Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 400 : Giải thích

    trước sau   
Lầvgbtn nàyasuy đdmpfsrkki hơxvctn hai tiếwyjcng, đdmpfếwyjcn chíjogmn giờdncerlojyasui Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl mớxvcti khoan thai trởjwqx vềxvct.

Anh nhẹvgbt châweznn nhẹvgbt tay mởjwqx cửhjuma, phájogmt hiệepybn đdmpfèkkshn trong phòrzjbng khájogmch còrzjbn sájogmng. Chu Tiểbehhu Vâweznn đdmpfang ngồcifni trưrlojxvctc májogmy vi tíjogmnh lêbltan mạrlojng!

srfw Thiêbltan Vũphdl qua ôxvpvm Chu Tiểbehhu Vâweznn, bịjogmxvpv đdmpfájogmnh vàyasuo tay bộukrgp mộukrgt cájogmi.

Ai u, đdmpfau quájogm! Chu Tiểbehhu Vâweznn đdmpfájogmnh thậbltat, khôxvpvng phảbfnbi mồcifnm méjwqxp bịjogmp ngưrlojdncei.

srfw Thiêbltan Vũphdl ranh ma kêbltau đdmpfau, nhìqelqn Chu Tiểbehhu Vâweznn cătctsn bảbfnbn khôxvpvng quay đdmpfvgbtu lạrloji thìqelq biếwyjct côxvpv giậbltan thậbltat, vộukrgi vàyasung ngoájogmi đdmpfvgbtu sang bồcifni khuôxvpvn mặlrbkt tưrlojơxvcti cưrlojdncei: “Tiểbehhu Vâweznn, em ătctsn tốlpwti chưrloja?”

Chu Tiểbehhu Vâweznn khôxvpvng đdmpfbehh ýsrfw tớxvcti anh, chỉlrbk chỉlrbkyasun ătctsn.


srfw Thiêbltan Vũphdl nhìqelqn theo ngócjctn tay côxvpv, lậbltap tứlsopc thấjwqxy mấjwqxy mócjctn đdmpfbehh đdmpfeaonng kia. Thấjwqxy cócjctcjctn thịjogmt kho tàyasuu mìqelqnh thíjogmch ătctsn nhấjwqxt, anh biếwyjct nhấjwqxt đdmpfjogmnh côxvpv đdmpflrbkc biệepybt làyasum cho mìqelqnh ătctsn.

yasuqelqnh bởjwqxi vìqelqtctsng ca khôxvpvng thểbehh vềxvct ătctsn tốlpwti, nghĩucax tớxvcti đdmpfâwezny, Lýsrfw Thiêbltan Vũphdlrzjbng tràyasun đdmpfvgbty ájogmy nájogmy: “Tiểbehhu Vâweznn, xin lỗseosi, bịjogm bắxttit tătctsng ca tạrlojm thờdncei. Anh cũphdlng khôxvpvng biếwyjct rưrlojxvctc. Lúbehhc đdmpfếwyjcn giờdnce tan tầvgbtm, anh đdmpfãftpl chuẩcjctn bịjogm đdmpfi. Khôxvpvng nghĩucax tớxvcti quảbfnbn lýsrfw giữnngg mấjwqxy ngưrlojdncei bọhwswn anh lạrloji họhwswp sau đdmpfócjctyasum việepybc. Anh thựsmhlc sựsmhl khôxvpvng cócjct thờdncei gian gọhwswi đdmpfiệepybn thoạrloji bájogmo cho em mộukrgt tiếwyjcng.”

Chu Tiểbehhu Vâweznn vẫxttin khôxvpvng lêbltan tiếwyjcng, nghĩucax thầvgbtm anh cătctsn bảbfnbn khôxvpvng biếwyjct tạrloji sao em giậbltan.

srfw Thiêbltan Vũphdl thấjwqxy Chu Tiểbehhu Vâweznn mặlrbkt cau màyasuy cócjct, chătctsm chúbehh, khôxvpvng hềxvctrlojdncei, trong lòrzjbng cócjct chúbehht hốlpwtt hoảbfnbng: “Tiểbehhu Vâweznn, cócjct phảbfnbi em đdmpfang giậbltan vìqelq anh khôxvpvng nghe đdmpfiệepybn thoạrloji củcifna em khôxvpvng! Anh đdmpfãftplcjcti vớxvcti em rồcifni, anh thậbltat sựsmhl khôxvpvng cốlpwt ýsrfw. Ávgbto khoájogmc đdmpfbehh trêbltan bàyasun, anh cájogmch xa nêbltan khôxvpvng nghe thấjwqxy. Nếwyjcu nhưrloj nghe thấjwqxy sao anh cócjct thểbehh khôxvpvng nghe đdmpfiệepybn thoạrloji củcifna em chứlsop!”

Kỳriuu quájogmi, thếwyjcyasuo khôxvpvng phảbfnbn ứlsopng a!

Chu Tiểbehhu Vâweznn từhkrx trưrlojxvctc đdmpfếwyjcn nay rấjwqxt íjogmt khi tứlsopc giậbltan, tíjogmnh tìqelqnh rấjwqxt dịjogmu dàyasung, Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl luôxvpvn luôxvpvn kiêbltau ngạrlojo bạrlojn gájogmi thùjohty mịjogmtctsn sócjctc, ngờdnce đdmpfâweznu cơxvctn giậbltan lêbltan cũphdlng thậbltat lợsrkki hạrloji.

Nhưrlojng khôxvpvng nócjcti vìqelq sao, đdmpfbehh anh đdmpfjogmn đdmpfếwyjcn đdmpfjogmn đdmpfi sao anh đdmpfoan đdmpfưrlojsrkkc!

srfw Thiêbltan Vũphdlftpli gãftpli đdmpfvgbtu: “Tiểbehhu Vâweznn, em nócjcti gìqelq đdmpfi, cuốlpwti cùjohtng em tứlsopc giậbltan cájogmi gìqelq em nócjcti cho anh biếwyjct cócjct đdmpfưrlojsrkkc khôxvpvng.” Anh nghĩucaxftpli khôxvpvng ra côxvpv mấjwqxt hứlsopng vìqelqjogmi gìqelq.

Chu Tiểbehhu Vâweznn lòrzjbng tràyasun đdmpfvgbty tứlsopc giậbltan nhìqelqn thấjwqxy vẻkqju mặlrbkt vôxvpv tộukrgi Lýsrfw Thiêbltan Vũphdlyasung giậbltan hơxvctn, khôxvpvng nhịjogmn đdmpfưrlojsrkkc chấjwqxt vấjwqxn: “Hôxvpvm nay ai nghe đdmpfiệepybn thoạrloji hộukrg anh?”

xvpvjogmi nũphdlng nịjogmu kia thâweznn thiếwyjct gọhwswi “Thiêbltan Vũphdl” “Thiêbltan Vũphdl”, nghe làyasum cảbfnb ngưrlojdncei bốlpwtc hỏcjcta.

srfw Thiêbltan Vũphdl vỡyasu lẽrloj, “Làyasu mộukrgt đdmpfcifnng nghiệepybp củcifna anh, têbltan Mẫxttin Dung. Bìqelqnh thưrlojdnceng quan hệepyb khôxvpvng tệepyb, côxvpvjwqxy thấjwqxy đdmpfiệepybn thoạrloji anh vang màyasu anh khôxvpvng nghe thấjwqxy nêbltan nghe thay. Em khôxvpvng phảbfnbi vìqelq việepybc nhỏcjctjwqxy tứlsopc giậbltan chứlsop.”

Trong lòrzjbng Lýsrfw Thiêbltan Vũphdljwqxn cưrlojdncei thầvgbtm, Tiểbehhu Vâweznn ghen! Ha ha ha!

Chu Tiểbehhu Vâweznn sưrlojng mặlrbkt nócjcti: “Cájogmi nàyasuy gọhwswi làyasu mộukrgt chúbehht chuyệepybn nhỏcjct àyasu? Ởzwzt trong đdmpfiệepybn thoạrloji côxvpv ta hỏcjcti em làyasu ai, tìqelqm Thiêbltan Vũphdlyasum gìqelq. Côxvpv ta cho rằeaonng côxvpv ta làyasu ai. Em thấjwqxy, côxvpv ta mớxvcti giốlpwtng bạrlojn gájogmi anh.”


Vốlpwtn đdmpfang đdmpfang cưrlojdncei, Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl nghe côxvpvcjcti khẩcjctn trưrlojơxvctng hẳcjctn lêbltan: “Đbehhhkrxng đdmpfhkrxng đdmpfhkrxng, em tứlsopc giậbltan thìqelq tứlsopc giậbltan, đdmpfhkrxng đdmpfcjcty anh cho ngưrlojdncei khájogmc. Bạrlojn gájogmi củcifna anh từhkrx đdmpfvgbtu tớxvcti cuốlpwti chỉlrbkcjctqelqnh em. Nhữnnggng côxvpvjogmi khájogmc sao lọhwswt nổrzjbi vàyasuo mắxttit anh.”

Lờdncei nàyasuy cuốlpwti cùjohtng cũphdlng làyasum cho sắxttic mặlrbkt Chu Tiểbehhu Vâweznn hơxvcti dịjogmu xuốlpwtng.

srfw Thiêbltan Vũphdl lựsmhla thờdncei cơxvct cầvgbtm cájogmi ghếwyjc ngồcifni bêbltan cạrlojnh côxvpv, thâweznn thiếwyjct ỷtcts ôxvpvi vớxvcti côxvpv: “Đbehhhkrxng nócjctng giậbltan, sau nàyasuy nếwyjcu anh biếwyjct cócjcttctsng ca nhấjwqxt đdmpfjogmnh trưrlojxvctc đdmpfócjct gọhwswi đdmpfiệepybn thoạrloji cho em biếwyjct. Hơxvctn nữnngga, anh kiêbltan quyếwyjct mang đdmpfiệepybn thoạrloji theo ngưrlojdncei, kiêbltan quyếwyjct khôxvpvng cho bấjwqxt kỳriuuxvpvjogmi nàyasuo cócjctxvct hộukrgi lạrloji gầvgbtn di đdmpfukrgng củcifna anh.”

srfw Thiêbltan Vũphdl đdmpfàyasung hoàyasung giơxvct tay thềxvct.

Chu Tiểbehhu Vâweznn hếwyjct giậbltan khôxvpvng íjogmt, nhưrlojng vẫxttin dặlrbkn dòrzjb: “Anh ởjwqxxvpvng ty đdmpfhkrxng cócjct trêbltau chọhwswc mấjwqxy nữnngg đdmpfcifnng nghiệepybp khájogmc, nếwyjcu bịjogm em biếwyjct, em sẽrloj đdmpfi đdmpfùjohta giỡyasun đdmpfàyasun ôxvpvng khájogmc…”

Lờdncei còrzjbn chưrloja nócjcti hếwyjct, bịjogmsrfw Thiêbltan Vũphdl chặlrbkn miệepybng. Đbehhvgbtu lưrlojyasui bịjogmrlojyasui anh gắxttit gao cuốlpwtn lấjwqxy, hôxvpvn đdmpfếwyjcn đdmpfukrgjogmt thởjwqx khôxvpvng thôxvpvng.

Chu Tiểbehhu Vâweznn thởjwqx hồcifnng hộukrgc, Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl ngẩcjctng đdmpfvgbtu tựsmhla vàyasuo trájogmn côxvpv: “Sau nàyasuy khôxvpvng đdmpfưrlojsrkkc nócjcti lờdncei nhưrloj thếwyjc.”

Vừhkrxa nghe côxvpvcjcti vậbltay, anh hoảbfnbng sợsrkk.

Khôxvpvng đdmpfưrlojsrkkc, Chu Tiểbehhu Vâweznn làyasu củcifna anh. Nhữnnggng ngưrlojdncei đdmpfàyasun ôxvpvng khájogmc muốlpwtn cũphdlng đdmpfhkrxng mơxvct.

Mấjwqxy têbltan mấjwqxp méjwqx Chu Tiểbehhu Vâweznn vẫxttin cócjct, Phưrlojơxvctng Nam kia khôxvpvng phảbfnbi làyasujogm dụsarz àyasu? Vẫxttin khôxvpvng chếwyjct tâweznm lắxttic lưrloj xung quanh côxvpv, nếwyjcu khôxvpvng phảbfnbi anh trôxvpvng chặlrbkt sợsrkk đdmpfãftpl theo đdmpfuổrzjbi mãftplnh liệepybt —— Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl đdmpfếwyjcn nay còrzjbn khôxvpvng biếwyjct Phưrlojơxvctng Nam từhkrxng lájogmi xe tớxvcti trưrlojdnceng tặlrbkng hoa cho côxvpv. Nếwyjcu biếwyjct, sợsrkk rằeaonng anh tứlsopc đdmpfếwyjcn nổrzjb phổrzjbi mấjwqxt.

Chu Tiểbehhu Vâweznn cuốlpwti cùjohtng tứlsopc giậbltan tiêbltau hơxvctn phâweznn nửhjuma: “Anh ătctsn tốlpwti chưrloja?”

srfw Thiêbltan Vũphdl thấjwqxy sắxttic mặlrbkt côxvpv tốlpwtt hơxvctn nhiềxvctu rốlpwtt cuộukrgc yêbltan lòrzjbng: “Ăxttin mộukrgt chúbehht, quảbfnbn lýsrfw gọhwswi cơxvctm, anh ătctsn mấjwqxy miếwyjcng. Giờdnce lạrloji đdmpfócjcti!”

Chu Tiểbehhu Vâweznn nócjcti: “Trêbltan bàyasun còrzjbn thứlsopc ătctsn, em đdmpfi hâweznm nócjctng cho anh.” Nócjcti xong, côxvpvblta đdmpfcifn ătctsn vàyasuo bếwyjcp.


srfw Thiêbltan Vũphdlrzjbng tràyasun đdmpfvgbty ấjwqxm ájogmp, nhìqelqn bócjctng lưrlojng Chu Tiểbehhu Vâweznn bậbltan rộukrgn, trong lòrzjbng hạrlojnh phúbehhc khôxvpvng nócjcti nêbltan lờdncei.

Anh đdmpflsopng ởjwqx cửhjuma phòrzjbng bếwyjcp cưrlojdncei nócjcti: “Thơxvctm quájogm a!”

Chu Tiểbehhu Vâweznn anh tựsmhl lấjwqxy đdmpfũphdla lấjwqxy bájogmt, nhìqelqn anh ătctsn ngon làyasunh, chúbehht giậbltan cuốlpwti cùjohtng cũphdlng tiêbltau mấjwqxt.

Khi Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl xin bájogmt thứlsop ba, Chu Tiểbehhu Vâweznn khôxvpvng nhịjogmn đdmpfưrlojsrkkc hỏcjcti: “Khôxvpvng phảbfnbi anh nócjcti anh đdmpfãftpl ătctsn mộukrgt íjogmt ởjwqxxvpvng ty àyasu?” Sao màyasu giốlpwtng quỷtcts đdmpfócjcti vậbltay?

srfw Thiêbltan Vũphdlrlojdncei hìqelqqelqcjcti: “Đbehhcifn ătctsn bêbltan ngoàyasui đdmpfâweznu ngon bằeaonng cơxvctm em nấjwqxu.” Nócjcti xong lạrloji gắxttip mộukrgt miếwyjcng thịjogmt kho tàyasuu nhéjwqxt vàyasuo miệepybng.

Ăxttin hếwyjct thịjogmt kho, Chu Tiểbehhu Vâweznn nhìqelqn đdmpfĩucaxa bịjogmjwqxt sạrlojch trong lòrzjbng cócjctyasui phầvgbtn tựsmhl đdmpfxttic. Mặlrbkc kệepybcjcti thếwyjcyasuo, mìqelqnh nấjwqxu cơxvctm Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl cổrzjbphdl nhưrloj vậbltay vẫxttin khiếwyjcn côxvpvcjctyasui phầvgbtn cao hứlsopng.

srfw Thiêbltan Vũphdl chủcifn đdmpfukrgng thu dọhwswn bájogmt đdmpfũphdla, đdmpfi rửhjuma bájogmt.

Chu Tiểbehhu Vâweznn thấjwqxy ájogmo sơxvct mi anh bẩcjctn, bảbfnbo anh cởjwqxi ájogmo ra đdmpfbehhxvpv giặlrbkt.

srfw Thiêbltan Vũphdl đdmpfau lòrzjbng côxvpv buổrzjbi tốlpwti còrzjbn làyasum việepybc: “Khôxvpvng cầvgbtn em giặlrbkt, đdmpfbehh anh làyasum.”

Chu Tiểbehhu Vâweznn liếwyjcc mắxttit Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl mộukrgt cájogmi: “Sájogmng sớxvctm anh đdmpfi làyasum, buổrzjbi trưrloja khôxvpvng vềxvct. Buổrzjbi tốlpwti cócjctbehhc còrzjbn tătctsng ca, sao cócjct thờdncei gian giặlrbkt quầvgbtn ájogmo a! Mau cởjwqxi nhanh!”

Vừhkrxa nghe “mau cởjwqxi nhanh”, toàyasun thâweznn Lýsrfw Thiêbltan Vũphdlcjctng lêbltan, tựsmhl đdmpfukrgng hiểbehhu sai.

Cởjwqxi hếwyjct…

Chu Tiểbehhu Vâweznn vừhkrxa nhìqelqn nụsarzrlojdncei dạrloji gájogmi kia củcifna anh làyasu biếwyjct anh lạrloji nghĩucax lung tung, cưrlojdncei mắxtting anh mộukrgt câweznu sau đdmpfócjct rồcifni cầvgbtm ájogmo vàyasuo nhàyasu vệepyb sinh.

srfw Thiêbltan Vũphdl theo Chu Tiểbehhu Vâweznn vàyasuo nhàyasu vệepyb sinh.

Chỗseos vốlpwtn khôxvpvng rộukrgng, anh vàyasuo lậbltap tứlsopc càyasung thêbltam chen chúbehhc.

Chu Tiểbehhu Vâweznn lầvgbtn thứlsoptctsm gạrlojt tay anh ra: “Đbehhi qua mộukrgt bêbltan, khôxvpvng thấjwqxy em đdmpfang bậbltan àyasu?” Còrzjbn ởjwqxbltan cạrlojnh quấjwqxy rốlpwti.

srfw Thiêbltan Vũphdl đdmpfơxvctn giảbfnbn ôxvpvm eo côxvpv: “Khôxvpvng, mấjwqxy ngàyasuy khôxvpvng nhìqelqn thấjwqxy em. Hiệepybn tạrloji anh đdmpfang rấjwqxt đdmpfócjcti khájogmt, nếwyjcu em khôxvpvng cho anh ôxvpvm mộukrgt cájogmi, đdmpfêbltam nay anh sẽrloj ‘ngay tạrloji chỗseos tửhjumqelqnh’ em!”

Chu Tiểbehhu Vâweznn bịjogmsrfw Thiêbltan Vũphdl chọhwswc cưrlojdncei. Còrzjbn ngay tạrloji chỗseos tửhjumqelqnh? Cảbfnb ngàyasuy trong đdmpfvgbtu chỉlrbk nghĩucaxjogmi nàyasuy. Côxvpv nghĩucax thầvgbtm, khôxvpvng cho anh thựsmhlc hiệepybn đdmpfưrlojsrkkc.

cjcti thậbltat, tìqelqnh cảbfnbm củcifna hai ngưrlojdncei hiệepybn tạrloji rấjwqxt tốlpwtt, xảbfnby ra chuyệepybn nàyasuy cũphdlng khôxvpvng sao. Xãftpl hộukrgi bâwezny giờdnce, ngưrlojdncei yêbltau ởjwqx chung làyasu chuyệepybn nhìqelqn quen mắxttit, bájogmc sĩucax bảbfnbo cưrlojxvcti càyasung khôxvpvng cócjctqelq ngạrlojc nhiêbltan.

Thếwyjc nhưrlojng Chu Tiểbehhu Vâweznn chíjogmnh làyasu muốlpwtn nhìqelqn bộukrgjogmng Lýsrfw Thiêbltan Vũphdl bịjogm xoay vòrzjbng vòrzjbng.

Ha ha, bạrlojn trai àyasu, anh kiêbltan nhẫxttin chờdnce đdmpfi!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.