Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 161 : Nguyên Tu sử dụng thủ đoạn trong lễ Trảo Chu – Tiệc rượu có người động xuân tâm.

    trước sau   
Edit: Mẹnnhc tớrvztfkyd Thámpfbi Hậrvknu.

jmoo Long Triệdqqut nógnsci cógnsc đdegzjmoo vậrvknt tốrfait muốrfain tặaqumng cho Đhkxmìeicinh nhi, sau đdegzógnsc hắrjpin véetqtn tàfkyd ámpfbo dàfkydi củaeapa mìeicinh lêdistn, đdegzbjkr lộbhpc mộbhpct bao da đdegzưzrrebuntc buộbhpcc chặaqumt ởetqt đdegzùlwvti, rúigopt ra mộbhpct thanh chủaeapy thủaeapgnsc chuôzholi màfkydu ngọxykac lam, làfkyd ngưzrreu giámpfbc chủaeapy thủaeap.

Nhìeicin Lýjmoo Long Triệdqqut rúigopt ra, Bùlwvti Nguyêdistn Tu nhậrvknn lấtlsby, Lung Nguyệdqqut cũnlawng tiếykfln lêdistn muốrfain xem cho kỹczja.

Ngưzrreu giámpfbc chủaeapy thủaeap, danh nhưzrre nghĩkszia, đdegzógnscfkyd chủaeapy thủaeapgnsceicinh dạpccrng nhưzrre mộbhpct chiếykflc sừuhfong trâbuntu.

Thợbuntfkydm ra chủaeapy thủaeapfkydy thậrvknt sựiddw rấtlsbt khéetqto tay, trêdistn chuôzholi cógnsc khắrjpic mộbhpct dòeuixng chữuzdz, Lung Nguyệdqqut đdegzmpfbn đdegzâbunty hẳrvknn làfkyduahsn tựiddw củaeapa mộbhpct bộbhpc tộbhpcc du mụwmbzc nàfkydo đdegzógnsc, hẳrvknn làfkyd kinh văuahsn đdegzbjkr cầlwvtu phúigopc cámpfbt tưzrreyksxng.

“Mấtlsby ngưzrreyksxi cámpfbc ngưzrreơliasi đdegzãgpme thu Ngạpccrc Lan bộbhpc tộbhpcc rồjmooi sao?” Bùlwvti Nguyêdistn Tu đdegzùlwvta nghịlqmqch chủaeapy thủaeap trong tay mộbhpct chốrfaic, sau đdegzógnsc đdegzưzrrea cho Lung Nguyệdqqut, nógnsci: “Đhkxmâbunty làfkyd hổmqpo phùlwvt củaeapa thủaeapkszinh bộbhpc tộbhpcc Ngạpccrc Lan, ta đdegzãgpme từuhfong nghe mấtlsby lãgpmeo nhâbuntn ởetqt Ba Sơliasn nógnsci rằqbkfng hổmqpo phùlwvt củaeapa bộbhpc tộbhpcc nàfkydy làfkyd thanh chủaeapy thủaeapgnsceicinh dạpccrng nhưzrre sừuhfong trâbuntu.”


“Áetqtnh mắrjpit củaeapa tỷsgzr phu thậrvknt tốrfait!” Lýjmoo Long Triệdqqut cưzrreyksxi đdegzrjpic ýjmoo: “Đhkxmdqqu bắrjpin hắrjpin ngãgpme ngựiddwa rồjmooi cưzrrervztp thứtdnbfkydy đdegzógnsc!”

“Ồulmv, vậrvkny Hàfkydn thủaeapkszinh ởetqt đdegzâbuntu?” Bùlwvti Nguyêdistn Tu nghe vậrvkny liềflfgn hỏigyci.

“ Bùlwvti Tiểbjkru đdegzãgpme phámpfbi ngưzrreyksxi giảejumi hắrjpin xuốrfaing, làfkyd đdegzdqqu đdegzếykfln trưzrrervztc đdegzbjkr tranh côzholng!” Lýjmoo Long Triệdqqut tỏigyc vẻncnh thẹnnhcn thùlwvtng, mặaqumt dàfkydy nógnsci. Lầlwvtn nàfkydy trởetqt vềflfg, mộbhpct làfkyd đdegzưzrrea côzholng văuahsn vềflfg bộbhpc tộbhpcc Ngạpccrc Lan, hai làfkyd ámpfbp giảejumi Hàfkydn thủaeapkszinh vềflfg.

“Ha ha ha!” Bùlwvti Nguyêdistn Tu cưzrreyksxi to: “Lễmqpo vậrvknt nàfkydy ta thíxgroch!”

Hai năuahsm nay bộbhpc tộbhpcc Ngạpccrc Lan nàfkydy lui tớrvzti rấtlsbt thâbuntn thiếykflt vớrvzti Kim quốrfaic, nay đdegzãgpme bịlqmq thu phụwmbzc, coi nhưzrre trừuhfo bỏigyc mộbhpct mốrfaii hậrvknu hoạpccrn vềflfg sau. (MTLTH.dđdegzlqđdegz)

Thếykfl nhưzrreng ýjmoo nghĩkszi củaeapa nữuzdz nhâbuntn cùlwvtng nam nhâbuntn khámpfbc nhau mộbhpct trờyksxi mộbhpct vựiddwc.

Lung Nguyệdqqut thắrjpic mắrjpic: “Dưzrrervzti trưzrrervztng Từuhfozrrervztng quâbuntn cũnlawng cógnscfkydi vịlqmqzrrervztng sĩkszi, hai vạpccrn quâbuntn sĩkszi, sao lạpccri đdegzếykfln phiêdistn đdegzlqmqa bắrjpin hắrjpin ngãgpme ngựiddwa? Đhkxmdqqu rốrfait cuộbhpcc đdegzang làfkydm cámpfbi gìeici vậrvkny hảejum?”

“Cámpfbi nàfkydy…” Lýjmoo Long Triệdqqut nhámpfby mắrjpit chộbhpct dạpccr, hắrjpin làfkydm sao dámpfbm nógnsci bảejumn thâbuntn ham cámpfbi sỹczja diệdqqun củaeapa thấtlsbt phu, hàfkydo khíxgro vạpccrn trưzrrebuntng xôzholng lêdistn đdegzlwvtu chứtdnb? Hắrjpin quay đdegzlwvtu dùlwvtng ámpfbnh mắrjpit cầlwvtu cứtdnbu Bùlwvti Nguyêdistn Tu.

“Ai, chuyệdqqun nàfkydy tíxgronh sau, Đhkxmìeicinh nhi còeuixn phảejumi chọxykan đdegzjmoo vậrvknt đdegzmpfbn tưzrreơliasng lai, đdegzúigopng khôzholng?”

Nghe Bùlwvti Nguyêdistn Tu nógnsci nhưzrre vậrvkny, Lung Nguyệdqqut mớrvzti giậrvknt mìeicinh phámpfbt giámpfbc mọxykai ngưzrreyksxi vẫdbtin còeuixn đdegzang chờyksx Đhkxmìeicinh nhi chọxykan đdegzjmoo vậrvknt đdegzmpfbn tưzrreơliasng lai. Vảejum lạpccri nơliasi nàfkydy còeuixn rấtlsbt nhiềflfgu ngưzrreyksxi, đdegzúigopng thậrvknt làfkyd khôzholng tiệdqqun đdegzàfkydm luậrvknn mấtlsby việdqquc nàfkydy. Vìeici vậrvkny nàfkydng trừuhfong mắrjpit, nhỏigyc giọxykang uy hiếykflp Lýjmoo Long Triệdqqut: “Đhkxmdqqu lạpccri gâbunty họxykaa! Hừuhfo, đdegzbunti ta đdegzếykfln trịlqmq đdegzdqqu sau!”

Dứtdnbt lờyksxi liềflfgn quăuahsng chủaeapy thủaeapfkydo tay Lýjmoo Long Triệdqqut, sau đdegzógnscbảejumo Anh Lạpccrc côzholzhol đdegzaqumt Bùlwvti Triệdqquu Đhkxmìeicinh xuốrfaing thảejumm mềflfgm cho béetqt chọxykan.

Tiểbjkru tửkkys kia bắrjpit đdegzlwvtu bòeuix lung tung trêdistn thảejumm lôzholng, béetqt bịlqmq thứtdnbeici đdegzógnscmpfbng sámpfbng hấtlsbp dẫdbtin ámpfbnh mắrjpit, tay sờyksx sờyksx kim ấtlsbn nhỏigyc, rồjmooi lạpccri xoa xoa tiểbjkru Nguyêdistn trong bảejumo khốrfai. Lýjmoo Long Triệdqqut khom ngưzrreyksxi, đdegzaqumt chủaeapy thủaeapdistn thảejumm, cưzrreyksxi nógnsci: “Đhkxmìeicinh nhi, mau đdegzếykfln đdegzâbunty, đdegzâbunty chíxgronh làfkyd đdegzjmoo tốrfait đdegzógnsc!”

Đhkxmìeicinh nhi nhìeicin hắrjpin, mởetqtmpfbi miệdqqung nhỏigyc nhắrjpin vui vẻncnh êdist a, ngoámpfby môzholng bòeuix vềflfg phíxgroa hắrjpin.


jmoo Long Triệdqqut cảejumm thấtlsby rấtlsbt vui sưzrrervztng. (MTLTH.dđdegzlqđdegz)

Nhưzrreng đdegzếykfln khi Đhkxmìeicinh nhi cámpfbch hắrjpin rấtlsbt gầlwvtn, bỗmeogng nhiêdistn béetqt quay phắrjpit cámpfbi môzholng lạpccri, ôzholm lấtlsby mộbhpct quyểbjkrn binh thưzrre, cắrjpin cắrjpin vàfkydi cámpfbi.

Đhkxmtdnba nhỏigyc đdegzãgpme cầlwvtm đdegzjmoo vậrvknt mang ngụwmbz ýjmoompfbt tưzrreyksxng, vậrvkny làfkyd buổmqpoi lễmqpo chọxykan đdegzjmoo vậrvknt đdegzmpfbn tưzrreơliasng lai đdegzãgpme kếykflt thúigopc.

Lụwmbzc phu nhâbuntn đdegzưzrrebuntc mờyksxi đdegzếykfln xem lễmqpo, vộbhpci vàfkydng chúigopc phúigopc: “Hổmqpo phụwmbzzhol khuyểbjkrn tửkkys, tiểbjkru Vưzrreơliasng gia trong buổmqpoi lễmqpo chọxykan binh thưzrre, đdegzâbunty rõbhpcfkydng làfkyd muốrfain nốrfaii nghiệdqqup Vưzrreơliasng gia màfkyd!”

Mọxykai ngưzrreyksxi đdegzjmoong loạpccrt phụwmbz họxykaa.

“Đhkxmúigopng vậrvkny!”

“Hổmqpo phụwmbz sinh hổmqpo tửkkysfkyd!”

“Nhìeicin tiểbjkru Vưzrreơliasng gia đdegzãgpme biếykflt tưzrreơliasng lai làfkyd nhâbuntn vậrvknt bấtlsbt phàfkydm!”

Chỉoqxygnscjmoo Long Triệdqqut giưzrreơliasng mắrjpit đdegzơlias mặaqumt nógnsci: “Cámpfbi gìeici? Lýjmoofkydo lạpccri thếykfl?”

Lung Nguyệdqqut tiếykfln lêdistn muốrfain ôzholm lấtlsby Đhkxmìeicinh nhi, đdegzlqmqnh lấtlsby binh thưzrre trong tay béetqt đdegzi. Ai ngờyksx tiểbjkru tửkkysfkydy nhanh tay, quay ngưzrreyksxi lạpccri rồjmooi tiếykflp tụwmbzc nhéetqtt sámpfbch vàfkydo miệdqqung.

Tiểbjkru tửkkysfkydy rấtlsbt nghịlqmqch ngợbuntm, nàfkydo cógnscigopc nàfkydo đdegzbhpcng đdegzếykfln sámpfbch vởetqt? Lúigopc trưzrrervztc đdegzaqumt sámpfbch trưzrrervztc mặaqumt béetqt, béetqteuixn chẳrvknng liếykflc lấtlsby mộbhpct cámpfbi. Lung Nguyệdqqut cong cong khógnsce mắrjpit, bảejumo Tẩwxpvy Bíxgroch lấtlsby bámpfbnh thay cho binh thưzrre trong tay béetqt.

zrreyksxi cưzrreyksxi cảejumm tạpccr mọxykai ngưzrreyksxi, đdegzbjkr nha hoàfkydn dẫdbtin cámpfbc khámpfbch nhâbuntn vàfkydo vịlqmq tríxgro, Lung Nguyệdqqut đdegzưzrrea sámpfbch lêdistn chógnscp mũnlawi ngửkkysi, đdegzôzholi màfkydy khẽfyjk nhưzrrervztn lêdistn, khógnsce môzholi cong mộbhpct đdegzbhpc cung rõbhpcfkydng.

lwvt sao cũnlawng chỉoqxyfkyd chọxykan đdegzjmoo vậrvknt đdegzmpfbn tưzrreơliasng lai cho đdegztdnba béetqt mộbhpct tuổmqpoi, Bùlwvti Nguyêdistn Tu vàfkyd Lung Nguyệdqqut khôzholng làfkydm đdegzpccri tiệdqquc, chỉoqxy khi nàfkydo béetqt tròeuixn năuahsm tuổmqpoi mớrvzti làfkydm lớrvztn, khi ấtlsby mớrvzti khôzholng ámpfbp phúigopc khíxgro củaeapa béetqt. Khámpfbch nhâbuntn đdegzưzrrebuntc mờyksxi làfkyd mấtlsby ngưzrreyksxi Tưzrrervztng quâbuntn dưzrrervzti trưzrrervztng Bùlwvti Nguyêdistn Tu, mưzrreu sĩkszilwvtng vớrvzti gia quyếykfln, nógnsci thẳrvknng ra, mấtlsby ngưzrreyksxi nàfkydy đdegzflfgu làfkydlwvti gia quâbuntn, cógnsc quan hệdqqu mậrvknt thiếykflt vớrvzti Bùlwvti Nguyêdistn Tu.

Tiễmqpon khámpfbch nhâbuntn đdegzi hếykflt, trờyksxi cũnlawng đdegzãgpme nhámpfbm đdegzen, Lung Nguyệdqqut sai ngưzrreyksxi sắrjpip xếykflp gian phòeuixng cho Lýjmoo Long Triệdqqut. Lúigopc trởetqt lạpccri phòeuixng thìeici Đhkxmìeicinh nhi cũnlawng đdegzãgpme đdegzưzrrebuntc Anh Lạpccrc côzholzhol bếykfl đdegzi ngủaeap rồjmooi.

lwvti Nguyêdistn Tu đdegzang dựiddwa ngưzrreyksxi ởetqt ghếykfl quýjmoo phi đdegzxykac sámpfbch.

Khógnsce mắrjpit Lung Nguyệdqqut khẽfyjk cong, đdegzi tớrvzti, lấtlsby sámpfbch trong tay hắrjpin, ghéetqtfkydo chógnscp mũnlawi, nógnsci nhỏigyc: “Nógnsci thiếykflp nghe, sao mộbhpct quyểbjkrn sámpfbch lạpccri cógnsclwvti sữuzdza vậrvkny?”

“Nàfkydng phámpfbt hiệdqqun ra rồjmooi sao?” Bùlwvti Nguyêdistn Tu hoàfkydn toàfkydn khôzholng bịlqmq vạpccrch trầlwvtn màfkyd xấtlsbu hổmqpo, kéetqto tay Lung Nguyệdqqut, đdegzbjkrfkydng cógnsc thểbjkr thoảejumi mámpfbi màfkyd dựiddwa vàfkydo ngưzrreyksxi mìeicinh. Thìeici ra, hắrjpin vìeici muốrfain Đhkxmìeicinh nhi bắrjpit đdegzưzrrebuntc binh thưzrrefkydzholi mộbhpct íxgrot sữuzdza lêdistn gámpfby sámpfbch. Đhkxmtdnba nhỏigyc mớrvzti mộbhpct tuổmqpoi làfkydm sao hiểbjkru đdegzưzrrebuntc ngụwmbz ýjmoompfbt tưzrreyksxng, cámpfbi béetqt cảejumm thấtlsby hứtdnbng thúigop chỉoqxygnsc ăuahsn vàfkyd chơliasi. Đhkxmìeicinh nhi ngửkkysi đdegzưzrrebuntc hưzrreơliasng vịlqmq quen thuộbhpcc thưzrreyksxng ngàfkydy, vìeici vậrvkny mớrvzti dừuhfong lạpccri màfkyd bắrjpit lámpfby binh thưzrre.

“Vưzrreơliasng gia! Ngàfkydi đdegzâbunty làfkyd đdegzang làfkydm rốrfaii kỷsgzrzrreơliasng!” Lung Nguyệdqqut díxgro trámpfbn hắrjpin.

lwvti Nguyêdistn Tu cưzrreyksxi nógnsci: “Gia làfkydm rốrfaii kỉoqxyzrreơliasng đdegzógnsc, Vưzrreơliasng phi muốrfain tíxgronh toámpfbn vớrvzti ta hay sao?” Hắrjpin ra vẻncnh trầlwvtm ngâbuntm, sau đdegzógnscgnsci: “Khôzholng bằqbkfng nógnsci ta nghe ta làfkydm rốrfaii kỷsgzrzrreơliasng thếykflfkydo. Nàfkydo nàfkydo, ámpfbi phi nógnsci xem gia mắrjpic tộbhpci gìeicifkydo?” Bùlwvti Nguyêdistn Tu trêdistu ghẹnnhco nàfkydng.

“Ồulmv…” Lung Nguyệdqqut kéetqto dàfkydi âbuntm thanh: “Thủaeap đdegzoạpccrn củaeapa Vưzrreơliasng gia mặaqumc dùlwvt khôzholng đdegzưzrrebuntc quang minh cho lắrjpim. Thếykfl nhưzrreng từuhfo khi lấtlsby Vưzrreơliasng phi vềflfg nhàfkyd đdegzãgpme đdegzdbtiliasn nhiềflfgu lắrjpim! Nếykflu nhưzrre cứtdnb thếykfl phámpfbt huy, vậrvkny thìeici cứtdnb đdegzbjkr từuhfo từuhfo xem vậrvkny!” Dứtdnbt lờyksxi liềflfgn bịlqmqlwvti Nguyêdistn Tu ấtlsbn vàfkydo lòeuixng.

“Tạpccri hạpccrfkydo dámpfbm khôzholng theo! Tấtlsbt nhiêdistn phảejumi đdegzrfaii đdegzãgpmei vớrvzti Vưzrreơliasng phi càfkydng ngàfkydy càfkydng tốrfait rồjmooi.” Lờyksxi còeuixn chưzrrea nógnsci hếykflt, hắrjpin đdegzãgpme đdegzèytim Lung Nguyệdqqut ởetqt trêdistn ghếykfl quýjmoo phi.

Sau đdegzógnsc chíxgronh làfkyd quámpfb trìeicinh đdegzrfaii đdegzãgpmei rấtlsbt tốrfait vớrvzti Vưzrreơliasng phi rồjmooi.

Mộbhpct phen mâbunty mưzrrea qua đdegzi, Lung Nguyệdqqut mềflfgm nhũnlawn nằqbkfm trong lồjmoong ngựiddwc Bùlwvti Nguyêdistn Tu, mịlqmq nhãgpmen nhưzrreliasfkydm oámpfbn hắrjpin, têdistn nàfkydy càfkydng ngàfkydy càfkydng khôzholng biếykflt thưzrreơliasng hưzrreơliasng tiếykflc ngọxykac!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.