Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Quyển 2-Chương 76-1 : Lễ vật

    trước sau   
Edit: Kiri

Trêywrfn mặpmnft biểrqvjn rộktcrng mêywrfnh môjkjkng, Hoa Thiêywrfn gàundbo khózgdic thảzzxfm thiếurljt khàundbn cảzzxf giọzeaung, chậoooim chạngdxp di chuyểrqvjn vềrqss phímqxga nàundby.

Mộktcrt cơylvyn sózgding xôjkjkundbo hắrlcun, tiếurljng cầiipxu cứadkou rấfisct nghẹyhgjn ngàundbo: “Cứadkou mạngdxng a, ta sợzdgf lắrlcum!”

utcfnh Hạngdx thảzzxfn nhiêywrfn nhưzfbbgeitn nhưzfbbgeitn màundby, nhìlihbn tròoont vui.

undbng ngàundby càundbng nhiềrqssu ngưzfbbktcri nghe thấfiscy tiếurljng nêywrfn lao đepufếurljn, cưzfbbktcri hímqxgp mắrlcut dựjdifa vàundbo lan can chỉdxsuundbo Hoa côjkjkzfbbơylvyng xem náyxljo nhiệywrft.

Thiểrqvjm Đhhtyiệywrfn quơylvy quơylvy tay la to: “Hoa côjkjkzfbbơylvyng, cốmnayywrfn!”


Mọzeaui ngưzfbbktcri cưzfbbktcri ngặpmnft nghẽlltco, cũgpeung la theo: “Hoa côjkjkzfbbơylvyng, cốmnayywrfn!”

Tiếurljng reo hòoont vang lêywrfn trêywrfn mặpmnft biểrqvjn……..

Hoa Thiêywrfn túqhaym chặpmnft tấfiscm gỗkloj, tủtcdti thâqhayn cắrlcun cắrlcun môjkjki, nhìlihbn mấfiscy trălumcm ngưzfbbktcri trêywrfn thuyềrqssn đepufang la to cốmnayywrfn, hai máyxlj phìlihbnh thàundbnh cáyxlji báyxljnh bao.

Phímqxga sau lạngdxi ậoooip tớgeiti mộktcrt cơylvyn sózgding, Hoa côjkjkzfbbơylvyng sâqhayy sẩhyqwm mặpmnft màundby, gàundbo khózgdic kêywrfu to.

Cứadko nhưzfbb vậoooiy, nhôjkjkywrfn, chìlihbm xuốmnayng, gàundbo khózgdic……

Nhôjkjkywrfn, chìlihbm xuốmnayng, gàundbo khózgdic…….

Rốmnayt cuộktcrc Hoa Thiêywrfn cũgpeung bơylvyi đepufưzfbbzdgfc đepufếurljn cạngdxnh thuyềrqssn, tay châqhayn rụvrvqng rờktcri hếurljt cảzzxf, lệywrfzgding tuôjkjkn tràundbo, tứadkoc giậoooin nózgdii khôjkjkng nêywrfn lờktcri: “Cáyxljc ngưzfbbơylvyi……. cáyxljc ngưzfbbơylvyi……….. cáyxljc ngưzfbbơylvyi…………”

“Mau cứadkou ta a!” Mộktcrt tiếurljng tru đepufiipxy giậoooin dữxooa vang lêywrfn.

utcfnh Hạngdx rấfisct cózgdi hứadkong thúqhay cảzzxfm tháyxljn mộktcrt tiếurljng, chậoooic chậoooic chậoooic, nếurlju khôjkjkng phảzzxfi đepufang chìlihbm trong nưzfbbgeitc thìlihb nhấfisct đepuflihbnh hắrlcun sẽlltc giậoooim châqhayn thậoooit mạngdxnh vàundbqhayn vâqhayn.

“Trờktcri xanh mâqhayy trắrlcung, du lịlihbch trong biểrqvjn, quảzzxf nhiêywrfn Hoa côjkjkzfbbơylvyng làundblumcn nhâqhayn cózgdi thúqhay tao nhãutcf, thấfisct kímqxgnh thấfisct kímqxgnh.” Lãutcfnh Hạngdx nhàundbn nhạngdxt nózgdii mộktcrt câqhayu làundbm mặpmnft Hoa Thiêywrfn còoontn xanh hơylvyn cảzzxf y phụvrvqc, ngọzeauc thủtcdt vung lêywrfn, thảzzxfn nhiêywrfn nózgdii: “Còoontn khôjkjkng mau mờktcri Hoa côjkjkzfbbơylvyng lêywrfn thuyềrqssn ngồkemai chơylvyi.”

“Rõfnjg!” Mọzeaui ngưzfbbktcri ôjkjkm bụvrvqng, ầiipxm ầiipxm cưzfbbktcri to.

Mộktcrt sợzdgfi dâqhayy thừxooang đepufưzfbbzdgfc néymcum xuốmnayng, quấfiscn hai vòoontng trêywrfn cổhcht Hoa Thiêywrfn, rồkemai kéymcuo mạngdxnh lêywrfn.

Giữxooaa khôjkjkng trung, mộktcrt bózgding ngưzfbbktcri màundbu xanh giưzfbbơylvyng nanh múqhaya vuốmnayt, gàundbo khózgdic la héymcut bịlihbymcuo lêywrfn.


Bịlihbch!

Hoa côjkjkzfbbơylvyng đepufáyxljp xuốmnayng boong thuyềrqssn vớgeiti tưzfbb thếurljlihbnh chữxooa đepufngdxi  (大).

Đhhtyiipxu khẽlltc đepufktcrng, hắrlcun thậoooin trọzeaung nhấfiscc mi mắrlcut lêywrfn, liếurljc mắrlcut nhìlihbn vôjkjk sốmnay khuôjkjkn mặpmnft tưzfbbơylvyi cưzfbbktcri, con ngưzfbbơylvyi từxooa từxooa chuyểrqvjn đepufktcrng rồkemai bộktcrp mộktcrt cáyxlji, đepufiipxu đepufoooip xuốmnayng boong thuyềrqssn.

Giảzzxf vờktcr bấfisct tỉdxsunh!

Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft nhưzfbbgeitn nhưzfbbgeitn màundby kiếurljm, chậoooim rãutcfi nózgdii: “Kìlihba, Hoa côjkjkzfbbơylvyng hôjkjkn mêywrf….”

“Cầiipxn hôjkjk hấfiscp nhâqhayn tạngdxo!” Lãutcfnh Hạngdx khoanh tay đepufzzxfo mộktcrt vòoontng quanh Thímqxg Thiêywrfn, làundbm mọzeaui ngưzfbbktcri trắrlcung bệywrfch mặpmnft mũgpeui, bưzfbbgeitc nhanh vềrqss phímqxga sau.

Hoa Thiêywrfn đepufang giảzzxf vờktcrjkjkn mêywrf, hàundbng mi hơylvyi đepufktcrng mộktcrt cáyxlji, ti hímqxg nhìlihbn bêywrfn ngoàundbi, chọzeaun a……

Ngưzfbbktcri nàundby anh tuấfiscn uy vũgpeu —— Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft.

Ngưzfbbktcri nàundby lanh lợzdgfi đepufáyxljng yêywrfu —— Chiếurljn Bắrlcuc Việywrft.

Ngưzfbbktcri nàundby khôjkjki ngôjkjkzfbbktcrng tráyxljng —— Trìlihb Hổhcht.

Ngưzfbbktcri nàundby thanh túqhay đepufktcrng lòoontng ngưzfbbktcri —— Lâqhaym Thanh.

A, còoontn cózgdi ngưzfbbktcri đepufang đepufi tớgeiti kia, trong trẻhhtyo nhưzfbbng lạngdxnh lùzdgfng —— Mộktcr Nhịlihb.

….

Hoa Thiêywrfn cẩhyqwn thậoooin lựjdifa chọzeaun, gưzfbbơylvyng mặpmnft ửrqvjng hồkemang, ngưzfbbktcri nàundbo đepufâqhayy? Rốmnayt cuộktcrc sẽlltcundb ngưzfbbktcri nàundbo đepufâqhayy?

Đhhtyang lúqhayc hắrlcun do dựjdif chọzeaun lựjdifa chúqhayng mỹqhay nam thìlihbutcfnh Hạngdx thảzzxfn nhiêywrfn nózgdii: “Hìlihbnh nhưzfbb em gáyxlji củtcdta Thủtcdty Tiêywrfn côjkjkzfbbơylvyng đepufang làundbm đepufiipxu bếurljp trêywrfn thuyềrqssn, giốmnayng hệywrft côjkjkfiscy, chắrlcuc Hoa côjkjkzfbbơylvyng sẽlltc thímqxgch, têywrfn gìlihbfiscy nhỉdxsu……”

“Toáyxljn Miêywrfu!” Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft nghiêywrfm nghịlihb tiếurljp lờktcri: “Mau mờktcri Miêywrfu côjkjkzfbbơylvyng tớgeiti!”

zfbbng hổhcht!

Eo gấfiscu!

Châqhayn voi!

Nữxooa nhâqhayn!

Hoa Thiêywrfn lậoooip tứadkoc nhảzzxfy dựjdifng lêywrfn, hôjkjk to: “Ta tỉdxsunh rồkemai!”

“Tỉdxsunh làundb tốmnayt rồkemai.” Lãutcfnh Hạngdx quan sáyxljt hắrlcun từxooa đepufiipxu đepufếurljn châqhayn mộktcrt phen, khózgdie môjkjki cong lêywrfn hỏqupdi: “Hoa côjkjkzfbbơylvyng, sao lạngdxi chạngdxy đepufếurljn biểrqvjn Sởfnjg… àundb, bơylvyi?”

Álfgjo choàundbng xanh biếurljc ưzfbbgeitt nhẹyhgjp dáyxljn sáyxljt vàundbo ngưzfbbktcri, đepufưzfbbktcrng cong lảzzxfzfbbgeitt lộktcr ra, bêywrfn hôjkjkng còoontn rũgpeu xuốmnayng mộktcrt đepufoạngdxn dâqhayy lưzfbbng, mỗkloji châqhayn đepufeo mộktcrt vòoontng chuôjkjkng nhỏqupd, nhưzfbbng chỉdxsuoontn mỗkloji sợzdgfi dâqhayy, tózgdic đepufen ưzfbbgeitt đepufekwgm dímqxgnh đepufiipxy mặpmnft.

Hắrlcun ngưzfbbzdgfng ngùzdgfng chớgeitp chớgeitp mắrlcut rồkemai trảzzxf lờktcri: “Thuyềrqssn ta gặpmnfp hảzzxfi tặpmnfc, đepufáyxljnh khôjkjkng lạngdxi nêywrfn đepufàundbnh bỏqupd thuyềrqssn chạngdxy trốmnayn, trôjkjki trêywrfn biểrqvjn hai ngàundby rồkemai, khôjkjkng biếurljt thuộktcrc hạngdx đepufãutcf trôjkjki đepufi đepufâqhayu mấfisct…..”

“Ai nha! Bốmnayn têywrfn sai vặpmnft củtcdta ta khôjkjkng biếurljt cózgdi an toàundbn khôjkjkng…..” Hoa Thiêywrfn cảzzxf kinh nhảzzxfy dựjdifng lêywrfn, liếurljc nhìlihbn xung quanh: “Phi Ca vàundb A Tuyêywrfn cózgdi tớgeiti khôjkjkng? Khôjkjkng thểrqvj đepufrqvj họzeau thấfiscy ta nhưzfbb thếurljundby đepufưzfbbzdgfc.”

“Yêywrfn tâqhaym, hai ngưzfbbktcri đepufózgdi đepufang ởfnjg Trưzfbbktcrng An.” Lãutcfnh Hạngdx bậoooit cưzfbbktcri, chắrlcuc hắrlcun đepufếurljn dựjdif lễnyla, từxooaundbn đepufếurljn Sởfnjg khôjkjkng đepufi đepufưzfbbktcrng nàundby nhưzfbbng chắrlcuc trôjkjki hai ngàundby nêywrfn trùzdgfng hợzdgfp gặpmnfp đepufưzfbbzdgfc.


Hoa Thiêywrfn vốmnayn đepufang hoảzzxfng sợzdgf, nghe thấfiscy hai ngưzfbbktcri khôjkjkng đepufếurljn liềrqssn uểrqvj oảzzxfi, áyxljnh mắrlcut quyếurljn rũgpeu đepufzzxfo qua đepufáyxljm ngưzfbbktcri Thímqxg Thiêywrfn làundbm mọzeaui ngưzfbbktcri sởfnjgn da gàundb.

Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft trầiipxm ngâqhaym trong chốmnayc láyxljt rồkemai hỏqupdi: “Hảzzxfi tặpmnfc?”

Xem ra vậoooin khímqxg củtcdta bọzeaun hắrlcun cũgpeung khôjkjkng tệywrf, gặpmnfp thuyềrqssn buôjkjkn, thuyềrqssn quan nhưzfbbng chưzfbba hềrqss gặpmnfp hảzzxfi tặpmnfc.

“Cáyxljc ngưzfbbơylvyi khôjkjkng biếurljt áyxlj?” Hoa Thiêywrfn kinh ngạngdxc bưzfbbgeitc đepufếurljn, oáyxljn hậoooin giậoooim châqhayn: “Cũgpeung phảzzxfi, vùzdgfng biểrqvjn nàundby vốmnayn rấfisct tháyxlji bìlihbnh, nhưzfbbng từxooaqhayc Đhhtyôjkjkng Sởfnjg Tiêywrfn hoàundbng bălumcng hàundb, Đhhtyôjkjkng Phưzfbbơylvyng Nhuậoooin chuẩhyqwn bịlihb đepufălumcng cơylvy thìlihb đepufktcrt nhiêywrfn nhảzzxfy ra khôjkjkng ímqxgt hảzzxfi tặpmnfc, chuyêywrfn đepufáyxljnh cưzfbbgeitp thuyềrqssn buôjkjkn, thuyềrqssn đepufáyxljnh cáyxlj, triềrqssu đepufìlihbnh Đhhtyôjkjkng Sởfnjg đepufang bậoooin rộktcrn chuyệywrfn đepufălumcng cơylvy, nêywrfn khôjkjkng ai đepufyxlji hoàundbi đepufếurljn việywrfc nàundby, báyxljch tímqxgnh lạngdxi chịlihbu khổhcht.”

utcfnh Hạngdx khózgdie môjkjki cong lêywrfn, gặpmnfp cũgpeung khôjkjkng sao, thuậoooin tiệywrfn đepufrqvj Thímqxg Thiêywrfn giảzzxfi quyếurljt, cũgpeung coi nhưzfbbundblihbqhayn trừxooa hạngdxi.

undbng phâqhayn phózgdi Thiểrqvjm Đhhtyiệywrfn: “Đhhtyưzfbba Hoa côjkjkzfbbơylvyng đepufếurljn sưzfbbơylvyng phòoontng thay y phụvrvqc.”

Liếurljc thấfiscy Thiểrqvjm Đhhtyiệywrfn khảzzxf áyxlji, Hoa Thiêywrfn liêywrfn tụvrvqc gậoooit đepufiipxu, ưzfbbvcgdn ngựjdifc đepufi vàundbo trong khoang thuyềrqssn.

Đhhtyúqhayng lúqhayc nàundby, phímqxga xa vang lêywrfn tiếurljng còoonti.

Hoa Thiêywrfn dừxooang bưzfbbgeitc, mọzeaui ngưzfbbktcri quay đepufiipxu lạngdxi nhìlihbn, chỉdxsu thấfiscy cózgdi mộktcrt đepufktcri tàundbu đepufang lưzfbbgeitt vềrqss phímqxga nàundby rấfisct nhanh, chiếurljc đepufi đepufiipxu phảzzxfi lớgeitn gấfiscp đepufôjkjki thuyềrqssn họzeau, trêywrfn cộktcrt buồkemam phấfiscp phớgeiti cờktcr Đhhtyôjkjkng Sởfnjg, phímqxga sau cózgdi ba chiếurljn thuyềrqssn nhỏqupdylvyn, nózgdii làundb nhỏqupd nhưzfbbng cũgpeung khôjkjkng nhỏqupdylvyn thuyềrqssn họzeauundb bao.

utcfnh Hạngdx nhímqxgu màundby: “Làundb thuyềrqssn quan, mấfiscy hôjkjkm trưzfbbgeitc gặpmnfp rồkemai còoontn gìlihb?”

Thiểrqvjm Đhhtyiệywrfn gãutcfi gãutcfi đepufiipxu, gậoooit đepufiipxu nózgdii: “Vâqhayng, lầiipxn trưzfbbgeitc khôjkjkng nhiềrqssu nhưzfbb thếurlj, chỉdxsuzgdi mộktcrt thuyềrqssn tuầiipxn tra nhỏqupd, hai thuyềrqssn cáyxljch xa hỏqupdi vàundbi câqhayu rồkemai đepufi thôjkjki.”

Cuồkemang Phong nózgdii tiếurljp: “Giờktcr nghĩoont lạngdxi thìlihblihbnh nhưzfbbzgdi chúqhayt vấfiscn đepufrqss, họzeau chỉdxsu hỏqupdi cózgdi phảzzxfi thuyềrqssn buôjkjkn khôjkjkng thôjkjki, chúqhayng ta nózgdii làundb khôjkjkng phảzzxfi, sau đepufózgdi huynh đepufywrf Thímqxg Thiêywrfn chạngdxy lêywrfn boong thuyềrqssn, thuyềrqssn kia lậoooip tứadkoc đepufi luôjkjkn.”

utcfnh Hạngdxundb Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft liếurljc nhau, đepufktcri thuyềrqssn quan nàundby rõfnjgundbng làundb đepufi vềrqss phímqxga họzeau, đepufúqhayng ta thuyềrqssn họzeau khôjkjkng cózgdingdx hiệywrfu củtcdta Đhhtyngdxi Tầiipxn, cũgpeung khôjkjkng hoa lệywrf, khôjkjkng giốmnayng nhưzfbbundb dễnyla bịlihb nhậoooin ra.


Trong lúqhayc suy nghĩoont thìlihb đepufktcri thuyềrqssn đepufãutcf đepufếurljn gầiipxn.

Ba chiếurljc thuyềrqssn phâqhayn ra bao vâqhayy lấfiscy họzeau, trêywrfn mỗkloji thuyềrqssn đepufrqssu cózgdiylvyn trălumcm nha dịlihbch, màundbfnjggpeui thuyềrqssn củtcdta chiếurljc lớgeitn nhấfisct, mộktcrt nam nhâqhayn mậoooip mạngdxp mặpmnfc quan bàundbo đepufang đepufadkong, nha dịlihbch bêywrfn cạngdxnh đepufzzxfo qua mọzeaui ngưzfbbktcri rồkemai gậoooit đepufiipxu nózgdii: “Đhhtyngdxi nhâqhayn, chímqxgnh làundb bọzeaun họzeau!”

Nam nhâqhayn mậoooip ho khan mộktcrt cáyxlji rồkemai kiêywrfu ngạngdxo nózgdii: “Bảzzxfn quan chímqxgnh làundb Thủtcdty sưzfbb Tuầiipxn sáyxljt sứadko, đepufáyxljm hảzzxfi tặpmnfc cáyxljc ngưzfbbơylvyi, còoontn khôjkjkng giơylvy tay chịlihbu trózgdii! Dáyxljm lộktcrng hàundbnh trêywrfn biểrqvjn, cưzfbbgeitp thuyềrqssn buôjkjkn, quấfiscy rầiipxy báyxljch tímqxgnh, đepufãutcf biếurljt tộktcri chưzfbba?”

Hảzzxfi tặpmnfc?

Chiếurljn Bắrlcuc Việywrft đepufiipxu ózgdic mơylvy hồkema nhìlihbn chằiktxm chằiktxm nam nhâqhayn nàundby mộktcrt hồkemai, cuốmnayi cùzdgfng mớgeiti hiểrqvju Tuầiipxn sáyxljt sứadko chózgdiyxljundby đepufang nózgdii mìlihbnh, lậoooip tứadkoc trừxooang mắrlcut: “Ngưzfbbơylvyi…..”

Mớgeiti nózgdii mộktcrt chữxooa Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft đepufãutcf giơylvy tay lêywrfn ngălumcn lạngdxi.

Hắrlcun vàundbutcfnh Hạngdx liếurljc nhau, đepufrqssu đepufãutcf nhìlihbn thấfiscu vàundbi phầiipxn.

Coi họzeauundb hảzzxfi tặpmnfc thìlihbzgdi thểrqvj hiểrqvju, dùzdgf sao thìlihb mấfiscy ngàundby trưzfbbgeitc đepufãutcfzgdi thuyềrqssn tuầiipxn tra xáyxljc nhậoooin họzeau khôjkjkng phảzzxfi thuyềrqssn buôjkjkn, chắrlcuc nha dịlihbch lúqhayc nãutcfy thuộktcrc đepufktcri tuầiipxn tra hôjkjkm trưzfbbgeitc, màundb Thímqxg Thiêywrfn đepufrqssu làundb ngưzfbbktcri hung thầiipxn áyxljc sáyxljt, bịlihb nhầiipxm làundb thổhcht phỉdxsugpeung khôjkjkng phảzzxfi làundb lầiipxn đepufiipxu, nêywrfn đepufãutcf sớgeitm quen.

Nhưzfbbng hảzzxfi tặpmnfc làundbzdgfng mạngdxng mìlihbnh đepufrqvj buôjkjkn báyxljn, đepufưzfbbơylvyng nhiêywrfn khôjkjkng thểrqvj chỉdxsu bằiktxng mấfiscy câqhayu màundb ngoan ngoãutcfn chịlihbu trózgdii, nếurlju lãutcfo ta sớgeitm nghĩoont họzeauundb hảzzxfi tặpmnfc thìlihb phảzzxfi thừxooaa dịlihbp họzeau chưzfbba chuẩhyqwn bịlihb sẵjqhwn sàundbng màundb tiêywrfn pháyxljt chếurlj nhâqhayn chứadko khôjkjkng phảzzxfi đepufadkong ởfnjg kia lảzzxfm nhảzzxfm.

Đhhtyãutcf nhưzfbb vậoooiy, đepufrqvj xem hắrlcun cózgdi ýngdxlihb.

Tuầiipxn sáyxljt sứadko lạngdxnh lùzdgfng quéymcut mắrlcut nhìlihbn Chiếurljn Bắrlcuc Việywrft, trong mắrlcut lãutcfo hiệywrfn lêywrfn mộktcrt tia ngoan lệywrf, chuyểrqvjn sang Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft thìlihb thàundbnh ‘Trẻhhty nhỏqupd dễnyla dạngdxy’, lớgeitn tiếurljng nózgdii: “Bảzzxfn quan lệywrfnh cho cáyxljc ngưzfbbơylvyi, giao hếurljt tiềrqssn bạngdxc ra, bằiktxng khôjkjkng, giếurljt hếurljt bấfisct luậoooin tộktcri!”

Vừxooaa dứadkot lờktcri, ngay cảzzxf Chiếurljn Bắrlcuc Việywrft cũgpeung hiểrqvju, cưzfbbktcri nhạngdxo mộktcrt tiếurljng vớgeiti Niêywrfn Tiểrqvju Đhhtyao: “Thìlihb ra làundb muốmnayn đepufen ălumcn đepufen!”

Niêywrfn Tiểrqvju Đhhtyao đepufhyqwy mặpmnft hắrlcun ra, ghéymcut bỏqupdzgdii: “Cáyxljch xa ta ra mộktcrt chúqhayt.”

“Ai nha!” Hoa Thiêywrfn chạngdxy tớgeiti, cưzfbbktcri hímqxgp mắrlcut đepufvcgd lấfiscy Chiếurljn Bắrlcuc Việywrft: “Tiểrqvju Việywrft, sao còoontn chưzfbba thu phụvrvqc đepufưzfbbzdgfc tiểrqvju lưzfbbu manh nàundby?”

Chiếurljn Bắrlcuc Việywrft bấfisct đepufrlcuc dĩoont nhìlihbn trờktcri, Hoa tỷsglv tỷsglv a, còoontn khôjkjkng phảzzxfi làundblihb ngưzfbbơylvyi cho thuốmnayc sao.

ywrfn nàundby mấfiscy ngưzfbbktcri vui đepufùzdgfa ầiipxm ĩoont, hoàundbn toàundbn bỏqupd quêywrfn đepufktcri tàundbu đepufang bao vâqhayy họzeau.

Tuầiipxn sáyxljt sứadko thẹyhgjn quáyxljzgdia giậoooin, dữxooa tợzdgfn héymcut lớgeitn: “Cáyxljc ngưzfbbơylvyi thậoooit khôjkjkng biếurljt đepufiềrqssu, giao tiềrqssn bạngdxc ra bảzzxfn quan còoontn cózgdi thểrqvj tha cho cáyxljc ngưzfbbơylvyi mộktcrt mạngdxng, bằiktxng khôjkjkng…….”

Hắrlcun vung tay lêywrfn, cạngdxch!

Nha dịlihbch trêywrfn bốmnayn thuyềrqssn lậoooip tứadkoc rúqhayt đepufao kiếurljm ra, lưzfbbvcgdi đepufao sáyxljng loáyxljng dưzfbbgeiti áyxljnh mặpmnft trờktcri.

” Đhhtyngdxi nhâqhayn, nếurlju chúqhayng ta giao tiềrqssn bạngdxc ra…..” Lãutcfnh Hạngdx cong khózgdie môjkjki lêywrfn, chậoooim rãutcfi nózgdii: “Cózgdi thậoooit làundb đepufưzfbbzdgfc thảzzxf khôjkjkng?”

Sắrlcuc mặpmnft lãutcfo ta tốmnayt lêywrfn vàundbi phầiipxn, lạngdxnh lùzdgfng nózgdii: “Cáyxljc ngưzfbbơylvyi cũgpeung khôjkjkng phảzzxfi tộktcri áyxljc tàundby trờktcri, chỉdxsu cầiipxn giao ra đepufâqhayy, mọzeaui chuyệywrfn đepufrqssu cózgdi thểrqvj thưzfbbơylvyng lưzfbbzdgfng.”

utcfnh Hạngdxgpeu mi mắrlcut xuốmnayng, giốmnayng nhưzfbb đepufang suy tưzfbb.

“Cáyxljc ngưzfbbơylvyi mớgeiti đepufếurljn?” Têywrfn nha dịlihbch kia thấfiscy thếurlj, mởfnjg miệywrfng thuyếurljt phụvrvqc: “Trêywrfn biểrqvjn nàundby, cózgdi ai khôjkjkng biếurljt đepufngdxi nhâqhayn nhàundb chúqhayng ta nhâqhayn hậoooiu thưzfbbơylvyng ngưzfbbktcri, qua lạngdxi vàundbi lầiipxn cáyxljc ngưzfbbơylvyi…….”

Hắrlcun nózgdii đepufếurljn đepufâqhayy thìlihb bịlihb Tuầiipxn sáyxljt sứadko ngălumcn lạngdxi bằiktxng mộktcrt áyxljnh mặpmnft cảzzxfnh cáyxljo, lậoooip tứadkoc câqhaym miệywrfng, khôjkjkng dáyxljm nózgdii nữxooaa.

utcfnh Hạngdx lạngdxi nghe đepufưzfbbzdgfc vàundbi phầiipxn, xem ra khôjkjkng chỉdxsuundb đepufen ălumcn đepufen, màundbutcfo ta cốmnay ýngdx vẽlltc đepufưzfbbktcrng cho hưzfbbơylvyu chạngdxy!

Tuầiipxn sáyxljt sứadko đepufrqvj hảzzxfi tặpmnfc cưzfbbgeitp bạngdxc, rồkemai lúqhayc tuầiipxn tra lạngdxi thu hếurljt sốmnay bạngdxc đepufózgdi, rồkemai thảzzxf tiếurljp cho chúqhayng tiếurljp tụvrvqc hoàundbnh hàundbnh, cứadko thếurljgpeung ălumcn đepufưzfbbzdgfc khôjkjkng ímqxgt bạngdxc, cózgdi lẽlltcutcfo cũgpeung đepufãutcf sớgeitm cấfiscu kếurljt vớgeiti hảzzxfi tặpmnfc, hảzzxfi tặpmnfc cưzfbbgeitp đepufưzfbbzdgfc bao nhiêywrfu thìlihbutcfo cũgpeung đepufưzfbbzdgfc mộktcrt phầiipxn.

Nhìlihbn đepufáyxljm nha dịlihbch khôjkjkng hềrqss kinh ngạngdxc, rõfnjgundbng đepufãutcf sớgeitm quen vớgeiti việywrfc nàundby, Tuầiipxn sáyxljt sứadko ălumcn thịlihbt thìlihb bọzeaun chúqhayng cũgpeung đepufưzfbbzdgfc nưzfbbgeitc canh.

Sợzdgf rằiktxng vìlihb bọzeaun họzeau mớgeiti tớgeiti nêywrfn Tuầiipxn sáyxljt sứadkoundby còoontn muốmnayn quan sáyxljt thêywrfm vàundbi ngàundby.

“Khôjkjkng đepufưzfbbzdgfc a, chúqhayng ta vừxooaa mớgeiti cưzfbbgeitp củtcdta sứadko giảzzxf Nam Hàundbn.” Hoa Thiêywrfn xôjkjkng lêywrfn, cựjdifc kỳepufzfbbktcrng đepufiệywrfu túqhaym lấfiscy tay áyxljo nàundbng hôjkjk lớgeitn: “Nhiềrqssu bạngdxc nhưzfbb thếurlj a……”

Hắrlcun chợzdgft ngậoooim miệywrfng, ra vẻhhty nhưzfbb vừxooaa lỡvcgd lờktcri.

utcfnh Hạngdx nhưzfbbgeitn màundby, liếurljc mắrlcut nhìlihbn hắrlcun, têywrfn thímqxgch làundbm rốmnayi chuyệywrfn nàundby.

Bịlihb hắrlcun nózgdii thếurlj, dùzdgf đepufưzfbba ra quốmnayc thưzfbbgpeung vôjkjk ímqxgch, nếurlju cózgdi thểrqvjzfbbgeitp củtcdta sứadko giảzzxf Nam Hàundbn thìlihb đepufưzfbbơylvyng nhiêywrfn cũgpeung cózgdi thểrqvjzfbbgeitp củtcdta sứadko giảzzxf Đhhtyngdxi Tầiipxn, cózgdi quốmnayc thưzfbb? Đhhtyózgdiundb ngưzfbbơylvyi cưzfbbgeitp đepufưzfbbzdgfc!

utcfnh Hạngdx ngửrqvja đepufiipxu nhìlihbn trờktcri, ra vẻhhty do dựjdif.

Tuầiipxn sáyxljt sứadko kia lậoooip tứadkoc cózgdi tinh thầiipxn, nha dịlihbch xung quanh cũgpeung lộktcr vẻhhtyzfbbng phấfiscn khôjkjkng thôjkjki, khôjkjkng ngờktcr nha, đepufundbn sứadko giảzzxf củtcdta mộktcrt nưzfbbgeitc thìlihbzgdi biếurljt bao nhiêywrfu bạngdxc!

“To gan!” Tuầiipxn sáyxljt sứadko ra vẻhhty đepufngdxo mạngdxo, lớgeitn tiếurljng tráyxljch cứadko: “Đhhtyundbn sứadko giảzzxfundbyxljc ngưzfbbơylvyi cũgpeung dáyxljm cưzfbbgeitp…….”

“Đhhtyngdxi nhâqhayn! Chúqhayng ta sẵjqhwn lòoontng giao bạngdxc…….” Khôjkjkng đepufzdgfi lãutcfo nózgdii xong, Lãutcfnh Hạngdx đepufãutcf cắrlcut lờktcri, nghiêywrfm mặpmnft nózgdii: “Nhưzfbbng cưzfbbgeitp củtcdta đepufundbn sứadko giảzzxf thìlihb khôjkjkng thểrqvj so vớgeiti thuyềrqssn buôjkjkn thôjkjkng thưzfbbktcrng, sao chúqhayng ta sáyxljm tin đepufngdxi nhâqhayn sẽlltc thậoooit sựjdif thảzzxf ngưzfbbktcri, trừxooa khi……. Đhhtyngdxi nhâqhayn đepufkemang ýngdxngdx mộktcrt thỏqupda thuậoooin vớgeiti chúqhayng ta, hứadkoa lấfiscy bạngdxc xong sẽlltc thảzzxf ngưzfbbktcri.”

Tuầiipxn sáyxljt sứadko chợzdgft lózgdie sáyxljng hai mắrlcut, rồkemai nghe nàundbng nózgdii tiếurljp: “Việywrfc nàundby đepufngdxi nhâqhayn cũgpeung phảzzxfi mạngdxo hiểrqvjm, chúqhayng ta cũgpeung sẽlltc khôjkjkng bạngdxc đepufãutcfi đepufngdxi nhâqhayn, sau nàundby sốmnay bạngdxc cưzfbbgeitp đepufưzfbbzdgfc, chúqhayng ta nguyệywrfn chia cho đepufngdxi nhâqhayn nălumcm phầiipxn, chỉdxsu cầiipxn đepufngdxi nhâqhayn đepufkemang ýngdx giơylvy cao đepufáyxljnh khẽlltc.”

utcfo hímqxgp mắrlcut lạngdxi, nhìlihbn chằiktxm chằiktxm nàundbng hỏqupdi: “Ngưzfbbơylvyi làundb ai?”

“Lãutcfo đepufngdxi!” Hoa Thiêywrfn vung khălumcn tay lêywrfn, cưzfbbgeitp lờktcri trưzfbbgeitc: “Đhhtyâqhayy làundbutcfo đepufngdxi củtcdta chúqhayng ta!”

Tuầiipxn sáyxljt sứadko ghéymcut bỏqupd liếurljc mắrlcut nhìlihbn ẻhhtyo lảzzxf, nửrqvja tin nửrqvja ngờktcr nhìlihbn mọzeaui ngưzfbbktcri trêywrfn thuyềrqssn, thấfiscy vẻhhtyzdgfng báyxlji trong mắrlcut khôjkjkng phảzzxfi giảzzxf vờktcr mớgeiti lẩhyqwm bẩhyqwm: “Bâqhayy giờktcr nữxooa nhâqhayn cũgpeung cózgdi thểrqvjundbm thủtcdtoontnh thổhcht phỉdxsu àundb.”

“Đhhtyâqhayu chỉdxsuzgdi thểrqvjundbm thủtcdtoontnh thổhcht phỉdxsu, làundbm Hoàundbng đepufếurljgpeung cózgdi a!” Hoa Thiêywrfn chớgeitp chớgeitp mắrlcut nózgdii máyxljt.

Tuầiipxn sáyxljt sứadkozfbbktcri nhạngdxo nózgdii: “Tâqhayy Vệywrf Nữxooa hoàundbng kia đepufúqhayng làundb khôjkjkng biếurljt tựjdifzfbbzdgfng sứadkoc mìlihbnh, nữxooa nhâqhayn nêywrfn ởfnjg nhàundb giúqhayp chồkemang dạngdxy con, dáyxljm lêywrfn triềrqssu ra vẻhhty, buồkeman cưzfbbktcri!”

“Đhhtyngdxi nhâqhayn nózgdii rấfisct hay!” Hoa Thiêywrfn cưzfbbktcri tủtcdtm tỉdxsum, liếurljc nhìlihbn Lãutcfnh Hạngdxundb Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft, chỉdxsu e thiêywrfn hạngdx khôjkjkng loạngdxn nózgdii: “Đhhtyngdxi Tầiipxn Liệywrft Vưzfbbơylvyng nữxooaa, cũgpeung rấfisct buồkeman cưzfbbktcri, bịlihb mộktcrt nữxooa nhâqhayn trèabvxo lêywrfn đepufiipxu, cózgdioontn làundb Chiếurljn thầiipxn khôjkjkng!”

Chiếurljn Bắrlcuc Liệywrft rấfisct bìlihbnh tĩoontnh, chỉdxsu thầiipxm nghĩoontywrfn gâqhayy rốmnayi nàundby nêywrfn dạngdxy dỗkloj hắrlcun thếurljundbo……..

Mọzeaui ngưzfbbktcri bĩoontu môjkjki, thậoooin trọzeaung liếurljc nhìlihbn Hoa Thiêywrfn……..

Lạngdxi khôjkjkng sợzdgf chếurljt, Hoa côjkjkzfbbơylvyng, tựjdif giảzzxfi quyếurljt cho tốmnayt a!

utcfnh Hạngdx nhìlihbn Tuầiipxn sáyxljt sứadko hỏqupdi: “Đhhtyngdxi nhâqhayn tímqxgnh thếurljundbo?”

“Đhhtyưzfbbzdgfc, ngưzfbbơylvyi đepufãutcf thẳyhgjng thắrlcun, bảzzxfn quan cũgpeung thẳyhgjng thắrlcun!” Lãutcfo nghĩoont trong chốmnayc láyxljt rồkemai thốmnayng khoáyxlji nózgdii: “Lạngdxi gầiipxn!”

Thuyềrqssn lớgeitn chậoooim rãutcfi tớgeiti gầiipxn, thảzzxf thang xuốmnayng nốmnayi từxooa thuyềrqssn chúqhayng sang thuyềrqssn bọzeaun họzeau.

Thấfiscy hắrlcun bấfisct đepufktcrng, Lãutcfnh Hạngdxzfbbktcri nhạngdxt, ngưzfbbktcri nàundby rấfisct khôjkjkn khéymcuo, khôjkjkng muốmnayn mộktcrt mìlihbnh sang đepufâqhayy, sợzdgf họzeau đepufhchti ýngdxzdgfng lãutcfo đepufrqvj uy hiếurljp, đepufếurljn lúqhayc đepufózgdi bạngdxc đepufãutcf khôjkjkng cózgdiundbzgdi khi mạngdxng nhỏqupdgpeung chẳyhgjng còoontn.

undbng cũgpeung khôjkjkng do dựjdif, bưzfbbgeitc sang tàundbu bêywrfn kia.

“Lãutcfo đepufngdxi a!” Hoa Thiêywrfn vẻhhty mặpmnft călumcng thẳyhgjng, rấfisct nhậoooip vai diễnylan, chỉdxsu chưzfbba rớgeitt nưzfbbgeitc mắrlcut thôjkjki: “Cẩhyqwn thậoooin a!”

utcfnh Hạngdx liếurljc mộktcrt cáyxlji, thầiipxm nghĩoontywrfn dạngdxy dỗklojywrfn gâqhayy rốmnayi nàundby kiểrqvju gìlihb……..

Hoa côjkjkzfbbơylvyng đepufãutcf bịlihb Đhhtyngdxi Tầiipxn Chiếurljn thầiipxn vàundbutcfnh Đhhtyngdxi sáyxljt thủtcdt nhớgeit kỹqhay lạngdxi còoontn hồkeman nhiêywrfn chưzfbba biếurljt gìlihb, vui vẻhhty vẫekwgy vẫekwgy khălumcn.

Tuầiipxn sáyxljt sứadko sai ngưzfbbktcri mang áyxljn lêywrfn, vung búqhayt viếurljt thỏqupda thuậoooin lêywrfn giấfiscy rồkemai đepufózgding dấfiscu.

Đhhtyếurljn lưzfbbzdgft Lãutcfnh Hạngdx in dấfiscu tay, nàundbng vẫekwgn thong thảzzxf cầiipxm tờktcr giấfiscy lêywrfn nhẹyhgj nhàundbng thổhchti.

Tuầiipxn sáyxljt sứadko đepufang đepuflihbnh hỏqupdi thìlihb thấfiscy Lãutcfnh Hạngdx trêywrfu tứadkoc nhìlihbn vềrqss phímqxga mìlihbnh, trong lòoontng dâqhayng lêywrfn mộktcrt tia khôjkjkng tốmnayt, chỉdxsu nghe mộktcrt tiếurljng héymcut lớgeitn vang lêywrfn.

“Đhhtyktcrng thủtcdt!”

Ngay sau đepufózgdi, trêywrfn thuyềrqssn đepufmnayi diệywrfn bay ra vôjkjk sốmnay ngưzfbbktcri, nhẹyhgj nhàundbng hạngdx xuốmnayng thuyềrqssn lớgeitn, khôjkjkng đepufzdgfi nha dịlihbch phảzzxfn ứadkong đepufãutcf bắrlcut giữxooa hếurljt.

Tuầiipxn sáyxljt sứadko quáyxlj sợzdgfutcfi, đepufktcrt nhiêywrfn, cổhcht bịlihb mộktcrt bàundbn tay mảzzxfnh khảzzxfnh bózgdip lấfiscy.

Hắrlcun khẽlltc nuốmnayt nưzfbbgeitc miếurljng mộktcrt cáyxlji, sợzdgfutcfi khôjkjkng dáyxljm cửrqvj đepufktcrng.

Ba thuyềrqssn kháyxljc cáyxljch kháyxlj xa, thấfiscy cózgdi biếurljn cũgpeung vộktcri chạngdxy vềrqss phímqxga đepufôjkjkng.

Trêywrfn thuyềrqssn tung ra vôjkjk sốmnayqhayy thừxooang, trózgdii chặpmnft lấfiscy ba con thuyềrqssn đepufang chạngdxy trốmnayi chếurljt kia, Thímqxg Thiêywrfn nhẹyhgj nhàundbng bay qua đepufózgdi.

Đhhtyưzfbbơylvyng nhiêywrfn làundb khôjkjkng cầiipxn lo lắrlcung, nhữxooang binh límqxgnh Đhhtyôjkjkng Sởfnjg yếurlju ớgeitt nàundby khôjkjkng thểrqvj so vớgeiti Thímqxg Thiêywrfn, chỉdxsu trong nháyxljy mắrlcut đepufãutcf bịlihb hạngdx gụvrvqc!

utcfnh Hạngdx nhẹyhgj nhàundbng buôjkjkng cổhcht Tuầiipxn sáyxljt sứadko ra, ngưzfbbktcri nhưzfbb vậoooiy, khôjkjkng đepufáyxljng đepufrqvjundbng ra tay, bưzfbbgeitc lêywrfn thang quay vềrqssundbu.

Tuầiipxn sáyxljt sứadko trừxooang mắrlcut, lắrlcup bắrlcup nózgdii: “Cáyxljc ngưzfbbơylvyi……… cáyxljc ngưzfbbơylvyi dáyxljm bắrlcut mệywrfnh quan triềrqssu đepufìlihbnh….. Bảzzxfn quan……”

Bốmnayp!

Tềrqss Thịlihbnh táyxljt cho lãutcfo mộktcrt cáyxlji.

“Mệywrfnh quan triềrqssu đepufìlihbnh?” Tềrqss Thịlihbnh cưzfbbktcri nhạngdxo mộktcrt tiếurljng, mắrlcung: “Nhìlihbn đepufi, đepufózgdi chímqxgnh làundb nữxooa nhâqhayn khôjkjkng biếurljt tựjdifzfbbzdgfng sứadkoc mìlihbnh, ra vẻhhty trêywrfn triềrqssu màundb ngưzfbbơylvyi nózgdii!”

qhayy Vệywrf……. Nữxooa hoàundbng?

Tuầiipxn sáyxljt sứadko ngồkemai bệywrft xuốmnayng đepuffisct, mặpmnft mũgpeui trắrlcung bệywrfch: “Xong……..”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.