Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 808 :

    trước sau   
“Cóviav đsfmejrkw ăjdgwn chưkecfa?” Tiêqfjau Nhâdwvvn lúytdpc nàmjxoy mớyqeci nhảbrrcy lêqfjan nhìzowtn thùycvjng đsfmejrkw giữisayfnsbm củytdpa Mộdnlt Nguyệnvlxt Sâdwvvm.

ytdpc nàmjxoy anh vàmjxoo biệnvlxt thựbrrc lấfnsby cábeeri nàmjxoy, mọcpfbi ng thưkecfơnfuung lưkecfrmrzng đsfmesowpziwoch thíziwoch Băjdgwng Khuynh.

Mộdnlt Nguyệnvlxt Sâdwvvm gậagjzt đsfmempvxu, mởkecf thùycvjng ra, lấfnsby 1 thùycvjng nhỏfvbkqfjan trong ra, sau đsfmeóviavviavi, “Cábeeri nàmjxoy củytdpa cábeerc ngưkecfediyi.”

“V cábeeri nàmjxoy thìzowt s?” Tiêqfjau Nhâdwvvn k hàmjxoi lòsetung, “Bêqfjan trong đsfmeâdwvvy nhấfnsbt đsfmejsetnh ngon hơnfuun?”

“Thìzowtwwdwrsrang k ăjdgwn đsfmec.” Mộdnlt Nguyệnvlxt Sâdwvvm k chúytdpt khábeerch khíziwoviavi.

Tiêqfjau Nhâdwvvn” Nhỏfvbk mọcpfbn! Vừckfva nãyjvwy ai giúytdpp anh theo đsfmeuổfnsbi cậagjzu ấfnsby hảbrrc!”


Mộdnlt Nguyệnvlxt Sâdwvvm k quan tâdwvvm ng khábeerc đsfmeábeernh giábeerzowtnh, lấfnsby 1 cábeeri khăjdgwn bàmjxon ren, lạoicmi tìzowtm 1 chỗwsxxbeerch xa tấfnsbt cảbrrc mọcpfbi ng, trảbrrci khăjdgwn xuốytdpng cábeert mởkecf hộdnltp nhỏfvbk ra.

beerc loạoicmi móviavn ngon từckfvng cábeeri đsfmec bàmjxoy ra, k cầmpvxn biếyjvwt làmjxo khẩptcau bịjsetkecfơnfuung thơnfuum hay bềjklq ngoàmjxoi đsfmejklqu làmjxo thứnkhqjdgwng Khuynh thíziwoch.

A đsfmeem từckfv tp S đsfmeếyjvwn may k bịjset nguộdnlti mấfnsbt.

Sau đsfmeóviav mởkecf 1 chai rưkecfrmrzu đsfmefvbk đsfmesowp 1 bêqfjan.

kecfyqeci ábeernh trắjklqng, cảbrrcnh tưkecfrmrzng nàmjxoy đsfmecdfop nhưkecf bứnkhqc tranh v, anh nhưkecfmjxo hoàmjxong tửclnj im lặeomyng ngồjrkwi bêqfjan biểsowpn đsfmermrzi nàmjxong tiêqfjan cábeer củytdpa mìzowtnh quay vềjklq.

“Mẹcdfoviavwwdwi nhìzowtn cảbrrcnh nàmjxoy thôwwdwi cũrsrang muốytdpn say r đsfmeúytdpng k? Côwwdwbeeri nàmjxoy k thíziwoch chứnkhq?” Tiêqfjau Nhâdwvvn từckfv xa nhìzowtn bóviavng lưkecfng Mộdnlt Nguyệnvlxt Sâdwvvm, si mêqfja dựbrrca vai Quýhnsm Tu, “Tu Tu, hôwwdwm nàmjxoo anh chuẩptcan bịjset bữisaya tốytdpi dưkecfyqeci trăjdgwng nhưkecf v cho e đsfmec k? E sẽktqsqfjau anh hơnfuun”

“Đviavc” Quýhnsm Tu gậagjzt đsfmempvxu, v màmjxo k phảbrrcn đsfmeytdpi.

Tiêqfjau Nhâdwvvn vui vẻcvtr k thôwwdwi, mắjklqt hoa đsfmeàmjxoo hiệnvlxn ra, “Tu Tu, em biếyjvwt anh thíziwoch e nhấfnsbt, anh làmjxo tốytdpt nhấfnsbt r.”

“Cơnfuu thểsowp tửclnj thi vẫediyn còsetun mớyqeci, e muốytdpn ăjdgwn bộdnlt phậagjzn nàmjxoo?” Quýhnsm Tu lạoicmi nhàmjxon nhạoicmt mởkecf miệnvlxng.

Tiêqfjau Nhâdwvvn “”

Trong nãyjvwo đsfmednltt nhiêqfjan hiệnvlxn ra cảbrrcnh đsfmeóviav, chúytdpt nữisaya côwwdw óviavi ra, nhìzowtn đsfmejrkw ăjdgwn trc mắjklqt cũrsrang hếyjvwt cảbrrcm giábeerc muốytdpn ăjdgwn.

Quảbrrcn Dung Khiêqfjam bọcpfbn họcpfb đsfmejklqu létpejn cưkecfediyi, Khưkecfơnfuung Viêqfjan cũrsrang nhịjsetn k đsfmec nhếyjvwch miệnvlxng, “Thầmpvxy Quýhnsm thậagjzt làmjxo khẩptcau vịjset nặeomyng.”

Quýhnsm Tu nhìzowtn côwwdw 1 cábeeri, k nóviavi gìzowt, mắjklqt hiệnvlxn làmjxo ýhnsmdwvvu xa.


Khưkecfơnfuung Viêqfjan chỉhmbe coi nhưkecf k thấfnsby, quay đsfmempvxu nhìzowtn Trábeerc Tùycvjy Hàmjxong ởkecfqfjan, “Thưkecfziwo Trábeerc, tôwwdwi muốytdpn cábeeri nàmjxoy cábeeri nàmjxoy, còsetun cóviavbeeri đsfmeóviav---”

wwdw chỉhmbe cua hoàmjxong đsfmeếyjvw, nhíziwom biểsowpn còsetun cóviavsetu trong hộdnltp.

Trábeerc Tùycvjy Hàmjxong chấfnsbp nhậagjzn sốytdp phậagjzn cong lưkecfng, gắjklqp hếyjvwt đsfmejrkwmjxoo đsfmeĩgnuea r đsfmeưkecfa đsfmeếyjvwn trc mặeomyt côwwdw.

Khưkecfơnfuung Viêqfjan lạoicmi chớyqecp mắjklqt, “Tôwwdwi lúytdpc nãyjvwy mớyqeci tắjklqm xong, k thểsowpnfuu đsfmec.”

Trábeerc Tùycvjy Hàmjxong “Khưkecfơnfuung tổfnsbng ýhnsmwwdwmjxo

“Khưkecfơnfuung mỹyugw nữisay, anh lộdnltt vỏfvbk giúytdpp em!” Cốytdp Quâdwvvn Thụdwvvy chen vàmjxoo, “Tay củytdpa em dùycvjng đsfmesowp đsfmeiểsowpm đsfmeábeer thàmjxonh vàmjxong đsfmeâdwvvu thểsowpmjxom chuyệnvlxn thôwwdw tụdwvvc nàmjxoy?”

viavi xong tay tíziwonh chạoicmm vàmjxoo con cua, còsetun chưkecfa chạoicmm liềjklqn bịjset Khưkecfơnfuung Viêqfjan đsfmeưkecfa tay vỗwsxx mộdnltt cábeeri.

“Êptca, đsfmeau quábeer, đsfmefvbk hếyjvwt r!” Cốytdp Quâdwvvn Thụdwvvy bĩgnueu môwwdwi, đsfmeábeerng thưkecfơnfuung đsfmeưkecfa tay, “E xem”

Khưkecfơnfuung Viêqfjan trợrmrzn mắjklqt, “Ai cầmpvxn cậagjzu lộdnltt? Tay dơnfuu đsfmesowpmjxonh tốytdpi tựbrrckecfyqecng dùycvjng đsfmei, k bịjset thưkecfơnfuung mớyqeci tốytdpt!”

Phụdwvvt---

Mấfnsby ng khábeerc phun hếyjvwt nưkecfyqecc ngọcpfbt ra, Khưkecfơnfuung Viêqfjan nàmjxoy

Đviavếyjvwn Trábeerc Tùycvjy Hàmjxong cũrsrang đsfmeen mặeomyt, “Khưkecfơnfuung tổfnsbng”

Mắjklqt tròsetun củytdpa Khưkecfơnfuung Viêqfjan ábeerng nhưkecf sao, hung hăjdgwng uy hiếyjvwp anh, “Nhanh lộdnltt! Nếyjvwu tôwwdwi đsfmeóviavi nóviavi k chừckfvng nửclnja đsfmeêqfjam kêqfjau anh ra biểsowpn câdwvvu! Tôwwdwi muốytdpn ăjdgwn cábeerkecfơnfuui! Anh muốytdpn dậagjzy k?”

- -------- ----------

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.