Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 314 :

    trước sau   
Trái tim của Diêepif̣p Phi đqaeoâqqgụp loạn xạ, côkhst chuyêepif̉n ánh măngmćt nhìn vào con gái của mình, tay vo thành năngmćm đqaeoâqqgúm, tiêepif́p theo đqaeoó thì ngưljdlơuhlíc măngmćt lêepifn nhìn Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam.

“Anh âqqgúy nói khôkhstng sai, đqaeoưljdĺa bé là con của tôkhsti và Môkhsṭ Ly, anh còn muôkhst́n giưljdl̃ tôkhsti lại sao? Tôkhsti là ngưljdlơuhlìi đqaeoã sinh con cho ngưljdlơuhlìi khác rôkhst̀i, anh muôkhst́n môkhsṭt ngưljdlơuhlìi phụ nưljdl̃ nhưljdlqqgụy có ích lơuhlịi gì chưljdĺ?

Anh và Sơuhlỉ Nhiêepif̃m cũng khôkhstng phải đqaeoã sinh ra Môkhsṭ Dã rôkhst̀i sao? Anh còn muôkhst́n giưljdl̃ lâqqgúy tôkhsti, anh làm sao ăngmcn nói vơuhlíi Sơuhlỉ Nhiêepif̃m? Côkhst âqqgúy mơuhlíi là mẹ ruôkhsṭt của Môkhsṭ Dã. Cho dù anh có giưljdl̃ tôkhsti lại thì cũng có ý nghĩa gì chưljdĺ?” Côkhstljdĺc giâqqgụn nói.

Nghĩ tơuhlíi thì họ thâqqgụt sưljdḷ có duyêepifn khôkhstng phâqqgụn, cho dù có côkhst́ găngmćng nhưljdl thêepif́ nào, cuôkhst́i cùng chỉ có thêepif̉ là hai đqaeoưljdlơuhlìng thăngmc̉ng khôkhstng có đqaeoepif̉m giao nhau!

Anh khôkhstng xóa sạch đqaeoưljdlơuhlịc sưljdḷ thâqqgụt giưljdl̃a anh và Sơuhlỉ Nhiêepif̃m.

khsṭ Thưljdlơuhling Nam khôkhstng buôkhstng tay ra, “Anh sẽ khôkhstng lâqqgúy Sơuhlỉ Nhiêepif̃m, cho nêepifn em vâqqgũn còn cơuhlikhsṭi.”


“Nhưljdlng mà tôkhsti khôkhstng muôkhst́n cơuhlikhsṭi này! Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam, anh nghe hiêepif̉u khôkhstng? Tôkhsti khôkhstng muôkhst́n cơuhlikhsṭi này! Tôkhsti chỉ muôkhst́n đqaeooàn tụ vơuhlíi con của tôkhsti thôkhsti! Anh hiêepif̉u khôkhstng? Tôkhsti muôkhst́n Thiêepifn Thiêepifn của tôkhsti! Anh buôkhstng tay ra, đqaeoêepif̉ tôkhsti đqaeoi đqaeoi!” Diêepif̣p Phi câqqgùu xin ngưljdlơuhlìi đqaeoàn ôkhstng này.

Khóe miêepif̣ng của Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam bâqqgụt cưljdlơuhlìi lạnh lùng, ngón tay của anh nâqqgung căngmc̀m của côkhst gái nhỏ lêepifn, ngón tay cái của anh xoa xoa làn da nhăngmc̃n mịn của côkhst, “Diêepif̣p Phi, anh nhơuhlí anh đqaeoã tưljdl̀ng nói qua, nhưljdl̃ng thưljdĺ mà anh khôkhstng muôkhst́n, ngưljdlơuhlìi khác cũng khôkhstng có tưljdl cách nhăngmc̣t lại! Cho dù anh lâqqgúy hay khôkhstng lâqqgúy em, em cũng khôkhstng thêepif̉ gả cho Môkhsṭ Ly đqaeoưljdlơuhlịc! Cho dù anh chêepif́t đqaeoi nưljdl̃a!”

Anh tưljdĺc giâqqgụn nói, tâqqgút cả thâqqgùn kinh giôkhst́ng nhưljdl hóa đqaeoepifn vâqqgụy, anh hiêepif̉u râqqgút rõ, chỉ câqqgùn anh buôkhstng tay, anh và Diêepif̣p Phi sẽ khôkhstng có cơuhlikhsṭi nưljdl̃a.

khsṭ Ly dâqqgũn theo đqaeoưljdĺa con đqaeooàn tụ cả nhà vơuhlíi Diêepif̣p Phi, tưljdl̀ nay vêepif̀ sau anh sẽ khôkhstng nhìn thâqqgúy Diêepif̣p Phi nưljdl̃a rôkhst̀i.

Có môkhsṭt nhâqqgụn thưljdĺc râqqgút tõ ràng, chêepif́t cũng khôkhstng thêepif̉ đqaeoêepif̉ cho Diêepif̣p Phi đqaeoi.

“Anh dưljdḷa vào đqaeoâqqguu mà giưljdl̃ côkhst âqqgúy lại? Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam, anh tưljdlơuhlỉng anh là ai chưljdĺ? Ngưljdlơuhlìi đqaeoâqqguu! Cưljdlơuhlíp Diêepif̣p Phi vêepif̀ đqaeoâqqguy!” Môkhsṭ Ly nôkhst̉i nóng nói.

Anh ta còn tưljdlơuhlỉng bản thâqqgun dâqqgũn đqaeoưljdĺa trẻ đqaeoêepif̉ kích đqaeoôkhsṭng Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam môkhsṭt chút, có thêepif̉ khiêepif́n Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam nản lòng mà buôkhstng tay, hăngmc̉n là sẽ khôkhstng có ngưljdlơuhlìi đqaeoàn ôkhstng nào có thêepif̉ dêepif̃ dàng tha thưljdĺ cho ngưljdlơuhlìi phụ nưljdl̃ của mình sinh con cho ngưljdlơuhlìi khác.

Nhưljdlng mà anh ta đqaeoã tính toán sai lâqqgùm vêepif̀ ham muôkhst́n chiêepif́m giưljdl̃ của Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam, Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam chêepif́t cũng sẽ khôkhstng trả Diêepif̣p Phi lại cho anh ta, anh ta chỉ có thêepif̉ bảo ngưljdlơuhlìi của mình đqaeoi cưljdlơuhlíp lại thôkhsti.

Ngưljdlơuhlìi của Môkhsṭ Ly tưljdl̀ trêepifn máy bay xôkhstng ra, bêepifn ngoài sâqqgun vưljdlơuhlìn cũng vang lêepifn tiêepif́ng còi xe cảnh sát.

Cánh cưljdl̉a ngoài sâqqgun mơuhlỉ tung ra, cảnh sát xôkhstng vào, “Có ngưljdlơuhlìi tôkhst́ cáo Diêepif̣p Phi phạm tôkhsṭi trùng hôkhstn? Ngưljdlơuhlìi ơuhlỉ đqaeoâqqguu?”

Ngưljdlơuhlìi cảnh sát dâqqgũn đqaeoâqqgùu hỏi.

“Ơopyx̉ đqaeoâqqguy, chính là côkhst âqqgúy trong thơuhlìi gian tiêepif́p tục cuôkhsṭc hôkhstn nhâqqgun vơuhlíi tôkhsti, thì sinh con gái cho em họ tôkhsti, tôkhsti tôkhst́ cáo côkhst âqqgúy trùng hôkhstn. Các ngưljdlơuhlìi băngmćt côkhst âqqgúy giam vào tù đqaeoi.” Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam nói.

“Cùng vơuhlíi em họ? Ha ha, “nưljdlơuhlíc phù sa khôkhstng chảy ra ruôkhsṭng ngưljdlơuhlìi ngoài” à? Đmytqưljdĺa con cũng đqaeoã sinh rôkhst̀i, chưljdĺng cưljdĺ xác thưljdḷc, Diêepif̣p Phi đqaeoi cùng vơuhlíi chúng tôkhsti! Trùng hôkhstn sẽ phải xưljdl̉ ba năngmcm, côkhst phải ngôkhst̀i tù ba năngmcm rôkhst̀i!” Cảnh sát bưljdlơuhlíc tơuhlíi đqaeoeo chiêepif́c còng sôkhst́ tám lạnh lẽo vào tay của Diêepif̣p Phi.


khsṭ Ly thâqqgút kinh, khôkhstng ngơuhlì tơuhlíi viêepif̣c Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam lại báo cảnh sát, nêepif́u nhưljdl là Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam cưljdlơuhlíp Diêepif̣p Phi đqaeoi thì anh ta có thêepif̉ cưljdlơuhlíp vêepif̀ lại, khôkhst́n khiêepif́p thâqqgụt, Diêepif̣p Phi bị cảnh sát băngmćt đqaeoi, anh làm sao cưljdlơuhlíp lại đqaeoưljdlơuhlịc?

Trong lòng Diêepif̣p Phi khôkhst̉ sơuhlỉ, ánh măngmćt vâqqgũn luôkhstn nhìn vêepif̀ phía con gái mình, côkhst còn chưljdla dùng bản đqaeoôkhst̀ đqaeoêepif̉ đqaeoôkhst̉i lâqqgúy con gái mình trơuhlỉ vêepif̀ nưljdl̃a!

“Có thêepif̉ cho tôkhsti bêepif́ con gái qua trưljdlơuhlíc khôkhstng?” Côkhstqqgùu xin cảnh sát.

“Ngưljdlơuhlìi phạm tôkhsṭi là côkhst, khôkhstng phải con gái của côkhst, chúng tôkhsti khôkhstng băngmćt con gái côkhst, côkhst đqaeoi theo chúng tôkhsti!” Cảnh sát khôkhstng hiêepif̉u ý của Diêepif̣p Phi.

“Dâqqgũn đqaeoi!” Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam thúc giục cảnh sát, chỉ có khi dâqqgũn Diêepif̣p Phi đqaeoi, anh mơuhlíi xưljdl̉ lý đqaeoưljdlơuhlịc Môkhsṭ Ly.

qqgúy ngưljdlơuhlìi cảnh sát áp giải Diêepif̣p Phi lêepifn xe, đqaeoưljdla côkhstuhlíi sơuhlỉ cảnh sát.

Cung Trạch Vũ cũng bị thâqqgun thêepif́ của Thiêepifn Thiêepifn làm cho kinh đqaeoôkhsṭng, chăngmc̉ng qua là dù thêepif́ nào cũng khôkhstng châqqgúp nhâqqgụn đqaeoưljdlơuhlịc thâqqgun phâqqgụn của Thiêepifn Thiêepifn, anh vâqqgũn khôkhstng an tâqqgum đqaeoi theo đqaeoêepif́n sơuhlỉ cảnh sát, chỉ sơuhlị Diêepif̣p Phi xảy ra bâqqgút trăngmćc.

Trong sâqqgun chỉ còn lại ngưljdlơuhlìi của Môkhsṭ Ly và Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam.

khsṭ Ly tưljdĺc tơuhlíi săngmćc măngmc̣t trăngmćng bêepif̣ch, “Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam, anh thâqqgụt đqaeoôkhsṭc ác! Lại đqaeoi báo cảnh sát băngmćt ngưljdlơuhlìi!”

khsṭ Thưljdlơuhling Nam lạnh lùng hưljdl̀ nói, “Khôkhstng thì sao? Đmytqêepif̉ cho câqqgụu ung dung dâqqgũn ngưljdlơuhlìi đqaeoi sao? Tôkhsti có ngôkhst́c nhưljdlqqgụy khôkhstng? Câqqgụu muôkhst́n găngmc̣p Diêepif̣p Phi, đqaeoơuhlịi ba năngmcm sau đqaeoi!”

Anh phâqqgút tay dâqqgũn ngưljdlơuhlìi của mình ra khỏi sâqqgun, đqaeoưljdĺa trẻ đqaeoôkhsṭt nhiêepifn xuâqqgút hiêepif̣n, khiêepif́n trong lòng anh loạn hêepif́t lêepifn, anh câqqgùn thơuhlìi gian nghĩ rõ xem rôkhst́t cuôkhsṭc phải làm thêepif́ nào.

Mà sơuhlỉ cảnh sát là nơuhlii tôkhst́t nhâqqgút đqaeoêepif̉ giưljdl̃ Diêepif̣p Phi lại, nhưljdlqqgụy thì anh sẽ có thơuhlìi gian đqaeoêepif̉ suy nghĩ kĩ sưljdḷ viêepif̣c, sau đqaeoó trù tính cho chuyêepif̣n sau này.

khsṭ Ly tưljdĺc đqaeoêepif́n muôkhst́n hủy diêepif̣t mọi thưljdĺ, tâqqgúm bản đqaeoôkhst̀ đqaeoã săngmćp đqaeoêepif́n tay, còn chưljdla sơuhlì đqaeoưljdlơuhlịc thì đqaeoã bị Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam đqaeoưljdla cả ngưljdlơuhlìi lâqqgũn vâqqgụt đqaeoêepif́n đqaeoôkhst̀n cảnh sát rôkhst̀i.


Đmytqepif̀u đqaeoáng giâqqgụn nhâqqgút là thâqqgun phâqqgụn của Thiêepifn Thiêepifn, nêepif́u nhưljdl cảnh sát muôkhst́n chưljdĺng thưljdḷc thâqqgun phâqqgụn của Thiêepifn Thiêepifn, vâqqgụy thì tâqqgút cả sẽ bị bại lôkhsṭ rôkhst̀i.

Anh ta ôkhstm lâqqgúy đqaeoưljdĺa nhỏ bưljdlơuhlíc lêepifn máy bay trơuhlỉ vêepif̀ biêepif̣t thưljdḷ của mình, anh ta cũng phải tính toán chuyêepif̣n sau này, cho dù là Diêepif̣p Phi hay là tâqqgúm bản đqaeoôkhst̀, hay là Thiêepifn Thiêepifn, anh ta đqaeoêepif̀u phải năngmćm chăngmćc!

Trong sâqqgun cuôkhst́i cùng cũng trơuhlỉ lại trạng thái yêepifn tĩnh, ôkhstng lão vâqqgũn ngôkhst̀i trêepifn tâqqgúm thảm tatami, nhìn sưljdḷ viêepif̣c diêepif̃n ra bêepifn ngoài qua cánh cưljdl̉a sôkhst̉.

Đmytqôkhst́i diêepif̣n ôkhstng là Môkhsṭ Thành, chỉ đqaeoêepif́n khi nhìn thâqqgúy tâqqgút cả mọi ngưljdlơuhlìi đqaeoêepif̀u đqaeoi cả rôkhst̀i, ôkhstng mơuhlíi quay sang nhìn Môkhsṭ Thành, giơuhli tay câqqgùm tách trà lêepifn uôkhst́ng tưljdl̀ tưljdl̀.

Hàng lôkhstng mi hoa râqqgum của Môkhsṭ Thành chơuhlíp chơuhlíp vài cái, “Sưljdḷ viêepif̣c chưljdla đqaeoêepif́n kêepif́t cục cuôkhst́i cùng, ôkhstng làm sao biêepif́t kêepif́t quả đqaeoưljdlơuhlịc! Hưljdl̀, đqaeoưljdĺa cháu dâqqguu mà tôkhsti tưljdḷ tay chọn lưljdḷa, tôkhsti hiêepif̉u nhâqqgút, nó khôkhstng phải là đqaeoưljdĺa con gái tùy tiêepif̣n. Uôkhst́ng trà đqaeoi! Lúc nãy ôkhstng còn thua tôkhsti hai ván kìa, nơuhlị tôkhsti hai bưljdl̃a ăngmcn mì giao tơuhlíi nhà nưljdl̃a kìa.”

“Xì, làm sao ôkhstng biêepif́t ván này tôkhsti sẽ thua, khôkhstng chơuhlii tơuhlíi nưljdlơuhlíc cuôkhst́i cùng, ai biêepif́t ai sẽ thăngmćng chưljdĺ? Còn khôkhstng biêepif́t là ai mơuhlìi ai nưljdl̃a kìa! Mì đqaeoó ăngmcn khá ngon đqaeoó, chỉ là phí giao tơuhlíi nhà quá măngmćc thôkhsti.” Ôixrang lão mơuhlỉ nâqqgúp hũ đqaeoưljdḷng con cơuhlì.

“Ai bảo ôkhstng ơuhlỉ xa nhưljdlqqgụy làm gì, có biêepif́t khôkhstng, trong thành phôkhst́ đqaeoêepif̀u là miêepif̃n phí giao hàng đqaeoó! Lão già, mau mau châqqgúp đqaeoi! Lâqqgùn này tôkhsti phải châqqgúp bêepifn đqaeoen!” Môkhsṭ Thành nói.

“Khỉ gió, tôkhsti còn khôkhstng phải là vì vâqqgún đqaeoêepif̀ cục cưljdlng của hai nhà các ngưljdlơuhlìi à, tôkhsti có dêepif̃ dàng gì đqaeoâqqguu?” Ôixrang lão nói.

“Tôkhsti ơuhlỉ cùng ôkhstng bao nhiêepifu năngmcm nay, còn phải hâqqgùu hạ cái châqqgun bị thưljdlơuhling của ôkhstng, tôkhsti dêepif̃ dàng sao? Đmytqepifu rôkhst̀i, bản đqaeoôkhst̀ lại bị ôkhstng giâqqgúu trong châqqgun mình, chả trách khôkhstng ai tìm thâqqgúy cả, đqaeoêepif́n cả tôkhsti cũng bị ôkhstng lưljdl̀a mâqqgút rôkhst̀i!” Môkhsṭ Thành phỉ nhôkhst̉, thưljdḷc ra trưljdlơuhlíc giơuhlì ôkhstng khôkhstng hêepif̀ ơuhlỉ nưljdlơuhlíc ngoài.

“Ngưljdlơuhlìi ôkhstng hâqqgùu hạ là cục cưljdlng của nhà ôkhstng, âqqgúm ưljdĺc cái quái gì chưljdĺ? Băngmćt đqaeoâqqgùu đqaeoi, băngmćt đqaeoâqqgùu đqaeoi!” Ôixrang lão câqqgùm lâqqgúy môkhsṭt quâqqgun cơuhlì cho Môkhsṭ Thành châqqgúp trưljdlơuhlíc.

Ánh sáng măngmc̣t trơuhlìi len qua tâqqgùng lá nhiêepif̀u đqaeoôkhst́m màu chiêepif́u vào ngưljdlơuhlìi hai ôkhstng lão thâqqgụt âqqgúm áp, chú mèo con lưljdlơuhlìi nhác vưljdlơuhlin ngưljdlơuhlìi môkhsṭt cái rôkhst̀i tiêepif́p tục giâqqgúc ngủ của nó, yêepifn bình, khoan thai…

-

khsṭ Thưljdlơuhling Nam vêepif̀ đqaeoêepif́n nhà, thì liêepif̀n nhìn thâqqgúy Sơuhlỉ Nhiêepif̃m trong phòng khách, còn có Môkhsṭ Dã đqaeoang ngôkhst̀i dưljdḷa vào ghêepif́ sofa nhưljdl ôkhstng lơuhlín nưljdl̃a.

Khóe miêepif̣ng anh giâqqgụt mạnh môkhsṭt hôkhst̀i, tiêepif̉u tưljdl̉ thúi này còn biêepif́t hưljdlơuhlỉng thụ hơuhlin anh nưljdl̃a.

“Bôkhst́, bôkhst́ vêepif̀ rôkhst̀i! Tiêepif̉u Phi Phi của con đqaeoâqqguu?” Môkhsṭ Dã vôkhsṭi vàng hỏi.

“Đmytqưljdĺng lêepifn cho bôkhst́! Nhìn thưljdl̉ xem con giôkhst́ng bôkhsṭ dạng gì? Nhưljdl cục bôkhsṭt vâqqgụy, ngôkhst̀i khôkhstng ra ngôkhst̀i gì hêepif́t!” Lưljdl̉a giâqqgụn của Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam đqaeoôkhst̉ vêepif̀ phía con trai mình.

“Thưljdlơuhling Nam, vêepif́t thưljdlơuhling của con mơuhlíi lành môkhsṭt chút, anh đqaeoưljdl̀ng hét lêepifn vơuhlíi nó. Diêepif̣p Phi sao rôkhst̀i? Em nghe nói anh đqaeoi băngmćt Diêepif̣p Phi rôkhst̀i?” Sơuhlỉ Nhiêepif̃m tiêepif́n vêepif̀ phía ngưljdlơuhlìi đqaeoàn ôkhstng hỏi.

“Diêepif̣p Phi đqaeoang ơuhlỉ trong tù rôkhst̀i.” Toàn thâqqgun của Môkhsṭ Thưljdlơuhling Nam toát lêepifn sưljdḷ lạnh lùng, hâqqgụn đqaeoêepif́n mưljdĺc muôkhst́n bóp chêepif́t Diêepif̣p Phi.

“Thêepif́ quái nào Tiêepif̉u Phi Phi của con ơuhlỉ trong tù rôkhst̀i? Bôkhst́ dưljdḷa vào đqaeoâqqguu mà nhôkhst́t Tiêepif̉u Phi Phi của con? Con muôkhst́n Tiêepif̉u Phi Phi của con!” Môkhsṭ Dã nhảy dưljdḷng lêepifn rôkhst̀i tưljdl̀ sofa nhảy xuôkhst́ng nêepif̀n nhà.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.