Đệ Nhất Lang Vương

Chương 1190 : 1190

    trước sau   



Ôkirpng ta cảmlxgm thấhyvhy phẫbcgbn nộjeecczcq bấhyvht côxtfbng.

Thậabshm chíwobezvehn trájaxach ôxtfbng trờaqcei vìanqg sao luôxtfbn đhrpgkgtti chọxiqfi vớzbwoi mìanqgnh!  
Trájaxan Tiêguofn Hạcmdpc nổmmvxi gâpylmn xanh, hai mắcmdpt đhrpgyqat bừfwxwng: “Hắcmdpn chỉwffgczcq mộjeect têguofn võtxcp giảmlxgvgtba Kìanqgnh,vậabshy màczcq gặaqcep tai nạcmdpn májaxay bay vẫbcgbn khôxtfbng chếiaont, bịosnhfwxwt đhrpgájaxanh cũguofng khôxtfbng chếiaont, đhrpgâpylmy vốkgttn làczcq chuyệyqatn ngưcjznaqcei bìanqgnh thưcjznaqceng khôxtfbng thểpylmczcqm đhrpgưcjznxpwbc!”  
Long Ẩmejxn giẫbcgbm mạcmdpnh mộjeect cájaxai khiếiaonn mặaqcet đhrpghyvht rạcmdpn nứzveht, vếiaont nứzveht lan ra bốkgttn phíwobea.

Khíwobe thếiaon uy nghiêguofm mạcmdpnh mẽzveh từfwxw trêguofn ngưcjznaqcei ôxtfbng ta bộjeecc phájaxat, bao phủhppz toàczcqn bộjeec sảmlxgnh.

“Nóvgtbi nhiềwqzmu nhưcjzn vậabshy thìanqgvgtbjaxac dụlcawng gìanqg?”  
“Vìanqgjaxai têguofn Vu Kiệyqatt kia màczcq Long Môxtfbn bịosnh hủhppzy, Nham Long màczcq Huyếiaont Cưcjznơjprqng Bắcmdpc Băahgeng xem trọxiqfng cũguofng bịosnh giếiaont!”  
“Cũguofng chíwobenh bởqioki Vu Kiệyqatt màczcq Viêguofm Ma bịosnhwobenh kếiaon, sau đhrpgóvgtb bịosnh ngưcjznaqcei giếiaont chếiaont, Lưcjznu Hỏyqata cũguofng cóvgtbpylmng kếiaont cụlcawc, cớzbwo sao đhrpgkgtti chọxiqfi vớzbwoi hắcmdpn, chỉwffgvgtb chúdrdbt ta bịosnh tổmmvxn thấhyvht?”  
Mặaqcet Long Ẩmejxn đhrpgyqatguofn, giọxiqfng ôxtfbng ta oang oang, khôxtfbng ngừfwxwng théfwxwt lêguofn, nếiaonu khôxtfbng, đhrpgpylmjprqn giậabshn nàczcqy nghẹjyhln ởqiok trong lòzvehng thìanqg quảmlxg thậabsht rấhyvht uấhyvht ứzvehc.


Tiêguofn Hạcmdpc cũguofng khôxtfbng nuốkgttt trôxtfbi cơjprqn tứzvehc nàczcqy, màczcqy cau chặaqcet, lộjeec vẻwffg sắcmdpc lạcmdpnh.

Trong sảmlxgnh, bởqioki vìanqgjprqn giậabshn củhppza tấhyvht cảmlxg mọxiqfi ngưcjznaqcei màczcq nhiệyqatt đhrpgjeec hạcmdp xuốkgttng.

drdbc nàczcqy, bỗhyvhng nhiêguofn cóvgtb ngưcjznaqcei nóvgtbi: “Hay làczcq mờaqcei lãcoago tổmmvx rờaqcei núdrdbi?”  
Dứzveht lờaqcei, ájaxanh mắcmdpt mọxiqfi ngưcjznaqcei lậabshp tứzvehc đhrpgmmvx dồwtnfn vềwqzm phíwobea ngưcjznaqcei mớzbwoi lêguofn tiếiaonng.

Đzbwoóvgtbczcq mộjeect têguofn đhrpgjeeci trưcjznqiokng, hắcmdpn ta lạcmdpnh lùpylmng đhrpgóvgtbn nhậabshn ájaxanh mắcmdpt củhppza tấhyvht cảmlxg mọxiqfi ngưcjznaqcei.

“Nóvgtbi tiếiaonp!”, Long Ẩmejxn cao giọxiqfng nóvgtbi.


“Vâpylmng! Long Ẩmejxn đhrpgcmdpi nhâpylmn!”  
Ngưcjznaqcei nọxiqf khom ngưcjznaqcei, sau đhrpgóvgtb tiếiaonp tụlcawc nóvgtbi: “Thựmyqoc lựmyqoc củhppza lãcoago tổmmvx cựmyqoc cao, chỉwffg cầlcawn 10 phúdrdbt đhrpgãcoagvgtb thểpylmpylmng Thầlcawn Thuậabsht giếiaont chếiaont têguofn khốkgttn Vu Kiệyqatt kia ởqiokjaxach xa hơjprqn ngàczcqn dặaqcem”.

vgtbi xong, cảmlxg sảmlxgnh thoájaxang trởqiokguofn yêguofn tĩwpvqnh.

Vẻwffg mặaqcet mọxiqfi ngưcjznaqcei trởqiokguofn kíwobech đhrpgjeecng.

“Nếiaonu làczcq thếiaon, chẳgymsng nhữnsheng cóvgtb thểpylmjaxao thùpylm rửwffga hậabshn, màczcqzvehn cóvgtb thểpylm thểpylm hiệyqatn uy nghiêguofm củhppza Huyếiaont Cưcjznơjprqng Bắcmdpc Băahgeng”.

“Đzbwoúdrdbng vậabshy, làczcqm vậabshy thìanqg chúdrdbng ta khôxtfbng cầlcawn đhrpgếiaonn Hoa Hạcmdp, cóvgtb thểpylm giảmlxgm bớzbwot khôxtfbng íwobet rắcmdpc rốkgtti!”  
“Chắcmdpc chắcmdpn lãcoago tổmmvx sẽzveh đhrpgwtnfng ýviyv, dùpylm sao đhrpgâpylmy vốkgttn làczcq chuyệyqatn liêguofn quan đhrpgếiaonn truyềwqzmn thừfwxwa củhppza Huyếiaont Cưcjznơjprqng Bắcmdpc Băahgeng màczcq!”  
“Đzbwowtnfng thờaqcei cóvgtb thểpylm dạcmdpy cho đhrpgájaxam ngưcjznaqcei Hoa Hạcmdp kia mộjeect bàczcqi họxiqfc, đhrpgpylm sau nàczcqy bọxiqfn họxiqf khôxtfbng dájaxam chọxiqfc vàczcqo Huyếiaont Cưcjznơjprqng Bắcmdpc Băahgeng nữnshea!”  
Tiếiaonng bàczcqn tájaxan khôxtfbng ngừfwxwng vang lêguofn, cảmlxg đhrpgájaxam nóvgtbi rấhyvht dõtxcpng dạcmdpc vàczcq phấhyvhn khíwobech.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.