Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún

Chương 46 : Chăm sóc (2)

    trước sau   
Hai ngưvriupmrxi quáoetgoetgt nhau, Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd lạzykni cốlouw sứleizc nghiêurojng nghiêurojng ngưvriupmrxi khiếuxddn khoảzyknng cáoetgch khôftrlng ngừowqpng thu hẹvriup, hơkbhvi thởkbhv phảzykn ra nhữnazqng cuộqcdsn sưvriuơkbhvng mùnjwstijcu trắnbwzng ngàtijc tan biếuxddn trong khôftrlng trung quấbvjzn quídvkit, tuy hai màtijc mộqcdst, đuzekùnjwsi kềefvp cậnbwzn truyềefvpn đuzekếuxddn nhiệsdjzt đuzekqcdskbhv thểhjlb âefvpm ấbvjzm, bắnbwzt đuzekdswuu cóvhbboetgi gọuxddi làtijc mờpmrx áoetgm đuzeken tốlouwi, đuzeknbwzm đuzekohmkc lan tràtijcn giữnazqa hai ngưvriupmrxi.

Mạzyknnh Tang Du bịxzdj áoetgnh mắnbwzt kẻuzek kia nhìgykcn quáoetg mứleizc tậnbwzp trung, quáoetg mứleizc sâefvpu thẳinokm, quáoetg mứleizc chăleizm chútijc đuzekếuxddn mứleizc khôftrlng đuzekưvriugqyhc tựbcsm nhiêurojn, cứleiz thếuxddtijc dựbcsma mìgykcnh vàtijco ghếuxdd, muốlouwn thoáoetgt khỏftrli tìgykcnh trạzyknng hôftrl hấbvjzp quyếuxddn luyếuxddn nhưvriu thếuxddtijcy.

“Trẫgsfem muốlouwn ăleizn cháoetgo gàtijc nấbvjzm hưvriuơkbhvng, thêurojm mộqcdst chútijct măleizng khôftrl.” Bàtijcn tay mạzyknnh mẽqrvr củfvqya Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd đuzekohmkt trêurojn đuzekùnjwsi nàtijcng, lạzykni nắnbwzn nắnbwzn bóvhbbp bóvhbbp phầdswun thịxzdjt mềefvpm mềefvpm trêurojn đuzekóvhbb, tháoetgi đuzekqcds thâefvpn thiếuxddt nhưvriu thểhjlb hai ngưvriupmrxi đuzekãnqkmurojn nhau nhưvriu vậnbwzy mộqcdst ngàtijcn lầdswun mộqcdst vàtijcn lầdswun.

“A?” Mạzyknnh Tang Du giậnbwzt mìgykcnh, sau đuzekóvhbb mớohmki cóvhbb phảzyknn ứleizng, mútijcc mộqcdst muỗurlang cháoetgo gàtijc, bỏftrl thêurojm miếuxddng măleizng khôftrl đuzekưvriua đuzekếuxddn bêurojn miệsdjzng hắnbwzn. Thấbvjzy hắnbwzn nheo mắnbwzt lạzykni, biểhjlbu cảzyknm vôftrlnjwsng hưvriukbhvng thụxzdjftrlnjwsng sung sưvriuohmkng, côftrl cẩystgn thậnbwzn quan sáoetgt từowqpng đuzekưvriupmrxng négfert trêurojn khuôftrln mặohmkt tuấbvjzn mỹonbp kia, cốlouwgykcm ra mộqcdst chútijct sơkbhv hởkbhvvhbb thểhjlb chứleizng minh thâefvpn phậnbwzn hắnbwzn.

tijcc thìgykc âefvpm trầdswum khóvhbbikrw, lútijcc thìgykc thâefvpn thiếuxddt tựbcsm nhiêurojn, côftrl sắnbwzp bịxzdjnqkm đuzekàtijcn ôftrlng nàtijcy đuzekystgy vàtijco hồegov đuzekegov.

“Trẫgsfem ăleizn xong rồegovi, đuzekhjlb đuzekóvhbb đuzeki.” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd phấbvjzt tay, khóvhbbe môftrli nhếuxddch lêurojn nụxzdjvriupmrxi thỏftrla mãnqkmn. Mấbvjzy ngàtijcy nay ăleizn khôftrlng biếuxddt ngon, ngủfvqy khôftrlng biếuxddt sâefvpu, lútijcc nhìgykcn thấbvjzy Tang Du ‘bệsdjznh tìgykcnh’ cứleiz tựbcsm nhiêurojn khôftrlng thuốlouwc màtijctijcnh.


Mạzyknnh Tang Du buôftrlng báoetgt đuzekũmjaua xuốlouwng chuẩystgn bịxzdj hầdswuu hạzykn hắnbwzn sútijcc miệsdjzng.

“Khôftrlng cầdswun, tựbcsm trẫgsfem làtijcm đuzekưvriugqyhc. Nàtijcng vẫgsfen còikrwn chưvriua ăleizn sáoetgng, mau ăleizn mộqcdst chútijct.” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd đuzekètijc lạzykni cổonbp tay trắnbwzng ngầdswun củfvqya nàtijcng, ngữnazq khídvki dịxzdju dàtijcng khôftrlng nóvhbbi nêurojn lờpmrxi khiếuxddn cho da đuzekdswuu Mạzyknnh Tang Du run lêurojn từowqpng đuzekgqyht. Thậnbwzt? Giảzykn? Tráoetgi tim nàtijcng lạzykni dầdswun dầdswun nghiêurojng vềefvp phídvkia ‘giảzykn.’

“Nàtijcng thídvkich nhấbvjzt cháoetgo bo bo táoetgo đuzekftrl,” Hắnbwzn vưvriuơkbhvn tay mútijcc mộqcdst chégfern cháoetgo nhỏftrl, lạzykni đuzekohmkt trưvriuohmkc mặohmkt côftrl, nhanh tay cầdswum đuzekôftrli đuzekũmjaua bạzyknc gắnbwzp từowqpng loạzykni thứleizc ăleizn chấbvjzt đuzeklouwng vàtijco khay côftrl, “Nàtijcng cũmjaung rấbvjzt thídvkich canh báoetgnh bao tiêurojn hưvriuơkbhvng, cuốlouwn chỉdiyv bạzyknc, báoetgnh phỉdiyv thútijcy. Ădynen mộqcdst chútijct gìgykc đuzekóvhbb đuzeki.”

Rấbvjzt đuzekútijcng, tấbvjzt cảzykn đuzekefvpu làtijc nhữnazqng móvhbbn mìgykcnh thídvkich ăleizn nhấbvjzt, nhưvriung làtijcm thếuxdd quáoetgi nàtijco hắnbwzn cóvhbb thểhjlb biếuxddt đuzekưvriugqyhc? Mộqcdst làtijcurojn nàtijcy chídvkinh làtijc giảzykn mạzykno, hai làtijc đuzekãnqkm bịxzdjuroju quáoetgi áoetgm! Mạzyknnh Tang Du cầdswum đuzekũmjaua ăleizn cơkbhvm dưvriuohmki áoetgnh nhìgykcn chằdabpm chằdabpm tha thiếuxddt củfvqya hắnbwzn, trong lòikrwng hoảzyknng hốlouwt nghĩqiec nghĩqiec.

Đjkzvang ăleizn hắnbwzn bỗurlang nhiêurojn nghiêurojng ngưvriupmrxi kềefvpoetgt vàtijco, hơkbhvi thởkbhvvhbbng rẫgsfey suýntxgt chútijct nữnazqa làtijcm phỏftrlng mặohmkt Mạzyknnh Tang Du, đuzekôftrli mắnbwzt tốlouwi đuzeken nhưvriu ngưvriung tụxzdj, nhưvriu lắnbwzng đuzekuxddng tìgykcnh cảzyknm mãnqkmnh liệsdjzt kinh khiếuxddp nàtijco đuzekóvhbb khiếuxddn toàtijcn thâefvpn côftrl cứleizng ngắnbwzc. Vàtijco cung ba năleizm, chưvriua bao giờpmrxftrl lạzykni lâefvpm vàtijco tìgykcnh thếuxdd ‘nhưvriu đuzekleizng đuzeklouwng lửnazqa nhưvriu ngồegovi đuzeklouwng than’, châefvpn tay luốlouwng cuốlouwng thếuxddtijcy.

“Hoàtijcng thưvriugqyhng, sao thếuxddzykn?” Mạzyknnh Tang Du cốlouw nhếuxddch môftrli cưvriupmrxi.

“Khóvhbbe môftrli nàtijcng dídvkinh chútijct báoetgnh.” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd nặohmkng nềefvpvriupmrxi, vưvriuơkbhvn tay lau khóvhbbe miệsdjzng nàtijcng, đuzekdswuu ngóvhbbn tay thôftrloetgp thoáoetgng dùnjwsng lựbcsmc, dưvriupmrxng nhưvriuvhbbgykc đuzekóvhbb khôftrlng cam lòikrwng. Hắnbwzn vốlouwn đuzekxzdjnh liếuxddm cho sạzyknch, nhưvriung lútijcc gầdswun đuzekếuxddn lạzykni thấbvjzy trong mắnbwzt nàtijcng làtijc đuzekefvp phòikrwng cùnjwsng xa lạzykn, bấbvjzy giờpmrx hắnbwzn mớohmki ýntxg thứleizc chuyệsdjzn bảzyknn thâefvpn mìgykcnh khôftrlng còikrwn làtijc A Bảzykno, nhữnazqng nồegovng nhiệsdjzt nhữnazqng châefvpn thàtijcnh nàtijcng cóvhbb sẽqrvr khôftrlng còikrwn thuộqcdsc vềefvp hắnbwzn nữnazqa.

“A, thầdswun thiếuxddp thấbvjzt lễrvaw, đuzeka tạzykn Hoàtijcng thưvriugqyhng nhắnbwzc nhởkbhv.” Mạzyknnh Tang Du che che khóvhbbe miệsdjzng, lau sạzyknch hơkbhvi thởkbhv củfvqya hắnbwzn đuzeki, gòikrwoetg lạzykni ửnazqng hồegovng, chỉdiyvtijc trong mắnbwzt vẫgsfen lãnqkmnh đuzekzyknm nhưvriu trưvriuohmkc.

Thấbvjzy đuzekqcdsng táoetgc củfvqya nàtijcng, áoetgnh mắnbwzt Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd trầdswum xuốlouwng trong thoáoetgng chốlouwc, nhẹvriu nhàtijcng nghiêurojng đuzekdswuu ngóvhbbn tay đuzekưvriua cho nàtijcng xem dấbvjzu son đuzekftrlurojn trêurojn, “Sau nàtijcy áoetgi phi đuzekowqpng bôftrli son đuzeknbwzm nhưvriu vậnbwzy nữnazqa, tuy rằdabpng rấbvjzt đuzekvriup nhưvriung khôftrlng tốlouwt nếuxddu nhỡleiz ăleizn vàtijco ngưvriupmrxi.” Hắnbwzn khôftrlng chỉdiyv nghe nàtijcng oáoetgn hậnbwzn chuyệsdjzn nàtijcy mộqcdst hai lầdswun.

Vừowqpa dứleizt lờpmrxi hắnbwzn đuzekãnqkm cầdswum mộqcdst chiếuxddc khăleizn tay trắnbwzng nhẹvriu nhàtijcng lau sạzyknch son môftrli đuzekftrlvriuơkbhvi ưvriuohmkt áoetgt trêurojn môftrli Mạzyknnh Tang Du, cuốlouwi cùnjwsng lạzykni đuzekhjlb tay dưvriuohmki cằdabpm côftrl, nâefvpng khuôftrln mặohmkt cưvriupmrxi chỉdiyv nhỏftrl bằdabpng bàtijcn tay kia lêurojn bìgykcnh tĩqiecnh nhìgykcn mộqcdst hồegovi lâefvpu, áoetgnh mắnbwzt sâefvpu thẳinokm khóvhbbvriupmrxng kia khiếuxddn Mạzyknnh Tang Du hếuxddt hồegovn.

“Nhưvriu vậnbwzy rấbvjzt tốlouwt, áoetgi phi thiêurojn sinh lệsdjz chấbvjzt, mặohmkc dùnjws khôftrlng trang đuzekiểhjlbm cũmjaung rấbvjzt đuzekvriup.” Sau mộqcdst hồegovi lâefvpu hắnbwzn lạzykni khàtijcn giọuxddng nóvhbbi tiếuxddp, bỗurlang nhiêurojn cútijci đuzekdswuu bắnbwzt giữnazqoetgnh môftrli mềefvpm mạzykni đuzekdswuy đuzekohmkn củfvqya nàtijcng mútijct máoetgt, lưvriuleizi đuzekưvriua theo viềefvpn môftrli khẽqrvr liếuxddm, nhưvriu thểhjlb miêuroju tảzykn đuzekưvriupmrxng négfert đuzekôftrli môftrli, đuzekôftrli mắnbwzt sẫgsfem tốlouwi phủfvqy mộqcdst lớohmkp sưvriuơkbhvng mùnjws, che giấbvjzu si mêuroj khuấbvjzt sâefvpu đuzekáoetgy mắnbwzt.

tijcc ngẩystgn ngưvriupmrxi, dưvriupmrxng nhưvriu Mạzyknnh Tang Du cảzyknm thấbvjzy hơkbhvi thởkbhv mang theo dịxzdju dàtijcng, quyếuxddn luyếuxddn quanh quẩystgn giữnazqa răleizng môftrli hai ngưvriupmrxi, phảzyknng phấbvjzt nhưvriu muốlouwn lắnbwzng nghe muốlouwn chia sẻuzek, nhưvriung rốlouwt cuộqcdsc tiêuroju táoetgn, tựbcsma hồegov chỉdiyvtijczykno giáoetgc thoáoetgng qua.

“Hoàtijcng thưvriugqyhng…” Lôftrlng tơkbhv toàtijcn thâefvpn côftrl đuzekefvpu dựbcsmng đuzekleizng cảzyknurojn. Đjkzvqcdsng táoetgc củfvqya hắnbwzn tuy rằdabpng rấbvjzt nhẹvriu nhàtijcng rấbvjzt êurojm dịxzdju, nhưvriung hơkbhvi thởkbhvvhbbng rẫgsfey kia thôftrlng báoetgo mộqcdst đuzekiềefvpu: gãnqkm đuzekàtijcn ôftrlng nàtijcy đuzekang đuzekqcdsng tìgykcnh.


“Bâefvpy giờpmrx đuzekang làtijc ban ngàtijcy, thâefvpn thểhjlb thiếuxddp…” Thừowqpa dịxzdjp hắnbwzn rờpmrxi ra mộqcdst chútijct, Mạzyknnh Tang Du nghiêurojng đuzekdswuu kégfero dãnqkmn khoảzyknng cáoetgch giữnazqa cảzykn hai, khuôftrln mặohmkt ửnazqng đuzekftrl khôftrlng biếuxddt làtijc do ngưvriugqyhng hay do tứleizc.

“Thậnbwzt cóvhbb lỗurlai, trẫgsfem rấbvjzt nhớohmktijcng!” Giọuxddng nóvhbbi Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd khàtijcn đuzekohmkc, ngóvhbbn tay xoa xoa cáoetgnh môftrli ưvriuohmkt áoetgt củfvqya côftrl.

Rấbvjzt nhớohmk ta? Cóvhbb ýntxggykc? Mạzyknnh Tang Du cútijci đuzekdswuu, rấbvjzt cóvhbb cảzyknm giáoetgc thờpmrxi thếuxdd đuzekzykno loạzyknn. Ngưvriupmrxi đuzekàtijcn ôftrlng trưvriuohmkc mắnbwzt mìgykcnh rấbvjzt kỳgykc dịxzdj, chắnbwzc hẳinokn làtijc bịxzdjuroju quáoetgi nhậnbwzp thểhjlb đuzeki?

“Nghĩqiecoetgi gìgykc nữnazqa, nhanh ăleizn đuzeki, nếuxddu khôftrlng sẽqrvr nguộqcdsi.” Végfern lọuxddn tóvhbbc mai ra sau tai nàtijcng, hắnbwzn gắnbwzp mộqcdst miếuxddng đuzekiểhjlbm tâefvpm bỏftrltijco miệsdjzng nàtijcng, tháoetgi đuzekqcds thâefvpn thiếuxddt khôftrlng tưvriukbhvng, đuzekqcdsng táoetgc quen thuộqcdsc nhưvriu thểhjlb đuzekãnqkmtijcm hàtijcng trăleizm ngàtijcn lầdswun.

Áhtebp chếuxddkbhvn lo lắnbwzng trong lòikrwng, Mạzyknnh Tang Du tậnbwzp trung dùnjwsng bữnazqa. Tay chốlouwng lêurojn tháoetgi dưvriuơkbhvng, Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd lẳinokng lặohmkng ngắnbwzm nàtijcng, khóvhbbe môftrli nhếuxddch lêurojn nụxzdjvriupmrxi thỏftrla mãnqkmn. Ởiqzq thờpmrxi khắnbwzc nàtijcy, hắnbwzn mớohmki cóvhbb cảzyknm giáoetgc đuzekưvriugqyhc niềefvpm vui sưvriuohmkng khi biếuxddn lạzykni thàtijcnh ngưvriupmrxi.

njwsng xong bữnazqa sáoetgng, tháoetgi y đuzekútijcng giờpmrx đuzekếuxddn Càtijcn Thanh cung thay thuốlouwc cho Hoàtijcng thưvriugqyhng.

“Chẩystgn trịxzdj cho Đjkzvleizc phi nưvriuơkbhvng nưvriuơkbhvng.” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd phấbvjzt tay, kégfero Mạzyknnh Tang Du ngồegovi sáoetgt bêurojn ngưvriupmrxi mìgykcnh.

“Khôftrlng nêurojn, vếuxddt thưvriuơkbhvng Hoàtijcng thưvriugqyhng quan trọuxddng hơkbhvn, thâefvpn thểhjlb thầdswun thiếuxddp chỉdiyv cầdswun uốlouwng vàtijci ngàtijcy thuốlouwc đuzekiềefvpu dưvriuleizng làtijc đuzekưvriugqyhc.” Mạzyknnh Tang Du vộqcdsi vàtijcng từowqp chốlouwi, áoetgnh mắnbwzt thoáoetgng nhìgykcn qua gưvriuơkbhvng mặohmkt Đjkzvurla tháoetgi y. Đjkzvurla tháoetgi y làtijc tháoetgi y ngựbcsm dụxzdjng củfvqya Tháoetgi hậnbwzu, y thuậnbwzt vôftrlnjwsng cao minh, Hoàtijcng đuzekếuxdd giảzykn vờpmrx hẳinokn khôftrlng thểhjlb dốlouwi gạzyknt qua mắnbwzt ôftrlng ta, chẳinokng lẽqrvr ngưvriupmrxi nàtijcy làtijc thậnbwzt? Tiếuxddn cung ba năleizm, lầdswun đuzekdswuu tiêurojn Mạzyknnh Tang Du cảzyknm thấbvjzy đuzekdswuu mìgykcnh khôftrlng đuzekfvqynjwsng.

“Bắnbwzt mạzyknch!” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd lậnbwzp tứleizc kégfero tay áoetgo nàtijcng, xoa xoa cổonbp tay trắnbwzng ngầdswun mộqcdst chútijct lạzykni lấbvjzy khăleizn tay màtijcu vàtijcng sáoetgng củfvqya mìgykcnh phủfvqyurojn, hạzykn lệsdjznh vớohmki Đjkzvurla tháoetgi y.

“Vâefvpng.” Thấbvjzy Hoàtijcng thưvriugqyhng đuzekídvkich thâefvpn làtijcm nhưvriu thếuxdd, Đjkzvurla tháoetgi y khôftrlng dáoetgm chậnbwzm trễrvaw, ngồegovi xuốlouwng đuzeklouwi diệsdjzn Mạzyknnh Tang Du cẩystgn thậnbwzn bắnbwzt mạzyknch cho côftrl.

“Sao rồegovi?” Thấbvjzy Đjkzvurla tháoetgi y buôftrlng tay, Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd trầdswum giọuxddng hỏftrli, ngữnazq khídvkivhbbtijci phầdswun vộqcdsi vàtijcng.

“Hồegovi hoàtijcng thưvriugqyhng, nưvriuơkbhvng nưvriuơkbhvng mắnbwzc bệsdjznh trầdswum kha nhiềefvpu năleizm, cho dùnjws gầdswun đuzekâefvpu cóvhbb chuyểhjlbn biếuxddn tốlouwt nhưvriung vẫgsfen cầdswun phảzykni uốlouwng thuốlouwc đuzekiềefvpu dưvriuleizng thêurojm mộqcdst thờpmrxi gian ngắnbwzn.” Đjkzvurla tháoetgi y che giấbvjzu rấbvjzt nhiềefvpu nộqcdsi tìgykcnh, nóvhbbi khôftrlng rõxuzxtijcng.

Mạzyknnh Tang Du cútijci đuzekdswuu nhếuxddch môftrli cưvriupmrxi chếuxdd giễrvawu. Lạzykni phảzykni uốlouwng thuốlouwc, nhưvriu vậnbwzy xem ra ngưvriupmrxi nàtijcy hẳinokn làtijc thậnbwzt. Lútijcc ngửnazqng đuzekdswuu, băleizng giáoetg đuzekãnqkm bao trùnjwsm lêurojn đuzekôftrli mắnbwzt phưvriugqyhng đuzeken trắnbwzng rõxuzxtijcng kia.


“Cho thuốlouwc đuzeki!” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd phấbvjzt tay, ngóvhbbn tay nhẹvriu nhàtijcng vuốlouwt ve mídvki mắnbwzt nàtijcng, muốlouwn xóvhbba bỏftrl áoetgnh mắnbwzt lạzyknnh lẽqrvro nhưvriuleizng đuzekáoetgbvjzy đuzeki, trong lòikrwng cay đuzeknbwzng khôftrlng kểhjlb đuzekưvriugqyhc. Hắnbwzn cóvhbb thểhjlbvhbbi gìgykc đuzekâefvpy? Chẳinokng lẽqrvr phảzykni nóvhbbi toạzyknt ra rằdabpng nhữnazqng dịxzdju dàtijcng tìgykcnh cảzyknm trưvriuohmkc kia thậnbwzt ra chỉdiyvtijc lớohmkp mặohmkt nạzyknftrlgykcnh, pháoetg vỡleiz lớohmkp ngụxzdjy trang ngoan làtijcnh bêurojn ngoàtijci củfvqya Tang Du? Khôftrlng, hắnbwzn khôftrlng thểhjlbvhbbi gìgykc, khôftrlng chiếuxddm đuzekưvriugqyhc tráoetgi tim Tang Du lạzykni cóvhbb đuzekưvriugqyhc chútijct hưvriugykcnh giảzykn ýntxg củfvqya nàtijcng cũmjaung tốlouwt. Íiklxt lâefvpu nữnazqa nàtijcng sẽqrvr hiểhjlbu rõxuzx hắnbwzn đuzekang cốlouw gắnbwzng bùnjws đuzeknbwzp sai lầdswum trưvriuohmkc kia.

Đjkzvurla tháoetgi y tuâefvpn lệsdjznh, viếuxddt hai phưvriuơkbhvng thuốlouwc dưvriuleizng sinh. Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd cầdswum lấbvjzy đuzekuxddc kỹonbp mộqcdst lầdswun, lạzykni trựbcsmc tiếuxddp giao cho cung nhâefvpn bêurojn cạzyknnh, ra lệsdjznh cho họuxdd mỗurlai ngàtijcy đuzekútijcng giờpmrx đuzekưvriua đuzekếuxddn cho Đjkzvleizc phi nưvriuơkbhvng nưvriuơkbhvng.

Mạzyknnh Tang Du khégferp hờpmrx mắnbwzt mỉdiyvm cưvriupmrxi, hắnbwzn lạzykni nhìgykcn nàtijcng lầdswun nữnazqa.

“Hoàtijcng thưvriugqyhng, đuzekhjlb vi thầdswun thay thuốlouwc cho ngàtijci.” Đjkzvurla tháoetgi y hợgqyhp thờpmrxi cấbvjzt lờpmrxi, cắnbwzt ngang sóvhbbng ngầdswum cuồegovn cuộqcdsn giữnazqa hai ngưvriupmrxi.

“Khôftrlng cầdswun, đuzekhjlb thuốlouwc lạzykni, Đjkzvleizc phi sẽqrvr thay băleizng cho trẫgsfem.” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd nắnbwzm bàtijcn tay nhỏftrlgfer trắnbwzng ngầdswun củfvqya Mạzyknnh Tang Du, yêuroju thưvriuơkbhvng nắnbwzn nắnbwzn.

“Hoàtijcng thưvriugqyhng, thầdswun thiếuxddp khôftrlng hiểhjlbu y thuậnbwzt, sẽqrvr khiếuxddn Hoàtijcng thưvriugqyhng bịxzdj thưvriuơkbhvng!” Mạzyknnh Tang Du vộqcdsi vàtijcng mởkbhv miệsdjzng từowqp chốlouwi, cảzyknm thấbvjzy nãnqkmo mìgykcnh càtijcng lútijcc càtijcng căleizng, càtijcng lútijcc càtijcng nhứleizc. Têurojn đuzekàtijcn ôftrlng nàtijcy ba lầdswun bốlouwn bậnbwzn đuzekùnjwsa giỡleizn mìgykcnh, rốlouwt cuộqcdsc làtijc mi muốlouwn gìgykc? Đjkzvóvhbba sen trắnbwzng tìgykcnh yêuroju châefvpn thàtijcnh gìgykc đuzekóvhbb củfvqya hắnbwzn đuzekãnqkmvriuu phảzyknn, còikrwn cầdswun gìgykcoetg chắnbwzn nàtijcy nữnazqa?

“Khôftrlng sao, chỉdiyvtijc thay thuốlouwc, rấbvjzt đuzekơkbhvn giảzyknn, áoetgi phi thôftrlng minh nhanh nhẹvriun, cóvhbb thểhjlbtijcm đuzekưvriugqyhc.” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd nhếuxddch môftrli, vôftrlnjwsng ‘lưvriuu loáoetgt’ cho Đjkzvurla tháoetgi y lui, sau đuzekóvhbb mởkbhv ra hai tay bìgykcnh tĩqiecnh nhìgykcn côftrl.

Rốlouwt cuộqcdsc vẫgsfen đuzekútijcng làtijc Hoàtijcng thưvriugqyhng, đuzekôftrli mắnbwzt thâefvpm trầdswum kia cóvhbb lựbcsmc uy hiếuxddp quáoetg lớohmkn. Mạzyknnh Tang Du hídvkit vàtijco mộqcdst hơkbhvi thậnbwzt sâefvpu, nởkbhv nụxzdjvriupmrxi thậnbwzt đuzekáoetgng yêuroju, “Nếuxddu thiếuxddp làtijcm Hoàtijcng thưvriugqyhng đuzekau xin Hoàtijcng thưvriugqyhng bao dung mộqcdst hai.”

“Khôftrlng sao.” Giọuxddng nóvhbbi Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd đuzekãnqkm khàtijcn đuzekohmkc, hầdswuu kếuxddt lêurojn lêurojn xuốlouwng xuốlouwng. Tuy biếuxddt sựbcsm mềefvpm mạzykni đuzekáoetgng yêuroju nàtijcy củfvqya nàtijcng chỉdiyvtijc ngụxzdjy trang giảzykn vờpmrx nhưvriung vẫgsfen khôftrlng thểhjlb khốlouwng chếuxdd tiếuxddng lòikrwng, hồegovn phảzykni xiêuroju pháoetgch phảzykni lạzyknc.

Mạzyknnh Tang Du khôftrlng nóvhbbi nhiềefvpu nữnazqa, đuzekleizng lêurojn cởkbhvi bỏftrl đuzekai lưvriung cùnjwsng áoetgo ngoàtijci củfvqya hắnbwzn, đuzekhjlb trầdswun vai cùnjwsng nửnazqa ngưvriupmrxi trêurojn trong khôftrlng khídvki lạzyknnh lẽqrvro. Dáoetgng ngưvriupmrxi gãnqkm đuzekàtijcn ôftrlng nàtijcy rấbvjzt cao lớohmkn, tuy rằdabpng hôftrln mêurojleizm tháoetgng nhưvriung đuzekưvriugqyhc chăleizm sóvhbbc kỹonbpvriuleizng, cho dùnjws da thịxzdjt cóvhbb phầdswun trắnbwzng nhợgqyht bệsdjznh tậnbwzt nhưvriung cơkbhv bắnbwzp cưvriupmrxng kiệsdjzn vẫgsfen khôftrlng thay đuzekonbpi, lạzykni còikrwn vìgykc thểhjlb trọuxddng giảzyknm sútijct mộqcdst chútijct màtijcikrwn cóvhbb phầdswun rõxuzxgfert mạzyknnh mẽqrvr. Đjkzvâefvpy làtijc mộqcdst bứleizc họuxdda hoàtijcn mỹonbp vềefvp thâefvpn thểhjlb đuzekàtijcn ôftrlng, mang theo hơkbhvi thởkbhv nam tídvkinh đuzeknbwzm đuzekohmkc.

Tim gan Mạzyknnh Tang Du cũmjaung chẳinokng nảzykny lêurojn mộqcdst cáoetgi, lạzykni khôftrlng ngóvhbb nghiêurojng thêurojm đuzekưvriupmrxng nàtijco, lậnbwzp tứleizc cởkbhvi lớohmkp băleizng vảzykni quấbvjzn quanh ngựbcsmc hắnbwzn. Vìgykc lớohmkp băleizng nàtijcy vòikrwng qua sau lưvriung, côftrl cầdswun phảzykni nghiêurojng ngưvriupmrxi, nhưvriu thểhjlb útijcp mặohmkt vàtijco khuôftrln ngựbcsmc cưvriupmrxng tráoetgng kia, cốlouw gắnbwzng khôftrlng đuzekqcdsng đuzekếuxddn miệsdjzng vếuxddt thưvriuơkbhvng kia màtijc tháoetgo băleizng.

njwsi hoa quen thuộqcdsc vưvriuơkbhvng vấbvjzn ngay tạzykni chóvhbbp mũmjaui, nhẹvriu nhàtijcng len lỏftrli vàtijco sâefvpu tậnbwzn tráoetgi tim. Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd tham lam hídvkit vàtijco mộqcdst hơkbhvi thậnbwzt sâefvpu, rốlouwt cuộqcdsc khôftrlng thểhjlb nhịxzdjn đuzekưvriugqyhc ôftrlm siếuxddt nàtijcng vàtijco lòikrwng, dùnjwsng toàtijcn sứleizc lựbcsmc riếuxddt chặohmkt.

“A!” Mạzyknnh Tang Du hôftrl nhỏftrl mộqcdst tiếuxddng, va vàtijco khuôftrln ngựbcsmc cứleizng rắnbwzn kia, bàtijcn tay lạzykni vừowqpa vặohmkn chốlouwng lêurojn bờpmrx vai bịxzdj thưvriuơkbhvng hắnbwzn, dòikrwng máoetgu đuzekftrlvriuơkbhvi từowqp từowqp thấbvjzm ưvriuohmkt lớohmkp băleizng vảzykni.


“Hoàtijcng thưvriugqyhng, ngàtijci chảzykny máoetgu!” Côftrl muốlouwn tráoetgnh khỏftrli nhưvriung chỉdiyv bấbvjzt lựbcsmc, đuzekàtijcnh mởkbhv miệsdjzng nhắnbwzc nhởkbhv.

“Khôftrlng sao.” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd tựbcsma cằdabpm, vùnjwsi vàtijco sâefvpu cổonbptijcng, bấbvjzt đuzekqcdsng mộqcdst lútijcc lâefvpu, hơkbhvi thởkbhvvhbbng bỏftrlng khiếuxddn Mạzyknnh Tang Du khôftrlng kiềefvpm đuzekưvriugqyhc khẽqrvr run. Cảzyknm giáoetgc đuzekưvriugqyhc sựbcsm thay đuzekonbpi rấbvjzt nhỏftrl củfvqya nàtijcng, Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd khàtijcn giọuxddng cưvriupmrxi to, trong tiếuxddng cưvriupmrxi sang sảzyknng hùnjwsng hậnbwzu đuzekdswuy thu hútijct kia làtijc niềefvpm hạzyknnh phútijcc nồegovng nàtijcn khóvhbb che giấbvjzu. Thậnbwzt bấbvjzt ngờpmrxtijc hắnbwzn vẫgsfen cóvhbb thểhjlboetgc đuzekqcdsng tớohmki cảzyknm xútijcc củfvqya Tang Du, xem ra vớohmki Tang Du, mìgykcnh khôftrlng thểhjlbdvkin đuzekáoetgo nhiềefvpu quáoetg.

“Hoàtijcng thưvriugqyhng, mấbvjzt nhiềefvpu máoetgu rấbvjzt nguy hiểhjlbm, nếuxddu Tháoetgi hậnbwzu truy cứleizu việsdjzc nàtijcy thầdswun thiếuxddp khôftrlng thểhjlb kham nổonbpi tộqcdsi danh khôftrlng chăleizm sóvhbbc chu toàtijcn.” Mạzyknnh Tang Du cảzyknm thấbvjzy thắnbwzt lưvriung mìgykcnh sắnbwzp gãnqkmy ra, ngữnazq khídvkivhbb phầdswun khôftrlng kiêurojn nhẫgsfen nổonbpi nữnazqa.

“Ừhtebm.” Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd thấbvjzp giọuxddng trảzykn lờpmrxi mộqcdst tiếuxddng, ýntxg tứleiztijcm xútijcc lạzykni khôftrlng rõxuzx, qua mộqcdst lútijcc lâefvpu nữnazqa mớohmki chậnbwzm rãnqkmi buôftrlng hai tay ra.

Mạzyknnh Tang Du mídvkim môftrli, đuzekqcdsng táoetgc tháoetgo băleizng rõxuzxtijcng nhanh hơkbhvn, phòikrwng ngừowqpa têurojn đuzekàtijcn ôftrlng nàtijcy bắnbwzt đuzekdswuu đuzekqcdsng kinh lầdswun nữnazqa. Tháoetgo đuzekếuxddn vòikrwng cuốlouwi cùnjwsng côftrl lạzykni dùnjwsng sứleizc, lớohmkp băleizng vảzykni ma sáoetgt miệsdjzng vếuxddt thưvriuơkbhvng dầdswun khégferp vảzykny khiếuxddn nóvhbb toạzyknt ra, thấbvjzy cảzykn thịxzdjt bêurojn trong. Máoetgu tràtijco xuốlouwng, tốlouwc đuzekqcds chảzykny dọuxdda Mạzyknnh Tang Du nhảzykny dựbcsmng.

“Um~” Vìgykc quáoetg đuzekqcdst ngộqcdst, cho dùnjwstijc Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd bịxzdj thưvriuơkbhvng khôftrlng biếuxddt bao nhiêuroju lầdswun cũmjaung chẳinokng nhịxzdjn đuzekưvriugqyhc màtijcurojn lêurojn mộqcdst tiếuxddng.

“Hoàtijcng thưvriugqyhng, thựbcsmc xin lỗurlai!” Mạzyknnh Tang Du vộqcdsi vàtijcng dùnjwsng băleizng đuzekètijc miệsdjzng vếuxddt thưvriuơkbhvng lạzykni, négfert mặohmkt áoetgy náoetgy nhìgykcn gãnqkm đuzekàtijcn ôftrlng đuzekang nhídvkiu chặohmkt màtijcy.

“Khôftrlng sao.” Nửnazqa ngưvriupmrxi trêurojn củfvqya nàtijcng dídvkinh sáoetgt vàtijco lòikrwng mìgykcnh, đuzekôftrli mắnbwzt phưvriugqyhng đuzeken trắnbwzng rõxuzxtijcng tràtijcn đuzekdswuy lo lắnbwzng cùnjwsng áoetgy náoetgy, Chu Vũmjau Đjkzvếuxdd lạzykni kiềefvpm khôftrlng đuzekưvriugqyhc cưvriupmrxi to, xoa xoa gòikrwoetg mịxzdjn màtijcng củfvqya nàtijcng, giọuxddng khàtijcn khàtijcn tiếuxddp lờpmrxi, “Thổonbpi cho trẫgsfem, thổonbpi rồegovi sẽqrvr khôftrlng đuzekau.”

“A?” Mạzyknnh Tang Du háoetg mồegovm dạzykni mặohmkt. Côftrl chắnbwzc chắnbwzc mìgykcnh đuzekãnqkm hoàtijcn toàtijcn nghe nhầdswum.

Lờpmrxi vừowqpa ra khỏftrli miệsdjzng, chídvkinh bảzyknn thâefvpn Chu Vũmjau Đjkzvếuxddmjaung ngâefvpy ngẩystgn cảzykn ngưvriupmrxi. Hiểhjlbn nhiêurojn hắnbwzn đuzekãnqkm quen kiểhjlbu chung sốlouwng cùnjwsng nhau khi còikrwn làtijcm A Bảzykno. Lútijcc mìgykcnh mẩystgy hắnbwzn đuzekdswuy thưvriuơkbhvng tídvkich, Tang Du luôftrln vừowqpa thay thuốlouwc vừowqpa thổonbpi thổonbpi cho hắnbwzn, cơkbhvn đuzekau nhứleizc rêurojm ngưvriupmrxi dưvriupmrxng nhưvriu chỉdiyvtijcvriuzykno khi nàtijcng nhẹvriu nhàtijcng an ủfvqyi chởkbhv che nhưvriu vậnbwzy. Hắnbwzn nhớohmk nhung cảzyknm giáoetgc ấbvjzm áoetgp an tâefvpm nàtijcy, tiềefvpm thứleizc đuzekãnqkm vộqcdsi đuzeki trưvriuohmkc màtijc thốlouwt ra.

Áhtebnh mắnbwzt u u áoetgm áoetgm, hắnbwzn rõxuzxtijcng đuzekâefvpm lao phảzykni theo lao, thu hồegovi mọuxddi biểhjlbu cảzyknm trêurojn mặohmkt, nghiêurojm nghịxzdj mởkbhv miệsdjzng, “Trẫgsfem đuzekau, thổonbpi cho trẫgsfem!”

Chóvhbboetg, đuzekowqpng cóvhbbtijci mặohmkt nghiêurojm tútijcc đuzeki làtijcm nũmjaung đuzekưvriugqyhc khôftrlng? Rấbvjzt dọuxdda ngưvriupmrxi biếuxddt chưvriua hảzykn? Têurojn đuzekàtijcn ôftrlng nàtijcy chắnbwzc chắnbwzn đuzekãnqkm bịxzdjuroju quáoetgi báoetgm vàtijco ngưvriupmrxi rồegovi! Tiểhjlbu nhâefvpn Mạzyknnh Tang Du gàtijco thégfert trong lòikrwng, trêurojn mặohmkt lạzykni mỉdiyvm cưvriupmrxi, cútijci đuzekdswuu nhẹvriu nhàtijcng thổonbpi vai cho hắnbwzn.

Hắnbwzn hídvkip mắnbwzt, bàtijcn tay lạzykni ôftrlm lấbvjzy vòikrwng eo mảzyknnh khảzyknnh củfvqya nàtijcng, hàtijcng màtijcy rậnbwzm nhídvkiu chặohmkt cũmjaung chầdswum chậnbwzm giãnqkmn ra, đuzekau đuzekohmkn trêurojn vai khôftrlng biếuxddt đuzekãnqkm bịxzdj hắnbwzn quăleizng đuzekếuxddn chỗurlatijco, chỉdiyvikrwn lạzykni rung đuzekqcdsng cuồegovn cuộqcdsn khôftrlng ngừowqpng trong ngựbcsmc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.