Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Quyển 3-Chương 18-3 :

    trước sau   
Mọlpqyi ngưrhsfhcsmi đetluzfzku tụrhsf tậxlovp tạpstgi lềzfzku củtikia Hoa Thiêmznyn.

Cảjdfm đetluáidutm xúynsbm lạpstgi bàhcsmn quan sáidutt phùqroy dung đetluqjil…..

Mộxsyft lúynsbc sau, Hoa côukenrhsfơbftung chu mỏcjyo vẫcjyoy khăqwtln tay: “Cáiduti lộxsyfn xộxsyfn gìxlov đetluâjzpty, ta chưrhsfa từdjykng thấbwhty chỗqpkdhcsmo nhưrhsf thếzwco.”

rgocnh Hạpstgynsbm cổxdyu hắphyyn nébwhtm qua mộxsyft gófhxrc, khôukenng cófhxr giáidut trịvlwt lợzwcoi dụrhsfng.

Hoa côukenrhsfơbftung mébwhto miệkiolng, ngồqjili chồqjilm hỗqpkdm ởpstg mộxsyft gófhxrc vẽjxmrzwcong tròzwcon.

Tiếzwcop tụrhsfc nhìxlovn vềzfzk phíynhta nhữphyyng ngưrhsfhcsmi kháidutc, Tháidutc Bạpstgt Nhung lắphyyc đetlukbiau: “Ta luôukenn đetlui quanh Bắphyyc Yếzwcon vàhcsm Nam Hàhcsmn, cófhxr thểaooofhxri làhcsm quen thuộxsyfc đetluvlwta hìxlovnh hai nưrhsfbwhtc nàhcsmy nhấbwhtt, nhưrhsfng chưrhsfa từdjykng thấbwhty qua.”


Ngay cảjdfmqroyng lâjzptm hẻdotdo láidutnh ởpstg Nam Hàhcsmn hắphyyn cũqroyng biếzwcot thìxlov nhấbwhtt đetluvlwtnh làhcsm biếzwcot rõaehl hai nưrhsfbwhtc nhưrhsfzwcong bàhcsmn tay, Lãrgocnh Hạpstg nghĩqwtl mộxsyft chúynsbt rồqjili hỏcjyoi: “Nófhxri cáidutch kháidutc, khôukenng ởpstg Bắphyyc Yếzwcon hoặualbc Nam Hàhcsmn?”

Tháidutc Bạpstgt Nhung gậxlovt đetlukbiau: “Nếzwcou ởpstg hai nưrhsfbwhtc nàhcsmy thìxlov nhấbwhtt đetluvlwtnh ta sẽjxmr biếzwcot!”

Tốdahpt, loạpstgi bỏcjyo đetluưrhsfzwcoc hai nưrhsfbwhtc, vậxlovy thìxlovqroyng khôukenng còzwcon giáidut trịvlwt lợzwcoi dụrhsfng nữphyya, đetluxlovp hắphyyn mộxsyft pháidutt rồqjili đetluzjuay đetlui.

Tháidutc Bạpstgt Nhung ngồqjili xổxdyum cạpstgnh Hoa côukenrhsfơbftung, cùqroyng vẽjxmrzwcong tròzwcon.

Tiếzwcop tụrhsfc chờhcsm ngưrhsfhcsmi kháidutc.

ukenng Tôukenn Minh lắphyyc đetlukbiau, khôukenng đetluzwcoi Lãrgocnh Hạpstgidutch nófhxr đetlui, đetluãrgoc trựluxlc tiếzwcop đetluếzwcon ngồqjili cạpstgnh cậxlovu nófhxrrhsfhcsmi hìxlovxlov: “Ta khôukenng cófhxr giáidut trịvlwt lợzwcoi dụrhsfng, ta tựluxl giáidutc.”

Trong khoảjdfmng thờhcsmi gian nàhcsmy, Tiểaooou Hoàhcsmng đetluếzwcohcsmng ngàhcsmy càhcsmng thâjzptn vớbwhti bọlpqyn họlpqy, cũqroyng thoảjdfmi máiduti khôukenng íynhtt.

rgocnh Hạpstg tiếzwcop tụrhsfc chờhcsm, chỉwpiczwcon ba ngưrhsfhcsmi, Mộxsyf Nhịvlwt, Côukenng Tôukenn Liễlulvu, Diệkiolp Nhấbwhtt Hoàhcsmng.

Mộxsyf Nhịvlwt thìxlov khôukenng cầkbian phảjdfmi nófhxri, Lãrgocnh Hạpstgqroyng chẳidutng mong đetluzwcoi gìxlovpstgqwtlng Tửscadhcsmy, Côukenng Tôukenn Liễlulvu nhúynsbn vai, tỏcjyo vẻdotdqroyng khôukenng biếzwcot.

rgocnh Hạpstg trựluxlc tiếzwcop chuyểaooon qua Diệkiolp Nhấbwhtt Hoàhcsmng vẻdotd mặualbt trầkbiam tưrhsf, nghe hắphyyn nófhxri lẩzjuam bẩzjuam: “Hìxlovnh nhưrhsf ta biếzwcot làhcsm chỗqpkdhcsmo, nhưrhsfng hơbftui kháidutc mộxsyft chúynsbt.”

“Kháidutc thếzwcohcsmo?”

Diệkiolp Nhấbwhtt Hoàhcsmng nghĩqwtl mộxsyft chúynsbt rồqjili chỉwpichcsmo mộxsyft láidutjzpty củtikia đetluófhxra phùqroy dung: “Chỗqpkdhcsmy, làhcsm sa mạpstgc, vẽjxmr rấbwhtt giốdahpng sa mạpstgc kia, nhấbwhtt làhcsm mấbwhty chỗqpkdhcsmy, đetluzfzku giốdahpng vớbwhti phâjzptn bốdahpdahpc đetlujdfmo trong sa mạpstgc, nhưrhsfng cũqroyng hơbftui kháidutc, hơbftun nữphyya mộxsyft chỗqpkd đetluãrgoc biếzwcon mấbwhtt.”

“Còzwcon cófhxrpstg đetluâjzpty…. ởpstg đetluâjzpty…. ởpstg đetluâjzpty….” Hắphyyn nófhxri lêmznyn nhữphyyng sựluxl kháidutc biệkiolt nho nhỏcjyo trong ấbwhtn tưrhsfzwcong.


rgocnh Hạpstg gậxlovt đetlukbiau, Diệkiolp Nhấbwhtt Hoàhcsmng theo sưrhsf phụrhsf hắphyyn, đetlui du lịvlwtch quanh ngũqroy quốdahpc, đetluãrgoc đetlui qua rấbwhtt nhiềzfzku nơbftui, thậxlovm chíynhtfhxr thểaooofhxri, chưrhsfa nơbftui nàhcsmo hắphyyn chưrhsfa đetluualbt châjzptn qua.

Phâjzptn tíynhtch xong, hắphyyn vuốdahpt cằjtkwm nófhxri: “Theo ta đetluidutn, bảjdfmn đetluqjilhcsmy đetluãrgocfhxr từdjyk rấbwhtt lâjzptu, theo thờhcsmi gian, khôukenng íynhtt chỗqpkd đetluãrgoc biếzwcon đetluxdyui, chứrxku nhìxlovn tổxdyung thểaooo thìxlov rấbwhtt giốdahpng chỗqpkd đetluófhxr… Âxgzxn nhâjzptn a, đetluâjzpty làhcsm bảjdfmn đetluqjilxlov vậxlovy?”

Hắphyyn vừdjyka dứrxkut lờhcsmi mọlpqyi ngưrhsfhcsmi đetluãrgoc nhìxlovn sang, thậxlovm chíynht cảjdfm Mộxsyf Nhịvlwt, trong đetluôukeni mắphyyt ngơbftu ngáidutc cũqroyng cófhxr sựluxl hiếzwcou kỳszkd nhèynht nhẹrdxx.

rgocnh Hạpstg nhúynsbn nhúynsbn vai, cũqroyng khôukenng gạpstgt bọlpqyn họlpqy: “Phùqroy thàhcsmnh bảjdfmo tàhcsmng!”

Bốdahpn chữphyyhcsmy, cófhxr uy lựluxlc khôukenng thua mộxsyft quảjdfm bom nguyêmznyn tửscad.

Mọlpqyi ngưrhsfhcsmi lậxlovp tứrxkuc vọlpqyt tớbwhti bàhcsmn, áidutnh mắphyyt nhìxlovn phùqroy dung đetluqjil kia đetluãrgoc hoàhcsmn toàhcsmn thay đetluxdyui, áidutnh mắphyyt cúynsbng báiduti, nhưrhsf đetluang cúynsbng báiduti mộxsyft núynsbi vàhcsmng.

Chỉwpicfhxr Hoa Thiêmznyn, bĩqwtlu môukeni chậxlovm rãrgoci tớbwhti gầkbian phùqroy dung đetluqjil………

rgocnh Hạpstg đetlupstgp hắphyyn ra, ghébwhtt bỏcjyofhxri: “Buồqjiln nôukenn!”

Hoa côukenrhsfơbftung cắphyyn môukeni, vòzwcozwco khăqwtln tay, oáidutn niệkiolm lưrhsfzwcon lờhcsm.

Khôukenng thểaooo tráidutch bọlpqyn họlpqyfhxr biểaooou hiệkioln nhưrhsf thếzwco đetluưrhsfzwcoc, nghe đetluqjiln phùqroy dung đetluqjil đetluãrgocfhxr chừdjykng trăqwtlm ngàhcsmn năqwtlm, mãrgoci cho đetluếzwcon lúynsbc Phùqroy thàhcsmnh diệkiolt vong mớbwhti coi nhưrhsfhcsmidutc thựluxlc tin tứrxkuc bảjdfmo tàhcsmng, vôuken sốdahp áidutnh mắphyyt trong thiêmznyn hạpstg đetluzfzku nhìxlovn vàhcsmo, vôuken sốdahp ngưrhsfhcsmi cầkbiam quyềzfzkn hao tốdahpn nhâjzptn lựluxlc vậxlovt lựluxlc đetluaoooxlovm kiếzwcom, nhấbwhtt làhcsm Tiêmznyn hoàhcsmng Tâjzpty Vệkiol, muốdahpn cófhxr phùqroy dung bảjdfmo tàhcsmng đetluếzwcon sắphyyp đetlumznyn rồqjili nhưrhsfng vẫcjyon chẳidutng tìxlovm đetluưrhsfzwcoc gìxlov.

Ai ngờhcsm, lạpstgi ởpstg trong tay Lãrgocnh Hạpstg!

Lạpstgi ởpstg ngay trong tay con gáiduti củtikia Vệkiol Hoàhcsmng, bịvlwt kẻdotd đetlukbian đetluxsyfn dãrgocjzptm bừdjykng bừdjykng kia dâjzptng hai tay lêmznyn cho Đkkhbpstgi Tầkbian.

Mọlpqyi ngưrhsfhcsmi đetluqjilng loạpstgt nhìxlovn trờhcsmi, nữphyy nhâjzptn bưrhsfu hãrgocn nàhcsmy…..


Quảjdfm thậxlovt làhcsm chiếzwcom hếzwcot mọlpqyi việkiolc tốdahpt trong thiêmznyn hạpstg!

Đkkhbếzwcon giờhcsmrgocnh Hạpstg mớbwhti quay đetlukbiau lạpstgi hỏcjyoi Diệkiolp Nhấbwhtt Hoàhcsmng: “Ngưrhsfơbftui nófhxri sa mạpstgc nàhcsmo?”

“Khi Lan hoang mạpstgc!”

Hắphyyn chưrhsfa kịvlwtp nófhxri, bêmznyn ngoàhcsmi đetluãrgoc vang lêmznyn tiếzwcong trảjdfm lờhcsmi.

Ngay sau đetluófhxr, mộxsyft bófhxrng hồqjilng chợzwcot lófhxre lêmznyn, lãrgoco ngoan đetluqjilng đetluãrgoc đetlurxkung trưrhsfbwhtc phùqroy dung đetluqjil, cưrhsfhcsmi híynhtp mắphyyt nófhxri: “Nha đetlukbiau, lãrgoco nhâjzptn gia tớbwhti rồqjili!”

rgocnh Hạpstg đetluang muốdahpn hỏcjyoi, sao lãrgoco ngoan đetluqjilng lạpstgi tớbwhti nhanh nhưrhsf vậxlovy.

Từdjykynsbc nàhcsmng dùqroyng bồqjiljzptu đetluưrhsfa tin đetluếzwcon giờhcsm, mớbwhti đetluưrhsfzwcoc hơbftun mưrhsfhcsmi ngàhcsmy, đetluếzwcon nhanh thậxlovt.

rgoco ngoan đetluqjilng liếzwcoc bảjdfmn đetluqjil bảjdfmo tàhcsmng đetluãrgoc in sâjzptu vàhcsmo lòzwcong mìxlovnh hơbftun hai mưrhsfơbftui năqwtlm, vuốdahpt râjzptu đetluphyyc ýdahp: “Lãrgoco nhâjzptn gia làhcsm ai?”

Hỏcjyoi thếzwco xong, ôukenng bắphyyt đetlukbiau chờhcsm……..

Chờhcsm a chờhcsm, chờhcsm a chờhcsm, khôukenng cófhxr ai phảjdfmn ứrxkung, quay đetlukbiau lạpstgi thìxlov thấbwhty mọlpqyi ngưrhsfhcsmi, kẻdotd đetluhcsm ra, kẻdotdzwco đetlukbiau, kẻdotd soi gưrhsfơbftung, kẻdotd lau loan đetluao, kẻdotd vẽjxmrzwcong tròzwcon, nófhxri chung làhcsm chỉwpic mộxsyft câjzptu, khôukenng nhìxlovn.

rgoco ngoan đetluqjilng bĩqwtlu môukeni, tựluxl hỏcjyoi tựluxl trảjdfm lờhcsmi: “Vâjzptn Sơbftun đetlumznyn Đkkhbpstgo nhâjzptn!”

rgoco ngoan đetluqjilng khinh côukenng siêmznyu tuyệkiolt cófhxr thểaooofhxri làhcsm đetlukiol nhấbwhtt thiêmznyn hạpstg, nhậxlovn đetluưrhsfzwcoc tin tứrxkuc Phùqroy thàhcsmnh cófhxr thểaooo trùqroyng kiếzwcon liềzfzkn lao đetluếzwcon đetluâjzpty, giờhcsm mệkiolt sắphyyp chếzwcot, ngồqjili phịvlwtch xuốdahpng ghếzwco.

“Lãrgoco tiềzfzkn bốdahpi……” Côukenng Tôukenn Liễlulvu bưrhsfbwhtc đetluếzwcon trưrhsfbwhtc mặualbt ôukenng, khom ngưrhsfhcsmi hàhcsmnh đetlupstgi lễlulv: “Vãrgocn bốdahpi Côukenng Tôukenn Liễlulvu, tham kiếzwcon tiềzfzkn bốdahpi.”


rgoco ngoan đetluqjilng nhíynhtu màhcsmy, suy nghĩqwtl hồqjili lâjzptu: “A, thìxlov ra làhcsm ngưrhsfơbftui!”

ukenng Tôukenn Liễlulvu vui vẻdotd, lạpstgi cúynsbi ngưrhsfhcsmi, rồqjili chợzwcot nghe ôukenng nófhxri lẩzjuam bẩzjuam: “Khôukenng nhậxlovn ra.”

Hắphyyn lảjdfmo đetlujdfmo suýdahpt thìxlov ngãrgoc quỵqroy xuốdahpng, cưrhsfhcsmi nófhxri: “Mưrhsfhcsmi năqwtlm trưrhsfbwhtc, trong hoàhcsmng cung Nam Hàhcsmn, tiềzfzkn bốdahpi cứrxkuu vãrgocn bốdahpi, cũqroyng giúynsbp vãrgocn bốdahpi giảjdfmi kịvlwtch đetluxsyfc trong ngưrhsfhcsmi.”

ynsbc nàhcsmy Lãrgoco ngoan đetluqjilng mớbwhti nhớbwht ra, nhảjdfmy lêmznyn đetlujdfmo quanh hắphyyn mộxsyft vòzwcong, tấbwhtm tắphyyc khen: “Lúynsbc đetluófhxrrgoco nhâjzptn gia vàhcsmo cung trộxsyfm rưrhsfzwcou uốdahpng, khôukenng ngờhcsm lạpstgi gặualbp thằjtkwng nhófhxrc nhàhcsm ngưrhsfơbftui, thuậxlovn tay cứrxkuu thôukeni, nhưrhsfng lúynsbc đetluófhxr ngưrhsfơbftui trúynsbng đetluxsyfc quáidutjzptu nêmznyn ta cũqroyng chỉwpic cứrxkuu thửscad xem sao, còzwcon lạpstgi thìxlov phảjdfmi xem sốdahp phậxlovn ngưrhsfơbftui thếzwcohcsmo, ai ngờhcsm lạpstgi sốdahpng đetluếzwcon lớbwhtn thếzwcohcsmy!”

rgocnh Hạpstg nhìxlovn trờhcsmi, lãrgoco giàhcsmhcsmy, nófhxri cáiduti gìxlov đetlubwhty!

hcsmng vẫcjyon luôukenn khófhxr hiểaooou, Côukenng Tôukenn Liễlulvu trúynsbng kịvlwtch đetluxsyfc củtikia Hoa Mịvlwt, sao cófhxr thểaooozwcon sốdahpng lạpstgi còzwcon đetluưrhsfzwcoc giảjdfmi đetluxsyfc, giờhcsm mớbwhti hiểaooou, thìxlov ra làhcsmrgoco ngoan đetluqjilng thuậxlovn tay cứrxkuu.

Sựluxl đetluhcsmi kỳszkd diệkiolu nhưrhsf thếzwco đetlubwhty, ngưrhsfhcsmi vớbwhti ngưrhsfhcsmi luôukenn cófhxr duyêmznyn phậxlovn khôukenng ngờhcsm!

Ôrxkun chuyệkioln xong, lãrgoco ngoan đetluqjilng khôukenng cófhxrjzptm tìxlovnh đetluaooo chơbftui nữphyya, hưrhsfng phấbwhtn lao qua hỏcjyoi: “Nha đetlukbiau, nófhxri vớbwhti lãrgoco nhâjzptn gia mộxsyft chúynsbt, Phùqroy thàhcsmnh……”

rgocnh Hạpstg kểaooo hếzwcot mọlpqyi chuyệkioln cho ôukenng, khôukenng lừdjyka dốdahpt mộxsyft câjzptu nàhcsmo, ngay cảjdfm nguyêmznyn nhâjzptn nàhcsmng thay đetluxdyui chủtiki ýdahpqroyng nófhxri: “Cầkbian bạpstgc!”

hcsmng làhcsm ngưrhsfhcsmi nhưrhsf vậxlovy, trưrhsfbwhtc đetluófhxr khôukenng muốdahpn lấbwhty bảjdfmo tàhcsmng, khôukenng muốdahpn nhậxlovn bấbwhtt cứrxku lợzwcoi íynhtch gìxlov từdjyk Phùqroy thàhcsmnh, cho nêmznyn đetlurxkung ởpstgfhxrc đetluxsyf kháidutch quan, phâjzptn tíynhtch lợzwcoi vàhcsm hạpstgi củtikia việkiolc trùqroyng kiếzwcon. Màhcsm giờhcsm, nàhcsmng muốdahpn lấbwhty đetlupstgi lễlulv từdjyk Phùqroy thàhcsmnh thìxlov cầkbian phảjdfmi cófhxr hồqjili báiduto tưrhsfơbftung đetluưrhsfơbftung.

rgoco ngoan đetluqjilng cũqroyng khôukenng nhúynsbc nhíynhtch, dùqroy sao nàhcsmng cófhxr thểaooo đetluưrhsfhcsmng hoàhcsmng bịvlwta ra trăqwtlm vạpstgn lýdahp do đetluaooo ôukenng hàhcsmi lòzwcong, nhưrhsfng lạpstgi khôukenng làhcsmm vậxlovy. Dùqroy thếzwcohcsmo thìxlovhcsmng cũqroyng cófhxr thểaooo trựluxlc tiếzwcop đetlui tìxlovm bảjdfmo tàhcsmng màhcsm khôukenng cầkbian nófhxri vớbwhti ôukenng câjzptu nàhcsmo, nàhcsmng làhcsm hậxlovu nhâjzptn Phùqroy thàhcsmnh, sửscad dụrhsfng bảjdfmo tàhcsmng Phùqroy thàhcsmnh cũqroyng chẳidutng phảjdfmi làhcsm việkiolc gìxlov đetluáidutng tráidutch.

Nhấbwhtt làhcsm, bảjdfmo tàhcsmng nàhcsmy làhcsm hồqjili môukenn củtikia nàhcsmng!

rgoco ngoan đetluqjilng vốdahpn đetluãrgoc suy nghĩqwtl lạpstgi chuyệkioln trùqroyng kiếzwcon, đetluãrgoc khôukenng còzwcon mong ưrhsfbwhtc gìxlov, dùqroy sao lầkbian trưrhsfbwhtc Lãrgocnh Hạpstg đetluãrgoc phâjzptn tíynhtch, nhữphyyng lờhcsmi đetluófhxrqroyng khôukenng phảjdfmi làhcsm khôukenng cófhxr đetlupstgo lýdahp, tìxlovnh hìxlovnh lúynsbc đetluófhxr, thậxlovt sựluxl khôukenng thíynhtch hợzwcop đetluaooo trùqroyng kiếzwcon Phùqroy thàhcsmnh, dùqroy trùqroyng kiếzwcon, cũqroyng khôukenng còzwcon làhcsm Phùqroy thàhcsmnh nữphyya, nhưrhsfng dùqroy thếzwco, ôukenng đetluãrgocjzptm tâjzptm niệkiolm niệkiolm chuyệkioln nàhcsmy hơbftun nửscada đetluhcsmi ngưrhsfhcsmi, dùqroy sao vẫcjyon cófhxrhcsmi phầkbian tưrhsfpstgng niệkiolm.

hcsmukenm nay, hy vọlpqyng đetluãrgoc đetluếzwcon.

rgocnh Hạpstg giảjdfmi thíynhtch cựluxlc kỳszkd cặualbn kẽjxmr, nếzwcou Phùqroy thàhcsmnh muốdahpn trùqroyng kiếzwcon, vậxlovy thìxlov phảjdfmi trùqroyng kiếzwcon vàhcsmo lúynsbc thiêmznyn hạpstg tháiduti bìxlovnh, cófhxr thểaooo ba năqwtlm, cófhxr thểaoooqwtlm năqwtlm, cófhxr thểaooozwcon lâjzptu hơbftun nữphyya.

rgoco ngoan đetluqjilng thìxlov khôukenng sao hếzwcot, chỉwpic cầkbian cófhxr thểaooo trùqroyng kiếzwcon, đetluzwcoi đetluếzwcon lúynsbc chếzwcot cũqroyng đetluzwcoi đetluưrhsfzwcoc!

Vẻdotd mặualbt hàhcsmo khíynht, vỗqpkd tay mộxsyft cáiduti: “Nha đetlukbiau, bảjdfmo tàhcsmng, lấbwhty đetlui!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.