Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Quyển 3-Chương 38 : Ngoại truyện 1

    trước sau   


Hắckgkn hoan hôiheh mộmwdvt tiếwhjrng nhảllcuy dựhcwzng lênvmdn, hai châjmnun đmxahãpvfd quỳxvqc suốtmnrt nửdyica đmxahênvmdm nênvmdn tênvmd dạqeisi, ngãpvfd phịbbohch xuốtmnrng.
“Ngốtmnrc.”
Hoa Thiênvmdn xoa xoa châjmnun, thuậjmnun miệvqbgng đmxaháxvqcp: “Gìgjtc?”
“Lãpvfdo tửdyicizmti ngưizmtơowhwi ngốtmnrc, lớgjqon thếwhjr rồgyfmi còprtfn ngãpvfd!”
“Đdhkyóizmtmwdv bởllcui vìgjtc…….” Lờtmnri giảllcui thígsrbch chợxpudt ngưizmtng, Hoa Thiênvmdn ngoáxvqcy nooáxvqcy tai, trênvmdn mặbkast cóizmtmwdvi phầnqmxn mờtmnr mịbboht……
Trầnqmxm mặbkasc mộmwdvt láxvqct rồgyfmi hắckgkn nhảllcuy dựhcwzng lênvmdn: “Ai?”
Bốtmnrn bềbkas đmxahbkasu im ắckgkng.
Hoa Thiênvmdn nhìgjtcn khôihehng gian tốtmnri đmxahen xung quanh, run rẩyexdy hỏbymsi lạqeisi: “Ai? Làmwdv ai nóizmti?”
Bộmwdv dạqeisng sợxpudpvfdi dưizmtng dưizmtng sắckgkp khóizmtc nàmwdvy rấavqct đmxahưizmtxpudc ngưizmttmnri kháxvqcc thưizmtơowhwng cảllcum, khôihehng biếwhjrt từhwyx đmxahâjmnuu truyềbkasn đmxahếwhjrn tiếwhjrng thởllcu hổvknon hểemuwn, ngay sau đmxahóizmt, cùnklong vớgjqoi tiếwhjrng hébxayt củgjtca Hoa Thiênvmdn, nếwhjrn tắckgkt, tấavqct cảllcu đmxahưizmtxpudc màmwdvn đmxahênvmdm bao phủgjtc.
Trong bóizmtng tốtmnri, trênvmdn xàmwdv nhàmwdv Từhwyx đmxahưizmttmnrng, xuấavqct hiệvqbgn mộmwdvt đmxahôihehi mắckgkt màmwdvu nâjmnuu tràmwdvn đmxahnqmxy ývscyizmttmnri.
Québxayt mắckgkt nhìgjtcn xuốtmnrng dưizmtgjqoi thìgjtc cảllcum thấavqcy nghi hoặbkasc, đmxahlruga bébxay xinh đmxahllcup lúabkzc nãpvfdy đmxahâjmnuu rồgyfmi?
Biếwhjrn mấavqct rồgyfmi sao?
Hắckgkn vểemuwnh tai lênvmdn nghe, nghe đmxahưizmtxpudc ởllcu đmxahâjmnuu đmxahóizmtizmt tiếwhjrng càmwdvo tưizmttmnrng thìgjtc khóizmte miệvqbgng khôihehng tựhcwz chủgjtcmwdv cong lênvmdn….
Chỉtmnr thấavqcy trong Từhwyx đmxahưizmttmnrng trốtmnrng trảllcui, ởllcu mộmwdvt góizmtc tưizmttmnrng cóizmt mộmwdvt kẻvfzq đmxahang dúabkzi đmxahnqmxu xuốtmnrng đmxahavqct, sợxpudpvfdi run rẩyexdy càmwdvo tưizmttmnrng……..
“Ha ha ha ha……”
Mộmwdvt tiếwhjrng cưizmttmnri to đmxahnvmdn cuồgyfmng bộmwdvc pháxvqct ra.
xvqci môihehng kia càmwdvng run hơowhwn, tiếwhjrng càmwdvo tưizmttmnrng cũgowcng lớgjqon hơowhwn.
Thảllcu ngưizmttmnri nhảllcuy xuốtmnrng, cóizmt thểemuw thấavqcy ngưizmttmnri nàmwdvy cũgowcng chỉtmnr cao hơowhwn Hoa Thiênvmdn mộmwdvt cáxvqci đmxahnqmxu, vậjmnuy thìgjtc tuổvknoi chắckgkc cũgowcng khôihehng lớgjqon hơowhwn bao nhiênvmdu, cáxvqci nhảllcuy vừhwyxa nãpvfdy đmxahãpvfd thểemuw hiệvqbgn làmwdv biếwhjrt côihehng phu.
Hắckgkn bưizmtgjqoc đmxahếwhjrn trưizmtgjqoc cáxvqci môihehng kia, đmxaháxvqc mộmwdvt cáxvqci: “Nàmwdvy!”
xvqci môihehng run lênvmdn, bấavqct đmxahmwdvng, cáxvqci tay đmxahang càmwdvo tưizmttmnrng cũgowcng rụvqbgt lạqeisi.
Hắckgkn ngồgyfmi xổvknom ngưizmttmnri xuốtmnrng, thấavqcy đmxahlruga bébxay kia đmxahang ôihehm đmxahnqmxu, miệvqbgng khôihehng ngừhwyxng lẩyexdm bẩyexdm: “Khôihehng thấavqcy ta khôihehng thấavqcy ta khôihehng thấavqcy ta…….”
“Ha ha ha ha…….” Lạqeisi mộmwdvt tràmwdvng cưizmttmnri to nữytjla vang lênvmdn.
Hắckgkn cưizmttmnri xong, khôihehng muốtmnrn trênvmdu chọlcjuc nữytjla, nóizmti ra tênvmdn củgjtca mìgjtcnh: “Nàmwdvy, ta làmwdv Tháxvqcc Bạqeist Nhung, còprtfn ngưizmtơowhwi?”
xvqci môihehng trưizmtgjqoc mặbkast lạqeisi bắckgkt đmxahnqmxu run.
Tháxvqcc Bạqeist Nhung chớgjqop chớgjqop mắckgkt, sao lạqeisi sợxpud nữytjla rồgyfmi?
Lầnqmxn nàmwdvy làmwdv hắckgkn đmxahxvqcn sai, khôihehng phảllcui sợxpud, màmwdvmwdv tứlrugc giậjmnun!
Hoa Thiênvmdn xoay ngưizmttmnri mộmwdvt cáxvqci nhàmwdvo vàmwdvo hắckgkn.
Hắckgkn bịbboh bấavqct ngờtmnr khôihehng kịbbohp đmxahbkas phòprtfng nênvmdn bịbboh đmxahyexdy ngãpvfd xuốtmnrng đmxahavqct, hai cáxvqcnh tay nhỏbymsbxay ra sứlrugc bóizmtp cổvkno hắckgkn, nổvknoi giậjmnun kênvmdu ầnqmxm lênvmdn: “Dáxvqcm giảllcu quỷlrug dọlcjua ta! Dáxvqcm giảllcu quỷlrug giảllcu quỷlrug….. giảllcuxvqci gìgjtc khôihehng giảllcu lạqeisi đmxahi giảllcu quỷlrug, ta sẽavqc cho ngưizmtơowhwi thàmwdvnh quỷlrug!”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung lạqeisi nởllcu nụvqbgizmttmnri mộmwdvt lầnqmxn nữytjla.
Khẽavqcnklong sứlrugc mộmwdvt chúabkzt, cáxvqcnh tay nhỏbymsbxay kia đmxahãpvfd bịbboh hắckgkn kébxayo ra, đmxahau đmxahếwhjrn kênvmdu cha gọlcjui mẹllcu, rồgyfmi lậjmnut ngưizmttmnri mộmwdvt cáxvqci, ngưizmttmnri đmxahãpvfd bịbboh hắckgkn đmxahèqgoh trênvmdn mặbkast đmxahavqct, chốtmnrng hai tay xuốtmnrng bênvmdn cạqeisnh đmxahnqmxu nóizmt, cưizmttmnri gằqqwan nóizmti: “Cho lãpvfdo tửdyic thàmwdvnh quỷlrug?”
Hoa Thiênvmdn đmxahau đmxahếwhjrn muốtmnrn khóizmtc: “Ngưizmtơowhwi làmwdv ai? Sao lạqeisi ởllcu đmxahâjmnuy? Ngưizmtơowhwi mau thảllcu ta ra!”
Ngưizmttmnri phígsrba trênvmdn bĩckgku môihehi, khinh bỉtmnrizmti: “Gầnqmxy yếwhjru y nhưizmt mộmwdvt tiểemuwu côihehizmtơowhwng.”
izmtgjqoc mắckgkt lãpvfd chãpvfdowhwi, câjmnuu nóizmti nàmwdvy đmxahâjmnum đmxahúabkzng chỗvfzq đmxahau trong lòprtfng, Hoa Thiênvmdn cốtmnr chấavqcp gàmwdvo lênvmdn: “Ta chígsrbnh làmwdv tiểemuwu côihehizmtơowhwng!”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung sửdyicng sốtmnrt, lậjmnup tứlrugc buôihehng tay.
Hoa Thiênvmdn lấavqcy đmxahưizmtxpudc tựhcwz do, nhếwhjrch nháxvqcc đmxahlrugng dậjmnuy, thứlrug đmxahjmnup ngay vàmwdvo mắckgkt chígsrbnh làmwdv mộmwdvt đmxahôihehi mắckgkt màmwdvu nâjmnuu: “Kìgjtca! Átmddnh mắckgkt củgjtca ngưizmtơowhwi……”
Hai mắckgkt tốtmnri sầnqmxm lạqeisi, Tháxvqcc Bạqeist Nhung ngẩyexdng cao đmxahnqmxu, dưizmtgjqoi áxvqcnh trălrugng nhàmwdvn nhạqeist, hiệvqbgn lênvmdn sựhcwz cốtmnr chấavqcp bấavqct khuấavqct màmwdv kiênvmdn nghịbboh, hắckgkn hừhwyx lạqeisnh mộmwdvt tiếwhjrng: “Mắckgkt lãpvfdo tửdyicmwdvm sao?”
Hoa Thiênvmdn chẳavqcng bao giờtmnr ra khỏbymsi phủgjtc, lầnqmxn đmxahnqmxu tiênvmdn nhìgjtcn thấavqcy mộmwdvt đmxahôihehi mắckgkt kháxvqcc lạqeis nhưizmt vậjmnuy, liềbkasn nưizmtơowhwng áxvqcnh trălrugng cẩyexdn thậjmnun quan sáxvqct ngưizmttmnri trưizmtgjqoc mặbkast, lôihehng màmwdvy rậjmnum mắckgkt to, mũgowci cao thẳavqcng, lớgjqon hơowhwn mìgjtcnh tầnqmxm hai ba tuổvknoi, thâjmnun hìgjtcnh cao lớgjqon kháxvqcc hoàmwdvn toàmwdvn vẻvfzq gầnqmxy yếwhjru củgjtca mìgjtcnh, đmxahmwdvt nhiênvmdn tay bịbboh nắckgkm chặbkast.
izmt xoa cổvkno tay, nhỏbyms giọlcjung lẩyexdm bẩyexdm: “Ngưizmttmnri gìgjtcmwdv thôiheh bạqeiso vậjmnuy.”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung vẫnaxin cốtmnr chấavqcp: “Mắckgkt lãpvfdo tửdyicmwdvm sao?”
Hoa Thiênvmdn nhìgjtcn chằqqwam chằqqwam đmxahôihehi mắckgkt lạqeis kia, trong ấavqcy cóizmt sựhcwz cứlrugng cỏbymsi khiếwhjrn nóizmtjmnum mộmwdv nhưizmtng lạqeisi cóizmtmwdvi phầnqmxn buồgyfmn bãpvfd, rấavqct giốtmnrng khi nóizmt mặbkasc nam trang soi gưizmtơowhwng……..
izmt bậjmnut thốtmnrt lênvmdn: “Ngưizmtơowhwi khôihehng thígsrbch mắckgkt mìgjtcnh sao?”
Hoa Thiênvmdn đmxahưizmtơowhwng nhiênvmdn khôihehng biếwhjrt, phụvqbg thâjmnun củgjtca Tháxvqcc Bạqeist Nhung làmwdv ngưizmttmnri Bắckgkc Yếwhjrn, mẫnaxiu thâjmnun làmwdv ngưizmttmnri Nam Hàmwdvn, đmxahôihehi mắckgkt đmxahbkasc trưizmtng củgjtca ngưizmttmnri Bắckgkc Yếwhjrn nàmwdvy khiếwhjrn từhwyx nhỏbyms hắckgkn đmxahãpvfd bịbboh bao ngưizmttmnri cưizmttmnri nhạqeiso vàmwdviheh lậjmnup, bịbboh trẻvfzq con Nam Hàmwdvn coi thưizmttmnrng, bao tiếwhjrng ‘quáxvqci vậjmnut’ đmxahãpvfd đmxahi theo hắckgkn suốtmnrt táxvqcm nălrugm.
Khôihehng đmxahxpudi Tháxvqcc Bạqeist Nhung nóizmti, Hoa Thiênvmdn đmxahãpvfd nghiênvmdng đmxahnqmxu, cưizmttmnri sáxvqcng lạqeisn: “Tạqeisi sao lạqeisi khôihehng thígsrbch, ngưizmttmnri kháxvqcc đmxahbkasu làmwdvmwdvu đmxahen, chỉtmnrizmt ngưizmtơowhwi làmwdvjmnuu thôihehi đmxahóizmt.”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung táxvqcm tuổvknoi, chấavqcn đmxahmwdvng.
Khôihehng chỉtmnrgjtc ývscy nghĩckgka ‘ Đdhkymwdvc nhấavqct vôiheh nhịbboh’ trong câjmnuu nóizmti kia, còprtfn vìgjtc khuôihehn mặbkast non nớgjqot lạqeisi xinh đmxahllcup yênvmdu dịbboh trưizmtgjqoc mặbkast nàmwdvy, hai mắckgkt hơowhwi lóizmte, hắckgkn hơowhwi mấavqct tựhcwz nhiênvmdn ngảllcu ngưizmttmnri ra phígsrba sau: “Nàmwdvy, mộmwdvt tiểemuwu côihehizmtơowhwng, sao lạqeisi khôihehng biếwhjrt xấavqcu hổvkno nhưizmt thếwhjr.”
Hoa Thiênvmdn cũgowcng chấavqcn đmxahmwdvng.
Hai mắckgkt chớgjqop a chớgjqop, nóizmt mừhwyxng rỡamhl lẩyexdm nhẩyexdm: “Mộmwdvt tiểemuwu côihehizmtơowhwng…….”
izmt nhàmwdvo tớgjqoi nhàmwdvo tớgjqoi, ôihehm lấavqcy cổvkno Tháxvqcc Bạqeist Nhung, vui vẻvfzqnvmdu: “Ngưizmtơowhwi lặbkasp lạqeisi lầnqmxn nữytjla, lặbkasp lạqeisi lầnqmxn nữytjla đmxahi!”
Ngay lậjmnup tứlrugc, khuôihehn mặbkast tuấavqcn túabkz đmxahbyms bừhwyxng.
Tháxvqcc Bạqeist Nhung đmxahyexdy nóizmt ra, lầnqmxu bầnqmxu mộmwdvt câjmnuu ‘khôihehng biếwhjrt xấavqcu hổvkno’ nhưizmtng cũgowcng vẫnaxin thàmwdvnh thậjmnut nóizmti lạqeisi: “Nàmwdvy, mộmwdvt tiểemuwu côihehizmtơowhwng, sao lạqeisi khôihehng biếwhjrt xấavqcu hổvkno nhưizmt thếwhjr………”
Hoa Thiênvmdn kébxayo bàmwdvn tay đmxahnqmxy nốtmnrt chai củgjtca hắckgkn rồgyfmi ngồgyfmi xuốtmnrng đmxahavqct, rõtrtzmwdvng đmxahãpvfd coi hắckgkn làmwdv bằqqwang hữytjlu vìgjtc nhữytjlng lờtmnri nàmwdvy, cưizmttmnri tủgjtcm tỉtmnrm hỏbymsi: “Sao ngưizmtơowhwi lạqeisi ởllcu đmxahâjmnuy?”
Nhảllcuy lênvmdn xàmwdv nhàmwdv lấavqcy xuốtmnrng mộmwdvt bao quầnqmxn áxvqco rồgyfmi hắckgkn cũgowcng ngồgyfmi xuốtmnrng, tuy rằqqwang tiểemuwu côihehizmtơowhwng nàmwdvy hơowhwi đmxahnvmdn, nhưizmtng vìgjtcjmnuu nóizmti kia, cũgowcng làmwdv đmxahlruga trẻvfzq đmxahnqmxu tiênvmdn ởllcu Nam Hàmwdvn khôihehng phỉtmnr nhổvkno áxvqcnh mắckgkt hắckgkn, hắckgkn giơowhw bao quầnqmxn áxvqco trong tay lênvmdn: “Lãpvfdo tửdyic đmxahếwhjrn đmxahâjmnuy tìgjtcm ălrugn.”
Hoa Thiênvmdn chớgjqop chớgjqop mắckgkt: “Tìgjtcm ălrugn?”
“Ừrqnp.”
izmti xong liềbkasn lấavqcy ra mộmwdvt đmxahĩckgka báxvqcnh đmxahưizmtxpudc góizmti ghébxaym cẩyexdn thậjmnun: “Ngưizmtơowhwi ălrugn khôihehng?”
Rộmwdvt rộmwdvt……..
Bụvqbgng kênvmdu ầnqmxm lênvmdn làmwdvm Hoa Thiênvmdn hơowhwi lúabkzng túabkzng, nhậjmnun lấavqcy mộmwdvt cáxvqci báxvqcnh cắckgkn mộmwdvt miếwhjrng rồgyfmi mơowhw hồgyfm hỏbymsi: “Sao ta chưizmta từhwyxng gặbkasp ngưizmtơowhwi?”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung gõtrtzmwdvo đmxahnqmxu nóizmt mộmwdvt cáxvqci, khinh bỉtmnr đmxaháxvqcp: “Lãpvfdo tửdyicgowcng chưizmta từhwyxng gặbkasp ngưizmtơowhwi!”
Trong lòprtfng thìgjtc thầnqmxm nghĩckgk, tiểemuwu côihehizmtơowhwng nàmwdvy bịbboh ngốtmnrc àmwdv, mìgjtcnh tớgjqoi đmxahâjmnuy trộmwdvm đmxahgyfm ălrugn màmwdvizmt thểemuw gặbkasp đmxahưizmtxpudc sao?
Hắckgkn cũgowcng cắckgkn mộmwdvt miếwhjrng báxvqcnh to rồgyfmi hỏbymsi lạqeisi: “Ngưizmtơowhwi phạqeism lỗvfzqi gìgjtcmwdvowhwn nửdyica đmxahênvmdm rồgyfmi còprtfn bịbboh giam ởllcu đmxahâjmnuy, cha ngưizmtơowhwi thậjmnut quáxvqc đmxahmwdvc áxvqcc!”
Átmddnh mắckgkt Hoa Thiênvmdn chợxpudt lóizmte lênvmdn, hàmwdvng mi cũgowcng hơowhwi run run, che đmxahi nébxayt côiheh đmxahơowhwn trong đmxaháxvqcy mắckgkt, phảllcui nóizmti gìgjtc đmxahâjmnuy….. Mộmwdvt láxvqct sau, nóizmtizmttmnri hìgjtcgjtcizmttmnri hìgjtcgjtc ngẩyexdng đmxahnqmxu lênvmdn, giơowhw giơowhw tay ývscy chỉtmnr bộmwdv nam trang trênvmdn ngưizmttmnri: “Ta mặbkasc nam trang, phụvqbg thâjmnun giậjmnun ta khôihehng giốtmnrng nữytjl nhi.”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung vừhwyxa ălrugn vừhwyxa gậjmnut đmxahnqmxu đmxahgyfmng ývscy: “Đdhkyúabkzng làmwdv ngưizmtơowhwi khôihehng giốtmnrng nữytjl nhi, phảllcui phạqeist!”
Dứlrugt lờtmnri, lạqeisi thấavqcy côihehbxay kia cưizmttmnri nhưizmt kẻvfzq trộmwdvm, Tháxvqcc Bạqeist Nhung lạqeisi nhígsrbu màmwdvy lầnqmxn nữytjla, lầnqmxn thứlrug hai nghĩckgk rằqqwang tiểemuwu côihehizmtơowhwng nàmwdvy bịbboh ngốtmnrc rồgyfmi.
Chợxpudt nghe nóizmt hỏbymsi: “Ngưizmtơowhwi nóizmti xem, cóizmt phảllcui trờtmnri cũgowcng làmwdvm sai mộmwdvt vàmwdvi việvqbgc khôihehng?”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung thuậjmnun miệvqbgng hỏbymsi: “Vígsrb dụvqbg?”
Hoa Thiênvmdn lấavqcy khălrugn tay lébxayn giấavqcu đmxahưizmtxpudc ra, lau sạqeisch vụvqbgn báxvqcnh trênvmdn tay rồgyfmi đmxahưizmta cho Tháxvqcc Bạqeist Nhung, thấavqcy hắckgkn cóizmt vẻvfzq mặbkast ‘đmxahâjmnuy làmwdv đmxahgyfm củgjtca bébxayxvqci’ liềbkasn thỏbymsa mãpvfdn nóizmti: “Nhưizmtmwdv…… ta làmwdv nữytjl nhi, nhưizmtng từhwyx nhỏbyms ta đmxahãpvfd cảllcum thấavqcy, ta phảllcui làmwdv nam tửdyic mớgjqoi đmxahúabkzng, ôihehng trờtmnri…….”
Giơowhw tay lênvmdn chỉtmnr chỉtmnrnvmdn trờtmnri, nóizmt nhúabkzn nhúabkzn vai: “Cho ta nhầnqmxm giớgjqoi tígsrbnh rồgyfmi.”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung cưizmttmnri lạqeisnh mộmwdvt tiếwhjrng, trênvmdn khuôihehn mặbkast non nớgjqot cóizmt vẻvfzq ngạqeiso mạqeisn màmwdv khinh thưizmttmnrng: “Đdhkyưizmtơowhwng nhiênvmdn cóizmt thểemuw, ôihehng trờtmnri chưizmta bao giờtmnr quan tâjmnum đmxahếwhjrn cảllcum nhậjmnun củgjtca ngưizmttmnri phàmwdvm cảllcu, nếwhjru khôihehng thìgjtc đmxahãpvfd khôihehng cóizmt ngưizmttmnri phảllcui sốtmnrng trong chỉtmnr trígsrbch vàmwdv lạqeisnh nhạqeist.”
mwdvnh mắckgkt hơowhwi nóizmtng lênvmdn, Hoa Thiênvmdn nặbkasng nềbkas gậjmnut đmxahnqmxu, vưizmtơowhwn tay ra: “Ta làmwdv Hoa Thiênvmdn.”
Tháxvqcc Bạqeist Nhung nhìgjtcn vềbkas phígsrba tiểemuwu côihehizmtơowhwng tênvmdn làmwdv Hoa Thiênvmdn, vưizmtơowhwn tay đmxahjmnup tớgjqoi: “Ta làmwdv Tháxvqcc Bạqeist Nhung!”
Bốtmnrp!
Mộmwdvt tiếwhjrng vũgowc thanh thúabkzy vang lênvmdn, mộmwdvt thứlruggjtcnh cảllcum ấavqcm áxvqcp lan tỏbymsa từhwyx hai đmxahlruga bébxaymwdvy.
ihehm ấavqcy, bọlcjun họlcju lầnqmxn đmxahnqmxu gặbkasp gỡamhl, Hoa Thiênvmdn nălrugm tuổvknoi, Tháxvqcc Bạqeist Nhung táxvqcm tuổvknoi.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.