Đế Sư Xuất Sơn

Chương 640 :

    trước sau   

qeqfơaslpng Linh Mai do dựwncq mộpgsht lúyllfc, nhìhswgn Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn mộpgsht cáahoei, vừfnaia đuidpoecfnh từfnai chốietfi thìhswg Bắxdhic Minh Vâlgoqn đuidpãvrwn tiếdvavp tụkfcsc nóoagti: “côhswg Linh Mai đuidpfnaing nghĩbsvs nhiềkcpau, bâlgoqy giờkdga Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quậvdhun đuidpãvrwn trởybmf vềkcpa nhàwnes họqeqfwnesn, vốietfn làwnes muốietfn đuidpi du lịoecfch khắxdhip nơaslpi, nêvrwnn chỉwotrwnes thuậvdhun đuidpưqeqfkdgang màwnes thôhswgi. Mộpgsht khi chắxdhic chắxdhin côhswg Linh Mai khôhswgng xảwjcsy ra nguy hiểlrllm gìhswg nữbecsa rồoecfi hai ngưqeqfkdgai mỗfdpri ngưqeqfkdgai mộpgsht ngảwjcsfnaing khôhswgng muộpgshn màwnes. Hơaslpn nữbecsa, côhswgqeqfơaslpng khôhswgng ngạyinci vạyincn dặozifm đuidpưqeqfkdgang xa đuidpếdvavn giúyllfp đuidpqioc, đuidpâlgoqy cũfnaing chỉwotrwnes thuậvdhun tiệwotrn trảwjcs ơaslpn màwnes thôhswgi!”

Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn nghi ngờkdga nhìhswgn Bắxdhic Minh Vâlgoqn, anh muốietfn đuidpi du lịoecfch khắxdhip nơaslpi lúyllfc nàwneso? Cáahoei gìhswg gọqeqfi làwnes mỗfdpri ngưqeqfkdgai mộpgsht ngảwjcs chứmaci? Nhìhswgn vẻqeqf mặozift ngốietfc nghếdvavch củmzqqa Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn, Bắxdhic Minh Vâlgoqn ra sứmacic trừfnaing anh ta mộpgsht cáahoei, đuidpoecf ngốietfc nàwnesy, lúyllfc nàwnesy thìhswg phảwjcsi quấzhrtn lấzhrty ngưqeqfkdgai ta trưqeqfasijc rồoecfi nóoagti sao, còqkkpn vềkcpa việwotrc mỗfdpri ngưqeqfkdgai mộpgsht ngảwjcs thìhswg phảwjcsi xem bảwjcsn lĩbsvsnh lúyllfc đuidpóoagt củmzqqa anh rồoecfi.

Bắxdhic Minh Vâlgoqn im lặozifng bưqeqfasijc lêvrwnn trưqeqfasijc mộpgsht bưqeqfasijc, đuidpưqeqfa tay ra véwncqo eo Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn mộpgsht cáahoei, trêvrwnn mặozift tỉwotrnh rụkfcsi nởybmf mộpgsht nụkfcsqeqfkdgai tíuidpt mắxdhit, nhìhswgn anh ta: “Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn, anh nóoagti xem cóoagt đuidpúyllfng khôhswgng?”

Sắxdhic mặozift củmzqqa Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn đuidppgsht nhiêvrwnn thay đuidpmacii, ra sứmacic gậvdhut đuidpaslpu: “Đkdgaúyllfng! Đkdgaúyllfng! Nhữbecsng gìhswghswgoagti đuidpkcpau đuidpúyllfng! Bắxdhic Minh Vâlgoqn hàwnesi lòqkkpng cưqeqfkdgai cưqeqfkdgai, sau đuidpóoagt nhìhswgn sang

qeqfơaslpng Linh Mai: “côhswg Linh Mai, côhswg thấzhrty sao?”


Đkdgaãvrwnoagti nhưqeqf vậvdhuy rồoecfi, Dưqeqfơaslpng Linh Mai cũfnaing chỉwotr đuidpàwnesnh gậvdhut đuidpaslpu: “Vậvdhuy đuidpưqeqfavqfc rồoecfi, đuidpàwnesnh làwnesm phiềkcpan anh vậvdhuy!”

Nghe thấzhrty Dưqeqfơaslpng Linh Mai đuidpoecfng ýosjy, Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn lậvdhup tứmacic phấzhrtn chấzhrtn tinh thầaslpn: “Khôhswgng phiềkcpan! Khôhswgng phiềkcpan! Thuậvdhun đuidpưqeqfkdgang thôhswgi màwnes, ha ha.

Nhìhswgn bộpgsh dạyincng ngốietfc nghếdvavch cưqeqfkdgai ha ha củmzqqa anh ta, Bắxdhic Minh Vâlgoqn khoáahoec tay anh ta kéwncqo sang mộpgsht bêvrwnn: “Tôhswgi nóoagti anh nghe, tôhswgi đuidpãvrwn tạyinco cơaslp hộpgshi cho anh rồoecfi đuidpóoagt, cóoagt thểlrll nắxdhim chắxdhic hay khôhswgng thìhswg phảwjcsi xem bảwjcsn thâlgoqn anh đuidpzhrty!”

Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn tràwnesn đuidpaslpy lòqkkpng tin gậvdhut đuidpaslpu vớasiji Bắxdhic Minh Vâlgoqn mộpgsht cáahoei: “Yêvrwnn tâlgoqm đuidpi! Tôhswgi nhấzhrtt đuidpoecfnh sẽtctd nắxdhim chắxdhic!”

Bắxdhic Minh Vâlgoqn đuidpáahoenh nhẹwncq anh ta mộpgsht cáahoei: “Tôhswgi nóoagti anh nghe, côhswg Linh Mai làwnes mộpgsht côhswgahoei tốietft, nếdvavu anh thậvdhut sựwncq thíuidpch côhswgzhrty thìhswgvrwny đuidpietfi xửpgshhswgzhrty cho thậvdhut tốietft, nếdvavu đuidplrllhswgi biếdvavt anh dáahoem trêvrwnu chọqeqfc côhswgzhrty rồoecfi vứmacit bỏmezo, thìhswg anh khôhswgng xong vớasiji tôhswgi đuidpâlgoqu!”

Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn vôhswgietfng ấzhrtm ứmacic nhíuidpu màwnesy lạyinci: “Nếdvavu côhswgzhrty chịoecfu đuidpoecfng ýosjyybmfvrwnn tôhswgi làwneshswgi đuidpãvrwn cảwjcsm ơaslpn trờkdgai đuidpzhrtt rồoecfi, làwnesm sao dáahoem trêvrwnu chọqeqfc rồoecfi vứmacit bỏmezohswgzhrty chứmaci!” “Yêvrwnn tâlgoqm đuidpi, cóoagtlgoqu ngưqeqfkdgai cóoagtqkkpng thìhswg sẽtctd đuidpưqeqfavqfc đuidpáahoep lạyinci, côhswg Linh Mai cũfnaing đuidpâlgoqu phảwjcsi làwnes ngưqeqfkdgai cóoagtqkkpng dạyinc sắxdhit đuidpáahoe, chỉwotr cầaslpn anh cóoagt thàwnesnh ýosjy, tôhswgi tin rằkdgang côhswg Linh Mai chắxdhic chắxdhin sẽtctd bịoecf anh làwnesm cho cảwjcsm đuidppgshng!” “Côhswg Minh Vâlgoqn, cảwjcsm ơaslpn côhswg!”

Chủmzqq đuidpkcpa đuidppgsht nhiêvrwnn thay đuidpmacii, trong mộpgsht lúyllfc Bắxdhic Minh Vâlgoqn vẫuyjen hơaslpi chưqeqfa theo kịoecfp, vuốietft vuốietft tóoagtc con bêvrwnn tai: “Bớasijt nóoagti đuidpi, nhưqeqfng nếdvavu anh thậvdhut sựwncq muốietfn cảwjcsm ơaslpn tôhswgi, thìhswghswgi thậvdhut sựwncqoagt mộpgsht việwotrc muốietfn nhờkdga anh giúyllfp đuidpqioc! “Chuyệwotrn gìhswg?” “Thìhswgwneshswgi nghe nóoagti, cáahoec anh lạyinci tìhswgm đuidpưqeqfavqfc mộpgsht viêvrwnn thầaslpn đuidpưqeqfavqfc đuidpúyllfng khôhswgng?” “Đkdgaúyllfng vậvdhuy, bệwotrnh củmzqqa ôhswgng chủmzqq củmzqqa ôhswgng nộpgshi chỉwotroagt thểlrllietfng thầaslpn dưqeqfavqfc đuidplrllwncqo dàwnesi mạyincng sốietfng. Lầaslpn trưqeqfasijc, long tu sam thíuidpch hợavqfp đuidplrllwncqo dàwnesi mạyincng sốietfng nhấzhrtt đuidpãvrwn bịoecf nhàwnes họqeqf Thưqeqfơaslpng âlgoqm mưqeqfu giàwnesnh mấzhrtt, lầaslpn nàwnesy tôhswgi đuidpãvrwn tốietfn rấzhrtt nhiềkcpau côhswgng sứmacic, tìhswgm đuidpưqeqfavqfc mộpgsht viêvrwnn cửpgshu diệwotrp tháahoenh linh hoa. Mặozifc dùietf hiệwotru quảwjcswncqo dàwnesi mạyincng sốietfng khôhswgng bằkdgang long tu sam, nhưqeqfng dùietf sao cũfnaing làwnes mộpgsht trong báahoet đuidpyinci thầaslpn dưqeqfavqfc, hơaslpn nữbecsa táahoec dụkfcsng chữbecsa bệwotrnh cũfnaing tưqeqfơaslpng đuidpưqeqfơaslpng vớasiji long tu sam, nêvrwnn hiệwotru quảwjcswncqo dàwnesi mạyincng sốietfng cũfnaing sẽtctd khôhswgng kéwncqm hơaslpn bao nhiêvrwnu đuidpâlgoqu!” “Vậvdhuy… tôhswgi…

Bắxdhic Minh Vâlgoqn hơaslpi ngạyinci ngùietfng. Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn đuidpang tòqkkpqkkp, đuidppgsht nhiêvrwnn mởybmf to mắxdhit nhìhswgn côhswgzhrty: “Côhswg… khôhswgng phảwjcsi làwneshswg đuidpang cóoagt ýosjy đuidpoecfnh gìhswg vớasiji cửpgshu diệwotrp tháahoenh linh hoa chứmaci?” “Ha ha… Đkdgaúyllfng làwnesoagt mộpgsht chúyllft.

Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn suýosjyt nữbecsa muốietfn khóoagtc. Bàwneshswg nhỏmezo củmzqqa tôhswgi ơaslpi, côhswg khôhswgng mởybmf miệwotrng thìhswg thôhswgi, vừfnaia mởybmf miệwotrng thìhswg thậvdhut khiếdvavn ngưqeqfkdgai kháahoec kinh ngạyincc, đuidpóoagt thầaslpn dưqeqfavqfc đuidpzhrty!

Thầaslpn dưqeqfavqfc đuidpzhrty, trêvrwnn đuidpkdgai nàwnesy tổmacing cộpgshng chỉwotroagtahoem viêvrwnn thôhswgi đuidpzhrty. Mặozifc dùietf nửpgsha viêvrwnn minh vưqeqfơaslpng dưqeqfavqfc oa lúyllfc trưqeqfasijc côhswg tặozifng tôhswgi cũfnaing làwnes mộpgsht trong táahoem đuidpyinci thầaslpn dưqeqfavqfc, nhưqeqfng so vớasiji cửpgshu diệwotrp tháahoenh linh hoa nàwnesy thìhswgqkkpn khôhswgng bằkdgang mộpgsht láahoe đuidpzhrty!”

Nhìhswgn thấzhrty vẻqeqf mặozift thiếdvavu đuidpiềkcpau muốietfn quỳfdpr xuốietfng củmzqqa Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn, Bắxdhic Minh Vâlgoqn mau chóoagtng giảwjcsi thíuidpch “Anh đuidpfnaing hiểlrllu lầaslpm, tôhswgi khôhswgng phảwjcsi muốietfn lấzhrty cảwjcs viêvrwnn tháahoenh linh hoa. Tôhswgi muốietfn nóoagti, cóoagt thểlrll, nếdvavu cóoagt thểlrll cho tôhswgi phầaslpn tháahoenh linh hoa còqkkpn lạyinci, dùietf chỉwotrwnes mộpgsht chúyllft tàwnesn dưqeqf thìhswgfnaing đuidpưqeqfavqfc!”

Ômacii!

yllfc nàwnesy Trưqeqfơaslpng Thàwnesnh Quâlgoqn mớasiji thởybmf phàwneso mộpgsht hơaslpi, nếdvavu chỉwotrwnesvrwnu cầaslpu nàwnesy thìhswgfnaing khôhswgng khóoagtwnesm lắxdhim! “Đkdgaưqeqfavqfc! Nhưqeqfng cửpgshu diệwotrp tháahoenh linh hoa cầaslpn mộpgsht vàwnesi ngàwnesy mớasiji đuidpưqeqfa đuidpếdvavn nhàwnes họqeqfwnesn đuidpưqeqfavqfc, đuidpếdvavn lúyllfc đuidpóoagt, tôhswgi cốietf gắxdhing hếdvavt sứmacic đuidplrll lạyinci cho côhswg nhiềkcpau mộpgsht chúyllft!” “Tốietft quáahoe! Vậvdhuy chuyệwotrn nàwnesy đuidpàwnesnh làwnesm phiềkcpan anh nhéwncq!


wneso lúyllfc nàwnesy, đuidpiệwotrn thoạyinci đuidppgsht nhiêvrwnn vang lêvrwnn, Diệwotrp Phùietfng ởybmf mộpgsht bêvrwnn cầaslpm lêvrwnn xem, làwneswnes Tốietf Nghi lâlgoqu rồoecfi khôhswgng gặozifp. Sau khi nghe máahoey, còqkkpn chưqeqfa nóoagti mấzhrty câlgoqu thìhswg sắxdhic mặozift anh đuidppgsht nhiêvrwnn thay đuidpmacii. “Sao vậvdhuy?”

Mấzhrty ngưqeqfkdgai nhìhswgn sắxdhic mặozift anh cóoagthswg đuidpóoagt khôhswgng đuidpúyllfng, đuidpoecfng thanh mởybmf miệwotrng hỏmezoi. “Quậvdhun Vâlgoqn Chi xảwjcsy ra chuyệwotrn rồoecfi!”

Trêvrwnn đuidpưqeqfkdgang cao tốietfc, mộpgsht chiếdvavc xe con chạyincy vớasiji tốietfc đuidppgsh nhanh, ngoạyinci trừfnai Diệwotrp Phùietfng ra thìhswgqkkpn cóoagtwnes Tổmaci Nghi lâlgoqu rồoecfi khôhswgng gặozifp. “Rốietft cuộpgshc làwnes đuidpãvrwn xảwjcsy ra chuyệwotrn gìhswg?” “Quậvdhun Vâlgoqn Chi dâlgoqn loạyincn rồoecfi!”

wnes Tốietf Nghi cắxdhin môhswgi, vẻqeqf mặozift lo lắxdhing!

Quêvrwn nhàwnes củmzqqa côhswg, thàwnesnh phốietfqeqfasijng Dưqeqfơaslpng, đuidpang thuộpgshc quậvdhun Vâlgoqn Chi, màwnes thàwnesnh phốietfqeqfasijng Dưqeqfơaslpng chíuidpnh làwnesaslpi đuidpang xảwjcsy ra loạyincn dâlgoqn

Nghe thấzhrty cáahoei chữbecs loạyincn dâlgoqn nàwnesy, đuidpáahoey mắxdhit Diệwotrp Phùietfng lạyincnh đuidpi

Nhữbecsng nơaslpi bêvrwnn trong quâlgoqn Vămjkfn Chi, bao gồoecfm thàwnesnh phốietfqeqfybmfng Dưqeqfơaslpng, cóoagt nhiềkcpau đuidpoecfi dốietfc hiểlrllm trởybmf. Hơaslpn nữbecsa đuidpiềkcpau quan trọqeqfng hơaslpn làwnes trưqeqfasijc giờkdga quậvdhun Vămjkfn Chi làwnesaslpi đuidpưqeqfavqfc bổmaci sung vàwneso lựwncqc lưqeqfavqfng quâlgoqn đuidppgshi nhàwnesqeqfasijc, cũfnaing cóoagt nghĩbsvsa làwnes đuidpa sốietf ngưqeqfkdgai trong quâlgoqn đuidppgshi nhàwnesqeqfasijc đuidpkcpau đuidpếdvavn từfnai quậvdhun Vâlgoqn Chi “Dâlgoqn loạyincn? Vôhswg duyêvrwnn vôhswg cớasij sao lạyinci loạyincn dâlgoqn?” “Hơaslpn mộpgsht nửpgsha đuidpoecfng ruộpgshng củmzqqa quậvdhun Vâlgoqn Chi đuidpkcpau bịoecf ngưqeqfkdgai kháahoec kiểlrllm soáahoet rồoecfi!”

wnes Tốietf Nghi ngàwnesy ra, mộpgsht nửpgsha đuidpoecfng ruộpgshng bịoecf ngưqeqfkdgai kháahoec kiểlrllm soáahoet, chuyệwotrn gìhswg thếdvavwnesy? Bâlgoqy giờkdga đuidpang làwnes đuidpaslpu xuâlgoqn, đuidpang trong thờkdgai gian gieo hạyinct, khôhswgng cóoagt ruộpgshng đuidpzhrtt thìhswg lấzhrty gìhswg đuidplrll gieo hạyinct, khôhswgng gieo hạyinct đuidpưqeqfavqfc thìhswg lấzhrty gìhswgwnes ămjkfn? “Rốietft cuộpgshc làwnes đuidpãvrwn xảwjcsy ra chuyệwotrn gìhswg?”

yllfc nàwnesy côhswg mớasiji ýosjy thứmacic đuidpưqeqfavqfc tíuidpnh nghiêvrwnm trọqeqfng củmzqqa vấzhrtn đuidpkcpa. Từfnai thờkdgai cổmaci đuidpyinci đuidpếdvavn giờkdga, ngưqeqfkdgai dâlgoqn đuidpkcpau xem thứmacic ămjkfn làwnes trờkdgai, nếdvavu đuidpếdvavn đuidpiềkcpau kiệwotrn sinh tồoecfn cơaslp bảwjcsn nhấzhrtt cũfnaing khôhswgng giữbecs đuidpưqeqfavqfc thìhswgoagti gìhswg đuidpếdvavn bảwjcso vệwotr đuidpzhrtt nưqeqfasijc? “Đkdgaiềkcpau lưqeqfơaslpng thựwncqc từfnaiaslpi kháahoec đuidpếdvavn thìhswg sao? Giảwjcsi quyếdvavt việwotrc khẩcopen cấzhrtp trưqeqfasijc! “Khôhswgng kịoecfp rồoecfi!”

Trong mắxdhit Diệwotrp Phùietfng lưqeqfasijt qua mộpgsht tia lạyincnh lùietfng: “Ngoạyinci trừfnai quốietfc khổmaci củmzqqa thủmzqq đuidpôhswg, lưqeqfơaslpng thựwncqc ởybmfahoec nơaslpi kháahoec đuidpkcpau bịoecf thu mua cảwjcs rồoecfi, giáahoe củmzqqa lưqeqfơaslpng thựwncqc khôhswgng chỉwotrmjkfng lêvrwnn gấzhrtp mưqeqfkdgai lầaslpn. Lưqeqfơaslpng thựwncqc củmzqqa quốietfc khổmaci thìhswg chỉwotrqkkpn rấzhrtt íuidpt, vốietfn dĩbsvs khôhswgng thểlrll giảwjcsi quyếdvavt đuidpưqeqfavqfc cămjkfn bảwjcsn “Vậvdhuy cóoagt bao nhiêvrwnu thìhswg vậvdhun chuyểlrlln trưqeqfasijc bấzhrty nhiêvrwnu, bâlgoqy giờkdga vẫuyjen còqkkpn cáahoech mộpgsht quýosjy cho đuidpếdvavn khi thu hoạyincch mùietfa thu, bảwjcsn thâlgoqn quậvdhun Vậvdhun Chi cóoagt đuidpzhrtt đuidpai màwnesu mỡqiocaslpn so vớasiji nhữbecsng quậvdhun kháahoec, cộpgshng thêvrwnm nhữbecsng vấzhrtn đuidpkcpa đuidpoecfa thếdvav kháahoec, lưqeqfơaslpng thựwncqc thu đuidpưqeqfavqfc luôhswgn làwnes vấzhrtn đuidpkcpa lớasijn nhấzhrtt. Vấzhrtn đuidpkcpazhrtm no củmzqqa cáahoec quậvdhun kháahoec đuidpkcpau cầaslpn nhàwnesqeqfasijc giúyllfp đuidpqioc mỗfdpri nămjkfm, mớasiji cóoagt thểlrll miễwjcsn cưqeqfqiocng chốietfng đuidpqioc, bâlgoqy giờkdga vốietfn đuidpãvrwn khôhswgng đuidpmzqq đuidpzhrtt đuidpai, đuidppgsht nhiêvrwnn mấzhrtt đuidpi mộpgsht nửpgsha, khôhswgng cóoagt hy vọqeqfng thu hoạyincch, thìhswg sợavqfwnes bọqeqfn họqeqf sẽtctd nổmacii loạyincn “Khôhswgng kịoecfp rồoecfi! Đkdgaãvrwn bạyinco loạyincn rồoecfi!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.