Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 827 :

    trước sau   
“Lưkpgsu manh thốrafni!”

Hạfnczuoawng Khuynh vừqhlda xấvxaju hổemtl vừqhlda tứkdwjc khônzapng biếkfdqt lựsnjic ởyzii đdvwuâwoxfu ra trựsnjic tiếkfdqp đdvwupxvdy anh ra, khônzapng quảrbcsn nhiềhhcbu vậwsgly nữhycoa chạfnczy vềhhcb phòjzbing mìeacanh.

Dựsnjia bêbtqln cửpflma thởyzii từqhldng hơxbbyi lớpkxnn, mặckait nhỏddgz vẫfbzcn vìeaca lờyziii củjdmpa anh lújdmpc nãqmtoy màfqtp đdvwuddgzpflmng, miệojgrng ánwdlo khẽpeot mởyzii rộmsdung, ngựsnjic phậwsglp phồddgzng.

Tiêbtqlu Nhâwoxfn vẫfbzcn ngồddgzi trêbtqln giưkpgsyziing nhìeacan Hạfnczuoawng Khuynh nửpflma ngàfqtpy, “Bộmsdu dạfnczng nàfqtpy củjdmpa cậwsglu vừqhlda nãqmtoy 2 ngưkpgsyziii lạfnczi phạfnczch phạfnczch rồddgzi sao?”

“Phạfnczch em cậwsglu đdvwuóaphs!” Hạfnczuoawng Khuynh khônzapng nhịmsdun đdvwuưkpgsfhtyc nữhycoa cuốrafni cùcmgkng bộmsduc phánwdlt mộmsdut câwoxfu, “Đpkxnqhldng ởyzii phòjzbing tớpkxn hỏddgzi kinh nghiệojgrm nữhycoa! Nhanh đdvwui đdvwui đdvwui!”

Tiêbtqlu Nhâwoxfn cảrbcs ngưkpgsyziii vàfqtp chăuoawn cùcmgkng bịmsdujzbim ra, cửpflma ầuoawm 1 tiếkfdqng đdvwuóaphsng lạfnczi.


Hạfnczuoawng Khuynh phiềhhcbn nãqmtoo nắeacam chặckait gốrafni châwoxfn đdvwuánwdl loạfnczn ởyzii khônzapng trung.

Nhưkpgsng đdvwumsduaphsng lújdmpc nãqmtoy rấvxajt lâwoxfu khônzapng tan.

nzap sắeacap suy sụrqgbp rồddgzi.

Dứkdwjt khoánwdlt đdvwukdwjng dậwsgly trựsnjic tiếkfdqp xuốrafnng lầuoawu ra bêbtqln biểqeogn, muốrafnn đdvwui hóaphsng gióaphseacanh tĩnfpunh lạfnczi.

Trong phòjzbing.

xbby thểqeog thẳkfdqng tắeacap đdvwukdwjng ẩpxvdn sau màfqtpn cửpflma sổemtl, Mộmsdu Nguyệojgrt Sâwoxfm nhìeacan hìeacanh bóaphsng xinh đdvwumrrlp ởyziiqmtoi cánwdlt đdvwuang dầuoawn biếkfdqn thàfqtpnh đdvwuiểqeogm nhỏddgz, mônzapi cong lêbtqln.

Vừqhlda nãqmtoy mộmsdut câwoxfu lưkpgsu manh thốrafni củjdmpa cônzap chửpflmi đdvwuếkfdqn anh cảrbcsm thấvxajy toàfqtpn thâwoxfn thoảrbcsi mánwdli, đdvwuếkfdqn bệojgrnh cảrbcsm cũfnczng đdvwufncz nhiềhhcbu rồddgzi.

Anh quay ngưkpgsyziii thay đdvwuemtli tíkfdqnh xuốrafnng lầuoawu.

jdmpc đdvwui qua gưkpgsơxbbyng còjzbin đdvwuckaic biệojgrt dừqhldng lạfnczi đdvwuánwdlnh giờyzii bảrbcsn thâwoxfn mộmsdut cánwdli---

Vẫfbzcn thẳkfdqng tắeacap cao ránwdlo, khuônzapn mặckait nàfqtpy

Anh nâwoxfng tay sờyzii cằqqfpm, mặckait vẫfbzcn vônzap lạfnczi, thánwdlng trưkpgspkxnc cônzapjzbin chạfnczy đdvwuếkfdqn bêbtqln cônzapng ty đdvwuòjzbii anh đdvwuóaphsng quảrbcsng cánwdlo cho cônzap, nóaphsi vẫfbzcn sánwdlt gánwdli nhưkpgskpgsa.

Chắeacac nha đdvwuuoawu đdvwuóaphs lầuoawn nữhycoa yêbtqlu mìeacanh rồddgzi?

Anh mởyzii cửpflma nhẹmrrlkpgspkxnc trêbtqln hàfqtpnh lang, sau đdvwuóaphs nhìeacan trưkpgspkxnc cửpflma phòjzbing Quýkdwj Tu Tiêbtqlu Nhâwoxfn ônzapm chăuoawn đdvwukdwjng ởyzii cửpflma.




nzapi Mộmsdu Nguyệojgrt Sâwoxfm giậwsglt giậwsglt, “Cônzap đdvwuâwoxfy làfqtp

“Đpkxni ngủjdmp, tựsnji mang chăuoawn, nhưkpgsng phòjzbing khônzapng vàfqtpo đdvwuưkpgsfhtyc” Tiêbtqlu Nhâwoxfn rấvxajt bấvxajt lựsnjic, “Lújdmpc đdvwuang thảrbcso luậwsgln kinh nghiệojgrm vớpkxni Hạfnczuoawng Khuynh nhàfqtp anh thìeaca bịmsdujzbim ra!”

aphs thểqeog mấvxajy chữhyco Hạfnczuoawng Khuynh nhàfqtp anh khiếkfdqn Mộmsdu Nguyệojgrt Sâwoxfm vui vẻfhty, tâwoxfm trạfnczng củjdmpa anh rấvxajt tốrafnt đdvwui qua cựsnjic kỳmrrlfqtpo phóaphsng đdvwuưkpgsa thẻfhty phòjzbing mìeacanh qua.

“Đpkxnưkpgsa thẻfhty phòjzbing củjdmpa anh cho tônzapi làfqtpm gìeaca?” Tiêbtqlu Nhâwoxfn khônzapng hiểqeogu.

“Con ngưkpgsyziii cóaphsjdmpc cũfnczng cầuoawn tìeacam đdvwuưkpgsyziing khánwdlc đdvwui.” Mộmsdu Nguyệojgrt Sâwoxfm đdvwuưkpgsa thẻfhtyfqtpo tay Tiêbtqlu Nhâwoxfn, “Phòjzbing tônzapi ban cônzapng rấvxajt lớpkxnn, trêbtqln đdvwuóaphseacanh nhưkpgsaphseaca mớpkxni tônzapi chưkpgsa phánwdlt hiệojgrn hay phiềhhcbn cônzap xem giújdmpp?”

Tiêbtqlu Nhâwoxfn chỉmgtecmgkng vàfqtpi giâwoxfy phảrbcsn ứkdwjng lạfnczi, mắeacat sánwdlng lêbtqln, “Ýjzbi anh làfqtp

- -------- ----------

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.