Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 829 :

    trước sau   
Tay nhỏlbmm di chuyểfpbjn xuốwpjgng, sau đmplfórjor cảvdpj ngưckrexlrgi Tiênuamu Nhâivtpn cứbrblng lạkbkqi.

mfacc cảvdpjm nàjvoxy khôafmcng đmplfúmfacng, khôafmcng lớbhnrn cũrzymng khôafmcng nhỏlbmmjvoxhamhn bảvdpjn làjvox khôafmcng córjor!

Đxyoawpjgi phưckreơpvkrng cũrzymng vậitjuy.

afmc kinh ngạkbkqc trừmedqng mắmnuft, thu tay lạkbkqi nhìpbtnn rấykhbt lâivtpu, tưckrekbkqng xuấykhbt hiệjpqjn ảvdpjo giádkggc, “Tu Tu tạkbkqi sao anh mấykhbt rồxgdsi”

“Tu cádkggi đmplfmnufu em!” Khưckreơpvkrng Viênuamn córjor chúmfact suy sụnuamp, mắmnuft hung hăhamhng nhìpbtnn Tiênuamu Nhâivtpn, “Vàjvoxo cũrzymng khôafmcng córjor tiếrpohng đmplftougng, còdkggn sờxlrg bậitjuy, dọxhxba chếrpoht ngưckrexlrgi rồxgdsi!”

dkggi nưckrebhnrc củeppua phòdkggng côafmc bịlfbhckrenuamn đmplfếrpohn mưckrelfbhn phòdkggng tắmnufm Quýrpoh Tu, kếrpoht quảvdpj bịlfbh Tiênuamu Nhâivtpn con nhỏlbmmdkggo sắmnufc từmedq sau ôafmcm đmplfếrpohn, tay còdkggn sờxlrg chỗxyoackrebhnri củeppua côafmc!


Thậitjut sựwdyg muốwpjgn đmplfádkggnh cho côafmcdkggi hádkggo sắmnufc ởkbkq đmplfitjuu hũrzym củeppua côafmcjvoxy mộtougt trậitjun!

Dọxhxba chếrpoht côafmc rồxgdsi!

Tiênuamu Nhâivtpn ngâivtpy mắmnuft, cảvdpj ngưckrexlrgi bịlfbh ưckrebhnrt đmplffucem, “Chịlfbh Khưckreơpvkrng Viênuamn sao lạkbkqi ởkbkq đmplfâivtpy?”

owdyn gìpbtn vừmedqa nãgjssy tay trádkggi cầmnufm mộtougt thứbrbl mềkbkqm mạkbkqi, tay phảvdpji cầmnufm…

“Nếrpohu khôafmcng thìpbtn?” Khưckreơpvkrng Viênuamn giọxhxbng khôafmcng vui đmplfmnufy côafmc ra đmplfi ra ngoàjvoxi, “Khôafmcng phảvdpji Tu Tu củeppua em, làjvoxm em thấykhbt vọxhxbng rồxgdsi!”

afmc cứbrbl thếrpoh khôafmcng mặjvtjc gìpbtnkbkq trưckrebhnrc mặjvtjt Tiênuamu Nhâivtpn, vòdkggng ngựwdygc đmplfádkggng kiênuamu ngạkbkqo.

Sau đmplfórjorgjsst sâivtpu mộtougt hơpvkri, che giấykhbu sựwdyg quẫfucen bádkggch, sau đmplfórjor mớbhnri từmedq tốwpjgn mặjvtjc đmplfxgds tắmnufm lênuamn ngồxgdsi ởkbkq ghếrpoh trong phòdkggng tắmnufm, vuốwpjgt tórjorc dàjvoxi ưckrebhnrt ádkggt, sắmnufc mặjvtjt cũrzymng khôafmcng còdkggn ádkggp bứbrblc nữvsmra, tứbrblc giậitjun cũrzymng giảvdpjm đmplfi.

Tiênuamu Nhâivtpn nhớbhnr đmplfếrpohn xúmfacc cảvdpjm nơpvkri lòdkggng bàjvoxn tay, lậitjup tứbrblc muốwpjgn chếrpoht.

Sao côafmc lạkbkqi sờxlrg chỗxyoa đmplfórjor củeppua Khưckreơpvkrng Viênuamn, muốwpjgn rửcdzea tay quádkgg a a a a a

2 côafmcdkggi nhìpbtnn nhau mấykhby giâivtpy cuốwpjgi cùvsmrng Tiênuamu Nhâivtpn chịlfbhu khôafmcng nổaaswi, quay mặjvtjt đmplfi trưckrebhnrc, ngạkbkqi ngùvsmrng muốwpjgn tìpbtnm chỗxyoa chui, “Cádkggi đmplfórjor, chịlfbh Khưckreơpvkrng Viênuamn, em đmplfi trưckrebhnrc.”

“Đxyoalfbhi tígjss” Khưckreơpvkrng Viênuamn dùvsmrng tay cuộtougn tay mìpbtnnh, “Chịlfbh muốwpjgn hỏlbmmi em thậitjut sựwdyg rấykhbt thígjssch Quýrpoh Tu sao?”

“A? Uhm, dạkbkq đmplfúmfacng.” Tiênuamu Nhâivtpn gậitjut đmplfmnufu, “Cádkggi đmplfórjorpbtnnh nhưckre ai cũrzymng biếrpoht, em từmedq đmplfkbkqi họxhxbc đmplfãgjss chỉdhwk thígjssch mìpbtnnh anh ấykhby. Em thígjssch anh ấykhby, rấykhbt lâivtpu rấykhbt lâivtpu rồxgdsi.”

Thừmedqa nhậitjun tâivtpm sựwdyg củeppua mìpbtnnh, đmplfjvtjc biệjpqjt làjvox trong tìpbtnnh huốwpjgng quẫfucen bádkggch nàjvoxy thựwdygc sựwdyg cầmnufn rấykhbt dũrzymng cảvdpjm.


Nhưckreng côafmc khôafmcng muốwpjgn phủeppu đmplflfbhnh tìpbtnnh cảvdpjm củeppua mìpbtnnh vớbhnri Quýrpoh Tu, bấykhbt cứbrblmfacc nàjvoxo cũrzymng muốwpjgn dũrzymng cảvdpjm thừmedqa nhậitjun tìpbtnnh yênuamu nàjvoxy.

rzymng cảvdpjm màjvox khôafmcng sợlfbhgjssi.

Khưckreơpvkrng Viênuamn mígjssm môafmci, trầmnufm mặjvtjc nhìpbtnn Tiênuamu Nhâivtpn mấykhby giâivtpy, “Thìpbtn ra làjvox vậitjuy.”

“Tạkbkqi sao đmplftougt nhiênuamn hỏlbmmi cádkggi nàjvoxy?” Tiênuamu Nhâivtpn córjor chúmfact khôafmcng hiểfpbju.

“Khôafmcng gìpbtn, tòdkggdkgg thôafmci.” Khưckreơpvkrng Viênuamn cưckrexlrgi cưckrexlrgi, “Đxyoakbkqi họxhxbc đmplfếrpohn giờxlrg quảvdpj thậitjut khádkggivtpu, khádkggivtpu đmplfórjor

“Đxyoaúmfacng vậitjuy” Tiênuamu Nhâivtpn gậitjut đmplfmnufu, “Nếrpohu khôafmcng córjor chuyệjpqjn khádkggc”

“Em córjor thểfpbj đmplfi trưckrebhnrc”

“Uh” Tiênuamu Nhâivtpn muốwpjgn bưckrebhnrc đmplfi nhưckreng nghĩaztm lạkbkqi córjorpbtn khôafmcng đmplfúmfacng, lạkbkqi quay đmplfmnufu nhìpbtnn Khưckreơpvkrng Viênuamn, “Đxyoaúmfacng rồxgdsi chịlfbh Khưckreơpvkrng Viênuamn tạkbkqi sao chịlfbhkbkq đmplfâivtpy? Đxyoaâivtpy làjvox phòdkggng Tu Tu màjvox!”

Khưckreơpvkrng Viênuamn cầmnufm mádkggy sấykhby tórjorc, “Em cảvdpjm thấykhby tạkbkqi sao chịlfbhkbkq đmplfâivtpy?”

afmc mởkbkqafmcng tắmnufc, tiếrpohng ùvsmr ùvsmr vang lênuamn bắmnuft đmplfmnufu sấykhby tórjorc, nhưckre khôafmcng tígjssnh tiếrpohp tụnuamc chủeppu đmplfkbkq đmplfórjor.

Tiênuamu Nhâivtpn ngâivtpy ngưckrexlrgi tạkbkqi chỗxyoa, cứbrbl cảvdpjm thấykhby nụnuamckrexlrgi trênuamn miệjpqjng côafmc rấykhbt khádkggc lạkbkq.

Nhưckreng khôafmcng nghĩaztm ra khádkggc chỗxyoajvoxo

Ngâivtpy ngưckrexlrgi đmplfi ra phòdkggng tắmnufm côafmc liềkbkqn thấykhby Quýrpoh Tu vừmedqa mớbhnri đmplfi vàjvoxo.

Trong tay anh làjvox mộtougt cádkggi bao giấykhby bênuamn trênuamn làjvox logo chanel, cádkggi nàjvoxy đmplfwpjgi vớbhnri Tiênuamu Nhâivtpn khôafmcng hềkbkq xa lạkbkq, bênuamn trong làjvox quầmnufn ádkggo phiênuamn bảvdpjn giớbhnri hạkbkqn mớbhnri nhấykhbt, rấykhbt làjvoxm bậitjut màjvoxu da.

Chỉdhwkjvox anh khôafmcng hềkbkq biếrpoht côafmc sẽmedqkbkq đmplfâivtpy cho nênuamn đmplfxgdsjvoxy

jvox cho Khưckreơpvkrng Viênuamn?

Tiênuamu Nhâivtpn tứbrblc giậitjun nhìpbtnn anh, “Quýrpoh Tu, anh biếrpoht mìpbtnnh đmplfang làjvoxm gìpbtn khôafmcng?”

- -------- ----------

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.