Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Quyển 3-Chương 19-1 : Vùng đất không ai quản

    trước sau   
Khi Lan hoang mạqhjzc nằpzmom ởunlf cựdrntc tâholhy Tâholhy Vệsufc, cùwvgcng vớzzyhi Tuyếcvhjt phong phíbohaa bắkhxuc Bắkhxuc Yếcvhjn, Quỳsrpgnh lâholhm phíbohaa nam Nam Hàrzfgn, Vâholhn hảobwpi phíbohaa đfbbkôvecbng Đsufcôvecbng Sởunlf, đfbbkưrzfgzzyhc xưrzfgng làrzfg tứsrpg đfbbkqhjzi đfbbkunlfa cựdrntc.

Nếcvhju muốigmqn đfbbkếcvhjn Khi Lan hoang mạqhjzc thìcwoq phảobwpi qua Phùwvgc thàrzfgnh cũxyal đfbbkãxyal.

holhy giờrvao, cábhqhch lúfomic mọzzyhi ngưrzfgrvaoi xuấfgfyt phábhqht, đfbbkãxyalatiln nửrtlva thábhqhng.

holhy giờrvao mớzzyhi ra khỏobwpi Tâholhy Vệsufc hai ngàrzfgy, Lãxyalnh Hạqhjz vốigmqn cho rằpzmong đfbbkưrzfgrvaong xábhqh phảobwpi hoang vắkhxung tiêunlfu đfbbkiềpzmou khôvecbng mộtpadt bónuning ngưrzfgrvaoi, nàrzfgo ngờrvao, trêunlfn đfbbkưrzfgrvaong gặlxxop phảobwpi khôvecbng íbohat lữdlpy khábhqhch đfbbki cùwvgcng đfbbkưrzfgrvaong, hoặlxxoc cao thủxekj trêunlfn giang hồshrm thi triểqsdbn khinh côvecbng bay đfbbki, hoặlxxoc mấfgfyy hạqhjzng trộtpadm cắkhxup cứsrpgzzyhn lúfomit nhìcwoqn hàrzfgnh lývdgo củxekja nàrzfgng….

nuni lữdlpy khábhqhch trêunlfn đfbbkưrzfgrvaong thìcwoq khôvecbng nónunii nhưrzfgng cảobwp quábhqhn trọzzyhxyalng cónuni thìcwoq khiếcvhjn Lãxyalnh Hạqhjz khôvecbng thểqsdb hiểqsdbu nổbkiri.

Hoàrzfgng hôvecbn dầbkirn buôvecbng xuốigmqng, thay thếcvhjbhqhi nắkhxung gắkhxut ban trưrzfga bằpzmong cábhqhi lạqhjznh nhẹmfle nhàrzfgng.


xyalnh Hạqhjz khézzyhp vạqhjzt ábhqho lạqhjzi, nhìcwoqn vàrzfgo quábhqhn trọzzyh hai tầbkirng khôvecbng nhỏobwp trưrzfgzzyhc mặlxxot, bêunlfn trong vôvecbwvgcng nábhqho nhiệsufct.

Cuốigmqi cùwvgcng, nàrzfgng nhíbohau màrzfgy lạqhjzi nónunii lêunlfn nghi hoặlxxoc củxekja mìcwoqnh: “Chẳsufcng phảobwpi lúfomic trưrzfgzzyhc Phùwvgc thàrzfgnh bịunlfrzfgn sábhqht biếcvhjn thàrzfgnh mộtpadt tòxyala thàrzfgnh chếcvhjt sao?”

Phùwvgc thàrzfgnh đfbbkãxyal biếcvhjn thàrzfgnh thàrzfgnh chếcvhjt, màrzfg Khi Lan hoang mạqhjzc lạqhjzi càrzfgng íbohat ngưrzfgrvaoi đfbbklxxot châholhn tớzzyhi, nhữdlpyng lữdlpy khábhqhch trêunlfn đfbbkưrzfgrvaong vàrzfg nhữdlpyng ngưrzfgrvaoi trong quábhqhn trọzzyh kia muốigmqn đfbbki tớzzyhi đfbbkâholhu?

Vừgofxa nónunii xong, mọzzyhi ngưrzfgrvaoi đfbbkshrmng loạqhjzt nhìcwoqn qua, trong mắkhxut đfbbkpzmou làrzfg khôvecbng thểqsdbrzfgunlfng tưrzfgzzyhng nổbkiri.

Áfoxwnh mắkhxut nàrzfgy, khiếcvhjn Lãxyalnh Hạqhjz cảobwpm giábhqhc mìcwoqnh làrzfg mộtpadt ngưrzfgrvaoi ngoàrzfgi hàrzfgnh tinh!

Mộtpadt lúfomic sau, Hoa Thiêunlfn vẫtbnoy vẫtbnoy khăxyaln tay, che miệsufcng cưrzfgrvaoi run rẩbhqhy hếcvhjt cảobwp ngưrzfgrvaoi: “Ai y, ngưrzfgơatili sẽpzmo khôvecbng cho rằpzmong, Phùwvgc thàrzfgnh trốigmqng rỗyeejng, mùwvgci mábhqhu tưrzfgơatili khôvecbng tiêunlfu tan, ban ngàrzfgy giónuni bụikrii thézzyht gàrzfgo ban đfbbkêunlfm khôvecbng trăxyalng khôvecbng sao âholhm u quỷwvgc quábhqhi đfbbkfgfyy chứsrpg?”

xyalnh Hạqhjz chớzzyhp chớzzyhp mắkhxut: “Chẳsufcng lẽpzmo khôvecbng đfbbkúfoming?”

Mọzzyhi ngưrzfgrvaoi cưrzfgrvaoi to khôvecbng ngừgofxng, hôvecb luôvecbn miệsufcng: “Gàrzfg mờrvao!”

Thábhqhc Bạqhjzt Nhung vỗyeej trábhqhn mộtpadt cábhqhi phỉigmq nhổbkir: “Khôvecbng cónuni họzzyhc thứsrpgc, thậvecbt làrzfg đfbbkábhqhng sợzzyh”!

xyalnh Hạqhjz trừgofxng mắkhxut, hézzyht lớzzyhn: “Nónunii đfbbki!”

Diệsufcp Nhấfgfyt Hoàrzfgng cưrzfgrvaoi híbohap mắkhxut giảobwpi thíbohach cho nàrzfgng: “Âhsjvn nhâholhn, Phùwvgc thàrzfgnh nàrzfgy đfbbkãxyal bịunlf diệsufct hai mưrzfgơatili năxyalm, nhưrzfgng bảobwpn đfbbkshrm bảobwpo tàrzfgng lạqhjzi khôvecbng cónuni tin tứsrpgc, hai mưrzfgơatili năxyalm qua, cũxyalng khôvecbng chỉigmq quývdgo tộtpadc cábhqhc nưrzfgzzyhc đfbbkang tìcwoqm màrzfg toàrzfgn bộtpad thiêunlfn hạqhjz đfbbkpzmou đfbbkang tìcwoqm. Cónuni ngưrzfgrvaoi mấfgfyt mấfgfyy thábhqhng mấfgfyy năxyalm rồshrmi thấfgfyt vọzzyhng rờrvaoi đfbbki nhưrzfgng cũxyalng cónuni ngưrzfgrvaoi cốigmq gắkhxung bábhqhm trụikri lạqhjzi, dầbkirn dầbkirn, nhónunim trưrzfgzzyhc chưrzfga đfbbki nhónunim sau đfbbkãxyal tớzzyhi, trong Phùwvgc thàrzfgnh càrzfgng ngàrzfgy càrzfgng nhiềpzmou ngưrzfgrvaoi…….”

vecbng Tôvecbn Liễjsuzu khẽpzmorzfgrvaoi nónunii tiếcvhjp: “Hơatiln nữdlpya nơatili đfbbkónunibhqhch rờrvaoi khỏobwpi Tâholhy Vệsufc, khôvecbng cónuni Hoàrzfgng đfbbkếcvhj khôvecbng cónuni quan phủxekj khôvecbng cónuni quan binh, khôvecbng íbohat ngưrzfgrvaoi phạqhjzm tộtpadi, bịunlf đfbbkuổbkiri giếcvhjt, cónuni hậvecbn thùwvgc, bắkhxut đfbbkbkiru trốigmqn đfbbkếcvhjn Phùwvgc thàrzfgnh, dầbkirn dầbkirn, biếcvhjn thàrzfgnh mộtpadt nơatili khôvecbng ai quảobwpn!”

xyalnh Hạqhjz nhíbohau màrzfgy: “Tâholhy Vệsufc mặlxxoc kệsufc sao?”


“Theo nhưrzfg ta đfbbkbhqhn, Tiêunlfn hoàrzfgng Tâholhy Vệsufc muốigmqn nhiềpzmou ngưrzfgrvaoi tớzzyhi tìcwoqm, cónuni lẽpzmonuni kẻlntn gặlxxop may tìcwoqm đfbbkưrzfgzzyhc bảobwpo tàrzfgng giúfomip lãxyalo ta mộtpadt đfbbkqhjzi âholhn….” Hoa Thiêunlfn khinh bỉigmqnunii: “Sau đfbbkónuni thìcwoq sao, làrzfg muốigmqn quảobwpn cũxyalng khôvecbng quảobwpn nổbkiri, trong đfbbkónuni dầbkirn dầbkirn tụikri tậvecbp nhiềpzmou kẻlntn hung thầbkirn ábhqhc sábhqht, cao thủxekj giang hồshrm, sábhqht thủxekj, cưrzfgrvaong đfbbkqhjzo, kẻlntn trộtpadm….. Chỗyeej nhưrzfg vậvecby, tộtpadi gìcwoqholhy Vệsufc tớzzyhi đfbbkqsdb tựdrntcwoqm phiềpzmon toábhqhi?”

xyalnh Hạqhjz suy nghĩfomi mộtpadt chúfomit rồshrmi gậvecbt đfbbkbkiru.

Rồshrmi nàrzfgng lậvecbp tứsrpgc trừgofxng mắkhxut lêunlfn nhìcwoqn mộtpadt đfbbkábhqhm đfbbkang cưrzfgrvaoi híbohap mắkhxut: “Sao cábhqhc ngưrzfgơatili khôvecbng nónunii trưrzfgzzyhc cho ta?”

Mọzzyhi ngưrzfgrvaoi cưrzfgrvaoi ngãxyal trábhqhi ngãxyal phảobwpi: “Ngay cảobwp trẻlntn con ba tuổbkiri cũxyalng biếcvhjt, ngưrzfgơatili làrzfgholhy Vệsufc Nữdlpy hoàrzfgng màrzfg lạqhjzi khôvecbng biếcvhjt.”

Phíbohaa tâholhy Tâholhy Vệsufc, cónuni mộtpadt vùwvgcng đfbbkfgfyt khôvecbng ai quảobwpn, cábhqhi nàrzfgy căxyaln bảobwpn làrzfg mộtpadt chuyệsufcn nổbkiri tiếcvhjng trong thiêunlfn hạqhjz.

Bọzzyhn họzzyh khôvecbng biếcvhjt Lãxyalnh Hạqhjz chỉigmqrzfg mộtpadt ngưrzfgrvaoi đfbbkếcvhjn từgofx thếcvhj giớzzyhi khábhqhc, đfbbkếcvhjn đfbbkâholhy mớzzyhi đfbbkưrzfgzzyhc năxyalm năxyalm, nêunlfn tấfgfyt cảobwp mọzzyhi ngưrzfgrvaoi đfbbkpzmou cho rằpzmong, nàrzfgng biếcvhjt, nhấfgfyt làrzfg, nữdlpy nhâholhn nàrzfgy còxyaln làrzfg Hoàrzfgng đfbbkếcvhjholhy Vệsufc!

Mộtpadt cábhqhnh tay nhỏobwpzzyho kézzyho vạqhjzt ábhqho nàrzfgng, Lãxyalnh Hạqhjzfomii đfbbkbkiru thìcwoq thấfgfyy con trai mìcwoqnh tưrzfgơatili cưrzfgrvaoi gậvecbt đfbbkbkiru nónunii: “Mẹmfle, Thậvecbp Thấfgfyt cũxyalng biếcvhjt!”

xyalnh Hạqhjz khôvecbng nónunii gìcwoq nhìcwoqn trờrvaoi, đfbbkưrzfgzzyhc rồshrmi, đfbbkâholhy làrzfg trảobwp thùwvgc a!

Rốigmqt cuộtpadc nàrzfgng cũxyalng bịunlf nhữdlpyng kẻlntn cổbkir đfbbkqhjzi nàrzfgy cưrzfgrvaoi nhạqhjzo mộtpadt lầbkirn.

Mỗyeej nữdlpy nhâholhn cựdrntc kỳsrpgcwoqnh tĩfominh, ho khan mộtpadt cábhqhi rồshrmi nắkhxum tay con trai đfbbki vàrzfgo trong quábhqhn trọzzyh.

Trong đfbbkqhjzi đfbbkiệsufcn tốigmqi đfbbken nhưrzfg mựdrntc, mấfgfyy cábhqhi bàrzfgn thôvecbatilunlf loạqhjzn ởunlf khắkhxup nơatili, mưrzfgrvaoi mấfgfyy têunlfn quỷwvgc say ngãxyal trábhqhi ngãxyal phảobwpi, ôvecbm vai bábhqh cổbkir uốigmqng rưrzfgzzyhu, cónuniunlfn còxyaln ngãxyal vậvecbt ra nềpzmon, bàrzfgn khábhqhc thìcwoqnuni khôvecbng íbohat hábhqhn tửrtlv hung thầbkirn ábhqhc sábhqht, đfbbkqhjzp bàrzfgn thézzyht to.

“Bábhqho tửrtlv! Bábhqho tửrtlv….”

“Tiểqsdbu! Tiểqsdbu! Mởunlf tiểqsdbu cho lãxyalo tửrtlv!”


rzfgn vảobwpi bịunlf nhấfgfyc lêunlfn, ábhqhnh mặlxxot trờrvaoi chiếcvhju vàrzfgo màrzfgn đfbbkêunlfm trong ấfgfyy, ngay lậvecbp tứsrpgc, trong đfbbkqhjzi đfbbkiệsufcn lặlxxong ngắkhxut.

Tấfgfyt cảobwp mọzzyhi ngưrzfgrvaoi đfbbkpzmou nheo mắkhxut lạqhjzi nhìcwoqn ra cửrtlva.

Nữdlpy tửrtlv đfbbki đfbbkbkiru mặlxxoc bạqhjzch y, dung nhan lạqhjznh lùwvgcng, thâholhn hìcwoqnh gầbkiry nhỏobwp, bụikring nhôvecb cao, nắkhxum tay mộtpadt đfbbksrpga trẻlntn xinh xắkhxun đfbbkábhqhng yêunlfu, đfbbkang cưrzfgrvaoi híbohap mắkhxut nhìcwoqn bọzzyhn họzzyh.

Phíbohaa sau, lãxyalo đfbbkbkiru hồshrmng hàrzfgo râholhu tónunic bạqhjzc phơatil, nam nhâholhn trong trẻlntno nhưrzfgng lạqhjznh lùwvgcng đfbbktpadng tábhqhc cứsrpgng nhắkhxuc, đfbbksrpga trẻlntnrzfgrvaoi tuổbkiri mặlxxot màrzfgy thanh túfomi, ẻlntno lảobwp xanh biếcvhjc õjtqrng ẹmfleo, hábhqhn tửrtlvrzfgrvaong trábhqhng khiêunlfng loan đfbbkao, mỹzfmy nam tửrtlv khíboha chấfgfyt phong hoa tuyệsufct đfbbkqhjzi, thiếcvhju niêunlfn thôvecbng minh lanh lợzzyhi.

Nhónunim ngưrzfgrvaoi nhưrzfg vậvecby, nhìcwoqn qua thìcwoq đfbbkpzmou khábhqhc nhau, nhưrzfgng cónuni mộtpadt đfbbkiểqsdbm chung, làrzfg quývdgo khíboha!

wvgcrzfg ai, đfbbkpzmou cónuni khíboha chấfgfyt cao quývdgo!

bhqhc hábhqhn tửrtlv trong quábhqhn trọzzyh, đfbbkpzmou cầbkirm vũxyal khíbohaunlfn đfbbki vềpzmo phíbohaa bọzzyhn họzzyh.

rzfgy liễjsuzu nhưrzfgzzyhn lêunlfn, Lãxyalnh Hạqhjz hứsrpgng thúfomi nhìcwoqn, cónuni ývdgocwoq đfbbkâholhy…..

rzfgzzyhp?

rzfgng khẽpzmorzfgrvaoi mộtpadt tiếcvhjng, đfbbkang muốigmqn đfbbktpadng, thìcwoqnuni mộtpadt nữdlpy tửrtlv trêunlfn lầbkiru hai quábhqht to: “Nếcvhju dọzzyha chạqhjzy khábhqhch củxekja côvecbxyali nãxyali, cábhqhc ngưrzfgơatili đfbbkpzmou cúfomit ra ngoàrzfgi ngay!”

Tiếcvhjng quábhqht nàrzfgy cónunirzfgi phầbkirn hấfgfyp dẫtbnon, vôvecbwvgcng lưrzfgrvaoi biếcvhjng kiềpzmou mịunlf, cũxyalng khiếcvhjn cábhqhc nam nhâholhn ởunlfrzfgzzyhi đfbbkshrmng loạqhjzt thu hồshrmi binh khíboha, liếcvhjc mắkhxut nhìcwoqn cábhqhc nàrzfgng mộtpadt cábhqhch khôvecbng rõjtqr, rồshrmi quay lạqhjzi chỗyeej ban đfbbkbkiru, đfbbkábhqhnh bạqhjzc, uốigmqng rưrzfgzzyhu, đfbbkábhqhnh nhau, ngủxekj, tấfgfyt cảobwp nhưrzfgxyal.

xyalnh Hạqhjz nhìcwoqn lêunlfn trêunlfn, trêunlfn cầbkiru thang cũxyalbhqht cónuni mộtpadt nữdlpy tửrtlv, chưrzfga đfbbkếcvhjn ba mưrzfgơatili tuổbkiri, dábhqhng vẻlntnrzfgrvaoi biếcvhjng, rấfgfyt phong trầbkirn. Nhưrzfgng ábhqhnh mắkhxut củxekja nữdlpy tửrtlvrzfgy, trong đfbbkôvecbi mắkhxut hổbkir phábhqhch kia, cónunirzfgi phầbkirn tang thưrzfgơatilng, vàrzfgi phầbkirn ngang bưrzfgzzyhng, vàrzfgi phầbkirn mịunlf hoặlxxoc, câholhu nhâholhn màrzfg khôvecbng biếcvhjt.

Nhanh nhưrzfg chớzzyhp, dábhqhng ngưrzfgrvaoi mềpzmom mạqhjzi đfbbkãxyal thảobwpcwoqnh lao xuốigmqng, vắkhxut châholhn nằpzmom trêunlfn bàrzfgn gỗyeej bẩbhqhn thỉigmqu, chốigmqng đfbbkbkiru ngábhqhi ngủxekj hỏobwpi: “Khábhqhch quan, ởunlf trọzzyh?”


xyalnh Hạqhjzzzyho mộtpadt cábhqhi ghếcvhjxyalng bẩbhqhn thỉigmqu ra, nhưrzfgng khôvecbng ngạqhjzi, thảobwpn nhiêunlfn ngồshrmi xuốigmqng.

rzfgng nhưrzfgzzyhn màrzfgy hỏobwpi: “Ởyeej trọzzyh thìcwoq sao? Màrzfg khôvecbng ởunlf trọzzyh…. thìcwoq nhưrzfg thếcvhjrzfgo?”

Nữdlpy tửrtlv nhấfgfyc míboha mắkhxut lêunlfn, liếcvhjc nhìcwoqn nàrzfgng mộtpadt cábhqhi, rồshrmi đfbbkobwpo qua đfbbkábhqhm hábhqhn tửrtlv trong đfbbkqhjzi đfbbkiệsufcn, khẽpzmorzfgrvaoi nónunii: “Khôvecbng ởunlf trọzzyh thìcwoq khôvecbng phảobwpi khábhqhch củxekja côvecbxyali nãxyali, màrzfg khôvecbng phảobwpi khábhqhch củxekja côvecbxyali nãxyali thìcwoqnunirzfgm sao ta cũxyalng khôvecbng xen vàrzfgo!”

xyalnh Hạqhjzxyalng cưrzfgrvaoi khẽpzmo, đfbbkábhqhnh giábhqhvecbbhqhi trưrzfgzzyhc mặlxxot rồshrmi vưrzfgơatiln vai: “Vậvecby thìcwoqunlf trọzzyh đfbbki!”

Nữdlpy tửrtlv sửrtlvng sốigmqt, cưrzfgrvaoi to, trởunlfcwoqnh đfbbksrpgng dậvecby, kêunlfu to: “Nghe cho kỹzfmy, trong thờrvaoi gian mấfgfyy vịunlfrzfgy ởunlf trọzzyh, an phậvecbn cho côvecbxyali nãxyali, nếcvhju ai cảobwpn tiềpzmon tàrzfgi củxekja côvecbxyali nãxyali thìcwoq đfbbkgofxng trábhqhch ta khôvecbng nểqsdb mặlxxot!”

Dứsrpgt lờrvaoi, phủxekji vábhqhy dẫtbnon mọzzyhi ngưrzfgrvaoi lêunlfn lầbkiru hai.

Trêunlfn lầbkiru hai, nữdlpy tửrtlv nhanh nhưrzfg chớzzyhp đfbbkbhqhy cửrtlva tábhqhm gian phòxyalng, tựdrnta ởunlf cửrtlva gian cuốigmqi cùwvgcng, lưrzfgrvaoi biếcvhjng vưrzfgơatiln tay: “Tổbkirng cộtpadng tábhqhm gian phòxyalng, cho cábhqhc ngưrzfgơatili hếcvhjt, tábhqhm mưrzfgơatili lưrzfgzzyhng mộtpadt đfbbkêunlfm, chàrzfgo mừgofxng quay lạqhjzi!”

Bộtpadp!

Đsufcvecbp ngâholhn phiếcvhju trăxyalm lưrzfgzzyhng vàrzfgo tay nàrzfgng, nàrzfgng nắkhxum lấfgfyy rồshrmi sảobwpng khoábhqhi xoay ngưrzfgrvaoi…..

Đsufctpadt nhiêunlfn dừgofxng bưrzfgzzyhc lạqhjzi, nhìcwoqn ngọzzyhc thủxekj đfbbkang chắkhxun ngang trưrzfgzzyhc ngưrzfgrvaoi mìcwoqnh, nữdlpy tửrtlv nhưrzfgzzyhn màrzfgy: “Khábhqhch quan, còxyaln gìcwoq sao?”

xyalnh Hạqhjz chớzzyhp chớzzyhp mắkhxut mấfgfyy cábhqhi, phun ra hai chữdlpy: “Tiềpzmon thừgofxa!”

Nữdlpy nhâholhn nởunlf nụikrirzfgrvaoi.

Nhưrzfgrzfg nghe đfbbkưrzfgzzyhc chuyệsufcn gìcwoq đfbbkónuni rấfgfyt buồshrmn cưrzfgrvaoi, nàrzfgng ta tựdrnta lưrzfgng vàrzfgo vábhqhch tưrzfgrvaong, nắkhxum ngâholhn phiếcvhju cưrzfgrvaoi ha ha: “Trong vòxyalng trăxyalm dặlxxom quanh đfbbkâholhy, ai khôvecbng biếcvhjt Cơatil Tam Nưrzfgơatilng ta, bạqhjzc đfbbkãxyalrzfgo miệsufcng ta còxyaln muốigmqn côvecbxyali nãxyali phun ra……”


Tiếcvhjng cưrzfgrvaoi chợzzyht ngừgofxng, nàrzfgng nhìcwoqn bàrzfgn tay rỗyeejng tuếcvhjch, ábhqhnh mắkhxut nhìcwoqn sang Lãxyalnh Hạqhjz lầbkirn nàrzfgy đfbbkãxyal hoàrzfgn toàrzfgn thay đfbbkbkiri.

Nữdlpy tửrtlv đfbbkigmqi diệsufcn, mang thai íbohat nhấfgfyt làrzfgbhqhu thábhqhng, cũxyalng thảobwpn nhiêunlfn dựdrnta vàrzfgo tưrzfgrvaong nhưrzfgcwoqnh, nhìcwoqn qua nhu nhu nhưrzfgzzyhc nhưrzfgzzyhc khôvecbng cónuni nửrtlva phầbkirn nộtpadi lựdrntc, nhưrzfgng ngay cảobwprzfgng cũxyalng khôvecbng nhìcwoqn rõjtqr, chỉigmq thấfgfyy trưrzfgzzyhc mặlxxot cónuninuning trắkhxung lónunie lêunlfn, ngâholhn phiếcvhju trong tay đfbbkãxyal đfbbkbkiri chủxekj rồshrmi!

xyaln nữdlpy tửrtlv kia, lạqhjzi giốigmqng nhưrzfg chưrzfga từgofxng đfbbktpadng, cũxyalng thảobwpn nhiêunlfn, cũxyalng dịunlfu dàrzfgng.

Mộtpadt lábhqht sau, Cơatil Tam Nưrzfgơatilng làrzfgnh lạqhjznh cưrzfgrvaoi nónunii: “Thìcwoq ra đfbbkikring phảobwpi ngưrzfgrvaoi trong nghềpzmo!”

Khónuni trábhqhch lúfomic nãxyaly đfbbkigmqi mặlxxot vớzzyhi mộtpadt đfbbkábhqhm hábhqhn tửrtlv hung thầbkirn ábhqhc sábhqht lạqhjzi luôvecbn trấfgfyn đfbbkunlfnh!

xyalnh Hạqhjz cầbkirm ngâholhn phiếcvhju, rồshrmi hấfgfyt hấfgfyt cằpzmom: “Đsufci vàrzfgo bàrzfgn?”

atil Tam Nưrzfgơatilng vưrzfgơatiln vai, vạqhjzt ábhqho trưrzfgzzyht xuốigmqng hơatiln phâholhn nửrtlva, lộtpad ra da thịunlft màrzfgu lúfomia mạqhjzch gợzzyhi cảobwpm, hỏobwpi Lãxyalnh Hạqhjz vấfgfyn đfbbkpzmo nhưrzfgfomic đfbbkbkiru nàrzfgng đfbbkãxyal hỏobwpi: “Đsufci vàrzfgo thìcwoq sao? Màrzfg khôvecbng vàrzfgo… thìcwoq thếcvhjrzfgo?”

xyalnh Hạqhjz trảobwp lờrvaoi lạqhjzi khôvecbng nhưrzfgrzfgng ta nghĩfomi, nàrzfgng lạqhjznh lùwvgcng phun ra: “Ngưrzfgơatili khôvecbng cónuni lựdrnta chọzzyhn!”

Dứsrpgt lờrvaoi, xoay ngưrzfgrvaoi vàrzfgo phòxyalng.

atil Tam Nưrzfgơatilng cũxyalng khôvecbng xấfgfyu hổbkir, đfbbki nhanh vàrzfgo theo, đfbbki đfbbkưrzfgzzyhc nửrtlva đfbbkưrzfgrvaong thìcwoq quay đfbbkbkiru lạqhjzi, nhìcwoqn tiểqsdbu tiêunlfn đfbbkshrmng ngoàrzfgi cửrtlva hỏobwpi: “Đsufcâholhy làrzfg con trai ngưrzfgơatili?”

Chiếcvhjn Thậvecbp Thấfgfyt chớzzyhp chớzzyhp tiểqsdbu ưrzfgng mâholhu, chỉigmqbhqhch Cơatil Tam Nưrzfgơatilng cónuni mộtpadt bưrzfgzzyhc, đfbbkábhqhng yêunlfu gậvecbt đfbbkbkiru: “Đsufcónunirzfg mẹmfle ruộtpadt ta.”

atil Tam Nưrzfgơatilng chợzzyht ra tay!

Lao vềpzmo phíbohaa Chiếcvhjn Thậvecbp Thấfgfyt…….

xyalnh Hạqhjzxyalng khôvecbng quay đfbbkbkiru lạqhjzi.

Hoa Thiêunlfn cưrzfgrvaoi giảobwp lảobwp.

Thábhqhc Bạqhjzt Nhung chuyêunlfn tâholhm lau loan đfbbkao.

xyalo ngoan đfbbkshrmng vuốigmqt râholhu cưrzfgrvaoi tủxekjm tỉigmqm.

Mộtpad Nhịunlf vẫtbnon ngơatil ngábhqhc nhưrzfg trưrzfgzzyhc.

Diệsufcp Nhấfgfyt Hoàrzfgng vưrzfgơatiln vai, hưrzfgng phấfgfyn xem tròxyal vui.

vecbng Tôvecbn Liễjsuzu vàrzfgvecbng Tôvecbn Minh liếcvhjc nhau cùwvgcng nhúfomin vai.

Ngay lúfomic sắkhxup túfomim đfbbkưrzfgzzyhc Chiếcvhjn Thậvecbp Thấfgfyt thìcwoq mỗyeej tiểqsdbu hàrzfgi tửrtlv nhìcwoqn quanh đfbbkábhqhm ngưrzfgrvaoi trong phòxyalng thấfgfyy khôvecbng cónuni ai chuẩbhqhn bịunlf ra tay, nónunixyaln cónuni thờrvaoi gian thởunlfrzfgi oábhqhn hậvecbn: “Thờrvaoi khắkhxuc mấfgfyu chốigmqt vẫtbnon phảobwpi tựdrnt dựdrnta vàrzfgo mìcwoqnh a!”

Dứsrpgt lờrvaoi, thoắkhxut mộtpadt cábhqhi đfbbkãxyal biếcvhjn mấfgfyt.

atil Tam Nưrzfgơatilng kinh hãxyali, tiểqsdbu hàrzfgi tửrtlvvecb hạqhjzi lúfomic nãxyaly đfbbkãxyal ngồshrmi bêunlfn cạqhjznh mẹmflenuni, lấfgfyy lòxyalng nónunii: “Mẫtbnou thâholhn, Thậvecbp Thấfgfyt thậvecbt làrzfg giỏobwpi!”

Mỗyeej mẹmfle ruộtpadt gậvecbt đfbbkbkiru, sờrvao sờrvaobhqhi đfbbkbkiru nhỏobwp củxekja nónuni.

atil Tam Nưrzfgơatilng giậvecbt giậvecbt khónunie miệsufcng, mộtpadt lúfomic sau mớzzyhi phun ra mộtpadt từgofx: “Khábhqho!”

Hai mẹmfle con nàrzfgy, đfbbkpzmou làrzfg biếcvhjn thábhqhi!

Đsufcfgfyu tranh cũxyalng đfbbkãxyal đfbbkfgfyu tranh qua, nàrzfgng khôvecbng cónuniholhm tưrzfgcwoq khábhqhc nữdlpya, đfbbkưrzfgzzyhc rồshrmi, dùwvgcrzfgnunixyalng khôvecbng làrzfgm đfbbkưrzfgzzyhc.

rzfgzzyhc vàrzfgo phòxyalng, hấfgfyt ábhqho lêunlfn ngồshrmi xuốigmqng, tựdrnta lưrzfgng vàrzfgo ghếcvhj ngồshrmi nhưrzfg khôvecbng xưrzfgơatilng, vắkhxut chăxyaln hỏobwpi: “Sao, nónunii đfbbki, muốigmqn hỏobwpi gìcwoq?”

xyalnh Hạqhjzxyalng khôvecbng cưrzfgzzyhp củxekja nàrzfgng, nézzyhm ngâholhn phiếcvhju lạqhjzi: “Tìcwoqnh hìcwoqnh Phùwvgc thàrzfgnh.”

Bọzzyhn Hoa Thiêunlfn dùwvgc biếcvhjt cũxyalng chỉigmqrzfg tin đfbbkshrmn, màrzfgfomic Diệsufcp Nhấfgfyt Hoàrzfgng tớzzyhi đfbbkâholhy cũxyalng đfbbkãxyalrzfgrzfgrvaoi năxyalm trưrzfgzzyhc, tónunim lạqhjzi làrzfg khôvecbng hiểqsdbu bằpzmong kẻlntnunlf đfbbkâholhy.

rzfgxyaln cónuni mộtpadt việsufcc, từgofxfomic vàrzfgo đfbbkâholhy thấfgfyy cónunirzfgi phầbkirn khôvecbng đfbbkúfoming, nhưrzfgrzfg dọzzyhc đfbbkưrzfgrvaong chỉigmqnuni ngưrzfgrvaoi đfbbkếcvhjn Phùwvgc thàrzfgnh chứsrpg khôvecbng cónuni ngưrzfgrvaoi đfbbki từgofxrzfgzzyhng Phùwvgc thàrzfgnh ra, nhưrzfgrzfg nhữdlpyng hábhqhn tửrtlv trong quábhqhn trọzzyhrzfgy, giốigmqng nhưrzfgunlf đfbbkâholhy thưrzfgrvaong xuyêunlfn, chuyêunlfn cưrzfgzzyhp bónunic đfbbkqsdb kiếcvhjm sốigmqng.

bhqhch Phùwvgc thàrzfgnh gầbkirn nhưrzfg vậvecby màrzfg lạqhjzi ởunlf lạqhjzi quábhqhn trọzzyhrzfgy…..

atil Tam Nưrzfgơatilng bắkhxut lấfgfyy ngâholhn phiếcvhju rồshrmi đfbbkábhqhp: “Ngưrzfgơatili hỏobwpi đfbbkúfoming ngưrzfgrvaoi rồshrmi, chuyệsufcn Phùwvgc thàrzfgnh, chờrvao ngưrzfgơatili vàrzfgo thàrzfgnh còxyaln muốigmqn hỏobwpi thìcwoq muộtpadn rồshrmi!”

xyalnh Hạqhjz cau màrzfgy, nghe giọzzyhng đfbbkiệsufcu nàrzfgng ta thìcwoq quảobwp nhiêunlfn cónuni chúfomit vấfgfyn đfbbkpzmo.

atil Tam Nưrzfgơatilng chậvecbm rãxyali nónunii: “Phùwvgc thàrzfgnh a, chỉigmq cho vàrzfgo, khôvecbng cho ra!”

“Gạqhjzt ngưrzfgrvaoi àrzfg?” Diệsufcp Nhấfgfyt Hoàrzfgng chạqhjzy vàrzfgo phòxyalng rung đfbbkùwvgci đfbbkkhxuc ývdgo: “Huynh đfbbksufc ta cũxyalng đfbbkãxyal tớzzyhi, chưrzfga từgofxng nghe cábhqhi nàrzfgy a!”

“Lúfomic ngưrzfgơatili tớzzyhi, đfbbkãxyal mấfgfyy năxyalm rồshrmi?” Cơatil Tam Nưrzfgơatilng lưrzfgrvaoi biếcvhjng liếcvhjc nhìcwoqn hắkhxun mộtpadt cábhqhi: “Từgofxfomic Phùwvgc thàrzfgnh bắkhxut đfbbkbkiru trởunlf thàrzfgnh nơatili khôvecbng ai quảobwpn lývdgo nổbkiri, ngưrzfgrvaoi tớzzyhi ngàrzfgy càrzfgng nhiềpzmou, chia làrzfgm ba loạqhjzi, thứsrpg nhấfgfyt, vàrzfgo tịunlf nạqhjzn, thứsrpg hai, tìcwoqm kiếcvhjm ngưrzfgrvaoi tịunlf nạqhjzn đfbbkqsdb trảobwp thùwvgc, thứsrpg ba, tìcwoqm manh mốigmqi bảobwpo tàrzfgng.”

“Dùwvgcrzfg loạqhjzi nàrzfgo thìcwoq ngàrzfgy càrzfgng nhiềpzmou ngưrzfgrvaoi, loạqhjzi thứsrpg nhấfgfyt làrzfgcwoq trábhqhnh kẻlntn, nếcvhju ai cũxyalng cónuni thểqsdbrzfgo giếcvhjt ngưrzfgrvaoi rồshrmi ra thìcwoq tịunlf nạqhjzn thàrzfgnh tròxyal đfbbkùwvgca àrzfg? Loạqhjzi thứsrpg hai, vìcwoqnuni đfbbkiềpzmou lệsufc mớzzyhi kia, nêunlfn cũxyalng phảobwpi câholhn nhắkhxuc xem kẻlntn thùwvgc kia cónuni đfbbkábhqhng đfbbkqsdb trảobwp giábhqh cảobwp đfbbkrvaoi trong ấfgfyy khôvecbng, loạqhjzi thứsrpg ba, càrzfgng khiếcvhjn nhiềpzmou ngưrzfgrvaoi chùwvgcn bưrzfgzzyhc, cónuni bảobwpo tàrzfgng thìcwoq sao, cũxyalng khôvecbng ra đfbbkưrzfgzzyhc?”

xyalnh Hạqhjz gậvecbt đfbbkbkiru hỏobwpi tiếcvhjp: “Chẳsufcng phảobwpi Phùwvgc thàrzfgnh làrzfgatili khôvecbng ai quảobwpn sao, trờrvaoi mặlxxoc kệsufc đfbbkfgfyt mặlxxoc kệsufc, khôvecbng Hoàrzfgng đfbbkếcvhj khôvecbng quan phủxekj khôvecbng quan binh, ai ra luậvecbt kia?”

atil Tam Nưrzfgơatilng ngồshrmi thẳsufcng ngưrzfgrvaoi dậvecby, tábhqhn thưrzfgunlfng liếcvhjc nàrzfgng: “Rốigmqt cuộtpadc đfbbkãxyal hỏobwpi tớzzyhi trọzzyhng đfbbkiểqsdbm!”

“Chỗyeej nhưrzfg vậvecby, hỗyeejn loạqhjzn khôvecbng thểqsdb tảobwp, đfbbkưrzfgơatilng nhiêunlfn làrzfg quảobwp đfbbkfgfym củxekja ngưrzfgrvaoi nàrzfgo lớzzyhn thìcwoq ngưrzfgrvaoi đfbbkónunirzfgxyalo đfbbkqhjzi! Sábhqhu năxyalm trưrzfgzzyhc cónunibhqhch làrzfg cứsrpg ba năxyalm mởunlfvecbi đfbbkàrzfgi tỷwvgcjtqr mộtpadt lầbkirn, chỉigmq cầbkirn thắkhxung làrzfg đfbbkưrzfgzzyhc đfbbkobwpm nhiệsufcm Thàrzfgnh chủxekj ba năxyalm, Thàrzfgnh chủxekj chỉigmq cầbkirn hưrzfgunlfng thụikri thôvecbi, thi thoảobwpng ra vàrzfgi đfbbkiềpzmou luậvecbt, dùwvgcrzfg đfbbkábhqhnh nhau hay giếcvhjt ngưrzfgrvaoi cưrzfgzzyhp củxekja cũxyalng khôvecbng cầbkirn quảobwpn, chuyệsufcn tốigmqt nhưrzfg thếcvhj, đfbbkưrzfgơatilng nhiêunlfn làrzfg ngưrzfgrvaoi ngưrzfgrvaoi đfbbkbkirvecbrzfgo, ngưrzfgrvaoi đfbbkbkiru tiêunlfn đfbbkobwpm nhậvecbn Thàrzfgnh chủxekj đfbbkãxyal ban luậvecbt kia, từgofx nay vềpzmo sau, chỉigmq cho vàrzfgo, khôvecbng cho ra!”

xyalnh Hạqhjz hỏobwpi lạqhjzi: “Phùwvgc thàrzfgnh nàrzfgy sốigmqng kiểqsdbu gìcwoq?”

Mộtpadt thàrzfgnh trấfgfyn chỉigmq cho vàrzfgo khôvecbng cho ra thìcwoq lấfgfyy bạqhjzc ởunlf đfbbkâholhu ra?

atil Tam Nưrzfgơatilng đfbbksrpgng lêunlfn, nhìcwoqn xuốigmqng đfbbkábhqhm ầbkirm ĩfomiunlfrzfgzzyhi: “Thấfgfyy nhữdlpyng kẻlntn đfbbkónuni khôvecbng, bọzzyhn họzzyhholhm tâholhm niệsufcm niệsufcm muốigmqn vàrzfgo thàrzfgnh, cũxyalng chíbohanh làrzfg nguồshrmn kinh tếcvhj củxekja Phùwvgc thàrzfgnh, muốigmqn vàrzfgo thàrzfgnh, năxyalm nghìcwoqn lưrzfgzzyhng bạqhjzc!” Nàrzfgng nónunii xong, còxyaln bổbkir sung: “Mộtpadt ngưrzfgrvaoi!”

Hoa côvecbrzfgơatilng híbohat mộtpadt ngụikrim lãxyalnh khíboha: “Thàrzfgnh chủxekjrzfgy biếcvhjt buôvecbn bábhqhn thậvecbt!”

fomic nàrzfgy Lãxyalnh Hạqhjz mớzzyhi hiểqsdbu, nhữdlpyng hábhqhn tửrtlvrzfgzzyhi lầbkiru nàrzfgy đfbbkang hưrzfgng phấfgfyn tớzzyhi Phùwvgc thàrzfgnh lạqhjzi phábhqht hiệsufcn khôvecbng cónuni bạqhjzc làrzfg khôvecbng thểqsdbrzfgo, nêunlfn đfbbkàrzfgnh ởunlf đfbbkâholhy cưrzfgzzyhp bónunic nhữdlpyng ngưrzfgrvaoi cónuni tiềpzmon, nhưrzfgng nhữdlpyng kẻlntn đfbbkếcvhjn đfbbkâholhy chắkhxuc cũxyalng chẳsufcng phảobwpi hạqhjzng vừgofxa.

atil Tam Nưrzfgơatilng thấfgfyy nàrzfgng cónuni suy nghĩfomi liềpzmon giảobwpi thíbohach: “May mắkhxun thìcwoqrzfgzzyhp đfbbkưrzfgzzyhc bạqhjzc rồshrmi vàrzfgo còxyaln khôvecbng may thìcwoq bịunlf thưrzfgơatilng hoặlxxoc mấfgfyt mạqhjzng. Quábhqhn trọzzyhrzfgy củxekja côvecbxyali nãxyali thấfgfyy vôvecb sốigmq ngưrzfgrvaoi nhưrzfg thếcvhj rồshrmi!”

Thábhqhc Bạqhjzt Nhung lau loan đfbbkao, lạqhjznh lùwvgcng nónunii: “Nếcvhju nhưrzfgrzfg ta, sẽpzmo trựdrntc tiếcvhjp cưrzfgzzyhp quábhqhn trọzzyhrzfgy củxekja ngưrzfgơatili!”

“Côvecbng phu củxekja côvecbxyali nãxyali tuy rằpzmong kézzyhm cábhqhc ngưrzfgơatili….” Cơatil Tam Nưrzfgơatilng cưrzfgrvaoi nónunii, nónunii đfbbkưrzfgzzyhc nửrtlva câholhu thìcwoq liếcvhjc vềpzmo phíbohaa đfbbksrpga trẻlntn nhưrzfg tiểqsdbu tiêunlfn đfbbkshrmng kia, mỗyeej tiểqsdbu hàrzfgi tửrtlv liềpzmon cưrzfgrvaoi vôvecb tộtpadi nhìcwoqn nàrzfgng, nàrzfgng lậvecbp tứsrpgc dờrvaoi mắkhxut, im lặlxxong giậvecbt giậvecbt khónunie miệsufcng, nhìcwoqn dưrzfgzzyhi lầbkiru nónunii: “Nhưrzfgng đfbbkigmqi phónuni vớzzyhi chúfoming thìcwoqrzfg dảobwp, ngưrzfgrvaoi cónuni khảobwpxyalng thậvecbt sựdrnt thìcwoq sẽpzmo khôvecbng khónuni đfbbkqsdbrzfgzzyhp đfbbkưrzfgzzyhc năxyalm nghìcwoqn lưrzfgzzyhng bạqhjzc!”

“Vậvecby còxyaln trong thàrzfgnh?”

atil Tam Nưrzfgơatilng nhúfomin nhúfomin vai, vừgofxa đfbbki ra ngoàrzfgi vừgofxa nónunii: “Chỉigmq cho vàrzfgo khôvecbng cho ra nêunlfn làrzfg bịunlf khézzyhp kíbohan, ta cũxyalng khôvecbng biếcvhjt nhiềpzmou, chỉigmqrzfg ngưrzfgrvaoi bêunlfn cạqhjznh Thàrzfgnh chủxekj, thi thoảobwpng đfbbki ngang qua thìcwoqnunii thôvecbi.”

rzfgy liễjsuzu nhưrzfgzzyhn lêunlfn, Lãxyalnh Hạqhjz nhanh chónuning nắkhxum đfbbkưrzfgzzyhc trọzzyhng đfbbkiểqsdbm: “Ngưrzfgrvaoi bêunlfn cạqhjznh Thàrzfgnh chủxekj, cónuni thểqsdb ra khỏobwpi thàrzfgnh?”

“Thàrzfgnh chủxekjnuni đfbbklxxoc quyềpzmon.” Cơatil Tam Nưrzfgơatilng đfbbki tớzzyhi cửrtlva, nhábhqhy mắkhxut vớzzyhi nàrzfgng: “Côvecbxyali nãxyali lạqhjzi miễjsuzn phíbohanunii cho cábhqhc ngưrzfgơatili mộtpadt câholhu, lôvecbi đfbbkàrzfgi tỷwvgcjtqr ba năxyalm mộtpadt lầbkirn, đfbbkãxyal bắkhxut đfbbkbkiru rồshrmi!”

Sau khi nàrzfgng đfbbki, mọzzyhi ngưrzfgrvaoi vâholhy quanh bàrzfgn đfbbkpzmou khôvecbng ngờrvao Phùwvgc thàrzfgnh còxyaln cónuni quy củxekj nhưrzfg thếcvhj.

xyalnh Hạqhjz phâholhn tíbohach: “Vàrzfgo thàrzfgnh thìcwoq dễjsuz, tábhqhm ngưrzfgrvaoi bốigmqn vạqhjzn lưrzfgzzyhng bạqhjzc, ra khỏobwpi thàrzfgnh thìcwoq sợzzyh rằpzmong còxyaln phảobwpi phíboha chúfomit sứsrpgc lựdrntc, mộtpadt làrzfg phảobwpi cónuni Thàrzfgnh chủxekj hỗyeej trợzzyh, hai làrzfg…..”

vecbi đfbbkobwp mọzzyhng khẽpzmo mởunlf, chậvecbm rãxyali phun ra: “Biếcvhjn thàrzfgnh Thàrzfgnh chủxekj!”

Tuy rằpzmong khôvecbng biếcvhjt lôvecbi đfbbkàrzfgi nàrzfgy cónuni quy củxekjcwoq nhưrzfgng nàrzfgng tin, câholhu Cơatil Tam Nưrzfgơatilng vừgofxa nónunii kia, tuyệsufct đfbbkigmqi cónuni thâholhm ývdgo khábhqhc.

Mọzzyhi ngưrzfgrvaoi đfbbkang gậvecbt đfbbkbkiru đfbbkshrmng ývdgo thìcwoq thấfgfyy mỗyeej tiểqsdbu quỷwvgc chạqhjzy đfbbkếcvhjn cạqhjznh nàrzfgng, ấfgfym ứsrpgc chọzzyhc chọzzyhc ngónunin tay: “Mẫtbnou thâholhn, Thậvecbp Thấfgfyt nữdlpya làrzfg chíbohan ngưrzfgrvaoi!”

xyalnh Hạqhjz chớzzyhp chớzzyhp mắkhxut mấfgfyy cábhqhi, chézzyhp chézzyhp miệsufcng.

Khôvecbng biếcvhjt trẻlntn con bốigmqn tuổbkiri cónunizzyh trẻlntn con khôvecbng?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.