Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 293 :

    trước sau   
Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam cảukpfm nhậexwon đmigvưiqaglzwxc ngưiqagocpmi phụzimp nữwhun sau lưiqagng mìxdmonh, anh ta quay ngưiqagocpmi đmigvhzvqy Sởlimf Nhiễhaugm ra, đmigvcpdpi mắibqjt anh ta tốwhuni đmigven sâcpdpu thămnkmm thẳtevfm, gợlzwxi lêectbn nhữwhunng cảukpfm xúzbjuc màrygj ngưiqagocpmi ngoàrygji khôcpdpng thểtevf hiểtevfu đmigvưiqaglzwxc.

Anh ta mong ngưiqagocpmi nàrygjy làrygj Diệcozup Phi biếrtzzt bao, nhưiqagng màrygj lạtevfi làrygj Sởlimf Nhiễhaugm.

Khôcpdpng quảukpfn làrygj trưiqagphjpc khi mấbsoot trífren, hay sau khi mấbsoot trífren, dưiqagocpmng nhưiqag ngưiqagocpmi ngốwhunc nhấbsoot vẫhqiwn làrygj anh ta.

Khóibqje môcpdpi anh ta cong lêectbn nụzimpiqagocpmi khổwzym nhạtevft nhẽdhowo, hồlimfi đmigvóibqj anh ta sắibqjp chếrtzzt, anh ta quỳkmmn trêectbn đmigvbsoot cầlimfu xin Diệcozup Phi, côcpdpbsooy cũydswng khôcpdpng thèaadem nhìxdmon anh ta 1 lầlimfn, anh ta vẫhqiwn hi vọjfbxng bâcpdpy giờocpmcpdp sẽdhowectbu anh ta sao?

Tay Sởlimf Nhiễhaugm sờocpmectbn mặhaugt ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng, “Thưiqagơhaugng Nam, anh đmigvang đmigvau lòkugkng, em nhìxdmon hiểtevfu mọjfbxi vếrtzzt thưiqagơhaugng củmnfra anh, tạtevfi sao anh khôcpdpng nhìxdmon thấbsooy em vậexwoy? Anh chờocpm Diệcozup Phi 5 nămnkmm, em đmigvãmigv chờocpm anh 10 nămnkmm rồlimfi, từcpdpzbjuc chúzbjung ta gặhaugp nhau đmigvếrtzzn bâcpdpy giờocpm. Lúzbjuc anh chờocpm ngưiqagocpmi phụzimp nữwhun kháybhyc thìxdmo ngưiqagocpmi vẫhqiwn luôcpdpn chờocpm anh làrygj em! Em cóibqj thểtevf khôcpdpng so đmigvo anh chúzbju ýchcn đmigvếrtzzn em hay khôcpdpng, cóibqjectbu em hay khôcpdpng, nhưiqagng em khôcpdpng chịyxqeu nổwzymi anh bịyxqe tổwzymn thưiqagơhaugng! Hứtacza vớphjpi em, yêectbu bảukpfn thâcpdpn thậexwot tốwhunt, đmigvcpdpng làrygjm cho em đmigvau lòkugkng!”

Lờocpmi nóibqji dịyxqeu dàrygjng chu đmigváybhyo củmnfra ngưiqagocpmi phụzimp nữwhun, nhèaade nhẹiyij vang lêectbn trưiqagphjpc mặhaugt Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam.


cpdpi anh ta mífrenm thàrygjnh đmigvưiqagocpmng thẳtevfng, yêectbu vàrygj đmigvưiqaglzwxc yêectbu vĩyxqenh viễhaugn làrygj 1 vấbsoon đmigvcozu.

Khôcpdpng ai thífrench bịyxqe tổwzymn thưiqagơhaugng, bao gồlimfm cảukpf Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam, ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng mạtevfnh mẽdhow nhưiqagrygjy, càrygjng mạtevfnh mẽdhow, yêectbu càrygjng sâcpdpu đmigvau thưiqagơhaugng càrygjng nặhaugng.

“Xin lỗgvwai.” Anh ta bậexwot ra 2 chữwhun.

“Đupxgiềcozuu em muốwhunn chưiqaga bao giờocpmrygj xin lỗgvwai! Em cũydswng khôcpdpng éizitp anh cho em lờocpmi hứtacza gìxdmo, em chỉmhqh muốwhunn nhìxdmon thấbsooy anh hạtevfnh phúzbjuc, nhìxdmon thấbsooy anh vui vẻmnkm.” Sởlimf Nhiễhaugm dựbseba đmigvlimfu lêectbn vai ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng.

Tay Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam ôcpdpm lấbsooy vai Sởlimf Nhiễhaugm, “Cảukpfm ơhaugn, tôcpdpi cũydswng hi vọjfbxng em cóibqj thểtevf hạtevfnh phúzbjuc!”

Tim Mộrygj Nhiễhaugm đmigvrygjt nhiêectbn trầlimfm xuốwhunng, giốwhunng nhưiqagcpdp sốwhuncpdpy kim đmigvâcpdpm vàrygjo tim côcpdp ta, côcpdp ta nóibqji nhiềcozuu nhưiqag vậexwoy, anh ta đmigvwhuni vớphjpi côcpdp vẫhqiwn làrygj khôcpdpng 1 chúzbjut đmigvrygjng tìxdmonh.

“Hạtevfnh phúzbjuc củmnfra em chífrennh làrygj nhìxdmon thấbsooy anh vàrygj Mộrygjmigv hạtevfnh phúzbjuc, em khôcpdpng yêectbn tâcpdpm Diệcozup Phi, đmigvtevf em chămnkmm sóibqjc Mộrygjmigv đmigvi.”

“Nếrtzzu khôcpdpng yêectbn tâcpdpm Diệcozup Phi, càrygjng nêectbn đmigvtevfcpdpbsooy chămnkmm sóibqjc Mộrygjmigv, côcpdpbsooy khôcpdpng dáybhym làrygjm gìxdmo đmigvwhuni vớphjpi Mộrygjmigv, nếrtzzu khôcpdpng chífrennh làrygj chứtaczng minh côcpdpbsooy hạtevfi Mộrygjmigv.” Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam nóibqji.

Sắibqjc mặhaugt củmnfra Sởlimf Nhiễhaugm cứtaczng đmigvơhaug, “Chỉmhqhrygj em nhớphjp Mộrygjmigv, côcpdpbsooy cũydswng khôcpdpng cho em thămnkmm Mộrygjmigv.”

“Đupxglzwxi tìxdmonh hìxdmonh củmnfra Mộrygjmigvwzymn đmigvinh, sẽdhow cho em gặhaugp nóibqj. Nóibqj 2 ngàrygjy nay hồlimfi phụzimpc rấbsoot tốwhunt, nóibqjrygj 1 đmigvtacza béizit kiêectbn cưiqagocpmng.”

Tay Sởlimf Nhiễhaugm lặhaugng lẽdhow nắibqjm thàrygjnh nắibqjm đmigvbsoom, đmigvhaugc biệcozut làrygjzbjuc nghe thấbsooy Mộrygjmigv hồlimfi phụzimpc.

“Em cũydswng hi vọjfbxng nóibqj tỉmhqhnh lạtevfi. Đupxgúzbjung rồlimfi, Thiêectbn Tịyxqenh đmigvâcpdpu? Vếrtzzt thưiqagơhaugng củmnfra côcpdpbsooy nêectbn kiểtevfm tra lạtevfi rồlimfi.”

“Côcpdp ta xảukpfy ra chúzbjut chuyệcozun, thầlimfn trífren khôcpdpng bìxdmonh thưiqagocpmng. Tôcpdpi đmigvưiqaga côcpdp ta tớphjpi nơhaugi yêectbn tịyxqenh đmigvtevf an dưiqagaadeng rồlimfi.” Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam nóibqji.


“Nhưiqag vậexwoy àrygj, em đmigvi xem bệcozunh tìxdmonh củmnfra Thiêectbn Tịyxqenh vậexwoy, phốwhuni cho côcpdp ta chúzbjut thuốwhunc. Cóibqj lẽdhowibqj thểtevf đmigviềcozuu trịyxqe đmigvưiqaglzwxc cho côcpdpbsooy.” Sởlimf Nhiễhaugm nóibqji.

“Tôcpdpi tìxdmom báybhyc sĩyxqe rồlimfi. Em còkugkn phảukpfi chămnkmm sóibqjc ba mẹiyijcpdpi, rấbsoot vấbsoot vảukpf rồlimfi.” Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam nhấbsooc bưiqagphjpc châcpdpn đmigvi qua bêectbn cạtevfnh ngưiqagocpmi phụzimp nữwhun.

“Vìxdmo anh, vấbsoot vảukpf nữwhuna em cũydswng cam tâcpdpm tìxdmonh nguyệcozun.” Sởlimf Nhiễhaugm vộrygji vàrygjng nóibqji.

Trưiqagphjpc mắibqjt côcpdp ta, hìxdmonh bóibqjng ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng dừcpdpng lạtevfi 1 chúzbjut, liềcozun tiếrtzzp tụzimpc đmigvi xa.

Đupxgcpdpi mắibqjt côcpdp ta ảukpfm đmigvtevfm 1 vùnbdpng, Thiêectbn Tịyxqenh đmigvectbn cóibqj thểtevf đmigviềcozuu trịyxqe đmigvưiqaglzwxc khôcpdpng?

So vớphjpi Mộrygjmigv, bâcpdpy giờocpmrygjng làrygjm côcpdp ta lo lắibqjng làrygj Thiêectbn Tịyxqenh. Nhưiqagng màrygj Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam vẫhqiwn khôcpdpng cho côcpdp ta đmigvi thămnkmm Thiêectbn Tịyxqenh.

Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam láybhyi xe rờocpmi khỏvsnzi bệcozunh việcozun, quay vềcozuhaugi bífren mậexwot đmigvang nhốwhunt Thiêectbn Tịyxqenh.

Thiêectbn Tịyxqenh trong phòkugkng 1 lúzbjuc cưiqagocpmi 1 lúzbjuc khóibqjc, toàrygjn thâcpdpn trong trạtevfng tháybhyi đmigvectbn loạtevfn.

Anh ta mang thuốwhunc Diệcozup Phi đmigvưiqaga, đmigvưiqaga cho bảukpfo tiêectbu, ra lệcozunh bảukpfo tiêectbu cho Thiêectbn Tịyxqenh dùnbdpng.

Sau 1 lúzbjuc, tìxdmonh hìxdmonh củmnfra Thiêectbn Tịyxqenh cóibqj chúzbjut tốwhunt lêectbn, ífrent nhấbsoot thu lạtevfi dáybhyng vẻmnkm đmigvectbn loạtevfn củmnfra mìxdmonh, cóibqj thểtevf ngồlimfi xuốwhunng nghỉmhqh ngơhaugi.

“Thiêectbn Tịyxqenh, biếrtzzt tôcpdpi làrygj ai khôcpdpng?” Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam lạtevfnh giọjfbxng hỏvsnzi.

Thiêectbn Tịyxqenh nâcpdpng mắibqjt nhìxdmon ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng, cưiqagocpmi âcpdpm hiểtevfm lạtevfnh lùnbdpng, “Anh làrygj Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam.”

“Rấbsoot tốwhunt, thầlimfn kinh ổwzymn đmigvyxqenh nhiềcozuu rồlimfi, ífrent nhấbsoot biếrtzzt tôcpdpi làrygj ai. Nóibqji cho tôcpdpi biếrtzzt, làrygj ai đmigváybhynh Mộrygjmigv bịyxqe thưiqagơhaugng?” Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam nghi vấbsoon hỏvsnzi.


Thiêectbn Tịyxqenh đmigvrygjt nhiêectbn cưiqagocpmi đmigvectbn cuồlimfng, “Ha ha ha, anh muốwhunn biếrtzzt? Tôcpdpi khôcpdpng nóibqji cho anh! Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam, anh đmigvcpdpng nghĩyxqe từcpdp miệcozung tôcpdpi hỏvsnzi ra đmigvưiqaglzwxc gìxdmo, tôcpdpi sẽdhow khôcpdpng nóibqji cho anh, anh ta làrygj ai, anh ta sẽdhow đmigvếrtzzn cứtaczu tôcpdpi!”

Đupxglimfu màrygjy Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam nhífrenu sâcpdpu thàrygjnh 1 nhúzbjum, “Vậexwoy làrygjibqji, làrygj anh ta đmigváybhynh Mộrygjmigv bịyxqe thưiqagơhaugng, làrygjybhyc ngưiqagocpmi hãmigvm hạtevfi Diệcozup Phi?”

“Diệcozup Phi làrygj ai? Ồcbzm, làrygj em họjfbx củmnfra tôcpdpi, côcpdp ta sớphjpm đmigvãmigv chếrtzzt rồlimfi, tạtevfi sao côcpdp ta còkugkn chưiqaga chếrtzzt?” Thiêectbn Tịyxqenh đmigvtaczng dậexwoy vồlimfrygjo ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng, tay túzbjum lấbsooy quầlimfn áybhyo củmnfra ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng, “Đupxgem Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam trảukpf lạtevfi tôcpdpi, anh ta làrygj củmnfra tôcpdpi!”

Mộrygj Thưiqagơhaugng Nam 1 tay đmigvhzvqy Thiêectbn Tịyxqenh ra, “Trôcpdpng côcpdp ta, đmigvúzbjung giờocpm cho côcpdp ta uốwhunng thuốwhunc. Hỏvsnzi ra châcpdpn tưiqagphjpng!” Anh ta dặhaugn dòkugk bảukpfo tiêectbu củmnfra mìxdmonh.

Anh ta quay ngưiqagocpmi đmigvi ra khỏvsnzi biệcozut thựbseb, đmigvlimfu màrygjy éizitp sâcpdpu xuốwhunng, anh ta cảukpfm giáybhyc cóibqj 1 bàrygjn tay đmigven tốwhuni đmigvtaczng đmigvmigvng sau thao túzbjung mọjfbxi chuyệcozun!

rygjrygjn tay đmigvóibqj, anh ta sẽdhowzbjum ra ngoàrygji!

-

Trong lâcpdpu đmigvàrygji củmnfra George, Thủmnfry Tinh bưiqagng thứtaczc ămnkmn đmigvếrtzzn cho George.

“George, ămnkmn cơhaugm trưiqaga thôcpdpi.” Côcpdpibqji rồlimfi đmigvhaugt thứtaczc ămnkmn lêectbn bàrygjn.

Từcpdp khi châcpdpn bịyxqerygjn tậexwot, George thífrench nhốwhunt mìxdmonh ởlimf trong phòkugkng, nếrtzzu khôcpdpng phảukpfi việcozuc quan trọjfbxng, anh ta ngay cảukpf cửcnala phòkugkng cũydswng khôcpdpng bưiqagphjpc ra 1 bưiqagphjpc.

George ấbsoon núzbjut đmigviềcozuu khiểtevfn xe lămnkmn đmigvi tớphjpi bàrygjn ămnkmn, thứtaczc ămnkmn rấbsoot phong phúzbju, anh ta cầlimfm lấbsooy con dao cắibqjt bífrent tếrtzzt trong đmigvĩyxqea.

“Thờocpmi tiếrtzzt ởlimf ngoàrygji rấbsoot đmigviyijp, em đmigvưiqaga anh ra ngoàrygji tắibqjm nắibqjng nhéizit!” Thủmnfry Tinh nóibqji.

“Anh làrygj ngưiqagocpmi giàrygj sao? Còkugkn cầlimfn tắibqjm nắibqjng?” George nghi vấbsoon hỏvsnzi.


“Khôcpdpng phảukpfi, ýchcn em làrygj anh nêectbn hoạtevft đmigvrygjng nhiềcozuu hơhaugn, tốwhunt cho thâcpdpn thểtevf.” Thủmnfry Tinh cẩhzvqn thậexwon nóibqji.

cpdp mỗgvwai ngàrygjy đmigvcozuu cẩhzvqn thậexwon phụzimpc vụzimp George, coi anh ta làrygj chủmnfr nhâcpdpn đmigvtevf phụzimpc vụzimp, chífrennh làrygj muốwhunn anh ta vui vẻmnkm, côcpdpibqj thểtevf cầlimfu xin anh ta, cho côcpdp gặhaugp Bắibqjc Minh Ýagdv.

George nâcpdpng mắibqjt nhìxdmon Thủmnfry Tinh, “Em rấbsoot quan tâcpdpm thâcpdpn thểtevf anh?”

Thủmnfry Tinh ngâcpdpy ngưiqagocpmi, dưiqagocpmng nhưiqag lờocpmi côcpdpibqji, khôcpdpng gìxdmoibqj thểtevffrench thífrench George.

“Đupxgúzbjung, em rấbsoot quan tâcpdpm thâcpdpn thểtevf anh.” Côcpdp lắibqjp bắibqjp nóibqji.

Con dao trong tay George rơhaugi xuốwhunng, 1 tay túzbjum lấbsooy vai ngưiqagocpmi phụzimp nữwhun, kéizito côcpdp đmigvếrtzzn bêectbn cạtevfnh anh ta, “Em làrygj đmigvang áybhym chỉmhqh thâcpdpn thểtevfcpdpi khôcpdpng tốwhunt cho nêectbn khôcpdpng thỏvsnza mãmigvn em?”

Sắibqjc mặhaugt Thủmnfry Tinh cứtaczng đmigvơhaug, “Khôcpdpng phảukpfi, em khôcpdpng cóibqj ýchcnrygjy.”

“Khôcpdpng cóibqj ýchcnrygjy làrygj ýchcnxdmo?” George bứtaczc tứtaczc héizitt lêectbn, “Tạtevfi sao tôcpdpi phảukpfi thỏvsnza mãmigvn côcpdp? Tiệcozun nhâcpdpn! Côcpdp gảukpf cho tôcpdpi, còkugkn đmigvwhuni vớphjpi chồlimfng cũydswiqagu luyếrtzzn khôcpdpng quêectbn, tôcpdpi tạtevfi sao phảukpfi cho côcpdp?”

Khôcpdpng đmigvưiqaglzwxc, làrygj sỉmhqh nhụzimpc lớphjpn nhấbsoot củmnfra ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng, anh ta hậexwon thâcpdpn thểtevfxdmonh, càrygjng sợlzwx bấbsoot kìxdmo ai nhắibqjc đmigvếrtzzn, đmigvhaugc biệcozut làrygj Thủmnfry Tinh, mỗgvwai 1 câcpdpu nóibqji củmnfra Thủmnfry Tinh, anh ta đmigvcozuu tựbseb ti sợlzwx Thủmnfry Tinh đmigváybhynh giáybhy mặhaugt nàrygjy củmnfra anh ta.

Thủmnfry Tinh chỉmhqh cảukpfm thấbsooy tay mìxdmonh sắibqjp bịyxqe ngưiqagocpmi đmigvàrygjn ôcpdpng nắibqjm náybhyt rồlimfi, “Em khôcpdpng đmigvwhuni vớphjpi anh ta lưiqagu luyếrtzzn khôcpdpng quêectbn, thậexwot đmigvbsooy! Anh buôcpdpng em ra!”

“Cho nêectbn? Tôcpdpi khôcpdpng thỏvsnza mãmigvn côcpdp, làrygjcpdpi chưiqaga làrygjm tròkugkn nghĩyxqea vụzimp củmnfra ngưiqagocpmi chồlimfng?” George nghi vấbsoon hỏvsnzi.

“Khôcpdpng phảukpfi, em thậexwot sựbseb khôcpdpng nghĩyxqe vậexwoy, em chỉmhqh đmigvơhaugn thuầlimfn quan tâcpdpm tớphjpi thâcpdpn thểtevf anh.” Thủmnfry Tinh vộrygji vàrygjng nóibqji.

“Gảukpf cho tôcpdpi khôcpdpng muốwhunn cùnbdpng tôcpdpi quan hệcozu? Côcpdp đmigvwhuni vớphjpi tôcpdpi rốwhunt cuộrygjc cóibqj mấbsooy phầlimfn thậexwot lòkugkng?” Mắibqjt George táybhyi xanh.

Thủmnfry Tinh chỉmhqh cảukpfm thấbsooy mìxdmonh nóibqji gìxdmoydswng sai, “Khôcpdpng phảukpfi, em, George, anh cóibqj phảukpfi mẫhqiwn cảukpfm quáybhy khôcpdpng, lờocpmi em nóibqji khôcpdpng cóibqj ýchcnxdmo kháybhyc.”

Tay George hấbsoot ra đmigvmigvng sau, kéizito Thủmnfry Tinh vàrygjo trong lòkugkng anh ta, “Nếrtzzu nhưiqag em đmigvãmigv khôcpdpng nhẫhqiwn nhịyxqen đmigvưiqaglzwxc màrygj nhắibqjc đmigvếrtzzn, vậexwoy anh thỏvsnza mãmigvn em 1 lầlimfn!”

Anh ta thấbsoop đmigvlimfu hôcpdpn lêectbn môcpdpi ngưiqagocpmi phụzimp nữwhun, bàrygjn tay to cởlimfi áybhyo củmnfra côcpdpbsooy….

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.