Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún

Chương 38 : Anh vợ (2)

    trước sau   
cyedc Chu Vũxsfa Đtxzvếfzajgiqung Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv xuốsbqjng dưfhbtyvezi, bêuxfzn đjvkeưfhbtlsltng đjvkeãahdmcdpin đjvkemuegc ngưfhbtlslti vâqghzy xem ‘kịudfnch.’

Chỉsbqj nghe mộsbqjt giọwzixng đjvkeàsljin ôvaazng vang lêuxfzn bêuxfzn trong, “Ôtomhng đjvkesbqjng phảdzeyi mi? Khôvaazng phảdzeyi mi cốsbqj ýyvez đjvkeâqghzm vàsljio ôvaazng hảdzey? Thẩndchm Hi Ngôvaazn, mi muốsbqjn ăsljin đjvkevaazp nữwwoja đjvkeúcyedng khôvaazng?”

“Màsljiy dánilqm đjvkeánilqnh tao? Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu, hôvaazm nay màsljiy cóetar thểslji thửguwd hếfzajt sứyvezc xem thếfzajsljio! Biếfzajt đjvkemyueng vàsljio quan viêuxfzn triềjvkeu đjvkeìsviqnh làslji tộsbqji gìsviq khôvaazng? Nhẹzuvk thìsviq đjvkeánilqnh tánilqm mưfhbtơgsnmi trưfhbtddpjng, nặmuegng thìsviq gia hìsviqnh. Ngưfhbtlslti đjvkeâqghzu, tróetari hắcdpin đjvkei tớyvezi nha môvaazn kinh đjvkeôvaaz!” Thẩndchm Hi Ngôvaazn quánilqt lêuxfzn, vếfzajt sẹzuvko trêuxfzn mặmuegt càsljing thêuxfzm mégiquo móetar, quảdzey thựqawbc khiếfzajn ngưfhbtlslti ta run sợddpj.

Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu cưfhbtlslti lạlntbnh, “Quan viêuxfzn triềjvkeu đjvkeìsviqnh? Mi? Theo ta đjvkeưfhbtddpjc biếfzajt phánilqp lệmyuenh triềjvkeu đjvkeìsviqnh cóetaretari, thâqghzn thểslji khiếfzajm khuyếfzajt khôvaazng thểsljisljim quan, chỉsbqj bằdrbxng danh dựqawb củtdjma mi thìsviqsljim quan cánilqi giốsbqjng gìsviq?”

“Màsljiy!” Thẩndchm Hi Ngôvaazn tứyvezc đjvkeếfzajn xanh mặmuegt, cãahdmi lạlntbi, “Ngàsljiy xưfhbta Thánilqi Tổrfxc thiếfzaju nửguwda tai vẫxsfan xưfhbtng đjvkeếfzaj nhưfhbt thưfhbtlsltng, sao tao khôvaazng thểsljisljim quan? Nhanh lêuxfzn, tróetari hắcdpin đjvkei nha môvaazn!”

Đtxzvánilqm gia đjvkeinh lớyvezn tiếfzajng tuâqghzn lệmyuenh, tiếfzajn lêuxfzn vâqghzy quanh Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu.


“Khôvaazng ổrfxcn, đjvkeánilqm ngưfhbtlslti nàsljiy khôvaazng phảdzeyi làslji gia đjvkeinh bìsviqnh thưfhbtlsltng, quan sánilqt hơgsnmi thởqqplsljii cùgiqung bưfhbtyvezc châqghzn vữwwojng vàsljing thìsviq mỗndchi gãahdm trong nàsljiy đjvkejvkeu cóetarnufivaazng, Thẩndchm Hi Ngôvaazn cốsbqj ýyvezahdmm hạlntbi Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu!” Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv trầahdmm giọwzixng nóetari.

Tuy võnufivaazng Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj khôvaazng bằdrbxng Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv, nhưfhbtng cũxsfang tậvaazp luyệmyuen từuqmd nhỏslji, đjvkeãahdm sớyvezm nhìsviqn ra, sắcdpic mặmuegt lạlntbnh lùgiqung đjvkendchy đjvkeánilqm ngưfhbtlslti đjvkei vàsljio.

“Va chạlntbm quan viêuxfzn triềjvkeu đjvkeìsviqnh? Tộsbqji danh nàsljiy quảdzey thựqawbc khôvaazng nhỏslji, nếfzaju nghiêuxfzm túcyedc xửguwd trícdpi, xin hỏsljii cánilqc hạlntbetartdjmy dụmyue hay quan ấwzixn khôvaazng? Đtxzvem đjvkeưfhbtddpjc hai thứyvezsljiy ra thìsviqnilqc ngưfhbtlslti cóetar thểslji mang vịudfn huynh đjvkeàsljii nàsljiy đjvkei, tuyệmyuet đjvkesbqji khôvaazng nóetari hai lờlslti!” Hắcdpin thong thảdzeyfhbtyvezc đjvkeếfzajn bêuxfzn cạlntbnh Mạlntbnh Châqghzu, đjvkeènufi vai Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu xuốsbqjng. Theo nhưfhbt hắcdpin đjvkeưfhbtddpjc biếfzajt, nửguwda thánilqng sau Thẩndchm Hi Ngôvaazn mớyvezi chícdpinh thứyvezc tiếfzajp nhậvaazn chứyvezc vụmyue, tấwzixt nhiêuxfzn khôvaazng cóetar mấwzixy thứyvezsljiy.

nufi nghệmyue Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu bấwzixt phàsljim, sao khôvaazng thểslji nhìsviqn ra lai lịudfnch mấwzixy gia đjvkeinh kia, lậvaazp tứyvezc phốsbqji hợddpjp la lớyvezn, “Thẩndchm Hi Ngôvaazn, mi đjvkeem ủtdjmy dụmyuegiqung quan ấwzixn ra đjvkeâqghzy, lấwzixy ra đjvkeưfhbtddpjc thìsviqvaazm nay ôvaazng đjvkeslji mặmuegc mi đjvkeánilqnh giếfzajt! Chếfzajt cũxsfang khôvaazng cãahdmi! Nếfzaju mi khôvaazng lấwzixy ra…”

“Nếfzaju nhưfhbt khôvaazng cóetar, thìsviq luậvaazt Đtxzvlntbi Chu cóetar viếfzajt, mạlntbo nhậvaazn quan viêuxfzn triềjvkeu đjvkeìsviqnh, nhẹzuvk thìsviq tịudfnch biêuxfzn lưfhbtu đjvkeàsljiy, nặmuegng thìsviq chégiqum nửguwda ngưfhbtlslti.” Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj phe phẩndchy chiếfzajc quạlntbt bạlntbch ngọwzixc trong tay, ngữwwoj khícdpi thốsbqjt nhiêuxfzn lạlntbnh lẽzgdoo, “Hừuqmd, Thánilqi Tổrfxc thiếfzaju nửguwda vàsljinh tai bởqqpli vìsviq bịudfn thưfhbtơgsnmng nơgsnmi chiếfzajn trưfhbtlsltng, cánilqc hạlntb lạlntbi vìsviq mộsbqjt côvaaznilqi màslji trảdzey giánilq, sao lạlntbi dánilqm so sánilqnh mìsviqnh vớyvezi Thánilqi Tổrfxc? Cho dùgiqufhbtơgsnmng phi đjvkeưfhbtddpjc sủtdjmng ánilqi đjvkeyvezng đjvkeahdmu trong hậvaazu cung, Thẩndchm thánilqi sưfhbt quyềjvken cao chứyvezc trọwzixng, ngưfhbtlslti nhàslji họwzix Thẩndchm sánilqnh vai cùgiqung Hoàsljing tộsbqjc, chẳaosbng lẽzgdo muốsbqjn mộsbqjt tay che trờlslti, hoặmuegc cũxsfang cóetar thểslji thay trờlslti đjvkerfxci đjvkewzixt?”

Ngưfhbtlslti vừuqmda mớyvezi đjvkeếfzajn tốsbqj ra, tộsbqji trạlntbng càsljing lúcyedc càsljing nghiêuxfzm trọwzixng, lạlntbi đjvkeâqghzm thẳaosbng đjvkeếfzajn đjvkeiểsljim chếfzajt, rõnufisljing khícdpi chấwzixt trêuxfzn ngưfhbtlslti ôvaazn hòhzvoa làslji vậvaazy, nhưfhbtng nhìsviqn thẳaosbng vàsljio đjvkeôvaazi mắcdpit thẫxsfam tốsbqji củtdjma đjvkesbqji phưfhbtơgsnmng, Thẩndchm Hi Ngôvaazn chỉsbqj cảdzeym thấwzixy cảdzey ngưfhbtlslti lạlntbnh ngắcdpit. Thấwzixy biểsljiu cảdzeym hoàsljii nghi củtdjma bọwzixn ngưfhbtlslti vâqghzy xem, lạlntbi nhớyvez tớyvezi việmyuec phụmyue thâqghzn đjvkeãahdm tậvaazn tâqghzm chỉsbqj dạlntby mọwzixi chuyệmyuen phảdzeyi khiêuxfzm nhưfhbtlsltng hàsljinh sựqawb, y cắcdpin răsljing, trong lòhzvong do dựqawb. Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu suýyvezt chúcyedt chúcyedt hạlntbi hắcdpin, hủtdjmy cảdzeyfhbtơgsnmng lai sựqawb nghiệmyuep, khóetar khăsljin lắcdpim cơgsnm hộsbqji mớyvezi đjvkeếfzajn, chẳaosbng lẽzgdo cứyvez nhưfhbt vậvaazy màslji buôvaazng tha?

Đtxzvúcyedng lúcyedc nàsljiy Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv mang theo mộsbqjt thanh niêuxfzn mặmuegc quan phụmyuec giánilqo úcyedy chen vàsljio. Ngưfhbtlslti thanh niêuxfzn nàsljiy hơgsnmn hai mưfhbtơgsnmi tuổrfxci, diệmyuen mạlntbo vôvaazgiqung tuấwzixn túcyed, đjvkeưfhbtlsltng négiqut khuôvaazn mặmuegt mi màsljiy đjvkejvkeu mạlntbnh mẽzgdo cứyvezng rắcdpin. Anh ta nhìsviqn vềjvke phícdpia Thẩndchm Hi Ngôvaazn, lạlntbnh lùgiqung nóetari, “Thẩndchm hi Ngôvaazn, nửguwda thánilqng sau ngưfhbtơgsnmi mớyvezi cóetar đjvketdjmfhbtnilqch nóetari nhữwwojng lờlslti nhưfhbt ‘va chạlntbm quan viêuxfzn triềjvkeu đjvkeìsviqnh.’ Hôvaazm nay nếfzaju ngưfhbtơgsnmi muốsbqjn tiếfzajp tụmyuec, bảdzeyn quan mang ngưfhbtơgsnmi đjvkei nha môvaazn kinh đjvkeôvaaz xem thửguwd, đjvkei Long cấwzixm vệmyuexsfang đjvkeưfhbtddpjc.”

“Hừuqmd, chúcyedng ta đjvkei!” Trưfhbtyvezc mắcdpit Long cấwzixm vệmyue vẫxsfan chưfhbta bịudfn nhàslji họwzix Thẩndchm nắcdpim trọwzixn trong tay, ngưfhbtlslti nàsljiy cũxsfang cứyvezng rắcdpin khóetar chơgsnmi, khôvaazng thểslji đjvkesbqjng vàsljio đjvkeưfhbtddpjc. Thẩndchm Hi Ngôvaazn trừuqmdng mắcdpit nhìsviqn đjvkeánilqm ngưfhbtlslti kia, mang theo gia đjvkeinh vẹzuvkt đjvkeánilqm đjvkeôvaazng, chậvaazt vậvaazt rúcyedt đjvkei.

“Cảdzeym ơgsnmn huynh đjvkeàsljii!” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu chắcdpip tay vớyvezi Chu Vũxsfa Đtxzvếfzajfhbtlslti sang sảdzeyng, sau đjvkeóetar quay sang ngưfhbtlslti thanh niêuxfzn giánilqo úcyedy kia, vỗndch vỗndch vai anh ta, “Hoa Sơgsnmn, sao anh lạlntbi tớyvezi đjvkeâqghzy?”

“Tềjvke Đtxzvôvaazng Lỗndchi phánilqi ngưfhbtlslti tớyvezi thôvaazng bánilqo cho tôvaazi.” Ngưfhbtlslti nàsljiy chỉsbqj chỉsbqj Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsvuxfzn cạlntbnh Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj.

“Đtxzvôvaazng Lỗndchi, sao hôvaazm nay khôvaazng ởqqpl nhàsljigiqung mỹtpmv nhâqghzn màslji ra ngoàsljii thếfzaj? Cảdzeym ơgsnmn nhégiqu!” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu đjvkei qua, đjvkewzixm đjvkewzixm bảdzey vai Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv, ngữwwoj khícdpi thâqghzn thiệmyuen. Cùgiqung làslji mấwzixy gãahdm phong lưfhbtu nổrfxci danh kinh thàsljinh, tấwzixt nhiêuxfzn hai ngưfhbtlslti nàsljiy cũxsfang cóetar quan hệmyue khánilq thâqghzn quen.

“Cũxsfang khôvaazng thểslji ngàsljiy ngàsljiy đjvkejvkeu dícdpinh vớyvezi mỹtpmv nhâqghzn, khôvaazng cóetar tiềjvken đjvkecdpi.” Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv mởqqpl quạlntbt xếfzajp phe qua phẩndchy lạlntbi, tựqawb cho làslji phong lưfhbtu khoánilqng đjvkelntbt, thựqawbc ra bộsbqjnilqng đjvkeánilqng khinh, nhìsviqn màslji phánilqt chánilqn lêuxfzn đjvkeưfhbtddpjc. Đtxzvánilqm ngưfhbtlslti vâqghzy xem lậvaazp tứyvezc tảdzeyn ra, họwzix đjvkeãahdm coi mấwzixy chuyệmyuen ồcdpin àsljio củtdjma Tềjvke Đtxzvôvaazng Lỗndchi đjvkeếfzajn nảdzeyn rồcdpii!

“Đtxzvâqghzy làslji bạlntbn anh sao?” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu chỉsbqjsljio Chu Vũxsfa Đtxzvếfzajuxfzn cạlntbnh gãahdm, Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj nhìsviqn lạlntbi Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu, ôvaazn hòhzvoa cưfhbtlslti.


“Ờvrys, đjvkeếfzajn từuqmd Trựqawbc Lệmyue, lêuxfzn kinh làsljim ícdpit chuyệmyuen.” Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv gậvaazt đjvkeahdmu. Chu Vũxsfa Đtxzvếfzajgsnmi nắcdpim hai bàsljin tay lạlntbi, “Tạlntbi hạlntbuxfzn Hàsljin Hảdzeyi.”

“Tạlntbi hạlntb Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu, cảdzeym ơgsnmn chuyệmyuen ban nãahdmy!” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu vộsbqji vàsljing đjvkeánilqp lễzuvk, khôvaazng hềjvkeetar vẻrcgb kiêuxfzu căsljing củtdjma côvaazng tửguwd nhàslji danh gia, rõnufisljing làslji mộsbqjt ngưfhbtlslti đjvkeàsljin ôvaazng cóetarcdpinh cánilqch hàsljio sảdzeyng.

sviq Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu làslji thưfhbtlsltng dâqghzn, cũxsfang chẳaosbng đjvkendch đjvkelntbt gìsviq, bìsviqnh thưfhbtlsltng khôvaazng làsljim việmyuec đjvkeàsljing hoàsljing, chỉsbqj biếfzajt chơgsnmi đjvkeùgiqua mấwzixy thứyvez vớyvez vẫxsfan, đjvkeâqghzy làslji lầahdmn đjvkeahdmu tiêuxfzn Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj nhìsviqn thấwzixy. Gặmuegp ngưfhbtlslti rồcdpii mớyvezi biếfzajt đjvkeưfhbtddpjc, vịudfn anh vợddpjsljiy cũxsfang khôvaazng ‘bấwzixt kham’ nhưfhbt ngưfhbtlslti đjvkelslti đjvkecdpin đjvkelntbi.

“Tạlntbi hạlntbfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn.” Anh chàsljing thanh viêuxfzn giánilqo úcyedy kia cũxsfang chắcdpip tay, biểsljiu cảdzeym nghiêuxfzm nghịudfn bấwzixy giờlslt đjvkeãahdmsviqnh thưfhbtlsltng trởqqpl lạlntbi.

“Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn?” Nụmyuefhbtlslti trêuxfzn mặmuegt Chu Vũxsfa Đtxzvếfzajgiquo xuốsbqjng mộsbqjt tícdpi. Tuy chỉsbqj nghe qua cánilqi têuxfzn nàsljiy mộsbqjt lầahdmn nhưfhbtng hắcdpin lạlntbi khắcdpic ghi trong lòhzvong. Đtxzvâqghzy làslji ngưfhbtlslti màslji trong lúcyedc nguy nan nhấwzixt Tang Du cóetar thểslji trôvaazng cậvaazy chăsljim sóetarc ngưfhbtlslti nhàslji, nhấwzixt đjvkeudfnnh tìsviqnh cảdzeym giữwwoja anh ta vàslji Tang Du khánilq gắcdpin bóetarqghzu đjvkevaazm, sao hắcdpin cóetar thểslji khôvaazng đjvkeslji ýyvez?

“Hàsljin huynh cóetar biếfzajt tạlntbi hạlntb?”

Đtxzvôvaazi mắcdpit thâqghzm sâqghzu củtdjma Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj nhìsviqn qua cóetar vẻrcgbsviqnh tĩytsvnh, nhưfhbtng lạlntbi khiếfzajn Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn khôvaazng đjvkeưfhbtddpjc tựqawb nhiêuxfzn. Ágdaxnh mắcdpit ngưfhbtlslti đjvkeàsljin ôvaazng nàsljiy ẩndchn chứyveza uy nghi ngấwzixt trờlslti cùgiqung khảdzeysljing nhìsviqn thấwzixu, khôvaazng phảdzeyi làsljivaazng tửguwd phúcyed gia bìsviqnh thưfhbtlsltng.

“Khôvaazng biếfzajt, dưfhbtlsltng nhưfhbtetar nghe ngưfhbtlslti khánilqc nhắcdpic tớyvezi.” Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj phấwzixt tay, ýyvezfhbtlslti trêuxfzn mặmuegt hơgsnmi nhạlntbt xuốsbqjng.

Ágdaxnh mắcdpit Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsvetare lêuxfzn, nhiệmyuet tìsviqnh mờlslti hai ngưfhbtlslti lêuxfzn tửguwdu lâqghzu dùgiqung cơgsnmm. Lúcyedc nàsljiy đjvkeãahdm gầahdmn đjvkeếfzajn trưfhbta, âqghzn tìsviqnh Tềjvke Đtxzvôvaazng Lỗndchi cùgiqung Hàsljin Hảdzeyi giúcyedp đjvkedhpf, Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu cùgiqung Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn khôvaazng tiệmyuen từuqmd chốsbqji, cùgiqung nhau đjvkei lêuxfzn.

Đtxzvi đjvkeếfzajn cạlntbnh cửguwda, Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj chậvaazm hai bưfhbtyvezc, túcyedm Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv lạlntbi thấwzixp giọwzixng hỏsljii, “Lai lịudfnchVưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn?”

Quảdzey nhiêuxfzn hỏsljii màslji! Nhấwzixt đjvkeudfnnh làslji nghe Đtxzvyvezc phi nưfhbtơgsnmng nưfhbtơgsnmng nhắcdpic đjvkeếfzajn, trong lòhzvong ghen tuôvaazng! Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsvfhbtlslti thầahdmm, khẽzgdo giọwzixng hồcdpii bánilqo, “Cha anh ta nguyêuxfzn làslji phóetarfhbtyvezng dưfhbtyvezi trưfhbtyvezng Mạlntbnh quốsbqjc côvaazng, anh ta làslji thứyvez tửguwd (con vợddpj sau) trong nhàslji, bịudfn mẹzuvk cảdzeyyvezc hiếfzajp. Khi còhzvon bégiqu Đtxzvyvezc phi nưfhbtơgsnmng nưfhbtơgsnmng cứyvezu giúcyedp, đjvkeslji anh ta làsljim tùgiquy tùgiqung củtdjma Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu, sau nàsljiy thấwzixy tàsljii hoa xuấwzixt chúcyedng lạlntbi thuyếfzajt phụmyuec Mạlntbnh quốsbqjc côvaazng đjvkeưfhbta vàsljio trong quâqghzn đjvkesbqji rènufin luyệmyuen. Năsljing lựqawbc anh ta xuấwzixt sắcdpic, bâqghzy giờlslt đjvkeãahdm đjvkeếfzajn chứyvezc giánilqo úcyedy Long cấwzixm vệmyue, trong nhàsljietargsnmi sốsbqjng yêuxfzn ổrfxcn, tấwzixt nhiêuxfzn mang ơgsnmn nặmuegng vớyvezi Đtxzvyvezc phi nưfhbtơgsnmng nưfhbtơgsnmng.”

“Ágdaxnh mắcdpit Tang Du rấwzixt tốsbqjt, khôvaazng cóetar nhàslji tộsbqjc che chởqqpl, hơgsnmn hai mưfhbtơgsnmi đjvkeãahdmsljim giánilqo úcyedy, ngưfhbtlslti nàsljiy làslji mộsbqjt nhâqghzn tàsljii.” Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj ánilqp chếfzajgsnmn ghen, nghiêuxfzm túcyedc nhậvaazn xégiqut.

“Đtxzvúcyedng vậvaazy, anh ta khôvaazng chịudfnu góetarp sứyvezc vớyvezi Thẩndchm thánilqi sưfhbt, bâqghzy giờlslt đjvkeang chịudfnu xa lánilqnh.” Thấwzixy hai ngưfhbtlslti trong phòhzvong nhìsviqn qua, cảdzey hai vộsbqji vàsljing kếfzajt thúcyedc đjvkejvkesljii, gọwzixi tiểsljiu nhịudfn đjvkeếfzajn đjvkeslji chọwzixn thứyvezc ăsljin.


sviq mộsbqjt bụmyueng uấwzixt nghẹzuvkn, Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu vừuqmda ngồcdpii vàsljio bàsljin đjvkeãahdm uốsbqjng liềjvken tùgiqusviq ba bánilqt rưfhbtddpju, mặmuegt đjvkeslji bừuqmdng bừuqmdng, tâqghzm sựqawb nặmuegng nềjvke.

“Anh khôvaazng cầahdmn phảdzeyi nhưfhbt thếfzaj, tuy dung mạlntbo côvaaz Phóetar tiểsljiu thưfhbt kia bìsviqnh thưfhbtlsltng nhưfhbtng tícdpinh tìsviqnh rấwzixt tốsbqjt, nhấwzixt đjvkeudfnnh sẽzgdoslji ngưfhbtlslti vợddpj hiềjvken.” Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn lấwzixy bánilqt rưfhbtddpju trưfhbtyvezc mặmuegt Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu, mởqqpl miệmyueng khuyêuxfzn giảdzeyi.

“Đtxzvúcyedng vậvaazy, Tang…Em gánilqi anh tấwzixt nhiêuxfzn khôvaazng làsljim hạlntbi anh, Phóetar tiểsljiu thưfhbt kia cóetar chỗndchgsnmn ngưfhbtlslti.” Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj ôvaazn hòhzvoa hỏsljii.

“Sao anh biếfzajt em gánilqi tôvaazi sắcdpip xếfzajp hôvaazn sựqawbsljiy?” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu bỗndchng nhiêuxfzn ngửguwdng đjvkeahdmu nhìsviqn, trong mắcdpit cóetar ýyvez nghiềjvken ngẫxsfam.

“Từuqmdng nghe Đtxzvôvaazng Lỗndchi nóetari qua.” Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj tựqawb nhiêuxfzn tiếfzajp lờlslti, trong lòhzvong thầahdmm nghĩytsv: Tícdpinh cảdzeynh giánilqc rấwzixt tốsbqjt.

“Lúcyedc trưfhbtyvezc cóetar nghe anh nhắcdpic qua mộsbqjt lầahdmn, sao thếfzaj, quêuxfzn àslji?” Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsvfhbtlslti cưfhbtlslti nhấwzixp mộsbqjt ngụmyuem rưfhbtddpju, giúcyedp ‘cấwzixp trêuxfzn’ lưfhbtyvezt êuxfzm vụmyuesljiy.

“Tấwzixt nhiêuxfzn tôvaazi biếfzajt em ấwzixy khôvaazng bao giờlslt. Em ấwzixy bảdzeyo tôvaazi cưfhbtyvezi ai thìsviqvaazi cưfhbtyvezi ngưfhbtlslti đjvkeóetar, trêuxfzn thếfzaj gian nàsljiy côvaaznilqi nàsljio vừuqmda xinh đjvkezuvkp, tícdpinh cánilqch tốsbqjt lạlntbi thôvaazng minh nhưfhbt em tôvaazi thựqawbc sựqawb quánilq ícdpit, tôvaazi màslji tiếfzajp tụmyuec bớyvezi móetarc nữwwoja thìsviq chỉsbqj sợddpj cảdzey đjvkelslti phảdzeyi đjvkesbqjc thâqghzn.” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu giậvaazt lấwzixy bánilqt rưfhbtddpju róetart đjvkeahdmy, ngửguwda đjvkeahdmu uốsbqjng cạlntbn, sắcdpic mặmuegt nặmuegng nềjvke khôvaazng giảdzeym.

Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj nghe vậvaazy mỉsbqjm cưfhbtlslti. Côvaaznilqi tốsbqjt nhấwzixt trêuxfzn thếfzaj gian nàsljiy tấwzixt nhiêuxfzn phảdzeyi làslji Tang Du củtdjma hắcdpin.

“Biếfzajt rồcdpii, anh cứyvezuxfzn ổrfxcn trong phủtdjm đjvkei, đjvkeuqmdng ra ngoàsljii gâqghzy chuyệmyuen, phu nhâqghzn sẽzgdo lo lắcdping.” Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn nhícdpiu màsljiy nóetari.

“Đtxzvúcyedng vậvaazy, bâqghzy giờlslt khánilqc xưfhbta rồcdpii, Thẩndchm thánilqi sưfhbt nắcdpim quyềjvken, cha anh lạlntbi…” Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsvxsfang muốsbqjn khuyêuxfzn nhủtdjmsljii câqghzu, đjvkeâqghzy làslji ngàsljii anh vợddpjetar tiếfzajng cóetar miếfzajng trong cảdzeym nhậvaazn củtdjma Hoàsljing thưfhbtddpjng, khôvaazng nịudfnnh nọwzixt khôvaazng đjvkeưfhbtddpjc.

“Nàsljio, uốsbqjng rưfhbtddpju!” Bỗndchng nhiêuxfzn Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn đjvkeyvezng lêuxfzn, nhégiqut mộsbqjt bánilqt rưfhbtddpju vàsljio tay Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv, cắcdpit ngang lờlslti gãahdm, màslji trưfhbtyvezc đjvkeóetar Chu Vũxsfa Đtxzvếfzajuxfzn cạlntbnh đjvkeãahdmsljim mộsbqjt dấwzixu hiểsljiu im lặmuegng. Tang Du từuqmdng căsljin dặmuegn kỹtpmvfhbtdhpfng hếfzajt lầahdmn nàsljiy tớyvezi lầahdmn khánilqc, tuyệmyuet đjvkesbqji khôvaazng đjvkeslji Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu biếfzajt chuyệmyuen Mạlntbnh quốsbqjc côvaazng, sợddpj anh chàsljing nàsljiy kícdpich đjvkesbqjng chạlntby tớyvezi biêuxfzn cưfhbtơgsnmng chịudfnu chếfzajt. Đtxzvâqghzy làslji ca ca ruộsbqjt thịudfnt củtdjma Tang Du, hắcdpin khôvaazng thểslji đjvkeslji anh ta xảdzeyy ra chuyệmyuen.

“Cha tôvaazi sao? Sao khôvaazng đjvkeslji Đtxzvôvaazng Lỗndchi nóetari tiếfzajp chứyvez?” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu đjvkendchy Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn ra, nghiêuxfzm mặmuegt nóetari, “Tôvaazi biếfzajt cha tôvaazi mấwzixt tícdpich. Chuyệmyuen lớyvezn nhưfhbt vậvaazy trong kinh ai ai khôvaazng biếfzajt, cho dùgiqu bắcdpit tôvaazi ởqqpl nhàsljivaazi cũxsfang cóetarnilqch biếfzajt. Tuy tôvaazi lỗndchahdmng nhưfhbtng khôvaazng phảdzeyi thằdrbxng ngu, tôvaazi đjvkei rồcdpii thìsviq mẹzuvk, em gánilqi phảdzeyi làsljim sao bâqghzy giờlslt? Trong nhàsljietar mụmyuesljin di nưfhbtơgsnmng khiếfzajn mẹzuvk mệmyuet mỏsljii, bâqghzy giờlslt em gánilqi lạlntbi thấwzixt sủtdjmng, nếfzaju tôvaazi xảdzeyy ra chuyệmyuen thìsviq hai ngưfhbtlslti khôvaazng cóetarnilqch sốsbqjng sóetart. Đtxzvmuegc biệmyuet làslji em tôvaazi, trong cung châqghzn thấwzixp châqghzn cao, làsljinilqi chỗndch ăsljin thịudfnt ngưfhbtlslti, nếfzaju tôvaazi khôvaazng vựqawbc nhàslji họwzix Mạlntbnh dậvaazy, em tôvaazi sẽzgdo khôvaazng còhzvon đjvkeưfhbtlsltng sốsbqjng. Khôvaazng biếfzajt lúcyedc trưfhbtyvezc cha mẹzuvk nghĩytsv nhưfhbt thếfzajsljio lạlntbi đjvkeưfhbta em gánilqi tớyvezi cánilqi chỗndch ‘nhậvaazn khôvaazng ra ngưfhbtlslti’ nhưfhbt thếfzaj, nếfzaju gảdzey cho Hoa Sơgsnmn, bâqghzy giờlslt khôvaazng biếfzajt hạlntbnh phúcyedc bao nhiêuxfzu! Hoàsljing đjvkeếfzaj kia giai lệmyue ba ngàsljin, sao biếfzajt em tôvaazi tốsbqjt đjvkezuvkp lưfhbtơgsnmng thiệmyuen thếfzajsljio?”

“Viêuxfzm Châqghzu, anh uốsbqjng say!” Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn vộsbqji vàsljing đjvkevaazp vai Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu, dùgiqung ánilqnh mắcdpit cảdzeynh giánilqc nhìsviqn vềjvke phícdpia Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsvgiqung Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj.

“Lờlslti kẻrcgb say khôvaazng thểslji nghĩytsvslji thậvaazt, tôvaazi khôvaazng nghe gìsviq cảdzey.” Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv vộsbqji vàsljing xua tay, trộsbqjm nhìsviqn biểsljiu cảdzeym Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj. Ốdnboi giờlslti, mặmuegt xanh cảdzey rồcdpii kia, phấwzixn dịudfnch dung dàsljiy đjvkeếfzajn thếfzajxsfang khôvaazng ‘lấwzixn ánilqt’ đjvkeưfhbtddpjc!

“Đtxzvuqmdng uốsbqjng nữwwoja,” Ágdaxnh mắcdpit Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj lạlntbnh ngắcdpit liếfzajc nhìsviqn Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn, đjvkendchy bánilqt rưfhbtddpju trưfhbtyvezc mặmuegt Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu ra chỗndch khánilqc, thậvaazn trọwzixng mởqqpl miệmyueng, “Nóetari nhữwwojng lờlslti nhưfhbt thếfzajsljiy trưfhbtyvezc măsljit chúcyedng tôvaazi cũxsfang khôvaazng sao, nếfzaju nóetari vớyvezi ngưfhbtlslti khánilqc khôvaazng phảdzeyi đjvkeãahdmsljim hạlntbi em gánilqi anh? Em gánilqi anh phúcyedc phậvaazn nhưfhbt vậvaazy, chắcdpic chắcdpin sẽzgdo nhậvaazn đjvkeưfhbtddpjc hếfzajt thảdzeyy tôvaazn quýyvez khắcdpip thếfzaj gian.”

Đtxzvâqghzy làslji hứyveza hẹzuvkn tránilqsviqnh? Rốsbqjt cuộsbqjc mấwzixy thánilqng vừuqmda qua Đtxzvyvezc phi nưfhbtơgsnmng nưfhbtơgsnmng đjvkesbqji xửguwd vớyvezi Hoàsljing thưfhbtddpjng nhưfhbt thếfzajsljio đjvkeslji ngàsljii ấwzixy lạlntbi tìsviqnh mặmuegn ýyvez nồcdping đjvkeếfzajn vậvaazy nhờlslt? Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv cụmyuep mắcdpit xuốsbqjng, trong lòhzvong tòhzvohzvo khôvaazng chịudfnu nổrfxci.

qghzu nóetari cuốsbqji cùgiqung cóetar ýyvez nhấwzixn mạlntbnh, mỗndchi từuqmd mỗndchi chữwwoj phánilqt ra cóetar lựqawbc, mang theo sứyvezc mạlntbnh khiếfzajn ngưfhbtlslti ta khôvaazng thểslji khôvaazng tin phụmyuec. Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn kinh ngạlntbc nhìsviqn qua Hàsljin Hảdzeyi, trong con ngưfhbtơgsnmi lưfhbtyvezt qua vàsljii ýyvez nghĩytsvqghzu xa. Anh cóetar cảdzeym giánilqc lúcyedc nãahdmy trêuxfzn thâqghzn ngưfhbtlslti nàsljiy toánilqt ra thánilqi đjvkesbqj thùgiqu đjvkeudfnch, mìsviqnh đjvkeãahdmsljim gìsviqetar lỗndchi vớyvezi anh ta hay sao? Nhưfhbtng khícdpi thếfzaj uy nghi củtdjma anh ta đjvkevaazm đjvkemuegc nhưfhbt thếfzaj, thậvaazn phậvaazn nhấwzixt đjvkeudfnnh khôvaazng đjvkeơgsnmn giảdzeyn.

Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu đjvkeãahdm tỉsbqjnh tánilqo lạlntbi trong cơgsnmn say làslji đjvkeàslji, ngưfhbtddpjng ngùgiqung chắcdpip tay vớyvezi Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj, “Tôvaazi nóetari chuyệmyuen thưfhbtlsltng khôvaazng dùgiqung đjvkeahdmu óetarc, đjvkea tạlntbsljin huynh nhắcdpic nhởqqpl, cũxsfang đjvkea tạlntb hai vịudfn cảdzeym thôvaazng.”

“Khôvaazng sao, đjvkeãahdm biếfzajt em gánilqi anh sốsbqjng trong cung khôvaazng dễzuvk thìsviqxsfang khôvaazng nêuxfzn phóetarng túcyedng bảdzeyn thâqghzn nhưfhbt vậvaazy, gâqghzy phiềjvken toánilqi cho côvaazwzixy. Anh muốsbqjn vựqawbc nhàslji họwzix Mạlntbnh dậvaazy, cóetar ýyvezfhbtqqplng gìsviq?” Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj trầahdmm giọwzixng hỏsljii.

hzvon chưfhbta chícdpinh thứyvezc quen biếfzajt lẫxsfan nhau đjvkeãahdm trưfhbtng ra tìsviqnh cảdzeym anh rểslji thắcdpim thiếfzajt lo nghĩytsv cho rồcdpii. Thấwzixy tưfhbt thếfzaj ‘oai phong’ củtdjma Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj, Diêuxfzm Tuấwzixn Vĩytsv nghiềjvken ngẫxsfam nghĩytsv nghĩytsv.

“Tôvaazi muốsbqjn vàsljio quâqghzn đjvkesbqji rènufin luyệmyuen, nhưfhbtng cha xảdzeyy ra chuyệmyuen, trưfhbtyvezc mắcdpit khôvaazng thểslji xa nhàslji, chỉsbqjetar thểslji đjvkeddpji ícdpit hôvaazm nữwwoja xem xégiqut thếfzajsljio.” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu nghiêuxfzm mặmuegt, thánilqi đjvkesbqj bấwzixt giánilqc trởqqpluxfzn cung kícdpinh.

“Vàsljio quâqghzn đjvkesbqji rènufin luyệmyuen?” Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj trầahdmm ngâqghzm, từuqmd từuqmd mởqqpl miệmyueng, “Bâqghzy giờlslt thờlslti buổrfxci rốsbqji loạlntbn, chờlslt triềjvkeu đjvkeìsviqnh yêuxfzn ổrfxcn rồcdpii nóetari sau, đjvkeếfzajn lúcyedc đjvkeóetar khôvaazng chừuqmdng còhzvon chỗndch tốsbqjt hơgsnmn đjvkeslji đjvkeếfzajn. Còhzvon nữwwoja, cha anh chỉsbqj mớyvezi mấwzixt tícdpich, chưfhbta hẳaosbn xảdzeyy ra chuyệmyuen.”

“Cảdzeym ơgsnmn.” Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu kícdpinh cẩndchn đjvkeánilqp lờlslti, khôvaazng hềjvke phánilqt hiệmyuen mìsviqnh đjvkeãahdm bịudfn égiqup thếfzaj trưfhbtyvezc khícdpi phánilqch uy nghi củtdjma Hàsljin Hảdzeyi. Nhưfhbtng chỉsbqjetari đjvkeơgsnmn giảdzeyn mấwzixy câqghzu đjvkeãahdm khiếfzajn mìsviqnh tin tưfhbtqqplng, an tâqghzm đjvkeếfzajn vậvaazy, sầahdmu lo trong lòhzvong cũxsfang giảdzeym bớyvezt, bữwwoja cơgsnmm nàsljiy cảdzey khánilqch lẫxsfan chủtdjm đjvkejvkeu vui vẻrcgb hếfzajt mựqawbc.

Ăwzixn cơgsnmm xong Vưfhbtơgsnmng Hoa Sơgsnmn phảdzeyi đjvkei Long cấwzixm vệmyue tiếfzajp tụmyuec côvaazng việmyuec, Chu Vũxsfa Đtxzvếfzaj cốsbqjsviqnh dẫxsfan dắcdpit mộsbqjt lánilqt, Mạlntbnh Viêuxfzm Châqghzu đjvkeãahdm mờlslti hai ngưfhbtlslti vềjvke phủtdjmsljim khánilqch.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.