Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún

Chương 86 : Ngoại truyện 1

    trước sau   
Thờqvtdi gian lẳuebsng lặyeygng trôextii, chỉpngs chớumxzp mắtormt, mùftxda xuâpngsn trăpngsm hoa đuxaiua nởksmn, yếyxwpn oanh ríyecnu ríyecnt đuxaiãfsxy qua đuxaii, cáubvki nắtormng oi ảalgb củguqla mùftxda hègklb, tiếyxwpng ve râpngsm ran cũmsdang gầkuhtn kếyxwpt thúnbbgc. Thắtormng lợftxdi trong trậiciyn chiếyxwpn vớumxzi Tưombmơfguyng Bắtormc Vưombmơfguyng đuxaiãfsxy gầkuhtn kềsfqo, bầkuhtu khôexting khíyecn trêmrwgn triềsfqou đuxaiìuxainh cũmsdang dễxhmu thởksmnfguyn khôexting íyecnt.

neik mộeczat khi ngưombmqvtdi ta khôexting cóvdfc chuyệzltmn gìuxaineikm thìuxaitormt sẽfawi cốfugbuxaim chuyệzltmn kháubvkc đuxaimodb ‘pháubvkt sinh.’ Hoàneikng hậiciyu mang thai đuxaiãfsxyubvku tháubvkng, thờqvtdi gian Hoàneikng thưombmftxdng đuxaieczac sủguqlng Hoàneikng hậiciyu đuxaiãfsxy gầkuhtn mộeczat năpngsm dàneiki, khôexting hềsfqovdfc ýmwjg triệzltmu tẩmodbm cáubvkc phi tầkuhtn ởksmn biệzltmt cung, đuxaiiềsfqou nàneiky làneikm cho cáubvkc gia tộeczac củguqla phi tầkuhtn đuxaiuebsa vịuebs cao vôextiftxdng bấzltmt mãfsxyn, âpngsm thầkuhtm khíyecnch Ngựhoae sựhoaepngsng tấzltmu chưombmơfguyng, khuyêmrwgn can Hoàneikng đuxaiếyxwp rảalgbi đuxaisfqou ‘mưombma móvdfcc.’

Ngàneiky lâpngsm triềsfqou hôextim nay, Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp mặyeygt vôexti cảalgbm bưombmumxzc vàneiko Tháubvki Hòobtea Đpjzfiệzltmn, phíyecna sau làneik Thưombmqvtdng Quýmwjg ôextim theo mộeczat chồftxdng tấzltmu chưombmơfguyng, nhìuxain vềsfqo quầkuhtn thầkuhtn bêmrwgn dưombmumxzi màneik thưombmơfguyng hạumxei. Thưombmqvtdng Hỉpngs đuxaiãfsxy ‘chếyxwpt bệzltmnh’, làneikm sưombm phụqzvp, hắtormn giao cho đuxaiftxd đuxaizltm rấzltmt nhiềsfqou bíyecnyecnp, đuxaiiềsfqou thứextk nhấzltmt chíyecnnh làneik đuxaitormc tộeczai vớumxzi Hoàneikng thưombmftxdng cũmsdang khôexting thểmodb đuxaitormc tộeczai vớumxzi Hoàneikng hậiciyu. Hoàneikng thưombmftxdng chíyecnnh làneik ‘thêmrwgexti’, mộeczat ‘thêmrwgexti’ khôexting thểmodb cứextku vớumxzt đuxaiưombmftxdc gìuxai nữfsxya! Bâpngsy giờqvtd bụqzvpng Hoàneikng hậiciyu càneikng ngàneiky càneikng lớumxzn, thâpngsn thểmodb đuxaiang trong thờqvtdi gian yếyxwpu ớumxzt mệzltmt mỏpleri nhấzltmt, Hoàneikng thưombmftxdng quan tâpngsm yêmrwgu thưombmơfguyng mấzltmy cũmsdang cảalgbm thấzltmy khôexting đuxaiguql, mấzltmy ngưombmqvtdi nàneiky còobten nhâpngsn lúnbbgc nàneiky vuốfugbt râpngsu cọmsdap, quảalgb nhiêmrwgn làneik cháubvkn sốfugbng màneik.

“Cóvdfc việzltmc khởksmni tấzltmu, vôexti sựhoaefsxyi triềsfqou!” Thưombmqvtdng Quýmwjgneiki giọmsdang hôexti.

“Thầkuhtn cóvdfc bảalgbn kháubvki tấzltmu!” Mộeczat Ngựhoae sửluhu đuxaiextkng ra, dõbpspng dạumxec trầkuhtn thuậiciyt chuyệzltmn Hoàneikng tựhoae quan trọmsdang vớumxzi Hoàneikng gia nhưombm thếyxwpneiko, xin Hoàneikng thưombmftxdng đuxainjmtng nêmrwgn trầkuhtm mêmrwg nữfsxy sắtormc, hạumxei nưombmumxzc hạumxei dâpngsn.

Hắtormn vừnjmta dứextkt lờqvtdi, vàneiki Ngựhoae sửluhu kháubvkc cùftxdng đuxaiumxei thầkuhtn đuxaiưombmơfguyng triềsfqou cũmsdang bưombmumxzc ra khỏpleri hàneikng phụqzvp họmsdaa, vôextiftxdng ‘náubvko nhiệzltmt.’


“Trầkuhtm mêmrwg nữfsxy sắtormc, hạumxei nưombmumxzc hạumxei dâpngsn. Trẫwekem khôexting biếyxwpt yêmrwgu thưombmơfguyng thêmrwg tửluhumsdang làneik mộeczat loạumxei tộeczai lỗuebsi.” Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp từnjmt từnjmt mởksmn miệzltmng, giọmsdang nóvdfci âpngsm trầkuhtm lạumxenh lẽfawio khiếyxwpn quầkuhtn thầkuhtn bêmrwgn dưombmumxzi run lêmrwgn.

“Từnjmtnbbgc nàneiko màneik hậiciyu cung củguqla trẫwekem cũmsdang đuxaiếyxwpn phiêmrwgn cáubvkc ngưombmơfguyi giáubvkm sáubvkt? Hay làneik trẫwekem lâpngsm hạumxenh nữfsxy nhâpngsn nàneiko, khôexting lâpngsm hạumxenh nữfsxy nhâpngsn nàneiko còobten cầkuhtn sựhoae đuxaiftxdng ýmwjg củguqla cáubvkc ngưombmơfguyi mớumxzi đuxaiưombmftxdc? Nếyxwpu cáubvkc ngưombmơfguyi lấzltmy chíyecnnh vụqzvp khuyêmrwgn can trẫwekem, trẫwekem nhấzltmt đuxaiuebsnh suy nghĩohnl, nhưombmng đuxaiâpngsy làneik việzltmc riêmrwgng củguqla trẫwekem, khôexting chấzltmp nhậiciyn kẻhwpz kháubvkc chỉpngs đuxaiiểmodbm.” Dứextkt lờqvtdi, hắtormn dừnjmtng mộeczat chúnbbgt, tầkuhtm mắtormt sắtormc nhưombm dao cạumxeo lưombmumxzt qua khuôextin mặyeygt củguqla mấzltmy đuxaiumxei thầkuhtn đuxaiang co ngưombmqvtdi bêmrwgn dưombmumxzi, tiếyxwpp tụqzvpc, “Cóvdfc qua cóvdfc lạumxei mớumxzi toạumxei lòobteng nhau. Nếyxwpu cáubvkc ngưombmơfguyi muốfugbn can thiệzltmp việzltmc riêmrwgng củguqla trẫwekem, trẫwekem cũmsdang phảalgbi chăpngsm sóvdfcc hậiciyu việzltmn củguqla cáubvkc ngưombmơfguyi.”

Khóvdfce miệzltmng Hoàneikng đuxaiếyxwp nhếyxwpch lêmrwgn, nụqzvpombmqvtdi quỉpngs dịuebs khiếyxwpn đuxaiáubvkm quầkuhtn thầkuhtn nổoxbti da gàneik. Thấzltmy Diêmrwgm Tuấzltmn Vĩohnl trìuxainh lêmrwgn mộeczat xấzltmp tấzltmu chưombmơfguyng thậiciyt dàneiky, cáubvkc đuxaiumxei thầkuhtn đuxaiextkng ra khuyêmrwgn can thầkuhtm nghĩohnl khôexting tốfugbt!

“Đpjzfmsdac cho bọmsdan hắtormn nghe mộeczat chúnbbgt.” Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp nheo nheo mắtormt, đuxaiưombma tấzltmu chưombmơfguyng cho Thưombmqvtdng Quýmwjg.

Thưombmqvtdng Quýmwjg tuâpngsn mệzltmnh, mởksmn tấzltmu chưombmơfguyng ra, dõbpspng dạumxec đuxaimsdac, “Hạumxe Cao, mùftxdng ba tháubvkng ba, tạumxei Mãfsxyn Hưombmơfguyng lâpngsu tiêmrwgu phíyecn ba trăpngsm bốfugbn mưombmơfguyi bảalgby bạumxec trắtormng, sau khi tỉpngsnh rưombmftxdu đuxaiãfsxy sắtormp xếyxwpp cho ởksmn trong phốfugb nhỏpler, bâpngsy giờqvtdvdfc mộeczat con trai sáubvku tuổoxbti; Lưombmu Nhâpngsn, sủguqlng thiếyxwpp diệzltmt thêmrwg, éjyyjp buộeczac chiếyxwpm đuxaioạumxet quyềsfqon lợftxdi thêmrwg tửluhu, bêmrwgn trọmsdang bêmrwgn khinh, giao gia sựhoae cho thiếyxwpp thấzltmt quảalgbn lýmwjg, khiếyxwpn con trai trưombmksmnng cùftxdng thứextk tửluhu trúnbbgng kịuebsch đuxaieczac, khôexting chữfsxya đuxaiưombmftxdc màneik chếyxwpt; Đpjzfan Minh Ba, dung túnbbgng chíyecnnh thấzltmt khắtormc khe thứextk tửluhu thứextk nữfsxy, đuxaieczac sáubvkt vàneiki thiếyxwpp thấzltmt mang thai…”

Giọmsdang nóvdfci cao vúnbbgt củguqla Thưombmqvtdng Quýmwjg vẫweken còobten vang vọmsdang trong cung đuxaiiệzltmn, vàneiki đuxaiumxei thầkuhtn vừnjmta đuxaiextkng ra khuyêmrwgn can lầkuhtn lưombmftxdt bịuebs đuxaiiểmodbm danh, lôextii chuyệzltmn ôextii mặyeygt củguqla hậiciyu việzltmn ra áubvknh sáubvkng, màneik rấzltmt nhiềsfqou việzltmc ngay chíyecnnh họmsdaobten khôexting biếyxwpt, mồftxdextii lạumxenh ròobteng ròobteng ưombmumxzt ngưombmqvtdi. Nhữfsxyng đuxaiumxei thầkuhtn còobten lạumxei đuxaisfqou cúnbbgi thấzltmp đuxaikuhtu, cảalgbm thấzltmy sợftxdfsxyi trưombmumxzc cáubvkc vịuebs Cẩmodbm y vệzltm ‘tai mắtormt khắtormp nơfguyi’ kia. Lúnbbgc nàneiky bọmsdan họmsda mớumxzi pháubvkt hiệzltmn Hoàneikng thưombmftxdng đuxaiãfsxy nắtormm siếyxwpt toàneikn bộecza triềsfqou đuxaiumxei vàneik triềsfqou thầkuhtn trong tay, muốfugbn làneikm mưombma làneikm gióvdfc, thay đuxaioxbti kiểmodbu gìuxaimsdang cóvdfc thểmodb.

Nhưombmng bìuxainh thưombmqvtdng Hoàneikng thưombmftxdng khôexting hềsfqo đuxaieczac đuxaiubvkn ngang ngưombmftxdc, nếyxwpu mấzltmy gãfsxy kia khôexting chạumxem vàneiko vảalgby ngưombmftxdc củguqla hắtormn, nóvdfci vậiciyy hắtormn cũmsdang làneikm ngơfguy, mởksmn mộeczat mắtormt nhắtormm mộeczat mắtormt vớumxzi mấzltmy chuyệzltmn nàneiky.

Mấzltmy vịuebs đuxaiumxei thầkuhtn còobten lạumxei thầkuhtm cảalgbm thấzltmy mìuxainh may mắtormn, còobten Mạumxenh Viêmrwgm Châpngsu càneikng sùftxdng báubvki tỷfugb phu nhàneikuxainh hơfguyn bao giờqvtd hếyxwpt. Chiêmrwgu thứextkc nàneiky quáubvk cao minh! Đpjzfâpngsy mớumxzi làneik anh hùftxdng thậiciyt sựhoae, làneik nam tửluhuubvkn đuxaiumxei trưombmftxdng phu thậiciyt sựhoae! Khôexting giốfugbng nhưombm phụqzvp thâpngsn, bịuebs tổoxbt mẫwekeu éjyyjp buộeczac đuxaiàneiknh phảalgbi nạumxep thiếyxwpp, căpngsn bảalgbn khôexting cóvdfcubvkch nàneiko so sáubvknh vớumxzi Hoàneikng thưombmftxdng!

Đpjzfftxdi Thưombmqvtdng Quýmwjg đuxaimsdac xong, Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp chầkuhtm chậiciym lêmrwgn tiếyxwpng, “Hậiciyu việzltmn khôexting bìuxainh thìuxai lấzltmy cáubvki gìuxaineikuxainh thiêmrwgn hạumxe? Trẫwekem thựhoaec hoàneiki nghi tưombmubvkch làneikm quan củguqla cáubvkc ngưombmơfguyi.”

Rốfugbt cuộeczac vàneiki ngưombmqvtdi cũmsdang chịuebsu khôexting nổoxbti, quỳsthy phịuebsch xuốfugbng dậiciyp đuxaikuhtu hôexti, “Vi thầkuhtn cóvdfc tộeczai, xin Hoàneikng thưombmftxdng khoan thứextk!”

“Đpjzfi vềsfqo giảalgbi quyếyxwpt hậiciyu việzltmn củguqla cáubvkc ngưombmơfguyi rồftxdi đuxaiếyxwpn đuxaiâpngsy!” Néjyyjm cảalgb chồftxdng tấzltmu chưombmơfguyng xuốfugbng, khuôextin mặyeygt hắtormn nhưombmpngsng đuxaiáubvk.

Buổoxbti triềsfqou tiếyxwpp tụqzvpc trong bầkuhtu khôexting khíyecnguql dộeczat, chờqvtd Đpjzfếyxwpombmơfguyng khuấzltmt bóvdfcng, mấzltmy đuxaiumxei thầkuhtn bịuebs đuxaiiểmodbm danh chạumxey trốfugbi chếyxwpt, xung quanh còobten văpngsng vẳuebsng mấzltmy câpngsu châpngsm biếyxwpm củguqla ngưombmqvtdi ta, hậiciyn khôexting thểmodb lậiciyp tứextkc bay vềsfqo xửluhumwjg đuxaiáubvkm nữfsxy nhâpngsn gâpngsy chuyệzltmn ởksmn nhàneik. Mấzltmy gia tộeczac củguqla phi tầkuhtn dáubvkm khíyecnch Ngựhoae sửluhu khuyêmrwgn can cũmsdang khôexting cóvdfcneiknh đuxaieczang nàneiko nữfsxya.

Từnjmt đuxaióvdfc vềsfqo sau, khôexting khíyecn triềsfqou đuxaiìuxainh vôextiftxdng yêmrwgn bìuxainh. Đpjzfâpngsy chíyecnnh làneik ‘trêmrwgn làneikm dưombmumxzi theo’, vìuxai Hoàneikng thưombmftxdng yêmrwgu thêmrwg tửluhu nhưombm mạumxeng, đuxaiuebsa vịuebs chíyecnnh thêmrwgksmn Đpjzfumxei Chu đuxaiưombmftxdc đuxaisfqo cao, đuxaiưombmơfguyng nhiêmrwgn chuyệzltmn chíyecnnh thêmrwg chègklbn éjyyjp thiếyxwpp thấzltmt, đuxaiem thứextk tửluhu thứextk nữfsxyneikm con tốfugbt thíyecn mạumxeng cũmsdang giảalgbm. Nếyxwpu quan viêmrwgn ngoàneiki bốfugbn mưombmơfguyi năpngsm mưombmơfguyi khôexting cóvdfc con nốfugbi dõbpspi thìuxai khôexting dáubvkm nạumxep thiếyxwpp quáubvk ba ngưombmqvtdi. Nhưombmng đuxaiâpngsy làneik chuyệzltmn sau nàneiky, tạumxem thờqvtdi khôexting nhắtormc tớumxzi.


Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp ra Tháubvki Hòobtea Đpjzfiệzltmn, vộeczai vàneikng đuxaii tớumxzi Khôextin Trữfsxy cung. Giờqvtdneiky Tang Du còobten chưombma dậiciyy, hắtormn cóvdfc thểmodb ôextim nàneikng ngủguql thêmrwgm mộeczat chúnbbgt. Vừnjmta đuxaiếyxwpn Ngựhoae hoa viêmrwgn đuxaiãfsxy thấzltmy mấzltmy cáubvki bóvdfcng ẻhwpzo lảalgb thưombmumxzt tha đuxaiâpngsu đuxaióvdfc, bưombmumxzc châpngsn hắtormn lảalgbo đuxaialgbo, lậiciyp tứextkc đuxaioxbti hưombmumxzng kháubvkc.

“Sau nàneiky khi trẫwekem bãfsxyi triềsfqou, thìuxai giáubvkm sáubvkt con đuxaiưombmqvtdng nàneiky lạumxei, ngưombmqvtdi khôexting liêmrwgn quan khôexting đuxaiưombmftxdc đuxaiếyxwpn gầkuhtn!” Hắtormn trầkuhtm giọmsdang mệzltmnh lệzltmnh, Thưombmqvtdng Quýmwjg vộeczai vàneikng tuâpngsn mệzltmnh.

Đpjzffugbi vớumxzi đuxaiáubvkm nữfsxy nhâpngsn chuyêmrwgn tìuxaim chuyệzltmn gâpngsy sựhoae kia, hắtormn đuxaiang phiềsfqon đuxaiếyxwpn khôexting chịuebsu đuxaiưombmftxdc. Nếyxwpu biếyxwpt thăpngsng phâpngsn vịuebs chỉpngs khiếyxwpn giúnbbgp dãfsxypngsm cáubvkc nàneikng ngàneiky mộeczat lớumxzn dầkuhtn thìuxai hắtormn đuxaiãfsxy từnjmt chốfugbi luôextin đuxaisfqo nghịuebs củguqla Tháubvki hậiciyu. Miệzltmng thìuxai bảalgbo khôexting còobten áubvki mộeczauxaiuxainh, trong mắtormt lạumxei lòobtee lòobtee kháubvkt vọmsdang quyềsfqon thếyxwp, hắtormn vừnjmta nhìuxain đuxaiãfsxy nhớumxz đuxaiếyxwpn Thẩmodbm Tuệzltm Nhưombm, ghéjyyjt cay ghéjyyjt đuxaitormng!

Chỉpngsvdfc Tang Du mớumxzi luôextin suy nghĩohnl đuxaiếyxwpn chuyệzltmn sốfugbng thếyxwpneiko cho vui vẻhwpz. Nếyxwpu nhưombm quyềsfqon lựhoaec gâpngsy trởksmn ngạumxei cho nàneikng, nàneikng sẽfawi khôexting do dựhoaeneik bỏpler qua. Nếyxwpu quyềsfqon thếyxwp giúnbbgp nàneikng, nàneikng cũmsdang tíyecnch cựhoaec tranh thủguql. Vừnjmta đuxaiơfguyn giảalgbn lạumxei vừnjmta thẳuebsng thắtormn!

Nghĩohnl đuxaiếyxwpn đuxaiâpngsy, hắtormn lắtormc đuxaikuhtu bậiciyt cưombmqvtdi, bưombmumxzc châpngsn lạumxei nhanh hơfguyn.

﹡﹡﹡﹡

Ban đuxaiêmrwgm, trong Khôextin Trữfsxy cung, Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp ngắtormm côextiubvki đuxaiang say giấzltmc bêmrwgn cạumxenh mìuxainh, lăpngsn qua lộeczan lạumxei khôexting ngủguql đuxaiưombmftxdc. Hắtormn thửluhuombmơfguyn tay ôextim lấzltmy vai nàneikng, kéjyyjo nàneikng sáubvkt vàneiko lòobteng, tay kia thìuxai cởksmni bỏpler tiếyxwpt khốfugbneikng xuốfugbng, luồftxdn vàneiko nơfguyi ấzltmm áubvkp kia.

Mạumxenh Tang Du mơfguyneikng thứextkc dậiciyy trong cơfguyn nóvdfcng bứextkc, thấzltmy Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp đuxaiang dụqzvpi đuxaikuhtu vàneiko cổoxbtuxainh hếyxwpt hôextin lạumxei liếyxwpm, côexti bựhoaec bộeczai than thởksmn, “Tráubvknh ra, nóvdfcng quáubvk!”

“Tang Du, đuxaimodb ta ôextim nàneikng mộeczat cáubvki đuxaiưombmftxdc khôexting? Lâpngsu rồftxdi chúnbbgng ta chưombma gầkuhtn gũmsdai nhau.” Giọmsdang nóvdfci hắtormn khàneikn khàneikn, hôexti hấzltmp dồftxdn dậiciyp, cáubvki thứextk cứextkng rắtormn đuxaimodb giữfsxya hai châpngsn nàneikng ma sáubvkt.

“Khôexting muốfugbn! Ngưombmơfguyi tráubvknh ra!” Lúnbbgc nàneiky đuxaiang cuốfugbi tháubvkng táubvkm, bồftxdn băpngsng trong đuxaiiệzltmn đuxaiãfsxy chảalgby hếyxwpt, Mạumxenh Tang Du lạumxei cảalgbm giáubvkc đuxaiưombmftxdc béjyyj con trong bụqzvpng lạumxei đuxaiáubvkuxainh, khôexting kiêmrwgn nhẫweken đuxaimodby hắtormn ra.

Hắtormn vẫweken còobten ôextim nàneikng thởksmn dốfugbc, nhấzltmt quyếyxwpt khôexting chịuebsu thua, cắtormn cắtormn tai nàneikng.

“Ngưombmơfguyi đuxaiãfsxy nhịuebsn khôexting nổoxbti? Nhịuebsn khôexting đuxaiưombmftxdc thìuxai đuxaii tìuxaim ngưombmqvtdi kháubvkc, đuxainjmtng cóvdfc phiềsfqon ta!” Dấzltmp díyecnnh trêmrwgn tai quảalgb thựhoaec khôexting hềsfqo dễxhmu chịuebsu, lạumxei đuxaiang trong giai đuxaioạumxen mang thai, tâpngsm tíyecnnh bấzltmt đuxaiuebsnh, trong lồftxdng ngựhoaec Mạumxenh Tang Du nhưombmvdfc mộeczat đuxaiáubvkm lửluhua, khôexting biếyxwpt bảalgbn thâpngsn mìuxainh đuxaiang nóvdfci gìuxai.

Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp cứextkng ngưombmqvtdi, vùftxdi đuxaikuhtu vàneiko gáubvky nàneikng bấzltmt đuxaieczang mộeczat hồftxdi lâpngsu, sau đuxaióvdfc đuxaiextkng dậiciyy, khoáubvkc áubvko đuxaii ra. Bấzltmt kỳsthy ai dùftxdng hếyxwpt lòobteng mìuxainh bảalgbo vệzltm mộeczat ngưombmqvtdi màneik bịuebs đuxaifugbi xửluhu nhưombm vậiciyy cũmsdang sẽfawi thấzltmy khóvdfc chịuebsu.


Mạumxenh Tang Du còobten mơfguy hồftxd, chỉpngs nhìuxain vềsfqo phíyecna bóvdfcng lưombmng củguqla hắtormn hỏpleri, “Ngưombmơfguyi đuxaii đuxaiâpngsu?”

“Nhưombm lờqvtdi nàneikng nóvdfci, tìuxaim ngưombmqvtdi kháubvkc thịuebs tẩmodbm.” Bưombmumxzc châpngsn hắtormn lảalgbo đuxaialgbo, âpngsm thanh lạumxenh lùftxdng.

Rốfugbt cuộeczac hai chữfsxy ‘thịuebs tẩmodbm’ đuxaiãfsxy khiếyxwpn Mạumxenh Tang Du hoàneikn toàneikn tỉpngsnh táubvko, tàneik hỏplera tỏplerng ngựhoaec càneikng bốfugbc mạumxenh hơfguyn, khôexting chúnbbgt nghĩohnl ngợftxdi đuxaiãfsxy quáubvkt, “Cổoxbt Thiệzltmu Trạumxech, ngưombmơfguyi dáubvkm đuxaii thìuxaimsdang đuxainjmtng vềsfqo nữfsxya!”

Vừnjmta dứextkt lờqvtdi, khóvdfce miệzltmng côextipngsng ra, trong lòobteng hốfugbi hậiciyn khôexting thôextii. Mẹeysmvdfc chứextk! Cáubvkc loạumxei uy hiếyxwpp nàneiky quáubvk ngu ngốfugbc! Theo chuyệzltmn gia côexting táubvkc thốfugbng kếyxwp, 99% đuxaiàneikn ôexting nghe thấzltmy nhữfsxyng lờqvtdi nàneiky đuxaisfqou đuxaii luôextin! Trưombmumxzc khi đuxaii còobten cóvdfc thểmodb đuxaiumxep cửluhua đuxaiáubvk cổoxbtng vôextiftxdng khíyecn thếyxwp.

Quảalgb nhiêmrwgn bưombmumxzc châpngsn hắtormn càneikng nhanh hơfguyn, chỉpngsubvkt sau đuxaiãfsxy khuấzltmt sau cáubvknh cửluhua. May làneik cửluhua Khôextin Trữfsxy cung đuxaiguql to đuxaiguql nặyeygng, hắtormn cóvdfc đuxaiáubvkmsdang khôexting gâpngsy ra tiếyxwpng gìuxai.

Mạumxenh Tang Du ngẩmodbn ra mộeczat hồftxdi, chậiciym rãfsxyi ngồftxdi dậiciyy, dùftxdng hai tay ôextim mặyeygt. Đpjzfãfsxy đuxaiubvkn đuxaiưombmftxdc rồftxdi khôexting phảalgbi sao, sao mìuxainh cóvdfc thểmodbneikm nhâpngsn vậiciyt chíyecnnh trong câpngsu chuyệzltmn cổoxbtyecnch mộeczat đuxaiqvtdi mộeczat kiếyxwpp đuxaiưombmftxdc chứextk? Kiếyxwpp trưombmumxzc chưombma đuxaiưombmftxdc, vậiciyy màneik đuxaiqvtdi nàneiky còobten mơfguy mộeczang vọmsdang tưombmksmnng, thậiciyt sựhoaeneik khôexting họmsdac đuxaiưombmftxdc gìuxai! Đpjzfi rồftxdi cũmsdang tốfugbt!

Nghĩohnl đuxaiếyxwpn đuxaiâpngsy, nưombmumxzc mắtormt đuxaiang ứextka ra cũmsdang dầkuhtn khôexti cạumxen, khóvdfce miệzltmng nhếyxwpch lêmrwgn lạumxenh buốfugbt.

Nghe thấzltmy tiếyxwpng quáubvkt trong đuxaiiệzltmn, Thưombmqvtdng Quýmwjg đuxaiextkng ngoàneiki gáubvkc đuxaiêmrwgm liềsfqon pháubvkt hoảalgbng. Ởlmpg Đpjzfumxei Chu chỉpngsvdfc duy nhấzltmt Hoàneikng hậiciyu nưombmơfguyng nưombmơfguyng dáubvkm gọmsdai thẳuebsng tíyecnnh danh củguqla Hoàneikng thưombmftxdng. Đpjzfang đuxaiqvtd ngưombmqvtdi ra, Thưombmqvtdng Quýmwjg thấzltmy Hoàneikng thưombmftxdng mặyeygt khôexting biểmodbu cảalgbm xuấzltmt hiệzltmn, bưombmumxzc đuxaii vộeczai vàneikng. Thưombmqvtdng Quýmwjg lậiciyp tứextkc đuxaiuổoxbti theo.

Đpjzfi đuxaiếyxwpn đuxaiumxei môextin Khôextin Trữfsxy cung, Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp đuxaieczat nhiêmrwgn dừnjmtng bưombmumxzc, suýmwjgt chúnbbgt nữfsxya Thưombmqvtdng Quýmwjg

đuxaiiciyp mặyeygt lêmrwgn lưombmng hắtormn.

“Hoàneikng thưombmftxdng, đuxaiãfsxy muộeczan nhưombm thếyxwpneiky ngàneiki đuxaii đuxaiâpngsu nữfsxya ạumxe?” Thưombmqvtdng Quýmwjg nhỏpler giọmsdang hỏpleri.

“Đpjzfúnbbgng vậiciyy, ngoạumxei trừnjmt Khôextin Trữfsxy Cung thìuxai trẫwekem còobten đuxaii đuxaiâpngsu đuxaiưombmftxdc chứextk?” Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp lẩmodbm bẩmodbm, tầkuhtn ngầkuhtn ởksmn cửluhua cung. Nghĩohnl đuxaiếyxwpn tíyecnnh tìuxainh Tang Du vừnjmta cứextkng đuxaikuhtu vừnjmta hay giậiciyn dai, nếyxwpu nhưombmuxainh đuxaii thậiciyt, khôexting biếyxwpt sau nàneiky mìuxainh phảalgbi dồftxdn bao nhiêmrwgu tâpngsm tưombm mớumxzi cóvdfc thểmodb dỗuebsneikng vềsfqo. Do dựhoae mộeczat hồftxdi lâpngsu, rốfugbt cuộeczac Chu Vũmsda Đpjzfếyxwpmsdang mặyeygc kệzltmextin nghiêmrwgm nam nhâpngsn, phụqzvpng phịuebsu trởksmnneiko.

Thưombmqvtdng Quýmwjg đuxaiyyux tráubvkn, bưombmumxzc nhanh đuxaii theo. Sưombm phụqzvp Thưombmqvtdng Hỉpngs liệzltmu sựhoae nhưombm thầkuhtn, Hoàneikng thưombmftxdng chíyecnnh làneik thêmrwgexti!


ombmumxzc vàneiko nộeczai đuxaiiệzltmn, thấzltmy Tang Du ngồftxdi ởksmn đuxaikuhtu giưombmqvtdng, hai tay ôextim mặyeygt, Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp vộeczai chạumxey tớumxzi, đuxaimodby tay nàneikng ra, bắtormt lấzltmy tia sáubvkng lạumxenh lẽfawio nơfguyi mắtormt nàneikng, hắtormn vừnjmta xóvdfct vừnjmta hoảalgbng.

“Tang Du, ta khôexting đuxaii nữfsxya. Ta sai rồftxdi, nàneikng đuxainjmtng giậiciyn đuxaiưombmftxdc khôexting.” Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp ôextim siếyxwpt vai nàneikng vàneiko lòobteng, trong miệzltmng xin lỗuebsi liêmrwgn tụqzvpc. May màneikuxainh còobten tỉpngsnh táubvko quay lạumxei, bằyhvqng khôexting côexting sứextkc mộeczat năpngsm trờqvtdi coi nhưombm uổoxbtng phíyecn, còobten đuxaimodby Tang Du đuxaii xa hơfguyn! Hắtormn nghĩohnlneik sợftxd.

Khôexting ngờqvtd hắtormn lạumxei quay vềsfqo, Mạumxenh Tang Du ngẩmodbn ngưombmqvtdi, nhìuxain vàneiko đuxaiôextii mắtormt thiếyxwpt tha xin xỏpler củguqla hắtormn, côexti chậiciym chậiciym đuxaiuebsnh thầkuhtn, khuôextin mặyeygt lạumxenh băpngsng mềsfqom xuốfugbng, “Cảalgb đuxaiêmrwgm ta mệzltmt mỏpleri, thờqvtdi tiếyxwpt lạumxei nóvdfcng, mồftxdextii chảalgby ròobteng ròobteng, lúnbbgc nàneiko châpngsn cũmsdang chuộeczat rúnbbgt, con lạumxei còobten đuxaiáubvk ta! Đpjzfãfsxy vậiciyy rồftxdi màneik ngưombmơfguyi còobten muốfugbn éjyyjp buộeczac ta nữfsxya chứextk!” Nàneikng chọmsdat chọmsdat ngựhoaec hắtormn, ngữfsxy khíyecn yếyxwpu ớumxzt còobten mang theo ýmwjgneikm nũmsdang, khiếyxwpn lòobteng hắtormn mềsfqom nhũmsdan.

Giữfsxya vợftxd chồftxdng khôexting thểmodbnbbgc nàneiko cũmsdang đuxaifugbi đuxaikuhtu, phảalgbi cóvdfc ngưombmqvtdi chịuebsu nhưombmqvtdng mộeczat bưombmumxzc mớumxzi giữfsxy vữfsxyng tìuxainh cảalgbm, côexti rấzltmt hiểmodbu chuyệzltmn nàneiky.

Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp thởksmn phàneiko mộeczat hơfguyi, ôextim lấzltmy vai nàneikng xoa xoa, yêmrwgu chiềsfqou nóvdfci, “Tấzltmt cảalgbneik lỗuebsi củguqla ta, sao châpngsn chuộeczat rúnbbgt màneik khôexting nóvdfci, ta giúnbbgp nàneikng bóvdfcp châpngsn.”

Mạumxenh Tang Du gậiciyt đuxaikuhtu, vôextiftxdng tựhoae nhiêmrwgn gáubvkc hai châpngsn lêmrwgn đuxaiùftxdi hắtormn. Hắtormn ấzltmn bóvdfcp nhẹeysm nhàneikng, biểmodbu cảalgbm vôextiftxdng tậiciyp trung nhưombm thểmodb đuxaiang làneikm chuyệzltmn đuxaiumxei sựhoae. Cảalgbm giáubvkc đuxaiau đuxaiumxzn co rúnbbgt cũmsdang giảalgbm bớumxzt, trong đuxaiiệzltmn lạumxei vang lêmrwgn tiếyxwpng bụqzvpng sôextii, hai tai Mạumxenh Tang Du lậiciyp tứextkc đuxaipler rầkuhtn.

“Đpjzfóvdfci bụqzvpng? Muốfugbn ăpngsn gìuxai? Ta gọmsdai ngưombmqvtdi làneikm.” Hắtormn cũmsdang khôexting ngạumxei phiềsfqon, cọmsda cọmsdamsdai nàneikng trêmrwgu chọmsdac.

“Ta muốfugbn uốfugbng dầkuhtu vừnjmtng, muốfugbn ăpngsn chao.” Mạumxenh Tang Du liếyxwpm môextii thègklbm thuồftxdng.

“Uốfugbng dầkuhtu vừnjmtng? Cứextk cầkuhtm chai màneik uốfugbng? Chao, đuxaiiciyu hủguql thốfugbi?” Tháubvki dưombmơfguyng Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp giậiciyt giậiciyt, khôexting thểmodb hiểmodbu đuxaiưombmftxdc khẩmodbu vịuebs củguqla nàneikng.

“Đpjzfúnbbgng, ta muốfugbn uốfugbng dầkuhtu vừnjmtng! Nếyxwpu khôexting thìuxai dầkuhtu vừnjmtng trộeczan chao cũmsdang đuxaiưombmftxdc!” Mạumxenh Tang Du ôextim lấzltmy cáubvknh tay hắtormn lay lay, dáubvkng vẻhwpzmrwgu kiềsfqou ngoan ngoãfsxyn khiếyxwpn hắtormn khôexting thểmodb kháubvkng cựhoae.

“Bảalgbo ngựhoae trùftxdneikm mộeczat phầkuhtn dầkuhtu vừnjmtng trộeczan chao đuxaii.” Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp phẩmodby tay vớumxzi Thưombmqvtdng Quýmwjg đuxaiextkng ởksmn cửluhua đuxaifugbi diệzltmn.

Chuyệzltmn nàneiky quảalgb đuxaiãfsxyneikm khóvdfc ngựhoae trùftxd, ôexting nơfguym nớumxzp lo sợftxdneikm mộeczat phầkuhtn dầkuhtu vừnjmtng trộeczan chao, tựhoaemrwg tớumxzi Khôextin Trữfsxy cung tạumxe tộeczai. Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp dởksmn khóvdfcc dởksmnombmqvtdi, chao, thìuxai cho dùftxdneik ngựhoae trùftxdneikm hắtormn cũmsdang khôexting dáubvkm đuxaimodb Tang Du ăpngsn, quáubvk kỳsthy cụqzvpc!

Cho ngựhoae trùftxd lui, hắtormn cầkuhtm đuxaiũmsdaa, đuxaiúnbbgt đuxaiiciyu hủguql cho nàneikng Tang Du đuxaiang mặyeygt màneiky bấzltmt mãfsxyn, vừnjmta mềsfqom giọmsdang dỗuebsneiknh.

“Cảalgbm ơfguyn Hoàneikng thưombmftxdng.” Ămrwgn bữfsxya khuya xong, Mạumxenh Tang Du thỏplera mãfsxyn sờqvtd sờqvtd bụqzvpng, chủguql đuxaieczang quàneikng tay lêmrwgn vai hắtormn hôextin mộeczat cáubvki.

“Miệzltmng đuxaikuhty mùftxdi dầkuhtu vừnjmtng!” Chu Vũmsda Đpjzfếyxwp nghiêmrwgng đuxaikuhtu néjyyj, trong mắtormt đuxaikuhty ýmwjgombmqvtdi.

“Hoàneikng thưombmftxdng, ăpngsn no rồftxdi nghĩohnl tớumxzi chuyệzltmn giưombmqvtdng chiếyxwpu. Ngưombmqvtdi tớumxzi đuxaii, nhẹeysm nhàneikng chúnbbgt đuxaióvdfc.” Véjyyjn áubvko lóvdfct lêmrwgn, đuxaiôextii vai mịuebsn màneikng trắtormng ngầkuhtn lộecza ra, bờqvtd ngựhoaec đuxaikuhty đuxaiyeygn nhưombmmodbn nhưombm hiệzltmn, Mạumxenh Tang Du nháubvky mắtormt, hơfguyi thởksmnmrwg hoặyeygc.

“Tiểmodbu yêmrwgu tinh!” Hôexti hấzltmp hắtormn cứextkng lạumxei, sau đuxaióvdfc ôextim lấzltmy nàneikng, vộeczai vãfsxy cuốfugbn lấzltmy bờqvtdextii mềsfqom mạumxei kia.

Đpjzficiyu hủguql trắtormng tuy ngon, nhưombmng lâpngsu lâpngsu ăpngsn đuxaiiciyu hủguql trộeczan dầkuhtu cũmsdang rấzltmt đuxaiưombmftxdc! Hắtormn nheo mắtormt nghĩohnl nghĩohnl.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.