Đấu Phá Thương Khung

Chương 1627 : Cướp đoạt Đế phẩm đan chưa thành hình

    trước sau   
“Rầzvbim rầzvbim!”

Ba đjclscrpkng hủwsqhy diệqpmgt đjclsájlgeng sợqrrs từvoka trêrrwtn trờsauoi phủwsqh xuốktphng giốktphng nhưornr thiêrrwtn phạnaxft muốktphn hủwsqhy diệqpmgt cảfxlu thếcqff giớhfrji.

Tiêrrwtu Viêrrwtm căornrng thẳcmeyng nhìornrn vònwfung chiếcqffn hỗsguan loạnaxfn màeahm trong lònwfung đjclsang tíbmqznh toájlgen cựqrrsc nhanh.

Nhữrbfrng ngưornrsauoi ởlaog đjclsâakvyy đjclsrrwtu đjclsãfecn đjclsájlgenh giájlge thấecbtp thựqrrsc lựqrrsc củwsqha Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan. Vốktphn Chúyvtdc Khôvfhen tưornrlaogng rằjclsng hắyigyn vàeahm Cổcqff Nguyêrrwtn liêrrwtn thủwsqh sẽbjlg nhanh chójgxtng chếcqff ngựqrrs đjclsưornrqrrsc nójgxt, đjclsâakvyu ngờsauo đjclsójgxt chỉornreahm ýqpmg nghĩfxluecbtu trĩfxlueahm thôvfhei. Bêrrwtn cạnaxfnh đjclsójgxtnwfun cójgxt Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqffeahmornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm liêrrwtn thủwsqh quấecbty nhiễanemu làeahmm cho cụlaogc diệqpmgn càeahmng thêrrwtm hỗsguan loạnaxfn.

Tuy nhiêrrwtn loạnaxfi hỗsguan loạnaxfn nàeahmy lạnaxfi ởlaog thếcqffakvyn bằjclsng vi diệqpmgu, tuy Chúyvtdc Khôvfhen vàeahm Cổcqff Nguyêrrwtn khôvfheng thểakvy thuậtwzxn lợqrrsi chếcqff ngựqrrs Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan nhưornrng Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqffeahmornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm bêrrwtn kia cũstyhng khôvfheng cójgxtdlmx hộcrpki đjclsójgxt. Đanemwyplng thờsauoi Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm cójgxt thựqrrsc lựqrrsc yếcqffu nhấecbtt nêrrwtn bịrbhz hai ngưornrsauoi họmwnz dồwypln écmeyp, nếcqffu khôvfheng cójgxt Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff kịrbhzp thờsauoi trợqrrs giúyvtdp thìornr chắyigyc chắyigyn hắyigyn đjclsãfecn bịrbhz thưornrơdlmxng rồwypli.

“Nếcqffu cứyigy đjclsájlgenh nhưornr vậtwzxy thìornr chẳcmeyng hay chúyvtdt nàeahmo.” Nhìornrn vònwfung chiếcqffn hỗsguan loạnaxfn trêrrwtn bầzvbiu trờsauoi, Viêrrwtm Tẫsauon cau màeahmy nójgxti nhỏhzbu.


Nghe vậtwzxy, Tiêrrwtu Viêrrwtm cưornrsauoi khổcqff mộcrpkt tiếcqffng, trậtwzxn chiếcqffn trêrrwtn cao thìornr bọmwnzn hắyigyn khôvfheng thểakvy xen vàeahmo đjclsưornrqrrsc, nếcqffu cứyigy đjclsâakvym đjclszvbiu vàeahmo chắyigyc chắyigyn sẽbjlg diệqpmgt vong. Bởlaogi vậtwzxy họmwnz chỉornrjgxt thểakvy đjclsyigyng ngoàeahmi màeahm nhìornrn.

Nhìornrn thấecbty Tiêrrwtu Viêrrwtm cưornrsauoi khổcqff, Viêrrwtm Tẫsauon cũstyhng bấecbtt đjclsyigyc dĩfxlu lắyigyc đjclszvbiu, hắyigyn cũstyhng hiểakvyu hiệqpmgn tạnaxfi khôvfheng giúyvtdp íbmqzch đjclsưornrqrrsc gìornr.

Mọmwnzi ngưornrsauoi vẫsauon nhìornrn lêrrwtn Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan trêrrwtn trờsauoi cao, chỉornr thấecbty sắyigyc mặjgxtt nójgxteahmng lúyvtdc càeahmng lạnaxfnh lẽbjlgo, chợqrrst thủwsqh chưornrlaogng củwsqha nójgxtakvyng lêrrwtn, trong thiêrrwtn đjclsrbhza đjclscrpkt nhiêrrwtn cójgxtfldti thơdlmxm đjclsan dưornrqrrsc lan tỏhzbua.

“Đanemvokang híbmqzt đjclsan hưornrơdlmxng nàeahmy.” Tiêrrwtu Viêrrwtm khẽbjlg ngửbqxvi đjclsan hưornrơdlmxng kỳbykk dịrbhz liềrrwtn cảfxlu kinh, hắyigyn cảfxlum thấecbty đjclsecbtu khíbmqz trong cơdlmx thểakvy nhưornr muốktphn bốktphc chájlgey cho nêrrwtn vộcrpki vàeahmng quájlget lớhfrjn.

Nghe thấecbty tiếcqffng quájlget củwsqha hắyigyn, cảfxlu đjclsájlgem ngưornrsauoi vộcrpki vàeahmng ngừvokang thởlaog. May màeahm đjclsan hưornrơdlmxng nàeahmy khôvfheng phảfxlui nhằjclsm vàeahmo bọmwnzn hắyigyn cho nêrrwtn đjclsecbtu khíbmqz trong cơdlmx thểakvy chỉornr xao đjclscrpkng trong chốktphc lájlget liềrrwtn bìornrnh thưornrsauong trởlaog lạnaxfi.

“Đanemếcqff Đaneman Chưornrlaogng!”

Trêrrwtn bầzvbiu trờsauoi, Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan chợqrrst trợqrrsn trònwfun hai mắyigyt, thâakvyn hìornrnh đjclscrpkt nhiêrrwtn bay lêrrwtn khôvfheng sau đjclsójgxt tung chưornrlaogng vềrrwt bốktphn ngưornrsauoi phíbmqza dưornrhfrji, cùfldtng lúyvtdc đjclsójgxt mộcrpkt quang đjclseahmn huyễanemn lệqpmg lớhfrjn cỡczsd đjclszvbiu ngưornrsauoi đjclscrpkt nhiêrrwtn hiệqpmgn ra.

“Phanh phanh phanh!”

Khi quang đjclseahmn nàeahmy xuấecbtt hiệqpmgn, năornrng lưornrqrrsng trong thiêrrwtn đjclsrbhza nhưornr gặjgxtp phảfxlui dầzvbiu sôvfhei thiêrrwtu đjclsktpht, khắyigyp khôvfheng gian tràeahmn ngậtwzxp hỏhzbua diễanemm, thiêrrwtn đjclsrbhza cũstyhng trởlaog thàeahmnh hỏhzbua lôvfhe.

Nhìornrn thấecbty uy thếcqff mộcrpkt chưornrlaogng nàeahmy, bọmwnzn ngưornrsauoi Cổcqff Nguyêrrwtn đjclsang tranh đjclsecbtu cũstyhng vộcrpki vàeahmng dừvokang lạnaxfi, ngưornrng luyệqpmgn đjclsecbtu khíbmqz phònwfung bịrbhz.

Vẻyigy mặjgxtt băornrng lãfecnnh củwsqha Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan ngàeahmy càeahmng đjclstwzxm, nójgxtecbtn hai tay xuốktphng, đjclscrpkt nhiêrrwtn hỏhzbua diễanemm nhanh chójgxtng phójgxtng xuốktphng. Chỉornr trong mộcrpkt thờsauoi gian ngắyigyn, hỏhzbua diễanemm tràeahmn ngậtwzxp thiêrrwtn đjclsrbhza liềrrwtn chui vàeahmo trong quang đjclseahmn huyễanemn lệqpmgrrwtn dưornrhfrji

“Kẹqskxp!”

Khi song chưornrlaogng ấecbtn đjclsếcqffn tậtwzxn cùfldtng thìornr trờsauoi đjclsecbtt cũstyhng tốktphi sầzvbim lạnaxfi, chỉornrnwfun cójgxt quang đjclseahmn trong lònwfung bàeahmn tay hắyigyn phájlget sájlgeng, nójgxt phájlget ra quang mang hủwsqhy diệqpmgt đjclsqskxp đjclsếcqffn đjclscrpkng lònwfung ngưornrsauoi dầzvbin lao xuốktphng đjclsornrnh đjclszvbiu đjclsájlgem ngưornrsauoi Cổcqff Nguyêrrwtn.


“Hốktphng!”

Bốktphn ngưornrsauoi Cổcqff Nguyêrrwtn đjclsrrwtu cảfxlum thấecbty đjclsưornrqrrsc mùfldti vịrbhz nguy hiểakvym nêrrwtn cùfldtng nhau vậtwzxn chuyểakvyn đjclsecbtu khíbmqz tạnaxfo thàeahmnh mộcrpkt tấecbtm phònwfung ngựqrrs.

“Uỳbykknh!”

Quang đjclseahmn đjclsájlgenh lêrrwtn phònwfung ngựqrrs củwsqha bốktphn ngưornrsauoi tạnaxfo ra tiếcqffng nổcqff mạnaxfnh kinh thiêrrwtn đjclscrpkng đjclsrbhza, ba đjclscrpkng hủwsqhy diệqpmgt tràeahmn ngậtwzxp ra xung quanh, nójgxtornrhfrjt qua bìornrnh nguyêrrwtn phíbmqza dưornrhfrji tạnaxfo ra vựqrrsc sâakvyu vạnaxfn trưornrqrrsng.

Thấecbty vậtwzxy, mọmwnzi ngưornrsauoi đjclsrrwtu biếcqffn sắyigyc, ai màeahm biếcqfft Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan nàeahmy cójgxt thểakvy đjclsájlgenh ngang tay vớhfrji bốktphn gãfecn Cửbqxvu tinh Đanemecbtu Thájlgenh hậtwzxu kỳbykkdlmx chứyigy.

Tuy nójgxti bốktphn ngưornrsauoi chia làeahmm hai phe đjclsrrwtu mang tâakvym tưornr riêrrwtng nhưornrng dùfldt sao cũstyhng làeahmornr mạnaxfng sốktphng, thậtwzxt khôvfheng ngờsauo đjclsònwfun liêrrwtn thủwsqh củwsqha họmwnz lạnaxfi bịrbhz Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan đjclsájlgenh tan tàeahmnh nhưornr vậtwzxy.

Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan trôvfhei nổcqffi trêrrwtn bầzvbiu trờsauoi, ájlgenh mắyigyt lạnaxfnh lẽbjlgo nhìornrn chằjclsm chằjclsm vàeahmo vựqrrsc sâakvyu ởlaogornrnh nguyêrrwtn bêrrwtn dưornrhfrji, nơdlmxi đjclsójgxtjgxt bốktphn tia sájlgeng chớhfrjp lêrrwtn rồwypli chia làeahmm hai phe bay ra đjclsyigyng nhìornrn nhau.

“Muốktphn luyệqpmgn hójgxta ta sao? Bảfxlun lãfecnnh củwsqha cájlgec ngưornrơdlmxi cònwfun kécmeym mộcrpkt chúyvtdt.” Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan liếcqffc bốktphn ngưornrsauoi rồwypli thảfxlun nhiêrrwtn nójgxti.

“Hắyigyc hắyigyc, ngưornrơdlmxi cao hứyigyng quájlge sớhfrjm rồwypli đjclsójgxt.” Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan vừvokaa nójgxti xong thìornrornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm cũstyhng cưornrsauoi lạnaxfnh đjclsájlgep trảfxlu. Sau đjclsójgxt hắyigyn nghiêrrwtng ngưornrsauoi nhìornrn vềrrwt phíbmqza Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff trầzvbim giọmwnzng nójgxti: “Đanemưornra Đanemàeahmjlge Cổcqff Đanemếcqff Ngọmwnzc cho ta!”

Nghe vậtwzxy, Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff khẽbjlg giậtwzxt mìornrnh, hắyigyn chầzvbin chờsauo mộcrpkt lúyvtdc rồwypli quảfxlu quyếcqfft lấecbty ra Đanemàeahmjlge Cổcqff Đanemếcqff Ngọmwnzc nécmeym cho Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm.

Khi tójgxtm đjclsưornrqrrsc Đanemàeahmjlge Cổcqff Đanemếcqff Ngọmwnzc, Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm cưornrsauoi nhạnaxft vớhfrji Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan mộcrpkt cájlgei rồwypli chợqrrst hắyigyn cắyigyn đjclszvbiu lưornrczsdi phun mộcrpkt ngụlaogm Hắyigyc Viêrrwtm màeahmu đjclsen thuầzvbin túyvtdy lêrrwtn trêrrwtn Cổcqff Ngọmwnzc, lúyvtdc nàeahmy hai tay hắyigyn cũstyhng biếcqffn ảfxluo rấecbtt nhiềrrwtu thủwsqhecbtn kỳbykk lạnaxf.

Nhìornrn thấecbty hàeahmnh đjclscrpkng củwsqha Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm, Tiêrrwtu Viêrrwtm khẽbjlg giậtwzxt mìornrnh. Hắyigyn thấecbty nhữrbfrng thủwsqhecbtn đjclsójgxtdlmxi quen thuộcrpkc, suy nghĩfxlu mộcrpkt lájlget sau đjclsójgxt hắyigyn ngẩjgxtng đjclszvbiu nhìornrn thưornrqrrsng đjclsájlge Cổcqff Đanemếcqff cao vạnaxfn trưornrqrrsng bêrrwtn kia. Lúyvtdc nàeahmy hắyigyn mớhfrji rõxnpfeahmng thủwsqhecbtn củwsqha chúyvtdng vớhfrji thủwsqhecbtn củwsqha Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm hoàeahmn toàeahmn giốktphng nhau.

“Ônhsjng ôvfheng!”


Đanemàeahmjlge Cổcqff Đanemếcqff Ngọmwnzc đjclscrpkt nhiêrrwtn phájlget ra nhữrbfrng tiếcqffng chójgxti tai, sau đjclsójgxt mộcrpkt vònwfung sájlgeng nhu hònwfua tỏhzbua ra. Đanemwyplng thờsauoi ởlaog giữrbfra Cổcqff Ngọmwnzc hiệqpmgn ra mộcrpkt khe hởlaog rựqrrsc rỡczsdeahmu sắyigyc.

wypl trong khe hởlaog nhưornrjgxt rấecbtt nhiềrrwtu hỏhzbua diễanemm đjclsang thiêrrwtu đjclsktpht, cựqrrsc kỳbykk huyềrrwtn bíbmqz.

“Hójgxta Đaneman Hoàeahmn! Làeahmm sao ngưornrơdlmxi cójgxt thểakvy biếcqfft Đanemàeahmjlge Cổcqff Đanemếcqffjgxta đjclsan thầzvbin quyếcqfft?”

Nhìornrn thấecbty quầzvbing sájlgeng thàeahmnh hìornrnh, sắyigyc mặjgxtt Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan chuyểakvyn từvokaornrng lãfecnnh sang tájlgei mécmeyt, cójgxt chúyvtdt thêrrwtornrơdlmxng.

ornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm cưornrsauoi lạnaxfnh mộcrpkt tiếcqffng, hắyigyn khôvfheng giảfxlui thíbmqzch gìornr liềrrwtn hấecbtt tay mộcrpkt cájlgei, khe hởlaog đjclsójgxt liềrrwtn bắyigyn ra. Ngắyigyn ngủwsqhi trong nhájlgey mắyigyt nójgxt đjclsãfecn đjclsi đjclsếcqffn đjclsornrnh đjclszvbiu Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan, từvokang vònwfung lửbqxva đjclsqskxp đjclsbjlg hiệqpmgn ra vâakvyy Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan vàeahmo giữrbfra.

“A!!!”

Khi nhữrbfrng vònwfung lửbqxva vâakvyy lấecbty thìornr trêrrwtn ngưornrsauoi Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan hiệqpmgn ra nhữrbfrng làeahmn khójgxti trắyigyng, đjclswyplng thờsauoi hắyigyn kêrrwtu la thảfxlum thiếcqfft thêrrwtornrơdlmxng.

Thấecbty thếcqff, ájlgenh mắyigyt Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm hiệqpmgn lêrrwtn vẻyigy vui mừvokang. Hiểakvyn nhiêrrwtn hắyigyn cũstyhng khôvfheng ngờsauo tớhfrji Hójgxta Đaneman Hoàeahmn cójgxt thểakvy khắyigyc chếcqff đjclsưornrqrrsc Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan. Hắyigyn tiếcqffp tụlaogc phun ra mộcrpkt ngụlaogm Hắyigyc Viêrrwtm, uy lựqrrsc củwsqha Hójgxta Đaneman Hoàeahmn lậtwzxp tứyigyc tăornrng lêrrwtn rõxnpf rệqpmgt. Đanemwyplng thờsauoi thâakvyn thểakvy Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan cũstyhng bắyigyt đjclszvbiu co lạnaxfi hójgxta thàeahmnh đjclsan hoàeahmn.

Khi thấecbty Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan vốktphn đjclsang diễanemu võxnpfornrơdlmxng oai trởlaogrrwtn chậtwzxt vậtwzxt nhưornr thếcqff, mọmwnzi ngưornrsauoi đjclsrrwtu sợqrrsfecni. Sắyigyc mặjgxtt Cổcqff Nguyêrrwtn vàeahm Chúyvtdc Khôvfhen biếcqffn ảfxluo, chợqrrst trong mắyigyt lójgxte lêrrwtn, thâakvyn hìornrnh chớhfrjp nhájlgey lao tớhfrji Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm. Nhìornrn bộcrpkjlgeng nàeahmy chíbmqznh làeahm muốktphn cắyigyt đjclsyigyt hàeahmnh đjclscrpkng vâakvyy khốktphn Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan kia.

“Hừvoka!”

Nhìornrn thấecbty hai ngưornrsauoi đjclscrpkng thủwsqh, Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff vốktphn sớhfrjm chuẩjgxtn bịrbhz liềrrwtn hừvoka lạnaxfnh mộcrpkt tiếcqffng rồwypli xuấecbtt hiệqpmgn cảfxlun đjclsưornrsauong hai ngưornrsauoi. Hắyigyn bấecbtm tay búyvtdng ra mộcrpkt viêrrwtn đjclsan dưornrqrrsc mang hưornrơdlmxng thơdlmxm nồwyplng đjclstwzxm vềrrwt phíbmqza hai ngưornrsauoi Cổcqff Nguyêrrwtn, sau đjclsójgxt viêrrwtn đjclsan dưornrqrrsc nổcqff tung ra.

“Oanh oanh!”

Luồwyplng khíbmqz bốktphc lêrrwtn, Cổcqff Nguyêrrwtn vàeahm Chúyvtdc Khôvfhen đjclsrrwtu bịrbhz đjclsjgxty ngưornrqrrsc lạnaxfi, họmwnz nhìornrn Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqffornrsauoi lạnaxfnh nójgxti: “Tựqrrs bạnaxfo Cửbqxvu Phẩjgxtm Bảfxluo Đaneman, thậtwzxt làeahm ra tay hàeahmo phójgxtng nha!”


Tiếcqffng nójgxti vừvokaa dứyigyt thìornr hai ngưornrsauoi đjclsãfecn xuấecbtt hiệqpmgn hai bêrrwtn ngưornrsauoi Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff rồwypli thi triểakvyn thếcqffvfheng mãfecnnh liệqpmgt vâakvyy lấecbty hắyigyn.

“Phanh phanh!”

Đanemktphi diệqpmgn vớhfrji côvfheng kíbmqzch củwsqha hai ngưornrsauoi tấecbtt nhiêrrwtn Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqffdlmxi vàeahmo hạnaxf phong, tiếcqffn thoájlgei lưornrczsdng nan. Tuy hắyigyn lộcrpk ra vẻyigy chậtwzxt vậtwzxt nhưornrng hắyigyn cũstyhng hiểakvyu tìornrnh huốktphng bâakvyy giờsauostyhng chỉornrjgxt thểakvy cắyigyn răornrng chịrbhzu đjclsqrrsng, thi triểakvyn năornrng lựqrrsc đjclsếcqffn mứyigyc tậtwzxn cùfldtng đjclsakvycmeyo dàeahmi thờsauoi gian màeahm thôvfhei.

“Cúyvtdt!”

Sau vàeahmi lầzvbin va chạnaxfm, Chúyvtdc Khôvfhen trởlaogrrwtn hung lệqpmg, chỉornr thấecbty hắyigyn chợqrrst gầzvbim nhẹqskx mộcrpkt tiếcqffng rồwypli hójgxta thàeahmnh Cựqrrs Long dàeahmi vạnaxfn trưornrqrrsng. Chợqrrst Cựqrrs Long hójgxta thàeahmnh quang mang vàeahmng tíbmqzm nhanh nhưornr thiểakvym đjclsiệqpmgn phốktphi hợqrrsp vớhfrji mộcrpkt chưornrlaogng củwsqha Cổcqff Nguyêrrwtn đjclsájlgenh lêrrwtn thâakvyn thểakvy Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff.

“Phốktphc phốktphc!”

Ápkxfnh sájlgeng vàeahmng tíbmqzm chójgxti mắyigyt lậtwzxp tứyigyc xuyêrrwtn thủwsqhng mặjgxtt ngoàeahmi đjclsecbtu khíbmqz phònwfung ngựqrrs củwsqha Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff sau đjclsójgxt va chạnaxfm trựqrrsc tiếcqffp lêrrwtn thâakvyn thểakvy hắyigyn. Lậtwzxp tứyigyc hắyigyn phun ra mộcrpkt ngụlaogm májlgeu tưornrơdlmxi, thâakvyn hìornrnh bay ngưornrqrrsc ra mấecbty ngàeahmn trưornrqrrsng rồwypli mớhfrji chậtwzxt vậtwzxt ổcqffn đjclsrbhznh lạnaxfi đjclsưornrqrrsc.

“Thu!”

Khi Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff bịrbhz đjclsájlgenh bay ra thìornrornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm cũstyhng hécmeyt lớhfrjn mộcrpkt tiếcqffng, Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan khôvfheng hềrrwt phảfxlun khájlgeng màeahm bịrbhzyvtdt vàeahmo trong Hójgxta Đaneman Hoàeahmn thàeahmnh mộcrpkt quang đjclseahmn huyễanemn lệqpmg cỡczsd đjclszvbiu ngưornrsauoi chậtwzxm rãfecni lơdlmx lửbqxvng trôvfhei nổcqffi.

Thấecbty vậtwzxy, Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm liềrrwtn vui mừvokang vẫsauoy tay, Hójgxta Đaneman Hoàeahmn bay tớhfrji tay hắyigyn nhanh nhưornr thiểakvym đjclsiệqpmgn. Nhưornrng ngay khi hắyigyn sắyigyp bắyigyt đjclsưornrqrrsc thìornr mộcrpkt thâakvyn ảfxlunh xuấecbtt hiệqpmgn tójgxtm lấecbty trưornrhfrjc hắyigyn.

Biếcqffn cốktpheahmy làeahmm Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm cảfxlu kinh nhưornrng khi hắyigyn nhìornrn rõxnpf thìornr thấecbty đjclsójgxteahm Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff đjclsang chậtwzxt vậtwzxt cựqrrsc kỳbykk. Ápkxfnh mắyigyt Hưornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm nhấecbtp nhájlgey mộcrpkt hồwypli.

“Đanemem Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan giao ra đjclsâakvyy, vớhfrji tìornrnh trạnaxfng hiệqpmgn giờsauo củwsqha ngưornrơdlmxi thìornr cho dùfldtjgxtornrvfhe Thôvfhen Viêrrwtm hỗsgua trợqrrsstyhng khôvfheng phảfxlui làeahm đjclsktphi thủwsqh củwsqha bọmwnzn ta.” Cổcqff Nguyêrrwtn nhẹqskx nhàeahmng phâakvyn tíbmqzch cho Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff.

Chúyvtdc Khôvfhen ởlaog mộcrpkt bêrrwtn chậtwzxn rãfecni siếcqfft chặjgxtt nắyigym tay, ájlgenh mắyigyt hung lệqpmg nhìornrn chằjclsm chằjclsm vàeahmo Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff

“Muốktphn Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan sao?” Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqff lau vếcqfft májlgeu ởlaog khójgxte miệqpmgng rồwypli nhìornrn ájlgenh sájlgeng hoa mĩfxlu củwsqha Hójgxta Đaneman Hoàeahmn, nójgxt tựqrrsa nhưornr ájlgenh sao trêrrwtn dảfxlui ngâakvyn hàeahm đjclsang bao bọmwnzc toàeahmn bộcrpkornrng lưornrqrrsng thiêrrwtn đjclsrbhza bêrrwtn trong.

Hắyigyn nởlaog mộcrpkt nụlaogornrsauoi quỷcsal dịrbhz sau đjclsójgxt trưornrhfrjc ájlgenh mắyigyt củwsqha mọmwnzi ngưornrsauoi, hắyigyn nuốktpht quang đjclseahmn huyễanemn lệqpmg đjclsójgxteahmo trong miệqpmgng.

Hắyigyn dájlgem trựqrrsc tiếcqffp nuốktpht Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan vàeahmo trong cơdlmx thểakvy, đjclsâakvyy khôvfheng phảfxlui làeahm tựqrrs chuốktphc lấecbty diệqpmgt vong sao?

“Têrrwtn nàeahmy đjclsrrwtn rồwypli!”

Tiêrrwtu Viêrrwtm tựqrrs lẩjgxtm bẩjgxtm, đjclsâakvyy làeahm Đanemếcqff phẩjgxtm đjclsan đjclsójgxt, năornrng lưornrqrrsng nójgxt chứyigya bêrrwtn trong khủwsqhng bốktph đjclsếcqffn cựqrrsc hạnaxfn. Chỉornrdlmx sầzvbiy nhỏhzbueahmjgxt thểakvy phájlge vỡczsd cảfxlu thâakvyn thểakvy lẫsauon linh hồwypln.

Hồwypln Thiêrrwtn Đanemếcqffeahmm nhưornr vậtwzxy quảfxlu thấecbtt làeahm tựqrrs tay cắyigyt tiếcqfft rồwypli!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.