Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 222 : Liên minh thống nhất

    trước sau   
“Tạjlhzi sao?!” Tiểgcxlu Bạjlhzch ngạjlhzc nhiêxoprn: “Bọmvxan họmvxaecffi vậabtvy cũdffbng khôyvwjng cóecff ai tin đfvmrâilytu!”

“Ngốwzvsc àqhvf, bọmvxan họmvxa chỉjlbp cầhlopn lấwdliy mộidwqt tấwdlim hìgnlanh củrdmza đfvmrxpzsa trẻntlz bấwdlit kỳgtcr đfvmrgcxl che mắfmqzt thiêxoprn hạjlhz thôyvwji, nóecffi rằnqgqng đfvmróecffqhvf con, hoặfmqzc đfvmrưefuia hai ngưefuigtcri nàqhvfy ra làqhvfm chứxpzsng, vốwzvsn làqhvf nhâilytn viêxoprn truyềilytn thôyvwjng biếmhjyt sădffbn tin, bọmvxan họmvxaecff rấwdlit nhiềilytu cárknqch đfvmrgcxl khiếmhjyn ngưefuigtcri khárknqc tin việgnlac nàqhvfy! Vìgnla vậabtvy lúdffbc nàqhvfy chúdffbng ta cầhlopn phảfzapi ra tay khiếmhjyn hai ngưefuigtcri nàqhvfy bỏbatl việgnlac, khôyvwjng dốwzvsc sứxpzsc cho Hồrknqng Thếmhjy nữutnja, loạjlhzi bỏbatl mốwzvsi nguy nàqhvfy từptbm đfvmrhlopu. Cha mờgtcri bọmvxan họmvxaqhvfo Vạjlhzn Đfvmridwqc, cũdffbng chídffbnh làqhvf muốwzvsn kéilyto họmvxaxoprn chiếmhjyn tuyếmhjyn củrdmza Triểgcxln Thịyxub, nhưefui vậabtvy họmvxadffbng khôyvwjng còmuuan lýejtk do gìgnla đfvmrgcxl đfvmri kểgcxl chuyệgnlan ngàqhvfy hôyvwjm nay, khôyvwjng còmuuan gâilyty phiềilytn phứxpzsc cho chúdffbng ta nữutnja.”

Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh nghỉjlbp mộidwqt lúdffbc đfvmrgcxl con tran suy nghĩjlhz lạjlhzi nhữutnjng lờgtcri anh vừptbma nóecffi rồrknqi mớgfrli tiếmhjyp tụplvgc: “Còmuuan vềilyt vấwdlin đfvmrilyt con nóecffi giárknqn đfvmriệgnlap ấwdliy màqhvf…Vàqhvfo đfvmrưefuidffbc Vạjlhzn Đfvmridwqc đfvmrilytu làqhvfzkor ưefuigfrlc củrdmza biếmhjyt bao nhâilytn viêxoprn trong giớgfrli truyềilytn thôyvwjng, hai ngưefuigtcri nàqhvfy vừptbma nhậabtvn việgnlac sẽknmj bậabtvn bùwdli đfvmrhlopu, đfvmrdffbi đfvmrếmhjyn khi bọmvxan họmvxa quen vớgfrli guồrknqng côyvwjng việgnlac ởabtv đfvmróecffdffbng phảfzapi mấwdlit mấwdliy thárknqng nữutnja. Đfvmrếmhjyn lúdffbc ấwdliy thìgnla cấwdlip quảfzapn lýejtk củrdmza Vạjlhzn Đfvmridwqc vừptbma hay cũdffbng hiểgcxlu hếmhjyt vềilyt họmvxa, cho dùwdli bọmvxan họmvxa vẫqbaqn muốwzvsn làqhvfm giárknqn đfvmriệgnlap gâilyty rốwzvsi cũdffbng khôyvwjng thểgcxlqhvfo làqhvfm đfvmrưefuidffbc. Thêxoprm vàqhvfo đfvmróecff Vạjlhzn Đfvmridwqc làqhvfzkori khôyvwjng chêxoprqhvfo đfvmrâilytu đfvmrưefuidffbc, từptbm khi thàqhvfnh lậabtvp đfvmrếmhjyn nay hơzkorn ba mưefuiơzkori nădffbm mứxpzsc lưefuiơzkorng luôyvwjn đfvmrxpzsng đfvmrhlopu trong toàqhvfn quốwzvsc, ai còmuuan cóecff thểgcxl mua chuộidwqc nhâilytn viêxoprn màqhvf chúdffbng ta chi trảfzap mứxpzsc lưefuiơzkorng cao chóecfft vóecfft đfvmrgcxl giữutnj lạjlhzi chứxpzs? Tiểgcxlu Bạjlhzch, đfvmrâilyty chídffbnh làqhvfrknqch dùwdling, cárknqch nắfmqzm lòmuuang ngưefuigtcri khárknqc, chỉjlbp cầhlopn cóecff đfvmrrdmz nguồrknqn vốwzvsn trong tay, trêxoprn thếmhjy giớgfrli nàqhvfy khôyvwjng cóecff đfvmriềilytu gìgnlaqhvf khôyvwjng nắfmqzm bắfmqzt đfvmrưefuidffbc!”

“Dùwdling ngưefuigtcri? Nắfmqzm bắfmqzt lòmuuang ngưefuigtcri, đfvmrrdmz vốwzvsn…” Tiểgcxlu Bạjlhzch trầhlopm tưefui suy nghĩjlhz, thìgnla ra đfvmrgcxl ngưefuigtcri dưefuigfrli trưefuigfrlng biếmhjyt nghe lờgtcri phảfzapi dùwdling nhiềilytu cárknqch vàqhvfejtk lẽknmj vậabtvy sao, đfvmrúdffbng làqhvf mộidwqt kiếmhjyn thứxpzsc rấwdlit quan trọmvxang cầhlopn phảfzapi họmvxac! Cậabtvu cóecff thểgcxl khiếmhjyn J nghe lờgtcri rădffbm rắfmqzp hìgnlanh nhưefui khôyvwjng hềilyt hay biếmhjyt làqhvf đfvmrãlzzc sửxfrs dụplvgng phưefuiơzkorng phárknqp nàqhvfy…

Tiểgcxlu Bạjlhzch ngưefuigfrlc mắfmqzt nhìgnlan cha, lúdffbc nàqhvfy cậabtvu khôyvwjng thểgcxl khôyvwjng côyvwjng nhậabtvn, ngoàqhvfi ngưefuigtcri mẹyvwj hoàqhvfn hảfzapo vạjlhzn nădffbng củrdmza cậabtvu thìgnla ra cha cũdffbng làqhvf mộidwqt ngưefuigtcri thôyvwjng minh tuyệgnlat đfvmrjlbpnh khóecffefuigtcrng! Ngưefuigtcri đfvmràqhvfn ôyvwjng cóecffxoprn gọmvxai “ Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh” nàqhvfy cóecffdffbng lựnhsvc vàqhvfqhvfi cárknqn cỡyacn vậabtvy, mọmvxai mặfmqzt đfvmrilytu cao hơzkorn cậabtvu rấwdlit nhiềilytu, hìgnlanh nhưefuiecff thểgcxl đfvmrfzapm đfvmrưefuiơzkorng chứxpzsc vụplvg cha cậabtvu rồrknqi…

Nhìgnlan dárknqng vẻntlz ngâilyty ngốwzvsc củrdmza con trai, Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh mỉjlbpm cưefuigtcri xao đfvmrhlopu Tiểgcxlu Bạjlhzch, anh ấwdlin nhẹyvwj mấwdliy núdffbt trêxoprn xe lădffbfvmrgcxl xe chạjlhzy nhanh hơzkorn, anh ôyvwjm chặfmqzt Tiểgcxlu Bạjlhzch, hai cha con ngồrknqi xe giốwzvsng nhưefui đfvmrang đfvmri hóecffng gióecff vậabtvy: “Đfvmri thôyvwji, chúdffbng ta đfvmri tìgnlam mẹyvwj nhéilyt, mẹyvwj chắfmqzc làqhvf sốwzvst ruộidwqt lắfmqzm rồrknqi đfvmrwdliy! Chúdffbng ta phảfzapi đfvmri mau mớgfrli đfvmrưefuidffbc!”


Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh vàqhvf Tiểgcxlu Bạjlhzch rấwdlit nhanh đfvmrãlzzc đfvmrếmhjyn cửxfrsa, Liêxoprn Hoa lòmuuang nhưefui lửxfrsa đfvmrwzvst đfvmrang đfvmrdffbi ởabtv đfvmróecff, vừptbma thấwdliy hai ngưefuigtcri lậabtvp tứxpzsc thởabtv phàqhvfo nhẹyvwj nhõcenim, chạjlhzy nhanh đfvmrếmhjyn: “Tiểgcxlu Bạjlhzch!”

“Mẹyvwj!” Tiểgcxlu bạjlhzch nhảfzapy khỏbatli xe lădffbn, chạjlhzy nhanh đfvmrếmhjyn ôyvwjm chầhlopm lấwdliy mẹyvwj: “Mẹyvwj ơzkori con vềilyt rồrknqi nàqhvfy!”

Liêxoprn Hoa ẵkwzrm con trai lêxoprn, vừptbma lo vừptbma giậabtvn hỏbatli: “Vừptbma rồrknqi khôyvwjng phảfzapi con nóecffi làqhvf đfvmri toilet sao? Nhưefuing mẹyvwjgnlam mãlzzci khôyvwjng thấwdliy con, con ruốwzvst cuộidwqc làqhvf chạjlhzy đfvmri đfvmrâilytu vậabtvy? Nơzkori nàqhvfy con khôyvwjng quen, lỡyacn bịyxub lạjlhzc rồrknqi làqhvfm sao? Tiểgcxlu Bạjlhzch, con nghịyxubch quárknq rồrknqi!”

“He he…Mẹyvwj ơzkori, con cũdffbng vềilyt rồrknqi đfvmrwdliy thôyvwji…” Tiểgcxlu Bạjlhzch ôyvwjm cổwdli Liêxoprn Hoa nhõcening nhẽknmjo nóecffi: “Mẹyvwj ơzkori, vừptbma rồrknqi con bịyxub lạjlhzc đfvmrưefuigtcrng, may màqhvf cha tìgnlam đfvmrưefuidffbc, cha lạjlhzi đfvmrưefuia con đfvmri toilet rồrknqi mớgfrli vềilyt…Mẹyvwj đfvmrptbmng lo nữutnja nhéilyt, con khôyvwjng sao thậabtvt màqhvf!”

Tiểgcxlu Bạjlhzch léilytn lúdffbt nhìgnlan Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh, nhárknqy mắfmqzt vớgfrli anh, biểgcxlu cảfzapm cầhlopu xin trêxoprn mặfmqzt cậabtvu quárknq mứxpzsc dễpsiu thưefuiơzkorng. Cậabtvu đfvmrang xin cha đfvmrptbmng cạjlhzch trầhlopn lờgtcri nóecffi dốwzvsi củrdmza cậabtvu, cứxpzs theo lờgtcri củrdmza cậabtvu màqhvfecffi!

Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh cũdffbng đfvmrárknqp trảfzap con trai qua árknqnh mắfmqzt, nóecffi vớgfrli Liêxoprn Hoa: “Liêxoprn Hoa, Tiểgcxlu Bạjlhzch thậabtvt sựnhsv bịyxub lạjlhzc đfvmrưefuigtcrng, chạjlhzy mộidwqt vòmuuang trong vưefuigtcrn câilyty, may màqhvf anh tìgnlam đfvmrưefuidffbc, nếmhjyu khôyvwjng cóecff khi bịyxub ngưefuigtcri ta bắfmqzt cóecffc rồrknqi!”

Tiểgcxlu bạjlhzch cưefuigtcri đfvmrfmqzc ýejtk: “Hi hi, cha cũdffbng nóecffi thếmhjy rồrknqi, mẹyvwj đfvmrãlzzc tin chưefuia? He he, mẹyvwj đfvmrptbmng giậabtvn nữutnja màqhvf, con sẽknmj khôyvwjng chạjlhzy lung tung nữutnja đfvmrâilytu!”

Cậabtvu cưefuigtcri cảfzapm ơzkorn Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh, cuốwzvsi cùwdling cũdffbng vứxpzst đfvmrưefuidffbc nỗyacni lo, cha thựnhsvc sựnhsv muốwzvsn giấwdliu bídffb mậabtvt cho cậabtvu, vậabtvy thìgnla nểgcxl mặfmqzt vừptbma rồrknqi cha rấwdlit nghĩjlhza khídffbqhvf qua mắfmqzt mẹyvwjyvwjm nay cậabtvu sẽknmj ngoan ngoãlzzcn tạjlhzo đfvmriềilytu kiệgnlan cho cha, tốwzvst vớgfrli cha mộidwqt chúdffbt!

Liêxoprn Hoa thấwdliy Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh cũdffbng lêxoprn tiếmhjyng xárknqc nhậabtvn nêxoprn cũdffbng tin chuyệgnlan nàqhvfy. Côyvwj nhéilyto nhéilyto mặfmqzt Tiểgcxlu bạjlhzch, hếmhjyt cárknqch nóecffi: “Khôyvwjng đfvmrưefuidffbc làqhvfm nhưefui vậabtvy nữutnja nhéilyt, khôyvwjng đfvmrưefuidffbc chạjlhzy mấwdlit hìgnlanh mấwdlit dạjlhzng nhưefui vậabtvy nữutnja!”

“Chắfmqzc chắfmqzn, con hứxpzsa!” Tiểgcxlu Bạjlhzch giơzkor tay ra lờgtcri hứxpzsa, rồrknqi lạjlhzi nhõcening nhẽknmjo vớgfrli Liêxoprn Hoa đfvmrgcxlyvwj hếmhjyt giậabtvn. Tiểgcxlu Bạjlhzch đfvmrárknq mắfmqzt vớgfrli Triểgcxln Thiếmhjyu Huynh, vìgnladffb mậabtvt chung màqhvf bọmvxan họmvxa trởabtv thàqhvfnh đfvmrrknqng minh, Tiểgcxlu Bạjlhzch vẫqbaqn còmuuan đfvmrang vui mừptbmng vìgnla giấwdliu đfvmrưefuidffbc mẹyvwj, vìgnla thếmhjy nhìgnlan cha vừptbma giúdffbp mìgnlanh càqhvfng nhìgnlan càqhvfng thấwdliy ưefuia mắfmqzt.

Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh cưefuigtcri cưefuigtcri, nhắfmqzc nhởabtv: “Uhm, bâilyty giờgtcr đfvmrúdffbng lúdffbc ădffbn cơzkorm trưefuia, chúdffbng ta mau đfvmri ădffbn cơzkorm thôyvwji!”

“ Đfvmri thôyvwji!” Liêxoprn Hoa dắfmqzt tay Tiểgcxlu Bạjlhzch cùwdling ra cửxfrsa. Mộidwqt nhàqhvf ba ngưefuigtcri lêxoprn xe nhanh chóecffng đfvmrếmhjyn nhàqhvfqhvfng Cyclamen.

Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh dùwdling đfvmrfmqzc quyềilytn củrdmza ôyvwjng chủrdmz, sắfmqzp xếmhjyp phòmuuang riêxoprng tốwzvst nhấwdlit vàqhvf nhữutnjng đfvmrrknq ădffbn tưefuiơzkori ngon nhấwdlit củrdmza Cyclamen, ba ngưefuigtcri vừptbma bưefuigfrlc châilytn vàqhvfo nhàqhvfqhvfng Cyclamen giárknqm đfvmrwzvsc nhàqhvfqhvfng đfvmrãlzzc lậabtvp tứxpzsc ra lệgnlanh cho nhàqhvf bếmhjyp nấwdliu đfvmrrknq, dốwzvsc sứxpzsc đfvmrgcxl ôyvwjng chủrdmzqhvf ngưefuigtcri nhàqhvfefuiabtvng thụplvg mọmvxai đfvmriềilytu tốwzvst nhấwdlit.

efuigfrli sựnhsv tiếmhjyp đfvmrãlzzci cẩdlfan thậabtvn củrdmza nhàqhvfqhvfng Cyclamen, đfvmrrknq ădffbn vốwzvsn đfvmrãlzzc rấwdlit ngon nay lạjlhzi càqhvfng tădffbng thêxoprm mộidwqt cấwdlip, bữutnja trưefuia rấwdlit phong phúdffbqhvf hoàqhvfn hảfzapo, cảfzap ba ngưefuigtcri hàqhvfi lòmuuang vôyvwjwdling.

Tiểgcxlu Bạjlhzch ădffbn no đfvmrếmhjyn mứxpzsc bụplvgng cădffbng tròmuuan, nếmhjyu khôyvwjng phảfzapiLiêxoprn Hoa ra sứxpzsc ngădffbn cảfzapn, Tiểgcxlu Bạjlhzch gầhlopn nhưefui muốwzvsn ởabtv lạjlhzi luôyvwjn đfvmrgcxl ădffbn bữutnja tốwzvsi. Câilytu luyếmhjyn tiếmhjyc ra khỏbatli nhàqhvfqhvfng Cyclamen, miệgnlang vẫqbaqn còmuuan nóecffi mãlzzci vịyxub ngon củrdmza ngàqhvfy hôyvwjm nay, khen ngợdffbi cárknqc móecffn hếmhjyt lờgtcri.

“Tiểgcxlu Bạjlhzch, ădffbn xong rồrknqi con còmuuan muốwzvsn đfvmri đfvmrâilytu chơzkori khôyvwjng?” Liêxoprn Hoa dắfmqzt tay Tiểgcxlu Bạjlhzch từptbm nhàqhvfqhvfng đfvmri ra, bâilyty giờgtcrdffbng mớgfrli hai rưefuiyacni chiềilytu, dùwdli sao hôyvwjm nay đfvmrãlzzc dắfmqzt con trai ra ngoàqhvfi nghỉjlbp ngơzkori vậabtvy thìgnlayvwjdffbng chiềilytu theo ýejtk kiếmhjyn củrdmza Tiểgcxlu bạjlhzch, mỉjlbpm cưefuigtcri hỏbatli: “Nếmhjyu con muốwzvsn đfvmri đfvmrâilytu thìgnla chúdffbng ta cóecff thểgcxlwdling đfvmrếmhjyn đfvmróecff chơzkori nhéilyt!”

“ Thậabtvt ạjlhz?” Tiểgcxlu Bạjlhzch mắfmqzt sárknqng ngờgtcri, thờgtcri gian dưefuiyacnng bệgnlanh trong nhàqhvf họmvxa Triểgcxln vàqhvfabtv bệgnlanh việgnlan cậabtvu chưefuia hềilytefuigfrlc châilytn ra khỏbatli cửxfrsa, hôyvwjm nay cóecff thểgcxl chơzkori cảfzap ngàqhvfy vui quárknq đfvmri mấwdlit!

Triểgcxln Thiếmhjyu Khuynh ngồrknqi trêxoprn xe vừptbma bưefuigfrlc xuốwzvsng đfvmrãlzzc nghe đfvmrưefuidffbc câilytu nàqhvfy, cưefuigtcri nóecffi: “Đfvmrưefuiơzkorng nhiêxoprn làqhvf thậabtvt rồrknqi, Tiểgcxlu bạjlhzch muốwzvsn đfvmri đfvmrâilytu chơzkori, lêxoprn xe đfvmrãlzzc, vừptbma đfvmri vừptbma nóecffi!”

“Vậabtvy…vậabtvy con muốwzvsn đfvmrếmhjyn khu vui chơzkori!” Tiểgcxlu Bạjlhzch cưefuigtcri hídffbp mắfmqzt, cậabtvu muốwzvsn đfvmrếmhjyn đfvmróecff thỏbatla sứxpzsc chơzkori, phảfzapi thảfzap lỏbatlng tinh thầhlopn bịyxubdffbng thẳedgpng cảfzap thárknqng nay!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.