiềeocl n ngưmoiq ơtguf i làknfz nữrjht nhi, ta vẫacsv n coi ngưmoiq ơtguf i làknfz hảjcta o huynh đanji ệevjf !” Nóxqsj i đanji ếfhlb n đanji âkcqf y, Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u cóxqsj chúrjht t ngạnkns i ngùvpgp ng gãqbes i gãqbes i da mặnjmc t, “Tốowqu t xấvurf u chúrjht ng ta cũrsfu ng đanji ãqbes ởsimt chung mộpsar t phòyytz ng nhiềeocl u tháiugl ng rồvpgp i, tấvurf t nhiêolnn n làknfz giao tìiqmb nh khôzshl ng nhạnkns t.”
“Hínjmc t!”
“Phụkcqf t!”
Trong phòyytz ng, mộpsar t nửtguf a hínjmc t khínjmc , mộpsar t nửtguf a phun cháiugl o.
“Nóxqsj i rấvurf t hay, hảjcta o huynh đanji ệevjf thìiqmb khôzshl ng phâkcqf n biệevjf t nam nữrjht !” Kim Kiềeocl n tựnqpd hàknfz o vỗozth vai Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u, “Ta nhấvurf t đanji ịmoiy nh sẽtguf khôzshl ng quêolnn n tìiqmb nh hữrjht u nghịmoiy cùvpgp ng phòyytz ng củihkm a chúrjht ng ta!”
Loảjcta ng xoảjcta ng!
Mộpsar t đanji ốowqu ng nha dịmoiy ch chui xuốowqu ng dưmoiq ớqrrv i bàknfz n.
Kim Kiềeocl n bàknfz y ra vẻanji mặnjmc t chỉaify tiếfhlb c rèylnk n sắmzhf t khôzshl ng thàknfz nh thésimt p trừfhlb ng nhìiqmb n mọzmmm i ngưmoiq ờumwx i trong phòyytz ng, quay đanji ầmoiq u cưmoiq ờumwx i vớqrrv i Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u: “Tiểpoxx u Liễrdzl u nàknfz y, còyytz n tiềeocl n lìiqmb xìiqmb cho bàknfz mốowqu i thìiqmb …?”
“Nhấvurf t đanji ịmoiy nh khôzshl ng thểpoxx thiếfhlb u phầmoiq n củihkm a Kim Kiềeocl n ngưmoiq ơtguf i!” Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u vỗozth ngựnqpd c.
“Đcggr ưmoiq ợvpgp c!”
Kim Kiềeocl n vui rạnkns o rựnqpd c vỗozth tay vớqrrv i Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u, lạnkns i hỏfhlb i thăkcqf m mong muốowqu n củihkm a Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u đanji ốowqu i vớqrrv i mộpsar t nửtguf a kia trong tưmoiq ơtguf ng lai, hai ba ngụkcqf m đanji ãqbes uốowqu ng xong cháiugl o, đanji ứqrrv ng lêolnn n nóxqsj i:
“Láiugl t nữrjht a ta còyytz n cóxqsj côzshl ng vụkcqf trong ngưmoiq ờumwx i, Trịmoiy nh Bộpsar khoáiugl i, Kim mỗozth cáiugl o lui trưmoiq ớqrrv c.”
“Kim hộpsar vệevjf đanji i cẩlluz n thậgarw n!” Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u vui rạnkns o rựnqpd c tiễrdzl n Kim Kiềeocl n rờumwx i đanji i, tảjcta ng đanji áiugl lớqrrv n trong tim đanji ãqbes rơtguf i xuốowqu ng đanji ấvurf t nêolnn n bắmzhf t đanji ầmoiq u cóxqsj khẩlluz u vịmoiy uốowqu ng cháiugl o.
“Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u,” mộpsar t gãqbes bộpsar khoáiugl i đanji i tớqrrv i, vỗozth vai Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u, “Nhanh chóxqsj ng thàknfz nh thâkcqf n đanji i!”
“Ha ha ha, cáiugl m ơtguf n cáiugl t ngôzshl n củihkm a ngưmoiq ơtguf i!”
“Sớqrrv m cóxqsj con cháiugl u nốowqu i dõkcqf i nha!”
“Hảjcta ?”
Sau đanji óxqsj , tấvurf t cảjcta nha dịmoiy ch trong thiệevjf n đanji ưmoiq ờumwx ng đanji ềeocl u đanji i lêolnn n phínjmc a trưmoiq ớqrrv c, sắmzhf c mặnjmc t mỗozth i ngưmoiq ờumwx i đanji ềeocl u buồvpgp n bãqbes , bôzshl m bốowqu p vỗozth vai Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u, lờumwx i nóxqsj i cũrsfu ng càknfz ng ngàknfz y càknfz ng quỷjrhh dịmoiy :
“Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u, sau nàknfz y ngưmoiq ờumwx i nhàknfz củihkm a ngưmoiq ơtguf i cũrsfu ng chínjmc nh làknfz ngưmoiq ờumwx i nhàknfz củihkm a huynh đanji ệevjf ta!”
“Hay làknfz ngưmoiq ơtguf i đanji i xin Côzshl ng Tôzshl n tiêolnn n sinh nghỉaify mộpsar t tháiugl ng đanji i, vềeocl nhàknfz tráiugl nh mộpsar t chúrjht t?”
“Ta thấvurf y vôzshl dụkcqf ng thôzshl i, thậgarw t sựnqpd khôzshl ng đanji ưmoiq ợvpgp c đanji âkcqf u, ngưmoiq ơtguf i dứqrrv t khoáiugl t chủihkm đanji ộpsar ng thừfhlb a nhậgarw n sai lầmoiq m vớqrrv i Triểpoxx n đanji ạnkns i nhâkcqf n đanji i, cóxqsj lẽtguf còyytz n cóxqsj thểpoxx cầmoiq u mộpsar t con đanji ưmoiq ờumwx ng sốowqu ng.”
“Cáiugl c ngưmoiq ờumwx i rốowqu t cuộpsar c đanji ang nóxqsj i cáiugl i gìiqmb vậgarw y?” Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u càknfz ng nghe càknfz ng khôzshl ng hiểpoxx u.
“Tóxqsj m lạnkns i…” Mọzmmm i ngưmoiq ờumwx i liếfhlb c mắmzhf t nhìiqmb n nhau, cùvpgp ng thởsimt dàknfz i mộpsar t hơtguf i,
“Chịmoiy u đanji ựnqpd ng chúrjht t làknfz tốowqu t thôzshl i!”
Rốowqu t cuộpsar c làknfz cóxqsj ýnxfe gìiqmb hảjcta ?!
Trịmoiy nh Tiểpoxx u Liễrdzl u lặnjmc ng lẽtguf kêolnn u rêolnn n.
*.
Ôevjf ng trờumwx i ơtguf i thổzshl đanji ịmoiy a hỡnkns i!
Ta nhấvurf t đanji ịmoiy nh làknfz bịmoiy Côzshl ng Tôzshl n Trúrjht c Tửtguf lừfhlb a gạnkns t rồvpgp i!
Kim Kiềeocl n đanji ứqrrv ng giữrjht a chợvpgp , nhìiqmb n dâkcqf n chúrjht ng bao vâkcqf y ởsimt bốowqu n phínjmc a thàknfz nh lậgarw p ra trậgarw n đanji ịmoiy a kinh khủihkm ng nhấvurf t từfhlb trưmoiq ớqrrv c đanji ếfhlb n nay, gan thậgarw n gìiqmb cũrsfu ng run nhưmoiq chuôzshl ng.
Rõkcqf ràknfz ng Côzshl ng Tôzshl n Trúrjht c Tửtguf đanji ãqbes nóxqsj i, côzshl ng việevjf c khắmzhf c phụkcqf c hậgarw u quảjcta đanji ãqbes làknfz m tốowqu t, ta ra cửtguf a tuầmoiq n phốowqu chắmzhf c chắmzhf n sẽtguf khôzshl ng cóxqsj vấvurf n đanji ềeocl gìiqmb , tuyệevjf t đanji ốowqu i sẽtguf khôzshl ng pháiugl t sinh thảjcta m kịmoiy ch ta bịmoiy ésimt p mang danh vịmoiy hôzshl n thêolnn củihkm a Đcggr ạnkns i Tốowqu ng đanji ệevjf nhấvurf t thầmoiq n tưmoiq ợvpgp ng bịmoiy trăkcqf m vạnkns n fan Biệevjf n Kinh củihkm a Tiểpoxx u Miêolnn u xésimt thàknfz nh trăkcqf m mảjcta nh nhỏfhlb …
Nhưmoiq ng trậgarw n đanji ịmoiy a trăkcqf m ngưmoiq ờumwx i vâkcqf y xem làknfz xảjcta y ra chuyệevjf n gìiqmb vậgarw y?
Còyytz n cóxqsj hộpsar i liêolnn n đanji oàknfz n phụkcqf nữrjht lấvurf p láiugl nh sưmoiq ơtguf ng mùvpgp màknfz u đanji en bêolnn n kia làknfz xảjcta y ra chuyệevjf n gìiqmb nữrjht a vậgarw y?….
Huốowqu ng chi hai mắmzhf t củihkm a mỗozth i sinh vậgarw t nữrjht tínjmc nh đanji ềeocl u toáiugl t ra lụkcqf c quang nhưmoiq sóxqsj i đanji óxqsj i….
Kim Kiềeocl n cảjcta m nhậgarw n đanji ưmoiq ợvpgp c sáiugl t khínjmc đanji ếfhlb n từfhlb thếfhlb giớqrrv i hắmzhf c áiugl m.
Mợvpgp nóxqsj , ta bịmoiy nguy hiểpoxx m đanji ếfhlb n táiugl nh mạnkns nggggg!
Toàknfz n thâkcqf n Kim Kiềeocl n đanji ổzshl mồvpgp hôzshl i lạnkns nh, vộpsar i vàknfz ng ra hiệevjf u cho đanji ộpsar i nha dịmoiy ch tuầmoiq n phốowqu sau lưmoiq ng gia tăkcqf ng tốowqu c đanji ộpsar .
Nhưmoiq ng dâkcqf n chúrjht ng vâkcqf y xem ba tầmoiq ng trong ba tầmoiq ng ngoàknfz i, mỗozth i mộpsar t bưmoiq ớqrrv c đanji i rấvurf t gian nan trầmoiq y trậgarw t, cho dùvpgp cóxqsj nha dịmoiy ch mởsimt đanji ưmoiq ờumwx ng nhưmoiq ng tốowqu c đanji ộpsar củihkm a Kim Kiềeocl n cũrsfu ng khôzshl ng thểpoxx nàknfz o tăkcqf ng nhanh hơtguf n nửtguf a phầmoiq n.
Ởzomw trong quáiugl trìiqmb nh đanji i nhưmoiq rùvpgp a bòyytz , Kim Kiềeocl n nghe thấvurf y rấvurf t nhiềeocl u lờumwx i thoạnkns i khôzshl ng thểpoxx tưmoiq ởsimt ng tưmoiq ợvpgp ng nổzshl i.
“Nhìiqmb n kìiqmb a, đanji âkcqf y làknfz Kim hộpsar vệevjf , Đcggr ạnkns i Tốowqu ng đanji ệevjf nhấvurf t nữrjht hộpsar vệevjf !”
“Oa, thậgarw t nhìiqmb n khôzshl ng ra làknfz nữrjht tửtguf , quảjcta nhiêolnn n khôzshl ng giốowqu ng bìiqmb nh thưmoiq ờumwx ng.”
“Hắmzhf c hắmzhf c, ngưmoiq ờumwx i ta làknfz thêolnn tửtguf củihkm a Triểpoxx n đanji ạnkns i nhâkcqf n đanji ấvurf y!”
“Chậgarw c chậgarw c, Triểpoxx n đanji ạnkns i nhâkcqf n cáiugl i gìiqmb cũrsfu ng tốowqu t, chỉaify cóxqsj áiugl nh mắmzhf t làknfz khôzshl ng tốowqu t!”
“Nhảjcta m nhínjmc , ngưmoiq ơtguf i thìiqmb biếfhlb t cáiugl i gìiqmb ? Kim hộpsar vệevjf làknfz đanji ệevjf tửtguf củihkm a Y Tiêolnn n Đcggr ộpsar c Tháiugl nh, rấvurf t cóxqsj tàknfz i!”
“Còyytz n nữrjht a, lúrjht c Kim hộpsar vệevjf mớqrrv i thứqrrv c dậgarw y, mặnjmc c dùvpgp khôzshl ng thểpoxx so vớqrrv i Triểpoxx n đanji ạnkns i nhâkcqf n, nhưmoiq ng đanji ôzshl i mắmzhf t nhỏfhlb chậgarw p chờumwx n cũrsfu ng rấvurf t đanji ẹxqsj p mắmzhf t nha.”
“Suỵwnyg t! Lờumwx i nàknfz y khôzshl ng thểpoxx đanji ểpoxx Triểpoxx n đanji ạnkns i nhâkcqf n nghe đanji ưmoiq ợvpgp c!”
“Ôevjf i trờumwx i, ta quêolnn n, cáiugl c ngưmoiq ờumwx i khôzshl ng nghe gìiqmb nha! Khôzshl ng nghe thấvurf y gìiqmb hếfhlb t!”
Cáiugl i quỷjrhh gìiqmb vậgarw y?
Khôzshl ng chờumwx Kim Kiềeocl n mang mộpsar t đanji ầmoiq u đanji ầmoiq y hắmzhf c tuyếfhlb n đanji i ra, mộpsar t nhóxqsj m nữrjht tửtguf duyêolnn n dáiugl ng khínjmc thếfhlb dạnkns t dàknfz o xuyêolnn n qua đanji áiugl m ngưmoiq ờumwx i trựnqpd c tiếfhlb p đanji i vềeocl phínjmc a mìiqmb nh.
Tìiqmb nh huốowqu ng gìiqmb vậgarw y? Fan hâkcqf m mộpsar muốowqu n tìiqmb m ta thịmoiy uy? Đcggr àknfz m pháiugl n?! Hay làknfz áiugl m sáiugl t?
Kim Kiềeocl n lậgarw p tứqrrv c giậgarw t mìiqmb nh mộpsar t cáiugl i, mộpsar t tay nắmzhf m lấvurf y túrjht i thuốowqu c bêolnn n hôzshl ng, mộpsar t tay nắmzhf m lấvurf y đanji ao rộpsar ng, nésimt t mặnjmc t nghiêolnn m túrjht c, sẵugoh n sàknfz ng đanji óxqsj n quâkcqf n đanji ịmoiy ch.
Bốowqu n côzshl gáiugl i cầmoiq m đanji ầmoiq u, cho dùvpgp diệevjf n mạnkns o khôzshl ng giốowqu ng nhau, nhưmoiq ng hai mắmzhf t đanji ềeocl u bắmzhf n ra áiugl nh sáiugl ng dọzmmm a ngưmoiq ờumwx i, khiếfhlb n lôzshl ng tóxqsj c Kim Kiềeocl n dựnqpd ng đanji ứqrrv ng.
“Kim hộpsar vệevjf !” Côzshl gáiugl i ởsimt ngoàknfz i cùvpgp ng bêolnn n tráiugl i, con mắmzhf t nhưmoiq suốowqu i xuâkcqf n, nhẹxqsj nhàknfz ng cúrjht i đanji ầmoiq u vớqrrv i Kim Kiềeocl n, cưmoiq ờumwx i tủihkm m tỉaify m nóxqsj i, “Tiểpoxx u nữrjht làknfz Cung Nghi Đcggr ìiqmb nh, đanji ếfhlb n từfhlb thàknfz nh Đcggr ôzshl ng Biệevjf n Kinh.”
“Ta làknfz Thu Mộpsar ng, đanji ếfhlb n từfhlb thàknfz nh Nam Biệevjf n Kinh.” Côzshl gáiugl i thứqrrv hai mặnjmc t nhưmoiq hoa đanji àknfz o nhẹxqsj nhàknfz ng nóxqsj i.
“Tiểpoxx u nữrjht làknfz Thẩlluz m Nhiêolnn n, đanji ếfhlb n từfhlb thàknfz nh Tâkcqf y.” Ngưmoiq ờumwx i thứqrrv ba dáiugl ng nhưmoiq liễrdzl u xanh nóxqsj i.
“Ta làknfz Mạnkns c Mạnkns c, ởsimt thàknfz nh Bắmzhf c.” Ngưmoiq ờumwx i cuốowqu i cùvpgp ng làknfz mộpsar t tiểpoxx u nha đanji ầmoiq u đanji ỏfhlb từfhlb đanji ầmoiq u đanji ếfhlb n châkcqf n.
“Bốowqu n, bốowqu n vịmoiy muốowqu n làknfz m gìiqmb ?” Kim Kiềeocl n nuốowqu t mộpsar t ngụkcqf m nưmoiq ớqrrv c bọzmmm t.
Bốowqu n côzshl gáiugl i kia liếfhlb c nhìiqmb n nhau, cùvpgp ng lộpsar ra táiugl m cáiugl i răkcqf ng nanh trắmzhf ng: “Chúrjht ng ta nghe nóxqsj i hôzshl m nay Kim hộpsar vệevjf đanji i tuầmoiq n phốowqu ngang qua chợvpgp cho nêolnn n đanji ặnjmc c biệevjf t đanji ếfhlb n đanji ưmoiq a hạnkns lễrdzl !”
“Hạnkns , hạnkns lễrdzl ?” Kim Kiềeocl n còyytz n trong trạng thái khiếfhlb p sợvpgp .
“Đcggr úrjht ng vậgarw y!” Bốowqu n côzshl gáiugl i cùvpgp ng tháiugl o tay nảjcta i sau lưmoiq ng xuốowqu ng, kínjmc n đanji áiugl o đanji ưmoiq a cho Kim Kiềeocl n.
Kim Kiềeocl n hoảjcta ng sợvpgp quáiugl đanji ộpsar , đanji ầmoiq u đanji ầmoiq y mồvpgp hôzshl i.
Nàknfz y nàknfz y, đanji âkcqf y làknfz gìiqmb ? Cóxqsj phảjcta i làknfz dao găkcqf m lựnqpd u đanji ạnkns n boom tháiugl i khôzshl ng?
“Chúrjht c Kim hộpsar vệevjf vàknfz Triểpoxx n đanji ạnkns i nhâkcqf n đanji ầmoiq u bạnkns c răkcqf ng long!”
Cáiugl c côzshl gáiugl i đanji ộpsar t nhiêolnn n cùvpgp ng kêolnn u lêolnn n mộpsar t tiếfhlb ng, khiếfhlb n Kim Kiềeocl n sợvpgp tớqrrv i mứqrrv c suýnxfe t chúrjht t nữrjht a quăkcqf ng hếfhlb t đanji ồvpgp trong tay ra.
“Kim hộpsar vệevjf khôzshl ng mởsimt ra nhìiqmb n àknfz ?” Côzshl gáiugl i têolnn n làknfz Cung Nghi Đcggr ìiqmb nh hỏfhlb i.
“Cóxqsj thểpoxx mởsimt sao?” Kim Kiềeocl n run rẩlluz y hỏfhlb i.
“Mởsimt đanji i! Mởsimt đanji i!” Dâkcqf n chúrjht ng vâkcqf y xem vàknfz nha dịmoiy ch cùvpgp ng ồvpgp n àknfz o.
Dưmoiq ớqrrv i áiugl p lựnqpd c, Kim Kiềeocl n chỉaify cóxqsj thểpoxx miễrdzl n cưmoiq ỡnkns ng mởsimt ra từfhlb ng lớqrrv p vảjcta i củihkm a tay nảjcta i, sau đanji óxqsj , cứqrrv ng đanji ờumwx .
Trong bao, làknfz mộpsar t đanji ốowqu ng khăkcqf n thêolnn u.
Khôzshl ng, khôzshl ng phảjcta i khăkcqf n thêolnn u bìiqmb nh thưmoiq ờumwx ng, màknfz làknfz … Màknfz làknfz …
Nó
“Đ
“Sư
Nà
Kim Kiề
Ta vẫ
Kim Kiề
Vừ
“Hả
Có
Mộ
Nà
Kim Kiề
Bọ
“Chỉ
“Triể
“Ô
Thấ
“Ai ô
“Ta cũ
Cá
Hắ
“Kim hộ
“Chá
Đ
“Kim hộ
“Bổ
“Đ
“Gầ
“Nhấ
Kim Kiề
“Cá
Bọ
“Nha…” Kim Kiề
“Kim Kiề
Đ
Kim Kiề
“Trị
Trị
Nó
“Hí
Kim Kiề
Nha dị
“Khô
“Thậ
“Phụ
Kim Kiề
Hay, tấ
“Kim Kiề
“Khô
“Khụ
“Kim Kiề
“Hí
“Phụ
Trong phò
“Nó
Loả
Mộ
Kim Kiề
“Nhấ
“Đ
Kim Kiề
“Lá
“Kim hộ
“Trị
“Ha ha ha, cá
“Sớ
“Hả
Sau đ
“Trị
“Hay là
“Ta thấ
“Cá
“Tó
“Chị
Rố
Trị
*.
Ô
Ta nhấ
Kim Kiề
Rõ
Như
Cò
Huố
Kim Kiề
Mợ
Toà
Như
Ở
“Nhì
“Oa, thậ
“Hắ
“Chậ
“Nhả
“Cò
“Suỵ
“Ô
Cá
Khô
Tì
Kim Kiề
Bố
“Kim hộ
“Ta là
“Tiể
“Ta là
“Bố
Bố
“Hạ
“Đ
Kim Kiề
Nà
“Chú
Cá
“Kim hộ
“Có
“Mở
Dư
Trong bao, là
Khô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.