Đại La Thiên Tôn

Quyển 5-Chương 72 : Địa Nguyên Đại Hiệp Cốc (Hạ)

    trước sau   
Ninh Tiêttfb̉u Tam chỉ cảm thâbneéy đpjdoâbneèu óc choáng váng, măxowẃt nhảy đpjdoom đpjdoóm, mơkbauajbl̀ còn thâbneéy mâbneéy ngôajbli sao đpjdoang bay lòng vòng trưijcsơkbaúc măxowẉt. Tàng Thiêttfbn Ca và Quâbneen Mạc Tà giâbneẹt mình, hoảng hôajbl̀n quay đpjdoâbneèu lại nhìn, chỉ thâbneéy Ninh Tiêttfb̉u Tam thảm hạ năxowẁm la liêttfḅt trêttfbn măxowẉt đpjdoâbneét. Tàng Thiêttfbn Ca lâbneẹp tưijcśc chạy tơkbaúi, đpjdoôajbl̀ng thơkbaùi măxowẃng:

- Đovjkại ca, huynh muôajbĺn giêttfb́t hăxowẃn à? 

Quâbneen Mạc Tà khoanh tay nhìn Võ Canh, lăxowẃc đpjdoâbneèu tăxowẉc lưijcsơkbaũi, tiêttfb́u ý nói:

- Châbneẹc châbneẹc, lão ca à, măxowẉc dù ban đpjdoâbneèu đpjdoúng là ta có sát ý vơkbaúi Tiêttfb̉u Tam thâbneẹt, nhưijcsng cũng khôajblng đpjdoêttfb́n nôajbl̃i ám toán nhưijcs lão ca đpjdoâbneeu. Bá đpjdoạo, ta cam bái hạ phong đpjdoâbneéy. 

xowẉc dù bị Quâbneen Mạc Tà châbneem chọc, cơkbau mà Võ Canh khôajblng có nôajbl̉i giâbneẹn, ngưijcsơkbaục lại gãi đpjdoâbneèu, cưijcsơkbaùi trưijcs̀ nói:

- Ha ha, lơkbaũ tay… lơkbaũ tay thôajbli! Mà lão tưijcs̉ cũng đpjdoâbneeu có nghĩ răxowẁng tiêttfb̉u tưijcs̉ này yêttfb́u đpjdoêttfb́n vâbneẹy, hăxowẃc hơkbaui môajbḷt cái cũng bay tám trăxowwm dăxowẉm. Xem ra khi nào rảnh phải tâbneẹp cho hăxowẃn vài bài tâbneẹp thêttfb̉ lưijcṣc mơkbaúi đpjdoưijcsơkbaục. 


- Cho ta xin đpjdoi! Đovjkêttfb̉ ngưijcsơkbaui luyêttfḅn tâbneẹp vơkbaúi hăxowẃn, chăxowẃc khôajblng tơkbaúi môajbḷt ngày là hăxowẃn xanh cỏ. 

- Ngưijcsơkbaui cưijcś nói quá khôajblng. Làm nhưijcs lão tưijcs̉ là hung thâbneèn khôajblng băxowẁng. 

- Kém xí nưijcs̃a là đpjdoạt đpjdoêttfb́n rôajbl̀i đpjdoó. 

- ………

********* Quyêttfb̉n 5: Quâbneen Lâbneem Thiêttfbn Hạ *********

Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc năxowẁm ơkbaủ trung tâbneem Thiêttfbn Băxowwng đpjdoại lục, là môajbḷt khu sâbneem lâbneem vôajbl cùng rôajbḷng lơkbaún, nghe đpjdoôajbl̀n có cả hoang thú Thưijcsơkbaụng Thâbneèn cảnh tôajbl̀n tại. Tuy răxowẁng khôajblng đpjdoưijcsơkbaục xêttfb́p vào nhưijcs̃ng nơkbaui nguy hiêttfb̉m nhưijcs ngũ đpjdoại tuyêttfḅt đpjdoịa, thêttfb́ nhưijcsng so vơkbaúi nhưijcs̃ng hiêttfb̉m đpjdoịa khác thì hung hiêttfb̉m hơkbaun khôajblng biêttfb́t bao nhiêttfbu lâbneèn. 

Khí hâbneẹu ơkbaủ Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc râbneét kỳ lạ, thay đpjdoôajbl̉i thâbneét thưijcsơkbaùng. Có lúc trơkbaùi quang mâbneey tạnh, chơkbaúp măxowẃt đpjdoã thâbneéy tuyêttfb́t rơkbaui đpjdoâbneèy trơkbaùi, hoăxowẉc sau đpjdoó lại nhưijcs biêttfb́n thành môajbḷt cái lò luyêttfḅn đpjdoơkbaun nóng rát… đpjdoủ thưijcś loại khí hâbneẹu, nêttfb́u khôajblng trang bị và chuâbneẻn bị tinh thâbneèn thì chính là đpjdoang muôajbĺn chêttfb́t. Đovjkã có vôajblajbĺ võ giả, tưijcs̀ tán tu cho đpjdoêttfb́n đpjdoêttfḅ tưijcs̉ tôajblng môajbln, thâbneẹm chí còn có cả cưijcsơkbaùng giả Đovjkâbneéu Thâbneèn kỳ đpjdoã vâbneẽn lạc tại Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc này. 

Dù môajbl̃i năxowwm có khôajblng dưijcsơkbaúi trăxowwm ngưijcsơkbaùi chêttfb́t, thêttfb́ nhưijcsng vâbneẽn có hàng ngàn ngưijcsơkbaùi đpjdoêttfb́n Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc đpjdoêttfb̉ lịch lãm. Bơkbaủi vì tài nguyêttfbn của Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc vâbneẽn chưijcsa có đpjdoưijcsơkbaục khai thác hêttfb́t, dù răxowẁng râbneét hung hiêttfb̉m, thêttfb́ nhưijcsng khôajblng thêttfb̉ cản bưijcsơkbaúc đpjdoưijcsơkbaục các võ giả tiêttfb́p tục lịch lãm. 

Vài ngày trưijcsơkbaúc, Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc bôajbl̃ng nhiêttfbn xảy ra biêttfb́n dị. Nghe nói môajbḷt võ giả đpjdoi lạc vào sâbneeu bêttfbn trong Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc, vôajbl tình kích hoạt thưijcsơkbaụng côajbl̉ câbneém chêttfb́, tưijcs̀ bêttfbn dưijcsơkbaúi đpjdoại đpjdoịa nôajbl̉i lêttfbn môajbḷt tòa môajbḷ phủ khôajbl̉ng lôajbl̀. 

Tin tưijcśc này ngay lâbneẹp tưijcśc kinh đpjdoôajbḷng khăxowẃp Huyêttfb̀n Thiêttfbn giơkbaúi, đpjdoã hâbneép dâbneẽn vôajblajbĺ võ giả tâbneẹp trung hưijcsơkbaúng vêttfb̀ Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc. 

********* Quyêttfb̉n 5: Quâbneen Lâbneem Thiêttfbn Hạ *********

ajbḷt cơkbaun kình phong thôajbl̉i qua, gió lạnh nhưijcs muôajbĺn cưijcśa vào da thịt. Bâbneèu trơkbaùi nhưijcs̃ng bôajblng tuyêttfb́t trăxowẃng nhẹ nhàng rơkbaui xuôajbĺng, phủ trăxowẃng cả môajbḷt vùng đpjdoại đpjdoịa lạnh giá. Khí hâbneẹu nơkbaui đpjdoâbneey quả thâbneẹt khăxowẃc nghiêttfḅt, hoàn toàn khôajblng phải nơkbaui đpjdoêttfb̉ phàm nhâbneen sinh sôajbĺng. 

Dù vâbneẹy, hiêttfḅn tại đpjdoang có vôajblajbĺ võ giả đpjdoang tâbneẹp trung tại nơkbaui khăxowẃc nghiêttfḅt này. Nhìn khôajbĺi cưijcṣ thạch khôajbl̉ng lôajbl̀ năxowẁm phía trưijcsơkbaúc khu rưijcs̀ng kia, trêttfbn đpjdoó có ghi năxowwm chưijcs̃ Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc. Lại quan sát xung quanh, trêttfbn trơkbaùi dưijcsơkbaúi đpjdoâbneét đpjdoâbneèy râbneẽy bóng ngưijcsơkbaùi, dĩ nhiêttfbn đpjdoêttfb̀u bơkbaủi vì tin tưijcśc thưijcsơkbaụng côajbl̉ môajbḷ phủ xuâbneét hiêttfḅn mà dâbneẽn nhau kéo đpjdoêttfb́n Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc. 


********* Quyêttfb̉n 5: Quâbneen Lâbneem Thiêttfbn Hạ *********

- Khôajblng nghĩ đpjdoêttfb́n, tin tưijcśc kia lại hâbneép dâbneẽn nhiêttfb̀u ngưijcsơkbaùi đpjdoêttfb́n nhưijcsbneẹy. 

Phía đpjdoăxowẁng xa, có bôajbĺn bóng ngưijcsơkbaùi châbneẹm rãi bưijcsơkbaúc tiêttfb́n vêttfb̀ phía Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc. Trong sôajbĺ bôajbĺn ngưijcsơkbaùi này, có ba thanh niêttfbn trẻ tuôajbl̉i, đpjdoăxowẉc biêttfḅt là ngưijcsơkbaùi vâbneẹn áo đpjdoen và áo vàng, trêttfbn ngưijcsơkbaùi khí tưijcśc bâbneét phàm, phong đpjdoôajbḷ ngơkbaùi ngơkbaùi, cưijcṣc kỳ tuâbneén tú, đpjdoúng thâbneẹt là chuâbneẻn nam tưijcs̉ trong môajbḷng của vôajblajbĺ thiêttfb́u nưijcs̃. Môajbḷt thanh niêttfbn khách, tuy răxowẁng khôajblng có nôajbl̉i bâbneẹt nhưijcs hai ngưijcsơkbaùi kia, thêttfb́ nhưijcsng lại mang nét gì đpjdoó râbneét ưijcsu nhã, làm cho ngưijcsơkbaùi ta vưijcs̀a nhìn đpjdoã thích. Cuôajbĺi cùng, ngưijcsơkbaùi còn lại đpjdoi cùng vơkbaúi ba ngưijcsơkbaùi họ, vôajbl tình phá đpjdoi cái quang cảnh tuyêttfḅt đpjdoẹp này. 

Trái ngưijcsơkbaục vơkbaúi nét lạnh lùng của thanh niêttfbn áo đpjdoen, ôajbln nhu của thanh niêttfbn áo trăxowẃng đpjdoeo côajbl̉ câbneèm sau lưijcsng và tao nhã của thanh niêttfbn áo vàng, gã kia nhìn cưijcṣc kỳ thôajblttfḅ. Khôajblng nói hăxowẃn ta to lơkbaún lưijcṣc lưijcsơkbaũng, nhìn gã ta râbneét xuêttfb̀ xòa, râbneeu ria lơkbaủm chơkbaủm, y phục đpjdoâbneèy vêttfb́t may vá, khôajblng khác gì môajbḷt gã khâbneét cái. Phía thăxowẃt lưijcsng đpjdoeo môajbḷt cái bình hôajbl̀ lôajbl, khôajblng câbneèn đpjdooán cũng biêttfb́t chính là rưijcsơkbaụu. 

Gã ta vưijcs̀a đpjdoi vưijcs̀a lơkbaún tiêttfb́ng, lâbneeu lâbneeu lại lâbneéy bình hôajbl̀ lôajblkbaủ năxowẃp uôajbĺng rưijcsơkbaụu, quả thưijcṣc khiêttfb́m nhã vôajbl cùng. Có lẽ trong lòng ba gã thanh niêttfbn kia đpjdoang thâbneèm than, có đpjdoánh chêttfb́t thì cũng khôajblng thêttfb̉ nhâbneẹn gã ta là ngưijcsơkbaùi quen của mình. 

ajbĺn ngưijcsơkbaùi này, dĩ nhiêttfbn chính là Tàng Thiêttfbn Ca, Quâbneen Mạc Tà, Ninh Tiêttfb̉u Tam và Võ Canh. Vài ngày trưijcsơkbaúc, sau khi Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc xảy ra biêttfb́n dị thì bọn họ liêttfb̀n thay đpjdoôajbl̉i lôajbḷ trình, cùng nhau tiêttfb́n vêttfb̀ Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺc. 

Quâbneen Mạc Tà gâbneẹt đpjdoâbneèu, nói:

- Bơkbaủi vì hơkbaun ba tháng nưijcs̃a là Phong Thâbneèn Chiêttfb́n mơkbaủ ra, có lẽ đpjdoám võ giả này muôajbĺn tiêttfb̀m kiêttfb́m duyêttfbn cơkbau đpjdoêttfb̉ mạnh mẽ hơkbaun, hy vọng có thêttfb̉ vang danh thiêttfbn hạ. 

ijcs̀a nói, Quâbneen Mạc Tà đpjdoịnh mơkbaủ ra thâbneèn thưijcśc đpjdoêttfb̉ thám thính tình hình thì bôajbl̃ng nhiêttfbn bị môajbḷt nưijcs̃ tưijcs̉ đpjdoưijcśng cách hăxowẃn tâbneèm môajbḷt mét ngăxowwn cản lại. 

- Vị côajblng tưijcs̉ này, nêttfb́u huynh khôajblng muôajbĺn chêttfb́t sơkbaúm thì dưijcs̀ng ngay viêttfḅc thám thính đpjdoó đpjdoi.

ajbĺn ngưijcsơkbaùi Quâbneen Mạc Tà hơkbaui ngạc nhiêttfbn, nghoảnh đpjdoâbneèu nhìn qua nưijcs̃ tưijcs̉ kia. Vị nưijcs̃ tưijcs̉ này thoạt trôajblng dung mạo hoa lêttfḅ, khiêttfb́n cho ngưijcsơkbaùi nhìn cảm thâbneéy hôajblbneép khó khăxowwn. Hai hàng lôajblng mày nhưijcs lá liêttfb̃u, đpjdoôajbli măxowẃt nhưijcs minh châbneeu, chiêttfb́c mũi thon dài nhưijcs ngọc thạch, da thịt trêttfbn ngưijcsơkbaùi nõn nà nhưijcsajblng tuyêttfb́t đpjdoang rơkbaui, đpjdoăxowẉc biêttfḅt hai ngọn núi trưijcsơkbaúc ngưijcṣc cưijcṣc kỳ no đpjdoủ, vòng eo thon gọn mảnh khảnh. Mỹ nhâbneen này có lẽ đpjdoã hai ba hai bôajbĺn tuôajbl̉i, đpjdoã bôajbḷc lôajbḷ hêttfb́t vẻ đpjdoẹp yêttfbu mị mêttfb ngưijcsơkbaùi của nưijcs̃ tưijcs̉ thành thục. 

Tuy nhiêttfbn, Quâbneen Mạc Tà và Tàng Thiêttfbn Ca đpjdoã găxowẉp qua vôajblajbĺ mỹ nưijcs̃, có vẻ đpjdoẹp trong sáng tao nhã, có yêttfbu mị mêttfb hoăxowẉc nhâbneen tâbneem, hoăxowẉc lạnh lẽo nhưijcsxowwng tuyêttfb́t ngàn năxowwm… thêttfb́ nêttfbn hoàn toàn khôajblng có bị vẻ yêttfbu mị của nàng mêttfb hoăxowẉc. Ninh Tiêttfb̉u Tam thì liêttfb́c nhìn môajbḷt cái, nhưijcsng trong măxowẃt khôajblng có nưijcs̉a đpjdottfb̉m dâbneem dục nào, cơkbauajbl̀ xem nàng giôajbĺng nhưijcs bao nhiêttfbu nưijcs̃ tưijcs̉ khác trêttfbn đpjdoơkbaùi. Và trái ngưijcsơkbaục vơkbaúi ba ngưijcsơkbaùi họ, nhâbneen vâbneẹt đpjdoó – Võ Canh nhìn ánh măxowẃt của gã ta biêttfb́n thành hai trái tim, thiêttfb́u đpjdottfb̀u muôajbĺn băxowẃn ra bêttfbn ngoài, nưijcsơkbaúc dãi chảy ơkbaủ khóe miêttfḅng, vẻ dâbneem ôajbl viêttfb́t rõ lêttfbn trêttfbn trán, có lẽ đpjdoang hâbneẹn khôajblng thêttfb̉ cưijcsơkbaũng đpjdooạt ngay lâbneẹp tưijcśc. 

Tàng Thiêttfbn Ca vôajbḷi đpjdoạp châbneen Võ Canh môajbḷt cái, tránh cho gã khiêttfb́n cho nàng ta cảm thâbneéy bị xúc phạm. Võ Canh khẽ rêttfbn môajbḷt tiêttfb́ng, nhưijcs đpjdoưijcsơkbaục hoàn hôajbl̀n trơkbaủ lại, vôajbḷi lau đpjdoi nưijcsơkbaúc dãi trêttfbn miêttfḅng. Tiêttfb́p đpjdoó ưijcsơkbaũng ngưijcṣc, hay tay đpjdoăxowẉt sau lưijcsng, làm ra phong tao của môajbḷt vị côajblng tưijcs̉ tao nhã vạn ngưijcsơkbaùi kính ngưijcsơkbaũng, đpjdoáng tiêttfb́c nhìn cái bôajbḷ dạng nhêttfb́ch nhát này của gã, thâbneẹt sưijcṣ khiêttfb́n cho ngưijcsơkbaùi muôajbĺn chạy đpjdoi khôajblng dám nhìn lại. 


- Đovjkạ tạ côajblijcsơkbaung nhăxowẃc nhơkbaủ. Têttfbn huynh đpjdoêttfḅ này của ta đpjdoâbneèu óc ngu si, khôajblng hiêttfb̉u đpjdoưijcsơkbaục võ đpjdoạo nguy hiêttfb̉m nhưijcs thêttfb́ nào, nêttfb́u nhưijcs khôajblng nhơkbaù côajblijcsơkbaung nhăxowẃc nhơkbaủ, dù tại hạ có mưijcsơkbaùi cái mạng cũng khôajblng đpjdoủ đpjdoêttfb̉ cưijcśu hăxowẃn rôajbl̀i. 

Nhìn Võ Canh đpjdoôajbḷt nhiêttfbn trơkbaủ nêttfbn lịch sưijcṣ, Tàng Thiêttfbn Ca nhưijcs hóa đpjdoá, khóe miêttfḅng run run. Quâbneen Mạc Tà thì khôajblng bơkbaủi vì bị Võ Canh nói là “đpjdoâbneèu óc ngu si” mà nôajbl̉i giâbneẹn, ngưijcsơkbaục lại đpjdoưijcśng hình trong giâbneey lát, sau đpjdoó thì cưijcsơkbaùi phá lêttfbn. Ninh Tiêttfb̉u Tam đpjdoưijcśng đpjdoăxowẁng sau chỉ biêttfb́t lăxowẃc đpjdoâbneèu, khôajblng nói thành lơkbaùi. 

ijcs̃ tưijcs̉ diêttfb̃m lêttfḅ kia khôajblng hiêttfb̉u sao khi thâbneéy Võ Canh hành đpjdoôajbḷng nhưijcsbneẹy, khôajblng nhịn đpjdoưijcsơkbaục mà lùi vêttfb̀ phía sau vài bưijcsơkbaúc, khuôajbln măxowẉt lóe qua môajbḷt tia lạnh lẽo. 

- Khôajblng có chi, ta chỉ là hảo ý nhăxowẃc nhơkbaủ thôajbli!

Võ Canh khôajblng có dưijcs̀ng lại, tiêttfb́p tục bưijcsơkbaúc gâbneèn vêttfb̀ phía nàng, dù răxowẁng đpjdoã côajbĺ làm ra nét thanh lịch hiêttfb́m có, nhưijcsng vẻ dâbneem dục vâbneẽn khôajblng có tan biêttfb́n đpjdoi. 

- Khôajblng biêttfb́t côajblijcsơkbaung têttfbn gì, đpjdoêttfb̉ tại hạ biêttfb́t đpjdoưijcsơkbaùng còn trả lêttfb̃. 

- Khôajblng câbneèn đpjdoâbneeu. Tạm biêttfḅt. 

- Khôajblng sao đpjdoưijcsơkbaục, hay là đpjdoêttfb̉ tại hạ…

Chưijcsa nói hêttfb́t câbneeu, thanh bảo kiêttfb́m trong tay nàng đpjdoã rút ra, chĩa vêttfb̀ phía côajbl̉ của Võ Canh, lạnh lùng nói:

- Nêttfb́u ngưijcsơkbaui còn tiêttfb́p tục khiêttfb́m nhã thì đpjdoưijcs̀ng trách ta vôajbl tình. 

kbaụ răxowẁng có biêttfb́n, Tàng Thiêttfbn Ca ngay lâbneẹp tưijcśc ra măxowẉt ngăxowwn cản:

- Xin lôajbl̃i côajblijcsơkbaung, đpjdoại ca ta nhâbneét thơkbaùi lôajbl̃ mãng, hy vọng côajblijcsơkbaung rôajbḷng lưijcsơkbaụng bỏ qua. 

- Ta đpjdoâbneeu có…

Võ Canh đpjdoang vôajbḷi phâbneen bua, đpjdoôajbḷt nhiêttfbn môajbḷt bàn tay lăxowẉng lẽ xuâbneét hiêttfḅn, năxowẃm lâbneéy cái tai của gã đpjdoôajbḷc ác lôajbli đpjdoi, khiêttfb́n cho Võ Canh đpjdoau đpjdoơkbaún hét toáng lêttfbn:

- Quâbneen tiêttfb̉u tưijcs̉, mau buôajblng ra, rách tai lão tưijcs̉ rôajbl̀i. 

- Còn đpjdoêttfb̉ ngưijcsơkbaui đpjdoưijcśng đpjdoâbneey, chỉ sơkbaụ khôajblng câbneèn tiêttfb́n vào Đovjkịa Nguyêttfbn Đovjkại Hiêttfḅp Côajbĺ thì cũng xảy ra đpjdoại chiêttfb́n. 

- Oan uôajbl̉ng quá, ta nào có…

- Im môajbl̀m và đpjdoi theo ta. 

- ………

ijcs̃ nhâbneen kia ngạc nhiêttfbn nhìn Võ Canh bị Quâbneen Mạc Tà mạnh mẽ lôajbli đpjdoi, sau đpjdoó khôajblng nhịn đpjdoưijcsơkbaục mà cưijcsơkbaùi phì môajbḷt tiêttfb́ng. Tàng Thiêttfbn Ca nhưijcs ngưijcsơkbaụng thay cho Võ Canh, lại nói tiêttfb́p:

- Là đpjdoại ca ta vôajblttfb̃, kính mong côajblijcsơkbaung rôajbḷng lòng bỏ qua. 

- Ta khôajblng sao cả, ngưijcsơkbaùi đpjdoưijcs̀ng lo nghĩ nhiêttfb̀u. 

ijcs̃ nhâbneen này lòng dạ khôajblng hẹp hòi, mà dưijcsơkbaùng nhưijcs nàng râbneét thuâbneẹn măxowẃt vơkbaúi Tàng Thiêttfbn Ca, khôajblng biêttfb́t có phải là bơkbaủi vì hăxowẃn râbneét đpjdoẹp trai hay khôajblng, thái đpjdoôajbḷ so vơkbaúi khi nói chuyêttfḅn vơkbaúi Võ Canh khác biêttfḅt môajbḷt trơkbaùi môajbḷt vưijcṣc. Tàng Thiêttfbn Ca thơkbaủ phào trong lòng, côajbl gái này xem ra dêttfb̃ nói chuyêttfḅn. 

- Tại hạ Tàng Thiêttfbn Ca, tiêttfb̉u huynh đpjdoêttfḅ này têttfbn là Ninh Tiêttfb̉u Tam, ngưijcsơkbaùi áo đpjdoen vưijcs̀a này têttfbn là Quâbneen Mạc Tà, còn vị đpjdoại ca khiêttfb́m nhã của ta têttfbn là Võ Canh. Khôajblng biêttfb́t cao danh quý tánh của côajblijcsơkbaung là gì, đpjdoêttfb̉ sau này tại hạ đpjdoáp lêttfb̃. 

xowẉc dù nói ra têttfbn thâbneẹt của mình, ngay cả cái têttfbn úy kỵ Quâbneen Mạc Tà cũng khôajblng ngâbneèn ngại, thêttfb́ nhưijcsng dưijcsơkbaùng nhưijcs chăxoww̉ng có ngưijcsơkbaùi nào đpjdoêttfb̉ tâbneem cả. Sôajbĺ ngưijcsơkbaùi biêttfb́t đpjdoưijcsơkbaục têttfbn thâbneẹt của Thiêttfbn Long thánh tưijcs̉ khôajblng có nhiêttfb̀u, cùng lăxowẃm ngạc nhiêttfbn vì hăxowẃn mang họ Tàng mà thôajbli. Còn ngưijcsơkbaùi têttfbn Quâbneen Mạc Tà thì râbneét nhiêttfb̀u, khôajblng mưijcsơkbaùi thì cũng môajbḷt trăxowwm. Mà cũng do bọn họ đpjdoã áp chêttfb́ tu vi, khí tưijcśc nhưijcs hoàn lâbneẽn vơkbaúi dòng võ giả xung quanh, thêttfb́ nêttfbn chăxoww̉ng ai biêttfb́t đpjdoưijcsơkbaục, ngưijcsơkbaùi thanh niêttfbn anh tuâbneén này chính là Thiêttfbn Long thánh tưijcs̉, còn ngưijcsơkbaùi áo đpjdoen kia chính là tuyêttfḅt thêttfb́ thiêttfbn tài Quâbneen Mạc Tà cả.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.