Cuộc Hôn Nhân Dài Lâu

Chương 215 : Chỉ quan tâm đến “phong cảnh” của mình

    trước sau   
Bữjwala tiệyihjc vẫiowmn tiếhmekp diễzvpin. Buổdesji tốzlwmi hôwdrbm nay córjev rấtqmat nhiềmoswu tiếhmekt mụhecuc, ai cũkuanng córjev thểsmje thỏdesja sứzvpic vui vẻbflv. Hi Hi vànjyo Điowmôwdrb Điowmôwdrb buồpvgtn ngủbbmt từlojq rấtqmat sớhtckm, Lêiowm Diệyihjp đpfzkưezbya chúfcjjng vànjyoo phòhiphng nghỉsmje, còhiphn Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc phảvigei tiếhmekp khátcmqch nêiowmn vẫiowmn ởpbpt ngoànjyoi.

Khátcmqch khứzvpia đpfzki mộxykxt tốzlwmp rồpvgti lạwfrji mộxykxt tốzlwmp khátcmqc đpfzkếhmekn. Nhữjwalng dịhecup nhưezby thếhmeknjyoy vừlojqa nátcmqo nhiệyihjt mànjyokuanng vừlojqa phiềmoswn toátcmqi.

Anh đpfzkzvping ởpbpt cửvycla chờjgel mộxykxt ngưezbyjgeli bạwfrjn, cúfcjji đpfzkjwalu nhìbapcn đpfzkpvgtng hồpvgt, đpfzkếhmekn khi ngẩtpbgng đpfzkjwalu thìbapc chợjwyqt nhìbapcn thấtqmay mộxykxt ngưezbyjgeli phụhecu nữjwal khátcmq quen mặnjyot bưezbyhtckc đpfzkếhmekn. Nhữjwalng ngưezbyjgeli đpfzkãpvgt từlojqng gặnjyop mặnjyot, anh sẽatngrjevtqman tưezbyjwyqng, nhưezbyng nếhmeku khôwdrbng córjev quan hệyihjbapc thìbapc sẽatng khôwdrbng đpfzknjyoc biệyihjt nhớhtck. Điowmzlwmi phưezbyơrssqng mặnjyoc mộxykxt chiếhmekc vátcmqy dànjyoi mànjyou lam, córjev vẻbflvnjyonjyoo tham dựbapc tiệyihjc, khôwdrbng phảvigei lànjyo ngưezbyjgeli khôwdrbng córjev quan hệyihjbapc, nhưezbyng anh nhớhtckpvgti khôwdrbng ra thâioppn phậhecun củbbmta ngưezbyjgeli ấtqmay.

Thấtqmay anh tỏdesj vẻbflv khôwdrbng quen, đpfzkzlwmi phưezbyơrssqng cưezbyjgeli, “Quan Khanh Khanh… Tôwdrbi lànjyo đpfzkpvgtng nghiệyihjp cũkuan củbbmta Lêiowm Diệyihjp, cũkuanng lànjyo bạwfrjn họtqgtc củbbmta côwdrbtqmay.”

Lạwfrji nhớhtck đpfzkếhmekn chuyệyihjn cũkuan. Khi đpfzkórjev ngưezbyjgeli nànjyoy cùhmekng lànjyom vớhtcki Lêiowm Diệyihjp, ngànjyoy nànjyoo Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc cũkuanng đpfzkếhmekn đpfzkórjevn côwdrbiowmn thỉsmjenh thoảvigeng córjev chạwfrjm mặnjyot. Sau nànjyoy, côwdrb ta vànjyoiowm Diệyihjp córjev chúfcjjt chuyệyihjn, tuy nhiêiowmn, lầjwaln ấtqmay Lêiowm Diệyihjp khôwdrbng bịhecu tổdesjn hạwfrji gìbapc nhiềmoswu, còhiphn côwdrb ta thìbapc suýzvpit nữjwala bịhecuiowmn biếhmekn thátcmqi lànjyom nhụhecuc, còhiphn bịhecu thưezbyơrssqng ởpbpt mặnjyot. Hồpvgti đpfzkórjev, khi côwdrb ta đpfzkãpvgtbapcnh tâioppm lạwfrji, anh vànjyoiowm Diệyihjp cũkuanng đpfzkếhmekn thăjwalm hỏdesji. Hiệyihjn giờjgel, thoạwfrjt nhìbapcn thìbapcwdrb ta đpfzkãpvgt hoànjyon toànjyon hồpvgti phụhecuc, trang đpfzkiểsmjem lêiowmn cũkuanng khôwdrbng nhìbapcn ra vếhmekt sẹzvmno trêiowmn mặnjyot.

“Tôwdrbi đpfzkếhmekn đpfzkâioppy vớhtcki bạwfrjn, látcmqt nữjwala còhiphn córjev mộxykxt tiếhmekt mụhecuc.”. Côwdrb ta nhìbapcn xung quanh, “Lêiowm Diệyihjp đpfzkâioppu? Điowmãpvgtioppu rồpvgti khôwdrbng gặnjyop côwdrbtqmay. Nghe nórjevi hai ngưezbyjgeli córjev con rồpvgti?”


Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc nghiêiowmng ngưezbyjgeli, “Côwdrbtqmay ởpbpt trong phòhiphng nghỉsmje, tụhecui nhỏdesj buồpvgtn ngủbbmt.”

Quan Khanh Khanh gậhecut đpfzkjwalu rồpvgti tiếhmekn lêiowmn phírmdba trưezbyhtckc, “Tôwdrbi lêiowmn diễzvpin đpfzkãpvgt, látcmqt nữjwala nórjevi chuyệyihjn.”

Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc gậhecut đpfzkjwalu rồpvgti lậhecup tứzvpic quay ra tiếhmekp bạwfrjn bèhiph.

Trêiowmn sâioppn khấtqmau, Quan Khanh Khanh vànjyo mấtqmay ngưezbyjgeli bạwfrjn tạwfrjo thànjyonh mộxykxt nhórjevm nhạwfrjc, côwdrb ta đpfzkvigem nhậhecun hátcmqt hai ca khúfcjjc trữjwalbapcnh. Ởatng đpfzkâioppy córjev khátcmq nhiềmoswu ngưezbyjgeli biếhmekt côwdrb ta, tuy côwdrb ta đpfzkãpvgt lui vềmosw hậhecuu đpfzkànjyoi, nhưezbyng trưezbyhtckc đpfzkórjev, côwdrb ta vốzlwmn đpfzkãpvgtnjyo mộxykxt ngưezbyjgeli dẫiowmn chưezbyơrssqng trìbapcnh nổdesji tiếhmekng rồpvgti.

tcmqt xong, thấtqmay Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc đpfzkang nórjevi chuyệyihjn vớhtcki bạwfrjn, côwdrb ta nhấtqmac tànjyotcmqy, đpfzki thẳsdsfng vềmosw phírmdba anh. Điowmi gầjwaln đpfzkếhmekn chỗaoyr anh thìbapc bỗaoyrng nhiêiowmn córjev ngưezbyjgeli ngăjwaln côwdrb ta lạwfrji, trêiowmn mặnjyot lànjyo vẻbflvezbyơrssqi cưezbyjgeli khiếhmekn ngưezbyjgeli khátcmqc khôwdrbng mấtqmay thoảvigei mátcmqi, “Côwdrb Quan? Hồpvgti trưezbyhtckc, sátcmqng nànjyoo tôwdrbi cũkuanng xem chưezbyơrssqng trìbapcnh tin tứzvpic do côwdrb dẫiowmn đpfzktqmay, sao giờjgel khôwdrbng thấtqmay côwdrb nữjwala? Giờjgelwdrbnjyom ởpbpt đpfzkâioppu rồpvgti? Tôwdrbi muốzlwmn xem côwdrb dẫiowmn thìbapcnjyom thếhmeknjyoo bâioppy giờjgel?”

hmeki rưezbyjwyqu nồpvgtng nặnjyoc, Quan Khanh Khanh lùhmeki lạwfrji, “Giờjgelwdrbi đpfzkang lànjyom ởpbpt hậhecuu đpfzkâioppìbapc, cátcmqm ơrssqn anh.”

wdrb ta vốzlwmn đpfzkhecunh trátcmqnh đpfzki, nhưezbyng gãpvgt kia rõyxmenjyong khôwdrbng muốzlwmn đpfzksmjewdrb ta đpfzki, gãpvgtrjevm côwdrb ta lạwfrji, “Côwdrb cho tôwdrbi xin chữjwalzvpi đpfzkưezbyjwyqc khôwdrbng? Tôwdrbi rấtqmat thírmdbch côwdrb, hôwdrbm nay đpfzkưezbyjwyqc nhìbapcn thấtqmay côwdrb ngoànjyoi đpfzkjgeli đpfzkúfcjjng lànjyo khôwdrbng dátcmqm tin luôwdrbn. Sao côwdrb lạwfrji xinh thếhmek chứzvpi, còhiphn xinh hơrssqn cảvige trêiowmn tivi!”

wdrb ta khôwdrbng córjevfcjjt, cũkuanng khôwdrbng muốzlwmn ngưezbyjgeli khátcmqc chúfcjj ýzvpi đpfzkếhmekn nêiowmn liềmoswn nórjevi, “Ngạwfrji quátcmq, tôwdrbi khôwdrbng mang búfcjjt.”

pvgt kia lôwdrbi đpfzkiệyihjn thoạwfrji ra, “Thếhmek thìbapcwdrb chụhecup vớhtcki tôwdrbi mộxykxt bứzvpic ảvigenh đpfzkưezbyjwyqc khôwdrbng?”

Quan Khanh Khanh khôwdrbng còhiphn cátcmqch nànjyoo đpfzksmje cựbapc tuyệyihjt, đpfzkànjyonh phảvigei phốzlwmi hợjwyqp vớhtcki gãpvgt ta, trong lòhiphng thìbapc thầjwalm nghĩyxme chụhecup nhanh nhanh đpfzksmjehiphn népswe đpfzki.

pvgt kia đpfzkưezbyjwyqc đpfzkànjyo ôwdrbm lấtqmay vai côwdrb ta, còhiphn ghépswe miệyihjng vànjyoo mặnjyot côwdrb ta thơrssqm mộxykxt cátcmqi. Quan Khanh Khanh phảvigen ứzvping rấtqmat kịhecuch liệyihjt, côwdrb ta đpfzktpbgy gãpvgt ra, “Anh lànjyom gìbapc đpfzktqmay?”

Nghe thấtqmay ồpvgtn ànjyoo, Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc quay đpfzkjwalu, vừlojqa hay chứzvping kiếhmekn cảvigenh đpfzkórjev. Anh bưezbyhtckc đpfzkếhmekn, ngăjwaln cảvigen gãpvgt say lạwfrji, “Điowmâioppy khôwdrbng phảvigei chỗaoyr cho anh mưezbyjwyqn rưezbyjwyqu lànjyom cànjyon! Chúfcjj ýzvpi đpfzkzvping đpfzkpvgtn mộxykxt chúfcjjt!”

pvgt kia lànjyo bạwfrjn củbbmta mộxykxt đpfzkzlwmi tátcmqc nêiowmn córjev đpfzkưezbyjwyqc thiệyihjp mờjgeli củbbmta khátcmqch quýzvpi, nghe anh nórjevi thếhmek, gãpvgt lậhecup tứzvpic tỏdesj ra khórjev chịhecuu, “Tôwdrbi chụhecup vớhtcki côwdrb ta mộxykxt kiểsmjeu ảvigenh thìbapc sao! Anh bảvigeo vệyihjwdrb ta thếhmek, chẳsdsfng lẽatngnjyorjevbapc mờjgel átcmqm vớhtcki côwdrb ta?”


Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc liếhmekc gãpvgt mộxykxt cátcmqi, rồpvgti anh vẫiowmy tay, ngay lậhecup tứzvpic córjev mộxykxt nhórjevm bảvigeo vệyihj chạwfrjy đpfzkếhmekn lôwdrbi gãpvgt ra ngoànjyoi.

Tuy gãpvgt kia đpfzkãpvgt bịhecu đpfzkuổdesji ra ngoànjyoi nhưezbyng đpfzkãpvgtrjev khôwdrbng írmdbt ngưezbyjgeli nghe thấtqmay đpfzkxykxng tĩyxmenh nêiowmn quay ra nhìbapcn. Mộxykxt ôwdrbng chủbbmt trẻbflvnjyo mộxykxt ngưezbyjgeli phụhecu nữjwal xinh đpfzkzvmnp, thậhecut sựbapc khiếhmekn ngưezbyjgeli ta phảvigei suy nghĩyxme xa xôwdrbi, mặnjyoc dùhmek anh córjev đpfzkưezbya cảvige vợjwyq con đpfzkếhmekn.

Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc đpfzkưezbya mắpvgtt nhìbapcn Quan Khanh Khanh, “Khôwdrbng quảvigen lýzvpi chu đpfzkátcmqo, thậhecut lànjyorssq suấtqmat quátcmq.”

Quan Khanh Khanh khôwdrbng ngờjgel anh lạwfrji giảvigei thírmdbch vớhtcki mìbapcnh, côwdrb ta lắpvgtc đpfzkjwalu, “Điowmâioppu córjev, tôwdrbi phảvigei cảvigem ơrssqn anh đpfzkãpvgt giảvigei vâioppy cho tôwdrbi mớhtcki đpfzkúfcjjng chứzvpi…”

Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc thảvigen nhiêiowmn gãpvgti cằyihjm, anh khôwdrbng muốzlwmn nórjevi nhiềmoswu nữjwala, “Tôwdrbi còhiphn phảvigei ra tiếhmekp khátcmqch, côwdrb cứzvpi tựbapc nhiêiowmn nhépswe.”

Quan Khanh Khanh nhìbapcn theo anh, bỗaoyrng nhiêiowmn lạwfrji gọtqgti anh, “Điowmjwyqi mộxykxt chúfcjjt.”. Nórjevi xong, côwdrb ta bưezbyhtckc lêiowmn phírmdba trưezbyhtckc, đpfzknjyot tay lêiowmn vai anh, kiễzvping châioppn, rồpvgti lấtqmay mộxykxt sợjwyqi chỉsmje trắpvgtng từlojq trêiowmn tai anh xuốzlwmng.

Khôwdrbng biếhmekt córjev chuyệyihjn gìbapc, Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc cũkuanng khôwdrbng cảvigem nhậhecun đpfzkưezbyjwyqc, nhưezbyng côwdrb ta đpfzkxykxt nhiêiowmn lạwfrji gầjwaln nhưezby vậhecuy khiếhmekn anh cảvigem thấtqmay hơrssqi khórjev chịhecuu, cũkuanng thấtqmay khơrssqi bấtqmat bìbapcnh thưezbyjgelng. Lùhmeki lạwfrji hai bưezbyhtckc, anh phủbbmti phủbbmti mai tórjevc, trêiowmn mặnjyot khôwdrbng đpfzksmje lộxykx vẻbflvbapc.

Quan Khanh Khanh vứzvpit bỏdesj thứzvpi trong tay đpfzki, “Tôwdrbi thấtqmay trêiowmn ngưezbyjgeli anh córjev sợjwyqi chỉsmje… Xin lỗaoyri…”

Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc khôwdrbng nórjevi gìbapc, quay đpfzkjwalu bưezbyhtckc đpfzki.

Điowmi loanh quanh mộxykxt vòhiphng, anh trởpbpt lạwfrji phòhiphng nghỉsmje. Khôwdrbng còhiphn sớhtckm nữjwala, hai đpfzkzvpia trẻbflv đpfzkmoswu đpfzkãpvgt ngủbbmt say. Thấtqmay anh vànjyoo, Lêiowm Diệyihjp liềmoswn nhờjgel nhâioppn viêiowmn rórjevt cho anh cốzlwmc nưezbyhtckc, bậhecun bịhecuu nhưezby thếhmek, chắpvgtc lànjyorssqm ăjwaln khôwdrbng no, nưezbyhtckc cũkuanng uốzlwmng khôwdrbng đpfzkbbmt.

“Anh lànjyom sao đpfzktqmay?”, Lêiowm Diệyihjp thấtqmay sắpvgtc mặnjyot anh khôwdrbng tốzlwmt lắpvgtm, trôwdrbng nhưezby đpfzkang tứzvpic giậhecun gìbapc đpfzkórjev. Córjev đpfzkiềmoswu, ởpbpt đpfzkâioppy córjev ai dátcmqm chọtqgtc giậhecun anh?

“Khôwdrbng córjevbapc.”, anh ngồpvgti xuốzlwmng bêiowmn cạwfrjnh, đpfzkưezbya mắpvgtt nhìbapcn tụhecui nhỏdesj rồpvgti lạwfrji nhìbapcn côwdrb, vừlojqa lúfcjjc côwdrb ngátcmqp mộxykxt cátcmqi, anh liềmoswn nórjevi, “Thôwdrbi, vềmosw nhànjyo đpfzki.”

“Nhưezbyng mànjyo, ngoànjyoi kia…”


“Anh thuêiowm nhiềmoswu ngưezbyjgeli nhưezby thếhmeknjyo đpfzksmje anh khôwdrbng cầjwaln phảvigei đpfzkírmdbch thâioppn xửvyclzvpi tấtqmat cảvige mọtqgti chuyệyihjn.”, anh bếhmek Hi Hi lêiowmn rồpvgti nhìbapcn bảvigeo mẫiowmu, “Côwdrb bếhmek Điowmôwdrb Điowmôwdrb đpfzki, vềmosw nhànjyo thôwdrbi.”

iowm Diệyihjp thấtqmay anh kiêiowmn quyếhmekt thìbapc đpfzkànjyonh phảvigei thu dọtqgtn đpfzkpvgt đpfzkwfrjc đpfzksmjehmekng anh vềmosw nhànjyo.

Vềmosw đpfzkếhmekn nhànjyo, lo cho hai đpfzkzvpia nhỏdesj, rồpvgti đpfzki tắpvgtm, xong xuôwdrbi, cảvige hai đpfzkmoswu thấtqmam mệyihjt.

iowm Diệyihjp vừlojqa bưezbyhtckc ra vừlojqa lau tốzlwmc, bỗaoyrng nhìbapcn thấtqmay anh khoanh tay dựbapca vànjyoo thànjyonh giưezbyjgelng, dátcmqng vẻbflv nhưezby thểsmje bịhecu ai chọtqgtc tứzvpic. Côwdrb ngồpvgti xuốzlwmng mépswep giưezbyjgelng, “Sao thếhmek? Điowmpvgtng nghiệyihjp củbbmta anh córjev biếhmekt anh vềmosw khôwdrbng?”

Anh ủbbmtkuanrjevi, “Xong xuôwdrbi hếhmekt rồpvgti.”

iowm Diệyihjp cũkuanng biếhmekt anh lànjyo ngưezbyjgeli biếhmekt sắpvgtp xếhmekp côwdrbng chuyệyihjn, anh sẽatng khôwdrbng bỏdesjiowm việyihjc thuộxykxc trátcmqch nhiệyihjm củbbmta mìbapcnh. Cũkuanng khôwdrbng biếhmekt lànjyo ai đpfzkãpvgt chọtqgtc tứzvpic anh nữjwala, trưezbyhtckc đpfzkórjev vẫiowmn còhiphn ổdesjn, vui vẻbflv tiếhmekp khátcmqch, lúfcjjc sau thìbapc mặnjyot cứzvpi u átcmqm,, đpfzkúfcjjng nhưezbyrjev ai mắpvgtc nợjwyq anh vậhecuy.

“Anh sao thếhmek?”, Lêiowm Diệyihjp nhìbapcn anh. Côwdrb khátcmq hiểsmjeu anh, con ngưezbyjgeli nànjyoy khôwdrbng bao giờjgel che giấtqmau cảvigem xúfcjjc trưezbyhtckc mặnjyot côwdrb, trong lòhiphng anh nghĩyxmebapc đpfzkmoswu viếhmekt hếhmekt lêiowmn trêiowmn mặnjyot.

Doãpvgtn Chírmdbnh Điowmwfrjc nhìbapcn côwdrb vớhtcki vẻbflv bựbapcc tứzvpic, “Anh đpfzkang cựbapcc kỳzvmn bựbapcc mìbapcnh.”

“Anh bựbapcc mìbapcnh chuyệyihjn gìbapc?”, Lêiowm Diệyihjp thậhecut sựbapc khôwdrbng hiểsmjeu, ai mànjyo lạwfrji dátcmqm chọtqgtc giậhecun anh, đpfzkúfcjjng lànjyo to gan.

“Lúfcjjc nãpvgty córjev mộxykxt côwdrbtcmqi đpfzkếhmekn biểsmjeu diễzvpin, côwdrb ta lànjyo đpfzkpvgtng nghiệyihjp cũkuan củbbmta em, cũkuanng lànjyo bạwfrjn họtqgtc củbbmta em nữjwala.”

Anh vừlojqa nórjevi lànjyoiowm Diệyihjp đpfzkãpvgt nghĩyxme ngay ra, “Quan Khanh Khanh?”

“Ừbbld, chírmdbnh lànjyowdrb ta.”, nhắpvgtc đpfzkếhmekn cátcmqi têiowmn nànjyoy lànjyo anh lạwfrji bựbapcc.

“Côwdrbtqmay lànjyom sao?”, Lêiowm Diệyihjp hỏdesji.

Anh khôwdrbng nórjevi ra đpfzkưezbyjwyqc. Hànjyonh vi củbbmta côwdrb ta đpfzkúfcjjng lànjyo khôwdrbng córjev ýzvpi tứzvpibapc hếhmekt, đpfzklojqng nórjevi lànjyo trêiowmn ngưezbyjgeli anh dírmdbnh sợjwyqi chỉsmje, kểsmje cảvigerjevrmdbnh nguyêiowmn quảvige bom cũkuanng chẳsdsfng phiềmoswn côwdrb ta đpfzkxykxng chạwfrjm.

Thấtqmay anh cứzvpi tựbapc hờjgeln giậhecun nhưezby vậhecuy, Lêiowm Diệyihjp nhấtqmat quyếhmekt tra hỏdesji đpfzkếhmekn cùhmekng, rốzlwmt cuộxykxc cũkuanng épswep anh phảvigei nórjevi ra. Nghe xong đpfzkúfcjjng lànjyo thấtqmay quátcmq buồpvgtn cưezbyjgeli, côwdrbhiphn tưezbypbptng lànjyo chuyệyihjn gìbapc to tátcmqt, hórjeva ra chỉsmjenjyo mộxykxt vấtqman đpfzkmosw nhỏdesj nhặnjyot nhưezby sợjwyqi lôwdrbng mao bay từlojqrssqi nảvigeo nơrssqi nànjyoo đpfzkếhmekn. Lêiowm Diệyihjp khôwdrbng nórjevi gìbapc nữjwala, côwdrb lắpvgtc đpfzkjwalu, tắpvgtt đpfzkèhiphn ngủbbmtiowmn phírmdba mìbapcnh, rồpvgti nằyihjm xuốzlwmng chuẩtpbgn bịhecu đpfzki ngủbbmt.

Anh vẫiowmn chưezbya hếhmekt bựbapcc, thấtqmay côwdrbrjev vẻbflv chẳsdsfng quan tâioppm, anh liềmoswn hỏdesji, “Em khôwdrbng tứzvpic ànjyo?”

Giờjgelwdrb đpfzkãpvgt hiểsmjeu, đpfzkjgeli ngưezbyjgeli quátcmq ngắpvgtn, còhiphn nhiềmoswu chuyệyihjn quan trọtqgtng hơrssqn phảvigei quan tâioppm, loạwfrji chuyệyihjn bựbapcc bộxykxi nànjyoy thậhecut sựbapc chỉsmjenjyom phírmdb thờjgeli gian mànjyo thôwdrbi.

Anh thìbapc lạwfrji córjev cảvigem nhậhecun khátcmqc. Ởatngiowmn côwdrbrjev bao nhiêiowmu khórjev khăjwaln, bao nhiêiowmu vấtqmat vảvige, anh rõyxmerssqn ai hếhmekt. Anh lànjyo ngưezbyjgeli vôwdrbhmekng cốzlwm chấtqmap, trong mắpvgtt, trong lòhiphng anh, sau khi đpfzkãpvgtiowmu mộxykxt ngưezbyjgeli thìbapc sẽatng chẳsdsfng córjev hứzvping thúfcjj nổdesji vớhtcki nhữjwalng “phong cảvigenh ngoànjyoi đpfzkưezbyjgelng”. Tuy nhiêiowmn, córjev nhiềmoswu ngưezbyjgeli lạwfrji cứzvpi nhòhiphm đpfzkôwdrbng ngórjevioppy, “phórjevng đpfzkiệyihjn” bừlojqa bãpvgti, khôwdrbng hềmosw quýzvpi trọtqgtng nhữjwalng gìbapcbapcnh córjev, thứzvpi khôwdrbng phảvigei củbbmta mìbapcnh thìbapc lạwfrji cứzvpi thírmdbch cưezbyhtckp bằyihjng đpfzkưezbyjwyqc. Anh rấtqmat bựbapcc, bấtqmat kểsmje đpfzkórjevnjyo chuyệyihjn nhỏdesj nhặnjyot, chỉsmje cầjwaln lànjyonjyonh vi trátcmqi vớhtcki quy chuẩtpbgn củbbmta anh thìbapc anh đpfzkmoswu cảvigem thấtqmay khôwdrbng thểsmje chấtqmap nhậhecun đpfzkưezbyjwyqc. Vớhtcki lạwfrji, biểsmjeu hiệyihjn nànjyoy củbbmta anh chẳsdsfng phảvigei lànjyoiowmn đpfzkưezbyjwyqc khen ngợjwyqi ưezby? Sao côwdrb lạwfrji lànjyom nhưezby chẳsdsfng quan tâioppm gìbapc thếhmek?

rjevm górjevc átcmqo côwdrb, anh cúfcjji đpfzkjwalu hỏdesji, “Chẳsdsfng lẽatng anh khôwdrbng đpfzkúfcjjng?”

iowm Diệyihjp bịhecu anh hỏdesji mànjyo phảvigei nhịhecun cưezbyjgeli, quay đpfzkjwalu lạwfrji nhìbapcn anh, “Điowmưezbyơrssqng nhiêiowmn lànjyo đpfzkúfcjjng rồpvgti, anh khôwdrbng đpfzksmje ýzvpi đpfzkếhmekn côwdrbtqmay lànjyo đpfzkúfcjjng.”

wdrb cảvigem thấtqmay hìbapcnh nhưezby anh hơrssqi chuyệyihjn bépswepswe ra to, córjev lẽatng Quan Khanh Khanh thậhecut sựbapc chỉsmje muốzlwmn lấtqmay sợjwyqi chỉsmje trêiowmn ngưezbyjgeli anh thôwdrbi. Quan Khanh Khanh đpfzkórjevrjev niềmoswm kiêiowmu hãpvgtnh củbbmta mìbapcnh, khôwdrbng giốzlwmng loạwfrji ngưezbyjgeli bụhecung dạwfrj khórjevezbyjgelng.

njyon tay anh vốzlwmn dĩyxme chỉsmjerjevm lấtqmay górjevc átcmqo côwdrb, nhưezbyng khôwdrbng hiểsmjeu sao lạwfrji luồpvgtn vànjyoo vạwfrjt átcmqo côwdrb rồpvgti? Vuốzlwmt ve thắpvgtt lưezbyng mảvigenh khảvigenh, mịhecun mànjyong củbbmta côwdrb, cảvigem giátcmqc ấtqmam átcmqp, thậhecut sựbapc khiếhmekn anh sựbapcc nhớhtck ra, córjev mộxykxt chuyệyihjn đpfzkãpvgtioppu rồpvgti anh khôwdrbng lànjyom.

Anh xoay ngưezbyjgeli tắpvgtt đpfzkèhiphn. Lêiowm Diệyihjp còhiphn nghĩyxmenjyo anh buồpvgtn ngủbbmt, nhưezbyng khôwdrbng ngờjgel, tiếhmekng thởpbpt nặnjyong nềmosw củbbmta anh ngànjyoy cànjyong lạwfrji gầjwaln tai côwdrb, từlojqng chúfcjjt từlojqng chúfcjjt, khiếhmekn côwdrb lậhecup tứzvpic trởpbptiowmn căjwalng thẳsdsfng. Côwdrb rụhecut vai lạwfrji, giơrssq tay chốzlwmng lêiowmn ngựbapcc anh, “Anh…anh đpfzkhecunh lànjyom gìbapc đpfzktqmay?…”

Anh đpfzkãpvgt ghépswe lạwfrji rấtqmat sátcmqt rồpvgti, hơrssqi thởpbptrjevng rựbapcc thấtqmam vànjyoo gátcmqy vànjyo tai côwdrb, đpfzkếhmekn cảvige giọtqgtng nórjevi cũkuanng khànjyon đpfzknjyoc, “Anh nghĩyxmenjyo… Cầjwalu hôwdrbn cũkuanng cầjwalu hôwdrbn rồpvgti, giờjgel phảvigei đpfzkxykxng phòhiphng…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.