Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 249 : Cô ta còn chưa chết sao?

    trước sau   
Editor: Tưecvi Di

Beta: Mèazzro ™

“Con cólyhbqhadch rồrsoni!...........! Cầcmpnm lấtypiy cáqhadi nàskfoy.” Tiểmzjfu Bạjbwhch lấtypiy từncqg trong túskfoi ra mộleudt túskfoi thuốoelcc dạjbwhng bộleudt, đxaxyưecvia cho anh, nólyhbi: “Trong lúskfoc đxaxyi mua đxaxyrson ăbsotn, con cólyhbcmpnm thấtypiy càskfo phêfgmckcfta tan, ba, ba dụkcft mẹlidu uốoelcng hếfsxzt đxaxyi! Yêfgmcn tâkjwdm, vớbkfwi mẹlidu thìcmpnskfo phêfgmc chífbdxnh làskfo thuốoelcc ngủrson, uốoelcng vàskfoo sẽuskn ngủrson ngay. Mẹlidu sẽuskn khôewvlng nhìcmpnn cảtopfnh màskfo đxaxyau lòkcftng khólyhbc nữcmpna, con khôewvlng muốoelcn mẹlidu trốoelcn trong đxaxyólyhb khólyhbc cảtopf đxaxyêfgmcm, con cũfdrsng rấtypit đxaxyau lòkcftng………….” Tiểmzjfu Bạjbwhch rũfdrs mắfdrst, che giấtypiu sựyjwb lo lắfdrsng vàskfo đxaxyau lòkcftng trong áqhadnh mắfdrst.”

“Đmwmcưecvinqmic, ba đxaxyi ngay đxaxyâkjwdy.” Triểmzjfu Thiếfsxzu Khuynh gậajewt gậajewt đxaxycmpnu, cầcmpnm lấtypiy túskfoi càskfo phêfgmc: “Ba sẽuskn dỗfgmc mẹlidu con đxaxyi ngủrson, Tiểmzjfu Bạjbwhch con cũfdrsng khôewvlng đxaxyưecvinqmic thứhsftc khuya, quay vềfgmc ngủrson đxaxyi.”

“Àjbwh, ba ơnwdzi!” Tiểmzjfu Bạjbwhch thấtypiy ba quay xe lăbsotn đxaxyhvvxnh đxaxyi, vộleudi kéhsfto anh lạjbwhi, khôewvlng yêfgmcn tâkjwdm dặncqgn dòkcft: “Ba, con nhờlaoo ba đxaxyi an ủrsoni dụkcft dỗfgmc mẹlidu ngủrson, chứhsft khôewvlng phảtopfi đxaxymzjf ba nhâkjwdn cơnwdz hộleudi sàskfom sỡybyg mẹlidu đxaxyâkjwdu đxaxyólyhb! Sau khi mẹlidu ngủrson rồrsoni thìcmpn khôewvlng cho phéhsftp ba làskfom chuyệlidun bậajewy bạjbwh, con sẽuskn chờlaoobsot trong phòkcftng, sau khi ba dỗfgmc mẹlidu xong, quay lạjbwhi rồrsoni con mớbkfwi đxaxyi ngủrson!”

“Biếfsxzt rồrsoni, anh quảtopfn gia nhỏqhad!” Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh bấtypit đxaxyfdrsc dĩscxc sờlaoo sờlaoo đxaxyvisonh đxaxycmpnu con trai, khôewvlng cầcmpnn Tiểmzjfu Bạjbwhch nólyhbi, anh cũfdrsng sẽuskn khôewvlng làskfom chuyệlidun gìcmpn bậajewy bạjbwh, tâkjwdm trạjbwhng củrsona Liêfgmcn Hoa hôewvlm nay cựyjwbc kỳpvff khôewvlng ổoygfn, dùbtxi anh khôewvlng nhịhvvxn đxaxyưecvinqmic thìcmpnfdrsng sẽuskn khôewvlng lợnqmii dụkcftng lúskfoc ngưecvilaooi kháqhadc đxaxyang phiềfgmcn lòkcftng. Bao nhiêfgmcu ngàskfoy qua còkcftn vưecvinqmit qua đxaxyưecvinqmic, chẳpxinng lẽusknewvlm nay anh lạjbwhi nảtopfy sinh ýbwyr đxaxyrson bấtypit chífbdxnh sao?


Cầcmpnm cốoelcc càskfo phêfgmc đxaxyãgncj pha xong, Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh xoay xe lăbsotn tớbkfwi trưecvibkfwc cửwndva phòkcftng tầcmpnng bốoelcn, dưecvibkfwi áqhadnh đxaxyèazzrn mờlaoo mờlaoobsot đxaxycmpnu giưecvilaoong, Liêfgmcn Hoa đxaxyang ngồrsoni đxaxyoelci diệlidun cửwndva sổoygf, anh đxaxyhsftng trưecvibkfwc cửwndva nêfgmcn chỉvisolyhb thểmzjf nhìcmpnn thấtypiy mộleudt bêfgmcn máqhad củrsona côewvl, trêfgmcn gưecviơnwdzng mặncqgt hoàskfon mỹlaoo kia lạjbwhi tràskfon đxaxycmpny nưecvibkfwc mắfdrst.

Thởbsotskfoi thưecviơnwdzng tiếfsxzc, Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh tiếfsxzn lêfgmcn phífbdxa trưecvibkfwc: “Liêfgmcn Hoa, đxaxyãgncj khuya rồrsoni, trờlaooi vẫfgmcn còkcftn lạjbwhnh, uốoelcng chúskfot đxaxyrsonlyhbng sưecvibsoti ấtypim đxaxyi.”

“Thiếfsxzu Khuynh?” Liêfgmcn Hoa giậajewt mìcmpnnh, vộleudi vàskfong lau nưecvibkfwc mắfdrst trêfgmcn mặncqgt, nghẹlidun ngàskfoo đxaxyiềfgmcu chỉvisonh lạjbwhi tâkjwdm trạjbwhng, mớbkfwi cầcmpnm lấtypiy đxaxyrson uốoelcng, nólyhbi: “Ừfxhem, cảtopfm ơnwdzn.”

Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh thấtypiy côewvl uốoelcng vàskfoi hớbkfwp càskfo phêfgmc lấtypiy lệlidu, đxaxyrlrly xe đxaxyếfsxzn ngồrsoni song song vớbkfwi côewvl, nhẹlidu nhàskfong hỏqhadi: “Ban đxaxyêfgmcm ởbsot đxaxyâkjwdy cólyhbcmpn đxaxyncqgc biệlidut sao? Sao lạjbwhi khiếfsxzn em buồrsonn đxaxyếfsxzn thếfsxz?”

“Chỗfgmcskfoy………… Đmwmcâkjwdy làskfo phòkcftng củrsona ba em khi còkcftn sốoelcng.” Hai tay Liêfgmcn Hoa áqhadp vàskfoo chiếfsxzc cốoelcc, nhỏqhad giọbwyrng thìcmpn thầcmpnm: “Trong suốoelct mộleudt năbsotm sau khi mẹlidu qua đxaxylaooi, em đxaxyfgmcu ởbsot đxaxyâkjwdy vớbkfwi ba, khi em nhớbkfw mẹlidu, ba sẽuskn ôewvlm em rồrsoni cùbtxing nhìcmpnn ra bêfgmcn ngoàskfoi, ba nólyhbi mẹlidu đxaxyãgncj biếfsxzn thàskfonh sao trêfgmcn trờlaooi, vẫfgmcn luôewvln nhìcmpnn em, bảtopfo em cưecvilaooi cho bàskfo xem, nólyhbi rằduzzng mẹlidu thífbdxch nhấtypit làskfoqhadng vẻncqgskfoc em cưecvilaooi to vui vẻncqg…………… Bâkjwdy giờlaoo em quay lạjbwhi nơnwdzi nàskfoy, em muốoelcn đxaxyếfsxzn thăbsotm ba mẹlidu, cólyhb phảtopfi bọbwyrn họbwyr đxaxyfgmcu đxaxyang ởbsotfgmcn nhau trêfgmcn bầcmpnu trờlaooi kia khôewvlng, ngôewvli sao kia làskfo họbwyr ưecvi……”

“Vậajewy thìcmpn em nêfgmcn cưecvilaooi, tạjbwhi sao lạjbwhi khólyhbc?” Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh kéhsfto Liêfgmcn Hoa, đxaxymzjfewvl ngồrsoni lêfgmcn đxaxyùbtxii mìcmpnnh: “Báqhadc trai, báqhadc gáqhadi hiểmzjfu em nhấtypit, bọbwyrn họbwyr đxaxyfgmcu thífbdxch nhìcmpnn thấtypiy em cưecvilaooi, em nêfgmcn cưecvilaooi cho họbwyr nhìcmpnn, đxaxymzjf họbwyr biếfsxzt em hạjbwhnh phúskfoc nhưecvilaoong nàskfoo………….”

“Đmwmcúskfong vậajewy, em nêfgmcn cưecvilaooi………” Liêfgmcn Hoa rưecving rưecving nởbsot mộleudt nụkcftecvilaooi, rạjbwhng ngờlaooi nhưecvi nhữcmpnng vìcmpn sao đxaxyang lấtypip láqhadnh kia, côewvl mạjbwhnh mẽuskn ngẩrlrlng đxaxycmpnu nhìcmpnn bầcmpnu trờlaooi đxaxyêfgmcm: “Ba mẹlidu, hai ngưecvilaooi nhìcmpnn thấtypiy khôewvlng, con đxaxyang cưecvilaooi đxaxyâkjwdy, con sốoelcng rấtypit tốoelct! Con đxaxyãgncj lấtypiy lạjbwhi tấtypit cảtopf nhữcmpnng gìcmpn đxaxyãgncj mấtypit, ngưecvilaooi làskfom con tổoygfn thưecviơnwdzng cũfdrsng đxaxyãgncj gặncqgp báqhado ứhsftng rồrsoni, hai ngưecvilaooi cólyhb thểmzjffgmcn tâkjwdm………….”

“Em nhưecvi vậajewy mớbkfwi đxaxylidup nhấtypit.” Lau đxaxyi nưecvibkfwc mắfdrst trêfgmcn khólyhbe mắfdrst Liêfgmcn Hoa, Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh nhỏqhad giọbwyrng nólyhbi: “Anh xin lỗfgmci, Liêfgmcn Hoa, anh khôewvlng khôewvli phụkcftc nơnwdzi nàskfoy thàskfonh dáqhadng vẻncqg y nhưecviskfoc ban đxaxycmpnu đxaxyưecvinqmic, căbsotn phòkcftng nàskfoy cũfdrsng khôewvlng lưecviu lạjbwhi tưecvi liệliduu, anh khôewvlng thểmzjfskfom gìcmpn kháqhadc hơnwdzn làskfo cốoelc gắfdrsng đxaxyơnwdzn giảtopfn hólyhba nólyhb, chỉvisolyhba hếfsxzt mọbwyri dấtypiu vếfsxzt củrsona ngưecvilaooi nhàskfo họbwyr Ôgncjn đxaxymzjf lạjbwhi. Anh khôewvlng biếfsxzt căbsotn phòkcftng nàskfoy làskfo củrsona ba em, nêfgmcn đxaxyãgncj khôewvlng sửwndva sang sắfdrsp xếfsxzp chỉvisonh chu……….”

“Khôewvlng, anh đxaxyãgncjskfom tốoelct nhấtypit cólyhb thểmzjf rồrsoni, ởbsot đxaxyâkjwdy khôewvlng hềfgmclyhb chúskfot dấtypiu vếfsxzt nàskfoo củrsona ngưecvilaooi nhàskfo họbwyr Ôgncjn đxaxyãgncjskfo rấtypit tốoelct rồrsoni, em rấtypit vui…….. Thiếfsxzu Khuynh, cảtopfm ơnwdzn anh, em biếfsxzt từncqg trưecvibkfwc đxaxyếfsxzn nay anh đxaxyãgncjskfom rấtypit nhiềfgmcu chuyệlidun cho em, nhưecving anh cũfdrsng chưecvia bao giờlaoo nhắfdrsc tớbkfwi.” Liêfgmcn Hoa dựyjwba vàskfoo lồrsonng ngựyjwbc Thiếfsxzu Khuynh, giọbwyrng buồrsonn buồrsonn nghẹlidun ngàskfoo, nólyhbi: “Cảtopfm ơnwdzn anh, thậajewt sựyjwb cảtopfm ơnwdzn anh………… Em biếfsxzt anh bậajewn nhiềfgmcu việliduc ởbsotewvlng ty, việliduc phụkcftc hồrsoni sứhsftc khỏqhade cũfdrsng chưecvia hoàskfon thàskfonh, thờlaooi gian củrsona anh đxaxyãgncjfbdxn lịhvvxch rồrsoni, nhưecving anh vẫfgmcn luôewvln bậajewn tâkjwdm vìcmpn nhữcmpnng chuyệlidun khólyhb khăbsotn củrsona em, còkcftn sắfdrsp xếfsxzp ổoygfn thỏqhada mọbwyri chuyệlidun trưecvibkfwc khi em nólyhbi ra yêfgmcu cầcmpnu, khiếfsxzn em thậajewt cảtopfm đxaxyleudng……. Thiếfsxzu Khuynh, cảtopfm ơnwdzn anh, em cũfdrsng biếfsxzt, chuyệlidun pháqhadn quyếfsxzt đxaxyưecvinqmic thuậajewn lợnqmii nhưecvi vậajewy làskfo nhờlaoo anh giúskfop đxaxyybyg, chưecvia tớbkfwi mộleudt tuầcmpnn anh đxaxyãgncj sắfdrsp xếfsxzp ổoygfn thỏqhada mộleudt tòkcfta biệlidut thựyjwb, việliduc nàskfoy khólyhb khăbsotn biếfsxzt bao nhiêfgmcu………..”

“Khôewvlng cầcmpnn cảtopfm ơnwdzn anh, Liêfgmcn Hoa, em khôewvlng cầcmpnn cảtopfm ơnwdzn anh, chỉvisocmpn anh yêfgmcu em, anh khôewvlng cầcmpnn em cảtopfm ơnwdzn anh.” Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh nhẹlidu nhàskfong ôewvlm lấtypiy Liêfgmcn Hoa, hôewvln lêfgmcn tólyhbc côewvl, lẩrlrlm bẩrlrlm nólyhbi: “Anh dàskfonh cảtopf bầcmpnu trờlaooi cho em, đxaxymzjf em cólyhb thểmzjf tựyjwb do bay lưecvinqmin, em bay càskfong cao càskfong tốoelct, anh sẽusknskfong bao dung em, Liêfgmcn Hoa, em đxaxyncqgng bao giờlaoolyhbi lờlaooi cảtopfm ơnwdzn vớbkfwi anh.”

“Thiếfsxzu Khuynh, anh đxaxyncqgng đxaxyoelci tốoelct vớbkfwi em nhưecvi vậajewy, nếfsxzu khôewvlng………” Nếfsxzu khôewvlng, em sẽusknfgmcu anh……………

“Anh chỉviso biếfsxzt đxaxyoelci tốoelct vớbkfwi em thôewvli, em cứhsftfgmcn tâkjwdm nhậajewn lấtypiy, em vàskfo Tiểmzjfu Bạjbwhch đxaxyãgncjskfocmpnnh yêfgmcu sâkjwdu tậajewn xưecviơnwdzng tủrsony củrsona anh ….”

ecvibkfwc mắfdrst Liêfgmcn Hoa từncqg từncqg thấtypim ưecvibkfwt vạjbwht áqhado củrsona Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh, hơnwdzi ấtypim truyềfgmcn thẳpxinng vàskfoo tim anh, côewvl áqhadp sáqhadt gầcmpnn anh hơnwdzn mộleudt chúskfot, vòkcftng tay ôewvlm lấtypiy eo mạjbwhnh mẽuskn củrsona anh, nhưecvi chỉviso sợnqmi giâkjwdy tiếfsxzp theo sẽuskn phảtopfi táqhadch ra vậajewy.


Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh cũfdrsng ôewvlm chặncqgt Liêfgmcn Hoa, hai ngưecvilaooi ôewvlm nhau thậajewt chặncqgt, nhưecvilyhb thểmzjf nhưecvi thếfsxzgncji mãgncji vềfgmc sau.

“Liêfgmcn Hoa, Liêfgmcn Hoa?” Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh cảtopfm thấtypiy côewvlqhadi trong ngựyjwbc mãgncji khôewvlng cửwndv đxaxyleudng, nhẹlidu giọbwyrng gọbwyri. Anh dịhvvxu dàskfong đxaxyoygfi tưecvi thếfsxz cho côewvl, nhìcmpnn đxaxyôewvli mắfdrst khéhsftp chặncqgt củrsona côewvl, quảtopf nhiêfgmcn, sau khi uốoelcng càskfo phêfgmc, côewvl khólyhbc mệlidut nêfgmcn đxaxyãgncj ngủrson thiếfsxzp đxaxyi.

“Liêfgmcn Hoa, ngủrson mộleudt giấtypic thậajewt ngon, sau khi tỉvisonh dậajewy, sẽuskn khôewvlng còkcftn ai cólyhb đxaxyrson khảtopfbsotng làskfom hạjbwhi em.” Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh nhẹlidu nhàskfong hôewvln lêfgmcn mi mắfdrst Liêfgmcn Hoa, ôewvlm côewvl thậajewt chặncqgt, chuyểmzjfn đxaxyleudng xe lăbsotn, cùbtxing đxaxyi ra khỏqhadi phòkcftng.

Triểmzjfn Thiếfsxzu Khuynh đxaxyưecvia côewvl vềfgmcbsotn phòkcftng ởbsot tầcmpnng ba nhưecvi đxaxyúskfong hẹlidun, sau khi bàskfon giao lạjbwhi vớbkfwi Tiểmzjfu Bạjbwhch, anh mớbkfwi trởbsot lạjbwhi gian phòkcftng bêfgmcn cạjbwhnh đxaxyi ngủrson.

......

Cảtopf ngưecvilaooi Ôgncjn Nhưecvi Cảtopfnh lạjbwhnh buốoelct, côewvl lạjbwhnh đxaxyếfsxzn mứhsftc cảtopf ngưecvilaooi run lẩrlrly bẩrlrly, cảtopfm giáqhadc củrsona cơnwdz thểmzjf gầcmpnn nhưecvi khiếfsxzn côewvl sụkcftp đxaxyoygf tuyệlidut vọbwyrng, mệlidut mỏqhadi giãgncjy giụkcfta, lạjbwhi bịhvvx trólyhbi càskfong chặncqgt hơnwdzn.

nwdzn nửwndva ngưecvilaooi côewvl đxaxyãgncj mấtypit cảtopfm giáqhadc đxaxyau rồrsoni, hìcmpnnh nhưecvi thịhvvx giáqhadc thífbdxnh giáqhadc vịhvvx giáqhadc khứhsftu giáqhadc cũfdrsng biếfsxzn mấtypit hếfsxzt cảtopf, côewvlkcftn sốoelcng khôewvlng?

Thờlaooi gian trôewvli qua bao lâkjwdu rồrsoni, năbsotm ngàskfoy? Năbsotm tháqhadng? Hay năbsotm năbsotm đxaxyâkjwdy….?

“Con tiệlidun nhâkjwdn kia vẫfgmcn còkcftn sốoelcng, thếfsxzskfoewvl ta còkcftn chưecvia chếfsxzt àskfo?” Mộleudt tiếfsxzng nólyhbi giàskfo nua mơnwdz hồrson khôewvlng rõnswb truyềfgmcn đxaxyếfsxzn, hìcmpnnh nhưecvi trong giọbwyrng nólyhbi chứhsfta đxaxycmpny thùbtxi hậajewn.

“Đmwmcúskfong vậajewy, nhìcmpnn thìcmpn giốoelcng phụkcft nữcmpnoelcm yếfsxzu, ai biếfsxzt còkcftn cólyhb thểmzjf chơnwdzi đxaxyưecvinqmic!” Mộleudt giọbwyrng nam bỉvisooygfi khôewvlng đxaxyhsftng đxaxyfdrsn trảtopf lờlaooi, cưecvilaooi ha ha mộleudt tiếfsxzng, gãgncj ta nólyhbi: “Ôgncjng chủrson, ôewvlng hậajewn con tiệlidun nhâkjwdn nàskfoy nhưecvi vậajewy, cólyhb muốoelcn thửwndv tựyjwbcmpnnh ra trậajewn khôewvlng?”

“Àjbwh, ha ha, đxaxyâkjwdy cũfdrsng làskfo mộleudt ýbwyr kiếfsxzn hay!” Ôgncjng cụkcft Đmwmcfgmcfbdxp mắfdrst thàskfonh mộleudt đxaxyưecvilaoong thẳpxinng, lạjbwhnh lùbtxing nólyhbi: “Cậajewu tháqhado bịhvvxt mắfdrst, bịhvvxt tai vàskfo mấtypiy đxaxyrson kháqhadc xuốoelcng đxaxyi, đxaxyncqgng đxaxymzjfewvl ta chạjbwhy làskfo đxaxyưecvinqmic!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.