Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 147-3 : Thiếu

    trước sau   
*Chưxsjvơampong nàjxily cókynw nộsxiui dung ảhxnvnh, nếtigcu bạrmbqn khôtbryng thấljvhy nộsxiui dung chưxsjvơampong, vui lòchlzng bậoloyt chếtigc đbaopsxiu hiệytnbn hìowllnh ảhxnvnh củsarqa trìowllnh duyệytnbt đbaopzjcr đbaopnurgc.

Edit: Mẹlnry tớvbrbjxil Thávbrbi Hậoloyu.

lpnhi Nguyêvbrbn Tu phânurgn phókynw xong, vừvbrba quay lạrmbqi liềjdoin nhìowlln thấljvhy Lung Nguyệytnbt từvbrb Đtvrja Bảhxnvo cávbrbc lấljvhy mộsxiut hộsxiup tửaqyx đbaopàjxiln. Hắccwbn tiếtigcn lêvbrbn đbaopqvjgjxilng, trávbrbch cứoauzkynwi: “Khôtbryng phảhxnvi đbaopãpuio dặetmfn nàjxilng làjxil khôtbryng đbaopưxsjvuudpc leo lêvbrbn leo xuốnurgng, khom lưxsjvng bậoloyt nhảhxnvy sao? Muốnurgn lấljvhy cávbrbi gìowllkynwi vớvbrbi ta mộsxiut tiếtigcng làjxil đbaopưxsjvuudpc.”

“Hộsxiup đbaopcatgjxily cũkgcdng khôtbryng cao quávbrbjxil.” Lung Nguyệytnbt chun mũkgcdi nókynwi.

“Nàjxilng cầxsjvn cávbrbi nàjxily làjxilm gìowll?” Bùlpnhi Nguyêvbrbn Tu đbaopưxsjva tay cầxsjvm lấljvhy, nhấljvht thờraqsi cau màjxily: “Thếtigcjxilo lạrmbqi nặetmfng nhưxsjv vậoloyy? Đtvrjãpuiokynwi khôtbryng đbaopưxsjvuudpc cầxsjvm vậoloyt nặetmfng, nha đbaopxsjvu hưxsjv hỏowllng nàjxily thậoloyt khôtbryng chịbgztu nghe lờraqsi.”

Hắccwbn mởxlmz hộsxiup ra nhìowlln, trong nàjxily hầxsjvu nhưxsjvjxil mộsxiut írvvut heo nhỏowll, quảhxnv đbaopàjxilo nhỏowlllpnhng mấljvhy quảhxnv thạrmbqch lựelwju nho nhỏowll đbaopưxsjvuudpc làjxilm bằlbjing bạrmbqc, hếtigct sứoauzc tinh xảhxnvo xinh đbaoplnryp, đbaopânurgy làjxil nhữetyjng đbaopcatgjxil gia trưxsjvxlmzng tặetmfng cho Lung Nguyệytnbt.

“Thiếtigcp khôtbryng cầxsjvm vậoloyt nặetmfng, hộsxiup đbaopcatgjxily khốnurgi lưxsjvuudpng cũkgcdng chỉmkwekynw nhiêvbrbu đbaopânurgy.” Lung Nguyệytnbt le lưxsjvqvjgi: “Thiếtigcp muốnurgn làjxilm quàjxil cho bétwwg con nhàjxil Tranh Nưxsjvơampong.”

“Đtvrjoauza nhỏowll vừvbrba mớvbrbi sinh làjxilm sao chơampoi đbaopưxsjvuudpc mấljvhy thứoauz đbaopcatgjxily?” Bùlpnhi Nguyêvbrbn Tu cau màjxily, Cửaqyxu nhi nhàjxil hắccwbn hiệytnbn nay cũkgcdng mang thai, hìowllnh nhưxsjv bịbgzt ngốnurgc đbaopi mộsxiut írvvut rồcatgi.

“Cókynw thểzjcr xuyêvbrbn làjxilm vòchlzng đbaopókynw.” Lung Nguyệytnbt trừvbrbng mắccwbt nhìowlln, chỉmkwejxilo cávbrbi lỗjzkd nhỏowll trêvbrbn ngưxsjvraqsi tiểzjcru trưxsjv: “Tiểzjcru trưxsjv, quảhxnv đbaopàjxilo, thạrmbqch lựelwju, phậoloyt thủsarq,…ngụnatj ývfbljxily khôtbryng tệytnb chúyyiht nàjxilo, phảhxnvi khôtbryng?”Lung Nguyệytnbt mỗjzkdi thứoauz đbaopjdoiu lấljvhy mộsxiut írvvut, sau đbaopókynwvbrbu Hoávbrbn Ngọnurgc cầxsjvm dânurgy đbaopowlljxilo đbaopânurgy.

Mấljvhy ngàjxily sau đbaopókynw, Mạrmbqnh Thạrmbqch khírvvu sắccwbc hồcatgng hàjxilo, khuôtbryn mặetmft mừvbrbng rỡqvjg, gặetmfp ai cũkgcdng nókynwi bétwwg con nhàjxil hắccwbn làjxil mộsxiut đbaopoauza nhókynw



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.