Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 224 : Đáng yêu ngoài sức tưởng tượng

    trước sau   
“Liêtdetn Hoa, tàaacnu siêtdetu tốoqdzc làaacn mộvubmt trong nhữyzgpng tròkemf đvubmrzjrc sắmkyuc nhấbiydt củpzkva Fota, ởwqdq nhữyzgpng nơcruoi khásiyvc khôonptng kívubmch thívubmch đvubmưrxjhnjmnc nhưrxjh thếuodj đvubmâsguvu!” Anh nởwqdq nụjjsjrxjhnklci nham hiểwcbfm, còkemfn cóoltz chúioitt tívubmnh toásiyvn riêtdetng, nóoltzi vớoqdzi Liêtdetn Hoa: “Vìpmct vậhdzdy em khôonptng thểwcbf bỏidol qua nóoltz, cùrwajng nhau vàaacno chơcruoi đvubmi, sắmkyup bắmkyut đvubmaicou rồpcppi!”

aacnn tay to lớoqdzn củpzkva anh nắmkyum lấbiydy tay Liêtdetn Hoa, kéhfnao côonptaacno ngồpcppi chung vớoqdzi mìpmctnh mặrzjrc côonpt giãumlhy giụjjsja.

Thắmkyut chặrzjrt dâsguvy an toàaacnn, mộvubmt tay Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh đvubmrzjr Tiểwcbfu Bạaicoch mộvubmt tay ôonptm Liêtdetn Hoa, tàaacnu siêtdetu tốoqdzc kịomlbch mộvubmt tiếuodjng xong bắmkyut đvubmaicou chạaicoy.

“Aaaaaaaaaaaa!”

“Aaaaaaaaaaaaaa!”

Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh ngồpcppi vữyzgpng trêtdetn tàaacnu siêtdetu tốoqdzc, ôonptm chặrzjrt hai ngưrxjhnklci màaacn anh yêtdetu thưrxjhơcruong nhấbiydt, nhẫuqhsn nhịomlbn tiếuodjng héhfnat củpzkva hai ngưrxjhnklci, tứaacnng tiếuodjng héhfnat ngàaacny càaacnng lớoqdzn gầaicon nhưrxjh muốoqdzn rásiyvch lỗtuya tai anh!


Nhìpmctn vẻpjta mặrzjrt vừpjtaa hưrxjhng phấbiydn lạaicoi vừpjtaa sợnjmnumlhi củpzkva Liêtdetn Hoa, Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh nởwqdq nụjjsjrxjhnklci ấbiydm ásiyvp, thìpmct ra côonptpcppng cóoltzioitc nhưrxjh thếuodjaacny.

onptaacn mộvubmt ngưrxjhnklci phụjjsj nữyzgp rấbiydt đvubmásiyvng yêtdetu, luôonptn muốoqdzn tìpmctm kiếuodjm cảsnitm giásiyvc kívubmch thívubmch nhưrxjhng bẩsguvm sinh lạaicoi sợnjmn kiểwcbfu mạaicoo hiểwcbfm nàaacny, vìpmct vậhdzdy mớoqdzi hìpmctnh thàaacnnh nêtdetn dásiyvng vẻpjtasguvu thuẫuqhsn đvubmóoltz.

Tiểwcbfu Bạaicoch ởwqdqtdetn nàaacny hoàaacnn toàaacnn vứaacnt bỏidol mặrzjrt nạaico ôonptng cụjjsj non, cậhdzdu chívubmnh làaacn mộvubmt đvubmaacna trẻpjta, ởwqdq mỗtuyai khúioitc rẽbjol đvubmbiydu héhfnat lớoqdzn, bàaacnn tay nhỏidolvubmu củpzkva Tiểwcbfu Bạaicoch nắmkyum chặrzjrt tay ásiyvo anh, mong đvubmưrxjhnjmnc anh cổednypcppaacn bảsnito vệbeep.

Cuốoqdzi cùrwajng tàaacnu siêtdetu tốoqdzc cũpcppng dừpjtang lạaicoi, tiếuodjng héhfnat chóoltzi tai cũpcppng ngưrxjhng theo, Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh xoa xoa tai, uhm, hìpmctnh nhưrxjh tai anh ùrwaj mấbiydt rồpcppi….

rxjhoqdzc xuốoqdzng tàaacnu siêtdetu tốoqdzc, Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh nhìpmctn hai mẹpvik con, Liêtdetn Hoa cảsnit ngưrxjhnklci vìpmctaacno théhfnat màaacn đvubmedny mồpcpponpti, hai másiyv đvubmidolaohqng nhưrxjhng trong mắmkyut tràaacnn đvubmaicoy vui vẻpjtaaacnrxjhng phấbiydn.

Kếuodjtdetn côonptaacn Tiểwcbfu Bạaicoch cũpcppng cóoltz trạaicong thásiyvi tưrxjhơcruong tựnjmn, giốoqdzng nhưrxjh hai chiếuodjc básiyvnh bao mộvubmt lớoqdzn mộvubmt nhỏidol, đvubmásiyvng yêtdetu đvubmếuodjn mứaacnc khiếuodjn ngưrxjhnklci ta muốoqdzn cắmkyun mộvubmt miếuodjng.

Xem ra Liêtdetn Hoa khôonptng thấbiydy mệbeept, mớoqdzi bịomlbaacnu siêtdetu tốoqdzc kívubmch thívubmch mộvubmt lầaicon còkemfn chưrxjha làaacnm côonpt choásiyvng vásiyvng.

Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh bắmkyut đvubmaicou tin lờnklci Tiểwcbfu Bạaicoch, nếuodju nhưrxjh vậhdzdy sau khi Liêtdetn Hoa chơcruoi ba tròkemf mạaicoo hiểwcbfm màaacn bịomlb choásiyvng đvubmaicou cầaicon phảsniti chăpjtam sóoltzc vậhdzdy thìpmct khôonptng phảsniti anh cóoltz thểwcbf

Tiểwcbfu Bạaicoch đvubmãumlhednyn đvubmomlbnh lạaicoi đvubmưrxjhnjmnc nhịomlbp tim, mắmkyut cậhdzdu lóoltze sásiyvng nhìpmctn tấbiydm bảsnitn đvubmpcpp, sau đvubmóoltzhfnao tay Liêtdetn Hoa quay ngưrxjhnklci chạaicoy đvubmi: “Mẹpvik ơcruoi, mẹpvik ơcruoi tàaacnu siêtdetu tốoqdzc chơcruoi hay lắmkyum đvubmúioitng khôonptng? Con mớoqdzi phásiyvt hiệbeepn ra ởwqdq đvubmâsguvy còkemfn mộvubmt tròkemf chơcruoi hay nữyzgpa cơcruo, làaacnaacnu trưrxjhnjmnt lêtdetn thẳsguvng, chúioitng ta mau đvubmi chơcruoi thôonpti!”

Liêtdetn Hoa vẫuqhsn còkemfn đvubmang trong trạaicong thásiyvi mơcruo hồpcpp, bịomlb Tiểwcbfu Bạaicoch kéhfnao tay dắmkyut đvubmếuodjn chỗtuyaaacnu trưrxjhnjmnt lêtdetn thẳsguvng, đvubmếuodjn khi côonpt tỉsydznh tásiyvo lạaicoi thìpmct tròkemf chơcruoi cũpcppng chuẩsguvn bịomlb bắmkyut đvubmaicou!

“Aaaaaaaa!” Liêtdetn Hoa nắmkyum chặrzjrt Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh ởwqdqtdetn cạaiconh, rồpcppi héhfnat mộvubmt tràaacnng dàaacni.

“Hay quásiyv hay quásiyv! Aaaaaaaa!” Tiểwcbfu Bạaicoch thívubmch mêtdet, đvubmem toàaacnn bộvubm nhữyzgpng đvubmiềbiydu pphieenf muộvubmn héhfnat ra hếuodjt.

Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh vẫuqhsn giữyzgppmctnh tĩwgzunh đvubmpcppng thờnklci nghiêtdetm túioitc quan sásiyvt vẻpjta mặrzjrt củpzkva Liêtdetn Hoa, chỉsydz cầaicon côonpt cảsnitm thấbiydy khóoltz chịomlbu thìpmct sẽbjol cho dừpjtang cho chơcruoi tiếuodjp theo lạaicoi ngay lậhdzdp tứaacnc!


Xuốoqdzng khỏidoli tàaacnu trưrxjhnjmnt lêtdetn thẳsguvng, trạaicong thásiyvi củpzkva Liêtdetn Hoa vẫuqhsn còkemfn rấbiydt tốoqdzt, Tiểwcbfu Bạaicoch chỉsydzaacno thuyềbiydn hảsniti tặrzjrc bêtdetn cạaiconh nóoltzi to: “Ồbeep, thuyềbiydn hảsniti tặrzjrc hay quásiyvpmcta! Mẹpvik ơcruoi, lâsguvu quásiyv khôonptng chơcruoi rồpcppi, chúioitng ta đvubmi chơcruoi đvubmi!”

Liêtdetn Hoa cứaacn nhưrxjh thếuodj bịomlb Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh vàaacn con trai dụjjsj dỗtuya đvubmi chơcruoi, côonptaacn Tiểwcbfu Bạaicoch cũpcppng vẫuqhsn nhưrxjhioitc chơcruoi nhữyzgpng tròkemf trưrxjhoqdzc màaacnaacno théhfnat, lộvubmt tảsnit đvubmưrxjhnjmnc toàaacnn bộvubm sựnjmnvubmch thívubmch củpzkva cásiyvc tròkemf chơcruoi.

Vớoqdzi hai ngưrxjhnklci màaacnoltzi nhữyzgpng tròkemfaacny hoàaacnn toàaacnn làaacn đvubmwcbf luyệbeepn sứaacnc mạaiconh củpzkva thanh quảsnitn vàaacn khảsnito nghiệbeepm thểwcbf lựnjmnc.

Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh vẫuqhsn ởwqdqtdetn hai ngưrxjhnklci, trong lòkemfng anh bấbiydt lựnjmnc đvubmedny mộvubmt giọpfunt mồpcpponpti lạaiconh.

Chẳsguvng trásiyvch ngưrxjhnklci ta nóoltzi phụjjsj nữyzgpaacn trẻpjta em làaacn nhữyzgpng ngưrxjhnklci cầaicon đvubmưrxjhnjmnc bảsnito vệbeep, anh hoàaacnn toàaacnn khôonptng hềbiyd cảsnitm thấbiydy cóoltz tròkemfaacno làaacn mạaicoo hiểwcbfm vàaacnvubmch thívubmch màaacn Liêtdetn Hoa cùrwajng Tiểwcbfu bạaicoch lạaicoi cóoltz thểwcbf sợnjmn đvubmếuodjn gàaacno théhfnat cảsnit buổednyi nhưrxjh vậhdzdy, hoàaacnn toàaacnn mấbiydt hếuodjt hìpmctnh tưrxjhơcruong lạaiconh lùrwajng thưrxjhnklcng ngàaacny…

Nhưrxjhng ngưrxjhnklci phụjjsj nữyzgp củpzkva mìpmctnh sợnjmn đvubmếuodjn mứaacnc trốoqdzn trong lòkemfnganh, con trai thìpmct sợnjmn đvubmếuodjn mứaacnc ôonptm chặrzjrt cásiyvnh tay anh, cảsnitm giásiyvc nàaacny thoảsniti másiyvi khôonptng ngờnklc

Xuốoqdzng tàaacnu hảsniti tặrzjrc, Liêtdetn Hoa mệbeept mỏidoli thấbiydy rõoltz, bưrxjhoqdzc châsguvn củpzkva côonptpcppng loạaicong choạaicong, gưrxjhơcruong mặrzjrt vừpjtaa rồpcppi còkemfn hồpcppng hàaacno thìpmctioitc nàaacny biếuodjn thàaacnnh màaacnu trắmkyung bệbeepch, nagy cảsnit ásiyvnh mắmkyut cũpcppng đvubmnklc đvubmuqhsn, mơcruo hồpcpp.

“Liêtdetn Hoa, em khôonptng sao chứaacn?” Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh vộvubmi vàaacnng đvubmrzjr lấbiydy Liêtdetn Hoa rồpcppi tớoqdzi cửaohqa hàaacnng bêtdetn cạaiconh mua nưrxjhoqdzc, cẩsguvn thậhdzdn đvubmrzjronpt ngồpcppi dưrxjhoqdzi gốoqdzc câsguvy nghỉsydz ngơcruoi: “Đpoeoâsguvy, em uốoqdzng nưrxjhoqdzc đvubmi, em cóoltz sao khôonptng?”

“Mẹpvik ơcruoi, cóoltz choásiyvng đvubmaicou khôonptng mẹpvik, cóoltz mắmkyuc óoltzi khôonptng mẹpvik?” Tiểwcbfu Bạaicoch ỏidole bêtdetn cạaiconh cũpcppng nhẹpvik vuốoqdzt lưrxjhng côonpt, nhẹpvik nhàaacnng hỏidoli: “Mẹpvik ơcruoi mẹpvik giỏidoli thậhdzdt, sứaacnc chịomlbu đvubmnjmnng cásiyvc vòkemfng xoay củpzkva mẹpviksguvy giờnklc cao hơcruon rấbiydt nhiềbiydu rồpcppi đvubmbiydy, con tin rằbjolng khôonptng lâsguvu nữyzgpa mẹpvik sẽbjol khôonptng sợnjmnpmct hếuodjt!”

Liêtdetn Hoa dựnjmna vàaacno ngựnjmnc Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh, mộvubmt lúioitc sau mớoqdzi lấbiydy nưrxjhoqdzc anh đvubmưrxjha, ngửaohqa miệbeepng uốoqdzng mộvubmt ngụjjsjm, giốoqdzng nhưrxjh mộvubmt côonpthfna ngốoqdzc nghếuodjch, chớoqdzp chớoqdzp mắmkyut, nghiêtdetm túioitc nóoltzi vớoqdzi hai ngưrxjhnklci: “Uhm, mẹpvik khôonptng thấbiydy khóoltz chịomlbu nữyzgpa, mẹpvik rấbiydt ổednyn…”

Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh lậhdzdp tứaacnc thấbiydy cóoltzpmct đvubmóoltz khôonptng đvubmúioitng, Liêtdetn Hoa ngoan ngoãumlhn nhưrxjh vậhdzdy từpjtaioitc nàaacno? Màaacnsguvy giờnklc lờnklci nóoltzi vàaacn đvubmvubmng tásiyvc củpzkva Liêtdetn Hoa cũpcppng chậhdzdm hơcruon cảsnit khúioitc!

Lẽbjolaacno, lẽbjolaacno đvubmâsguvy chívubmnh làaacn trạaicong thásiyvi choásiyvng vásiyvng màaacn Tiểwcbfu Bạaicoch nóoltzi?

“Liêtdetn Hoa, em nhìpmctn xem đvubmâsguvy làaacn mấbiydy ngóoltzn tay?” Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh giơcruo hai ngóoltzn tay huơcruo huơcruo trưrxjhoqdzc mặrzjrt Liêtdetn Hoa.

Liêtdetn Hoa hơcruoi nhăpjtan màaacny, dưrxjhnklcng nhưrxjh khôonptng nhìpmctn rõoltzaacnn tay anh, đvubmưrxjha tay ra gưrxjhnjmnng gạaicoo nắmkyum lấbiydy tay anh.

onpt nghiêtdetm túioitc cúioiti đvubmaicou đvubmếuodjm thửaohq: “Mộvubmt ngóoltzn, hai ngóoltzn…Ồbeep, cóoltz hai ngóoltzn tay.”

Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh xéhfnam chúioitt bậhdzdt cưrxjhnklci thàaacnnh tiếuodjng, thìpmct ra, thìpmct ra sau khi côonpt chơcruoi mấbiydy tròkemf mạaicoo hiểwcbfm thậhdzdt sựnjmn sẽbjol choásiyvng vásiyvng đvubmếuodjn mứaacnc khôonptng biếuodjt mìpmctnh đvubmang làaacnm gìpmct nữyzgpa!

onpt sẽbjol trỏidole nêtdetn rấbiydt nghiêtdetm túioitc rấbiydt nghe lờnklci, ngoan ngoãumlhn đvubmwcbfngưrxjhnklci khásiyvc muốoqdzn làaacnm gìpmct thìpmctaacnm!

Liêtdetn Hoa mơcruo hồpcppsiyvy móoltzc thậhdzdt đvubmásiyvng yêtdetu quásiyv mứaacnc! Còkemfn đvubmásiyvng yêtdetu hơcruon cảsnit cậhdzdu con trai củpzkva anh rấbiydt nhiềbiydu!

Đpoeoásiyvng yêtdetu ngoàaacni sứaacnc tưrxjhwqdqng tưrxjhnjmnng!

Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh đvubmvubmt nhiêtdetn muốoqdzn ôonptm Liêtdetn Hoa rồpcppi nhéhfnao lêtdetn khuôonptn mặrzjrt củpzkva côonpt, sựnjmntdetu thưrxjhơcruong tràaacno dâsguvng trong lòkemfng anh, sao côonpt lạaicoi cóoltz nhiềbiydu dásiyvng vẻpjta đvubmếuodjn thếuodj, màaacn mỗtuyai mộvubmt dásiyvng vẻpjta đvubmbiydu khiếuodjn anh yêtdetu chếuodjt mấbiydt!

“Mệbeep ơcruoi, mẹpvikkemfn chơcruoi tiếuodjp vớoqdzi con khôonptng?” Tiểwcbfu Bạaicoch khôonptng hềbiyd nhậhdzdn ra sựnjmn khásiyvc thưrxjhnklcng củpzkva mẹpvik, trong mắmkyut cậhdzdu mẹpvik cậhdzdu nhưrxjh thếuodjaacno đvubmi chăpjtang nữyzgpa vẫuqhsn luôonptn làaacn mộvubmt ngưrxjhnklci mẹpvik xuấbiydt sắmkyuc nhấbiydt, hiệbeepn giờnklc mẹpvik chỉsydzaacncruoi choásiyvng vásiyvng chúioitt thôonpti, khôonptng ảsnitnh hưrxjhwqdqng đvubmếuodjn chuyệbeepn cậhdzdu đvubmrzjrt câsguvu hỏidoli.

“Mẹpvik con nhưrxjh thếuodjaacny còkemfn đvubmwcbf mẹpvik con chơcruoi nữyzgpa sao? Cha ngồpcppi nghỉsydz vớoqdzi mẹpvik con mộvubmt lúioitc, vệbeepwgzuaacn bảsnito mẫuqhsu nhàaacn họpfun Triểwcbfn sẽbjol đvubmếuodjn chơcruoi vớoqdzi con ngay bâsguvy giờnklc nhéhfna…” Triểwcbfn Thiếuodju Khuynh vỗtuya nhẹpvikrxjhng Liêtdetn Hoa cho côonpt uốoqdzng nưrxjhoqdzc, nghiêtdetm nghịomlboltzi vớoqdzi con, ásiyvnh mắmkyut trásiyvch móoltzc nhìpmctn thẳsguvng Tiểwcbfu Bạaicoch.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.