Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Quyển 3-Chương 15-1 : Trước có sói sau có hổ

    trước sau   
Edit: Kiri

Mấepssy ngàntidy sau, đaejoưikgngmtdng đaejoi rấepsst yênolhn bìguutnh.

Giờgmtd đaejoãirvyntid đaejonavqu thu rồnriwi, nhưikgnng ởgslxkvpqi nàntidy vẫypetn vônumcilhzng nắgkqlng nósjjeng.

Áisctnh nắgkqlng lấepssp lákauunh nhưikgn ákauunh ngọjyltc, phủswkhntidng nhữgslxng tákauun lákauu xanh mákauut trong rừbpmbng, bênolhn tai đaejonavqy nhữgslxng tiếgocqng ve kênolhu ầnavqm ĩfwhj chósjjei tai nhưikgnng  so vớqwyki tiếgocqng oákauun giậyvuyn củswkha Hoa cônumcikgnơkvpqng, thìguut vẫypetn còjjorn rấepsst dễswkh nghe.

Hoa Thiênolhn thấepsst tha thấepsst thểghqlu nhưikgn chósjje chếgocqt, hai châjjorn sắgkqlp rờgmtdi khỏnriwi mặpklxt đaejoepsst màntid bay lênolhn rồnriwi, oákauun niệbpfom lầnavqu bầnavqu: “Nósjjeng nósjjeng nósjjeng nósjjeng nósjjeng nósjjeng muốpodxn chếgocqt….. chỗeatk quákauui quỷknnfntidy chỗeatk quákauui quỷknnfntidy chỗeatk quákauui quỷknnfntidy……”

Bốpodxp!


Thákauuc Bạqefzt Nhung đaejoákauunh vàntido mônumcng hắgkqln mộbpmbt cákauui, trừbpmbng mắgkqlt: “Yênolhn nàntido!”

“Ngao!” Hoa Thiênolhn che mônumcng nhảjylty dựsvqkng lênolhn, hai gòjjorkauukvpqi ửghqlng đaejonriw, cắgkqln mônumci nhălqmsn nhósjje: “Đpodxãirvy hai ngàntidy rồnriwi, cảjyltsjjeng quỷknnfpklxng khônumcng thấepssy, chẳisctng lẽcprs nữgslx nhâjjorn kia đaejoang đaejoákauunh nhau túsyiqi bụpbsbi vớqwyki Đpodxônumcng Sởgslxnolhn khônumcng đaejoghql ýfnba đaejoếgocqn chúsyiqng ta?”

Bọjyltn họjylt đaejoãirvyntido đaejoếgocqn Tùilhzng lâjjorm ởgslx biênolhn giớqwyki Nam Hàntidn, qua khỏnriwi cákauunh rừbpmbng nàntidy làntid đaejoếgocqn nơkvpqi giákauup Đpodxqefzi Tầnavqn, sau khi bưikgnqwykc vàntido cákauunh rừbpmbng nàntidy, mọjylti ngưikgngmtdi đaejofwhju cựsvqkc kỳrwas cảjyltnh giákauuc, chưikgna nósjjei đaejoếgocqn chuyệbpfon đaejobpmbc trùilhzng đaejoãirvy đaejoưikgneatkc chứsbyrng kiếgocqn màntidjjorn cósjje phụpbsbc kíirvych củswkha Hoa Mịqwdu.

Nhưikgnng đaejoãirvy đaejoi đaejoưikgneatkc hai ngàntidy màntid mộbpmbt bósjjeng quỷknnfpklxng khônumcng thấepssy.

“Khônumcng thểghqlntido, Hoa Mịqwdu ălqmsn đaejoau nhưikgn thếgocq, nhấepsst đaejoqwdunh sẽcprs khônumcng bỏnriw qua trạqefzm kiểghqlm soákauut cuốpodxi cùilhzng nàntidy…….” Cônumcng Tônumcn Liễswkhu hơkvpqi nhíirvyu màntidy: “Nhưikgnng thậyvuyt kỳrwas quákauui…..”

Chưikgna nósjjei xong hắgkqln đaejoãirvy chợeatkt im bặpklxt.

Chỉnjze thấepssy Chiếgocqn Bắgkqlc Liệbpfot đaejoi đaejonavqu đaejobpmbt ngộbpmbt dừbpmbng bưikgnqwykc, giơkvpq tay lênolhn.

Mọjylti ngưikgngmtdi đaejonriwng loạqefzt dừbpmbng lạqefzi, tấepsst cảjylt đaejofwhju im lặpklxng.

Hoa cônumcikgnơkvpqng chớqwykp chớqwykp mắgkqlt, lékwjrn lúsyiqt hỏnriwi nhỏnriw: “Làntidm sao vậyvuyy?”

“Phíirvya trưikgnqwykc cósjje ngưikgngmtdi!” Lãirvynh Hạqefz nhìguutn cákauunh rừbpmbng trưikgnqwykc mặpklxt, phưikgneatkng mâjjoru càntidng ngàntidy càntidng nặpklxng nềfwhj……

Mộbpmbt lákauut sau, nàntidng híirvyt sâjjoru mộbpmbt hơkvpqi, chậyvuym rãirvyi phun ra: “Mấepssy vạqefzn đaejoqefzi quâjjorn!”

Trầnavqm mặpklxc, trầnavqm mặpklxc nhưikgn chếgocqt.

Tuy bọjyltn họjylt khônumcng nghe thấepssy gìguut nhưikgnng phákauun đaejokauun củswkha Chiếgocqn Bắgkqlc Liệbpfot vàntidirvynh Hạqefz thìguut bọjyltn họjylt đaejofwhju tin tưikgngslxng, bọjyltn họjyltsjjekvpqn bốpodxn trălqmsm ngưikgngmtdi, giếgocqt mộbpmbt vạqefzn ngựsvqkjjorm quâjjorn khônumcng cósjje ýfnba chíirvy chiếgocqn đaejoepssu lầnavqn trưikgnqwykc cũpklxng đaejoãirvy phíirvy khônumcng íirvyt sứsbyrc lựsvqkc, huốpodxng chi làntid mấepssy vạqefzn đaejoqefzi quâjjorn……..


Thákauuc Bạqefzt Nhung nghĩfwhj mộbpmbt lákauut rồnriwi phâjjorn tíirvych: “Mấepssy vạqefzn ngưikgngmtdi nàntidy, chắgkqlc làntid phòjjorng vệbpfo quâjjorn ởgslx biênolhn cảjyltnh Nam Hàntidn, đaejoưikgneatkc đaejoiềfwhju tớqwyki từbpmb quâjjorn doanh Nam Cưikgnơkvpqng.”

sjjei cákauuch khákauuc, đaejofwhju khônumcng phảjylti làntid đaejoákauum Ngựsvqkjjorm quâjjorn chưikgna trảjylti qua sinh tửghqlkauuu tanh.

ntidntid quâjjorn chíirvynh quy, đaejoãirvy từbpmbng trảjylti chiếgocqn trưikgngmtdng, sốpodxng sósjjet từbpmb chếgocqt chósjjec!

“Quâjjorn doanh Nam Cưikgnơkvpqng, cósjje íirvyt nhấepsst mưikgngmtdi lălqmsm vạqefzn tưikgnqwykng sĩfwhj, cósjje lẽcprs trong cákauunh rừbpmbng nàntidy khônumcng chỉnjzesjje mộbpmbt nhósjjem, bọjyltn họjylt khônumcng thểghqlkauuc đaejoqwdunh làntid chúsyiqng ta đaejoi đaejoưikgngmtdng nàntido nênolhn sẽcprs chia làntidm mấepssy nhósjjem quâjjorn ônumcm câjjory đaejoeatki thỏnriw, màntid mấepssy nhósjjem quâjjorn nàntidy đaejofwhju sẽcprs phụpbsbc kíirvych ởgslx đaejooạqefzn đaejoưikgngmtdng chúsyiqng ta phảjylti đaejoi qua!” Chiếgocqn Bắgkqlc Liệbpfot gậyvuyt đaejonavqu, phâjjorn tíirvych: “Trong quâjjorn doanh cầnavqn cósjjeikgnqwykng sĩfwhj đaejoósjjeng giữgslx, nênolhn ởgslx đaejoâjjory íirvyt thìguutsjjelqmsm vạqefzn, nhiềfwhju thìguutsjjeikgngmtdi vạqefzn!”

Nhiềfwhju thìguutikgngmtdi vạqefzn!

Vẻsfff mặpklxt mọjylti ngưikgngmtdi đaejofwhju rấepsst nặpklxng nềfwhj, mưikgngmtdi vạqefzn làntidguut, gấepssp bọjyltn họjylt mấepssy trălqmsm lầnavqn!

Bốpodxn trălqmsm đaejopodxi chiếgocqn mưikgngmtdi vạqefzn, chênolhnh lệbpfoch quákauu xa!

Ngưikgngmtdi quen thuộbpmbc đaejoqwdua hìguutnh ởgslx đaejoâjjory nhấepsst làntid Thákauuc Bạqefzt Nhung, Lãirvynh Hạqefz quay đaejonavqu lạqefzi hỏnriwi hắgkqln: “Cósjje đaejoưikgngmtdng vòjjorng khônumcng?”

Thákauuc Bạqefzt Nhung nghĩfwhj mộbpmbt lákauut rồnriwi lắgkqlc đaejonavqu: “Đpodxưikgngmtdng nhỏnriw thìguutnumc sốpodx nhưikgnng rấepsst dễswkh lạqefzc đaejoưikgngmtdng, hơkvpqn nữgslxa đaejoâjjoru đaejoâjjoru cũpklxng cósjje đaejobpmbc trùilhzng…… Đpodxi đaejoưikgngmtdng vòjjorng khônumcng phảjylti làntid khônumcng thểghql, nhưikgnng sẽcprs mấepsst thờgmtdi gian gấepssp vàntidi lầnavqn, thậyvuym chíirvyntid gấepssp mưikgngmtdi mấepssy lầnavqn…….”

Chiếgocqn Bắgkqlc Liệbpfot khoákauut khoákauut tay, hiệbpfon giờgmtdguutnh hìguutnh Hàntidn Sởgslx khósjje đaejokauun, đaejoãirvy chậyvuym mấepsst hai thákauung, nếgocqu còjjorn chậyvuym nữgslxa thìguutsyiqc họjylt ra khỏnriwi chỗeatkntidy, Nam Hàntidn đaejoãirvy sớqwykm bịqwdu Đpodxônumcng Sởgslx nuốpodxt rồnriwi!

Trênolhn chiếgocqn trưikgngmtdng, tuyệbpfot đaejopodxi khônumcng thểghql đaejoákauunh mấepsst tiênolhn cơkvpq!

Mọjylti ngưikgngmtdi im lặpklxng, đaejofwhju đaejoang nghĩfwhjkauuch nênolhn đaejopodxi phósjje vớqwyki mấepssy vạqefzn đaejoqefzi quâjjorn nhưikgn thếgocqntido…..

Hoa cônumcikgnơkvpqng lấepssy khălqmsn tay lau mồnriwnumci, đaejobpmbt nhiênolhn hai mắgkqlt phákauut sákauung: “Phósjjeng hỏnriwa đaejoi!”

“Khônumcsjjeng thếgocqntidy, chỉnjze cầnavqn chúsyiqt mồnriwi lửghqla thìguut lậyvuyp tứsbyrc sẽcprs chákauuy lớqwykn……..” Hắgkqln càntidng nósjjei càntidng hưikgnng phấepssn: “Cầnavqn gìguut quảjyltn cósjje bao nhiênolhu vạqefzn, sẽcprs thàntidnh heo quay hếgocqt!”

sjjei xong, nhìguutn vẻsfff mặpklxt mọjylti ngưikgngmtdi bấepsst lựsvqkc mớqwyki nghi hoặpklxc hỏnriwi: “Cákauuch củswkha ta khônumcng đaejoưikgneatkc àntid?”

Thákauuc Bạqefzt Nhung thởgslxntidi, trênolhn mặpklxt viếgocqt rõgslx ba chữgslx to: Vớqwyk vẩnolhn a!

irvynh Hạqefz mỉnjzem cưikgngmtdi: “Vậyvuyy còjjorn chúsyiqng ta?”

“Ngao!” Hoa cônumcikgnơkvpqng hékwjrt lênolhn mộbpmbt tiếgocqng, giờgmtd mớqwyki nhậyvuyn ra, nếgocqu phósjjeng hỏnriwa thìguut toàntidn bộbpmbkauunh rừbpmbng nàntidy cũpklxng khônumcng xong, màntid họjylt nhữgslxng ngưikgngmtdi đaejoang ởgslx trong ấepssy…….

Khônumcng cầnavqn phảjylti nósjjei, kếgocqt quảjylt giốpodxng nhau, hơkvpqn bốpodxn trălqmsm con heo quay!

Ngưikgneatkng ngùilhzng cúsyiqi đaejonavqu, ẻsfffo lảjyltnolhn lặpklxng đaejoi ngồnriwi xổjpezm vẽcprsjjorng ròjjorn đaejoâjjory.

Bỗeatkng nhiênolhn, màntidy liễswkhu nhưikgnqwykn lênolhn, Lãirvynh Hạqefz nhìguutn vềfwhj phíirvya Chiếgocqn Bắgkqlc Liệbpfot, hai tầnavqm mắgkqlt giao nhau, cùilhzng cong cong khósjjee mônumci.

“Phósjjeng hỏnriwa khônumcng đaejoưikgneatkc, thìguut sửghqla thàntidnh thảjylt khósjjei!”

==

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.